[Rhyhung] Trầm Hoa Vô Ngữ
Chap 1-Một chiều tháng Ba
T/g đây nè 🫰
Xóa chap cũ ròi đây là chap mới
//abc//: hành động
*abc*: suy nghĩ
'abc': nói nhỏ
a…b…c: nói lắp bắp
Quang Hùng lặng lẽ đứng giữa sân trường cũ, nơi những bức tường loang nắng vẫn chưa đổi màu. Anh đã rời xa nơi này ba năm, nhưng mỗi lần trở lại, ký ức vẫn ùa về như chưa từng rời xa.
Gió tháng Ba nhẹ, mùi hoa sữa thoảng nhẹ từ con hẻm sau trường. Cậu ngước nhìn bầu trời – xanh như ngày ấy.
Đặng Thành An
Quay lại đây làm gì vậy, Hùng? Tìm tuổi thanh xuân hả?
Trần Phong Hào
//đeo kính râm, tay kẹp ly cà phê đá//
Trần Phong Hào
Thanh xuân chắc giấu dưới gốc phượng kia, để hồi đó không kịp tỏ tình?
Lê Quang Hùng
//Cười nhạt//
Lê Quang Hùng
Tụi mày nói cứ như tụi mày không từng trốn học nằm đó ngủ trưa
Huỳnh Hoàng Hùng
//Im lặng từ nãy, cất tiếng chậm rãi//
Huỳnh Hoàng Hùng
Ừ thì... ai cũng từng giữ lại thứ gì đó ở đây
Hoàng Đức Duy
//Mắt không rời Quang Hùng, giọng nhẹ nhưng khẽ rung//
Hoàng Đức Duy
Có những thứ, không phải ai cũng bỏ lại được. Có khi... cả đời cũng không
Nguyễn Quang Anh
//Đứng cạnh cửa lớp cũ, tay vẽ vài nét lên bảng//
Nguyễn Quang Anh
Nếu quay ngược thời gian được... tao nghĩ tao sẽ làm khác
Quang Hùng nhìn quanh – những gương mặt thân quen, giờ đều mang những vết xước riêng. Nhưng vẫn là tụi nó – những người từng cùng cậu viết nên thanh xuân rực rỡ nhất.
Nguyễn Thanh Pháp
//Bước đến cuối cùng, giọng tỉnh bơ//
Nguyễn Thanh Pháp
Gặp nhau đủ chưa? Tự nhiên tao thấy hồi hộp như đi họp lớp ấy
Trần Phong Hào
Ủa? Không phải đang họp lớp hả?
Mình vẫn nhớ. Không phải từng khoảnh khắc, mà là cảm giác... như lúc này. Ấm. Ngột ngạt. Và có chút gì đó... chưa gọi thành tên
Chap 2-Ký ức không lên tiếng
T/g đây nè 🫰
he lo e vi quanh
T/g đây nè 🫰
chào mừng mọi người đến với truyện của t/g
//abc//: hành động
*abc*: suy nghĩ
'abc': nói nhỏ
a…b…c: nói lắp bắp
Sau buổi gặp mặt ở trường cũ, cả nhóm kéo nhau ra quán trà quen bên hông thư viện thành phố – nơi từng là điểm trú mỗi mùa kiểm tra.
Không gian nhỏ, ghế gỗ cũ, quạt trần quay lặng lẽ trên trần nhà đầy vết thời gian.
Trần Phong Hào
//Lật thực đơn, cười cười//
Trần Phong Hào
Quán này vẫn chưa chịu đổi món hả? Mười năm nữa chắc vẫn là trà đào sả chanh với matcha đá xay
Đặng Thành An
//Gác chân lên ghế, tựa người ra sau//
Đặng Thành An
Có những thứ không cần đổi. Như người ta vậy... đi một vòng, rồi lại về chỗ cũ
Hoàng Đức Duy
//Khẽ liếc Quang Hùng, mắt thấp thoáng nỗi buồn//
Hoàng Đức Duy
Còn có người... không về nữa
Lê Quang Hùng
//Xoay ly nước trên tay, nói nhỏ//
Lê Quang Hùng
'Tao không rời đi vì muốn. Chỉ là... lúc đó, tao không còn lựa chọn'
Nguyễn Quang Anh
//Ánh mắt chạm vào Quang Hùng, giọng nhỏ như một câu hỏi giấu đi//
Nguyễn Quang Anh
Nếu lúc đó tao giữ mày lại, mày có ở lại không?
Không ai trả lời. Một khoảng lặng vừa đủ để mỗi người chìm vào dòng hồi tưởng của riêng mình.
Huỳnh Hoàng Hùng
//Gõ nhẹ ngón tay lên bàn//
Huỳnh Hoàng Hùng
Hồi đó, tụi mình trẻ thật. Nghĩ rằng xa nhau một thời gian thì vẫn sẽ như cũ. Nhưng hóa ra... con người thay đổi nhanh hơn mình tưởng
Nguyễn Thanh Pháp
//Mỉm cười, ánh nhìn xa xăm//
Nguyễn Thanh Pháp
Nhưng cũng có thứ không thay. Như tụi mình ngồi đây. Như ánh mắt Đức Duy nhìn Hùng từ nãy tới giờ
Hoàng Đức Duy
//Hơi sững, rồi cười trừ, giọng thoáng buồn//
Hoàng Đức Duy
Tụi mày nói nhiều quá. Tao chỉ đang nhớ lại những gì không kịp nói thôi
Lê Quang Hùng
Ánh nhìn ấy... mình thấy từ lâu rồi. Nhưng nếu thừa nhận, liệu tụi mình còn giữ được điều gì?
T/g đây nè 🫰
hahahahahhahhahahahahahahahhahahahahhahahhahahhahahahhahahahahahahahhahahahahahahhahahahahhahahahhahahhahhahahhahahh
Chap 3-Có những điều không thể giữ một mình
T/g đây nè 🫰
chúc mọi người đọc truyện vui vẻ
//abc//: hành động
*abc*: suy nghĩ
'abc': nói nhỏ
a…b…c: nói lắp bắp
Trời đổ mưa nhẹ. Quán trà vẫn mở nhạc jazz lặng lẽ, từng giọt mưa đập lên mái tôn thành nhịp.
Lê Quang Hùng
//Đứng ở hiên, tay đút túi áo, mắt nhìn cơn mưa đang làm nhòe đi ánh đèn thành phố//
Lê Quang Hùng
Lần cuối tao đứng ở đây… chắc là năm lớp 12. Cũng mưa như vậy. Mà người đứng cạnh tao… không còn là tụi mày
Hoàng Đức Duy
//Đứng cạnh, giọng trầm//
Hoàng Đức Duy
Hôm đó… mày khóc
Lê Quang Hùng
//Quay sang, hơi bất ngờ//
Lê Quang Hùng
Mày nhớ rõ vậy?
Hoàng Đức Duy
//Không nhìn Hùng//
Hoàng Đức Duy
Tao đâu có quên gì về mày
Bên trong quán, nhóm bạn vẫn ngồi im lặng. [Phong Hào] khẽ nghiêng đầu nhìn ra ngoài:
Trần Phong Hào
Họ nên nói ra hết. Giữ trong lòng mấy năm rồi, cũng mệt lắm chứ
Nguyễn Quang Anh
//Lặng lẽ nhìn ly nước, giọng không rõ vui buồn//
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nếu nói ra, thì đâu còn là tụi mình như trước nữa?
Huỳnh Hoàng Hùng
//Nheo mắt nhìn ra mưa//
Huỳnh Hoàng Hùng
Tao thấy Hùng có gì đó khác. Không phải vì cậu ấy thay đổi. Mà vì… có người đang làm cậu ấy thay đổi
Nguyễn Thanh Pháp
//Cười nhẹ//
Nguyễn Thanh Pháp
Mày nói đúng. Nhưng người đó… có chắc là tụi mình không?
Lê Quang Hùng
//Sau một lúc im lặng, khẽ thở dài//
Lê Quang Hùng
Tao tưởng đi đủ xa thì sẽ quên. Nhưng hóa ra… ký ức không nằm ở khoảng cách
Hoàng Đức Duy
Ký ức thì không. Nhưng người thì có thể chọn quay lưng
Lê Quang Hùng
//Nhìn Duy, ánh mắt mềm đi//
Lê Quang Hùng
Tao chưa bao giờ quay lưng với mày. Chỉ là… tao không dám quay lại
Hoàng Đức Duy
Nếu hôm nay tao nói ra, liệu có còn đường lùi?
T/g đây nè 🫰
bái bai mọi người
Download MangaToon APP on App Store and Google Play