"Liệu Tất Cả Là Thật..?" -SovNaz-
chap 1
Khi TR (Third Reich) vẫn còn đang lãnh đạo đất nước hùng mạnh của mình
Dù đã nắm giữ 1 đất nước có diện tích rộng xấp xỉ gần 4 triệu km², hắn ta vẫn cảm thấy chưa đủ
Với bản tính tham lam, độc tài của mình, hắn quyết định mở rộng hơn nữa và trở thành cường quốc số 1 thế giới cùng với ước mơ nắm giữ toàn bộ Châu Âu
Lo sợ rằng Sov (Soviet Union) sẽ đứng đầu thế giới trước hắn, vì thế hắn đã có 1 quyết định làm cho cả Sov và những đất nước khác đều bất ngờ
Hắn biết, nếu làm vậy đồng nghĩa với việc ngỏ lời tuyên chiến, chiến tranh
Nhưng với cái tôi quá cao của hắn, hắn nghĩ việc xâm lược được đất nước Sov dễ như ăn bánh
Ngay khi y (Soviet Union) nghe được TR đã xé bản Hiệp Ước, máu y sôi sục vì quá tức giận
Sau chuyện đó, 2 bên bắt đầu chuẩn bị lực lượng. chia thành 2 phe rõ rệt
Phía TR là phe phatxit hay còn gọi là phe Trục, bao gồm có những nước như: J.E (Japan Empire), I.E (Italy Empire)
Phía Sov là phe Đồng Minh, bao gồm có những nước như: Mỹ, UK, Pháp
Cuộc chiến tranh giữa 2 bên kéo dài tận 4 năm. Ban đầu phần thắng nghiêng về phía TR nhưng vì kiêu ngạo, coi thường nên dần dần phần thắng nghiêng về phía phe Đồng Minh
Sự tấn công dồn dập từ mọi phía khiến hắn trở tay không kịp, cứ thế mà bị đánh bại đến khi hắn bị dồn vào đường cùng, chỉ biết trốn chạy
Tiếng bước chân liên tục vang lên ở chiến trường, nơi mà TR đang bị truy đuổi
Từ phía chân phải của hắn bắt đầu rỉ máu. Hắn cắn răng, đau đớn nhưng vẫn phải chạy trong tư thế khập khiễng
Tuy hắn bị trọng thương, ngã lên ngã xuống nhưng TR vẫn có thể thoát khỏi sự truy đuổi của Sov
Hắn hiện tại đang núp tạm ở 1 con hẻm nhỏ nào đó
Third Reich
//thở dốc// 'chết tiệt...cái tên đó..'
Hắn nhìn xuống chân phải của mình. Máu vẫn liên tục tuôn ra không ngừng
Third Reich
//thầm chửi trong cổ họng, ngước lên, lén ngó ra nhìn//
Soviet Union
//vẫn đang đi tìm TR//
Soviet Union
phải bắt cho bằng được tên khốn đó! đừng để hắn thoát! //hô to//
Third Reich
'tch...phiền phức thật...'
Third Reich
//tìm đường thoát//
Trong lúc hắn loay hoay tìm đường thoát, vô tình đã tạo ra tiếng động khiến TR bị phát hiện
TR biết dù có cố trốn thoát là vô ích vì hắn đã bị bao quanh bởi các binh lính nên đã đứng im mà trừng mắt nhìn Sov đang đến gần
Third Reich
//khó chịu// ngươi...chính ngươi đã lấy đi tất cả của ta...nếu không có ngươi..chắc chắn ta đã-
Soviet Union
Không ngăn chặn ngươi để ngươi xâm lược cả Châu Âu à?
Soviet Union
Tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn mà đầu hàng đi thì ta còn nhẹ nhàng với ngươi...không thì đừng trách ta mạnh tay..
Third Reich
Ha! ngươi nghĩ ta dễ dàng đầu hàng đến vậy à? còn lâu!! ta không bao giờ mà quỳ gối dưới chân ngươi đâu!
Y biết với cái tôi cực cao của TR, không dễ gì hắn đầu hàng nên chính vì thế, y đã lấy điểm yếu của hắn ra
Soviet Union
Nếu ngươi cứ như này...thì kiểu gì kết cục của ngươi chẳng bao giờ nhẹ nhàng cả..
Third Reich
Thì? sống chết gì ta cũng không chấp nhận đầu hàng!!
Soviet Union
mạnh miệng quá nhỉ..?
Soviet Union
Ái chà...vậy ta không biết...
Soviet Union
Ta nên xử lí con ngươi như nào nhỉ...?
Third Reich
Khoan đã- Germany!? ngươi đã bắt được thằng bé!?
Soviet Union
giờ ngươi mới biết à..?
Soviet Union
tiếc quá đấy...
Third Reich
Hừ...muốn làm gì thì làm lên người ta ấy. Đừng lôi thằng bé vào chuyện này...//miễn cưỡng đồng ý//
Soviet Union
//cười nhếch mép, thõa mãn//
Tuy cái tôi cao là vậy...
Nhưng ai cũng có điểm yếu...
Điểm yếu duy nhất của hắn...đó là Ger (Germany)
Đứa con duy nhất của hắn, người mà đã giúp cho hắn cảm thấy vui tươi mỗi khi ở cùng...người mà đã kéo hắn ra khỏi bờ vực giữa cái chết và sự sống
Vì thế, hắn đành chấp nhận, quỳ xuống dưới chân Sov. hắn không muốn, nhưng vì sự sống của con mình nên đành ngậm ngùi mà chịu đựng
Y nhìn TR quỳ xuống dưới chân mình, 1 cảm giác thõa mãn dâng trào trong lòng ngực y
Y kêu các binh lính đến và lục soát toàn bộ cơ thể TR, lấy đi hết tất cả vũ khí của hắn rồi bắt hắn đi theo y về ngục
Hắn rất nhục và khó chịu nhưng nghĩ đến Ger giúp hắn có thể chịu đựng đến giờ
Third Reich
//suy nghĩ// *không ngờ cũng có ngày ta phải bị như này...*
Third Reich
*mất mặt cả dòng họ ta rồi..*
Third Reich
*tất cả chỉ vì tại tên búa liềm đáng ghét này...*
Third Reich
*cứ đợi đó...ta sẽ trả thù...*
Đây không hẳn là lần đầu tôi viết truyện nhưng mong các bạn có thể góp ý thêm nếu có gì chưa hài lòng
Tôi rất cám ơn các bạn đã ủng hộ truyện tôi
Mong rằng nếu chap này được thành công như tôi mong đợi thì tôi cũng mong những chap khác cũng vậy
Tôi cũng khá mong đợi sự thành công từ truyện này, dù biết nó có thể bất khả thi nhưng cũng không sao
Nếu được nổi tiếng thì tôi có cái đi khoe ba mẹ với bạn bè =)))
vậy thôi nha, pai pai các tình yew❤
chap 2
TR bị đẩy thẳng vào ngục tối 1 cách thô bạo, không chút thương tiếc
1 tên sát nhân như hắn, ai mà lại đi thích hắn cơ chứ
TR sau khi bị đẩy vào ngục, hắn vừa nhục vừa căm ghét
nhục vì 1 nhà lãnh đạo như hắn lại bị đánh bại bởi chính kẻ thù của mình
căm ghét vì Sov đã dập tắt ước mơ của hắn
hắn ghét Sov đến tận đáy lòng như muốn thiêu đốt y
hiện tại hắn hoàn toàn bất lực, hắn nằm xuống sàn nhà lạnh lẽo, chờ cho qua ngày
khi mặt trời vừa lên, TR đã bị đánh thức bởi tiếng mở cửa phòng giam
chưa kịp để hắn định hình, 1 bàn tay vươn ra túm tóc hắn, lôi hắn ra ngoài
hắn đau đớn, tay chặt cổ tay tên lính đó, móng tay hắn cắm sâu và da tên lính
sau 1 lúc vật vã, hắn bị đem vào căn phòng nào đó, trước mặt hắn vẫn là 1 tên lính khác nhưng trông to xác hơn đang ngồi ở ghế chờ đợi hắn
TR bị ép phải ngồi xuống 1 cái ghế đối diện. 2 tay hắn bị cột chặt vào ghế
Third Reich
//trừng mắt nhìn người trước mặt//
no name
...hừ..hung dữ quá nhỉ..?
no name
vào việc chính luôn này...
Third Reich
định tra hỏi ta chứ gì..? ta không nói bất cứ thứ gì đâu...
no name
vậy thì ta phải dùng biện pháp mạnh thôi...
no name
//lấy con dao ra//
Third Reich
//bất ngờ nhẹ nhưng rồi cười nhếch mép//
Third Reich
dù có như nào...ngươi vẫn không thể moi bất cứ thông tin gì từ ta đâu...
sau 1 lúc 2 bên nói chuyện với nhau
TR làm người kia tức đến sôi máu, ném cả cái ly thủy tinh vào hắn nhưng hắn kịp né được
trên người TR đầy vết tích do người kia tạo ra nhưng hắn vẫn không lung lay, vẫn trừng mắt nhìn người đối diện với ánh mắt khinh thường
Third Reich
//liếc nhìn xuống những mảnh vỡ thủy tinh dưới đất//
Third Reich
//lén lút nhặt lên mảnh vỡ lớn nhất, sắc bén nhất//
mục đích hắn lấy để làm gì?
hắn dễ gì cho qua chuyện này được...
Third Reich
'cứ đợi đó...đợi đến khi ta nắm lại được quyền kiểm soát...các ngươi sẽ toi đời...'
sau khi nói chuyện với TR mà chả thu về được gì, người kia quyết định ra lệnh đem hắn về lại ngục tối
khi về lại ngục, cơ thể hắn đau nhức vì những vết thương nhưng hắn cũng mặc kệ
trong tay lấy ra mảnh vỡ thủy tinh lúc nãy. Hắn nhìn nó 1 lúc lâu, cười nham hiểm
Third Reich
ta chuẩn bị có quà cho ngươi đây...
hắn không biết, ngoài hắn ra còn 1 người đang lăm le, lên kế hoạch để giết chết hắn..
hắn vẫn thoải mái, không 1 chút cảnh giác, vẫn tự tin với kế hoạch ám sát Sov của mình
cửa phòng giam nhẹ nhàng mở ra
trời quá tối, hắn chỉ thấy 1 bóng đen mờ ảo
khi nhận ra bóng đen đó đang đến gần, tay cầm con dao, hắn mới bắt đầu hoảng nhẹ
Third Reich
khoan đã- ngươi là ai?!
no name
ngươi không cần biết...
no name
hãy ngoan ngoãn im lặng hoặc ta cho ngươi 'đi' 1 cách đau đớn nhất..
Third Reich
ngươi đừng có mà hòng! ngươi- ưm-!!!
chưa kịp để TR nói hết, tên lính kia đã bịt miệng hắn lại, kề mũi dao vào cổ họng hắn
hắn cứng đờ tại chỗ. người kia ấn mạnh mũi dao vào cổ họng hắn, không làm chảy máu
no name
ngươi...chính ngươi
no name
ngươi đã giết chết gia đình ta trong buổi diệt chủng đó...buổi diệt chủng người do Thái...
no name
ngươi đã cướp đi sinh mạng của gia đình ta...
giọng người đó hơi run lên, tay nắm chặt con dao lại
TR im lặng, nhận ra tình hình nghiêm trọng hiện tại. Tay cố gắng đẩy ra nhưng vô ích
người kia im lặng 1 lúc rồi quay lại nhìn hắn với ánh mắt tức giận. Tay nắm chặt con dao hơn
no name
ngươi! ngươi phải CHẾT!!!
sau lời nói đó, không chút do dự, tay tên đó đâm thẳng con dao vào ngực hắn
TR mở to mắt, miệng bắt đầu ho ra máu, tay báu chặt vào lưng tên đó
tên kia nở nụ cười thỏa mãn rồi thả hắn ra. Rời đi không chút hối tiếc
để lại TR nằm vật vả trên sàn. Tầm nhìn hắn dần dần mờ đi
1 khoảng không im lặng. cuối cùng, mí mắt không trụ nổi mà khép lại
kết thúc cho 1 kẻ như hắn?
hắn không thể nào chết 1 cách lãng xẹt như vậy
hắn sẽ trở lại, tôi chắc chắn với bạn
hì hì, cúi cùng cũng viết xong chap này cho mọi người đọc ròi nè
chúc các độc giả ngủ ngonnnn!
còn nếu là buổi sáng thì chúc 1 ngày tốt lành nhé!
chap 3
-trong 1 khoảng không im lặng-
bóng tối bao trùm toàn bộ cơ thể TR
hắn lờ mờ tỉnh dậy. Xung quanh chỉ là 1 khoảng không vô định và tối tăm
chỉ duy nhất 1 con đường gạch trắng trải dài từ phía xa đến trước mặt hắn
Third Reich
...đây là nơi nào..?
Third Reich
ta tưởng ta chết rồi...?
Third Reich
con đường này...sao trông quen thuộc quá...
ngay khi hắn bước lên trên con đường gạch ấy, bỗng nhiên 1 luồng ánh sáng tỏa ra từ phía 2 bên con đường, thắp sáng cả khoảng tối
từng bước đi của hắn, ánh sáng lại được càng mở rộng ra
ban đầu hắn do dự nhưng rồi có thứ gì đó thôi thúc hắn đi tiếp
trước mặt TR hiện tại là 1 cái cây đại thụ lớn. Dưới gốc cây là 1 cậu bé đang ngồi ở đó đọc sách
không quá khó để hắn không nhận ra, đó là Ussr (Sov lúc nhỏ)
người bạn thân thời thơ ấu của hắn
nhưng hắn đã làm mất cậu ấy ngay khi hắn được giao chức vụ lãnh đạo đất nước
hắn nghĩ sẽ không gặp lại được cậu ta nữa
Người mà hắn luôn căm ghét
tay hắn theo bản năng mà đưa ra như muốn lấy 1 thứ gì đó rất quan trọng nhưng rồi hắn khựng lại
bỗng từ đâu 1 cậu bé khác nữa chạy quanh gốc cây đại thụ 1 cách vui vẻ
Third Reich
đó là mình cơ mà...?
Cậu bé đó chạy 2 vòng rồi ngồi xuống bên cạnh Ussr, nghiêng nhẹ đầu vào cuốn sách Ussr đọc
nhẹ nhàng hỏi 1 cách ngây ngô
Naz: "Ussr, cậu đang đọc gì vậy?"
Ussr: "à..tôi đang đọc truyện thôi, cậu đọc cùng chứ?"
Third Reich
Tôi ước gì tôi có thể quay lại khoảng thời gian đó...
Third Reich
khoảng thời gian mà tôi và cậu vẫn còn được gặp nhau...
hắn lẩm bẩm, giọng hơi run
Tay TR nắm chặt 2 bên hông
Sau 1 lúc hối tiếc, nhớ nhung và im lặng
Hắn bỗng khựng lại khi 1 giọng nói vang lên
"điều ngươi cần làm bây giờ..."
Third Reich
//giật mình ngồi dậy//
TR thở dốc, cả người cứng đờ
mất 1 lúc hắn mới định hình lại được
TR nhận ra, hiện tại hắn đang ở trên giường bệnh hay đúng hơn là ở bệnh viện
Hắn đang tự hỏi ai đã đưa mình vào trong bệnh viện thì 1 giọng nói khác vang lên
Không khó để hắn nhận ra, đó là Sov
Soviet Union
Tỉnh rồi à?..
Soviet Union
Ta tưởng ngươi chết luôn rồi chứ?..
Third Reich
Eh? //quay qua nhìn ở bên cạnh đầu giường//
Bên cạnh đầu giường là 1 hình bóng quen thuộc
Đó là Sov đang đứng ở đó, khoanh tay, khó chịu nhìn hắn
Third Reich
Ngươi đã cứu ta?
Soviet Union
Có vậy mà cũng hỏi cho bằng được..
Soviet Union
Thật chả hiểu nổi ngươi..
Third Reich
Trả lời câu hỏi ta đi
Sov dừng lại ở ngưỡng cửa, tay đặt trên tay nắm cửa. Im lặng 1 lúc rồi mới chịu quay ra lườm hắn
Soviet Union
...tại ta cần thông tin của ngươi...
Soviet Union
Ngươi nghĩ ta có thể dễ dàng cho ngươi 'đi' như vậy à?...
Third Reich
ngươi đúng là thật phiền phức...ngươi rõ biết ta không nói cho ngươi bất cứ thứ gì mà?...
Soviet Union
Câu đó ta nói mới phải...ngươi thật phiền phức...
Soviet Union
suốt ngày chỉ biết làm loạn mọi chuyện lên...
Soviet Union
...để làm ta phải cứu ngươi..
Soviet Union
vậy mà còn không 1 lời cám ơn...
Soviet Union
Biết thế ta nên để ngươi chết luôn ở đó rồi...
Soviet Union
//mở cửa ra, rời đi//
Third Reich
//khó chịu, lẩm bẩm//
Third Reich
'...ngươi chả bao giờ hỏi lý do tại sao..'
Third Reich
'...nhưng vì nể ngươi cứu ta...ta tạm tha ngươi...'
Trong cả 1 buổi chiều, TR chỉ biết ngồi trên giường 1 cách chán nản
Thỉnh thoảng nhìn ra phía cửa sổ, ngắm nhìn ánh hoàng hôn 1 lúc rồi lại thở dài, chán nản
Third Reich
....tại sao số phận ta lại phải ở đây chứ...
Third Reich
Nhưng giấc mơ đó...
Third Reich
//lẩm bẩm, chỉ đủ cho hắn nghe được// '...tôi nhớ cậu..Ussr..'
sau 1 lúc nằm trên giường và suy nghĩ, hắn cuối cùng cũng trở lại thực tại khi nghe thấy tiếng mở cửa
Third Reich
//ngước lên nhìn//?
TR nhướng mày, nhìn người bước vào, đó là 1 vị bác sĩ trông trẻ tuổi
đứng ở ngoài cửa là Sov đang dựa lưng ở khung cửa bên ngoài, nhìn như đang nghe lén
TR sau khi biết sự hiện diện của Sov làm hắn thêm khó chịu
bác sĩ
...chắc hẳn đây là ngài Reich (Third Reich) nhỉ..?
bác sĩ
Chào ngài...tôi là bác sĩ của ngài...tôi đến đây để kiểm tra sức khoẻ của ngài nên mong ngài hợp tác...
Hắn miễn cưỡng để bác sĩ kiểm tra. Mắt hắn cứ nhìn chằm chằm ở cửa
Hắn vẫn khó chịu vì việc Sov ở đó để nghe lén
bác sĩ
//Kiểm tra xong, đứng dậy//
bác sĩ
hiện tại thì sức khỏe của ngài cũng đã ổn hơn 1 chút
bác sĩ
tuy nhiên ngài vẫn phải nghỉ ngơi để hồi phục hoàn toàn
Third Reich
...ừ ừ ta biết rồi...ngươi đi đi..
bác sĩ
...vâng, tôi xin phép..//cúi chào rồi rời đi//
Third Reich
....//thở dài, trầm ngâm//
Third Reich
//suy nghĩ// 'không biết mình còn bị kẹt ở đây bao lâu nữa nhỉ..?'
Third Reich
'mong là mình được rời khỏi đây càng sớm càng tốt...'
TR không biết trong lúc hắn mải mê với những suy nghĩ của mình, có người đang mải mê nhìn hắn 1 cách chăm chú và lặng lẽ
không phải vì thích hay gì đâu
tại vì nhìn nét mặt và ánh mắt của hắn có chút quen thuộc làm y nhớ đến người bạn năm xưa, Naz (Third Reich)
nhưng Sov cũng giống hắn, vẫn không biết Third Reich chính là người bạn đấy thời thơ ấu của mình mà đã biến mất bấy lâu nay
1 lúc sau, y quyết định lờ đi và rời đi ngay sau đó
TR cũng mệt nên đã nằm xuống và ngủ
tất cả cứ thế mà chìm vào im lặng
mặt trời cũng dần chìm xuống, bóng tối 1 lần nữa lại bao trùm cả cơ thể hắn
hắn ngủ 1 cách say sưa, đã quá lâu hắn chưa được ngủ ngon đến như này
cả căn phòng trở nên im lặng ngoại trừ tiếng ngáy nhẹ nhàng của hắn và tiếng máy móc hoạt động
liệu hắn vẫn sẽ tiếp tục kế hoạch trả thù của mình chứ?
nặn dữ lắm mới ra được chap này
thoi chúc mọi người 1 ngày tốt lành nhe
Download MangaToon APP on App Store and Google Play