Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DuongHung]Hai Thế Giới.

Làm Chồng Cơ...

Sảnh lớn biệt thự nhà họ Lê – buổi tiệc đính hôn xa hoa
Ánh đèn pha lê treo cao chiếu xuống nền đá cẩm thạch bóng loáng. Khách mời ăn mặc lộng lẫy, ly rượu sóng sánh trong tay, tiếng nhạc du dương vang nhẹ. Nhưng giữa dòng người sang trọng đó… có một bóng hình nhỏ nhắn đang đứng chơ vơ ôm con gấu bông.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ơ… chỗ này không phải toilet… Dương bị lạc rồi…//lẩm bẩm//
Cậu trai mặc sơ mi trắng, tóc hơi rối, đôi mắt to tròn long lanh như sắp khóc. Cậu không biết vì sao mình lại lạc vào giữa tiệc lớn. Chỉ là… nghe nói có kẹo, nên đi theo mùi ngọt mà tới.
Bà Lê
Bà Lê
Cháu là… con ai thế?//tiến đến, nhẹ nhàng hỏi//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dương nè! Dương đi với ba mẹ, nhưng ba mẹ mất tiêu rồi…//Ngẩng mặt, cười vô tư//
Khách mời: [xì xào] Hình như là con út nhà họ Trần á… nghe bảo hơi ngốc?
Bà Lê
Bà Lê
Thôi nào, đừng sợ. Để bác gọi người nhà cho con.//Mỉm cười nhẹ, vỗ vai Dương//
Tầng hai – phòng giám sát biệt thự Lê
Thư ký
Thư ký
Cậu chủ, dưới sảnh có chuyện. Một cậu nhóc lạc vào giữa buổi tiệc.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhóc đó là ai?//Đang xem hồ sơ, liếc nhìn camera//
Thư ký
Thư ký
Con út nhà họ Trần – Trần Đăng Dương. Vừa ngốc vừa… khờ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cho cậu ta lên đây.//Ngồi thẳng dậy, ánh mắt lạnh bỗng dưng mềm đi một chút//
Phòng khách tầng hai
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh là ai vậy? Nhà anh giàu ghê…//Ngó quanh, hai tay ôm gấu, đung đưa chân trên ghế sô pha//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em không biết tôi là ai?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không ạ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng áo anh đẹp. À… anh có kẹo không?//Ngây ngô//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không. Nhưng tôi có… hợp đồng hôn nhân.//Nhíu mày bật cười khẽ//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hả?//há hốc//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi đang tìm một người để làm “vợ hợp pháp” nhằm yên chuyện gia đình. Đơn giản, không yêu đương, không ràng buộc. Em ký không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vợ là… vợ như trên phim hả? Có được ôm nhau không?//ngơ ngác//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Có. Nếu em muốn.//bất ngờ bật cười//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không..... không Dương muốn làm chồng cơ....
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hả... Được rồi nếu em ngoan ngoãn ký.//ngạc nhiên,bật cười//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vậy Dương ký! Nhưng mỗi ngày phải có kẹo nha!//Lật đật lấy bút ký luôn, cười tít mắt//
___________
Vài ngày sau – tại nhà họ Trần
Bà Trần
Bà Trần
Trời ơi! Dương ơi, sao con bỏ dép vô… tủ lạnh?!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dương tưởng đó là máy sấy giày…//vừa nhai bánh vừa gật gù//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em lại nghịch gì nữa vậy?//Vừa về tới, thấy cảnh tượng trước mắt, chỉ khẽ cười//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vợ ơi~ Dương nhớ vợ ghê á! Mỗi lần vợ đi là nhà hết vui!//Nhào đến ôm Hùng//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ừ… Anh về rồi. Ngốc của anh.//Đỏ mặt nhẹ, vuốt đầu Dương//
Và như thế, cuộc hôn nhân kỳ lạ giữa một mafia lạnh lùng và một chàng ngốc đáng yêu chính thức bắt đầu…

Nhớ Vợ

Những ngày sau đó, Dương bắt đầu quen với sự có mặt của Hùng trong cuộc sống hàng ngày. Cậu không còn cảm thấy lo lắng mỗi khi Hùng vắng mặt, vì cứ mỗi lần như vậy, Hùng lại quay về kịp lúc, mang theo sự ấm áp và một nụ cười khiến mọi lo âu trong lòng Dương tan biến.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱:Vợ ơi, hôm nay có kẹo không?//nhắn tin cho Hùng//
Vài giây sau, điện thoại của Dương rung lên, và Dương mở ra, thấy tin nhắn từ Hùng:
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📱:Không có kẹo, nhưng có... anh.//nhắn lại//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱:Vậy cũng được, nhưng anh phải về nhanh nha. Dương nhớ vợ quá!//cười khúc khích//
Dương ngồi lại trên ghế sofa, vui vẻ cười một mình. Cậu cảm thấy như cả thế giới này chỉ có mình và Hùng, và đó là điều duy nhất quan trọng với cậu lúc này.
Lúc này, Hùng đã ở trong một cuộc họp quan trọng. Anh ngồi trong phòng họp, vẻ ngoài lạnh lùng và đầy quyền lực, nhưng trong lòng lại có một sự xao động lạ lùng mỗi khi nghĩ về Dương. Hùng chưa bao giờ trải qua cảm giác này, nhưng đối với cậu ta, sự hiện diện của Dương mang lại một cảm giác nhẹ nhàng khó tả.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mỗi khi Dương gọi, cảm giác lại khác. Không phải là công việc, mà là cái gì đó... mềm mại hơn.//Thầm nghĩ, nhìn điện thoại//
Dù cuộc họp kéo dài, tâm trí Hùng vẫn không thể rời khỏi Dương. Anh mỉm cười nhẹ khi nhìn thấy tin nhắn của cậu, rồi lại quay lại với công việc.
Lát sau, khi cuộc họp kết thúc, Hùng nhanh chóng ra khỏi phòng, không một chút chần chừ. Anh trở về nhà, chỉ mong được nhìn thấy Dương. Khi bước vào biệt thự, cậu đã đợi anh sẵn ở phòng khách.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vợ về rồi à! Dương nhớ vợ lắm! Cả ngày hôm nay, Dương đã chờ mãi đó!//Ngồi trên ghế, nhìn thấy Hùng bước vào, mắt sáng lên//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh cũng nhớ em.//Cười nhẹ, ngồi xuống bên cạnh Dương//
Dương nhìn Hùng với đôi mắt đầy ấm áp, rồi tựa đầu vào vai anh.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mỗi lần vợ đi, Dương đều cảm thấy trống vắng. Nhưng mỗi lần vợ về, Dương lại thấy cả thế giới này tươi đẹp hơn.//thì thầm//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em ngốc quá. Nhưng anh cũng cảm thấy giống em.//Vỗ về Dương, khẽ cười//
Bầu không khí trong phòng dường như lắng đọng lại, chỉ còn tiếng thở nhẹ nhàng của cả hai. Họ cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc yên bình, không vướng bận bởi công việc hay những lo toan trong cuộc sống. Dương cảm thấy mình đã tìm thấy một chỗ dựa vững chắc, và Hùng, dù ngoài mặt lạnh lùng, cũng không thể che giấu cảm giác ấm áp mà Dương mang lại.
____________
Đêm khuya, khi Dương đã ngủ, Hùng đứng trước cửa sổ, nhìn ra ngoài bóng tối. Anh biết, có những điều chưa thể nói ra, nhưng anh không thể phủ nhận rằng Dương đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc đời anh. Dù không thể bộc lộ hết tất cả, nhưng Hùng biết rằng mình đang dần thay đổi vì Dương.

Chồng Ngốc Ghen Rồi

[Sáng sớm – Biệt thự nhà họ Trần]
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vợ ơi… Dương không muốn dậy đâu… ngủ thêm chút nữa đi mà…//Ôm gối, mắt lim dim//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không được. Em ở nhà ngoan, anh đi làm rồi về sớm.//Đã mặc áo sơ mi, chỉnh lại cà vạt trước gương//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng hôm nay trời mưa… mưa buồn lắm… Vợ không ở nhà thì Dương cô đơn lắm đó!//Vội bật dậy, níu tay áo Hùng//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thôi nào… Anh sẽ gọi cho em mỗi giờ, được chưa?//khựng lại, mềm lòng//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hứa nha! Mỗi giờ đó!//Xụ mặt, vẫn níu//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hứa.//Cười khẽ, cúi hôn lên trán Dương//
______________
[Trưa – Công ty của Hùng]
Thư ký
Thư ký
Đây là bản kế hoạch hợp tác với công ty Chu thị. À, họ sắp tới sẽ cử đại diện sang ký trực tiếp, là cô Chu Ngọc Linh.//đưa hồ sơ//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi không quan tâm tên cô ta. Chỉ cần đúng hợp đồng là được.//Gật đầu, lật tài liệu//
Thư ký
Thư ký
Em nghe nói cô ấy có ý với cậu chủ…//liếc nhìn//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi đã có người bên cạnh rồi.//lạnh giọng//
_________________
[Chiều – Biệt thự]
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hôm nay vợ gọi trễ… chắc vợ bận? Mà thư ký của vợ là ai nhỉ? Có đẹp không ta?//Ngồi khoanh chân trên sofa, xem TV, lẩm bẩm//
Đúng lúc đó, màn hình TV chiếu bản tin kinh tế – hình ảnh Hùng bước xuống xe cùng thư ký được phóng to rõ nét.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vợ dám đi với người khác!? Mà người đó lại là… gái!?//há hốc//
________________
[Tối – Hùng về đến nhà]
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Dương, anh về…//Mở cửa, bước vào//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vợ đi với ai hôm nay hả? Vợ không thương Dương nữa rồi…//Ngồi quay lưng, ôm gấu bông, mặt hờn dỗi//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hửm? Ai nói?//ngạc nhiên//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
TV nói! Cô đó còn đứng sát vợ, nhìn vợ nữa!//Quay phắt lại//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ghen hả?//Bật cười, bước tới ngồi xuống cạnh//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không! Nhưng mà… Dương buồn!//giận dỗi//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em là người duy nhất anh để trong lòng. Cô ta chỉ là thư ký. Nếu em muốn, anh sẽ cho nghỉ việc ngày mai.//Xoa đầu Dương, nghiêm túc//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thiệt hả?//Mắt sáng lên//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thiệt. Nhưng em phải hứa là không dỗi vặt nữa.//cười khẽ//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dương không dỗi nữa! Vợ là của Dương, mãi mãi nha!//Ôm cổ Hùng, dụi đầu vào ngực//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ừ. Mãi mãi.//Ôm siết cậu lại//
________________
Dưới ánh đèn vàng ấm, hai người lại yên bình như mọi ngày. Dương có thể ngốc, nhưng Hùng chẳng bao giờ xem thường cậu. Còn Hùng, dù luôn sống giữa sóng gió ngầm, thì mỗi khi về nhà, lại chỉ muốn được là người đàn ông duy nhất của chàng ngốc đáng yêu này.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play