Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Cưỡng Yêu

chap 1:sự lựa chọn-quyền sở hữu

Sáng, ánh nắng nhẹ nhàng ấm áp chiếu qua khung cửa sổ, rọi lên thân thể trắng trẻo đang đứng trước gương.
Hoàng Đức Duy bất động, ánh mắt lặng lẽ quét qua cơ thể chi chít những vết bầm tím, vết thương cũ chưa kịp lành đã bị vết thương mới đè lên.
Một tiếng thở dài khẽ lướt qua môi, ánh nắng nhạt xuyên qua cơ thể cậu, phơi bày tàn tích sau những trận đòn ở trường học.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Từ bao giờ..cơ thể mình trở nên thảm hại đến mức này vậy ?
Câu nói cất lên, giống như con chim trong lồng đang khẽ than thở về số phận bi thương của nó.
Giữa muôn vàn suy nghĩ, Đức Duy chỉ khẽ cười khổ rồi lắc đầu một cái. Cậu với lấy chiếc áo đồng phục trắng bên cạnh, từ từ mặc vào.
Cậu không trốn tránh, đúng hơn là không thể trốn tránh. Cuộc sống khắc nghiệt này bắt cậu phải tồn tại.
___________
Đức Duy siết chặt quai cặp, cúi đầu đi trên hành lang đông đúc đầy rẫy những tiếng cười nhạo.
Bỗng, một bàn tay đưa ra kéo cậu lại. Đức Duy giật mình,đôi mắt sợ hãi nhìn về phía người trước mặt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
C..cậu gọi tớ có chuyện gì không?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đàn em 1:Đại ca tao cho gọi mày!
Đức Duy cau mày, đầu cậu cúi xuống rồi chầm chậm lùi về sau. Cả cơ thể phản xạ theo nỗi sợ đang âm thầm trỗi dậy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
T-tớ có việc cần đến thư viện
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
K..không thể gặp cậu ấy được
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đàn em 1:Đức Duy,hình như mày không nghe rõ nhỉ ?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đàn em 1: Đây là mệnh lệnh,mày không có quyền từ chối!
Đức Duy khựng lại, đôi mắt ánh lên vẻ cam chịu xen lẫn lo sợ.
Phải, đã là mệnh lệnh thì cậu không có quyền từ chối. Nếu cậu cố chấp, cơ thể chắc chắn phải hứng chịu một trận đòn không hồi kết. Nghĩ vậy, cậu cất tiếng, giọng nói nhẹ nhàng tựa như một cơn gió khẽ lướt qua trên mặt nước.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được..tớ đi theo cậu
Gã nghe vậy, không đáp, chỉ xoay người đi trước dẫn đường. Thỉnh thoảng, gã quay đầu lại để chắc chắn cậu không có ý định nhân cơ hội trốn thoát.
Đi được một lúc,gã dừng lại, đứng trước một phòng học bỏ trống, chậm rãi mở cửa.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đàn em 1:Đại ca, nó đến rồi
Giọng nói vừa cất lên, cơ thể nhỏ bé của Đức Duy đã bị đẩy vào. Cánh cửa đóng lại, để cậu và hắn ở lại một mình trong căn phòng trống.
Đức Duy run rẩy, dù người phía trước không nói một lời, sát khí toát ra lại như muốn bóp nghẹt lấy cậu. Mồ hôi lạnh túa ra sau lưng, cổ họng khô khốc khiến cậu phải khó nhọc mới cất được tiếng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
C..cậu..gọi tớ có..chuyện gì không vậy ?
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//giật mình//
Hắn ngồi trên bàn, đưa ánh mắt sâu thẳm nhìn cậu như muốn xuyên qua cơ thể.
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi đợi em lâu như vậy, em chắc phải có câu trả lời rồi chứ ?
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghe cho rõ, Đức Duy
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu em lựa chọn sai, hậu quả sẽ là điều mà em không thể tưởng tượng nổi
Cuối cùng, nó cũng đến. Đức Duy cười nhạt, cậu thà chết nhưng tuyệt đối không bao giờ mang cơ thể lẫn trái tim của mình giao phó cho hắn, để hắn mặc sức sử dụng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh, tình yêu không phải thứ tình cảm có thể ép buộc!
Đôi mắt cậu mở to, ánh lên một chút giận dữ xen lẫn khẳng định phóng về phía hắn.
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tức là em không muốn ở bên cạnh tôi ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không yêu anh, chính vì vậy đừng bắt tôi phải ở bên anh!
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hah, Hoàng Đức Duy
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cho dù vậy, em mãi mãi vẫn sẽ không bao giờ thoát khỏi tôi đâu
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em thuộc quyền sở hữu của Nguyễn Quang Anh
Còn tiếp

chap 2:Nụ hôn cưỡng ép

Shinyy
Shinyy
Lưu ý, đây chỉ là tưởng tượng của tác giả. Không liên đến ngoài đời thật, mọi người không đọc có thể bỏ qua.
_____
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh, tôi không phải đồ chơi, tôi không thuộc quyền sở hữu của bất kì ai cả
RẦM
Nguyễn Quang Anh đạp đổ chiếc bàn bên cạnh, tiếng động lớn khiến cậu giật mình lùi lại. Đôi mắt sợ hãi tránh né cơ thể cao lớn dường như bị lời nói của cậu làm cho mất kiểm soát.
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hoàng Đức Duy, đừng thách thức sự kiên nhẫn của tôi
Hắn vừa nói vừa bước về phía cậu, hàn khí tỏa ra khiến tim cậu đập mạnh, cả cơ thể run rẩy lùi lại muốn tạo khoảng cách với hắn.
Kẻ tiến, người lùi, cho tới khi lưng cậu chạm vào bức tường lạnh phía sau, Quang Anh đã đứng chắn ngay trước mặt cậu. Đôi mắt lạnh tựa băng, không tìm lấy một tia cảm xúc. Hắn cúi xuống, rút ngắn khoảng cách giữa cậu và hắn.
Đức Duy cụp mắt, hai người gần đến mức cậu có thể cảm nhận được hơi thở kia đang phả vào người mình, một thứ áp lực vô hình mà cậu dù có cố gắng cách mấy cũng chẳng thể trốn thoát.
Đức Duy đưa tay chắn trước ngực người kia, cậu quay mặt sang hướng khác, không muốn bản thân phải đối diện với con người trước mặt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xin cậu..tớ không thể..tớ không yêu cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng như thế..có được không ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh..tha cho tớ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ..tớ không muốn bị đánh..tớ cũng không muốn yêu cậu..
Trước giọng nói khe khẽ ấy, Quang Anh chỉ cười khẩy, một nụ cười như giễu cợt sự sợ hãi ẩn sâu bên trong Đức Duy. Hắn đưa tay, nâng cằm cậu hướng về phía mình. Đôi mắt sâu thẳm như vực sâu nhìn thẳng vào mắt Đức Duy, chầm chậm cất tiếng.
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nghĩ mình có quyền lựa chọn à ?
Nhìn người con trai trong sáng tựa thiên sứ, vì sợ hãi mà đôi mắt không biết từ lúc nào đã rơi xuống vài dòng lệ. Quang Anh cúi xuống, đưa tay lau đi giọt nước mắt còn đọng trên má Đức Duy.
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ cần em ngoan, tôi sẽ không làm đau. Nhưng đừng thách tôi
Quang Anh không nói thêm lời nào, tay hắn siết chặt lấy cằm cậu, cưỡng ép đặt xuống một nụ hôn.
Không dịu dàng giống như những bộ tiểu thuyết cậu đã từng đọc. Nụ hôn ấy chỉ toàn áp lực và chiếm đoạt. Một cảm xúc gượng ép không tên.
Đức Duy vùng vẫy, cả hai tay đánh mạnh vào ngực hắn muốn thoát khỏi nụ hôn mà hắn cưỡng ép đặt lên môi cậu. Nhưng cả cơ thể yếu ớt, bị cái hôn kia rút sạch hơi thở. Một cơn giận bùng lên trong vô thức
BỐP
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hiện tại, cậu đang làm cái quái gì vậy hả ?
Còn tiếp

chap 3: Dưới cơn mưa-tiểu thiên sứ

Cái tát giáng xuống má trái, làm đỏ rực một vùng trên gương mặt hắn. Quang Anh sững người,đôi mắt tối sầm lại ánh lên tia tức giận khó kiểm soát. Đức Duy giật mình, theo bản năng muốn tránh khỏi cơ thể to lớn trước mặt.
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// đưa tay nắm chặt lấy cổ tay cậu //
Cậu bị giữ lại, đưa ánh mắt sợ hãi về phía hắn. Quang Anh nhìn cậu, đôi môi mở ra cất tiếng.
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sự kiên nhẫn của tôi không dành cho kẻ hư hỏng, Duy
Nói xong hắn hất tay, đẩy mạnh cơ thể cậu xuống mặt sàn cứng. Lưng cậu đập xuống mặt đất,đau đến mức nghẹt thở.
Chưa kịp định hình, hắn tiến tới, dùng cơ thể to lớn đè lên người cậu. Hắn đưa tay, bóp chặt lấy cằm cậu ép cậu phải đối diện với hắn.
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng thử thách giới hạn của tôi Đức Duy
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cơ hội sẽ không đến với em đâu
Quang Anh cúi xuống, hôn lên trán cậu sau đó bỏ đi. Chỉ để lại mình Đức Duy cùng sự sợ hãi ở lại.
Cậu nhắm mắt, thở hắt ra một hơi nặng nề. Một cảm giác hối hận bao quanh lấy cơ thể.
Giá như
Lúc đó, cậu không mỉm cười với hắn.
__________
Cơn mưa đổ xuống, giống như muốn xoa dịu cái nóng gắt mà mùa hè đem lại.
Nguyễn Quang Anh ngồi ở một góc khuất trong trường. Hắn đưa mắt nhìn về phía bầu trời bị những hạt mưa nặng nề làm cho trắng xoá, khẽ thở dài một tiếng.
Bỗng, một bàn tay đưa ra,chạm nhẹ vào vai hắn. Cảm giác mềm mại, ấm áp mà bàn tay ấy đem lại khiến hắn giật mình, quay mặt về phía nơi bàn tay vừa chạm xuống.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mưa to nên cậu không về nhà được hả ? // mỉm cười //
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// mở to mắt nhìn cậu //
Hoàng Đức Duy, dưới cơn mưa nhìn hắn rồi nở một nụ cười trong trẻo, tựa một thiên sứ dạo chơi dưới trần gian. Mái tóc cậu rũ xuống, đung đưa theo chiều gió, tỏa ra mùi oải hương nhè nhẹ.
Cậu nhìn hắn, đôi môi đỏ mộng mím lại. Sau cùng, cậu đưa cho hắn chiếc ô trên tay mình, ánh mắt đôi chút dịu dàng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ có hai cái ô lận, cậu cầm lấy rồi về nhà sớm đi nhé
Hắn đưa tay, vô thức nhận lấy chiếc ô mà cậu đưa cho. Ánh mắt vẫn không rời khỏi nụ cười lẫn đôi mắt của người trước mặt.
Đức Duy quay đầu, đi về phía thư viện của trường. Nhìn theo bóng dáng nhỏ bé ấy, khoé môi hắn chợt nở một nụ cười thích thú. Cảm giác chiếm lĩnh và kiểm soát trong lòng dâng lên mạnh mẽ.
Hắn - Nguyễn Quang Anh thích sự trong sáng của cậu.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đàn em: Đại ca, ô của anh đây
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không cần, có người đưa cho tao rồi
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đàn em:Đưa cho đại ca ?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đàn em:Nhưng là ai ?
Hắn quay đầu, nhìn về phía thư viện, nơi có một bóng hình nhỏ bé đang chăm chú ngồi đọc sách. Đôi môi hắn nhếch lên,cất tiếng.
Nguyễn  Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một tiểu thiên sứ
__________
Hiện tại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hah, thích mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ vì mình đã cười với hắn sao ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng..tại sao chứ ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mình..mình không muốn thế này
Cậu nói, từng giọt nước nóng hổi trào ra khỏi khoé mắt. Cậu không hiểu, chỉ vì một nụ cười mà cuộc đời cậu phải gắn liền với cái tên Nguyễn Quang Anh.
Tình yêu, hoá ra không đẹp như cậu tưởng.
Và chính cậu cũng không biết, kể từ bây giờ chuỗi ngày mệt mỏi của cậu mới chính thức bắt đầu.
End

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play