[Friendly Rivalry] / Đùa Với Lửa?
Một Ngày Như Mọi Ngày Với Jae Yi
NV ngẫu nhiên
Lịch họp 10 giờ với bên đối tác Nhật, 11 giờ ký hợp đồng phân phối ở Busan, 1 giờ chiều tiếp nhà đầu tư mới, 3 giờ phỏng vấn nhân sự cấp cao, và—
Jae Yi
Cắt bớt cuộc phỏng vấn
Jae Yi lạnh lùng cắt lời thư ký khi vừa bước ra khỏi thang máy, ánh mắt không rời chiếc tablet trên tay
Tầng cao nhất của tòa nhà kính phản chiếu ánh nắng buổi sáng, nơi đặt trụ sở chính của tập đoàn JY Group – một trong những tập đoàn lớn nhất nhì Hàn Quốc – lúc nào cũng nhộn nhịp và nghiêm túc. Nhân viên ai nấy đều căng thẳng, không ai dám lười biếng khi biết giám đốc Jae Yi đang có mặt tại công ty.
Không phải ngày nào Jae Yi cũng hút thuốc trong văn phòng, nhưng những lúc tâm trạng căng thẳng, cô sẽ cho phép bản thân “thư giãn” theo cách riêng.
NV ngẫu nhiên
Giám đốc, có người từ bộ phận marketing muốn xin ý kiến—
Jae Yi
Chuyển cho phó giám đốc. Tôi bận
Jae Yi đáp, không buồn ngẩng đầu
Chưa đầy 9 giờ sáng mà điện thoại của cô đã reo lên liên tục. Tin nhắn từ mấy cô gái tối qua vẫn chưa đọc
NV ngẫu nhiên
✉️ Jae Yi, chị đi đâu rồi? Em vẫn đợi…
NV ngẫu nhiên
✉️ Chị thật tệ, quen xong rồi biến mất hả?
Cô lướt qua, xóa hết. Cũng như mọi khi, sau những đêm vui vẻ, Jae Yi chẳng buồn nhớ đến tên ai
Vừa ngồi xuống bàn làm việc, điện thoại cô lại sáng lên. Lần này là từ Yeri – một trong hai người bạn thân nhất của cô
Yeri
✉️ Tối nay về nhà tao chơi. Kyung cũng tới. Tao có bất ngờ cho tụi mày
Jae Yi nhếch môi. Lâu rồi chưa thấy Yeri dùng giọng điệu bí ẩn thế này
Jae Yi
✉️ Tao bận. Trễ chút mới qua được.
Yeri
✉️ Miễn là tới. Mày mà bỏ lỡ, tiếc chết.
Jae Yi không trả lời nữa. Cô thả điện thoại xuống bàn, quay trở lại với hồ sơ. Nhưng trong đầu, lần đầu tiên từ sáng đến giờ, cô bắt đầu thấy tò mò
Jae Yi đặt điện thoại xuống bàn, tay với lấy ly cà phê còn bốc khói. Cô chưa kịp nhấp một ngụm thì cánh cửa văn phòng mở ra không cần gõ.
Một người phụ nữ với mái tóc xoăn nhẹ, váy ôm sát người, bước vào với dáng đi đầy tự tin
Jae Yi
Tôi bảo thư ký là không ai được vào
Jae Yi không ngẩng lên, giọng điềm nhiên.
Cô gái mỉm cười, đóng cửa lại rồi thẳng thắn bước tới bàn làm việc
Chưa kịp để Jae Yi phản ứng, cô nàng đã vòng ra phía sau ghế giám đốc, tay luồn qua vai Jae Yi rồi… thản nhiên ngồi xuống đùi cô như thể đã quá quen với điều đó
Jae Yi
Trưởng phòng kinh doanh mà dám leo lên đùi sếp mình?
Jae Yi nghiêng đầu, cười nửa miệng.
Woori
Ừ thì, sếp của em vừa giỏi vừa ngon, em không kiềm được
Cô nàng cười khẽ, ngón tay vẽ vòng tròn lên cổ áo Jae Yi
Woori
Hôm qua chị đi đâu? Không nhắn gì cho em cả
Jae Yi không đẩy cô ta ra, cũng không có biểu cảm gì khác ngoài ánh nhìn bình thản thường thấy
Jae Yi
Tôi nói rồi. Tôi không thuộc về ai
Woori
Nhưng hôm đó chị nói em đặc biệt
Jae Yi
Lúc đó thì em đặc biệt
Cô nhấc tay, cầm lấy điếu thuốc bên cạnh, đốt lên, nhả một làn khói mỏng vào không gian
Cô gái khựng lại một giây, rồi bật cười
Woori
Lạnh lùng thiệt đấy…
Jae Yi không đáp. Cô đưa tay lên gạt đi vài sợi tóc rối trên trán cô nàng rồi ghé sát, thì thầm
Jae Yi
Xuống đi. Tôi còn họp
Woori
Chị đúng là tàn nhẫn
Cô nàng rời khỏi đùi Jae Yi, chỉnh lại váy, nhưng ánh mắt vẫn như dính chặt lấy cô
Jae Yi
Vì em lầm tưởng vai trò của mình nên mới thấy tàn nhẫn
Jae Yi dập điếu thuốc, cầm bút lên và tiếp tục nhìn vào tài liệu
Jae Yi
Đóng cửa lại hộ tôi
Người phụ nữ bước ra ngoài, để lại một văn phòng ngập khói thuốc và mùi hương nhàn nhạt còn sót lại.
Jae Yi thở dài. Cô nhìn đồng hồ.
Jae Yi
Chắc cũng đến lúc chuẩn bị rời công ty rồi. Không biết Yeri lại định bày trò gì nữa đây…
Ra đến thang máy, Jae Yi nhấn nút tầng hầm. Vài nhân viên đi ngang đều cúi đầu chào
Cửa thang máy mở ra, Jae Yi bước vào xe. Chiếc Porsche trắng nổ máy êm ru, cô phóng đi trong chiều tà Seoul nhuốm vàng.
30 phút sau – tại biệt thự nhà Yeri.
Yeri đã đứng sẵn ngoài cửa như thể canh giờ. Vừa thấy xe Jae Yi dừng lại, cô đã vẫy tay lia lịa.
Jae Yi và Kyung nhìn nhau.
Jae Yi
Lại trò gì nữa đây?
Kyung
Không biết, nhưng nhìn cái mặt đó là thấy mùi drama rồi
Cánh cửa vừa đóng lại sau lưng, Yeri đã nhanh chóng quay đầu cười đầy ẩn ý.
Yeri
Seul Gi! Xuống đây chị bảo!
Một giọng trong trẻo đáp lại từ trên lầu
Jae Yi và Kyung bất giác nhìn nhau. Lúc này, từng bước chân nhẹ vang lên từ bậc thang gỗ, dần dần hiện ra là một cô gái mặc đồng phục cấp ba — tóc dài buộc gọn, gương mặt nhỏ nhắn
Seul Gi hơi khựng lại khi thấy hai người lạ trong phòng khách
Yeri
Con bé nó nhát lắm, mà cực kỳ ngoan
Yeri
Seul Gi à, xuống đây chị giới thiệu
Kyung nhướn mày, như vừa nhìn thấy thiên thần:
Kyung
Trông hiền quá trời quá đất luôn đó!
Jae Yi chỉ nhìn em, không nói một lời.
Yeri
Đây là Seul Gi, em gái tao. Cùng ba khác mẹ
Yeri
Tao mới đưa nó về ở chung được vài tuần
Kyung
Ủa? Mày giấu kỹ vậy?
Yeri
Tao không thích nhiều người biết
Yeri
Dù gì cũng là bảo bối tao giữ kỹ mà
Seul Gi chỉ cúi đầu nhỏ nhẹ
Seul Gi
Em xin phép lên phòng
Yeri
lên phòng gì mà lên phòng?
Yeri
Ở lại chơi với mấy chị đi, lâu lâu mới có dịp mà
Seul Gi
Chị… em còn bài tập
Yeri
Bài gì mà bài? Tối làm cũng được
Yeri xoa đầu em, giọng dỗ dành
Yeri
Kyung với Jae Yi đều là người nhà của chị. Không phải sợ
Jae Yi nói, mắt vẫn nhìn Seul Gi từ đầu tới chân như đang đánh giá món đồ vừa được khui ra
Jae Yi cười nửa miệng rồi vẫy vẫy tay
Jae Yi
Lại đây ngồi gần chị, em gái của Yeri
Seul Gi không dám cãi. Em chậm rãi bước lại, ngồi xuống mép ghế cạnh Jae Yi, hai tay đặt ngay ngắn trên đùi
Jae Yi nghiêng đầu sát lại, hơi thở kề bên tai:
Jae Yi
Thế này thì… chị bắt đầu hiểu vì sao Yeri giữ em kỹ như bảo bối rồi đấy
Seul Gi giật mình, tai đỏ rực. Em xoay người tránh ánh mắt kia
Yeri khịt mũi cảnh cáo, nhưng ánh mắt lại mang nét bất lực.
Yeri
Mày đừng có hù con bé
Jae Yi chỉ bật cười, ánh mắt vẫn không rời khỏi Seul Gi
Jae Yi
Tao có làm gì đâu. Tự con bé đỏ mặt trước mà
Kyung
Vì mày nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy
Kyung
Nó mới mười bảy tuổi thôi đó, đừng đem cái tính lăng nhăng của mày áp vô con nít
Jae Yi cười khẽ, ngả người ra sau ghế, tay đưa lên nghịch nhẹ điếu thuốc nhưng không châm lửa
Jae Yi
Mày có chắc không? Nhìn em ấy… không giống mấy đứa học sinh tầm thường đâu
Seul Gi im lặng, đôi tay đặt trên váy bắt đầu siết chặt
Yeri bỗng thấy em gái hơi cúi đầu, liền vỗ vai em nhẹ nhàng.
Yeri
Đừng để ý nó. Jae Yi nói chuyện kiểu vậy chứ không có ý gì đâu
Nhưng Jae Yi lúc này lại đưa tay chống cằm, nheo mắt cười
Jae Yi
Có ý hay không… là còn tuỳ vào em ấy nữa chứ?
Cô quay sang nhìn Seul Gi
Jae Yi nghiêng đầu, giọng thấp xuống hẳn, đôi mắt hơi cụp như thể chỉ có hai người nghe thấy
Jae Yi
Em dễ đỏ mặt vậy, ai nỡ trêu thì sao chịu nổi?
Seul Gi bối rối quay sang Yeri như cầu cứu. Nhưng chị gái em đang bận lục bánh trong bếp. Kyung thì vừa ngán ngẩm vừa chăm chú xem tin tức trên điện thoại. Không ai có vẻ sẽ giải cứu em sớm cả
Jae Yi nhân cơ hội, hơi nghiêng người về phía em
Jae Yi
Em có người yêu chưa?
Jae Yi
Vậy là chị còn có cơ hội
Jae Yi bật cười, chống tay lên thành ghế, tay còn lại bất ngờ gỡ một sợi tóc vướng trên má Seul Gi
Jae Yi
Nhưng nếu chị thật lòng, em có từ chối không?
Đó là lần đầu tiên em nhìn thấy ánh mắt Jae Yi ở khoảng cách gần như vậy – một thứ gì đó vừa lạnh lùng vừa quyến rũ, như thể bất kỳ lời nào phát ra cũng khiến người nghe muốn tin.
Yeri
Trời ơi Jae, mày bớt giùm tao!
Jae Yi thản nhiên cười, mắt vẫn không rời Seul Gi
Jae Yi
Còn hơn mấy đứa lớn mà nhạt nhẽo quanh tao
Seul Gi cúi đầu, môi khẽ mím lại… nhưng tim em thì đang đập loạn không rõ lý do.
Kẹo độc mang tên Jae Yi
Seul Gi
Dạ? À, gì cũng được ạ…
Jae Yi nghiêng đầu, tay khẽ chỉnh lại sợi tóc xõa trước trán của Seul Gi.
Jae Yi
Đừng để mái che mắt. Mắt em đẹp mà
Seul Gi chưa kịp phản ứng thì Jae Yi đã đứng dậy
Jae Yi
Em cứ ngồi đó, để chị
Nói rồi, Jae Yi đi vòng ra sau ghế em, bất ngờ cúi xuống… cài lại nút cổ áo sơ mi đồng phục bị lệch. Giọng cô thì thầm ngay bên tai em
Jae Yi
Lần sau đi học đừng sơ ý vậy nữa, nguy hiểm lắm
Toàn thân Seul Gi cứng đờ. Mặt đỏ đến tận mang tai. Tim như rơi xuống chân.
Kyung ngồi bên lật mạnh tờ báo, giọng gay gắt:
Kyung
Mày thôi đi Jae. Đừng có đụng tay đụng chân với học sinh!
Jae Yi cười nhạt, vòng lại chỗ ngồi, tay đặt lên cằm, mắt không rời Seul Gi.
Seul Gi không dám ngẩng lên nữa. Nhưng bàn tay em đang siết chặt lấy vạt váy, cố ngăn thứ cảm giác kỳ lạ đang dâng lên trong lòng
Jae Yi
Em hay đọc sách gì?
Seul Gi
Dạ… tiểu thuyết, có cả sách về lịch sử nữa
Jae Yi
Chị có một kệ sách hiếm ở văn phòng, toàn bản giới hạn, có muốn đến xem không?
Seul Gi ngước lên nhìn Jae Yi.
Seul Gi
Chị… cho em xem thật ạ?
Jae Yi
Với người đặc biệt thì luôn thật
Yeri suýt nghẹn nước, quay sang Kyung bực mình
Yeri
Nó có thôi không trời…
Kyung thở dài, nhưng chẳng ai cắt ngang được sự chú ý mà Jae Yi dành cho Seul Gi lúc này.
Cô rút điện thoại ra, bấm gì đó rồi quay màn hình lại.
Jae Yi
Đây, em thích quyển nào? Chị gửi xe đến đón, mai em ghé công ty chị chơi
Seul Gi nhìn màn hình, rồi lại nhìn ánh mắt Jae Yi
Seul Gi
…Để em suy nghĩ đã
Jae Yi
Ừ. Nhưng nhớ suy nghĩ cho kỹ. Vì nếu em đến rồi… chị sẽ không dễ để em về đâu
Seul Gi vẫn nhìn màn hình điện thoại trong tay Jae Yi, nhưng ánh mắt em dần rời khỏi mấy quyển sách hiếm kia.
Thay vào đó… là ánh mắt đặt lên Jae Yi.
Không còn chỉ là bối rối hay xấu hổ đơn thuần. Mà là… tò mò, rung động và chút gì đó như đang mơ mộng.
Jae Yi thì vẫn bình thản nhìn em, ánh mắt nửa đùa nửa thật, nhưng lại khiến Seul Gi thấy tim mình như bị kéo đi một nhịp
Yeri vỗ nhẹ lên vai em gái, đủ mạnh để kéo em khỏi cơn mộng mị
Yeri
Nè. Nhìn gì dữ vậy? Tỉnh chưa đó?
Seul Gi giật mình, mắt chớp liên tục như bị bắt quả tang
Seul Gi
Ơ… dạ không có gì…
Yeri
Ra kia chị nói chuyện
Giọng Yeri vang lên phía sau, làm Seul Gi giật mình.
Em xoay người lại, cố giấu đi vẻ lúng túng.
Yeri khoanh tay, tựa vai vào khung cửa ban công, ánh mắt nhìn em gái sắc như dao gọt trái cây.
Yeri
Đừng có tưởng chị mù. Ánh mắt em nhìn Jae Yi lúc nãy khác lắm
Seul Gi
Không có… Em chỉ thấy chị ấy hơi… đặc biệt thôi
Yeri
Đặc biệt như cái bảng hiệu cảnh báo ‘địa hình nguy hiểm’ vậy hả?
Seul Gi cười trừ, nhưng Yeri nghiêm mặt hẳn lại.
Yeri
Này, nghe chị nói rõ nè. Jae Yi là cờ đỏ chính hiệu. Là kiểu người mà dù em có rơi vào lưới tình, thì cũng chỉ có một mình em nằm giãy giụa. Jae Yi mà ngọt ngào là vì muốn chơi đùa thôi. Đừng có mà mơ mộng, nghe chưa?
Seul Gi cắn môi, tay siết nhẹ ly nước.
Seul Gi
Nhưng em thấy chị ấy không giống người xấu…
Yeri bước tới, đặt tay lên vai em gái, ánh mắt dịu xuống, nhưng giọng vẫn nghiêm
Yeri
Không phải người xấu. Nhưng là người rất giỏi làm người khác đau. Em mới 17 tuổi, ngoan lắm, học giỏi nữa. Đừng để một ánh mắt hay vài câu nói của Jae Yi khiến em đi lạc đường
Seul Gi im lặng. Ánh mắt dần cụp xuống. Nhưng trong lòng lại có gì đó… mâu thuẫn.
Jae Yi đang ngả người ra sau ghế, áo khoác vest vắt hờ trên thành ghế, tay xoay xoay chiếc bật lửa nhưng vẫn chưa châm điếu thuốc.
Cánh cửa mở ra, Woori bước vào, không gõ cửa, không báo trước. Ánh mắt sắc sảo đảo một vòng qua văn phòng, rồi dừng lại nơi Jae Yi đang ngồi
Jae Yi không tỏ ra ngạc nhiên, chỉ liếc mắt nhìn một cái, khóe môi nhếch nhẹ.
Woori đóng cửa lại, cài then, thong thả bước đến. Giọng nói cô ta nhỏ nhưng đầy ám muội
Woori
Cửa phòng chị mà, chẳng phải em đã ra vào quá quen rồi sao?
Jae Yi bật cười khẽ, không đáp. Chỉ quan sát từng bước chân Woori tiến gần mình
Woori không dừng lại trước bàn làm việc như mọi người. Cô ta bước vòng ra phía sau, khẽ cúi người xuống, thì thầm sát tai Jae Yi:
không đợi thêm giây nào, cô đưa tay chạm lên cằm Jae Yi, kéo lại gần và áp môi mình lên môi cô
Jae Yi không từ chối. Trái lại, cô siết lấy eo Woori, hôn lại một cách mạnh mẽ và chiếm hữu. Nụ hôn ban đầu là một sự trêu đùa, nhưng nhanh chóng trở nên sâu, ướt át và đầy ham muốn bị dồn nén
Tay Woori luồn vào tóc Jae Yi, còn Jae Yi thì kéo người cô ta ngồi hẳn lên đùi mình.
Một lúc sau, Jae Yi buông môi Woori, ánh mắt nửa đùa cợt, nửa đắm say:
Jae Yi
Cô đúng là liều thật đấy
Woori thở gấp, ánh mắt dính chặt vào Jae Yi
Áo sơ mi trên người Woori hơi mở, cố tình không cài cúc thứ ba. Từng động tác của cô ta là một màn công khai khiêu khích
Woori cúi sát xuống, hơi thở phả vào cổ Jae Yi
Woori
Chị sẽ không bao giờ cưỡng lại được em. Nhất là khi em ngồi lên chị thế này…
Cô không đợi Jae Yi phản ứng. Trong một chuyển động liền mạch, Woori ngồi lên đùi Jae Yi, ép sát hai cơ thể vào nhau. Ánh mắt cô đầy đe dọa và chiếm hữu, nhưng giọng nói thì ngọt đến rợn người
Jae Yi để yên như thế một lúc, rồi bất ngờ nghiêng đầu, môi cô chạm khẽ vào xương quai xanh lộ ra sau lớp áo mỏng của Woori – nhẹ nhàng, nhưng đủ khiến người kia rùng mình
Jae Yi
Em luôn biết cách khiến chị buông lỏng cảnh giác
Woori
Chị có thể lạnh lùng với bất kỳ ai ngoài kia. Nhưng với em, chị luôn mềm. Rất mềm…
Jae Yi khẽ cười, nhưng bàn tay đã siết lấy eo Woori
Jae Yi
Láo thật. Em nghĩ em đang điều khiển được ai?
Woori cắn nhẹ vào vành tai Jae Yi
Hơi thở hai người nóng dần. Không khí nặng mùi ham muốn và quyền lực – một cuộc chơi không ai chịu thua. Nhưng rõ ràng, Jae Yi đang để yên, không né tránh, cũng không ngăn cản
Chính điều đó khiến Woori càng hả hê
Woori
Đến cả khi em cưỡi lên chị như thế này, chị vẫn không đẩy em ra. Thế mà chị cứ tỏ ra không cần…
Jae Yi kéo nhẹ cổ áo Woori xuống, để lộ xương quai xanh ửng đỏ.
Jae Yi ngửa người ra sau ghế, tay vuốt dọc theo đùi Woori như thể đang chơi một trò tiêu khiển quen thuộc.
Jae Yi
Chị không cần. Nhưng chị biết… em muốn đến phát điên
Woori cười khẽ, đôi mắt ánh lên như loé lửa. Cô cúi sát mặt Jae Yi, mũi gần chạm mũi
Woori
Phải. Em phát điên lên vì chị. Phát điên vì cái cách chị giả vờ không quan tâm nhưng vẫn giữ em lại…
Ngón tay cô trượt chậm từ cổ áo Jae Yi xuống vạt áo sơ mi chưa cài kín
Woori
Chị tưởng em không biết sao? Những lần chị gọi em đến muộn, chỉ vì chị không muốn đêm đó là của ai khác ngoài em?
Jae Yi nhướn mày, không phủ nhận. Tay cô bấu nhẹ eo Woori, kéo sát người đối phương áp vào mình hơn nữa.
Không gian ngập trong căng thẳng và hơi thở.
Woori không đợi thêm, chỉ dùng một tay giữ chặt cổ Jae Yi, ép đôi môi mình lên môi cô
Jae Yi cảm nhận sự mạnh mẽ từ Woori, nhưng lại không thể phủ nhận sự cuốn hút không thể cưỡng lại. Cô nhắm mắt lại, để mình chìm đắm vào những cảm giác ấy, tuy không muốn nhưng lại khó lòng kháng cự.
Woori
Em tưởng chị sẽ lạnh lùng lắm chứ…
Woori mỉm cười, thì thầm bên tai Jae Yi, cảm nhận hơi thở gấp gáp từ cô
Woori
Chị không nghĩ em sẽ tìm ra điểm yếu của chị nhanh đến vậy đâu
Jae Yi không trả lời, nhưng đôi tay cô lại vô thức siết chặt vòng eo Woori, kéo người cô lại gần hơn, làm cho không gian càng thêm ngột ngạt
Woori mỉm cười, rồi từ từ cúi xuống, lướt những ngón tay nhẹ nhàng dọc theo cơ thể Jae Yi
Woori
Chị nghĩ em chỉ muốn chơi đùa sao?
Woori
Em sẽ không để chị thoát đâu
Jae Yi vẫn ngả người trên ghế, gương mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt lóe lên một tia cảnh giác
Woori cúi xuống, hai tay chống lên tay ghế, nhốt Jae Yi giữa vòng tay và cơ thể mình.
Woori
Chị nghĩ chị mạnh hơn em sao?
cô ghé sát, thì thầm sát tai Jae Yi, giọng rít lên như một mệnh lệnh ngọt ngào
Jae Yi nghiêng đầu, mỉm cười khinh khích
Woori nhìn thẳng vào mắt cô, không chớp
Cô nghiến răng nhẹ, rồi đưa tay vuốt dọc cổ áo Jae Yi, siết chặt nhẹ một lúc – đủ để áp lực lan dọc sống lưng người đối diện
Woori
Chị đã quen chơi trò điều khiển người khác, đúng không? Nhưng lần này… người bị trói là chị
Một bàn tay của Woori giữ chặt lấy cằm Jae Yi, bắt cô phải đối diện
Woori
Em biết chị nghĩ gì, biết chị định làm gì. Và hơn hết… em biết đâu là điểm yếu của chị
Jae Yi siết nhẹ tay vịn ghế, cố giữ bình tĩnh. Nhưng đôi mắt cô – dù cố che giấu – cũng đã thoáng một tia bối rối
Woori nhận ra điều đó, bật cười khẽ:
Woori
Chị có thể lừa dối mấy đứa ngây thơ ngoài kia, nhưng đừng quên… em từng là người chị dẫn dắt. Mọi chiêu trò của chị, em đều thuộc lòng
Cô cúi xuống, thì thầm bên tai Jae Yi – chậm rãi, cố tình kéo dài từng chữ như tra tấn
Woori
Lần này… chị ngoan ngoãn làm con mồi của em đi
[H+]
Cô đưa tay lần đến khoá quần của Jae
từ từ kéo khoá quần xuống để lộ dv đang cc
Woori
Hình như nó đang muốn em thì phải
Woori
//cúi xuống mút lấy cb của cô//
Woori bị Jae ghì chặt xuống ghế, hai chân bị tách ra
Jae cười lạnh, cầm chặt mắt cá chân cô, rồi không chờ cô kịp kêu, nhét thẳng cb vào trong khe nhỏ đã ướt đẫm
Woori
ahhhhh~~Jae ah~~chậm lại…
tiếng rên vỡ oà, từng đợt từng đợt dâng lên
Jae Yi không những không chậm mà còn thúc nhanh và mạnh hơn khiến cơ thể cô cong giật lên từng hồi
Jae Yi cúi xuống cắn vào xương quai xanh cô, cô thúc càng lúc càng thô bạo
cơ thể cô run bắn lên, không ngừng giãy giụa như sắp vỡ tung
Woori
Ahhh…haa…em sắp….ahhhh…!
Mọi cú thúc sâu từ Jae và cơ thể cô nổ tung trong cơn khoái cảm
Từ khe nhỏ, nước bắn ra thành dòng
Ngay lúc cô còn co giật vì vừa ra, Jae tiếp tục thúc sâu đến tận óc không cho cơ thể cô nghỉ ngơi
Woori
ahhh…haa…em..không chịu nổi nữa…!
Woori
Ahhh…em chết mất..AHHH…!
Woori gào thét, nước văng tung toé thêm lần nữa, Jae bắn hết lên bụng cô ,hai chân cô co giật liên tục, miệng vẫn không ngừng nấc lên những tiếng rên mềm yếu
Jae lật cô lại quay lưng về phía mình, đâm mạnh cb vào trong mà không báo trước khiến cô rên rỉ không ngừng
Woori
Jae…..chết mất…sướng…sướng chết mất…!
Cô nhấp hông mạnh và sâu hơn
Woori
Ahhhh….em điên mất thôi…!
Cô cúi xuống mút lấy ngucwj cô khiến cô không ngừng reen rir vì sươngs
Jae Yi
Em chỉ cần tập trung cảm nhận nó ở bên trong em thôi
Jae Yi
Còn những việc khác cứ để tôi giúp em
cô đâm mạnh vào trong khiến cơn khoái cảm trào lên mãnh liệt, từng dòng nước tuôn xói xả ra lần nữa
Không khí trong phòng vẫn còn vương lại mùi hương ấm nóng của dục vọng
Jae Yi đã chỉnh lại cổ áo sơ mi, mái tóc đen được cô vén gọn ra sau tai. Vẻ mặt cô trở nên nghiêm túc lại, đôi mắt như khóa chặt vào chiếc đồng hồ đeo tay.
cô cài nút áo vest, bước tới bàn làm việc
Jae Yi
Lát nữa ra ngoài, đóng cửa giùm tôi
Woori vẫn chưa đáp lại ngay. Cô nhìn theo bóng lưng Jae Yi bằng ánh mắt khó đoán — vừa là thỏa mãn, vừa là… gì đó sâu hơn, có thể là chiếm hữu
Cô nhếch môi cười, thong thả rời đi
Phòng họp lớn sáng bừng ánh đèn trần trắng lạnh. Những chiếc ghế da cao cấp đã kín người ngồi
toàn là những gương mặt cấp cao của JY Group
Jae Yi bước vào, thần thái ung dung như thể không hề có gì vừa xảy ra vài phút trước
Cô ngồi xuống ghế chủ tọa, đặt tài liệu lên bàn.
Trưởng bộ phận đầu tư đứng dậy trình bày bản kế hoạch mở rộng thị trường sang Đông Nam Á. Mọi con số, đồ thị, tỷ lệ rủi ro được chiếu lên màn hình chi tiết đến từng đơn vị phần trăm. Nhưng Jae Yi chỉ nhìn trong vài giây, sau đó nhàn nhạt cắt lời:
Jae Yi
Dự án này không đáng để đầu tư trong quý này
Một giám đốc khác lên tiếng:
NV ngẫu nhiên
Nhưng với mức tăng trưởng hiện tại, nếu không triển khai sớm thì sẽ mất lợi thế cạnh tranh—
Jae Yi
Tôi nói không là không
Jae Yi ngắt lời, không cần cao giọng. Chỉ một cái liếc mắt cũng đủ khiến cả căn phòng lạnh hơn vài độ
Jae Yi
Tập trung vào việc giữ vững thị phần trong nước trước đã. Đông Nam Á sẽ là bước kế tiếp — khi tôi cho phép
Giọng cô dứt khoát, không để chừa lại khoảng trống nào cho phản biện.
Không ai dám lên tiếng thêm. Cuộc họp tiếp tục với không khí gượng gạo. Mọi người đều hiểu rõ — Jae Yi có thể bất cần, có thể đào hoa, nhưng khi ngồi vào chiếc ghế này… cô là người không ai lay chuyển được.
Và cô không bao giờ để cảm xúc chi phối công việc.
Không khí trong phòng làm việc của Jae Yi vẫn căng thẳng như thường lệ. Giữa bàn làm việc phủ kín tài liệu, Jae đang chăm chú lật từng trang hợp đồng, điếu thuốc cháy dở kẹp giữa hai ngón tay. Bỗng cửa phòng bật mở không gõ
Một người phụ nữ bước vào – dáng vẻ quyền lực, khí chất áp đảo
Mẹ Jae
Con vẫn không bỏ được thuốc à?
Jae Yi khẽ nhướng mày, dập tắt điếu thuốc vào gạt tàn rồi ngả lưng ra sau ghế. Giọng cô trầm đều, không một chút ngạc nhiên
Jae Yi
Mẹ đến mà không báo trước à?
Chủ tịch Jung – mẹ ruột của Jae Yi, người phụ nữ nắm trong tay quyền lực tối cao của Tập đoàn JY, nhìn con gái như đang đánh giá lại.
Mẹ Jae
Có vẻ con vẫn sống tốt, và… ngang như ngày nào
Bà bước đến, không đợi mời, ngồi xuống ghế đối diện
Mẹ Jae
Gần đây có quá nhiều tin đồn quanh con, Jae Yi. Từ chuyện cổ đông đến những ‘đối tác’ trong bóng tối mà con vui chơi cùng
Jae Yi nheo mắt, khoé môi cong nhẹ thành nụ cười nửa miệng
Jae Yi
Con vẫn mang tiền về cho công ty. Cổ đông chưa ai phản đối. Mẹ lo lắng làm gì?
Mẹ Jae
Mẹ lo lắng vì mẹ là mẹ con. Và cũng là người sẽ không để con phá nát danh tiếng tập đoàn này chỉ vì vài trò tình ái rẻ tiền
Mẹ Jae
Bớt ăn chơi lại đi. Danh tiếng của con không còn là chuyện riêng nữa. Con đang ngồi ghế Tổng Giám đốc của JY Group – không phải một cái bar đèn mờ đâu
Jae Yi vẫn dựa lưng vào bàn, ánh mắt không né tránh mà đầy thách thức.
Jae Yi
Con ăn chơi thì sao? Con vẫn hoàn thành công việc, vẫn kéo cổ phiếu lên, vẫn khiến đám cổ đông phải im miệng. Hay mẹ muốn một đứa ngoan ngoãn mà chẳng làm được trò trống gì?
Bà Jung siết nhẹ quai túi xách, giọng gay gắt nhưng cố giữ bình tĩnh
Mẹ Jae
Thái độ của con càng lúc càng quá giới hạn
Jae Yi
Giới hạn à? Nếu con không vượt giới hạn thì JY giờ này đã nằm dưới chân người khác rồi, mẹ ạ
Mẹ Jae
Bớt ăn chơi gái gú lại đi, con không còn là con nít sống theo cảm xúc được nữa—
Chủ tịch Jung vừa dứt lời thì cánh cửa văn phòng bị đẩy nhẹ ra, Woori bước vào với dáng vẻ tự tin quen thuộc
Woori
Mẹ đang họp riêng à?
Woori hỏi, môi khẽ cong thành nụ cười, rõ ràng là không có ý định lui ra
Chủ tịch Jung nheo mắt nhìn cô gái vừa bước vào, nhận ra ngay cô chính là trưởng phòng kinh doanh – và cũng là một trong những “tai tiếng lặng lẽ” của con gái mình
giọng bà nghiêm khắc, rõ ràng không có thiện cảm
Woori hơi nghiêng đầu, chẳng hề nao núng
Woori
Tôi mang báo cáo tài chính quý. Nhưng nếu không tiện, tôi có thể để lại cho thư ký.
Jae Yi bật cười khẽ, ngồi dựa lưng vào ghế, nhìn hai người phụ nữ trước mặt với vẻ thú vị:
Jae Yi
Mẹ thấy chưa? Con không cần phải ra ngoài chơi nữa. Gái tự tìm đến tận văn phòng
Chủ tịch Jung lườm con gái một cái sắc lẹm.
Mẹ Jae
Chừng nào con còn để mấy người như cô ta ra vào tự nhiên như nhà mình, thì đừng mong mẹ trao tay JY toàn quyền.
Jae Yi nhếch môi, ánh mắt không hề dao động.
Jae Yi
Vậy thì mẹ nên chuẩn bị tinh thần sống thật lâu vào, vì con không có ý định thay đổi đâu
Không khí trong phòng như đặc quánh lại. Đôi mắt bà đỏ lên, không phải vì buồn mà vì tức giận và bất lực. Bà đứng phắt dậy, ghế da phát ra tiếng cọt kẹt nhỏ.
Mẹ Jae
Tùy con. Nhưng nhớ lấy, mọi thứ trên đời đều có cái giá của nó, Jae Yi à
Không đợi con gái đáp lại, bà quay gót bỏ đi, đôi gót giày cao đập mạnh xuống sàn đá hoa cương như muốn trút giận. Cánh cửa văn phòng khép lại sau lưng bà bằng một tiếng “cạch” lạnh lùng
Trong phòng chỉ còn lại Jae Yi ngả người ra ghế, cười khẩy.
Jae Yi
Mẹ vẫn chưa hiểu, con chưa bao giờ chơi một trò mà mình không nắm chắc phần thắng đâu
Download MangaToon APP on App Store and Google Play