Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(ĐM) Bé Ngốc Gả Cho Lão Công Nhà Giàu

[Q1. Lụa Hồng Buộc Lầm Người] Chương 1. Tiên Tử

Tép
Tép
Not support
"Một điệu múa khuynh thành, đổi lấy ánh mắt của người chẳng thuộc về em"
_______
Thành đô Cẩm Thành tháng ba, trời nắng nhẹ, có mưa bụi đọng trên mái ngói rêu xanh
Trong lòng phố cổ, quán trà “Vạn Tụ Hiên” vẫn là nơi lui tới của tầng lớp danh lưu quyền quý
Người đến đây không chỉ để uống trà, mà còn để nghe đàn, xem vũ khúc, tìm chút nhã hứng giữa thời cuộc rối ren
Bên trong gian chính, tiếng trò chuyện râm ran hòa lẫn hương trầm thoang thoảng
Ở lầu hai, một gian được che kín bằng rèm trắng, tách biệt khỏi ồn ào. Người trong đó khoác quân phục màu xanh đậm, ngồi trầm mặc bên ấm trà nóng
Lục Tề, Thiếu tướng trẻ tuổi nhất vùng Tây Nam Cẩm Thành, đại thiếu gia Lục gia, người ngoài nhìn vào, ai cũng khiếp sợ và không kém phần ngưỡng mộ
Chủ quán
Chủ quán
Lục thiếu, trà Thái Hoa Tiên người dặn đã được pha sẵn //cẩn trọng cúi đầu, có chút e dè//
Chủ quán
Chủ quán
Buổi biểu diễn sắp bắt đầu. Hôm nay là vũ khúc ‘Lưu Vân Ẩn Trăng'
Chủ quán
Chủ quán
Là màn trình diễn đặc sắc nhất của quán chúng tôi, mong Thiếu tướng sẽ thích nó
Lục Tề
Lục Tề
Ừm
Lục Tề lãnh đạm đáp một tiếng. Hắn chưa từng để ý những thú nhã nhặn như cầm kỳ thi họa, nhưng hôm nay lại có tâm tình nhàn nhã đến nghe đàn, xem vũ
Một phần cũng là vì cuộc hẹn bàn việc bị hoãn
Gian giữa mở ra, một bức rèm lụa mỏng như sương được vén lên
Tiếng tỳ bà vang lên, dịu như tiếng nước suối chảy qua đá. Theo sau là tiếng sáo trúc nhẹ như gió thoảng
Và rồi, người thiếu niên sau tấm rèm bước ra
Một thiếu niên vận y phục trắng bước ra. Tay áo dài quét nhẹ theo gió, chân trần lướt trên sàn gỗ, mỗi bước uyển chuyển như đang múa giữa trời
Ánh đèn mờ ảo phản chiếu gương mặt cậu, trẻ trung, thanh tú, đôi mắt không cười mà sâu như hồ nước tĩnh lặng
.
.
Tiên tử tới rồi kìa!
???
???
Không uổng công tôi lặn lội từ nơi khác đến, đúng là người đẹp như tiên giáng trần!
???
???
Càng nhìn càng mê muội
???
???
Là Giang công tử đấy, chưa bao giờ xem cậu ấy múa mà không bị hút mắt cả!
.
.
Giang tiên tử lại múa bài Lưu Vân Ẩn Trăng, đúng là biết cách làm lay động lòng người
Dưới lầu xôn xao, tiếng xì xào lan ra như sóng nước
Nơi lầu hai, Lục Tề bất giác đặt chén trà xuống. Hắn nhìn thiếu niên nọ, đôi mắt sâu tối như bị kéo theo từng động tác của người kia
Động tác uyển chuyển, bước chân lặng như gió. Không có nhạc cụ nào đi kèm, chỉ có tiếng đàn tỳ bà khẽ khàng vang lên
Người thiếu niên múa đến đoạn cao trào, xoay một vòng, tay áo như mây cuộn, ánh mắt khẽ liếc về phía nhã gian tầng hai
Ánh mắt chạm nhau
Chỉ một giây ngắn ngủi
Giang Dụ
Giang Dụ
//cụp mắt//
Giang Dụ nhìn thấy người đàn ông kia gương mặt tuấn tú nhưng lạnh lẽo, ánh mắt nặng nề như trời đêm mùa đông. Em thoáng khựng lại, nhưng rồi vẫn tiếp tục múa như chưa từng bị quấy nhiễu
Vũ khúc kết thúc
Từng đợt vỗ tay tán thưởng vang lên
Tiếng sáo lặng đi, sân khấu trở nên im lặng đến mức có thể nghe tiếng thở của từng người. Giang Dụ cúi người, rồi nhanh chóng lùi vào hậu trường
Lục Tề
Lục Tề
Người đó
Lục Tề
Lục Tề
Tên gì?
Chủ quán
Chủ quán
Giang Dụ ạ //dè dặt//
Chủ quán
Chủ quán
Nhị công tử Giang gia. Mẹ ruột mất sớm, giờ chỉ còn mẹ cả. Cậu ta ra ngoài múa để kiếm tiền tự lo liệu. Tuy là con ngoài giá thú nhưng... thanh cao, không dễ tiếp cận
Chủ quán
Chủ quán
Từ trước đến nay số lần cậu ta đến quán chúng tôi rất ít ỏi, rất hiếm khi được gặp
Lục Tề không nói thêm gì, ánh mắt vẫn dõi theo hướng sân khấu

Chương 2. Phải gả thay rồi

Sau sân khấu
Giang Dụ ngồi xuống ghế gỗ, lấy khăn lau mồ hôi trên trán. Một người đàn ông trung niên bước đến, cười cười đưa phong bì
Chủ quán
Chủ quán
Vẫn như cũ nhé, mười đồng. Khách hôm nay đông, cậu múa đẹp lắm
Giang Dụ
Giang Dụ
Mười đồng...? Không phải lần trước là mười hai đồng ư?
Chủ quán
Chủ quán
Cậu quên rồi à? Hôm nay không có thêm đàn tranh, giảm phí âm nhạc //xua tay//
Chủ quán
Chủ quán
Mười đồng đã là quá nhiều rồi
Chủ quán
Chủ quán
Múa thôi mà, cậu cần tiền, tôi cho cậu cơ hội. Muốn múa nữa thì ngoan ngoãn nghe lời
Giang Dụ không nói gì, chỉ cầm tiền, siết chặt
Một cô gái mặc sườn xám đỏ bước đến, cười nửa miệng
.
.
Tiểu Dụ, hôm nay có quý nhân để mắt tới cậu nha. Ngồi trên tầng hai đấy, đẹp trai mà lạnh thấy sợ
Giang Dụ
Giang Dụ
Ừm
Giang Dụ
Giang Dụ
//lơ đễnh//
Giang Dụ
Giang Dụ
"Có tiền rồi...có thể mua bánh bao và sữa đậu nành"
.
.
Chậc //chép miệng//
.
.
Đúng là Tiểu Dụ có khác, chẳng bao giờ biết nắm bắt cơ hội là gì
.
.
Nếu tôi vừa có tài vừa có sắc như cậu, thì tôi đã tận dụng nó thật tốt rồi
.
.
Mà cũng phải thôi, nghe bảo cậu là tiểu tiên tử tâm lặng như nước, múa xong lặn như cá trốn sóng
.
.
Còn không biết bao người muốn làm ấm giường cho cậu kìa
Giang Dụ
Giang Dụ
//nhíu mày// Vớ vẩn
Giang Dụ đứng dậy, lấy áo khoác choàng ngoài,
Giang Dụ
Giang Dụ
Tôi múa để kiếm tiền, không phải bán thân
Cô ta nhướng mày, nhưng cũng không nói gì thêm
_______
Tối hôm đó
Giang Dụ ôm một túi bánh bao nhân thịt còn nghi ngút khói, nửa gương mặt vùi trong chiếc khăn choàng cổ bông tuyết trắng mềm, định bụng về sẽ ăn thật no
Nhưng còn chưa bước chân vào cửa Giang gia, cậu đã nghe được mấy bước chân rầm rầm, còn có âm thanh hỗn loạn
người hầu
người hầu
Đại thiếu gia ngã bệnh rồi! Mau truyền thái y
Ngay khi cậu chuẩn bị bước vào, một người hầu vội vã chạy đến gần, suýt va phải cậu
người hầu
người hầu
Chết tiệt, không có thời gian để ý!
Người hầu kia nói, nhìn Giang Dụ một cái rồi lại quay sang chạy tiếp, vẻ mặt hớt hải
Đại thiếu gia trong miệng họ là Giang Khởi Du, từ nhỏ y đã mắc rất nhiều loại bệnh khác nhau, cơ thể ốm yếu suy nhược vô cùng. Nên chuyện y cứ mỗi tháng lại ngã bệnh một lần đã trở thành nỗi lo lắng của Giang gia
Giang Dụ
Giang Dụ
"Nhưng ngày kia anh ấy kết hôn rồi mà, đột ngột ngã bệnh thì phải làm sao đây?"
________
Giang gia xưa nay sống rất không biết tình nghĩa, người vừa ngã xuống đã đem người khác thế lên
Giang Dụ ngồi yên trong phòng khách rộng lớn của Giang gia, ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn chùm lơ lửng trên trần nhà chiếu xuống, khiến không gian thêm phần lạnh lẽo
Mẹ cả– Trịnh Ngọc Linh ngồi đối diện, ánh mắt sắc bén và lạnh lùng
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Giang Dụ, mày đã đến lúc phải hiểu rõ một điều
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Mày là con hoang của nhà này, vì thế mọi việc mày đều phải nghe theo sự sắp xếp của tao, có hiểu chưa?
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Sắp tới có một đám cưới quan trọng. Mày phải gả thay cho người khác. Đây là mệnh lệnh của gia đình
Giang Dụ
Giang Dụ
Gả thay?
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Ừ, người vốn dĩ gả đi là Tiểu Du, nhưng mày thấy đấy, nó vừa mới ngã bệnh, đại phu nói nó sẽ rất lâu mới có thể tỉnh lại
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Nhưng thầy bói đã nói ngày kia là ngày lành tháng tốt, nếu gả đi thì sẽ được gặp vận may, ngược lại thì sẽ gặp đại nạn
Giang Dụ
Giang Dụ
Nhưng con...
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Không nhưng nhị gì hết
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Tao nuôi mày bao nhiêu năm rồi, chỉ cần mày ngoan ngoãn gả đi thôi. Việc đơn giản thế chẳng lẽ mày không làm được?
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Mày là con ngoài giá thú, không có quyền từ chối. Mày có hiểu không?
Giang Dụ cắn chặt môi, tay nắm chặt lại, nhưng cậu biết, mình không thể làm gì khác ngoài im lặng
Giang Dụ
Giang Dụ
Con phải gả cho ai ạ
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Thiếu tướng Lục Tề
Giang Dụ cảm thấy tim mình chùng xuống
Giang Dụ
Giang Dụ
"Lục Tề?"
Giang Dụ
Giang Dụ
Con không muốn....
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Không muốn?
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Mày còn có thể muốn gì nữa? Mày có thể làm gì? Nếu không gả, mày sẽ không còn gì cả
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Mày chỉ là một tên ăn nhờ ở đậu, một đứa vô tích sự của gia đình này
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Còn sống, thì phục tùng. Không sống thì cút đi
Giang Dụ
Giang Dụ
Con hiểu rồi
Trịnh Ngọc Linh
Trịnh Ngọc Linh
Mày sẽ phải chuẩn bị cho cuộc gặp mặt đó. Đừng làm gia đình mất mặt
Giang Dụ không đáp, chỉ đứng lên, lặng lẽ rời khỏi phòng, mang theo tất cả những lời mà mẹ cả đã nói, nặng nề như một gông cùm đeo quanh cổ

Chương 3. Hôn sự

Tép
Tép
Not support
Tép
Tép
Hồng chiêu nguyện
Cả Cẩm Thành hôm nay đều biết, đại thiếu gia nhà họ Lục thành thân
Từ sáng sớm, toàn bộ đường lớn dẫn vào Lục phủ đã bị phong tỏa. Đội nhạc lễ xếp hàng dài gần trăm người, từng hồi chiêng trống vang lên như dội vào lòng đất
Lụa đỏ giăng từ cổng chính đến tận cửa từ đường, dán đầy chữ song hỷ vàng óng. Nhà họ Lục không thiếu tiền, càng không thiếu mặt mũi, hôn lễ này không ai dám nói là đơn giản
.
.
Thằng nhóc đó thật sự...gả thay?
.
.
Nghe nói là con ngoài giá thú đấy. Mẹ ruột thì chết sớm, mẹ cả không coi ra gì. Gả thay cho anh trai, trời ơi... đúng là một vở tuồng
.
.
Thật không tưởng tượng nổi... người nhà họ Lục lại để đại thiếu cưới một thằng nhóc không cha không mẹ
.
.
Đúng là xấu hết mặt mũi
Tiếng bàn tán vang lên khắp nơi, giữa âm thanh phấn khởi náo nhiệt lại rơi rớt vài ánh mắt giễu cợt, xem trò vui
Giang Dụ ngồi trong kiệu hoa, bàn tay lạnh toát. Bộ hỉ phục đỏ rực phủ lên người cậu như đè nặng, khăn voan mỏng khiến cậu thấy choáng váng
Hôm nay là ngày cậu “gả đi”, một tiểu thiếu gia không ai thừa nhận, bị đẩy đi như một quân cờ
Xe hoa dừng lại trước đại môn Lục phủ, từng bước trải thảm đỏ dẫn vào từ đường, nơi đã bày sẵn lễ bái đường long trọng
Giang Dụ được dìu xuống, chân mềm nhũn. Người kéo tay cậu là quản sự bên nhà họ Lục, ánh mắt khinh bỉ chẳng thèm giấu. Hai bên quan khách nhìn cậu như nhìn món hàng lạ, thấp giọng cười nhạo
Lục Tề
Lục Tề
Bắt đầu
Một giọng nói vang lên, rõ ràng, lạnh lùng
Giang Dụ
Giang Dụ
//giật mình, ngẩng đầu lên//
Giang Dụ
Giang Dụ
"Lục Tề..."
Hắn mặc lễ phục quân nhân đen được thiết kế riêng, thắt lưng đeo súng nghi lễ, giày da đen sáng bóng giẫm lên nền gạch đỏ. Dáng cao thẳng như cây thương lạnh
Ánh mắt hắn lướt qua cậu một cách hời hợt, lạnh nhạt
.
.
Nhất bái thiên địa
.
.
Nhị bái cao đường
.
.
Phu thê giao bái
Mỗi lời xướng vang lên là một lần Giang Dụ cúi người, như nuốt từng ngụm cay đắng
Bái đường xong, cậu vừa định đứng dậy thì nghe thấy tiếng một bà cô bên nhà họ Lục nhỏ giọng
Bà
Không biết sau này có sinh được không...
Bà
Chậc, loại người này thì đừng trông mong gì
Bà
Ta hiểu Lục Tề nhất, vài ngày nữa là nó chán ngay thôi
Cậu run lên. Nhưng Lục Tề không nói gì. Hắn chỉ hờ hững phất tay
Lục Tề
Lục Tề
Dẫn về phòng

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play