Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tàn Tro Tình Yêu

Chap 1 :Vết sơn màu định mệnh

[13:35 - Trung tâm Triển lãm nghệ thuật Hạ Vũ ]
___Tin nhắn___
Nhã Kỳ
Nhã Kỳ
:Lam ơi, cậu đang ở khu trưng bày chính á?
Nhã Kỳ
Nhã Kỳ
:Cận thân nhe , nghe nói có tranh giá trị hàng tỷ lận
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
:Ừ, tớ đang dọn lại mấy giá đỡ
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
: vừa bị phân công làm 3 tiếng nữa
Nhã Kỳ
Nhã Kỳ
: nhỏ này , cậu chịu khổ vừa thôi
Nhã Kỳ
Nhã Kỳ
: làm kiểu này có ngày liệt đốt sống cổ đó nghe chưa!
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
: haiz có tiền là có sống, em mình còn chờ ca mổ tim tháng sau...
Thiên Lam siết chặt khăn lau, tay đã mỏi rã rời sau mấy tiếng dọn kho.Mồ hôi ướt đẫm lưng áo
Mùi sơn vẫn còn thoảng trong không khí cô cẩn thận bê thùng nước rửa chổi ra khỏi sàn gạch bóng loáng
Bất ngờ cô va vào một cậu bé chạy vụt qua, loạng choạng rồi vấp vào chân giá đỡ .Thùng nước lảo đảo.Một xô sơn đỏ rơi khỏi xe đẩy - đổ ập lên góc dưới bức tranh lớn đang treo
_ẦM_
Cả hội trường im bặt. Nhân viên, người dự triển lãm , tất cả quay lại nhìn cô gái đứng chết chân bên vết đỏ như máu trên bức tranh
Nhân viên triển lãm
Nhân viên triển lãm
Trời đất! Cô vừa làm gì thế này?!
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Tôi...tôi xin lỗi!
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Tôi thật sự không thấy có người..Tôi sẽ lau...
Một giọng nam vang lên phía sau, trầm thấp nhưng sắc lạnh đến rợn người
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Lau? Cô tưởng đây là sàn nhà cô à?
Cô quay lại người đàn ông đứng giữa đám đông , ánh mắt như lưỡi dao .Vest đen được cắt may hoàn hảo, khí chất, lãnh lẽo, áp lực.Đôi mắt đen thẳm dừng lại trên cô gái nhỏ đang cúi đầu , khuôn mặt không cảm xúc.
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Hai tỷ cô có trả nổi không?
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Tôi..tôi chỉ là nhân viên thời vụ thiệt sự là tôi không cố ý /rối loạn/
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Tôi không quan tâm
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Cô phá hỏng tài sản của Cố thị cô phải gánh hậu quả
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Anh có thể nào..cho tôi một cơ hội
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Sáu tháng làm không lương ở Cố thị
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Hoặc tôi sẽ kiện cô....đến tàn đời
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Cái gì!!
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Cô còn lựa chọn nào khác à?
Một danh thiếp được ném xuống sàn.Cô nhặt lên,run run.Trên đó in tên người sẽ thay đổi cuộc đời cô mãi mãi
[Cố Thẩm Hàn- Chủ tịch tập đoàn Cố thị]
_________________________
[22:40 - Căn phòng trọ cũ nát - Ký túc xá tầng 4]
___tin nhắn___
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
:Tớ phải đến làm trợ lý không lương 6 tháng
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
: Nếu không phải đền 2 tỷ.. không biết đây là cơ hội hay địa ngục nữa
An Nhi
An Nhi
: Cái tên Cố Thẩm Hàn này nghe quen lắm hình như là đứa con trai duy nhất Cố gia, lạnh như băng , tàn như lửa
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
: ừ và bây giờ tớ sắp phải bước vào thế giới của anh ta..
Tâm trạng của cô bây giờ có lẽ rất rối ren phức tạp...
An Nhi
An Nhi
: chuyện gì đến cũng sẽ đến mà
An Nhi
An Nhi
:Cứ thuận theo ý trời mong hắn ta không tàn nhẫn gì với m
An Nhi
An Nhi
:thôi ngủ sớm đi nha có ngày chết sớm bỏ t lại mình là m tới công chiện
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
: t biết rồi mà , ngủ ngon
________
Lúc này ở Cố gia - Biệt thự Diệp Uyên
Giang Mạn Dao
Giang Mạn Dao
"em đã nghe chuyện ở triển lãm , cô gái đó...sẽ rời khỏi anh ta nhanh thôi.em đảm bảo"/đang gọi điện cho ai đó/
bà Diệp_ mẹ Cố Thẩm  Hàn
bà Diệp_ mẹ Cố Thẩm Hàn
Lam à?
Giang Mạn Dao
Giang Mạn Dao
Vâng , con nghe bảo cô ta làm hỏng tranh nên làm ở Cố thị trả tiền ạ
bà Diệp_ mẹ Cố Thẩm  Hàn
bà Diệp_ mẹ Cố Thẩm Hàn
Tên nghe đã thấy không xứng.Cô ta sẽ không bước chân qua Cố thị được quá một tuần.Tin ta đi
_____________________
tít
tít
xin chào mn , mong mn ủng hộ truyện của mình ạ , mình biết mình còn nhiều sai sót nên mình mong có gì mn thông cảm giúp mình nha

Chap 2 : Bước chân vào địa ngục

[07:40 sáng – Ngõ nhỏ khu tập thể cũ]
Gió sớm tháng mười hai lạnh như cắt. Thiên Lam khoác chiếc áo đã sờn vai, xách túi đến đầu ngõ. Cô quay đầu nhìn căn nhà cấp bốn lụp xụp phía sau, nơi ánh đèn vàng le lói hắt ra từ khung cửa gỗ mục nát.
Phạm Minh Đức _ cha nuôi Thiên Lam
Phạm Minh Đức _ cha nuôi Thiên Lam
Con nhớ mang theo thuốc cảm. Trên xe buýt đông người dễ nhiễm lạnh.
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Vâng… Con đi làm đây cha
Tống Nhã Linh_ mẹ nuôi Thiên Lam
Tống Nhã Linh_ mẹ nuôi Thiên Lam
Cẩn thận. Đừng để bị bắt nạt /dịu giọng/
Cô cười gượng, cúi đầu thật sâu. Bóng dáng cô nhỏ bé khuất dần nơi con ngõ hẹp. Nhưng trong nhà, ánh mắt Tống Nhã Linh sớm đã tối lại, bàn tay siết chặt vạt áo. Mắt bà ta dõi theo chiếc túi vải cũ cô mang đi - nơi chứa một vật quan trọng chưa bao giờ để lộ.
_____________________
[08:25 – Tập đoàn Cố thị – tầng 48]
Chiếc thang máy bọc kính đưa Thiên Lam lên tầng cao nhất. Khắp nơi là mùi nước hoa đắt tiền, bước chân của cô trở nên nặng nề trước từng cặp mắt dò xét.
Nhân viên
Nhân viên
Chính là cô ta đó. Làm đổ tranh triển lãm. Nghe nói được giữ lại vì Chủ tịch muốn “xử lý riêng”/ thì thầm to nhỏ/
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
"Họ nhìn mình như nhìn tội phạm. Mình… sẽ chịu được.Vì em trai Vì khoản viện phí đó"/ nghĩ thầm/
[08:35 – Phòng Tổng giám đốc]
Cửa kính tự động mở ra. Cố Thẩm Hàn đang đứng quay lưng, mắt nhìn thành phố dưới lớp kính cường lực
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Cô đến trễ năm phút mười hai giây /lạnh nhạt/
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Tôi… phải đi ba tuyến xe buýt. Tôi xin lỗi /giọng nhỏ dần/
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Lý do không quan trọng.Từ giờ, cô là trợ lý không lương.Không được ngồi khi tôi chưa cho phép. Không được hỏi khi tôi chưa yêu cầu. Không được rơi nước mắt trong giờ làm.
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Tôi hiểu rồi
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
/liếc nhìn cô/ Cô có bằng đại học không?
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Không.Tôi học hết năm hai, bỏ học vì em trai tôi bị bệnh tim
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Vậy thì tốt.Cô sẽ không có khả năng làm gì sai phức tạp
Anh đưa cho cô một tập hồ sơ dày.Không để cô phản ứng, giọng anh như băng
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Photocopy 36 bản, phân loại, gửi 12 phòng ban. Cô có một tiếng rưỡi. Mất một phút – phạt một ngày làm thêm
[10:22 – Hành lang tầng 12]
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Sao công ty này rộng như mê cung vậy trời… Mình còn thiếu phòng kế toán và tài chính nữa.../mồ hôi rịn trán/
___thông báo tin nhắn___
Nhã Kỳ
Nhã Kỳ
:Lam!!! Cậu có biết trợ lý cũ của Cố Thẩm Hàn từ chức vì gì không?
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
:Vì áp lực?
Nhã Kỳ
Nhã Kỳ
:Không! Vì bị anh ta bắt chép lại toàn bộ hợp đồng tiếng Anh bằng tay! Mà mỗi bản 32 trang!!
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
:Vậy là mình vẫn còn nhẹ nhàng chán./mím môi/
Nhã Kỳ
Nhã Kỳ
: cậu cẩn thận
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
: tớ biết rồi tớ bận rồi bai nhá
__________
[Lúc đó – Phòng họp hội đồng – tầng 50]
Cố Thành _ cha Cố Thẩm Hàn
Cố Thành _ cha Cố Thẩm Hàn
Đứa con gái kia - có thật sự cần thiết phải giữ lại?
bà Diệp_ mẹ Cố Thẩm  Hàn
bà Diệp_ mẹ Cố Thẩm Hàn
Nó là công cụ tốt để Mạn Dao bước vào vị trí dâu cả. Đừng xen vào /lạnh giọng/
Cố Thành _ cha Cố Thẩm Hàn
Cố Thành _ cha Cố Thẩm Hàn
/ im lặng , rít nhẹ điếu xì gà/ Chỉ hy vọng, con trai chúng ta… không nhìn ra điều gì quá sớm
Thiên Lam không hề hay biết, ngay từ khoảnh khắc bước vào Cố thị – cô đã vô tình trở thành quân cờ giữa một ván cờ đầy máu lạnh và thù hận
_____________________

Chap 3: Chỉ là quân cờ

[11:05 – Phòng lưu trữ hồ sơ – Tầng 5 – Cố thị]
Tiếng máy photocopy kêu rè rè, từng tờ giấy được đẩy ra như dây chuyền vô hồn. Thiên Lam đứng cạnh máy, mắt thâm quầng, tay cứng đờ vì lạnh và mỏi. Cô vừa chạy gần 10 tầng lầu giao hồ sơ, chân tê rần.
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
"Một tiếng rưỡi để hoàn thành việc mà người có kinh nghiệm cũng phải mất cả buổi... Anh ta đang thử mình hay muốn đẩy mình rớt?"/ thầm nghĩ/
__Ting__
____tin nhắn____
An Nhi
An Nhi
: còn sống k?
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
: sống nhưng như xác chết trôi
An Nhi
An Nhi
:Cố lên Lam.t điều tra giúp m rồi chủ tịch Cố nổi tiếng không dây dưa với nữ giới m là ngoại lệ đầu tiên được “ưu ái” giữ lại dù gây lỗi đó
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
:Ưu ái… hay nhốt vào chuồng hổ đây
An Nhi
An Nhi
: cũng không biết luôn , đi ăn k
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
: t sợ t bận , hôm khác he
An Nhi
An Nhi
: tội bạn tui, vậy làm việc cho xong đi henn
hay sao có nhân viên đi qua lại bàn tán xì xầm
Nhân viên
Nhân viên
Mới vô mà không biết thân phận
Nhân viên
Nhân viên
Việc không làm lo cầm máy không
cô nghe thấy nhưng chẳng dám nói gì cũng chỉ ngậm ngùi cấm mặt làm xong việc
[11:40 – Văn phòng Tổng giám đốc – Tầng 48]
Thiên Lam đặt xấp hồ sơ lên bàn. Cô chưa kịp thở ra nhẹ nhõm thì Cố Thẩm Hàn đã liếc nhìn đồng hồ
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Chín mươi hai phút ba mươi giây. Phạt hai ngày làm thêm
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
/mím môi/Tôi đã cố gắng hết sức.
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Đừng biện minh. Chỉ có kết quả mới khiến người ta mở ví trả tiền
Anh rời mắt khỏi tài liệu, bước chậm rãi đến bàn kính, rót nước. Giọng anh thản nhiên như đang nói về thời tiết.
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Người như cô… tồn tại trong doanh nghiệp là lạ thường. Nghèo, không bằng cấp, không quan hệ. Cô nghĩ mình có thể bám trụ ở đây bao lâu?
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Đến khi tôi trả xong viện phí cho em trai
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Động lực không cứu được người yếu. Nhưng… tôi thích xem loại người như cô vùng vẫy/nhếch môi/
[12:25 – Trên sân thượng Cố thị]
Thiên Lam ra sân thượng ăn trưa – một ổ bánh mì mua từ sáng sớm. Gió quất táp vào má, lạnh cắt. Cô siết chặt khăn quàng cổ, ngẩng đầu nhìn tầng mây xám tro trên cao.
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
"Mình phải kiên cường. Cha nói rồi – người sinh ra trong đá thì không được mơ làm hoa hồng. Chỉ có thể làm rễ –cắm sâu xuống đất, sống dai mà không gãy" /nghĩ thầm/
Cùng lúc đó – Sảnh tầng trệt – Cố thị
Một đôi giày cao gót mũi nhọn gõ nhịp lên nền đá cẩm thạch. Chiếc áo khoác dạ trắng kem, túi xách hàng hiệu, nước hoa mùi hoa nhài thoảng qua mỗi bước chân. Tất cả nhân viên đều cúi đầu chào.
Nhân viên
Nhân viên
Tiểu thư Mạn Dao, mời đi thang máy riêng. Chủ tịch đang bận họp
Giang Mạn Dao
Giang Mạn Dao
Không sao. Tôi đến đưa bản thiết kế mới, tiện thể xem qua công ty một chút/ mỉm cười/
Cô ta xoay người, ánh mắt dừng lại trên bảng sơ đồ tòa nhà. Rồi như vô tình… liếc qua danh sách phòng ban, khu vực tầng 48 – và tên "Trợ lý tạm thời: Uyên Thiên Lam".
Giang Mạn Dao
Giang Mạn Dao
Uyên Thiên Lam? Cái tên nghe thật… chướng tai
[15:30 – Phòng họp nội bộ – Tầng 46]
Thiên Lam cúi đầu ghi biên bản. Cô ngồi tách biệt cuối bàn, cố gắng không thở mạnh. Cuộc họp đang căng thẳng. Cô chợt thấy ai đó đẩy nhẹ một cốc nước về phía mình
Tư Ngạn
Tư Ngạn
Uống đi, cô trông như sắp gục.
Là một giọng nam trầm ấm. Cô ngước lên… thấy ánh mắt dịu dàng từ một chàng trai trẻ, mặc vest nhưng không đeo cà vạt, nụ cười thoáng qua rất nhẹ.
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Cảm ơn… Anh là…
Tư Ngạn
Tư Ngạn
Phó phòng R&D. Gọi tôi là Tư Ngạn
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
à , vâng
_____
[16 giờ – Cầu thang bộ giữa tầng 48 và 49]
Thiên Lam lặng lẽ bước xuống, không muốn dùng thang máy vì quá đông. Nhưng khi đến bậc thứ ba – một giọng nói vang lên phía sau khiến cô cứng người
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Cô rảnh rỗi đến mức dùng thời gian nghỉ để đi bộ?Bộ cô đã chuẩn bị xong cuộc họp lát nữa à?
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Không phải tại tôi… không muốn chen thang máy/ lúng túng/
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
/chậm rãi tiến lại/Hay là… đang hẹn hò với ai đó trong công ty?
Uyên Thiên Lam
Uyên Thiên Lam
Gì cơ?/ ngỡ ngàng/
Cố Thẩm Hàn
Cố Thẩm Hàn
Nhớ quy tắc số ba tôi đã nói. Không nước mắt, không lời xin lỗi… và tuyệt đối – không yêu đương trong giờ làm/ giọng lạnh tanh/
Thiên Lam đứng im giữa cầu thang, tim đập mạnh. Bóng dáng người đàn ông cao lớn khuất dần lên tầng trên. Nhưng từng câu từng chữ anh để lại… như dây xích thắt quanh cổ cô – vô hình, nhưng không thể gỡ
Và cô không hề biết, từ giây phút bước chân lên bậc thang ấy – như một trận cuồng phong sắp sửa ập đến, không cho cô lối thoát

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play