Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Gemdoo

Chung giường

  Chương 1 : Lần Đầu Của....? Một hôm trời đổ mưa lớn. Cúp điện. Căn phòng tối mờ, chỉ có ánh sáng từ điện thoại rọi nhẹ lên trần nhà. Doo nằm trên giường dưới — Gem đã đổi giường với cậu từ tuần trước, nói là “cao vậy leo bất tiện”. Lúc đó Doo chỉ hừ một tiếng, nhưng thật ra… thấy tim ấm áp lạ. “Chán ghê,” Doo lầm bầm, “Tối thui vậy sao ngủ nổi.” “Vậy lên giường tao nằm cho đỡ sợ,” giọng Gem vang lên trong bóng tối. “Bớt giỡn lại đi mày.” “Đang nói nghiêm túc đó, Đăng.” Giọng trầm xuống, không còn vẻ chọc ghẹo như thường. “Lên đây đi.” Doo khựng lại. Tim đập thình thịch. Cậu không rõ là vì tối, hay vì giọng Gem lúc này... quá thật. Lúc Doo trèo lên giường hắn, ánh đèn pin từ điện thoại vừa đủ để thấy mặt Gem — mắt nhìn hắn không rời, hơi thở chậm mà nặng. Doo ngồi cạnh, không nói. Gem vươn tay ra, chạm nhẹ vào cổ tay cậu. “Cho tao nắm tay mày, được không?” Doo chỉ gật đầu nhẹ. Bàn tay Hùng ấm, to, siết vừa đủ. Doo hơi run — không biết vì lạnh, hay vì lòng bàn tay kia đang truyền nhiệt dọc cả người hắn. “Dạo này mày dịu hiền quá,” Doo nói khẽ, mắt nhìn trần nhà. “Với người yêu của tao mà,” Gem cười nhẹ, nghiêng người áp sát, hơi thở phả vào cổ Đăng. “Không lẽ còn muốn tao đánh mày nữa?” “Không... Nhưng…” Doo chưa kịp dứt câu thì môi Gem đã chạm môi cậu. Nhẹ. Chậm. Thăm dò. Doo mở mắt, rồi từ từ nhắm lại, đón lấy nụ hôn. Môi Gem mềm và ấm, không vội vàng, nhưng khiến tim của cậu như muốn nổ tung. Khi môi tách ra, Doo thở hổn hển, mặt đỏ gay. Gem chống tay nhìn xuống, mắt đầy lửa. “Cho tao làm thêm nữa nha?” Hơi thở phả vào tai cậu. Doo không nói, chỉ kéo Gem xuống thêm.   Hơi nóng trong phòng dâng cao dần. Tay Gem luồn vào dưới áo Doo, chạm nhẹ vào phần ngực đang phập phồng, mạnh mẽ mà cũng thật mềm. Doo siết chăn, rên khẽ khi môi Gem lướt từ cổ xuống xương quai xanh, để lại dấu hôn ửng đỏ. “Mày… đừng nhìn…” Doo thở dốc, tay kéo áo che mặt. “Nhìn gì?” Gem thì thầm bên tai, “Tao phải nhìn hết, nhìn người yêu của mình đỏ mặt, rên lên, khóc, sung sướng trong lòng mình…” “Ưm… Hùng…” “Gọi là gì cơ?” Gem ngẩng đầu, tay giữ chặt hông Đăng, ép sát. “…Hùng…” Doo thốt lên, nước mắt ươn ướt vì kích thích, vì cảm xúc vỡ oà. “Hùng ơi…” Gem dịu lại, hôn môi Doo thật sâu rồi mới nhẹ nhàng đưa vào. Một nhịp… rồi dừng lại. Tay vẫn vuốt nhẹ lưng Đăng, thì thầm như dỗ dành. “Không sao đâu, tao đây… từ từ thôi, ngoan…” Tiếng rên rỉ đứt đoạn, tiếng cơ thể va chạm hoà với tiếng mưa ngoài trời. Đêm đó, hai người quấn chặt vào nhau. Doo ngủ gục trong lòng Gem sau khi rên tên “Hùng” không biết bao nhiêu lần. Gem vuốt tóc cậu, thì thầm vào tai: “Bé yêu của Hùng, ngoan quá…”   Chương 2 : Sáng Ra Còn Muốn Nữa Doo tỉnh dậy khi ánh sáng mờ mờ xuyên qua rèm cửa. Người đau nhức, chân tay mềm nhũn như bị vắt kiệt. Hắn khẽ cựa mình, rồi “ưm” một tiếng khi thấy thứ gì đó... vẫn còn nằm phía sau. “Hùng…” Doo rên nhỏ, gối mặt vào vai Gem, má đỏ hây hây. “Ừ, bé dậy rồi hả?” Gem vòng tay siết nhẹ, hôn vào gáy cậu. “Đừng mà… sáng rồi, lỡ có ai vào…” “Phòng khoá rồi. Với lại bé rên to vậy, tối qua ai nghe cũng biết hết rồi.” “Mày… chết đi…” Doo đấm nhẹ vào ngực Gem, xấu hổ trốn mặt vào chăn. Gem cười khẽ, tay luồn vào hông Doo, xoa nhẹ. “Bé của tao đáng yêu ghê.”   Một lúc sau, Doo lết vào phòng tắm, mặt còn đỏ. Gem ngồi dựa vào tường, nhìn theo không chớp mắt. Năm phút sau, cửa phòng tắm mở hé, đầu Doo thò ra, ướt sũng tóc, mặt phụng phịu. “Hùng…” cậu gọi nhỏ. “Gì đó, bé?” “Gội đầu không nổi…” Gem bước vào, thấy Doo đang ngồi bệt trong bồn tắm, người ngập trong nước ấm, cơ thể rám nắng phủ lớp bọt trắng. Mắt hơi long lanh vì mỏi, môi đỏ tự nhiên sau đêm dài. Gem nuốt khan. “Để tao gội cho.” Gem quỳ xuống sau lưng hắn, tay nhẹ nhàng xoa dầu gội lên tóc. Động tác dịu dàng đến mức khiến Doo phải khép mắt thở ra thư giãn. Nhưng rồi... “Tay mày chạm… kỳ lắm đó,” Doo khẽ nói khi Gem bắt đầu vuốt xuống cổ, rồi trượt vào bả vai trần ướt nước. “Gì mà kỳ? Tao đang chăm bé thôi mà.” “Không… Ưm… Hùng, đừng…!” Gem nghiêng người, hôn lên vai trần ướt át, rồi áp sát từ phía sau, cơ thể cọ nhẹ vào sống lưng Đăng. “Bé không muốn… mà lại cong lưng thế này?” Gem thì thầm, giọng trầm như nước nóng rót vào tai. “Bé đang dụ dỗ tao đúng không?” “Không… không phải…” “Vậy ngoan. Để tao làm bé sạch sẽ… cả trong lẫn ngoài.”   Doo không thể phản kháng. Nước trong bồn sóng sánh khi Gem nhẹ nhàng đưa vào từ phía sau, tay bịt miệng Doo để hắn không rên quá to. Làn da ướt nước càng khiến cảm giác thêm nhạy, mỗi cú nhấp là một đợt sóng lăn tăn dọc sống lưng. “Mắt đỏ quá kìa, bé khóc nữa hả?” “Ưm… tại mày… sâu quá…” Gem cười khẽ, nghiêng người hôn lên vành tai Đăng, giọng khàn: “ Bé ngoan của tao mà… chịu thêm chút nữa thôi…”   Khi tất cả kết thúc, Doo nằm sấp trên đùi Gem, hai má đỏ hồng, mắt lim dim. Gem vuốt tóc hắn, nhỏ giọng: “Từ nay khỏi tranh ai với ai nữa.” Doo cười mệt. “Ừ. Giờ tao là của mày… còn mày cũng là của tao.”   _Hết_
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Híu
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
đợi xem nó duyệt được không đã nhm chắc không đâu
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
^^
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Biết thừa luôn
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Tại
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
gửi 3 lần rồi
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
đều bị từ chối
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Này kh bị thì hơi lạ
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Khó tin luôn^^

Yêu chồng

Chương 1: Tủ quần áo bị mở sai cách Ngôi nhà nhỏ chìm trong ánh chiều tà dịu dàng. Ở phòng ngủ tầng hai, Gem vừa lau người cho Doo xong, tay còn ươn ướt mùi nước hoa nhè nhẹ. Doo, người vợ nhỏ nhắn của anh, đang quấn khăn tắm, đôi mắt trong veo hơi ngơ ngác, tóc còn nhỏ giọt nước. "Để anh lấy đồ cho em mặc nhé?" – Gem cười hiền, bước lại mở cửa tủ quần áo. Chỉ là một thao tác đơn giản, nhưng... Cạch. Cánh tủ trượt ra, để lộ... không chỉ quần áo. Một dãy xích bạc lấp lánh dưới ánh đèn, bộ bịt mắt lụa đen, và cả một cây roi da nhỏ xinh đang ngoan ngoãn treo giữa tủ. Mấy món đồ chơi thân quen, thuộc về những đêm Doo yếu mềm van xin trong tay chồng mình, bỗng dưng lồ lộ trước mắt. Không khí bỗng đông lại. Gem chết sững tại chỗ, mặt đỏ bừng như cà chua chín. Doo, từ phía sau, nhìn thấy hết. Cậu cứng đờ trong giây lát, hai má hồng lên, vội vàng vùi mặt vào lưng Gem, giọng ấp úng: "Ơ... em... em quên... khóa tủ phụ rồi..." Gem cảm nhận được sự run nhẹ trong người vợ nhỏ, tim anh mềm nhũn. Anh xoay người lại, ôm lấy Doo vào lòng. Doo ngẩng lên, đôi mắt ươn ướt long lanh, môi mím chặt như sợ bị mắng. Gem khẽ vuốt mái tóc ẩm, giọng dịu dàng: "Không sao đâu. Nhưng mà..." – anh nghiêng đầu, cười nhẹ – "Em mở ra thế này... có chịu trách nhiệm được không?" Doo lập tức cụp mắt, cả người đỏ bừng. Cậu yếu ớt gật gật đầu, tựa sát hơn vào ngực chồng. Gem cúi xuống, môi chạm nhẹ lên trán cậu. "Vậy..." – giọng anh trầm xuống, mang chút nguy hiểm – "Để anh dạy cho vợ anh biết, lần sau muốn lấy đồ... thì phải gõ cửa trước." Không cho Doo có cơ hội phản kháng, Gem ôm bổng cậu lên, bước thẳng tới bên bàn trang điểm – nơi có sẵn một cái ghế dài mềm mại. Anh nhẹ nhàng đặt Doo ngồi xuống, tháo khăn tắm trên người cậu ra, để lộ cơ thể trắng trẻo, mềm mịn, run lên vì xấu hổ. Gem cúi người, thổi nhẹ vào vành tai ửng hồng: "Nhắm mắt lại, ngoan nhé." Doo ngập ngừng, nhưng dưới ánh mắt dịu dàng mà không kém phần áp bức của Gem, vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt. Gem với tay lấy dải lụa bịt mắt từ trong tủ, khéo léo buộc lên mắt vợ mình. Trong khoảnh khắc ấy, Doo khẽ nấc nhẹ, bàn tay nhỏ siết lấy vạt áo Gem như cầu cứu. Gem cười dịu dàng, nắm lấy tay cậu, thì thầm: "Đừng sợ. Anh ở đây." Một nụ hôn dịu dàng đặt lên môi Doo, cùng lúc, một đoạn dây lụa khác nhẹ nhàng trói cổ tay cậu ra sau lưng. Doo khẽ run lên trong lòng bàn tay Gem, nhưng không hề phản kháng. Chỉ có đôi chân trần nhỏ bé, ngọ nguậy như cố tìm kiếm chút an toàn giữa không khí dồn nén này. Gem nhìn người vợ nhỏ bé bị bịt mắt, tay trói nhẹ nhàng, ngồi ngoan ngoãn trên ghế, trong lòng như có thứ gì đó mềm mại nở rộ. Anh hôn nhẹ lên từng đầu ngón tay Doo, kiên nhẫn dỗ dành: "Chỉ cần tin anh... Anh sẽ yêu em thật nhẹ nhàng." Doo khẽ gật đầu, thở ra một tiếng rất nhỏ.   Bị trói tay ra sau lưng, bị bịt mắt kín mít, cơ thể trần trụi phơi bày trong không khí lành lạnh, Doo bất giác rùng mình. Gem khẽ vuốt ve bả vai cậu, như dỗ dành, nhưng ánh mắt anh đã tối lại từ lúc nào. Anh ngồi xuống trước mặt Doo, chậm rãi tách hai đùi cậu ra. Doo khẽ nấc, hai gò má đỏ bừng, cố co chân lại theo bản năng. Nhưng Gem chỉ siết nhẹ mắt cá chân, giọng dịu dàng nhưng không cho phép từ chối: "Không cần sợ, bảo bối... để anh nhìn em cho rõ." Chân Doo bị mở ra, để lộ nơi ẩm ướt non mềm đã sớm ửng đỏ. Gem hôn nhẹ lên đầu gối cậu, từng nụ hôn chậm rãi, nhẫn nại mà đầy quyền lực, khiến Doo run rẩy từng cơn. "Ưm..." – Doo khẽ nấc, nước mắt lấp lánh dưới lớp bịt mắt. Gem hôn dần lên trong đùi, rồi thổi nhẹ một cái vào nơi nhạy cảm nhất. Doo lập tức bật khóc nức nở, hai chân muốn kẹp lại, nhưng Gem đã nhanh chóng luồn tay giữ chặt, cố định dáng ngồi xấu hổ của vợ mình. "Đáng yêu quá..." – Anh thì thầm, giọng khản đặc. Không cho Doo có thời gian thở, Gem cúi xuống ngậm lấy. "Ưaahhh!!" – Tiếng rên nghẹn ngào bật ra. Doo uốn éo người theo bản năng, cổ tay bị trói siết chặt sau lưng, cơ thể run rẩy đến tội nghiệp. Gem chăm chú liếm mút từng chỗ mềm mại, như muốn ghi dấu vợ mình vào từng tế bào vị giác. Mỗi khi Doo nức nở giãy nhẹ, anh lại khẽ cắn một cái, khiến cậu khóc thút thít vì khoái cảm xen lẫn tủi thân. "Xin... xin anh..." – Doo nấc lên, giọng mỏng manh như tơ. Gem nhếch mép, không cho cậu cơ hội phản kháng. Anh nhấc bổng Doo lên, xoay người cậu lại, để cậu quỳ trên ghế, mông nhỏ ngẩng cao, lưng cong xuống một cách xấu hổ. Tay anh vuốt ve mông cậu, rồi bất ngờ đánh nhẹ một cái. Chát! "Áh!" – Doo bật khóc nức nở, cả người run lẩy bẩy. Gem không ngừng thì thầm bên tai cậu: "Vợ của anh ngoan quá... khóc cũng dễ thương thế này..." Vừa nói, anh vừa nhẹ nhàng đẩy vào. "ƯƯAAH!!" – Doo thét lên, toàn thân căng cứng. Nơi chật khít bị xâm chiếm bất ngờ, khiến Doo như mất hết sức lực, chỉ biết rên rỉ yếu ớt trong tiếng nấc. Gem giữ chặt eo cậu, nhịp ra vào ban đầu chậm rãi, rồi dần dần mạnh bạo hơn. Mỗi cú thúc đều đâm sâu vào nơi nhạy cảm nhất, khiến Doo ngửa đầu khóc nấc, miệng thở dốc không thành lời. "Bảo bối... gọi tên anh đi." – Gem cúi xuống cắn nhẹ vào gáy Doo. "Gem... Gem ơiiii... ưm... xin... nhẹ thôi... em chịu không nổi..." Nghe giọng nức nở đó, Gem như mất hết lý trí. Anh bế bổng Doo lên, để cậu ngồi ngược trên đùi mình, vẫn không rút ra, bắt Doo tự ngồi xuống nuốt trọn lấy anh. Doo run rẩy không thôi, hai chân mềm oặt, dựa cả người vào ngực Gem. Gem giữ eo cậu, nhịp ra vào từ dưới lên, vừa dỗ vừa làm cậu khóc nức nở trong vòng tay mình. "Anh yêu em... chỉ anh mới được thấy em đáng yêu thế này..." "Ưưưm... aahh... Gem... Gem em chịu... không nổi..." – Doo vừa khóc vừa rên, giọng khản đặc. Cuối cùng, dưới những cú thúc sâu đến tận đáy, Doo bật ra tiếng thét ngắn, cả người co giật dữ dội trong tay Gem. Anh ôm chặt vợ mình, không ngừng thì thầm an ủi, dỗ dành. Đến khi Doo mềm nhũn trong tay anh, chỉ còn thở hổn hển, thì Gem mới từ từ rút ra, ôm lấy cơ thể nhỏ bé đang run rẩy ấy vào lòng, hôn lên trán cậu thật dịu dàng. "Ngoan lắm... vợ anh giỏi lắm... anh yêu em..." Doo chỉ còn đủ sức khẽ "ưm" một tiếng, dụi đầu vào ngực Gem, cả người bám chặt lấy anh như chú mèo nhỏ, ướt đẫm nước mắt và mồ hôi.   Chương 2: Sau khi yêu Sáng hôm sau, ánh nắng len qua rèm cửa, rơi dịu nhẹ trên sàn nhà. Gem tỉnh dậy trước. Anh không động đậy, chỉ nằm yên ngắm người trong lòng mình. Doo vẫn ngủ, gương mặt nhỏ nhắn còn vương chút ửng hồng vì dư âm tối qua. Mắt cậu hơi sưng, môi cũng đỏ lên vì bị hôn đến sưng tấy, nhưng vẻ bình yên ấy khiến trái tim Gem nhói lên một nhịp. Tối qua… anh hơi mạnh tay. Gem nhẹ nhàng rút tay ra khỏi tấm chăn, rồi đứng dậy. Anh vào nhà tắm lấy khăn ấm, thấm nước gừng, rồi quay lại ngồi bên mép giường. Doo khẽ cựa mình khi chiếc khăn đặt lên bụng cậu. "Ưm…" – cậu rên nhẹ, mí mắt run run mở ra – "Gem…?" "Anh đây." – Giọng Gem dịu như gió. Anh cúi xuống hôn lên trán Doo – "Dậy rồi à, vợ nhỏ?" Doo đỏ mặt, vội quay đi, cả người cuộn lại trong chăn. Tuy không nói gì, nhưng Gem vẫn thấy rõ khóe môi cậu cong lên nhẹ nhàng. "Anh xin lỗi nha." – Gem nói, vừa lau người cho Doo bằng khăn ấm – "Tối qua làm vợ anh mệt quá… còn khóc nữa." Doo lí nhí: "Tại anh không cho em thở… cứ… cứ bắt ngồi lên…" Giọng càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng đỏ mặt. Gem cười khẽ, đặt tay lên gò má cậu: "Nhưng mà em ngoan lắm. Anh thương lắm luôn á." Doo chẳng đáp lại, chỉ rúc đầu vào ngực Gem như con mèo con mệt mỏi, hai tay ôm lấy eo anh. Gem ôm lại, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu, rồi nhỏ giọng: "Hôm nay anh nấu cháo cho em nha. Em muốn ăn trứng hay gà?" "Cháo trứng thôi… dễ nuốt." – Doo đáp nhỏ xíu. "Ừ. Ăn xong anh massage cho nữa. Chỗ nào đau thì nói, đừng giấu." "Không đau…" – Doo khẽ nói, rồi bĩu môi – "Nhưng ê mông… tại ai đó đánh..." Gem bật cười khúc khích, gối đầu lên trán vợ mình, thì thầm: "Ừm, tại ai đó mở nhầm tủ nha." Doo đấm nhẹ vào ngực anh, rồi dụi mặt vào cổ anh thở dài: "Mai mốt em gõ cửa… nhưng mà không cần khóa tủ nữa đâu…" Gem hơi khựng lại. Anh cúi xuống nhìn cậu – đôi mắt ươn ướt, má ửng hồng, nhưng miệng lại cong cong như đang mời gọi. Gem bật cười, vùi mặt vào cổ vợ, cắn nhẹ: "Thôi chết… vợ anh học hư rồi." Doo rên nhẹ: "Thì… chồng dạy sao… em học vậy."   _Hết_
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Không ngờ cái chap bị từ chối hẳn 3 lần kia lại được duyệt qua truyện chat ^^
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Nên từ bây giờ
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Tôi sẽ thử
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Đăng mấy cái chap bị tiểu thuyết từ chối
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
vô đây xem được kh^^
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Nếu được thì ngon rồii
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Còn không thì chịu thôi
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
cái chap này cũng bị chối hẳn 3 lần nữa nè
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
^^

Giả ngốc là nghệ thuật quyến rũ ~

Chương 1: "Mày ơi, cái này dùng sao thế?" Đêm đó, Doo mặc một chiếc áo thun trắng rộng thùng thình, cổ áo trễ xuống lộ rõ xương quai xanh và một góc ngực nâu nâu. Cậu đi chân trần trong phòng ngủ, tóc hơi rối, môi bóng lên vì mới dưỡng. Tay cậu cầm một hộp nhỏ màu đen bóng loáng, gõ nhẹ lên bàn trang điểm. "Gemmmm~" – giọng cậu cao hơn thường lệ, như mèo con đang làm nũng. Gem đang lau súng, ngước lên nhìn. "Ừ? Gì đó?" Doo cười hì hì, ngồi phịch lên đùi Gem, vòng tay ôm cổ anh: "Tao… tìm thấy cái hộp trong ngăn kéo mày. Không có tên, nhưng mà… nó rung á." Rồi cậu ngó nghiêng, giả vờ bối rối: "Mà tao hổng biết nó dùng làm gì… mày chỉ tao đi?" Gem ngây người một giây. Mặt anh trầm xuống. "Mày... lấy ra từ đâu?" "Ngăn dưới, bên phải." – Doo bĩu môi – "Bị khóa, nhưng mày biết mà… tao là sát thủ, khóa đó mở 2 giây xong." Gem nhắm mắt lại. Anh thở ra thật nhẹ, rồi mở mắt nhìn cậu – cái nhìn từ trên xuống, lạnh và gằn: "Mày biết nó dùng để làm gì." Doo chu môi, lí nhí: "Không biết thiệt mà… chỉ thấy nó đẹp, với… rung mạnh dễ sợ. Gắn pin vô là kêu như brrrr luôn á." Gem siết eo cậu một cái, giọng trầm hẳn: "Doo." Cậu cười khúc khích, mặt ngây thơ hết cỡ: "Không, tao ngoan mà. Tao muốn mày chỉ tao... để khi mày bận, tao tự chơi được." Tích tắc. Một giây trôi qua. Rồi Gem bế bổng Doo lên, ném cậu xuống giường. "Á!!" – Doo thét lên một tiếng, nhưng vừa hạ giọng cười thầm. Gem đè lên, mặt kề sát mặt, giọng khàn đặc: "Mày muốn tao chỉ, đúng không? Được. Vậy hôm nay, đừng xin tha."   Doo bị đè dưới thân anh, hai tay bị trói lại bằng cà vạt, gối lên đầu như một loại xiềng trói mềm mại nhưng không kém phần chặt chẽ. Cơ thể trần trụi, áo thun rộng bị kéo lên quá ngực, để lộ phần da thịt rám nắng đầy khiêu khích. Mắt cậu vẫn ánh lên vẻ tinh nghịch, nhưng môi run run, đỏ mọng. Gem ngồi giữa hai chân cậu, tay lật nhẹ món đồ chơi mà Doo dám tự ý lấy ra. Một chiếc vibratory đen tuyền, rung khẽ trên đầu ngón tay anh, tiếng brrrrr như nhát dao rạch vào không khí. "Mày biết cái này dùng làm gì không?" – Anh hỏi, giọng trầm thấp. "Không… không rõ..." – Doo lí nhí, gò má đỏ hồng, nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh. Gem cúi xuống, cắn nhẹ vào cổ Doo: "Nói dối, sẽ bị trừng phạt nặng hơn." Doo rùng mình, mím môi. Nhưng chưa kịp phản kháng, anh đã bật chế độ mạnh nhất – tiếng rung rền lên – và đẩy đầu thiết bị vào khe mông cậu. "ƯƯAHHH!!" – Doo giật bắn, toàn thân co giật như bị điện giật. Chiếc máy nhỏ như có sinh mạng riêng, vừa chạm vào đã làm vùng nhạy cảm nhất của cậu run rẩy, co thắt dữ dội. "Cảm giác sao? Nói tao nghe." – Gem thì thầm, mắt tối sầm. "Ư… nóng quá… mạnh quá… tao không chịu được… Gem ơi…!" Gem không dừng lại. Tay anh giữ thiết bị ngay nơi đó, vừa đủ ép sát vào cửa sau đang đỏ ửng, vừa quan sát gương mặt bé yêu mình méo mó vì khoái cảm. Doo bật khóc thật – nước mắt lăn dài, ngực phập phồng vì thở không kịp. Hai đùi cậu co lại, run bắn theo từng đợt rung. Gem rút ra nhẹ nhàng, rồi thoa gel lên đầu thiết bị. Anh cúi xuống hôn lên môi Doo, giọng khàn đặc: "Đã giả ngốc thì phải học cho ngoan. Mày chơi một mình được mà? Vậy tao ngồi xem nhé." Không để Doo phản ứng, anh chậm rãi đẩy chiếc vibratory vào trong. "ƯAAHHHHH!!!" – Doo rên thét, lưng cong lên, cổ tay bị trói càng khiến cơ thể cậu giãy không thoát. Thiết bị rung sâu bên trong, rung đến mức toàn bộ cơ thể cậu run cầm cập, nước mắt rơi lã chã. "Gem… Gem ơi… xin mày… tao sai rồi…" "Muộn rồi." – Giọng Gem nghiến lại. Anh bắt đầu nhịp – một tay giữ eo, tay còn lại điều chỉnh mức rung. Cứ mỗi lần Doo khóc, anh lại tăng một nấc. "Bé muốn chơi một mình? Tự nuốt nó đi. Tự ặn, tự chịu." Doo không còn sức phản kháng. Cậu chỉ biết khóc, rên rỉ, run rẩy mỗi khi thiết bị trong người mình đâm sâu vào điểm nhạy cảm nhất. "Tao không… không chịu được nữa…" – Cậu nấc lên – "Làm ơn… anh ơi… em sai rồi…" Gem cuối cùng cũng mềm lòng. Anh rút thiết bị ra, ném xuống sàn, rồi nâng Doo ngồi dậy, vòng tay qua eo cậu và đâm vào bằng chính cơ thể mình – thật sâu. "ƯƯƯAHHHH!!" – Doo hét lên, toàn thân như nổ tung. Lần này, không phải thiết bị, mà là hắn thật sự. Nóng bỏng, mạnh mẽ, nặng nề, chiếm lấy từng inch cơ thể cậu. Doo bám chặt lấy cổ anh, mồ hôi thấm ướt, nước mắt dính cả lên vai Gem. "Anh tha cho… em rồi…" – Gem thì thầm, cắn lên vành tai cậu – "Giờ thì làm bé ngoan của anh đi." Nhịp anh dập mạnh dần, sâu dần. Cơ thể Doo rơi vào trạng thái trắng xóa – không còn gì ngoài khoái cảm, nước mắt, và tiếng thở dốc không thành lời. Vài phút sau, khi Doo lên đỉnh trong tiếng rên vỡ vụn, toàn thân run bần bật, Gem ôm chặt lấy cậu, xuất sâu vào trong cậu, rồi rút ra nhẹ nhàng, hôn lên trán. "Giả ngốc như vậy… là cố tình dụ anh đúng không?" – Anh cười khẽ, hơi thở vẫn gấp. Doo không trả lời, chỉ nức nở trong lồng ngực chồng, cả người mềm oặt. "Thôi kệ. Em dụ anh rồi… thì chịu trách nhiệm đi. Tối mai học tiếp bài mới."   Chương 2: Sau khi yêu Phòng ngủ vẫn còn vương mùi mồ hôi, gel bôi trơn và tiếng thở nặng nề chưa dứt hẳn. Gem quấn khăn quanh eo, ngồi trên giường lau người cho cậu bằng khăn ấm. Còn Doo, lúc này, nằm nghiêng, tay chân mềm nhũn, cả cơ thể đỏ ửng như quả đào chín. “Đau không?” – Gem thì thầm, tay nhẹ lau vùng hông đang đỏ vì bị bóp mạnh lúc nãy. Doo lắc đầu. Nhưng rồi lại rên khẽ, mặt vùi sâu vào gối: “... đau mà sướng.” Gem bật cười. Anh cúi xuống cắn nhẹ mông cậu: “Thành thật dễ thương ghê.” Doo giật mình, đạp chân ra sau phản kháng, nhưng sức yếu hơn mèo ốm. Gem dễ dàng nắm lại, kéo cậu ôm vào lòng, thì thầm bên tai: “Lúc bị rung mà nước chảy ra ướt hết đùi… còn dám nói là không biết dùng nữa hả?” “... em giả ngu thôi mà…” – Doo lí nhí – “... ai kêu anh khoá mấy món đó chặt quá…” “Chặt là để bảo vệ em.” – Gem mím môi, giọng thấp xuống – “Cái đó mạnh lắm, không biết xài mà nhét sâu như hôm qua là tổn thương thiệt.” Doo rúc vào ngực chồng, thở dài. “Nhưng mà… em thích.” Gem nhìn cậu. Một khoảng lặng thật mềm trôi qua. Anh vén tóc cậu ra sau tai, cúi xuống hôn nhẹ lên cổ: “Nói thật đi. Có phải em muốn anh chơi em… tới mức hư luôn không?” Doo không đáp. Nhưng thân thể cậu cong nhẹ lại trong lòng Gem, mông khẽ cọ vào đùi anh. “Muốn rồi kìa.” – Gem cười, tay siết eo vợ – “Nãy ra hai lần rồi mà còn cứng lên nữa. Bé của anh hư thật rồi.” “... đồ tồi… ai bắt em trước...” – Doo càu nhàu, giọng nghẹn – “... em chỉ tò mò đồ chơi thôi… ai ngờ…” “Ngờ gì? Ngờ anh dạy tận tình quá hả?” – Gem cười to. Rồi anh nghiêm giọng: “Nhưng giờ phải nghỉ. Em chưa quen, cơ mông co thắt nhiều quá sẽ sưng đấy. Ngày mai tập tiếp.” Doo ngẩng đầu, mắt long lanh: “... mai nữa?” Gem gật đầu. Môi anh kề sát môi cậu: “Anh còn 3 món chưa dạy. Một cái gắn app điều khiển từ xa. Một cái có camera. Một... đeo ngược.” Doo tròn mắt. Mặt đỏ như lửa. “Khôngggg… cái cuối nghe kinh dị…” “Em mà dám giả ngu nữa, anh dùng hết một lượt.” – Gem nói, vỗ vào mông cậu một cái rõ kêu – “Mà thôi, giờ nghỉ đi. Chồng nấu cháo trứng. Ăn xong còn được massage bằng dầu nóng nha.” Doo bĩu môi. Nhưng miệng vẫn ngoan ngoãn: “Cháo lòng thì sao…” Gem bật cười: “Muốn ăn lòng? Tối anh cho ăn lại.” Doo la lên, đấm vào ngực anh: “Đồ dê xồm!!” Nhưng mắt lại cong cong, không giấu nổi niềm vui.   _Hết_ Chap này bị chối nhiều nè 4 lần 🤧☺️
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
🤧
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
NovelToon
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Dị là
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Còn ra chap được kh nhỉ
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
^^
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
ờmmm
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Chắc là tàm tạm đi
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
^^
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Mới cập nhật 2-3 chap ở bộ đó nhưng vẫn đang duyệt thì bỗng dưng thấy cái chữ từ chối nó to lù lù xuất hiện
Mê H mà đếu đc duyệt
Mê H mà đếu đc duyệt
Nếu mấy chap kia mà không được duyệt qua thì chắc bỏ bộ đó mất °-°

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play