Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Pangbowen X Liujialiang ] Cậu Ấy Không Thuộc Về Tôi.

Chap 1 : Người như cậu,tôi không thích.

Ngày đầu tiên của học kỳ hai lớp 11, sân trường ồn ào như một cái chợ nhỏ. Giai Lương lặng lẽ bước vào lớp với chiếc balo cũ và cuốn sách ôm trước ngực. Cậu là kiểu học sinh điển hình: học giỏi, sống kỷ luật, không vướng vào bất cứ rắc rối nào – hoặc ít nhất cậu luôn cố gắng như vậy.
Tiết đầu là tiết văn, thầy giáo đến muộn năm phút. Nhưng thay vì xin lỗi, ông bước vào với một tờ danh sách trên tay và gõ thước lên bảng.
nvp
nvp
Giáo viên : Có học sinh mới chuyển đến. Em ấy sẽ học cùng lớp các em từ hôm nay.
Tiếng bàn tán nổi lên. Cửa lớp bật mở, và người đó bước vào – Bàng Bác Văn.
Hắn mặc đồng phục không cài khuy, giày thể thao vấy bùn, và ánh mắt mang vẻ bất cần khiến cả lớp im bặt. Không ai bảo ai, tất cả đều nhận ra: đây là kiểu người rắc rối.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Tôi là Bàng Bác Văn. Không cần làm quen, tôi sẽ không ở lại lâu đâu.
Không khí lặng đi một nhịp. Giáo viên cau mày nói:
nvp
nvp
Giáo viên : Em ngồi ở bàn cuối, cạnh Giai Lương. Em Lương, hướng dẫn bạn một chút nhé.
Cậu chỉ gật đầu nhẹ, không quay sang nhìn hắn ta. Cậu ghét những người như vậy – ồn ào, kiêu ngạo, và rõ ràng không quan tâm đến việc học.
Hắn ngồi xuống ghế, ngửa người ra sau và ngáp dài.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Này, mọt sách. Cậu có mang dư bút không?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Tôi tên là Giai Lương. Và không, tôi không mang dư.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Lạnh lùng đấy. Không giống kiểu mọt sách dễ dắt mũi như tôi nghĩ.
Cậu cắn môi, không trả lời. Cậu không có thời gian cho những cuộc đối thoại vô nghĩa.
Buổi trưa, cậu ở lại lớp chấm bài cho cô giáo chủ nhiệm. Đang định về, cậu thấy bảng trực nhật chưa ai lau. Thở dài, cậu xắn tay áo.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Lúc nào cũng gánh việc của người khác, cậu không thấy mệt sao?
Giọng nói hắn vang lên từ cửa lớp. Hắn đang tựa lưng vào khung cửa, tay đút túi quần, ánh mắt nửa giễu cợt nửa tò mò.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Có người phải làm,tôi không thấy mệt.
Cậu nói mà không quay đầu lại.
Hắn tiến lại gần, cầm lấy cây lau bảng.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Đưa đây. Tôi cũng bị phân công mà.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Cậu đến muộn, không trực nhật là chuyện thường, tôi quen rồi.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Nhưng tôi không quen để người khác nghĩ tôi là đồ tồi.
Hôm đó, bảng được lau sạch gấp đôi mọi khi.
Cậu đứng nhìn hắn nghiêng đầu cười nhẹ. Trong khoảnh khắc, cậu thấy ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu lên khuôn mặt ấy...không hẳn là kẻ xấu.
Nhưng cậu không biết, chính ánh nhìn đó là khởi đầu cho một mối tình đầy tổn thương.
—End chap 1—

Chap 2 : Người như tôi, cậu không hiểu được đâu.

Sau buổi trực nhật bất ngờ đó, cậu nghĩ mọi chuyện giữa cậu và hắn sẽ kết thúc như một cơn gió nhẹ – thoáng qua và lặng lẽ. Nhưng không, hắn không phải kiểu người dễ lặng lẽ rút lui khỏi cuộc sống của người khác.
Từ hôm ấy, hắn bắt đầu ngồi nghiêm chỉnh trong lớp. Không ngủ gật, không trốn tiết ít nhất là trong giờ của cậu.
Thầy cô kinh ngạc, còn cả lớp thì bán tín bán nghi: “Cái tên bất trị đó, bị mọt sách thuần hóa rồi chắc?”
Chỉ có cậu là thấy phiền.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Bác Văn, đừng chép bài tôi nữa.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Cậu viết đẹp quá, tôi ghi không kịp.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Cậu có tay mà!
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Có,nhưng lười.
Một hôm, cậu quay sang, thẳng giọng:
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Cậu đang cố làm gì vậy?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Hả?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Giả vờ tử tế, chăm học, đến cả bài vở cũng bám theo tôi. Tôi không thích bị làm phiền.
Hắn im lặng một lúc, rồi nhếch môi.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Tôi chỉ muốn biết, cậu là người thật hay robot.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Ăn cơm cũng im lặng, học cũng im lặng, ngay cả nổi giận cũng nhẹ nhàng.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Sống như vậy, cậu không thấy ngạt thở à?
Cậu nhìn hắn đôi mắt tối lại.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Có những người không được quyền sống bừa bãi, Bác Văn.
Lần đầu tiên, hắn thấy cậu thực sự giận, không phải kiểu nổi nóng nông nổi, mà là một nỗi đau sâu hơn, như thể từ quá khứ đè lên. Hắn không nói gì thêm, chỉ nhìn theo bóng lưng cậu rời đi.
_____
Tối hôm đó, hắn về nhà. Căn nhà rộng lớn, đèn sáng trưng, nhưng trống rỗng. Cha mẹ hắn đi công tác, để lại một thẻ tín dụng và vài dòng nhắn gọn lỏn trên bàn.
Hắn ngồi trong phòng, mở điện thoại, lướt đến khung chat với cậu – nơi trống trơn không một tin nhắn.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
💬Người như cậu... sống gò bó đến mức khiến người khác muốn phá vỡ.
Nhưng hắn không biết, người như cậu... vốn đã có quá nhiều thứ bị phá nát.
—End chap 2—

Chap 3 : Cậu là ngoại lệ.

Vài ngày sau, trời mưa tầm tã. Cậu đứng trú ở cổng trường, quên mang ô. Cậu đang định chạy bộ về thì có một chiếc xe đạp thắng lại bên cạnh.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Lên xe đi,ướt cả rồi.
Cậu còn đang do dự thì hắn đã kéo cổ áo cậu.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Mau lên, mọt sách. Cậu bị cảm là tôi bị mắng đấy.
Chiếc áo khoác của hắn phủ lên vai cậu, hơi ấm lạ lẫm khiến tim cậu lỡ nhịp. Lưng cậu tựa vào hắn, tay níu vạt áo người ngồi sau. Mưa vẫn rơi, nhưng trong lòng cậu lại thấy yên ắng đến kỳ lạ.
Cậu không biết, đây là khởi đầu cho những ngày yêu thương ngắn ngủi và những năm tháng tổn thương dài dằng dặc sau này.
_____
Từ hôm mưa hôm đó, mọi thứ như thay đổi. Không ai nói gì, nhưng cả lớp đều thấy rõ: hắn không còn chọc phá cậu nữa, thậm chí còn… nghe lời cậu.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Bác Văn, sao hôm nay cậu lại đi học sớm thế?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Đợi Giai Lương tới mở cửa.
Câu trả lời khiến cả lớp 11A5 xôn xao, nhưng cậu chỉ cúi đầu, tiếp tục viết bài, tai hơi ửng đỏ. Cậu ghét sự ồn ào, nhưng không thể phủ nhận: có một phần trong tim cậu đang dần bị hắn lấp đầy.
/////
Một buổi chiều, khi lớp tan học sớm vì giáo viên có việc đột xuất, hắn kéo cậu ra khỏi trường mà không báo trước.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Cậu làm gì thế? Tôi còn phải ôn bài…
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Cúp một buổi, cậu không chết đâu. Đi với tôi một chút.
Cậu bị kéo đến một khu đồi nhỏ sau trường – nơi mà học sinh hay đồn đại là "khu vực bị cấm vì có ma". Nhưng lên tới đỉnh, cậu sững người.
Trước mắt cậu là một khoảng cỏ xanh ngắt, gió mát thổi nhẹ và nhìn xuống được cả sân trường. Xa xa là thành phố nhòe trong nắng chiều.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Cậu thường trốn học ở đây à?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Ừ. Chỉ có nơi này tôi mới thấy dễ thở.
Hắn nằm xuống cỏ, hai tay gối đầu. Cậu ngồi cạnh, nhìn theo ánh nắng rọi lên gương mặt người con trai ấy...có chút trẻ con, có chút cô đơn.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Tôi từng nghĩ cậu chỉ là một kẻ nổi loạn, không có tương lai.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Tôi cũng từng nghĩ cậu chỉ là một tên mọt sách cứng nhắc, không có cảm xúc.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Và bây giờ?
Hắn quay đầu sang, mắt sáng lấp lánh như muốn nuốt lấy người đối diện.
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
Giờ tôi thấy cậu là ngoại lệ.
Trái tim cậu khẽ run lên.
/////
Tối đó, cậu mở sách ra, nhưng không thể đọc nổi một dòng. Trong đầu cậu chỉ lặp đi lặp lại câu nói ấy: “Cậu là ngoại lệ.”
Cậu không biết, một khi đã là ngoại lệ trong lòng hắn, nghĩa là cậu cũng sắp trở thành điểm yếu của người đó và của chính mình.
/////
Vài tuần sau, khi mọi thứ đang tiến triển như một bản tình ca dịu nhẹ, cậu bị gọi lên phòng giáo viên. Cậu đứng trước cô chủ nhiệm, bàn tay nắm chặt.
nvp
nvp
Giáo viên : Giai Lương, em gần đây có vẻ xao nhãng học hành. Có chuyện gì xảy ra à?
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
Em xin lỗi, em sẽ cố gắng hơn...
Giáo viên nhìn cậu một lúc, rồi thở dài.
nvp
nvp
Giáo viên : Tôi nghe nói em hay đi cùng Bác Văn. Em nên tránh xa cậu ấy. Gia đình hai em… có những chuyện không nên chạm vào.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/ sững người / Gia đình?
nvp
nvp
Giáo viên : Em không biết à? Bố cậu ấy từng là người khiến ba em mất việc. Họ là đối thủ trong một vụ kiện lớn nhiều năm trước… Mẹ em từng tới trường để xin chuyển em sang lớp khác đấy.
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lương
/ tay buông lỏng /
Cậu bước ra khỏi văn phòng giáo viên, đầu trống rỗng. Thì ra mọi thứ… từ đầu đã không nên bắt đầu.
—End chap 3—

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play