Chết Cùng Em
Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Đầu Tiên
Đêm khuya, thành phố vắng lặng, chỉ có tiếng còi xe xé ngang màn đêm mịt mù. Dương Hàn vẫn ngồi trước màn hình máy tính, lướt qua hàng loạt báo cáo và bằng chứng từ vụ án. Mọi thứ vẫn chưa rõ ràng, và hình ảnh của người đàn ông trong bức ảnh vẫn khiến anh không thể bỏ qua. Anh đã gặp những kẻ tội phạm nguy hiểm, nhưng điều gì đó trong ánh mắt của người này khiến anh không thể rời khỏi suy nghĩ.
Cuối cùng, anh cũng quyết định mở điện thoại, gửi tin nhắn cho người mà anh không muốn liên lạc, nhưng lại có cảm giác như không thể không làm vậy.
Dương Hàn
💬 Anh biết gì về vụ án này?
Tin nhắn vừa gửi đi, Dương Hàn không khỏi cảm thấy một sự bất an mơ hồ. Anh không biết phải đối mặt với Chu Dực thế nào, nhưng cái cách người đàn ông đó xuất hiện trong hiện trường, lại chẳng hề có vẻ gì là vô tội, khiến anh càng thêm quyết tâm.
Chu Dực, kẻ tội phạm mà Dương Hàn đang điều tra, trả lời ngay lập tức. Mặc dù không ở trong cùng một thành phố, nhưng Dương Hàn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo từ những dòng chữ kia.
Chu Dực
💬 Vụ án này không phải là thứ anh muốn biết. Thậm chí, anh sẽ chẳng bao giờ tìm ra sự thật đâu.
Dương Hàn
💬 Vậy sao? Anh nghĩ tôi sẽ dừng lại chỉ vì vài câu nói của anh?
Dương Hàn nhấn mạnh từng chữ, lòng đầy kiên quyết. Anh không phải người dễ dàng từ bỏ, và nếu có ai có thể giải quyết vụ án này, đó chỉ có thể là anh. Nhưng tại sao, mỗi khi anh nghĩ đến Chu Dực, một cảm giác không thể giải thích được lại trào dâng trong lòng?
Chu Dực mỉm cười khi nhìn vào màn hình điện thoại, một nụ cười lạnh lẽo. Hắn biết Dương Hàn không dễ bị lừa, nhưng hắn ta vẫn muốn xem thám tử này sẽ đi đến đâu với vụ án này.
Chu Dực
💬 Anh không sợ à? Cứ mãi bám theo tôi như vậy? Tôi không phải là người dễ tiếp cận đâu.
Dương Hàn
💬 Tôi không sợ. Nhưng tôi không tin vào những gì anh nói. Anh có thể là tội phạm, nhưng tôi tin vào sự thật.
Dương Hàn nhìn vào dòng tin nhắn của Chu Dực. Hắn ta chẳng hề tỏ ra sợ hãi, không giống một kẻ tội phạm đang bị truy đuổi. Có vẻ như Chu Dực đã quá quen với những cuộc trò chuyện như thế này. Nhưng câu hỏi vẫn văng vẳng trong đầu Dương Hàn: Tại sao anh ta lại luôn ở một bước trước mình?
Chu Dực lại không trả lời ngay. Hắn ta hiểu rằng cuộc chơi này đã bắt đầu, và Dương Hàn chẳng thể dừng lại được nữa. Thế nhưng, hắn ta không phải kẻ dễ bị đánh bại.
Chu Dực
💬 Vậy anh có muốn biết sự thật không? Hay là anh chỉ muốn đeo đuổi những bóng ma trong đầu mình?
Dương Hàn
💬 Tôi muốn biết tất cả.
Dương Hàn nhấn mạnh. Anh đã sẵn sàng đối mặt với bất kỳ sự thật nào, dù có phải hy sinh gì đi chăng nữa. Nhưng anh không ngờ, cuộc hành trình này sẽ dẫn anh đến một nơi mà anh không bao giờ muốn đến, một nơi đầy đen tối và đau khổ, nơi anh sẽ chẳng thể quay lại.
Tác giả
đây là bộ mới của mình nhé. Mong mọi người ủng hộ 💗
Chương 2: Sự Thật Được Che Giấu
Dương Hàn vẫn không thể ngừng suy nghĩ về cuộc trò chuyện với Chu Dực tối qua. Mặc dù anh luôn giữ một vẻ mặt lạnh lùng và lý trí, nhưng có điều gì đó trong những lời của Chu Dực khiến anh không thể thoát khỏi cảm giác bất an. Anh không thể hiểu tại sao, nhưng một phần trong anh cảm nhận được, không chỉ có vụ án đang kéo anh vào, mà còn có một thứ gì đó sâu xa hơn, khó hiểu hơn.
Dương Hàn không thể bỏ cuộc, anh quyết định liên lạc với Chu Dực một lần nữa. Cảm giác bất an không thể phai mờ, anh cảm thấy càng ngày càng lún sâu vào cái bóng tối mà Chu Dực mang lại.
Dương Hàn
💬 Tôi đã nghĩ về những gì anh nói. Anh thực sự muốn tôi từ bỏ vụ án này?
Dương Hàn không nhận được ngay câu trả lời. Anh biết, Chu Dực là người không dễ bị buộc phải nói ra sự thật, nhưng có điều gì đó khiến Dương Hàn không thể bỏ qua. Liệu có phải anh đang bị cuốn vào một trò chơi mà Chu Dực đã sắp đặt từ trước?
Chu Dực đọc tin nhắn của Dương Hàn, môi hắn khẽ cong lên. Hắn không nghĩ thám tử này sẽ dễ dàng bỏ cuộc, nhưng thật thú vị khi anh ta dám đặt câu hỏi một lần nữa.
Chu Dực
💬 Tôi không ép anh từ bỏ. Anh là người tự chọn con đường này. Nhưng liệu anh có đủ dũng cảm để đối mặt với mọi thứ, thám tử Dương?
Dương Hàn
💬 Tôi không sợ sự thật. Nếu anh có gì muốn giấu, thì hãy nói ra.
Dương Hàn cảm nhận được hơi thở của cuộc trò chuyện, căng thẳng và đầy ẩn ý. Anh không phải là người dễ dàng bị dọa nạt, nhưng sự kiên nhẫn của Chu Dực khiến anh cảm thấy khó chịu. Mọi thứ trong vụ án này dường như có một điểm mù, một sự thật mà anh vẫn chưa thể chạm tới.
Chu Dực
💬 Sự thật đôi khi không như anh nghĩ. Anh đã bao giờ tự hỏi liệu chính mình có phải là người đang bị lừa?
Dương Hàn
💬 Lừa tôi? Anh định nói gì?
Dương Hàn cảm thấy như có một bàn tay lạnh lẽo chạm vào lưng mình. Những lời của Chu Dực không phải là những câu nói vô nghĩa. Anh không thể bỏ qua cảm giác rằng mình đang bị lừa, nhưng sự thật mà hắn ám chỉ lại càng khiến anh phải tìm hiểu thêm. Liệu có phải anh đã sai ngay từ đầu?
Chu Dực
💬 Có những điều anh không thể hiểu nếu chỉ nhìn từ một phía. Nhưng tôi nghĩ anh sẽ sớm nhận ra. Tôi sẽ đợi.
Dương Hàn
💬 Anh đợi gì? Tôi sẽ không dừng lại.
Dương Hàn ngừng lại một lúc, nhìn vào màn hình điện thoại. Anh không thể để vụ án này lạc mất, không thể để chính mình bị lừa thêm một lần nữa. Nhưng có điều gì đó trong lời nói của Chu Dực, một sự thật sâu sắc nào đó mà anh không thể nắm bắt, đang chờ đợi anh.
Chương 3: Gặp Nhau Dưới Cơn Mưa
Định mệnh không cần báo trước.
Nó chỉ cần một khoảnh khắc.
Một ánh nhìn.
Một lần chạm mặt.
Đủ để tất cả trượt khỏi quỹ đạo ban đầu.
Chu Dực
💬 Quán cafe ở góc đường 12, vào thẳng, góc cuối cùng bên trái.
Tôi đang đợi.
Dương Hàn
💬 Anh chắc chắn muốn gặp?
Chu Dực
💬 Muốn nhìn người sẽ bắt mình trông thế nào
Mưa bắt đầu rơi khi Dương Hàn bước xuống xe.
Mưa nhẹ thôi, nhưng lạnh. Lạnh đến mức khiến cổ tay anh run lên khi đẩy cánh cửa kính quán.
Không cần nhìn kỹ, anh đã thấy hắn.
Góc cuối. Một chiếc áo đen. Một ánh mắt trầm tĩnh, thản nhiên đối diện anh. Chu Dực
Chu Dực
Ồ! Anh đến rồi. //cười khẽ//
Dương Hàn
Vì vụ án. Không phải vì anh.
Chu Dực
Thế à. Nhưng tôi lại thấy ánh mắt anh không chỉ đơn thuần là vì công việc.
Giọng hắn trầm, có chút khàn, như thể đã hút quá nhiều thuốc lá, hoặc đã giữ yên lặng quá lâu.
Mỗi từ hắn nói ra, đều giống như kéo anh vào một màn sương mù dày đặc.
Dương Hàn
Anh có mặt tại hiện trường vụ Giang Khải. Anh là nghi phạm lớn nhất.
Chu Dực
Tôi không phủ nhận.
Nhưng tôi không giết hắn.
Dương Hàn
Tôi không cần lời biện minh
Chu Dực
Tốt. Vì tôi cũng không định đưa ra.
lúc này có tin nhắn đến Dương Hàn
Tề Khanh
💬 Dương Hàn, cẩn thận. Tôi vừa tìm thấy hồ sơ cũ.
Chu Dực từng là đối tượng bị theo dõi ở ba quốc gia.
Nếu anh tiếp xúc quá sâu, không dễ rút ra được đâu.
Chu Dực
Người của anh đang giám sát tôi?
Dương Hàn
Đừng đánh giá mình quá cao.
Anh chỉ là tội phạm. Tôi là thám tử
Chu Dực
Ồ… Vậy khi anh biết rằng anh đang dần bị tôi cuốn vào, anh vẫn sẽ giữ lập trường đó chứ?
Một tia chớp lóe qua ngoài cửa kính.
Ánh sáng trắng phản chiếu lên đôi mắt lạnh như thép của Chu Dực.
Trong khoảnh khắc ấy, Dương Hàn không chắc…
Liệu mình là người truy đuổi, hay đã vô thức trở thành con mồi.
Chu Dực
Dương Hàn. Nếu sau này mọi thứ sụp đổ…
Tôi sẽ không chết một mình.
Đôi khi, trực giác của một thám tử còn nguy hiểm hơn cả bằng chứng.
Dương Hàn biết.
Cuộc gặp gỡ này… là khởi đầu của sự kết thúc.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play