Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

〖ĐN One Piece〗Giữa Đại Lộ Đông Tây.

Epside 1

〖ĐN One Piece〗Giữa Đại Lộ Đông Tây.
NovelToon
Âm giới — nơi linh hồn rơi xuống và vĩnh viễn bị lãng quên. Không ánh mặt trời, không thời gian, không tiếng gọi. Chỉ có sương mù, vĩnh viễn bao trùm như một tấm màn trắng ngà, đặc quánh đến mức như có thể bóp nghẹt.
Trong lòng vực sâu u ám ấy, nơi mà thời gian chỉ là một khái niệm xa xỉ, có một bóng người chậm rãi bước đi. Tiếng gót giày cộp cộp, vang vọng lên từ nền đá đen lạnh ngắt âm thanh duy nhất còn sót lại giữa ngục thất bất tận.
Mái tóc dài như suối mực uốn quanh gió không thật. Chiếc áo choàng trùm kín thân thể, vải lụa đen viền bạc lay động theo từng nhịp hô hấp của linh giới. Trên trán cô, một ấn ký hình nguyệt khuyết khắc bằng máu khô biểu tượng của kẻ gác cổng linh hồn.
Isoble Noiré.
Cô không phải quỷ. Không hẳn là thần. Cũng chẳng còn là con người. Cô là điều ở giữa tất cả những điều đó một người đã đánh đổi trái tim để đổi lấy quyền năng giữ linh hồn, bị trói buộc nơi tận cùng của cõi chết. Không yêu, không hận, không khóc, không sống.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Haiz.. /chống cằm/.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
NovelToon
@Nhân vật nữ.
@Nhân vật nữ.
Linh hồn số 13472-AB không hiện diện trong vòng ba nghìn lẻ bốn mươi tám giờ địa ngục.
Giọng nữ kim loại vang lên từ không trung, lạnh như băng chạm da thịt.
Đã vượt khỏi ranh giới. Tạm xác định phương vị: Trần giới, tọa độ chưa biết. Định chỉ thị cho Kẻ Gác Linh – Noiré.
Isoble khựng lại giữa lối đi bằng đá đen, hai mắt khẽ nhắm.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Tụi bay để một linh hồn lạc mất khỏi tay, lại bắt ta đi nhặt?
Giọng cô trầm khàn, không lớn, nhưng từng chữ một như nhấn vào da thịt.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Trần giới... cái hố rác lấp lánh kia à.
Dưới chân cô, một vòng tròn ánh bạc bỗng hiện lên, vẽ nên những ký tự cổ ngữ lấp lánh như ánh sao bị vấy bẩn. Không gian như co rúm lại, xoắn vặn, xé rách ra thành một khe nứt rực đỏ.
Không ai hỏi cô có muốn đi không. Không ai hỏi cô có muốn quay lại. Vì Isoble Noiré chưa từng được phép lựa chọn.
Chỉ có một điều cô biết rõ nếu linh hồn đó đủ sức vượt khỏi âm giới, thì kẻ ấy không phải một linh hồn bình thường.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Tao sẽ tìm được mày.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Và nếu mày không muốn quay lại... tao sẽ khiến mày phải van xin
Cô khẽ thì thầm, môi nhếch lên một nụ cười lạnh tanh.
Isoble rơi xuống. Không nhẹ nhàng. Không thơ mộng. Cô ta như bị ném thẳng qua một lớp màn mỏng của hiện thực, toàn thân vặn xoắn trong một cơn đau không tiếng thét.
Không có máu, nhưng có lửa. Không có tiếng hét, nhưng tiếng gió rít lên như xé toạc màng tai. Những ký tự cổ ngữ loé sáng, tan rã thành hàng ngàn tia sáng bắn tung về mọi phía như thể vũ trụ đang phản ứng dữ dội với sự hiện diện không thuộc về nó.
Ầm !
Cô đáp xuống giữa một khu rừng ẩm thấp, mùi muối biển thoảng trong gió, cây cối đong đưa dữ dội như vừa bị thứ gì đó rạch nát.
Mắt cá chân cô rướm máu, nhưng đó chỉ là một chi tiết nhỏ. Da cô vẫn lạnh như đá, ánh mắt chưa từng dao động. Quanh cô, không khí như đặc quánh lại mọi thứ đều im lặng, một sự im lặng bất thường.
Từ trên cao, một tiếng soạt vang lên.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Muộn năm giây rồi, Inner.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
NovelToon
Giọng cô ta trầm thấp, không cảm xúc, nhưng mang theo một chút bông đùa nhàn nhạt đến khó phân biệt.
Từ bóng cây, một con cú mèo trắng tuyền sải cánh đáp xuống bờ vai cô. Đôi mắt nó không tròn mà dẹt dài, đỏ rực như máu đông, lặng lẽ nhìn cô như thể đang thẩm vấn chủ nhân mình.
@Inner : Cú Mèo.
@Inner : Cú Mèo.
Ngay sau đó, một tiếng cười khàn khàn như kim loại cào lên đá vang lên từ phía tán cây trên cao.
Một con quạ trắng với bộ lông bạch kim gần như phát sáng bay là là, đáp xuống một cành cây gần đó. Nó nghiêng đầu nhìn Isoble, miệng kêu khẽ:
@Koa Koa : Quạ Trắng.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
Đây là trần gian sao? Ồn ào, thô tục, và... ẩm thấp.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Câm đi, Koa Koa.
Cô đáp, vẫn không ngẩng đầu.
Gió từ biển thổi vào, lùa qua từng nhánh cây.
Ánh nắng rọi xuyên qua kẽ lá khiến Isoble khẽ cau mày ánh sáng ở đây quá thật, quá sống động. Cô ghét điều đó.
@Inner : Cú Mèo.
@Inner : Cú Mèo.
Tọa độ lệch. Không phải linh hồn kia đang ở đây.
Inner cất tiếng, giọng như vọng lại từ một giếng sâu.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Ta biết.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Nhưng đây là vết nứt duy nhất. Từ giờ, chúng ta kẹt lại.
Cô ngẩng đầu, đôi mắt xám tro nhìn lên bầu trời xanh màu sắc cô chưa từng thấy suốt hàng ngàn năm.
Ngay khi cô nói xong, một tiếng thét thất thanh vang lên từ phía xa, rồi là tiếng động đất, tiếng cây gãy, tiếng cười ha hả và... súng nổ.
Hải tặc.
Isoble quay đầu, bước ra khỏi vùng rừng cây. Bóng cô kéo dài, lặng lẽ, hai con quái điểu theo sau như cái bóng không thể tách rời.
Nơi cô bước đến, đất khô lại, không khí lạnh đi, và ánh nắng có chút... yếu màu.
Cô không cần hiểu “hải tặc” là gì. Cô chỉ biết, ở đây, có linh hồn sống, có máu đổ, và có kẻ sắp phải trả giá vì dám trốn khỏi âm giới.
_________
End

Epside 2

〖ĐN One Piece〗Giữa Đại Lộ Đông Tây.
Làng ven biển – bờ phía nam đảo Scarvo
Những tiếng gào thét chen lẫn tiếng súng nổ vang vọng khắp làng chài nhỏ. Ngư dân, đàn bà và trẻ con chen chúc chạy trốn, giẫm đạp lên nhau, cố tìm nơi trú ẩn giữa cơn hỗn loạn.
Ba chiếc thuyền hải tặc với cờ sọ đơn giản đang neo sát bờ. Khoảng mười tên đàn ông to lớn, mặt đầy hình xăm và sẹo, bước đi lộng hành như thể mặt đất này là của chúng. Cái mùi rượu nồng, mồ hôi chua loét và… sát khí thấp kém lẩn quẩn khắp bầu không khí.
@Nhân vật nam.
@Nhân vật nam.
Dắt đàn bà ra đây! Mau lên!
Một tên hét, kéo tóc một người phụ nữ trung niên, máu thấm bên thái dương.
@Nhân vật nữ.
@Nhân vật nữ.
Ah—!
Tiếng cười lẫn tiếng khóc. Hỗn tạp. Hôi hám. Sống động.
Và rồi — Soạt.
Một bóng người bước ra từ tán rừng phía sau.
Dáng cao, gầy, tóc vàng nhạt như hạt cát dài quá vai, làn da trắng bệnh gần như phát sáng dưới ánh nắng chiều.
Cô mặc một bộ váy dài đen tuyền, viền xám bạc, nặng trĩu và lặng lẽ như nước hồ không gợn sóng.
Ánh mắt xám tro quét ngang qua bọn hải tặc không phẫn nộ, không kinh tởm, chỉ là một ánh nhìn lặng câm... như thể đang nhìn một thứ thịt thối rữa lâu ngày.
Một tiếng vù Con cú mèo đen Inner đáp xuống một mái nhà gần đó, đôi mắt đỏ như máu đông xoáy sâu vào tên hải tặc cầm đầu.
Còn Koa Koa, con quạ trắng, không bay nó đứng trên vai cô, đôi cánh rũ xuống như một chiếc áo choàng mục rữa.
@Nhân vật nam.
@Nhân vật nam.
(2) : Ê mày, ai đó?!
Một tên chĩa súng về phía cô.
@Nhân vật nam.
@Nhân vật nam.
Biến đi trước khi mày chết chung với bọn dân ngu này!
Cô ta không đáp. Chỉ cúi đầu. Và cười nhẹ.
Giữa không khí như có một làn sương lạnh tràn ra, chậm rãi, dai dẳng, như thể thứ gì đó vừa bị kéo lên từ đáy địa ngục.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Inner.
Giọng cô lạnh, vọng như tiếng gọi từ tiếng của cõi âm.
@Inner : Cú Mèo.
@Inner : Cú Mèo.
Đã định vị linh hồn?
Inner đáp, giọng rỗng tuếch.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Chưa. Nhưng những mảnh linh thể ở đây… quá ồn ào.
Cô ngẩng đầu.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Im lặng một chút đi, ta sẽ không làm các ngươi đau.
@Nhân vật nam.
@Nhân vật nam.
Cái gì cơ? Tao giết mày giờ—
Tên đầu đàn quát lớn.
PẶC.
Âm thanh khô khốc vang lên như tiếng xương nứt.
Cánh tay hắn rụng xuống sàn đất. Không rõ từ bao giờ, một sợi băng tro dài đã cuốn lấy tay hắn như rễ cây mục ruỗng, và rồi bẻ gãy không thương tiếc.
@Nhân vật nam.
@Nhân vật nam.
Aaaaaaaaaaaaaa!!!
Hắn ngã vật ra, máu phụt lên như suối. Koa Koa bật cười khanh khách, tiếng cười như xé nát màng tai:
@Koa Koa : Quạ Trắng.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
Ta thích tiếng người hét lên như thế này hơn là tiếng tụng kinh. Hợp với cô lắm, Isoble
Isoble không trả lời. Cô bước tới. Những bước chân chậm rãi, âm thanh không vọng lại từ mặt đất như thể cô không thật sự tồn tại.
Đôi mắt xám tro nhìn vào từng linh hồn trong thân xác run rẩy kia, rồi... cau mày.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Không phải ngươi.
Cô nói với một tên. Rồi búng tay.
Tên hải tặc đứng gần nhất bỗng co giật. Mắt hắn trắng dã, miệng há hốc, lồng ngực như bị kéo phăng đi khỏi lồng xương sườn.
Trong tích tắc, cả thân xác hắn hóa thành bụi tro, tan đi không dấu vết.
Một đứa bé dân làng vừa lỡ chạy lạc, đứng phía sau, đã chứng kiến toàn bộ.
Cô quay sang. Đứa trẻ run lên, rơi nước mắt.
Inner quay đầu nhìn cô, như muốn nhắc điều gì đó nhưng rồi im lặng.
Vì cô ta đã nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng… cúi người, chạm nhẹ lên trán cậu bé.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Không nhìn thấy gì cả. Quên đi. /chạm lên trán nó/.
Một lớp sương mỏng như tơ lụa tràn ra từ lòng bàn tay cô, cuốn lấy ý thức của đứa trẻ. Cậu bé ngã xuống ngủ, bình yên, chẳng một vết thương.
Koa Koa liếc sang:
@Koa Koa : Quạ Trắng.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
Vừa xé xác một kẻ sống. Vừa che mắt một kẻ khác. Nhân từ bất ngờ đấy, Isoble.
Cô ta không đáp. Nhưng trong mắt cô, thoáng hiện lên một vệt gì đó như... lạc lõng. Dù chỉ một giây.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
/nhún vai/.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
NovelToon
____________
End

Epside 3

〖ĐN One Piece〗Giữa Đại Lộ Đông Tây.
Trên vùng cao phía tây đảo Scarvo, một giờ sau
Cơn gió chiều thổi uốn lượn qua từng mái nhà bị cháy sém, qua xác tro lặng câm không còn hình dáng, qua vùng đất vừa bị vấy máu người nhưng giờ đã sạch đến mức không một vệt đỏ còn sót.
Và giữa đỉnh đồi lặng gió nơi có một cột đá trơ trọi mọc lên giữa đồng cỏ vàng cháy nắng có một cô gái đang ngồi.
Mái tóc dài trắng vàng lòa xòa phủ lấy vai áo đen. Đôi mắt xanh nhạt, sâu và trầm như đáy biển băng, nhìn chằm chằm vào mặt đất, nơi cô đang vạch một vòng tròn bằng cánh tay trần.
Đó là một trận đồ dẫn hồn. Một loại cổ trận mà đến cả những pháp sư của thế giới trần gian cũng gần như đã quên.
Phía sau cô, hai sinh vật đậu lặng lẽ. Inner con cú mèo đen tuyền, đang cúi đầu chải mỏ bằng móng vuốt ngẩng đầu:
@Koa Koa : Quạ Trắng.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
Ta cảm thấy... có người đến.
Koa Koa con quạ trắng như được tạc từ sương muối đảo mắt.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Không phải dân thường. Mùi sắt. Mùi máu. Và... mùi lạc đường.
Isoble không ngẩng đầu.
Đừng làm gì cả. Cô chưa chắc hắn có thể nhìn thấy ta.
RẦM!
Một cánh cửa gỗ của căn nhà đá dưới chân đồi bật tung.
Một người đàn ông tóc xanh rêu, mặc áo choàng dài vắt ngang vai, tay cầm ba thanh kiếm đang nhìn quanh bằng đôi mắt gắt gỏng, bực tức.
Là Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
Tch. Bọn dân làng bảo có ma quỷ gì đó làm tan xác bọn cướp. Lại còn lạnh như âm phủ. Nhảm nhí.
Zoro thở ra, chậm rãi bước lên sườn dốc. Hắn không nhìn thấy Isoble. Không thấy trận pháp.
Không thấy Inner hay Koa Koa. Nhưng …
Gió ngừng thổi.
Ngay khi bước chân vào vòng rìa trận đồ, Zoro khựng lại. Một lớp không khí lặng như đá vỡ bao quanh hắn.
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
Tay hắn vô thức chạm vào chuôi kiếm. Mắt cau lại.
@Inner : Cú Mèo.
@Inner : Cú Mèo.
Hắn cảm được khí tức ta. Hiếm đấy.
Một kiếm sĩ — nhưng không phải phàm nhân thông thường. Linh thức hắn.. sắc. Chỉ là đường thì ngu.
Zoro nhìn chằm chằm về hướng cô đang ngồi.
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
Ra đi, dù là ai.
Isoble vẫn không động. Nhưng rồi... Ầm!
Một cơn gió lớn nổi lên như vỡ lồng không khí. Cỏ dại quấn xoáy quanh Zoro. Đá bay lên. Bầu trời mờ đi trong thoáng chốc.
Khi cơn lốc tan, Zoro đã thấy cô. Ánh mắt biển băng.
Mái tóc trắng loà loà như ánh mặt trăng bị tróc vỏ. Và... trận đồ rực lên ánh tro. Zoro rút kiếm theo phản xạ.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
NovelToon
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
Cô là ai? /nhướn mày/.
Isoble ngước nhìn hắn. Không biểu cảm. Khong đe doạ. Không chào đón.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
Cô không thuộc về thế giới của ngươi.
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
Cô ?
Zoro nhướn mày.
Koa Koa bật cười.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
Cô ta không gọi tên mình đâu. Trừ khi chết.
Zoro siết chặt tay cầm kiếm.
Ánh mắt lạnh như băng kiếm nhìn cô.
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
Cô là quỷ à ?
Inner chớp mắt.
@Inner : Cú Mèo.
@Inner : Cú Mèo.
Không. Là người giữ ranh giới. Là kẻ dọn sạch.
@Inner : Cú Mèo.
@Inner : Cú Mèo.
Là gác cổng của những gì ngươi không muốn nhìn thấy.
Zoro vẫn giữ tư thế chiến đấu. Ánh mắt nheo lại.
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
(Một con cú và một con quạ biết nói.)
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
(Một cô gái với khí âm nặng hơn cả nghĩa địa, và thứ trận pháp không giống gì trên trời).
Hắn lùi một bước. Mồ hôi lấm tấm trên trán.
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
Tch- cô không phải thứ tôi nên đấu bây giờ.
Isoble đứng dậy.
Từng cử động mềm như khói, lặng như đêm sâu.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
@Koa Koa : Quạ Trắng.
Tốt. Cô không muốn kéo thêm máu. Chỉ tìm một linh hồn đã đi lạc. Không phải ngươi.
Zoro im lặng một chút.
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
…cô đi đâu ?
Isoble quay lưng.
@Isoble Noiré.
@Isoble Noiré.
Nơi không ai muốn nhớ.
Giọng cô lạnh muốn thấu xương, từng hơi thở đều như người chết vậy, Zoro chỉ đứng có vài bước chân cũng có thể cảm nhận hơi lạnh toát ra từ người con gái kia.
Và rồi, gió nổi lên lần nữa. Bụi trắng quấn quanh cô. Ánh mắt Zoro nháy đi nháy lại cô biến mất như chưa từng tồn tại.
Inner và Koa Koa cũng không còn.
Chỉ để lại một vòng tro mờ trên đất và một cơn lạnh âm u len vào xương sống kiếm sĩ. Zoro đứng đó, thật lâu.
@Roronoa Zoro.
@Roronoa Zoro.
Chắc lại bị lạc vào thứ quái quỷ gì rồi… /xoa gáy/
_______
End

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play