( Hàm Văn) Lần Này Sống Lại Tôi Bảo Vệ Cậu
1.1
Tác giả
Truyện thứ hai của Hàm Văn
Tác giả
Có gì ko hợp lý mong bổ sung cho tác giả nhé
Tác giả
Ko ghép lên người thật
Trên vách núi cao ngàn mét.
Không gian yên tĩnh, Bác Văn đang đứng trên bờ vực của sự sống và cái chết.
Ngay sau lưng cậu là vực thẳm sâu hun hút.
Chỉ cần trượt chân một cái thì cái mạng nhỏ của cậu coi như tiêu.
Cậu sợ hãi nhìn mgười trước mặt.
Hắn nhìn cậu với đôi mắt đầy hận thù.
Gia đình cậu đều bị hắn giết chết cậu tự mình chứng kiến cảnh tượng đó sợ hãi bỏ chạy.
Chạy một hồi thì hết đường chạy...
Tả Kỳ Hàm
Sao không chạy nữa đi.
Tả Kỳ Hàm
Chẳng phải mày rất thích đánh đập nhục mạ tao lắm sao?
Tả Kỳ Hàm
Bây giờ sao lại sợ hãi như một con chó thế kia.
Dương Bác Văn
Tôi... xin cậu đó... cậu tha cho tôi đi được không?
Tả Kỳ Hàm
Lúc tao cầu xin mày đừng đánh tao nữa, mày có dừng lại không?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
17 tuổi
Người thừa kế tài sản Tả gia, tuy được sinh ra là một đại thiếu gia tài giỏi phải cải trang thành một đứa kém cỏi nghèo nàn.
Hay bị bắt nắt, đánh đập và bị cuời nhạo trong trường.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
17 tuổi
Con trai Dương gia
Là người hay bắt nạt Kỳ Hàm, là một thiếu gia kiêu ngạo, nên tương lai bị trả thù, sống lại trở về 17 tuổi quyết định thay đổi lại cuộc đời của mình tương lai bị giết bởi Tả Kỳ Hàm.
Tác giả
Các nhân vật sau sẽ được giới thiệu.
Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn.
1.2
Tả Kỳ Hàm
Mày không hề dừng lại.
Tả Kỳ Hàm
Thay vào đó là những cái đánh đá ngày càng mạnh.
Tả Kỳ Hàm
Còn không ngừng nói ra những lời khó nghe.
Tả Kỳ Hàm
Mày thử nghĩ xem tao coa thể tha cho mày dễ dàng vậy sao.
Hắn lạnh lùng đi đến trước mặt cậu đưa tay lên đẩy cậu xuống vực.
Bóng tối dần dần chiếm lấy cậu.
Rồi bỗng nhiên coa vài tia sáng chiều đến... ra là ánh sáng mặt trời.
Mà khoan chẳng phải cậu chết rồi sao?
Ở địa ngục làm gì có mặt trời...
Giúp việc
Cậu chủ, cậu chủ
Cậu nghe thấy được ai đó đang gọi mình .
Dương Bác Văn
" Là ai... "
Dương Bác Văn
" Là ai đang gọi mình "
Giúp việc
Cậu chủ mau dậy đi.
Giúp việc
Sắp tới giờ đến trường rồi.
Bất thình lình Bác Văn ngồi bật dậy.
Cậu bắt đầu nhìn mọi thứ xung quanh.
Dương Bác Văn
" Đây không phải là căn phòng của mình khi còn 17 tuổi sao "
Dương Bác Văn
/ nhìn quanh /
Dương Bác Văn
Chẳng phải... chị... đã chết rồi sao...
Giúp việc
Cậu nói gì kì vậy?
Đầu óc của cậu bây giờ rất rối, những câu hỏi không ngừng hiện lên trong đầu cậu.
Dương Bác Văn
Chuyện... chuyện gì... đang xảy ra vậy?
Giúp việc
Cậu chủ... cậu không sao chứ?
Dương Bác Văn
" Không lẽ mình trọng sinh rồi sao "
Suy nghĩ này vừa vút qua cậu liền cầm lấy tay chị giúp việc.
Dương Bác Văn
Chị năm nay là bao nhiêu vậy?
Giúp việc
Năm nay mới 20** thôi.
Dương Bác Văn
Không... Không có gì
Dương Bác Văn
" Mình thế mà trọng sinh về 10 năm trước "
Dương Bác Văn
" Có nghĩa là mình có thể cứu gia đình mình cứu bạn thân mình "
Dương Bác Văn
/ vui mừng /
Dương Bác Văn
" Mình nhất định sẽ không để chuyện 10 năm trước xảy ra thêm một lần nữa "
Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn
1.3
Đang trong sự vui mừng thì chị giúp việc liền lên tiếng.
Giúp việc
Cậu chủ sắp phải đến trường nhận lớp học rồi.
Giúp việc
Cậu mau vệ sinh cá nhân, thay đồ đi ông bà chủ đang đợi cậu ở dười nhà.
Dương Bác Văn
Được, em biết rồi.
Cậu cùng với tâm trạng cực kỳ tốt đi vệ sinh cá nhân thay đồ rồi xuống nhà.
Vừa thấy hai người cậu liền cảm thấy có lỗi vì tại cậu mà họ phải chết.
Dương Bác Văn
/ rưng rưng /
Minh Châu
Ơ thằng nhỏ này.
Dương Vũ
Mày làm sao đấy hả con.
Dương Bác Văn
Hức... nhớ ba mẹ quá đi...
Dương Bác Văn
/ nhào đến ôm/
Minh Châu
Con bị làm sao vậy?
Trước khi cậu trọng sinh cậu là một nguời vô cùng ngỗ nghịch cậu cũng chẳng quan tâm gì đến ba mẹ của mình.
Cậu cũng chưa lần nào khóc trước mặt họ hay bày tỏ tình cảm với họ gì cả.
Nhưng mà bây giờ cậu muốn bù đắp cho hai người bọn họ.
Minh Châu
" Trước giờ nó có khóc bao giờ đâu? "
Dương Vũ
Đưa nó vào bệnh viện tâm thần đi.
Dương Vũ
Ngủ có một giấc mà thay đổi rồi.
Dương Bác Văn
Ba... hức.. con yêu ba lắm.
Minh Châu
Ngoan mau lại bàn ăn sáng rồi đến trường.
Dương Bác Văn
Vâng... con cũng yêu mẹ nữa.
Dương Bác Văn
Cả những nguời giúp việc ở đây nữa con yêu họ hết.
Đa nhân vật Nữ
Giúp việc :" Cậu chủ bị gì vậy ? "
Dương Bác Văn
Trường Nhất Trung...
Dương Bác Văn
Lâu lắm rồi mới quay lại đây.
Dương Bác Văn
Nhớ thật đó.
Trương Hàm Thụy
Yo~ anh bạn.
Dương Bác Văn
Trương Hàm Thụy.
Dương Bác Văn
Mày cũng chưa chết.
Trương Hàm Thụy
Tao đang sống nhăn răng mà chết cái gì?
Dương Bác Văn
" May quá bọn họ chưa ai chết cả " .
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
17 tuổi
Là có thứ của Trương gia
Bạn thân của Bác Văn, cũng cậu đi bắt nạt học sinh trong trường đặc biệt là em họ Tả Kỳ Hàm.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play