[Rhycap] Người Yêu Tin Đồn
[ Cà Phê, Chuyện Chúng Ta ] #1 : Gặp Mặt
Hot : Người mẫu ảnh Captain Boy vừa ra bộ ảnh mới, với visual cực đỉnh!!
Cái tin dỏm này tôi đã nghe nhiều rồi, thực chất visual tôi không đỉnh đến vậy, mấy báo lá cải tung tin vậy tôi cũng đến chịu
Quên giới thiệu, tôi là Hoàng Đức Duy - 22 tuổi, hiện là một người mẫu ảnh cũng hot đấy chứ, sống bằng cái nghề chụp ảnh này khiến tôi ra đường phải che kín mặt.
Cũng là người khá nổi tiếng, 1 tuần làm việc thì lịch trình kín hết 7 ngày, không ăn không ngủ, thời gian như thi chạy marathon, nhanh hơn tôi tưởng!
Nói không ăn không ngủ thì hơi quá, một ngày ngủ chưa quá 3 tiếng, ăn được 1 bữa rồi làm việc hết năng suất, cuộc sống tôi nó dày vậy đấy!
Quay lại chuyện chính, hôm nay chẳng hiểu sao chả có job, cho nên tôi khá rảnh, tự thưởng cho chính mình một bữa đi uống cà phê thư giãn
Rồi tự thưởng một bữa ăn thật ngon miệng khiến tôi no căng bụng sau một tuần chỉ ăn có vài bữa, ôi cảm giác này khó tả lắm, hân hoan chẳng hạn?
Hôm nay chị trợ lý không tính đi theo khiến tôi thong thả lắm, cái cảm giác tự do ấy! Hôm nay tôi đến quán quen.
Không xa hoa, không màu mè, chuẩn vibe tôi thích, quán đấy chỉ nằm một góc nhỏ trong con hẻm cuối phố, nằm ở ngoại ô, phong cách cổ điển và mấy món nước toàn nằm trong mục yêu thích trong tim tôi.
Đáng ra tôi sẽ đi bar, uống cho say chết và gục ngủ nướng đến mai, nhưng nghĩ lại ngày mai ít nhiều gì cũng có job và phải dậy sớm, cho nên tôi đành đến đây thay cho bar, dù sao cũng healthy, cũng ngon mà nhỉ?
Bước vào quán, đúng là hơi đông, nhưng vẫn còn bàn cho tôi, tôi lại quầy hỏi thăm chút
? ? ?
Nay Duy đến hả? Muốn uống gì đây em?
Họ biết biệt danh trong showbiz của tôi, nhưng tôi chẳng thích được gọi lắm, tôi yêu cảm giác gần gũi nên họ gọi tên thật ấy mà! Người làm trong đây đều là người quen của tôi, cho nên bước vào đây không xa lạ là mấy.
Hoàng Đức Duy
Hì, dạo này em bận quá, không đến được.
? ? ?
Có sao đâu mà, lịch trình em dày ngộp thở luôn ấy, bận không so được!
Hoàng Đức Duy
Dạ, vậy chị cho em gọi một ly đen đá đi ha? ( chỉ tay vào menu phía cà phê đen đá )
? ? ?
Mai em có job không mà chiều uống cà phê đó?
? ? ?
Cà phê nguyên chất khó ngủ lắm, có khi tối nay em thức trắng vì gọi nhầm nước đấy!
Hoàng Đức Duy
Ơ chị? Em đâu có yếu vậy?
? ? ?
Thiệt là không yếu không? Chị nhớ đợt trước tối khuya trợ lý em gọi cà phê đen đá được em feedback là tối mắt sáng như cú đêm mà nhỉ?
Tôi ngơ ra luôn, đúng thật là cà phê nguyên chất ở đây khiến tôi thức cả đêm, nhưng cách pha rất ngon nên tôi chẳng cưỡng lại được, chứ tôi mà uống thì tối lại khóc như mèo vì không ngủ được ấy mà
Hoàng Đức Duy
Vụ đó lâu lắm rồi chị ơi.. Sao chị còn nhớ hay thế?
? ? ?
Sao chị lại không nhớ, thu ngân mà phải nhớ kỹ chứ, lệch là đền chết!
Hoàng Đức Duy
Hì, vậy em ra bàn cũ nha? Sẵn tiện em lướt mạng xíu!
? ? ?
Được được, vậy em vẫn chốt là đen đá phải không?
Hoàng Đức Duy
Dạ đúng rồi ( cười nhẹ )
? ? ?
Chọn tối ngủ không được đừng đổ lỗi cho quán chị nha ( nhập đơn )
Hoàng Đức Duy
Biết rồi biết rồi, em không feedback 1 sao đâu mà ( quay đi )
? ? ?
1 ly đen đá bàn 18! ( nói pha chế )
Nói là rảnh mà tôi cũng phải cập nhật mạng xã hội chứ, đã gần 2 tháng tôi chưa đăng hình, bị công ty réo hơi mệt rồi, chọn đại một tấm vậy
@…… : Aaaa chồng đăng bàiiiiiii
@…… : Bộ ảnh mới trông anh hiphop lắm íiiii
@…… : Chiếc xe đó là của FC thuê thì phải, BMW đó mấy bà ơiiii
@…… : Ẻm giàu FC ẻm cũng giàuu
Tôi không tin mình nổi đến vậy, vì tôi mới đăng chưa được 5 phút đã nhiều đến vậy
Hoàng Đức Duy
À cảm ơn em, người mới à?
? ? ?
Vâng.. Vâng ạ ( đặt ly cà phê xuống bàn ) anh là khách quen ở đây ạ?
Hoàng Đức Duy
Không hẳn, được rồi cảm ơn em!
? ? ?
Dạ vâng! ( chạy đi ) * Đẹp.. Đẹp trai quá!! *
Hoàng Đức Duy
( cười nhẹ ) Cũng dễ thương đó chứ!
Tôi thẳng mà, không có cảm tình với con trai, nói thật đấy, em gái ban nãy cũng chút thú vị. Nói ra là không tệ, dễ thương phết, cái vẻ mặt ngại ngùng ấy khiến tôi cười khúc khích.
Hoàng Đức Duy
Ưm.. Vẫn ngon như ngày nào, đắng đắng đúng gu ( nếm chút )
Hoàng Đức Duy
Để xem nào.. Huh? ( ngước lên )
Tôi thường ít khi chú ý đến ai, họ không có sự hút đối với tôi. Tôi ngước lên xem, một người đàn ông cao hơn tôi khá nhiều, đội mũ lưỡi trai, nhìn là biết phảng phất mùi tiền, tai nghe cũng là hàng xịn, nhẫn trên tay cậu ta cái nào cũng trăm triệu trở lên, mùi nước hoa của cậu ta nhè nhẹ, nhưng rất dịu dàng, nó khiến tôi đơ ra vài giây và tôi phải ngửi lại nhiều lần
Cậu ta bước dọc đến quầy thu ngân, rồi nói gì đó tôi không nghe được.
Nguyễn Quang Anh
1 ly đen đá.
? ? ?
Dạ anh ơi tụi em hết bàn rồi ạ.
Nguyễn Quang Anh
Ghép bàn được chứ?
? ? ?
Dạ được, anh có thể ngồi cùng bàn với bàn số 18 ạ
Bàn số 18 - Bàn của Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Ồ, không tệ.
Nguyễn Quang Anh
Vậy làm cho tôi ly đen đá đi.
? ? ?
Dạ vâng em sẽ báo với pha chế.
Nguyễn Quang Anh
( đi lại chỗ Đức Duy )
Cậu ta bước đến chỗ tôi ngồi nhìn chằm chằm, tôi lướt web nên chẳng chú ý gì mấy, mãi đến khi trong lòng tôi có chút cảm giác ai đó đang nhìn mình, tôi mới vội ngước lên, hóa ra là cậu ta, người làm tôi có cái nhìn khá ấn tượng
Hoàng Đức Duy
Cậu là ai? ( ngước lên )
Nguyễn Quang Anh
Quán vừa bảo hết bàn.
Nguyễn Quang Anh
Vừa hay còn chỗ bên cạnh cậu, họ bảo có thể ghép bàn với cậu.
Hoàng Đức Duy
Sao không phải bàn ai khác mà là bàn tôi?
Nguyễn Quang Anh
Làm sao tôi biết được? Họ bảo thì tôi đến thôi.
Nguyễn Quang Anh
Thu phí à?
Hoàng Đức Duy
Không có. ( cúi xuống )
Nguyễn Quang Anh
Vậy tôi được ngồi chứ?
Nguyễn Quang Anh
Nhìn cậu quen lắm, người mẫu ảnh à?
Hoàng Đức Duy
* Sao.. Sao cậu ta biết? *
Hoàng Đức Duy
Ừm, thì sao? ( nhìn, hoài nghi )
Nguyễn Quang Anh
Nhìn khá quen.
Hoàng Đức Duy
Chỉ vậy thôi à? ( hớp một ngụm cà phê )
Hoàng Đức Duy
* Giọng cậu ta.. Quen quen *
Nguyễn Quang Anh
Cậu muốn gì nữa? ( vắt chéo chân, nhìn vào hư không )
Hoàng Đức Duy
Rhyder.. Là biệt danh của cậu? ( liếc mắt qua )
Nguyễn Quang Anh
Nhạy bén nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Quá khen. ( cười nhẹ )
? ? ?
Anh ơi nước của anh. ( đặt ly nước xuống bàn )
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn. ( hớp một ngụm )
? ? ?
* Aaa là anh trai đó kìaaaa, đẹp trai quá * ( mừng thầm trong lòng )
Nguyễn Quang Anh
Hút gái phết đấy! ( đặt ly nước xuống bàn )
Hoàng Đức Duy
Hút gái? ( cau mày )
Nguyễn Quang Anh
Để tôi đoán thử.. Con bé đó thích cậu từ cái nhìn đầu tiên! ( chỉ nhẹ cô phục vụ ấy )
Hoàng Đức Duy
Đoán mò à? ( nhíu mắt )
Nguyễn Quang Anh
Giác quan của tôi bảo vậy. ( nhìn xa xăm )
Hoàng Đức Duy
* Thú vị phết đấy, ai nhà giàu cũng thế à? * ( hớp thêm một ngụm, khuấy nhẹ ly nước )
Nguyễn Quang Anh
Người mẫu ảnh cũng ra đây à? Không bận? ( mở nhẹ cuốn sổ, viết nhạc )
Hoàng Đức Duy
Sao lại không? Với lại cậu hỏi nhiều quá đấy. ( lướt mạng )
Nguyễn Quang Anh
Ồ, vậy là hỏi nhiều sao? ( nhíu mày )
Hoàng Đức Duy
Còn cậu, mắc gì ra đây? ( mắt vẫn chú ý điện thoại )
Nguyễn Quang Anh
Chill thì ra thôi ( vẫn suy nghĩ )
Hoàng Đức Duy
Ồ, trợ lý không theo à? ( tim bài viết )
Nguyễn Quang Anh
Không, chị ấy bận. ( gấp sổ lại )
Hoàng Đức Duy
Làm gì đấy? ( liếc mắt sang )
Nguyễn Quang Anh
Viết nhạc thôi.
Hoàng Đức Duy
Ra album mới hay solo? ( nhìn )
Nguyễn Quang Anh
Một bài hát bình thường. ( rút điện thoại )
Hoàng Đức Duy
Giờ vẫn chưa làm album à? ( ngó qua )
Nguyễn Quang Anh
Lúc nào cần sẽ viết sau, sắp đến một dịp nào đấy sẽ làm.
Hoàng Đức Duy
Ồ. ( lướt mạng )
Nguyễn Quang Anh
Cũng hơi tối rồi, không tính ăn tối à?
Nguyễn Quang Anh
18:03 ( thản nhiên trả lời )
Hoàng Đức Duy
Ể? Hơi tối rồi.
Hoàng Đức Duy
Đành về trước. ( đứng dậy, đi lại quầy thu ngân )
Nguyễn Quang Anh
( hớp ngụm cuối, theo sau )
[ Cà Phê, Chuyện Chúng Ta ] #2 : Phương Thức Liên Lạc
Hoàng Đức Duy
Chị ơi thanh toán cho em( gõ nhẹ bàn )
? ? ?
Ơ? Mọi hôm là em ở đây hơi bị lâu ấy, sao nay về sớm thế? ( ngạc nhiên )
Hoàng Đức Duy
Chiều giờ em chưa ăn.. ( xoa bụng )
? ? ?
Ơ thế hả? Để chị kiếm bill cái ( nhập máy )
Hoàng Đức Duy
Hì hì ( cười nhẹ )
? ? ?
Của bé 20k nha ( in bill )
Hoàng Đức Duy
Chị khỏi cần in bill chị.
Hoàng Đức Duy
Cái đó kiểu gì em cũng không cần ấy ( xoa tóc )
? ? ?
À vậy thôi ( bấm dừng )
Hoàng Đức Duy
Em quẹt thẻ nha. ( đưa thẻ đen )
? ? ?
Chị nhận nha ( lấy thẻ )
Nguyễn Quang Anh
Thanh toán.
Hoàng Đức Duy
Này cậu bám đuôi tôi đấy à? ( quay sang )
Nguyễn Quang Anh
Bám đuôi gì? Tôi thuận đường thôi.
Hoàng Đức Duy
( chửi thầm )
? ? ?
Chị trả thẻ ( đưa thẻ )
Hoàng Đức Duy
Dạ vâng em xin. ( lấy lại, bỏ túi )
? ? ?
Dạ vâng của anh giống bạn này ạ.
Nguyễn Quang Anh
Quẹt thẻ. ( đưa tiền )
? ? ?
Dạ vâng em xin ( lấy thẻ, quẹt, trả lại )
? ? ?
Chúc anh một ngày tốt lành.
Hoàng Đức Duy
Ơ chị không chúc em ( ngơ ngác )
? ? ?
Vâng, chúc nhóc con một ngày bất ổn! ( nhịn cười )
Nguyễn Quang Anh
( cười nhẹ )
Hoàng Đức Duy
Này, cả cậu cũng cười tôi à? ( quay sang )
Nguyễn Quang Anh
Tôi đâu có cười? ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Thật là.. ( nhíu mày )
Hoàng Đức Duy
Vậy em về trước nha, có gì sẽ order nước quán chị qua app ( quay đi )
? ? ?
Được rồi được rồi, lần sau lại đến nhá! ( nói vọng )
Hoàng Đức Duy
Vâng em biết rồi ( mở cửa )
Nguyễn Quang Anh
( nhìn, gật nhẹ đầu )
Nguyễn Quang Anh
( bước ra theo )
Tôi bước ra ngoài, đầu óc vẫn lơ lửng trên mây suy nghĩ tối nay nên ăn gì, cũng đã lâu rồi mới rảnh rỗi thế này, bình thường bận rộn nên tôi nghĩ ra món ăn rất nhanh với tốc độ ánh sáng, chẳng hiểu sao nay đầu óc tôi bị giam bởi cái gì đó, loading chậm hơn mọi ngày
Cho đến khi tôi dừng lại, ngước mặt lên bầu trời ngắm hoàng hôn, sau lưng tôi cũng có tiếng bước chân bỗng chốc dừng lại, tôi quay ra sau, lại là cậu ta, tôi cau mày
Hoàng Đức Duy
Cậu theo tôi bao nhiêu lần rồi đấy? ( nhìn )
Nguyễn Quang Anh
Thấy nói chuyện cũng thú vị. ( thản nhiên )
Nguyễn Quang Anh
Xin phương thức liên lạc của cậu. ( chìa điện thoại ra )
Hoàng Đức Duy
Có vậy thôi mà mãi không nói từ lúc thanh toán tới đây à? ( nhăn mặt )
Nguyễn Quang Anh
Chưa phải lúc, ra đây tiện nói hơn. ( khoanh tay )
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy. ( quay đi )
Nguyễn Quang Anh
Facebook à?
Hoàng Đức Duy
Ừ, phiền phức ( tặc lưỡi )
Nguyễn Quang Anh
Tôi add rồi ( giơ điện thoại )
Tôi chẳng hiểu việc làm của chính mình, tự dưng nổi cáu không lí do, nhưng bỏ qua đi, sáng giờ trong bụng tôi chỉ có cà phê, tôi vẫn chưa biết nên ăn gì cả
Nguyễn Quang Anh
Ừm.. ( nói lên )
Hoàng Đức Duy
( quay lại )
Nguyễn Quang Anh
Bù lại việc tôi hơi quá với cậu, hay để tôi mời cậu một bữa ăn? ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Đùa vui quá đấy. ( quay đi, bước tiếp )
Nguyễn Quang Anh
Tôi không đùa ( đi theo )
Nguyễn Quang Anh
Tôi muốn đáp lỗi. ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Được được, mệt quá ( tiến ra xe )
Nguyễn Quang Anh
Đi theo tôi ( ra xe )
Nguyễn Quang Anh
* Maybach luôn à, người mẫu này cũng giàu phết đấy * ( đóng cửa xe )
Hoàng Đức Duy
* Porsche bản giới hạn, quả là không thể khinh thường tên nghệ sĩ nổi tiếng này * ( đóng cửa xe, thắt dây an toàn )
Khi tôi vừa tính đạp ga, khói từ con xe bản giới hạn của cậu ta trước mặt đã cho con Maybach tôi vừa mua vài hôm ngửi khói rồi, nhìn xa xăm, mái tóc trắng cậu ta vuốt bay nhẹ trong gió, cũng bảnh trai phết, cậu ta vuốt tóc khá đẹp, còn tôi sao? Bỏ qua chuyện đấy đi.
Tôi cũng chẳng nhún nhường, đạp ga, tăng tốc, đi ngang với cậu ta, tôi cười khẩy, vì ô tô không có mái che nên gió thổi tóc tôi bay phấp phới trong đêm đen, và tôi trông tối đó bảnh lắm, tôi cũng không tin bản thân đẹp trai vậy
Vì chẳng biết địa chỉ của quán, tôi đành chậm lại theo sau cậu ta, tôi khá thắc mắc, biển số xe của tôi và cậu ta giống để cặp, các số đồng đều nhau, tôi hơi cau mày để cậu ta vượt lên trước, chiều tối nên gió khá mát, tôi cũng chill chill hưởng thụ.
Mãi đến khi cậu ta dừng lại ở một nhà hàng sang trọng, tôi hơi bất ngờ vì nhìn nơi này tiền ăn cũng không rẻ, vì được trang trí theo phong cách cổ điển cho nên tôi rất thích, tính sẽ ghé qua ăn nhưng lịch trình bận rộn quá nên mới chưa thử, nhân dịp này chắc chắn tôi sẽ ăn thử.
Hoàng Đức Duy
Mời tôi chỗ sang trọng thế.. Liệu có tiền trả không đấy? ( đi cạnh )
Nguyễn Quang Anh
Cậu khinh thường tôi đấy à? ( nhìn sang )
Hoàng Đức Duy
Không phải là nghĩ cho ví tiền cậu à? ( liếc mắt sang )
Không biết thế nào, tôi thấy cậu ta cũng có chút thú vị, hài hước phết, tôi tính hỏi chơi thôi, nhưng chốc lát cậu ta móc ra tầm 3 cái thẻ đen, tôi tròn mắt một lúc rồi lại ngó vào, có khi hơn chục tấm thẻ, nghĩ đến số tiền trong đó tôi hơi rùng mình, liệu cậu ta giàu đến thế à?
Nguyễn Quang Anh
Nhìn tôi giống dạng nghèo mà thích sĩ diện không? ( hờ hững nhìn )
Nguyễn Quang Anh
Tôi trả tiền.
Hoàng Đức Duy
Ồ, hào phóng nhỉ? ( đảo mắt )
Nguyễn Quang Anh
Bây giờ vào được chưa?
Hoàng Đức Duy
Cậu đi trước đi. ( xua tay )
Nguyễn Quang Anh
Không đi cùng là tôi để cậu ở ngoài. ( bước vào trước )
Hoàng Đức Duy
Tch, lắm lời, phiền phức. ( tặc lưỡi, đi theo sau )
? ? ?
Dạ vâng chúng tôi có thể giúp gì cho anh?
Nguyễn Quang Anh
Tôi đặt bàn rồi. ( giơ thẻ )
? ? ?
Mời anh theo tôi. ( đưa tay )
Hoàng Đức Duy
Đặt bàn luôn à? ( nhíu mày )
Nguyễn Quang Anh
Không đặt ngồi đất ăn à? ( quay lại )
Hoàng Đức Duy
* Ồ, độc miệng hơn mình tưởng * ( im bặt, theo sau )
? ? ?
Dạ vâng đây là chỗ của anh ạ! ( đưa tay )
Nguyễn Quang Anh
( gật đầu ) Một lát tôi sẽ gọi món.
? ? ?
Dạ vâng nếu cần có thể nhấn nút này để gọi ạ. ( đưa tay về hướng nút nhấn )
Nguyễn Quang Anh
Ừ. ( kéo ghế )
Nguyễn Quang Anh
Ngồi đi! ( hướng về phía Đức Duy )
Hoàng Đức Duy
Cho tôi à? ( cau mày )
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn. ( vào ngồi )
Nguyễn Quang Anh
( kéo ghế đối diện )
Hoàng Đức Duy
Có phải cậu tính hẹn ai ra đây ăn, họ từ chối cậu nên mới lấy lí do đền bù cho tôi không? ( tay đặt lên bàn )
Nguyễn Quang Anh
Không có. ( lau dao và nĩa )
Nguyễn Quang Anh
( đặt vào chỗ Đức Duy )
Hoàng Đức Duy
Ồ. ( chỉnh lại dao và nĩa )
Hoàng Đức Duy
* Thái độ không tệ, chắc là thành thật rồi. *
Nguyễn Quang Anh
Nghĩ gì đấy? ( nhìn, thoáng chốc nhìn ra ngoài )
Hoàng Đức Duy
Đâu có liên quan đến cậu? ( nhìn )
Không biết vì điều gì, do mối tình cũ đã khiến tôi nghi ngờ mọi thứ, vì tôi nghĩ, nếu tiết lộ nhiều quá, bản thân là người chịu thiệt, cho nên, lúc nào tôi cũng do dự có nên kể về chính mình cho ai đó không.
Quản lý hay trợ lý chỉ biết họ tên và lai lịch cơ bản của tôi, gia đình là thứ tôi chưa bao giờ tiết lộ, vì tôi sợ mọi chuyện sẽ giống như mối tình cũ, với cô ấy.
Người tôi yêu bằng tất cả mình có, bằng cả trái tim, đổi lại.. Hah. Nực cười, tình yêu sao? Rẻ mạc, đối với cô ấy.. Tiền mới quan trọng.
Cô ấy chọn rời bỏ tôi vì tôi nghèo, vì tôi lúc đó chưa bước chân vào người mẫu ảnh nên không có một đồng bạc. Vì thế cho nên.. Tôi nghĩ, không có tiền thì không có gì cả.
Đôi mắt tôi nhìn xa xăm qua cửa kính nhà hàng, phong cảnh ở ngoài vừa náo nhiệt còn đông đúc, dâng lên trông tôi một cảm giác hơi lạ. Nhìn ra ngoài, mọi thứ thật buồn chán, trong lòng tôi trỗi dậy điều gì đấy khó tả. Rồi một cánh tay to gấp 2 lần tôi lay lay tay tôi, à quên mất, tôi đang ăn tối cùng cậu ta.
Nguyễn Quang Anh
Này, nghĩ gì đấy?
Nguyễn Quang Anh
Đầu óc lơ lửng đâu rồi?
Hoàng Đức Duy
Ah. Quên mất.
Nguyễn Quang Anh
Tôi gọi món xong rồi, đang đợi cậu đấy. ( đưa menu đối diện mặt Đức Duy )
Hoàng Đức Duy
Cho em một phần Beefsteak dát vàng, lát nữa sẽ gọi thêm! ( đưa menu cho phục vụ, cười nhẹ )
? ? ?
Dạ vâng vậy khi nào cần gọi thêm anh nhấn nút nhé ạ! ( lấy lại menu )
Tôi lấy điện thoại, nhìn chăm chú vào cái màn hình đang sáng ấy, rồi giọng cậu ta vang lên, đánh thức tôi như một hồi chuông vang lên sau giấc ngủ dài
Nguyễn Quang Anh
Biết gọi món nhỉ? ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Thì sao? ( hoài nghi )
Nguyễn Quang Anh
Không đủ no đâu, không tính gọi thêm à? ( tay chống cằm )
Hoàng Đức Duy
Một lát sẽ gọi thêm. ( nhìn vào điện thoại )
Nguyễn Quang Anh
Hay ăn ké của tôi? ( nhìn chăm chú )
Hoàng Đức Duy
Cũng có thể, tùy tâm trạng.
Cậu ta nhìn tôi chằm chằm, cảm giác khó chịu cứ thế lấn át tâm trí tôi, bỗng tôi ngước lên, nhìn thấy ánh mắt của cậu ta, sau đó cậu ta vội quay đi, bị gì vậy nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Mặt tôi dính gì à? ( cau mày )
Nguyễn Quang Anh
À.. Có gì đâu.
Rốt cuộc thì món tôi gọi cũng ra, nhờ chị phục vụ mới cứu cậu ta một mạng khỏi ánh mắt dòm ngó hoài nghi của tôi, chứ không thì phải tra rõ lí do tôi mới im, trông tôi trẩu nhỉ?
Tôi cầm dao, cắt miếng thịt chấm miếng sốt đưa lên miệng nếm thử, mềm đến mức tan ra trong miệng tôi, hương thơm của tỏi và nước sốt khiến miếng bò ngon gấp vạn lần, như lạc vào thiên đường vậy, tôi cười tít mắt.
Hoàng Đức Duy
Cậu biết lựa quán nhỉ, ngon phết! ( cười nhẹ )
Nguyễn Quang Anh
* Cười đẹp thật.. *
Hoàng Đức Duy
Này, nghe tôi nói gì không đấy? ( quơ tay trước mặt Quang Anh )
Nguyễn Quang Anh
À.. Nghe mà ( lấy vội lại não )
Chậc, cậu ta lại nghĩ đi đâu rồi, mắt ngờ nghệch nhìn chăm chăm tôi, khó chịu thật đấy!
Hoàng Đức Duy
Đừng nhìn tôi chằm chằm như thế! ( nhăn mặt )
Nguyễn Quang Anh
Không thích à? ( chống cằm )
Hoàng Đức Duy
Ừ, này, ăn một miếng rồi ngậm miệng lại! ( cắt một miếng bò nhét vào miệng Quang Anh )
Đón nhận miếng thịt, cậu ta mím môi rồi ăn ngon lành, cười nhẹ, tôi ngẫm nghĩ : " Có phải là cậu ta bị điên rồi không? ", rồi vội xóa bỏ suy nghĩ đó mà cúi mặt ăn cho xong.
Hoàng Đức Duy
* Ngại gọi quá, biết thế lát về chung cư mua mì tôm ăn cho rồi *
Nguyễn Quang Anh
Lần đầu ăn đồ Âu à? ( ăn )
Hoàng Đức Duy
Làm gì có. ( vội xua tay )
Nguyễn Quang Anh
Hay vẫn đói mà ngại gọi thế? ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Thôi đi! ( xoa bụng )
Nguyễn Quang Anh
Thật là.. ( nhấn nút )
? ? ?
Dạ vâng cho hỏi anh gọi gì ạ? ( cầm menu đi tới )
Lần đầu tiên tôi thấy cậu ta khá tinh tế đó chứ? Hên là cậu ta cứu tôi, chứ không tối tôi lại tốn một số tiền để mua dặm bụng cho no mới ngủ được, còn không đành thức tới sáng với con mắt thâm quầng như gấu trúc.
Nguyễn Quang Anh
Gọi cho tôi món này.. Món này.. Món này.. ( chỉ vào menu )
? ? ?
Dạ vâng chúng tôi sẽ gọi bếp, sẽ mất đôi chút thời gian, không phiền anh một chút thời gian nhé. ( cầm menu )
Nguyễn Quang Anh
( gật đầu )
Nguyễn Quang Anh
Có đói thì phải gọi, đền bù cho cậu mà như thế thì cậu lỗ à?
Hoàng Đức Duy
À.. Cảm ơn ( cười nhẹ )
Sau một lúc, bụng tôi no căng, rồi chúng tôi nhà ai nấy về, tôi trở về chung cư, vội tháo bỏ mấy đồ dùng xong thì chạy tít vào phòng nằm lên giường, tôi lăn qua lăn lại, đã lâu rồi mới được thư giãn thế này
Mở điện thoại, một tin nhắn của Facebook hiện lên : Nguyễn Quang Anh vừa gửi cho bạn lời mời kết bạn.
Thế là tôi acept cậu ta, vừa đồng ý xong liền có tin nhắn hiện tới
* 💬 : …… là tin nhắn nhé! *
Nguyễn Quang Anh
💬 : Sao rồi, no không?
Hoàng Đức Duy
💬 : Căng bụng.
Nguyễn Quang Anh
💬 : Tối rồi, là người mẫu cũng nên tẩy trang đi.
Quên mất, hôm nay đi chơi nguyên cả một ngày, tôi quên bẵng đi việc phải tẩy trang mà nằm trên giường lăn lộn nãy giờ, phải chăng nhớ sớm hơn thì đã không muộn thế này, đành cảm ơn cậu ta một câu.
Hoàng Đức Duy
( tẩy trang, tay nhấn phím trả lời )
Hoàng Đức Duy
💬 : Cậu là nghệ sĩ mà cũng rõ mấy thứ này quá nhỉ?
Nguyễn Quang Anh
💬 : Trợ lý hay gào mồm lên nên quen rồi.
Nguyễn Quang Anh
💬 : Lên sân khấu phải trang điểm, sợ da tôi kích ứng nên hay tẩy trang.
Hoàng Đức Duy
Ôi, cậu ta mà cũng trang điểm à? ( lấy bông mút lau trên mặt, nhìn vào gương )
Hoàng Đức Duy
💬 : Là nghệ sĩ cũng phải trang điểm khi lên sân khấu à?
Nguyễn Quang Anh
💬 : Đó là lẽ đương nhiên, để bản thân luôn được đẹp trong mắt người hâm mộ chứ.
Tôi seen không rep, tắt đèn rồi mở điện thoại, đã hơn 22:07
Tôi đành tắt máy, đắp mền chìm vào giấc ngủ sau một ngày dài mệt mỏi, để bắt đầu ngày mai bận rộn.
[ Cà Phê, Chuyện Chúng Ta ] #3 : Sữa Dâu -- Tinh Tế
Chuông báo thức như muốn khiến đầu tôi nổ tung, ơi trời, tối qua mới ngủ, chợp mắt cái đã sáng rồi, tôi lật đật vuốt nhẹ điện thoại, dụi mắt, vươn vai, bắt đầu ngày mới
Một tay tôi dụi mắt, tay còn lại tôi nhấc máy rồi mở màn hình lên, phát hiện ra 37 cuộc gọi nhỡ từ trợ lý
Mở thêm Messenger, 99+ tin nhắn từ ekip, tôi vò đầu, được có bữa rảnh rỗi thì không nhắn, lúc ngủ thì réo, tôi cau mày
Hoàng Đức Duy
Điện gì điện lắm thế? ( gắt gỏng, đứng dậy )
Tôi bước vào nhà tắm, để kem lên bàn chải, vội ghi âm cho chị trợ lý.
* " ....... " vừa là nói nhỏ vừa là ghi âm nhé, nếu không có trong ngoặc là ghi âm, còn nếu có từ ( nói nhỏ ) thì cứ như thì thầm là được. *
Hoàng Đức Duy
" Chị à, sao hôm qua chị không điện em, tối nay nhân lúc em ngủ chị cứ điện em thế? " ( đánh răng )
Tôi vội súc miệng, skincare vài bước rồi điện cho chị ấy
Hoàng Đức Duy
📞 : Alo chị?
? ? ?
📞 : Đức Duy ơi em không biết đâu, tối qua đột nhiên có người book job em ạ!!
Hoàng Đức Duy
📞 : Từ từ chị, em rối quá này, rồi sao book gì?
Tôi khá sốc, vì đa số là làm mẫu ảnh bìa cho họ, đằng này lại chụp ảnh đôi, tôi nghi có gì đó chẳng lành.
Hoàng Đức Duy
📞 : Chị biết tên họ không ạ?
? ? ?
📞 : Hình như.. Rhyder thì phải.
Nghe đến tên, tôi liền hiểu ra vấn đề, cậu ta muốn làm khó tôi, từ trước đến nay, tôi chụp ảnh đôi chưa quá 10 lần, đều là solo, nghĩ đến việc trước đó tôi từng hỏi cậu ta ra nhạc có ra album không thì anh ta bảo.. Đến một dịp nào đấy sẽ làm..
Vậy bây giờ là dịp nào chứ?
Tôi vò mái tóc thương hiệu của tôi, màu bạch kim làm nên vẻ đẹp ấy, tôi cũng khá thích màu tóc này, trông cũng bảnh bao phết, và nó ngầu nữa, hiphop rất hợp phong cách tôi!
Hôm nay có vẻ khá bận rộn, tôi lái vội xe đến công ty, kiếm gặp chị quản lý
Trước khi đi tôi nhắn trước cho cậu ta.
Hoàng Đức Duy
💬 : Này, đừng nói là anh book tôi đấy nhá?
Nguyễn Quang Anh
💬 : Đâu có sao, tiền tôi cũng trả cho cậu còn gì?
Tôi tặc lưỡi một cái, vội thay đồ mới đi, một khoảng sau, đến trước cửa công ty chị trợ lý đã kiếm tôi.
? ? ?
Hoàng Đức Duy đó à em? Sao tối qua ngủ sớm thế? ( ngó nghiêng )
Hoàng Đức Duy
Chị nhìn gì đấy? Em có còn trẻ con nữa đâu.
? ? ?
Em nhõng nhẽo cực, vậy mà bảo không trẻ con.
Hoàng Đức Duy
Em nhõng nhẽo bao giờ? Chị vu khống em!! ( cau mày, chỉ vào mặt trợ lý )
? ? ?
" Nói trẻ trâu là dỗi.. " ( nói nhỏ )
Hoàng Đức Duy
Này này em nghe đấy!! ( chống hông, nhìn )
? ? ?
Chị có bảo gì đâu ơ kìa? ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Chị có bảo nhá, chị nói xấu em!! ( nhăn mặt )
Hoàng Đức Duy
Chết chết em quên ( bối rối )
? ? ?
Não cá vàng đi vào đây cho chị!! ( cầm tay, kéo vào )
Hoàng Đức Duy
Ơ ơ chị từ từ thôi.. ( la lên, bị kéo đi )
Sau một hồi phải ngồi dưới tay stylist thì tôi cũng trang điểm xong, không tệ lắm, nói chung cũng ưng mắt tôi, tuy không hiphop nhưng nhìn tổng thể trông tôi vẫn đẹp trai lắm, ngắm nghía bản thân trong gương rồi bấm điện thoại.
? ? ?
Duy à người ta sắp đến rồi sao em còn bấm điện thoại em? ( chống hông nhìn )
Chị trợ lý đứng cạnh tôi cứ thế mà chống hông nhìn tôi, tôi vẫn cứ xem điện thoại thôi, dù sao chưa đến thì chưa phải chụp hình mà phải không?
Hoàng Đức Duy
Người ta chưa đến mà chị? ( ngước lên nhìn )
Hoàng Đức Duy
Chưa đến sao em phải sửa soạn tiếp đón nồng nhiệt làm gì? ( bấm điện thoại )
? ? ?
Hết nói nổi em! ( quay đi )
Hoàng Đức Duy
💬 : Này, khi nào đến?
Hoàng Đức Duy
💬 : Là bao lâu?
Nguyễn Quang Anh
💬 : 15 phút.
Hoàng Đức Duy đã thả cảm xúc cho tin nhắn của bạn.
Nguyễn Quang Anh
Hừm.. Cũng dễ thương ( cười nhẹ )
Hoàng Đức Duy
Dùng từ như *** ấy ( lẩm bẩm )
" *** là nói bậy và cũng có thể là thoại ẩn nhé "
? ? ?
Duy à em bớt nói tục trong giờ làm việc lại ( nghiêm nghị nhìn )
Hoàng Đức Duy
Em xin lỗi em lỡ miệng.. ( gãi đầu )
Nguyễn Quang Anh
Tôi đến rồi. ( mở cửa )
? ? ?
Duy ơi. ( lay lay tay Đức Duy )
Hoàng Đức Duy
Ah. À.. ( đứng dậy, buông điện thoại )
Hoàng Đức Duy
Chào cậu. ( đưa tay )
Nguyễn Quang Anh
( gật đầu, bắt tay )
? ? ?
À được rồi, chào chị!. ( đưa tay )
Nguyễn Mỹ Duyên
Chào. ( bắt tay )
Nguyễn Quang Anh
Trợ lý của tôi, chị Duyên. ( đưa tay )
Nguyễn Mỹ Duyên
Chào mọi người nha ( vẫy tay )
Hoàng Đức Duy
Em chào chị! ( cúi nhẹ đầu )
Nguyễn Mỹ Duyên
Được rồi, thì Rhyder chuẩn bị sẽ ra một album nhạc cho nên cần ảnh đôi.
Hoàng Đức Duy
Sao không phải là ảnh đơn ạ? ( nhìn )
Nguyễn Quang Anh
Tính chất công việc. ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Ai cần cậu trả lời? ( lườm )
? ? ?
Đức Duy! ( lườm nhẹ )
Hoàng Đức Duy
" Em biết rồi. " ( nói nhỏ )
Nguyễn Mỹ Duyên
Vì tính chất công việc cho nên Rhyder sẽ chụp chung với Captain Boy nhé!
Nguyễn Quang Anh
( nhếch môi )
Cứu tôi với, là tôi không nghe nhầm, là tôi phải chụp ảnh đôi với cậu ta? Chúng tôi quen nhau chưa được 1 ngày mà cậu ta book job tôi để chụp ảnh đôi? Tôi không thích con trai, tôi không thích con trai, tôi không thích con trai!! Điều quan trọng nhắc lại 3 lần!!
Nguyễn Mỹ Duyên
À Captain Boy, em có cần phải làm quen với Rhyder không em? ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Em..- ( chưa kịp nói )
Nguyễn Quang Anh
Đương nhiên là cần chứ chị. ( nhìn chị Duyên, nhìn sang Đức Duy )
Hoàng Đức Duy
Cậu!! ( cau mày )
Nguyễn Mỹ Duyên
Sao thế em?
Hoàng Đức Duy
À.. Em không có gì ạ. ( bình tĩnh )
Nguyễn Quang Anh
( cười nhẹ )
Nguyễn Mỹ Duyên
Vậy chị kêu người set up góc chụp nhá, thời gian đó hai đứa nói chuyện cũng được ( quay đi )
Tôi loạng choạng ngồi bệt xuống cái ghế cạnh đó, cậu ta theo sau, tôi cất giọng.
Hoàng Đức Duy
Nói đi. ( nhìn )
Nguyễn Quang Anh
Nói gì? ( cau mày )
Hoàng Đức Duy
Lí do. ( dặm phấn )
Nguyễn Quang Anh
Lí do nào? ( đút tay vào túi quần )
Hoàng Đức Duy
Điên. ( dừng lại )
Hoàng Đức Duy
Tại sao book tôi? Cậu có thể chọn người khác mà? ( nhăn mặt )
Nguyễn Quang Anh
Tại sao? ( nói nhẹ )
Hoàng Đức Duy
Người khác có chất lượng tốt hơn tôi. ( tiếp tục dặm phấn )
Nguyễn Quang Anh
Cậu không tốt à? ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Đúng. ( nói nhẹ tênh )
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tôi muốn chọn cậu? ( cau mày )
Hoàng Đức Duy
Tại sao? ( nhìn )
Nguyễn Quang Anh
Cần lí do à? ( đặt tay lên vai Đức Duy )
Hoàng Đức Duy
Buông ra. ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Tôi mặc kệ cậu. ( hất tay Quang Anh ra )
Nguyễn Mỹ Duyên
Hai đứa làm quen xong chưa? ( quay sang )
Hoàng Đức Duy
Hì.. Dạ em xong rồi chị! ( đóng hộp phấn, đứng lên )
Nguyễn Quang Anh
( im lặng, đứng bên cạnh )
Nguyễn Mỹ Duyên
Quang Anh thì sao? Sao không nói gì hết thế? ( tiến lại gần )
Nguyễn Quang Anh
À.. Em ổn ( cười nhẹ, bước lên trước )
Nguyễn Mỹ Duyên
Ok, bây giờ Rhyder chụp trước nhá, rồi sẽ tới Captain Boy
Nguyễn Mỹ Duyên
Cap ơi em ngồi đó đi, chờ một chút nhá. ( nhìn về phía Đức Duy )
Nguyễn Mỹ Duyên
Rhy ( ngoắc tay )
Nguyễn Quang Anh
Dạ? ( nhìn chị Duyên )
Nguyễn Quang Anh
Chờ một chút, tôi có chút chuyện. ( giơ tay ra hiệu dừng )
Nguyễn Quang Anh
Chị kêu gì em? ( tiến lại gần )
Nguyễn Mỹ Duyên
( nói nhỏ vào tai ) " Vì cái vibe là buồn bã nên em nhìn kiểu buồn buồn tí nhá "
Nguyễn Quang Anh
Vâng em biết mà. ( nói thầm ) " Vậy nếu em nhìn người mình thích thì sao? "
Nguyễn Mỹ Duyên
Người em thích á? Ai thế? ( ngó nghiêng )
Nguyễn Quang Anh
Người em thích á.? Một lát chị sẽ biết. ( cười nhẹ, nhìn về phía Đức Duy, rồi nhìn sang hướng khác )
Nguyễn Mỹ Duyên
Ồ. ( nhún vai, cười nhẹ )
Một lúc sau, khi tôi vẫn ngồi ngơ ngác nhìn điện thoại, mắt sắp mở không lên thì có người gọi tôi.
? ? ?
Cap ơi vào chụp đi em ( lay lay )
Hoàng Đức Duy
Dạ? ( trở về thực tại, ngơ ngác nhìn )
? ? ?
Đến lúc chụp đôi rồi kìa ( lấy quạt )
Hoàng Đức Duy
Ơ chị, quạt của em.. ( luyến tiếc nhìn quạt bị lấy đi )
? ? ?
Chụp một chút rồi chị trả.
Thế là tôi bước vào, rồi nghe lời của ekip bắt đầu tạo dáng, trông lúc ấy tôi khá thanh thoát và... Hình như cậu ta nhìn tôi như muốn nuốt trọn, ánh mắt buồn bã, sâu hun hút như đại dương sâu thẳm, trong mắt cậu ta chứa đựng sự thâm tình, cậu ta nhìn chằm chằm tôi?
Nguyễn Mỹ Duyên
" Hừm.. Biết người nhóc ấy thích rồi " ( nói nhỏ, cười nhẹ, nhìn Đức Duy )
Hoàng Đức Duy
( khó hiểu )
? ? ?
Được rồi, mọi người giải lao đi. ( chỉnh máy )
? ? ?
Một lát chúng ta chụp thêm một vài ảnh đôi nữa rồi nghỉ nhé! ( xoay máy )
Hoàng Đức Duy
( rời khỏi chỗ chụp ảnh, lại gần đấy )
Hoàng Đức Duy
Chị ơii. ( ngó nghiêng tìm trợ lý )
Hoàng Đức Duy
Đặt cho em ly trà hoa quả vớiii.. ( ỉu xìu )
? ? ?
Mệt hả em? ( đưa quạt )
Hoàng Đức Duy
Dạ vâng.. ( cố gượng cười )
Nguyễn Quang Anh
( đặt hộp sữa lên bàn, quay đi )
? ? ?
Đặt lâu lắm, ấy, trên bàn có hộp sữa.
? ? ?
Em uống đi, dù sao Rhy cũng đặt lên bàn chắc cho em đó ( cười nhẹ )
Hoàng Đức Duy
Ơ chị? Nước của người ta mà? ( ngơ ngác )
Nguyễn Quang Anh
Tôi mua cho cậu. ( nhìn )
Hoàng Đức Duy
Ai cần cậu mua? ( lườm )
? ? ?
Vậy chị không mua trà hoa quả nữa nhé! ( lau mồ hôi cho Đức Duy )
Hoàng Đức Duy
Có ạ. ( gục đầu xuống )
? ? ?
Để chị kêu stylist tới, em hơi trôi nền rồi Cap ạ ( ngoắc tay stylist )
Nguyễn Quang Anh
À chị ơi.
Nguyễn Quang Anh
Stylist của cậu ấy bảo với em có chút việc bận nên về trước rồi ạ.
? ? ?
Vậy sao? Đức Duy bây giờ không có stylist..
Nguyễn Quang Anh
Em cũng không cần trang điểm lại, có thể để Stylist của em dặm nền cho cậu ấy ạ! ( cười nhẹ )
? ? ?
Vậy sao? Vậy tốt quá! ( mừng rỡ )
Hoàng Đức Duy
... ( im bặt, nhìn cậu ta chằm chằm )
Nguyễn Quang Anh
( cười nhẹ )
Hoàng Đức Duy
C.. Cảm ơn.. ( nói nhỏ )
Nguyễn Quang Anh
Không có gì! ( xoa đầu Đức Duy )
Hoàng Đức Duy
( ngước lên ) Này?
Nguyễn Quang Anh
Lại làm sao? ( cau mày )
Hoàng Đức Duy
Không thân thiết thì đừng chạm vào tóc tôi. ( nhăn mặt )
Nguyễn Quang Anh
Vậy ai có thể chạm vào tóc cậu? ( mím môi )
Hoàng Đức Duy
Ngoại lệ, người tôi thương. ( lấy tay Quang Anh ra )
Nguyễn Quang Anh
Ồ.. * Vậy là không có ai khác, liệu mình có cơ hội trở thành người thương của em ấy không nhỉ? * ( tay bấu vào nhau )
Hoàng Đức Duy
Này? ( lay lay )
Nguyễn Quang Anh
Ah? Gì? ( ngớ người )
Hoàng Đức Duy
Cậu bị làm sao đấy? ( cau mày )
Nguyễn Quang Anh
À.. Không có gì, suy nghĩ chút thôi. ( cười nhẹ )
Hoàng Đức Duy
* Tích cực nhỉ? Cười mãi, mà xem ra.. Cậu ta cười cũng đẹp đấy chứ? *
Nguyễn Quang Anh
Uống sữa đi. ( nhìn hộp sữa )
Hoàng Đức Duy
Biết rồi. ( lấy hộp sữa )
Hoàng Đức Duy
* Sữa dâu á? Sao cậu ta biết mình thích sữa dâu mà mua chứ? * ( bóc hộp sữa )
Nguyễn Quang Anh
* Không thích à? Mình nhớ rõ là đã kêu người điều tra kĩ lắm rồi mà nhỉ? * ( gãi đầu )
Hoàng Đức Duy
* Chắc không có gì đâu, chắc cậu ta mua đại thôi ấy mà * ( uống ) * Ahhh ngon quá.. *
Vị sữa dâu ngọt nhẹ lan tỏa vào miệng tôi, cuối khoang họng có vị ngọt nhẹ, và hơn hết thì đó cũng chính là lí do tôi yêu thích vị sữa này
Nguyễn Quang Anh
* Vậy là thích thật, xem ra mình nghĩ nhiều rồi * ( cười nhẹ, đầy ôn nhu nhìn Đức Duy )
Download MangaToon APP on App Store and Google Play