Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Vợ Bạn Gọi Tôi Là Daddy

Vợ Bạn.. Coi Bộ Cũng Được

Tuii
Tuii
Ây dô
Tuii
Tuii
What súp bờ rồ
Tuii
Tuii
Am fai
Tuii
Tuii
Àn dú?
Tuii
Tuii
Giờ vô truyện là tui vô luôn
Tuii
Tuii
không giới thiệu gì nữa
Tuii
Tuii
muốn biết thì ra phần giới thiệu truyện cho tuii nháaa
────୨ৎ────
Duy đứng trong bếp, tay loay hoay với chảo trứng ốp la đã khét một góc
Cậu mím môi, đưa tay chỉnh lại quai tạp dề, cố gắng giấu đi vết bầm mờ nhạt sau vành tai trái
Cả căn nhà sáng loáng, chỉ riêng đôi mắt của Duy là âm u
Như cuộc đời em vậy đó
Tiếng chuông cửa vang lên
Duy chưa kịp phản ứng thì giọng quen thuộc vang lên phía sau
Trương Quốc Tuấn Minh
Trương Quốc Tuấn Minh
Ra mở cửa đi. Bạn tao tới nhậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Nhanh chân đi ra mở cửa//
Vừa mở cửa, một khuôn mặt đẹp trai đã đập vào mắt Duy
Người đàn ông đứng trước ngưỡng cửa cười cười, ánh mắt đảo một vòng qua người Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vợ mày à?
Trương Quốc Tuấn Minh
Trương Quốc Tuấn Minh
Trương Quốc Tuấn Minh
Trương Quốc Tuấn Minh
Thằng Duy, đồ ăn xong chưa mang lên luôn đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy xuống lấy liền //quay lưng đi//
Duy không biết tên người đó, chỉ biết là bạn thân của chồng – một kẻ nhàn rỗi lâu lâu ghé qua uống rượu rồi cười nói lớn tiếng
___
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh tên Quang Anh
Tiếng nói vang bên tai khiến Duy giật mình
Duy đang xếp ly thì anh đã đứng sát sau lưng từ lúc nào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ... chào anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy đúng không? Chồng em không có mắt chọn người đó chứ
Duy ngẩn ra, chưa hiểu câu đó là khen hay chê, thì Quang Anh đã cúi sát
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cái áo này coi bộ hợp với em thật
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà nếu không mặc thì cũng đẹp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có khi đẹp hơn đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh... nói gì vậy //đỏ mặt, quay đi chỗ khác//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Cười khẽ//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nghiêng người, tiện tay kéo chiếc khăn đặt trên vai Duy, lau khẽ chỗ dầu dính trên má//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bẩn nè
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Như vậy làm chồng em mất hứng uống rượu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ảnh... không có quan tâm đâu //lỡ lời, cắn môi sau đó//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Thoáng dừng lại//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì... để anh quan tâm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Nhìn anh, có chút bối rối//
Người này – không giống ai hết
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Thằng thần kinh*
Cái cách nói chuyện vừa lửng lơ vừa sâu cay, cứ như muốn chọc Duy đỏ mặt rồi lại nhẹ nhàng kéo ra khỏi nỗi buồn mà không nói rõ lời
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cúi đầu, không trả lời nữa//
Lúc quay vào, tim đập nhanh hơn bình thường
Chỉ là... một người bạn của chồng thôi mà
Nhưng ánh mắt anh, không hề giống ánh mắt của một người bạn bình thường
────୨ৎ────
Tuii
Tuii
ê có ai thấy xàm như tôi không?

"Miễn là ngoan, còn lại cứ để daddy lo"

Tuii
Tuii
hihi
Tuii
Tuii
Đây là tin nhắn góp ý, ai có góp ý gì thì bình luận vô đây ạa💗
────୨ৎ────
Duy ngồi co người ở góc bếp, tay khẽ siết lấy ly nước lạnh
Bên ngoài, tiếng cười nói ồn ào vọng từ phòng khách vào, chát chúa, nhức tai
Trương Quốc Tuấn Minh
Trương Quốc Tuấn Minh
Ê Quang Anh! Uống đi chứ mạy //bật nắp bia//
Ở phòng khách ồn ào biết bao nhiêu thì ở dưới bếp lại im lặng biết bao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Nhắm mắt lại//
Cái âm thanh bật nắp bia ấy quen đến mức khiến da Duy tự động nổi gai
Mỗi lần chồng Duy say, mọi thứ sau đó đều là địa ngục
Bước chân ai đó tiến gần
Duy vẫn im lặng, không ngẩng lên
Cho đến khi giọng nói trầm ấm vang lên phía trên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao không ra ngoài?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Mở mắt ngước lên nhìn//
Khác với đám người ngoài kia, Quang Anh tỉnh táo đến mức khiến Duy cảnh giác
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy không thích ồn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cúi đầu// anh xuống đây làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh khát. Mà ngoài đó toàn bia, không uống được
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhìn sang ly nước lạnh trên bàn//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cho anh xin ngụm?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Gật đầu//
Nhưng thay vì lấy ly nước trên bàn như ánh mắt anh tia trước đó thì...
Anh không dùng ly khác mà cầm lấy ly Duy vừa uống dở, nhấp một ngụm nhỏ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lạnh thật //liếc nhìn em//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Y như em vậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Giật nhẹ mi mắt// ý anh là sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ý là... nếu em chịu mở lòng ra một chút, chắc sẽ ngọt lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Cười nửa miệng// anh nói thiệt đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy không hiểu //lúng túng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không hiểu cũng không sao
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sugar baby không cần hiểu hết mọi chuyện đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Cúi xuống, ghé sát vào tai em thì thầm// miễn là ngoan, còn lại cứ để daddy lo
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đỏ mặt// Duy... Duy không phải loại người thế đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thế à? //nhún vai//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh chỉ đùa với bé đường tương lai thôi mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng phản ứng của em... dễ thương thật đấy
Duy mím môi mà quay đi. Quang Anh vẫn đứng yên đó, nhìn mái tóc rũ xuống trán Duy, ánh mắt trầm xuống
Anh đã nhìn thấy những vết bầm mờ dưới cổ áo Duy
Dù những vết bầm đó là của Duy, không phải của anh nhưng anh vẫn cảm thấy khó chịu
Rầm!
Tiếng đập ly vang lên từ phòng khách
Cả anh và em đều giật mình
Trương Quốc Tuấn Minh
Trương Quốc Tuấn Minh
DUY!
Trương Quốc Tuấn Minh
Trương Quốc Tuấn Minh
Thằng Duy đâu? Ra đây... //say mèm//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Lập tức đứng dậy kèm theo gương mặt hoảng hốt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Kéo tay em lại// đừng ra, hắn say rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy không ra thì ảnh sẽ nổi điên lên mất
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhìn em vài giây rồi buông tay//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy có gì thì nói anh nhé
Duy không đáp. Chỉ cúi đầu, bước nhanh ra ngoài như thể trốn chạy khỏi cả ánh mắt đó
___
Tàn cuộc nhậu. Căn nhà bừa bộn lon bia rượu và khói thuốc
Duy dọn dẹp một mình
Quang Anh là người cuối cùng rời khỏi bàn nhưng không về ngay
Anh bước lại gần, đặt xuống bàn một túi nhỏ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thuốc đau dạ dày.Thấy em hay ôm bụng nên mua
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh... để ý làm gì vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhìn thẳng vào mắt em// vì anh không chịu được khi thấy em đau //nói chậm//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Rùng mình//
Trái tim vốn đã quen chịu đựng có thể gọi như là sắt đá nay đột nhiên lại... chợt đập lệch một nhịp
────୨ৎ────
Tuii
Tuii
Đây là tin nhắn góp ý, ai có góp ý gì thì bình luận vô đây ạa💗

"Anh không chịu được khi thấy em đau"

Tuii
Tuii
Ê tự dung thấy nó xàm
Tuii
Tuii
chẳng lẽ xóa bây😭
Tuii
Tuii
Đây là tin nhắn góp ý, ai có góp ý gì thì bình luận vô đây ạa💗
────୨ৎ────
Đêm đó, Duy mất ngủ
Không phải vì tiếng la mắng hay cái tát trời giáng từ thằng chồng đang say xỉn
Chuyện đó Duy quen rồi
Thứ khiến Duy trằn trọc suốt đêm lại là giọng nói trầm khàn, câu nói ỡm ờ, và ánh mắt kỳ lạ của Quang Anh
"Anh không chịu được khi thấy em đau"
Câu nói ấy lặp lại trong đầu Duy như tiếng vọng
Duy tự hỏi, tại sao một người đàn ông xa lạ – bạn nhậu của chồng – lại có ánh mắt như vậy khi nhìn mình?
___
Sáng hôm sau, nhà vắng
Chồng Duy đi làm từ sớm, không thèm để lại lời nhắn nào
Có lẽ đêm qua, hắn lại ngủ với cô nhân tình nào đó, nên sáng ra chẳng còn tâm trí nghĩ đến Duy
Duy dọn dẹp căn nhà, rửa sạch ly, gom hết đống vỏ bia từ tối qua vứt đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Mở cửa//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Khựng lại//
Ngoài bậc thềm, túi thuốc dạ dày mà Quang Anh đưa vẫn còn đó, nguyên vẹn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ui chết, quên cất //nhặt lên//
Bỗng có một mẫu giấy nhỏ rơi ra
"Uống khi đói, bé đừng bỏ - Q.A"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cắn môi//
___
Chiều
Đi chợ về, Duy xách túi rau, đầu óc vẫn còn đang lơ đãng
Bên lề đường, một chiếc ô tô đen bóng dừng lại
Cửa kính từ từ hạ xuống
Quang Anh ngồi trong, áo sơ mi trắng, tay đặt hờ lên vô lăng, ánh mắt sau cặp kính râm đầy ẩn ý
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ê em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Giật mình// sao anh lại ở đây?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh đi ngang thì thấy có bóng dáng quen quen
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Mở cửa ghế phụ// lên đi, trời sắp mưa rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy cảm ơn anh nhưng Duy quen đi bộ rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em muốn ướt như lúc trước, sốt nằm bẹp một tuần nữa hả?
Duy còn chưa kịp phản ứng thì mưa đã rớt lộp bộp xuống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Miễn cưỡng lên xe//
Trong không gian kín, hương nước hoa của Quang Anh nồng nhưng không gắt khiến Duy cảm thấy tim đập nhanh hơn thường lệ
Duy đưa mắt nhìn quanh nội thất xung quanh.. xe sang, ghế da mềm mại, mát lạnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em cứ ngồi thoải mái
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ghế này êm lắm, anh lựa kỹ rồi mới kêu em lên ngồi đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đỏ mặt quay sang nhìn ra cửa sổ//
Quang Anh bật nhạc jazz nhẹ nhàng, giọng trầm trầm hỏi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạo này ăn được không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Cũng bình thường ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh thấy em gầy đi đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ai chăm thì để anh lo cho, nghe không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy... không cần
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không cần thiệt không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy chứ lúc em sốt nằm co quắp, ai bưng cháo đến giường?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Làm gì có ai ngoài anh đâu//cười khẽ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh! Anh theo dõi Duy hả!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tối đó anh quay lại đưa áo thì thấy em sốt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nhớ không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hay bé lên cơn mê sảng nên không thèm nhớ đến công sức của daddy rồi //trêu chọc//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh-
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đỏ mặt// anh đừng gọi Duy như vậy nữa...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy gọi là gì //nghiêng đầu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
À
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cục cưnggg //kéo dài//
Cuộc trò chuyện cứ mãi diễn ra làm bầu không khí trong xe bớt căng thẳng
____
Chiếc xe dừng ngay trước cổng nhà
Duy bước xuống xe, không dám nhìn anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn ạ.. Duy đi vô nhà đây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhớ uống thuốc, đừng có mà bướng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn không thì để anh đút tận miệng ~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ, thôi Duy uống mà. Duy đi trước đây //chạy tót vào nhà đóng cổng lại//
Cổng thì cũng đã khép rồi
Mà trái tim thì không biết đã mở chưa
"Lắm lúc người ta cũng chẳng cần làm gì cả, chỉ việc ngồi im và mỉm cười, điều đó cũng đủ để khiến tim ta lệch nhịp"
────୨ৎ────
Tuii
Tuii
ok nha
Tuii
Tuii
ok nh
Tuii
Tuii
ok n
Tuii
Tuii
ok
Tuii
Tuii
o
Tuii
Tuii
tui xàm vậy trời🤗💔
Tuii
Tuii
Đây là tin nhắn góp ý, ai có góp ý gì thì bình luận vô đây ạa💗

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play