Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

//Văn Hàm // Nơi Anh Nhìn Thấy Em ..!

chương 1 : người ngồi bên cửa sổ

T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
你好👋🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
Lại là toii muoiiii đây
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
Bộ truyện thứ hai tui viết ..
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
Mà các nàng có muốn thêm bộ HằngMinh nữa khummmm
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
Có thì bình luận nhee
——————
Buổi chiều đầu đông , gió lùa qua hành lang dài của dãy lớp học , Bắc Văn vừa bước vào lớp , mùi gỗ mùi mực bút bi xộc thẳng lên mũi khiến anh hơi cau mày , anh không thích chỗ này - qua cũ , quá yên tĩnh . Nhưng người ngồi ở dãy cuối , cạnh cửa sổ , lại khiến anh khựng lại vài giây .
Cậu ấy mặc áo đồng phục chỉnh tề , vai hơi gầy , mái tóc đen rũ xuống che gần nửa mắt trong tay là cuốn sách dày , nhưng đôi mắt không dừng lại trên trang nào quá lâu , cậu không đọc , cậu đang nhìn ra bầu trời xám xịt ngoài kia , như đang chờ đợi một điều gì đó không bài giờ đến ..
HS _nam
HS _nam
Ê , Bác Văn , ngồi chỗ kia đi, còn trống đấy .
Tiếng bạn cùng lớp kéo anh về thực tại , Bác Văn gật nhẹ rồi chậm rãi tiến về phía cuối lớp - nơi có người con trai đang ngồi một mình , như tách biệt cả thế giới này .
Khi anh kéo ghế ngồi xuống , cậu ta không quay đầu lại , nhưng lại đột nhiên lên tiếng :
Tả Kì Hàm_cậu
Tả Kì Hàm_cậu
Cậu ồn quá đấy .!
Bác Văn bật cười khẽ , anh ngả người ra ghế , chống tay lên cằm , nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh :
Dương Bác Văn _ anh
Dương Bác Văn _ anh
Còn cậu ..im lặng quá mức cần thiết .
Đó là lần đầu tiên họ nói chuyện, không có nụ cười, không có ánh mắt thân thiện . Nhưng hôm đó. Bác văn nhận ra một điều: cậu con trai ngồi bên cửa sổ kia, là kiểu người mà anh không nên đến gần. Nhưng lại không thể rời mắt.
———-
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
你好👋🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
Đọc truyện vui vẻ nhaaaa 💍
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
Bye bye 🫶🏻

chương 2 : cậu không biết cười à ?

Tiết học toán đầu tiên trong tuần bắt đầu bằng tiếng phấn nghiến mạnh trên bảng và giọng giảng bài của thầy chủ nhiệm . Bác Văn chán đến mức muốn gục xuống bàn ngủ , nhưng cái bóng nghiêng nghiêng bên cạnh lại khiến anh không yên .
Kì hàm ngồi thẳng , tay ghi chép cẩn thận , ánh mắt không bao giờ rời khỏi trang giấy quá ba giây , cậu dường như vẫn luôn phân tâm - có thể là vì ánh nắng chiếu nghiêng từ cửa sổ , hoặc là vì có người đang nhìn mình từ suốt đâu giờ học .
Tả Kì Hàm_cậu
Tả Kì Hàm_cậu
Cậu nhìn tôi mãi thế , có gì dính trên mặt à ?-kì hàm hỏi mà không quay sang.
Dương Bác Văn _ anh
Dương Bác Văn _ anh
Không có gì- bác văn chống cằm , nửa cười - tôi chỉ đang nghĩ , cậu không biết cười à ?
Lần này , kì hàm quay sang thật , đôi mắt đen óng ánh ấy nhìn anh vài giây , rồi dời đi khẽ. Đáp :
Tả Kì Hàm_cậu
Tả Kì Hàm_cậu
Không cần thiết .!
Dương Bác Văn _ anh
Dương Bác Văn _ anh
Thế à ? - anh nghiêng người , giọng nói pha chút cời cợt - cậu nghiêm túc thế , sau này yêu chắc cũng lạnh lùng lắm .
Một thoáng sững người hiện lên trên gương mặt kì hàm . Nhưng cậu nhanh chóng dập tắt nó . Cậu cúi đâu, giọng nhỉ như làm gió thoảng :
Tả Kì Hàm_cậu
Tả Kì Hàm_cậu
Yêu là gì ..? Tôi chưa từng nghĩ đến .
Bác văn bất giác im lặng . Trong khảnh khắc ấy , anh có cảm giác mình vừa chạm vào một góc khuất nào đó, mà cậu giấu rất kĩ , một góc nhỏ lặng im , đóng kín , và có thể đang …rất cô đơn.
Hết tiết học , khi cả lớp ồn ào đứng dậy , kì hàm vẫn chậm rãi thu dọn đồ đạc , cậu quay sang , nhìn bác văn bằng ánh mắt không phòng bị :
Tả Kì Hàm_cậu
Tả Kì Hàm_cậu
Còn cậu …cậu biết cười đấy…nhưng có thật là đang vui không ..?
Bác văn đứng sững , trong tiếng giày dép lạo xạo và tiếng cười nói hỗn loạn của bạn bè xung quanh , giọng nói của cậu vang lên rất nhỏ , nhưng đủ để khiến anh im lặng rất lâu sau đó .
———
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
Bye 04:28 👋🏻

chương 3 : tôi không thích mưa, nhưng thích cậu ướt mưa .

Ngày thứ ba sau khi chuyển lớp , bác văn phát hiện một điều thú vị : kì hàm luôn về muộn hơn mọi người , thường là đợi lớp vắng rồi mới rời đi .
Và anh không rõ tại sao ….mình lại luôn là người cuối cùng còn lại với cậu .
Hôm nay trời mưa , mưa không lớn , nhưng dai dẳng , khiến hàng lang trở nên lạnh buốt và âm u , khi bác văn ra khỏi lớp , đã thấy kì hàm đứng dựa vào lan can , mắt nhìn về sân trường mờ mịt.
Dương Bác Văn _ anh
Dương Bác Văn _ anh
Cậu không mang dù à - anh hỏi , vai tựa vào tường bên cạnh .
Tả Kì Hàm_cậu
Tả Kì Hàm_cậu
Không quên …. Chỉ là không muốn về .
Giọng kì hàm , đều đểu , nhưng đủ khiến bác văn nhíu mày . Anh đưa chiếc ô màu xám đang cầm lên , nghiêng về phía cậu .
Dương Bác Văn _ anh
Dương Bác Văn _ anh
Đi thôi . Tôi đưa cậu về .
Kì hàm nhìn anh , lần này ánh mắt không né tránh , trong tích tắc , bác văn nhìn thấy gì đó yếu mềm , vừa ngập ngùng mà cũng rất thật .
Họ bước xuống cầu thang trong im lặng mưa gõ lộp độp lên mặt dù , nước văng nhẹ vào vai áo kì hàm , khi ra đến cổng, gió thổi mạnh khiến cậu run lên , bác văn khẽ đưa tay choàng qua cổ cậu , giữ lấy .
Dương Bác Văn _ anh
Dương Bác Văn _ anh
Cậu lúc nào cũng lạnh như thế à - anh hỏi - nửa đùa .
Tả Kì Hàm_cậu
Tả Kì Hàm_cậu
Cậu lúc nào cũng thích chen vào không gian. Ủa người khác thế à ? - kì hàm đáp lại nhưng không lại hề gạt tay anh ra .
Dưới cơn mưa nhạt nhòa , bác văn cười nhẹ , không gượng , không trêu trọc ,.
Tả Kì Hàm_cậu
Tả Kì Hàm_cậu
Ừ , nhưng tôi không thích mưa đầu.!
Anh dừng lại một chút nói khẽ :
Dương Bác Văn _ anh
Dương Bác Văn _ anh
Chỉ là …..tôi thấy cậu ướt mưa , tự dưng lại muốn ở gần hơn một chút .
——————
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
你好👋🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
T/g muoiiiii 🫶🏻
04:59 bye bye 🫶🏻

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play