[Rhycap] Anh Chiều, Em Bướng
Một khởi đầu nhỏ, Một bí mật lớn
Ánh nắng chiều nhẹ chiều qua khe cửa sổ, phủ lên khuôn mặt nghiêm túc của Quang Anh - cậu bé 10 tuổi đang lần đầu đón một vị khách đặc biệt.
Ba mẹ Quang Anh đã chuyển công tác ra nước ngoài nhiều năm trước, để lại Anh sống cùng ông bà ngoại trong căn nhà nhỏ này.
Không có ba mẹ bên cạnh, Quang Anh sớm trưởng thành và học cách tự lo cho mình. chính vì thế, khi nhận được tin ba mẹ Duy gửi bé cho mình chăm sóc, Anh càng thêm quyết tâm bảo vệ và che chở cho Duy bằng tất cả trái tim.
Trong tay Anh là một cậu nhóc hai tuổi với đôi mắt to tròn, ngơ ngác nhìn quanh, tay bám chặt lấy áo Anh như thể tìm thấy chốn nương tựa an toàn nhất.
"Anh Anh... Tiếng gọi bập bẹ của Duy vang lên khiến không gian xung quanh bỗng chốc trở nên ấm áp lạ thường.
Ba mẹ Duy phải đi công tác nước ngoài dài hạn, gửi bé cho Quang Anh chăm sóc trong suốt khoảng thời gian sắp tới.
Quang Anh bạn đầu còn bỡ ngỡ, không biết phải chăm sóc một đứa trẻ thế nào cho đúng. Nhưng từng cái cười ngây thơ, từng cái nắm tay nhỏ bé đã nhanh chóng đánh tan vụng về đó.
Anh nhẹ nhàng xoa đầu Duy, dịu dàng dỗ dành khi bé quấy khóc.
"Đừng khóc nữa, Anh ở đây mà." Quang Anh thì thầm, ánh mắt tràn đầy sự quan tâm.
Những ngày đầu tiên đầy thử thách ấy dần trở thành những ký ức ấm áp không thể quên.
Trong căn phòng nhỏ, nơi chỉ có hai người, họ dần tạo nên một thế giới riêng biệt, nơi mà sự gắn bó và yêu thương là sợi dây vô hình nhưng chắc chắn nhất.
Quang Anh tự nhủ sẽ bảo vệ, che chở cho Duy bằng tất cả sức mình, dù con đường phía trước có thế nào đi nữa.
Và từ khoảng khắc ấy, một hành trình dài đầy cảm xúc bắt đầu, kéo dài theo từng năm tháng, từng bước trưởng thành của cả hai.
Những ngày đầu bỡ ngỡ
Ngày đầu đón bé Duy về, Quang Anh còn rất bỡ ngỡ vừa lo lắng. Dù chỉ mới 10 tuổi, cậu biết mình phải chịu trách nhiệm lớn lao.
Duy bé nhỏ, mới 2 tuổi, nhiều lúc hiếu động, hay nắm tay kéo Quang Anh đi khắp nhà. Có những lúc bé khóc, cậu phải kiên nhẫn dỗ dành bằng tất cả tình yêu thương.
Quang Anh học cách thay tã, pha sữa và chuẩn bị đồ dùng cho Duy từng ngày. Mỗi việc nhỏ, dù vất vả, cũng khiến cậu cảm thấy mình trưởng thành hơn.
Một buổi chiều, khi Duy lim dim ngủ trên ghế sofa, Quang Anh nhẹ nhàng vuốt tóc bé, lòng tràn ngập sự dịu dàng.
"Anh Anh..." tiếng gọi nhỏ khẽ của Duy khiến tim Quang Anh rung lên những cảm xúc khó tả.
Từ những ngày đầu còn bỡ ngỡ, hai người dần xây dựng mối quan hệ gắn bó và thân thiết, tạo nên một thế giới nhỏ đầy yêu thương và ấm áp.
Dù có những thử thách, những lúc mệt mỏi, Quang Anh luôn nhắc nhở bản thân rằng cậu không cô đơn. Có Duy bên cạnh, mọi khó khăn đều trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Mỗi ngày trôi qua, tình cảm giữa hai người lại thêm khăng khít, trở thành niềm vui, niềm hy vọng và sức mạnh để họ cùng nhau lớn lên.
Và trong căn nhà nhỏ ấy, những tiếng cười, những giấc ngủ bình yên, và những khoảng khắc giản đơn đã dệt nên một bức tranh đẹp đẽ của mối quan hệ và yêu thương, mà Quang Anh luôn trân trọng.
Mỗi ngày trôi qua, cậu càng cảm nhận âu sắc hơn trách nhiệm lớn lao của mình - không chỉ là người Anh, mà còn là người bạn, người chỗ dựa vững chắc cho Duy trên mỗi bước đường trưởng thành.
Tình cảm ấy, dù còn non nớt nhưng đủ sức sưởi ấm và che chở cho cả hai trong những ngày tháng sắp tới.
Những khoảnh khắc chớm nở
Sáng sớm hôm sau, ánh nắng vàng nhẹ nhàng chiếu qua khung cửa sổ, phủ lên khuôn mặt rạng rỡ của Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Em ở nhà nhớ chơi ngoan nha, không được quấy đó, Anh đi học đây
Quang Anh nhẹ nhàng nói với Duy, người vẫn còn ngơ ngác nhìn quanh.
Dù chỉ mới 10 tuổi, Quang Anh đã biết cách chăm sóc Em thật chu đáo. Cậu chuẩn bị sữa, quần áo, và đồ chơi cho Em, rồi nhẹ nhàng đặt bé vào lòng ông bà ngoại gần nhà.
Ông bà luôn yêu thương và chăm sóc Duy như cháu ruột của mình, mang đến cho bé sự ấm áp và an toàn mỗi ngày.
Mỗi sáng, Quang Anh đều phải dậy sớm hơn mọi ngày để chuẩn bị mọi thứ, đảm bảo Duy không thiếu thứ gì.
Dù học hành còn nhiều khó khăn, cậu vẫn cố gắng hoàn thành bài vở nhanh chóng để dành thời gian bên Em.
"Anh sẽ cố gắng học thật tốt, để sau này có thể bảo vệ Em" Quang Anh tự nhủ, ánh mắt ánh lên quyết tâm.
Ở bên ông bà, Duy dần quen với nhịp sống mới, vui đùa, cười nói rộn rã khiến căn nhà nhỏ luôn tràn ngập tiếng cười.
Tuy còn bé nhưng tình cảm giữa hai anh em ngày càng sâu đậm, tạo nên sợi dây kết nối vững chắc không thể tách rời.
Mỗi khoảng khắc bên nhau đều trở thành kỷ niệm quý giá, vun đắp cho mối quan hệ đặc biệt giữa Anh và Em ngày càng bền chặt và đầy hy vọng.
Cuối ngày hôm đó, khi Quang Anh đang dỗ Duy ngủ, điện thoại reo lên báo tin nhắn mới.
Là ba mẹ Duy gửi đến một khoản tiền qua tài khoản, kèm theo lời nhắn:
"Quang Anh à, cô chú gửi tiền mua sữa và bỉm cho Duy rồi. Con yên tâm chăm sóc Em nhé.
Quang Anh nhìn màn hình, lòng tràn đầy sự biết ơn và thêm quyết tâm.
"Anh sẽ không để Em phải thiệt thòi đâu," cậu thầm thì, nhẹ nhàng ôm lấy Duy vào lòng.
Thời gian cứ thế trôi qua, mùa xuân năm đó Duy vừa tròn ba tuổi, giọng nói đã rõ ràng hơn, đôi chân cũng chạy lon ton khắp nhà.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play