[CapRhy] Mợ Cả Nhà Họ Hoàng
Hôn Ước!!?
Trời vừa hửng nắng, trong sân nhà họ Hoàng vang lên tiếng gõ mõ nhịp nhàng, theo sau là mùi trầm hương thoảng nhẹ trong không gian yên ả.
Từ sau bức rèm lụa, một bóng người vận y phục gấm xanh bước ra. Đó là Cậu cả Hoàng Đức Duy, dáng người cao lớn, ánh mắt trầm ổn. Trước mặt chàng là một thiếu niên khoác áo trắng tinh khôi, đôi mắt phảng phất nét u buồn nhưng dịu dàng như ánh chiều tà. Chính là Nguyễn Quang Anh – mợ cả tương lai của nhà họ Hoàng.
Hoàng Đức Duy [Cậu Cả]
Ngươi là người nhà Phú Hộ Nguyễn...Nguyễn Quang Anh?//Trầm Giọng//
Nguyễn Quang Anh [Mợ Cả]
//Cúi đầu lễ phép//Dạ, là tiểu sinh.Hôm nay đến đây đúng như hôn ước đã định thuở nhỏ
Hoàng Đức Duy [Cậu Cả]
//Mím môi//Ta không nhớ mình từng đồng ý hôn ước này
Quang Anh mắt chớp nhẹ, nụ cười chợt thoáng qua
Nguyễn Quang Anh [Mợ Cả]
Người lớn đã định,tiểu sinh chỉ tuân theo.Nếu cậu cả không thuận,Quang Anh cũng không giám cưỡng cầu
Tiếng gió thổi qua mái ngói cũ, trong lòng hai người thiếu niên như vang lên cùng một nhịp thở dài.Một cuộc sống mới bắt đầu - Chẳng ai biết là Nghiệt Duyên hay Hữu Tình
Chuốiii🍌
Lần đầu tiên tui viết về chủ đề này á
Chuốiii🍌
Sợ không ai đọc của mình hết
Chuốiii🍌
Tại tui cũng không nổi nên truyện ít người đọc lắm
Chuốiii🍌
Nên là mấy bà vào đọc rồi cmt cho tui xin ý kiến he
Chuốiii🍌
Chuốiii Yêuuu mấy zợoooo🍌💗🍌💗🍌💗🍌💗🍌💗
Chuốiii🍌
CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy
Chuốiii🍌
RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap
Về nhà chồng!
Trời đã về chiều, ánh nắng vàng cuối ngày hắt nhẹ lên nền sân gạch đỏ, phản chiếu bóng hai người vừa bước xuống từ xe ngựa. Mợ cả Nguyễn Quang Anh tay còn run run, dù ngoài mặt vẫn cố giữ vẻ bình thản. Cậu cả Hoàng Đức Duy đi trước một bước, dừng lại nơi bậc thềm, nghiêng đầu lại nhìn mợ:
Hoàng Đức Duy [Cậu Cả]
Không cần căng thẳng như vậy đâu.Chỉ là một bữa ra mắt
Nguyễn Quang Anh [Mợ Cả]
Dạ...Em chỉ sợ có gì thất lễ với ông bà Hội Đồng...
Cậu Cả bật cười khẽ. Giọng nhẹ mà có chút trêu ghẹo
Hoàng Đức Duy [Cậu Cả]
Lỡ có thất lễ rồi thì...dọn ra chuồng ngựa ngủ với anh cũng được
Mợ Cả mặt đỏ bừng.Cúi gầm:
Nguyễn Quang Anh [Mợ Cả]
Cậu đừng nói kỳ cục như vậy...
Cửa lớn bật mở. Người hầu trong nhà xếp thành hai hàng, cúi đầu chào đón. Bên trong là một đại sảnh lớn, thoáng đãng, nền lát gạch tàu bóng loáng. Bà hội đồng Nguyễn Thị Kim – mẹ của cậu cả – đang ngồi trên ghế cao, mắt quan sát từ đầu đến chân.
Nguyễn Thị Kim [Bà Hội Đồng]
Về rồi đó hả Duy? Đây là...Mợ Cả nhà họ Nguyễn?
Mợ Cả vội bước tới trước.Cúi đầu lễ phép
Nguyễn Quang Anh [Mợ Cả]
Dạ, chào cha mẹ. Con là Quang Anh
Ông Hội Đồng khẽ gật đầu đưa tay vuốt chòm râu bạc
Hoàng Gia Minh [Ông Hội Đồng]
Ừm, trông cũng chững chạc.Mấy bữa tới phải quen dần với nề nếp nhà họ Hoàng, nghe chưa!
Nguyễn Quang Anh [Mợ Cả]
Dạ, con hiểu
Cậu Ba Nguyễn Trường Sinh đứng phía sau, vỗ vai Cậu Út Trần Minh Hiếu, cười nhỏ
Nguyễn Trường Sinh [Cậu Ba]
Tới lúc nhà có thêm chuyện vui rồi!
Mợ Út Đặng Thành An hí hửng chạy tới,níu tay Mợ Cả
Đặng Thành An [Mợ Út]
Chị là Mợ Cả hả? Em là An,Mợ Út.Có gì chị đừng ngại nha,em dễ thương lắm
Mợ Ba Bùi Anh Tú cũng bước đến,dịu dàng
Bùi Anh Tú [Mợ Ba]
Mợ Cả về rồi là tốt.Có thêm người phụ chuyện bếp núc,em mừng lắm
Nguyễn Quang Anh [Mợ Cả]
Dạ, em...cảm ơn mọi người...
Cậu Cả nắm nhẹ cổ tay Mợ, dắt lên thềm
Hoàng Đức Duy [Cậu Cả]
Vào nhà thôi,từ giờ nơi này là nhà của em
Gió chiều lùa qua mái hiên, mang theo chút hương hoa mộc từ vườn sau. Bước chân mợ cả tuy có phần rụt rè, nhưng tim lại đập dồn dập – không phải vì sợ hãi, mà vì nơi xa lạ ấy... vừa có một người sẵn lòng dắt tay mợ đi qua tất cả
Bữa Cơm Đầu Tiên
Phủ Hội đồng Hoàng, giữa gian nhà lớn, bàn ăn phủ khăn thêu chỉ vàng, bát đũa sắp ngay ngắn như lễ.
Mợ Cả Quang Anh vừa thay y phục dâu trưởng xong thì được Mợ Ba Bùi Anh Tú nhẹ nhàng kéo tay:
Bùi Anh Tú [Mợ Ba]
Mợ Cả, mình đi ăn cơm thôi.Má kêu chờ mợ đủ mặt mới cho dọn mâm đó
Quang Anh gật đầu, khẽ mỉm cười. Trong lòng vẫn chưa khỏi ngượng khi phải ngồi chung mâm với người… tối qua còn lạnh nhạt như nước đá – Cậu Cả Hoàng Đức Duy.
Trong mâm, đã có mặt đủ đầy:
Cậu Ba Nguyễn Trường Sinh - Phong lưu,hay chọc ghẹo
Cậu Út Trần Minh Hiếu - Mặt non tơ, nói chuyện như pháo nổ
Mợ Út Đặng Thành An - Vừa thấy Mợ Cả đã reo lên
Đặng Thành An [Mợ Út]
//Cười tươi// Trời ơi,Mợ Cả xinh quá trời! Hèn chi hôm qua Cậu Cả nhìn dữ vậy! Té ra là xấu hổ
Trần Minh Hiếu [Cậu Út]
//Nói An// An,bớt xàm! Coi chừng Má nghe rầy bây giờ
Hoàng Gia Minh [Ông Hội Đồng]
Thôi đủ rồi,vợ chồng cả mới về ,bữa nay là ngày đầu,ai còn nghịch nữa ta phạt không nhẹ tay
Bà Hội Đồng nhìn Mợ Cả ,ánh mắt soi mói rồi hắng giọng
Nguyễn Thị Kim [Bà Hội Đồng]
Dâu trưởng là phải ra dáng,không được lười biếng như ai kia...
Bà nói xong liếc nhẹ sang An làm An liền ngậm miệng
Quang Anh lễ phép cuối đầu
Nguyễn Quang Anh [Mợ Cả]
Dạ, con hiểu ạ. Con sẽ không làm phụ lòng gia đình và hôn ước đôi bên đã lập
Cậu Ba lén huých nhẹ Cậu Cả
Nguyễn Trường Sinh [Cậu Ba]
Nè,huynh mà không giữ thì để đệ giữ dùm nha,dâu thế này mà ai để buồn là có lỗi với ông trời đó!
Cậu Cả Đức Duy nhàn nhạt đáp nhưng mắt liếc nhẹ sang Quang Anh
Hoàng Đức Duy [Cậu Cả]
Ta không phải loại người vứt bỏ thứ gì đã là của mình
Cả bàn cơm ngớ người vài giây rồi ồ lên như ong vỡ tổ
Đặng Thành An [Mợ Út]
Trời ơi...Cậu Cả biết nói mấy lời kiểu đó luôn hả!?
Trần Minh Hiếu [Cậu Út]
Đất trời ơi,chắc sắp có mưa hoa rồi!
Tiếng đũa khua nhẹ, tiếng cười râm ran… bữa cơm đầu ở nhà họ Hoàng kết thúc trong ấm áp mà ai cũng biết, một chuyện tình giữa Mợ cả – Cậu cả, đã khẽ động lòng…
Chuốiii🍌
Không biết có ai đọc truyện của tớ không nhờ
Chuốiii🍌
Chứ thấy truyện dở quá à😭😭😭
Download MangaToon APP on App Store and Google Play