Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Thanh Xuân Có Hình Bóng Em

Khởi đầu

Thanh Xuân là gì?
Là những tiếc học đang được dạy dang dở, những tiếng cười đùa của các bạn học sinh.Những lần ôn bài,chép phao để được điểm cao.Đoàn kết cùng nhau vượt qua kì thi
Tuy nhiên,thời xanh xuân của bao người ai cũng luôn ao ước có được tình yêu tuổi học trò.Vừa đáng yêu và thật ngọt ngào làm sao.Những cô gái mới lớn đã tập tành làm điệu để được người khác chú ý, những cô bé khi đang ở tuổi dậy thì đã phát triển nhiều hơn về mọi mặt,nhưng đến với thanh xuân của cô gái hiện tại lại càng vô tư và yêu đời.Nếu các bạn muốn biết được thời thanh xuân của cô gái này hãy theo dõi nhé!
Trời trong xanh, một cô gái tóc dài ngắn ngang vai chạy đi lon ton như một đứa trẻ,đang đeo một cái cặp nhỏ nhắn dễ thương.Nụ cười của cô bé toả ra như ánh dương toả khắp muôn nơi,mỗi bước đi nhỏ nhắn của cô lại càng làm mọi người phải bàn tán xôn xao vì vẻ đẹp của cô bé này.
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Là lá la la/cười vô tư/
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Đi về nhà thôi
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Hửm../nghe thấy tiếng động/
"Mày con chừng bọn tao đó"
"Thôi kệ nó đi đại ca"
"Coi như nay tao vui nên tha"
Em dừng lại ở con hẻm nhỏ,lóng ngóng không biết chuyện gì lại làm sự tò mò của em dâng lên cao.Dưới ngóc nhìn của em là một người con trai cao thon dài nhưng dáng người nhỏ nhắn cỡ em,bàn chân vừa bước lên một bước lỡ gây tiếng động nên người đó nhìn em sợ sệt
Tôi...ko có tiền đâu
Em bật cười nhìn cái người đang co mình lại trong bóng tối đó,bàn tay em dơ tay lên,cậu sợ liền né em. Nhưng em vẫn giữ nguyên bàn tay ấy cười rạng rỡ nhìn cậu
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Mình không phải là người xấu đâu

Chap 1

Cái người đang đang cúi mặt xuống sau khi nghe thấy câu đó thì ngước mặt lên ngắm nhìn người đang nói chuyện với mình.Anh bất ngờ với nụ cười tươi tắn cùng với cái vén tóc của em qua một bên nhìn anh rồi nháy mắt.
Tim bỗng lỡ một nhịp đứng hình trước nhan sắc của em
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Bạn gì đó ơi/lay người anh/
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
A...hả/giật mình/
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Bạn sao thế/nhìn chăm chú/
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
"sao lại xinh xắn thế kia"
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
bạn bị thương rồi kìa
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
À ko sao tôi quen rồi
Em đi lại ngồi cạnh anh,mở cặp của mình ra là kiểm tra kĩ,may là nay em có mang đồ sát trùng và băng keo cá nhân.Em kêu anh đưa tay để em băng bó vết thương,anh nhăn mặt vì đau nhưng ko dám la trước mặt em.Sau khi em băng bó xong thì cất lại bỏ gọn trong bọc để về vứt
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Tại sao lại bị đánh thế
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
/im lặng/
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Ko có gì đâu
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Mà mình muốn biết tên bạn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Mình tên Đàm Viễn nhưng biệt danh là Sera
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Còn cậu
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Mình tên Khảo Minh
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
/bất ngờ/
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
"Tên lạ thật"
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Bạn bao nhiêu tuổi rồi
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Ừm..mình mới 17 tuổi à
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
/ngạc nhiên/
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Còn bạn"khó xử quá ta"
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Mình 22 rồi bạn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Cái gì?!/sốc/
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
22 tuổi mà trẻ thế á
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
/gãi đầu gượng gạo/
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
A...em thất lễ rồi
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
/lắc đầu/
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Chứ em đoán anh bao nhiêu
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Cỡ tuổi em.../giọng dần nhỏ/
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Haha
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Em vui tính thật
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Anh trêu em
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Em học ở đâu
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Trường Mary Jane Fonda
Văn Triều Khảo Minh
Văn Triều Khảo Minh
Học giỏi thế á
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Bình thường mà anh
hai người ngồi trò chuyện thì em vừa coi đồng hồ thì nhìn lên anh đã biến mất trong tích tắc,em nhìn đi nhìn rồi tát vào mình một cái coi phải mơ hay là không.Trời cũng đã tối,em phải về nhà nên ko tìm kiếm anh nữa,trong suy nghĩ chắc sẽ gặp lại nhau mà thôi
Tại nhà của em
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Mẹ ơi Sera về rồi ạ
Người hầu:Dạ bà chủ ko có ở nhà tiểu thư ơi
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Aa chán thế
người hầu:Cô chủ muốn ăn gì ko, để tôi nấu
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Cái gì cũng được hết ạ
Người hầu:Dạ vâng/đi vào nhà bếp/
Em đi từng bước trên cầu thang,vừa tới giường em cởi bỏ cái cặp nhỏ nhắn của em vội thả mình trên giường lăn lộn trong vô thức.Trong đầu toàn suy nghĩ về cái người kia

Chap 2

Trong lớp học
Lương Thị Ái Phương
Lương Thị Ái Phương
Này con kia/vỗ nhẹ lên vai em/
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
H-Hả..sao á
Lương Thị Ái Phương
Lương Thị Ái Phương
Nãy giờ mày làm gì mà thẫn thờ thế kia
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Không có gì đâu/gãi đầu/
Trần Ngọc Liên Hương
Trần Ngọc Liên Hương
Chắc lại tương tư ai rồi đấy
Vương Thu Mỹ
Vương Thu Mỹ
Bình thường nó tập trung học lắm mà ta
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Bây cứ chọc tao hoài
Trần Ngọc Liên Hương
Trần Ngọc Liên Hương
Nói thật cho bọn tao biết mau đi nào
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Chuyện là../bấu nhẹ bàn tay/
Cả 3:/hóng/
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Tao có gặp một chàng trai
Vương Thu Mỹ
Vương Thu Mỹ
CÁI GÌ?!
Trần Ngọc Liên Hương
Trần Ngọc Liên Hương
THẬT HẢ?!
Lương Thị Ái Phương
Lương Thị Ái Phương
CHUẨN KHÔNG!!
BA ĐỨA CÓ IM LẶNG KHÔNG HẢ?!
___________________________
Vương Thu Mỹ
Vương Thu Mỹ
Mày gặp ở đâu
Trần Ngọc Liên Hương
Trần Ngọc Liên Hương
Đến tuổi cập kê rồi nè
Lương Thị Ái Phương
Lương Thị Ái Phương
Im nghe nó nói đi
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Tại một con hẻm nhỏ
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Tao đã gặp được anh ấy
Vương Thu Mỹ
Vương Thu Mỹ
Anh ấy ?
Vương Thu Mỹ
Vương Thu Mỹ
Lớn tuổi hơn sao
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
/gật đầu/
Lương Thị Ái Phương
Lương Thị Ái Phương
Mày thích người lớn tuổi lúc nào vậy ta
Trần Ngọc Liên Hương
Trần Ngọc Liên Hương
Ai dà
Trần Ngọc Liên Hương
Trần Ngọc Liên Hương
Bạn của chúng ta biết yêu rồi
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Tao...không có nghĩ tới thứ tình cảm đó đối với người đó mà/bối rối/
Vương Thu Mỹ
Vương Thu Mỹ
Nó còn trẻ con lắm
Vương Thu Mỹ
Vương Thu Mỹ
chưa nhận thức được đâu
Trần Ngọc Liên Hương
Trần Ngọc Liên Hương
đơn hơn ai kia
Trần Ngọc Liên Hương
Trần Ngọc Liên Hương
Đi gieo tương tư hàng tá người he
Vương Thu Mỹ
Vương Thu Mỹ
Nè nha!
Lương Thị Ái Phương
Lương Thị Ái Phương
Hot girl lớp ta mà lại
Vương Thu Mỹ
Vương Thu Mỹ
Mà cái người mà mày nói có về nhà không đấy
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
/lắc đầu/
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
tao không nghe anh ấy nói gì
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Tao tính nào ra về ta cùng tới thăm anh ấy
Lương Thị Ái Phương
Lương Thị Ái Phương
/thở dài/
Lương Thị Ái Phương
Lương Thị Ái Phương
Thôi được rồi
Các bạn của em cứ hóng hớt mãi cho đến khi em cất lời
Dương Ngọc Đàm Viễn
Dương Ngọc Đàm Viễn
Ta học tiếp thôi
Cả ba người đều bị cứng họng khi em cố chặn họng họ.Em đúng là cô gái mọt sách chỉ biết học và học,không hề tìm kiếm tình yêu từ một ai và chưa có kinh nghiệm trong việc yêu đương.
Mỗi cuộc đi chơi thì chắc chắn phải thiếu mỗi em,cô bé này luôn trốn tránh sự gặp gỡ với những người bạn mới,đối với em tình yêu không phải là điều mới mẻ và thú vị Từng có rất nhiều người mở lòng với em và bày tỏ cảm xúc của bản thân nhưng lại bị cô gái như em phớt lờ

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play