Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Tường Lâm] Giữ Em Trong Mắt Anh

chap 1

Thời đại phong tuấn — cái tên quen thuộc vang lên trong lòng hàng triệu khán giả mỗi khi nhắc đến nền giải trí thần tượng Trung Quốc. Trong số hàng loạt nghệ sĩ tài năng, cái tên TNT luôn là tâm điểm. Bảy chàng trai, bảy cá tính, đứng cùng nhau như một đội hình hoàn hảo mà dường như không thể tách rời.
Họ cùng nhau debut, cùng nhau trưởng thành qua từng năm tháng. Trên sân khấu, họ là ánh sáng rực rỡ. Ở hậu trường, họ là những người anh em thân thiết. Giữa guồng quay của danh tiếng và áp lực, tình cảm giữa các thành viên trở thành điểm tựa duy nhất để không ai bị bỏ lại phía sau.
Trong số đó, có hai người mà fan luôn nhắc đến nhiều nhất là..Nghiêm Hạo Tường và Hạ Tuấn Lâm
“XiangLin”, cái tên ship dễ thương ấy dường như xuất hiện ở mọi nơi: từ fanart, fanfic cho đến trong những đoạn cut hậu trường. Mỗi ánh mắt họ dành cho nhau đều khiến người ta rung động. Một cái vỗ vai nhẹ, một nụ cười thoáng qua, một lần cùng nhau đứng dưới ánh đèn — đều khiến fan “quắn quéo” vì độ ngọt ngào. Nhưng chỉ những người trong cuộc mới hiểu, giữa họ, không phải chỉ là “diễn” cho fan xem.
Vào một ngày..
Lý Phiiiii
Lý Phiiiii
Tình hình fandom đang đi quá giới hạn. Các video ghép cặp giữa Hạo Tường và Tuấn Lâm gây ảnh hưởng không tốt đến hình ảnh nhóm. Từ nay, hạn chế tương tác. Không ngồi gần nhau. Không lên show cùng nhau nếu không cần thiết.
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
* cúi mặt, ngón tay vô thức bấu nhẹ vào ống tay áo*
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Nghiêm Hạo Tường (anh)
*ngồi yên, môi mím chặt, ánh mắt tối đi*
Chẳng ai nói gì, nhưng ai cũng cảm nhận được có điều gì đó vừa rạn nứt — rất khẽ, nhưng rất đau. Và từ ngày hôm ấy, khoảng cách giữa họ bắt đầu hình thành.
Tác Giả tới đâyyy
Tác Giả tới đâyyy
Đauu quá haiii ơiii
Tác Giả tới đâyyy
Tác Giả tới đâyyy
Cho ôm cái để bớt đau…
Tác Giả tới đâyyy
Tác Giả tới đâyyy
NovelToon
Tác Giả tới đâyyy
Tác Giả tới đâyyy
:>>>
Từ ngày buổi họp định mệnh ấy diễn ra, không khí trong nhóm dường như vẫn không có gì thay đổi — ít nhất là trước mắt người ngoài. Họ vẫn cùng nhau luyện tập, cùng nhau ăn uống, cùng nhau lên sân khấu. Vẻ ngoài vẫn là bảy mảnh ghép ăn ý nhất.
Nhưng chỉ có người trong cuộc mới thấy rõ, giữa Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường giờ đây như có một tấm kính vô hình ngăn cách. Không phải cãi nhau. Không phải lạnh nhạt. Mà là… cố ý giữ khoảng cách. Một sự kiềm chế đến mức ngột ngạt.
Tác Giả tới đâyyy
Tác Giả tới đâyyy
Gáng đọc he..hơi nhiều chữ tý 😞
….

chap 2

Staffs
Staffs
Các bé ơi sẵn sàng cho buổi livestream chưa
Staffs
Staffs
Anh bắt đầu nhé?
TNT-Thời Đại Thiếu Niên Đoàn
TNT-Thời Đại Thiếu Niên Đoàn
Dạ
Trong buổi live
Mọi chuyện diễn ra rất bình thường nhưng cũng bất bình thường…
:>>>>
Đa fan nữ
Đa fan nữ
Sao nay bé Hạ của chị buồn vậy bé không khoẻ hả
Đa fan nữ
Đa fan nữ
Sắc mặt của Hạo Tường như đang không khoẻ ấy Lý Phiiii ơi cho bé đi khám điiii
Đa fan nữ
Đa fan nữ
Tường Lâm đâu rồi ta?
Đa fan nữ
Đa fan nữ
Sao dạo này hai người này ít tương tác quá vậy?
Đa fan nữ
Đa fan nữ
Chắc công ty cắt cánh rồi huhu…
Đa fan nữ
Đa fan nữ
Trời ơii dám cắt cp của toiii toi đốt cả cái Thời Đại Phong Tuấn bây giờ
Không ai biết, trong lòng Tuấn Lâm đã dậy sóng từng đợt. Cậu không trách Hạo Tường, cũng chẳng dám trách công ty. Nhưng mỗi lần ánh mắt Hạo Tường dừng lại nơi khác, mỗi lần đi ngang nhau nhưng không nói gì, trái tim cậu lại như bị ai bóp nghẹt.
Ngày hôm ấy….
Ngày mà Hạ Tuấn Lâm ghét nhất
Ngày hôm ấy, trời mưa rất to.
Lịch trình của nhóm vừa kết thúc tại một tòa nhà đài truyền hình lớn. Fan đứng bên ngoài đợi các thành viên ra về, dù mưa tạt ướt cả người. Quản lý thúc giục mọi người nhanh chóng rời đi, từng người một được hộ tống đến xe riêng.
Hạ Tuấn Lâm đứng dưới mái hiên, tay cầm ô, ngước nhìn trời. Mưa như trút nước.
Cậu bước ra, bung ô. Nhưng chỉ một khắc sau, gió mạnh thổi đến, chiếc ô lập tức bị lật ngược, cụp xuống che kín cả mặt.
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
*khựng lại*
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
*luống cuống*
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Sao càng chỉnh lại càng hư vậy chứ
Giữa lúc bối rối, một hình bóng quen thuộc hiện ra ngay bên cạnh. Là Nghiêm Hạo Tường.
Cậu ấy cũng cầm ô, đứng cách chừng một bước chân. Nhưng lại không bước tới. Không lên tiếng. Không đưa ô ra che cho cậu. Chỉ đứng đó — im lặng và dửng dưng như một người xa lạ
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
“Cậu ấy..ánh mắt này ..là sao chứ”
Ánh mắt Hạo Tường không hề nhìn thẳng vào cậu. Chỉ nhìn về phía trước, như đang đợi gì đó. Mưa tạt qua gò má Hạ Tuấn Lâm, lạnh buốt
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Nghiêm Hạo Tường (anh)
*tay nắm chặt*
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Nghiêm Hạo Tường (anh)
“Hạ Nhi tớ xin lỗi “
Cậu ngẩng đầu, nhìn người kia, đôi môi mấp máy muốn gọi tên: “Hạo Tường…”
Nhưng không dám.
Cậu chậm rãi quay đi, tự mình bước vào màn mưa, để lại phía sau chiếc ô cụp gập và ánh mắt đau đớn chưa kịp cất lời.

chap 3

Từ hôm ấy, Hạ Tuấn Lâm bắt đầu né tránh. Không còn liếc nhìn người kia khi ngồi cạnh, không còn trả lời những câu hỏi vô tình liên quan đến “XiangLin” trên livestream. Trái tim cậu rút vào vỏ ốc, co lại — sợ tổn thương thêm một lần nữa
Còn Nghiêm Hạo Tường, cậu vẫn dõi theo từ xa. Nhưng không dám lại gần. Vì một lời hứa với công ty. Và vì một nỗi sợ mơ hồ: nếu càng đến gần, người kia sẽ càng bị tổn thương. Chỉ là, cả hai đều không ngờ — chính sự rời xa mới là điều khiến nhau đau đớn nhất.
Phòng tập hôm nay yên ắng hơn mọi khi. Tiếng nhạc bật nhỏ, từng thành viên tập trung luyện vũ đạo. Người xoay người, người lướt bước — ai cũng đắm chìm trong nhịp điệu
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*mắt lướt qua một vòng*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
* cau mày*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
“Assi đúng là nhìn không nổi mà*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Ca, hai đứa kia có chuyện gì không? Em thấy kỳ lắm rồi á.
Đinh Trình Hâm đặt chai nước xuống, lau mồ hôi trên trán:
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ờ… anh cũng thấy. Hạ Nhi dạo này im re. Còn Hạo Tường thì kiểu… không để ý tới Hạ Nhi luôn ý
Mã Gia Kỳ ngẫm nghĩ rồi thở ra một hơi
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tụi nhỏ bị công ty dặn hạn chế tương tác. Anh nghĩ chắc vì vậy mà không dám thân thiết nữa
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Sìiii gì mà thân thiết
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Anh nàyyy chạ hiểu
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Tụi nó rõ ràng là có tình cảm thiệt mà! Anh không thấy ánh mắt của Hạo Tường nhìn Hạ Nhi lúc nãy hả? Thấy thương gần chết!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không phải đâu, là hôm bữa em thấy…
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hạ ca đứng dưới mưa, cái ô bị gập. Tường ca đứng kế bên, không làm gì. Từ lúc đó mới thấy Hạ ca hay lảng đi.
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Haiz hai cái đứa này
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh mà biết Phi ca nói vậy với hai đứa nhỏ hôm đó anh đã xông vào combat rồi
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Đinh ca lợi hại*dơ like*
Giờ nghỉ trưa. Mọi người tản ra mỗi nơi. Hạ Tuấn Lâm ngồi một mình ở góc phòng tập, ôm gối, đầu tựa vào tường. Cậu không ngủ. Chỉ lặng lẽ nhìn trần nhà, ánh mắt trống rỗng.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Hạ Nhi
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Ca..
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Sao vậy không đi ăn cùng mọi người hửm?
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Em không đói ..
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
*vỗ vai cậu* có gì thì nói cho ca nghe biết không không được tự chịu đựng
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Em nghe rồi ca..anh về phòng nghỉ đi em luyện một chút ..lúc nãy có hơi chểnh mảng rồi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Được rồi. Không hiểu ở đâu thì gọi anh
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Nhớ nghỉ ngơi sớm nhé
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Dạ
Bên kia, Hạo Tường đi ngang qua, chậm rãi dừng lại, muốn nói gì đó. Nhưng chỉ đứng đó, yên lặng. Mấy giây sau, cậu khẽ cất tiếng
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Hạ Nhi..
Hạ Tuấn Lâm giật mình, quay đi, cố không nhìn vào mắt người kia
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Ừm? Có chuyện gì sao?
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Cậu…ổn chứ
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Cậu thấy mình không ổn à?
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Tớ xin lỗi… chuyện hôm bữa … Tớ không cố ý đâu
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Không cố ý?
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
* ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào Hạo Tường *
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Vậy lúc đó cậu nghĩ gì?
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Nghiêm Hạo Tường (anh)
Tớ… sợ cậu bị soi mói. Sợ fan công kích cậu . Tớ không dám lại gần. Tớ… chỉ..là
Không khí nặng nề. Hạo Tường không nói được gì, cổ họng nghẹn lại.
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Hạ Tuấn Lâm (cậu)
Nếu sợ tớ bị tổn thương… thì sao không hỏi tớ muốn gì trước?
Cậu bước đi, không ngoảnh lại. Mỗi bước chân như chạm vào dây thần kinh đau nhất trong lòng Nghiêm Hạo Tường.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play