Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Trò Chơi Tử Vong

Trò Chơi Tử Vong

Một bóng đen lao từ trên cao xuống, rơi đúng ngay trước cửa ra vào trung tâm thương mại, kèm theo một tiếng "bịch" vang lên ngang tai, trong phút chốc máu đã văng ra tứ phía.
Có một giọt chất lỏng âm ấm bắn lên mặt Dư Tô.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cúi đầu liếc máu tươi văng trên vạt váy, rồi lại nhìn về phía trước//
Người này lúc ngã xuống phần sau gáy chạm đất trước tiên, mặt mũi vẫn tương đối nguyên vẹn, còn có thể nhận dạng được. Đây là một gương mặt quen thuộc với Dư Tô.
Cách cô không tới 3m là một thi thể đã nát bét đang lặng lẽ nằm yên.
Lúc này, người đàn ông hành sự hấp tấp lỗ mãng đó trợn trừng cặp mắt, nằm trong vũng máu mà dường như không cam lòng, hoàn toàn không còn sự sống nữa. _________ Sau sự im lặng ngắn ngủi, người qua đường bắt đầu hoảng hốt hét lên.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//chậm rãi dùng ngón trỏ lau đi vệt máu bắn trên gò má, nụ cười thản nhiên in trên khóe miệng//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
* Kẻ đó không nói sai, trò chơi này thật sự có thể chết người.
Một ngày trước | | ......
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//mở mắt//
Căn phòng ngủ quen thuộc của cô bỗng chợt biến thành gian nhà xa lạ. Lớp rèm cửa nặng nề dày cộm chặn hết mất tia sáng mờ nhạt ngoài cửa sổ.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Umm...đây là...đâu? Mình đang ở trong một gian nhà trọ lạ lẫm mang vẻ cũ kỹ, cổ xưa ư?"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//nửa nằm nửa ngồi trên chiếc giường đôi, ánh mắt đưa từ khung cửa sổ tới phía buồng vệ sinh//
____Đột nhiên "cạch" một tiếng, cửa phòng vệ sinh mở ra.
Một người đàn ông dáng người cao lớn, gương mặt tuấn tú đang cầm khăn bông //lau khô tóc...//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//mỉm cười, nhìn cô //
Anh ta khoác trên người một chiếc áo sơ mi trắng nhưng cúc cũng chẳng cài, lộ ra cơ bụng rắn chắc như tạc, trông vô cùng gợi cảm. ???
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*Chuyện gì đang xảy ra vậy?!
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//bật dậy, ngồi thẳng lưng, trống ngực đánh liên hồi, cố gắng lắm mới kiềm chế nỗi kích động muốn lật chăn lên xem mình có còn quần hay không//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
---còn chưa kịp mở miệng hỏi gì thì---
Bất chợt hai tiếng chuông điện thoại cùng lúc vang lên.
Phía cạnh đầu giường nơi Dư Tô đang ngồi là hai chiếc kệ thấp, mỗi bên đặt ngay ngắn một chiếc điện thoại. Hai chiếc điện thoại này giống nhau y đúc, màn hình đều đang lập lòe sáng.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//do dự một lát, đưa tay cầm chiếc điện thoại ở mé giường mình//
Trên màn hình điện thoại có một tin nhắn: [Người đàn ông trong phòng là vị hôn phu của cô, hai người cùng tới cổ trấn du lịch.]
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//đánh mắt//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Vị hôn phu ???"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//nhét điện thoại vào túi, híp mắt//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Thế nào, thấy tôi đẹp trai chứ, vị hôn thê nhỏ đáng yêu?"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//ho khan một tiếng, nhìn về hướng khác//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Đây là đâu, rõ ràng lúc nãy tôi vẫn ngồi trong phòng ngủ của mình mà."
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Ồ"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//ngồi xuống giường, quan sát một hồi//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Cô là người mới?"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//không hiểu, ngờ vực//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Người mới gì cơ?"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Trước khi tới đây, có phải có một ứng dụng đột nhiên xuất hiện trong điện thoại của cô không? Sau đó cô đã mở nó ra."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Đúng vậy." 
Khoảng thời gian này Dư Tô đang nghỉ phép, đúng lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, trong điện thoại cô đột nhiên xuất hiện một ứng dụng có tên "Trò chơi tử vong".
Trước đó cô còn cho rằng mình không cẩn thận ấn nhầm vào phần cài đặt ứng dụng, nhưng nhìn qua logo ứng dụng này cũng khá đẹp, cô bèn mở ra định giết thời gian. Ai ngờ vừa mới ấn đồng ý điều khoản sử dụng, khung cảnh xung quanh bỗng chốc thay đổi, Dư Tô đã thấy mình nằm trong căn phòng xa lạ.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//ngẩng đầu hỏi//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Tất cả là do trò chơi kia?"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
 //thấp giọng cười, trong đôi mắt đen sáng lên vẻ hứng thú//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Người mới mà có thể bình tĩnh được như cô tôi mới gặp lần đầu đấy."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//không trả lời anh ta//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Nếu đã vậy anh có thể nói cho tôi biết tình huống cụ thể được không?"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//nhướn mày, ánh mắt đảo qua chiếc điện thoại trên tay cô, cong mắt cười//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Đương nhiên tôi rất vui lòng được giải đáp thắc mắc của bạn gái mình rồi."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
 "..."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*//Người đàn ông này tự xưng là Vương Tam, vừa nghe đã biết ngay là tên giả, vậy nên mình cũng bịa ra một cái tên đáp lại//*
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Tô Ngư"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Đầu tiên, tôi phải nhắc nhở cô trước một điều, chết trong trò chơi đồng nghĩa với việc chết ở thế giới hiện thực trong 24h."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Nghe câu trần thuật ngắn gọn của Vương Tam, Dư Tô đã bắt đầu hiểu về trò chơi này.// ---
Đây là trò chơi khiến quan niệm, tri thức cô tiếp nhận suốt 23 năm sống trên đời lung lay sụp đổ. Ai có thể tưởng tượng ra một ứng dụng trên điện thoại lại có thể đẩy người ta vào một thế giới khác hoàn toàn xa lạ.
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Những thế giới chúng ta được đưa tới đều có ma quỷ, mỗi lần thực hiện nhiệm vụ cô sẽ đều được ngẫu nhiên phân tới các thế giới khác nhau. Nhưng nơi cô được chuyển tới có tình huống ra sao, sẽ gặp phải chuyện gì nguy hiểm thì đều phải tự mà tìm hiểu. Về phần hoàn thành nhiệm vụ thế nào cũng phải tự mình mày mò tìm cách."
Người chơi đã tử nạn trong thế giới này thì dù có chết như thế nào, chết ra làm sao thì trong hiện thực cũng nhất định chỉ có một con đường chết. Sau khi nhiệm vụ kết thúc, người chơi được cho 24h cuối sống sót ở thế giới thực, rồi trò chơi sẽ cướp đi mạng sống của họ.
Người đàn ông đó không nói nhiều, cuối cùng chỉ nhắc Dư Tô một câu: 
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
-  "Phải nhớ giấu cho kỹ thông tin cá nhân của cô ngoài đời thực, bao gồm cả họ tên."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//gật đầu, nói//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Cảm ơn anh."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Vậy giờ chúng ta có phải coi như đang hợp tác với nhau không?"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//nhướn mày liếc cô, trong lòng hiển nhiên cũng đã hiểu cô đang muốn bám càng mình để hoàn thành nhiệm vụ. Khóe môi khẽ cong nhẹ, chậm rãi nói//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
 - "Chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tôi, cô sẽ không chết được."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//vứt hết liêm sỉ mà nịnh hót//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
 - "Sếp đúng là người có năng lực, nhìn đã thấy thần thái tự tin." :333
Vừa dứt lời, màn hình di động lại sáng lên lần nữa, hiện lên tin nhắn: [Xuống phòng khách dưới tầng trước 20:00]
●Lúc này đang là 19:40●
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Tôi mở tủ quần áo, tìm một bộ đồ đơn giản thoải mái mặc thường ngày, vào nhà vệ sinh thay quần áo//
---19:53, Dư Tô cùng Vương Tam rời phòng, hai người bước song song, cửa gian phòng phía bên trái cũng chợt bật mở, một gã đàn ông cao lớn vạm vỡ cùng một cô gái xinh xắn lanh lợi bước ra--
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// để ý thấy gương mặt người đàn ông cao to kia tràn ngập vẻ lo lắng bất an, nhưng cô gái bên cạnh anh ta lại có vẻ rất bình tĩnh//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Đi thôi, Tiểu Ngư." ^^
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//gật đầu, nhịn không được//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Ừ, tiểu tam" ~
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//nhoẻn miệng cười// -))
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cười đến mức tôi sởn tóc gáy// 😬
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*Mạng chó vẫn là quan trọng nhất, tôi cũng không dám tiếp tục cả gan chọc tức người đàn ông này nữa, dù sao mình cũng phải dựa dẫm bám chặt lấy anh ta*
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//ho khan một tiếng//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Tôi đùa chút thôi sếp, chúng ta đi thôi."
Trong phòng khách bày một chiếc bàn ăn rất lớn, Dư Tô cùng Vương Tam ngồi xuống phía bên phải, người đàn ông cao lớn và cô gái nọ lại ngồi ở vị trí cách bọn họ xa nhất. Chỗ Dư Tô ngồi đối diện với cửa ra vào nhà nghỉ, nhìn qua cánh cửa gỗ cũ kỹ mốc meo ấy mở rộng như thể ai muốn cũng có thể tự tiện ra vào, đưa mắt nhìn ra ngoài là có thể thấy màn mưa đang ào ào trút xuống. Ngoài trời mưa to như trút nước, hạt mưa ồ ạt nện xuống mặt đất như những viên đá bị ném xuống mặt đường. Chờ lúc chạm xuống nền đất, thân mình chúng tan tành vỡ ra thành một đám bọt nước. Trời mưa như vậy mà chạy ra đường thì chỉ sợ da thịt người cũng phải thấy đau.
___Lúc này, trên cầu thang gỗ bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập___
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// quay đầu nhìn lại đã thấy//__một người đàn ông gầy gò hốt hoảng chạy xuống__
Người chơi
Người chơi
- "Các người rốt cuộc là ai, là giáo phái kỳ quái nào muốn truyền đạo hả?! Tôi phải lập tức rời khỏi đây!"
Người chơi ???
Người chơi ???
Chẳng đợi bốn người kịp trả lời, // đã lao thật nhanh về phía cửa ra vào//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//đưa ngón trỏ, chậm rãi gõ từng nhịp trên mặt bàn. Lúc người đàn ông kia lao tới ngưỡng cửa, mới chậm rãi nói//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Tôi khuyên anh không nên rời khỏi đây. Cứ cố ra khỏi nhà nghỉ này chỉ có đường chết."
Người chơi
Người chơi
//Bước chân vội vã khựng lại một nhịp, quay đầu trợn trừng mắt nhìn Vương Tam, cắn răng nói//
Người chơi
Người chơi
- "Sao, mấy người còn dám giết người hả?!"
Nói xong, hắn ta còn gấp gáp hơn khi nãy, lao như tên bắn ra khỏi cửa, hòa người vào làn mưa xối xả.
Một bước.. Hai bước... Ba bước........ _______________
----Mới tiến ra khỏi nhà trọ có vỏn vẹn ba bước chân----
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
/đã thấy thân thể người đàn ông nọ khựng lại, run bắn lên, tiếp đó một tràng kêu thét thảm thiết, nghe chói tai tới mức không giống tiếng người tràn ra khỏi cổ họng hắn ta/---
Cơn mưa axit xối xả trút lên người hắn, từng giọt mưa tuôn trào rơi bắt đầu từ đỉnh đầu, cơ thể hắn ngày càng co quắp lại, miệng há hốc kêu la thảm thiết. Từng da thịt trên người anh ta bị cơn mưa axit tra tấn đến nỗi da bị mềm nhũn như bùn rồi trút theo dòng nước mưa rơi xuống đất để lại một cơ thể đầy không da..cứ thế đến khi tiếng la thất thanh đấy tan biến.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// cảm thấy tiếng tim mình dồn dập liên hồi, có một cảm giác hãi hùng pha lẫn với kích động dấy lên trong người cô, tạo thành thứ cảm giác kỳ quái, càng kỳ quái hơn là thứ cảm giác này khiến cho lòng cô có chút phấn khích mong chờ// ))
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
___Không sai, cô đang mong chờ... -))
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
Những ngày tháng bình yên, nhàm chán, bí bách dồn nén, cuối cùng cũng đã thay đổi. 🤭
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
- "Ha, lần nào cũng đụng phải một tên người chơi mới bại não."
Một cô gái trông tóc tai mặt mũi trẻ măng như học sinh từ trên cầu thang bước xuống, trông cô ta cùng lắm cũng chỉ mới mười sáu mười bảy, nhưng nét mặt lại pha đầy dáng vẻ lạnh lùng, khinh khỉnh không hợp tuổi. Dường như trong mắt cô ta kẻ vừa chết đau đớn thảm thiết kia cũng chỉ như một con kiến bé nhỏ.
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
- "Mấy kẻ như hắn ta tôi nhìn cũng đã chẳng muốn giải thích luật chơi. Vừa thấy hắn, tôi đã biết ngay kẻ này không sống nổi."
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
//vừa nói vừa bước về phía bàn ăn.//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*chẳng phải là người đàn ông nọ do không rõ tình hình nên mới chết sao.*
Cô gái trẻ tuổi nọ đánh mắt nhìn về phía Dư Tô, rồi tầm mắt cứ thế quét qua từng người một, cuối cùng dừng lại trên người Vương Tam, bước tới bên chiếc ghế còn trống cạnh anh ta.
Đồng hồ trên màn hình điện thoại cũng rất nhanh đã điểm tới số 8.
Ngay lúc này, cửa phòng đóng chặt im lìm phía bờ tường bên phải bật mở.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// cô ngoái đầu nhìn, chỉ thấy một người đàn bà trên 40 tuổi, đẩy chiếc xe đẩy đồ ăn chầm chậm bước lại// +
Món ăn bày trên xe đẩy có chay có mặn, kể từ lúc người phụ nữ nọ đẩy xe bước vào, mùi hương thức ăn thơm nức khiến người ta ứa nước bọn đã quanh quẩn bên chóp mũi năm người trong phòng.
Người phụ nữ trung niên nọ mang một nụ cười phúc hậu ấm áp, bày từng đĩa thức ăn lên mặt bàn, bày xong hết đồ ăn.
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//vừa cười vừa nói//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
- "Mấy cháu tới thật không đúng lúc, ngoài trời mưa lớn thế này, cũng chẳng biết đến khi nào mới tạnh."
Không ai tiếp lời người phụ nữ này, một lúc lâu sau... ___________
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//cười đáp//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Không sao, cháu và cục cưng nhà cháu hiện giờ rất rảnh rỗi, không vội, có thể ở đây đợi thêm vài ngày."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Cục cưng?!
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//vừa mới ăn được một miếng cải trắng, nghe xong thiếu chút nữa đã tự cắn vào lưỡi mình.//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//nở nụ cười tươi tắn//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
- "Cô thật sự ngưỡng mộ mấy cô cậu thanh niên trẻ trung như mấy đứa, giờ cô phải qua dọn dẹp phòng bếp một lát, nếu có việc gì thì cứ tới tìm cô."
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
//nghiêng đầu hỏi//
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
- "Bà chủ, nhà nghỉ to thế này mà có mỗi mình cô quản lý thôi à?"
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//lắc đầu, cười đáp//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
- "Sao cô quản lý xuể được, chỉ là hai ngày nay con gái con rể cô có chuyện phải ra ngoài, phải mấy hôm nữa mới trở về."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cúi thấp đầu khều mấy hạt cơm trong bát//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*nếu coi đây hoàn toàn là một trò chơi vậy NPC duy nhất trong nhà nghỉ chính là người phụ nữ trung niên này. Nếu đã không biết nhiệm vụ là gì, cũng không biết hoàn thành nhiệm vụ thế nào, vậy NPC nhất định phải là người cung cấp manh mối cho người chơi.
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//thốt lên//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
- "A"
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//một tiếng, vỗ nhẹ lên trán, cười nói//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
- "Đúng rồi, suýt nữa cô quên không nói cho mấy đứa, nhà nghỉ này vào ban đêm không được an toàn lắm, nếu nửa đêm có người gõ cửa, mấy đứa nhất định không được mở cửa đâu."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
* Không biết vì sao nghe xong, mình cảm thấy lời bà chủ nhà nghỉ lại có chút thâm ý khó lý giải nổi.
NovelToon
Và nhớ bấm vô theo dõi để theo dõi truyện và xem cập nhập những chap mới nhất có thể nha <33
NovelToon
Love YOUuuuuuuuuuu

Tiếng Đập Cửa Lúc Nửa Đêm

Trên bàn cơm, mọi người lần lượt tự giới thiệu tên mình, ngoài ra cũng không nhiều lời trao đổi thêm gì.
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
-"Xin giới thiệu với mọi người tôi tên Trang Hàm, tôi là người mới tham gia trò chơi nên kinh nghiệm không được nhiều rất mong được giúp đỡ."
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
- "Tôi tên Lý Nhất."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*Đây là người đàn ông mình bắt gặp lúc nãy ngoài hành lang đây mà. Còn cô gái này đi cùng với anh ta ước chừng 20 tuổi. Vừa nghe là đã biết dùng cái tên giả y như Vương Tam.* Còn em gái nhỏ vị thành niên này..
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
- "Còn tôi tên Tiết Mi, đây là nhiệm vụ thứ 3 của tôi."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Tôi tên Tô Ngư, cũng là người mới giống Trang Hàm, rất vui được gặp mọi người."
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Tôi là Vương Tam, cô ấy là vị hôn thê của tôi."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Khụ..khụ..anh có thể nghiêm túc được không."
Ba người này cộng với Dư Tô, Vương Tam, thêm cả người đàn ông đã chết, tổng cộng nhiệm vụ lần này có sáu người, trong đó có đến ba người là người chơi mới.
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
//thấy vậy, có phần không vừa lòng, cau mày giọng điệu có phần ghét bỏ chê trách//
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
- "Nhiệm vụ có tổng cộng sáu người tham gia, mà có tới ba người chơi mới, còn chết tươi mất một kẻ rồi, vậy thì chơi thế nào đây? Mấy tên người mới này chỉ giỏi ngáng chân người ta."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//nhíu mày, không nói gì//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
//lại không bình tĩnh được như Tô Ngư, trợn mắt nhìn Tiết Mi, cười lạnh//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
- "Ba người chơi mới, ba người chơi cũ, mỗi kẻ mới tham gia đều được phân cho một người chơi có kinh nghiệm, có mỗi mình người mới cô phụ trách chết, vậy mà giờ cô vẫn còn có mặt mũi mà chê phiền à."
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
//phì cười, gương mặt lộ rõ vẻ khinh thường cợt nhả//
???(Tiết Mi)
???(Tiết Mi)
- "Chết thì sao nào? Hắn ta chết còn hơn tôi chết, ai biết tên ngu kia có cản trở, liên lụy đến cả nhóm hay không đâu? Cứ chờ đấy, vứt được cái thằng đần kia, tôi nhất định sẽ sống lâu hơn mấy người!"
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
// vẫn còn muốn nói tiếp//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
//đã thì thầm gì vào tai Trang Hàm//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
//gương mặt hơi cứng lại, chỉ nhìn Tiết Mi mà hừ lạnh một tiếng rồi lại cúi đầu ăn cơm tiếp//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//chẳng hứng thú với màn tranh cãi của hai người này, chỉ im lặng gắp một gắp rau xanh bỏ vào bát//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//ngay lúc vừa chuẩn bị bỏ vào miệng, lại nghe giọng Vương Tam thì thầm truyền lại từ phía bên cạnh//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Nhiệm vụ lần này người cũ người mới mỗi bên chiếm một nửa nhân số, số người chơi cũng không nhiều, có biết như vậy nghĩa là gì không?"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Đôi đũa trong tay khựng lại một chút, nghĩ thoáng qua, rồi lại quay đầu hỏi//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Nghĩa là nhiệm vụ lần này có độ khó thấp?"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//cong môi, nở nụ cười//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Không sai, hóa ra cũng không ngốc lắm."^^
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
"..." 
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Đây không phải là chuyện rất hiển nhiên sao?"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Suỵt."
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//Cười, mắt cong cong, trong ánh mắt lộ ra vẻ xảo quyệt, thấp giọng nói//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Không phải cái người ngồi bên trái kia còn chưa nhìn ra sao."
Ngồi bên trái anh ta chính là kẻ ghét cay ghét đắng người chơi mới - Tiết Mi.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//quay đầu nhìn cô ta một chút//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//đột nhiên vươn tay vỗ cái bốp lên trán Tô Ngư//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Nhìn gì mà nhìn, ăn cơm đi!"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*không được tức, không được tức*
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//xoa xoa trán, hung tợn ngấu nghiến đám rau xanh trong bát//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
/Đĩa thịt trên bàn thơm ngào ngạt, nhưng cô lại sợ đống thịt này giống như trong phim kinh dị, là mấy đĩa thịt người. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy ăn rau an toàn hơn.----
Sau khi ăn xong cơm ....
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
// là người đầu tiên kéo ghế đứng dậy, chầm chậm mà nói//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Giờ cũng không còn sớm nữa rồi, mọi người cũng nên sớm về nghỉ ngơi đi. Nhớ kỹ lời bà chủ dặn, nửa đêm có tiếng gõ cửa thì nhất định không được mở."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//bước theo Vương Tam về phòng//
Ba người kia sau đó cũng rất mau trở lại phòng mình.
Đến giờ ngủ . . .
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//nhìn chiếc giường duy nhất trong gian phòng, rồi lại nhìn Vương Tam//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Sếp à, chúng ta oẳn tù tì nhé?"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//liếc cô, bước thẳng về phía giường, đặt lưng nằm xuống, tựa đầu lên gối, điệu bộ trông rất thoải mái khoan khoái//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//nhướn mày nhìn Tô Ngư//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Cô đã bao giờ thấy sếp nào lại ngủ dưới đất chưa?"🙄
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
* "..." Nghe vô lý nhưng lại rất thuyết phục.
Nền đất vừa cứng lại vừa lạnh cho dù có phủ thêm một lớp chăn bông mềm mại cũng chẳng mấy dễ chịu, nhưng Dư Tô vẫn cứ thế mà dần dần đi vào giấc ngủ.
Đến nửa đêm...🕛
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
/bị đánh thức bởi một tràng âm thanh dồn dập ầm ĩ vang bên tai/
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//bật dậy nhìn về phía cửa phòng, nghe một lúc mới phát hiện ra tiếng đập cửa ầm ầm vang lên từ cửa phòng bên phải//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*Đó là phòng của Tiết Mi
Tiếng đập cửa càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, dội ầm ầm bên tai, kèm theo đó còn có tiếng kêu thét của phụ nữ.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//im lặng lắng tai nghe, nghe rõ được mấy lời//
?????
?????
- "Cứu tôi! Xin cô đấy! Cứu tôi với!"
?????
?????
- "Xin cô mở cửa ra đi, mở cửa cho tôi! Có người muốn giết tôi, xin cô hãy cứu tôi đi!"
Dù âm thanh không mấy rõ ràng, nhưng cũng không khó để nghe ra sự khẩn thiết và tuyệt vọng trong lời van vỉ ấy, nhưng tiếng đập cửa "rầm rầm rầm" cứ như tiếng trống nện vào lòng người ta, lúc khẽ lúc mạnh, đều đặn chưa có lấy một giây gián đoạn.
Đột nhiên, có một tiếng thét thảm thiết vang lên như lưỡi dao xé nát màn đêm, xuyên qua lớp ván cửa, chui vào lỗ tai người nghe, kinh hoàng đến mức đứng tim!
?????
?????
- "Cứu tôi với -----"
Tiếng thét xé lòng lại một lần nữa vang lên, vài giây sau tiếng gào thảm thương bén nhọn như dao sắc cứ từng tiếng từng tiếng nối nhau truyền tới. Tiếng đập cửa, tiếng cầu cứu, tiếng kêu gào thảm thiết, cứ lần lượt nối tiếp nhau dội lại.
Trong phòng tối đen như mực, tối tới mức không nhìn thấy nổi năm ngón tay, dù chỉ một tia sáng bé nhỏ cũng không lọt vào được.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cô ngồi im để bóng đêm nuốt lấy mình, lẳng lặng nghe động tĩnh truyền tới cách một tấm cửa gỗ, đến hít thở cũng nén cho thật nhẹ.//
Thời gian trôi qua chậm, thật chậm, không biết qua bao lâu, âm thanh thảm thiết nức nở bỗng chợt im bặt. _________
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi âm thanh đều biến mất, xung quanh yên tĩnh tới mức Dư Tô nghe rõ mồm một tiếng tim đập cùng với tiếng hít thở của mình. Sự im lặng như đã chết đi này lại càng khiến lòng người bất an hơn.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//sửng sốt, đợi một lúc, vẫn không còn tiếng động gì, cô bèn nhẹ giọng thì thầm hỏi//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Sếp, sếp tỉnh rồi phải không?"
Trên giường vẳng lại tiếng người đàn ông trở mình. Giữa đêm yên tĩnh, vang lên giọng người đàn ông mang chút mê hoặc không cưỡng lại nổi
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Sao, muốn lên ngủ cùng tôi à? Xin mời."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- A, tên khốn này.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//liếc xéo anh ta, rồi lại nằm phịch xuống mặt đất lạnh băng//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Cứ yên tâm ngủ đi, đêm nay sẽ không còn chuyện gì xảy ra nữa đâu."
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//quẳng thêm một câu//
Sáng sớm hôm sau...🌄
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cô lại nghe tiếng người ta mà giật mình tỉnh giấc.// ____ Lần này là tiếng thét hoảng hốt của Lý Nhất.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Dư Tô cố dứt cơn buồn ngủ ngồi dậy, dụi dụi đôi mắt khô khốc bước ra khỏi phòng//
__Vừa lúc thấy Lý Nhất đứng trước cửa phòng Tiết Mi, tay trái che kín miệng, hai mắt trợn tròn nhìn chằm chằm cảnh trong phòng.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// đi mấy bước là đã tới cạnh Lý Nhất, đưa mắt nhìn vào trong phòng, vừa thấy đã không kiềm chế nổi mà suýt nôn ra...//🤢
Trong phòng, chỉ thấy xác Tiết Mi nằm thẳng ngay chính giữa sàn. Mặt cô ta ngửa lên trời, trên người chằng chịt vết thương đủ lớn đủ nhỏ, dường như chẳng có chỗ da thịt nào lành lặn, thậm chí gương mặt cũng không ngoại lệ. Có vẻ cô ta bị người ta dùng dao phay mà chém, chém thật lực không ngừng làm máu thịt lẫn lộn, rời ra thành từng mảnh nhỏ. Nội tạng cùng chất thải trong ruột cũng đều chảy đầy ra ngoài, trông vừa ghê sợ lại vừa kinh tởm buồn nôn. Mặt Tiết Mi bị chém tách thành hai nửa nghiêng vẹo, hầu như không nhìn ra nổi diện mạo lúc trước, chỉ còn mỗi hai con mắt trợn trừng trừng vì sợ hãi là giữ được nguyên dạng.
Máu lênh láng đầy mặt đất, ồng ộc chảy từ thi thể Tiết Mi, tuôn ra như một con sông máu đỏ thẫm, kéo dài đến tận khung cửa.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//chợt nhớ đến ngày hôm qua Tiết Mi còn mạnh miệng tuyên bố// - "Cứ chờ đấy, vứt được cái thằng đần kia, tôi nhất định sẽ sống lâu hơn mấy người!"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*Biết phải nói gì đây? Dù trong lòng xót thương cô ta, nhưng cũng không khỏi có chút buồn cười.
Tuy nhiên dù sao đây cũng là lần đầu cô ở gần một xác chết tới vậy.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//lòng Dư Tô cũng phập phồng không mấy thoải mái//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
//Lúc này đây Trang Hàm cũng nghe thấy tiếng thét mà chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng không khỏi "ọe" một tiếng, qua đầu nôn thốc nôn tháo.//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
//Một lúc sau mới hổn hển hỏi//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
- "Đêm qua cô ta... có phải đã mở cửa không?"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cố nhớ lại//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
Nhưng không thể nhớ nổi đêm qua rốt cuộc có nghe được tiếng mở cửa hay không. Đêm qua tạp âm quá lớn, dù có người mở toang cửa cô cũng không nghe thấy nổi.
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//vừa ngáp vừa khoan thai bước tới, đứng bên cửa đưa mắt liếc nhìn căn phòng, rồi lại thản nhiên bước xuống tầng//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//Lúc đi ngang qua Tô Ngư bèn nói //
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Vị hôn thê nhỏ đáng yêu, đến giờ xuống nhà ăn sáng rồi."
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
// nghe vậy lại bắt đầu nôn khan, nhìn bóng lưng Vương Tam mà to tiếng hỏi//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
- "Nhìn cảnh này mà cậu còn nuốt trôi nổi cơm hả?"
Sự thật chứng minh anh ta thật sự nuốt trôi được cơm.
Bữa sáng có cháo cải xanh, thanh đạm mà ngon miệng. Đừng nói Vương Tam mà đến Dư Tô cũng ăn tới hai bát.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//vừa đặt bát cháo xuống bàn//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//đã cười mà nói//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Tôi phải cân nhắc lại chuyện hôn ước giữa chúng ta, chắc tôi không nuôi nổi cô."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Khóe miệng giật giật, cũng chẳng thèm phản ứng lại, thầm lẩm nhẩm câu mạng chó quan trọng mạng chó quan trọng, mặt không biểu cảm mà nói//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Không sao, tôi nuôi được anh mà."
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
//Lúc này lại nhớ tới hình ảnh cái xác của Tiết Mi, nôn khan lần thứ ba trong bữa sáng//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
//Trùng hợp như vậy khiến Lý Nhất không khỏi phì cười//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
//Thấy Vương Tam nhìn qua, ho khan, lại nghiêm mặt nói//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
- "Hôm nay chúng ta nên phân công mà hành động, tôi tìm cớ gọi bà chủ nhà nghỉ vào phòng nói chuyện, còn các anh nhân cơ hội này tìm thử xem trong nhà nghỉ có đầu mối gì không."
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
//Nhìn thấy cái xác thảm thương kia, cũng chẳng còn thoải mái được như hôm qua, trên mặt lộ rõ vẻ căng thẳng sốt ruột, sau khi nghe được lời Lý Nhất, nhịn không nổi mà hỏi//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
- "Vậy ban ngày chắc sẽ không có gì nguy hiểm đâu phải không?"
Nếu không có lẽ anh ta cũng không dám cùng mọi người chia nhau ra đi tìm manh mối. Đáng sợ nhất không phải là chết, mà chết thảm thương như Tiết Mi
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
//liếc anh ta, rồi lại hất cằm về phía Tô Ngư, nói//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
- "Sao anh nhát gan vậy, nhìn người ta kia kìa"
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
// bội phục Tô Ngư vô cùng, giơ ngón cái với cô//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cười//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Tối qua tôi sợ quá phải thay đến hai cái quần"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
// nghiêm túc gật đầu//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Tôi có thể làm chứng, tận mắt tôi thấy cô ấy thay."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// "..." Khóe miệng lại giật giật//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Sếp, anh giữ lại chút mặt mũi cho tôi được không."
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//Lúc này bà chủ vừa khéo cũng đi ra từ phòng bếp, hai tay lau lên tạp dề, cười hỏi//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
- "Các cô cậu đã dùng bữa xong chưa?"
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
// gật đầu, đứng lên giúp bà chủ dọn bát đĩa, làm bộ lơ đãng mà hỏi//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
- "À đúng rồi, bà chủ, cháu muốn đổi ga trải giường có được không?"
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
// ngẩn người một lát, cười//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
- "Đương nhiên là được, lát nữa cô sẽ lấy cho cháu bộ chăn ga mới."
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
// ngọt ngào cảm ơn bà chủ//
Chừng hai mươi phút sau .........
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//ôm bộ chăn ga sạch sẽ bước vào phòng Lý Nhất//
Trừ ba căn phòng của ba cặp người chơi, nhà nghỉ còn có thừa vài gian phòng khác, đều không bị khóa, Trang Hàm liền nhận trách nhiệm kiểm tra mấy căn phòng này.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Thấy Vương Tam đi về phía phòng khách bên trái, bèn chọn kiểm tra nhà bếp, nhưng cô đào tung cả gian bếp lên cũng không tìm ra manh mối nào//
Nhưng kỳ quặc ở chỗ, căn nhà nghỉ này thoạt nhìn vô cùng cũ kỹ, trông đã có cảm giác đã được xây dựng và sử dụng một thời gian dài, nhưng phòng bếp rõ ràng đã được sửa chữa lại.
NovelToon

Mở Cửa

Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//mở tủ lạnh//
Chỉ thấy ngăn trên là một khay thịt lợn, khay dưới để rau củ quả, còn có chừng chục quả trứng gà xếp ngay ngắn. Nhìn qua trông hoàn toàn bình thường, không có gì khả nghi.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//đóng tủ lạnh, định cất bước rời khỏi phòng bếp nhưng vừa mới quay mình trở bước đã đụng mạnh phải một người//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//Bà chủ không biết đã đứng sừng sững sau lưng Tô Ngư từ bao giờ, bà đeo chiếc tạp dề hoa, lặng lẽ nhìn Tô Ngư. ---Gương mặt bà chủ nhà lạnh tanh không hề có biểu cảm, chỉ có cặp mắt trừng trừng nhìn Tô Ngư là thâm độc ghê sợ như mắt rắn.//___
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//vì bất ngờ nên càng hoảng sợ hơn. Vài giây sau lấy lại được bình tĩnh mới cười mà nói//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Bà chủ, cháu ăn xong vẫn thấy hơi đói bụng, muốn lấy thêm chút đồ ăn mà không thấy cô nên chạy đi tìm, cô đừng mắng cháu mở tủ lạnh lục đồ ăn nhé."
Chỉ trong nháy mắt, bà chủ đã khôi phục lại vẻ mặt hiền hòa hiếu khách.
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//cười tủm tỉm như thể cảnh tượng vài giây trước chỉ do Tô Ngư tưởng tượng ra, nhiệt tình đáp//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
- "Đương nhiên là không rồi, cháu muốn ăn gì? Để cô làm cho cháu."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Không phiền đâu cô, để cháu rửa hai quả táo mang về phòng là được rồi."
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
//vòng qua người Dư Tô, mở tủ lạnh lấy ra mấy quả táo đỏ tươi, cười//
Bà chủ nhà nghỉ
Bà chủ nhà nghỉ
- "Thế để cô rửa sạch táo rồi đưa qua cho mấy đứa nhé!"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cảm ơn bà ta rồi vội vàng rời nhà bếp//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Vừa mới bước khỏi phòng, đã thấy ba người đứng sẵn trong phòng khách//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
//mấp máy môi//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
- "Cô không sao chứ?"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cũng không biết mình nên lắc hay gật đầu nữa, chỉ có thể nhún vai, trỏ về phía tầng trên//
Lúc đi ngang phòng Tiết Mi . . .
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Dư Tô lại thoáng nhìn qua,//__ thi thể máu thịt bầy nhầy của Tiết Mi vẫn nằm yên ở vị trí cũ.
//Bốn người cùng đi vào phòng Lý Nhất Trang Hàm//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
//tiến vào phòng trước tiên, nói đầy vẻ bất đắc dĩ//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
- "Lúc bà chủ rời phòng, tôi có lớn tiếng nói mấy câu, nhưng hình như mọi người đều không nghe được tiếng nào."
Khi ấy thấy bà chủ nhà nghỉ bước xuống lầu, Lý Nhất cũng vội vàng chạy theo, đi vượt trước cả bà ta, nhưng cũng chỉ kịp cảnh báo Vương Tam đang ngồi trong phòng khách.
Nhưng không ngờ là lúc Lý Nhất vội vàng chạy xuống tầng một, bà chủ lại không tiếp tục xuống nữa mà lại quay đi tìm Trang Hàm lúc này đang trên tầng hai.
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
//giờ vẫn còn chưa hoàn hồn//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
- "Lúc nãy tôi đang kiểm tra phòng trên tầng hai, căn phòng này không giống với phòng cho khách thuê mà chúng ta ở. Tôi vừa mới định tìm xem có manh mối nào không, quay đầu một cái đã thấy bà ta đứng ngay sau lưng, làm tôi sợ chết khiếp."
Trang Hàm bị bà chủ bắt được, cũng không đủ can đảm mà tìm tiếp, chỉ có thể cùng bà ta xuống nhà, vừa xuống cầu thang đã thấy Lý Nhất và Vương Tam đang chuẩn bị tiến vào phòng bếp. Hai người thấy bà chủ xuống tầng, cũng chỉ có thể dừng bước, trân trân nhìn bà ta tiến vào bếp.
Trang Hàm và Lý Nhất còn cố ý to tiếng, muốn nhắc nhở Dư Tô, nhưng đương nhiên Dư Tô chẳng nghe nổi chữ nào.
Nhưng cũng may chưa có chuyện gì.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cũng không lãng phí thời gian, hỏi Trang Hàm//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Lúc nãy anh bảo có căn phòng trên tầng hai khác với phòng ngủ cho khách là thế nào?"
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
//nghiêm mặt//
???(Trang Hàm)
???(Trang Hàm)
- "Căn phòng đó không phải là phòng trọ của nhà nghỉ, mà là phòng ngủ của con gái con rể bà chủ. Nhưng tôi chưa kịp nhìn cho kỹ đã bị bà chủ phát hiện."
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
//nói tiếp//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
- "Lúc trong phòng tôi hỏi chuyện bà chủ một lúc lâu, lúc hỏi tới con gái và con rể, sắc mặt bà ta hơi thay đổi nhưng cũng không trả lời tôi."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//nhìn Vương Tam, chỉ thấy anh ta nhún vai, dường như cũng không tìm được gì//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Tôi chỉ thấy phòng bếp khá mới, chỉn chu sạch sẽ, so với toàn bộ nhà nghỉ có vẻ không được cân xứng. Ngoài ra cũng không phát hiện được thêm manh mối nào."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Lúc ra khỏi phòng bếp vốn Dư Tô cũng định hỏi bà chủ mấy câu, nhưng suy đi nghĩ lại cũng đành thôi.//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
/Vốn trước đó Dư Tô cho rằng mục đích trò chơi thiết lập ra nhân vật bà chủ nhà nghỉ là để cung cấp đầu mối cho bọn họ. Nhưng giờ phút cô đối diện với ánh mắt tàn độc của bà chủ, Dư Tô biết bà ta không hề đơn giản./----
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//Lúc này, Vương Tam mới hỏi Lý Nhất một câu//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Sáng nay lúc phát hiện ra thi thể, cô là người mở cửa phòng ngủ Tiết Mi sao?"
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
//sửng sốt im lặng một lúc rồi mới lắc đầu, nói//
???(Lý Nhất)
???(Lý Nhất)
- "Không phải, lúc tôi tới phòng cô ấy cửa đã mở sẵn rồi."
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//gật đầu, đứng lên, vừa bước ra ngoài vừa nói//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Thế này đi, nếu đã không tìm nổi manh mối thì chúng ta chỉ đành chờ đến nửa đêm thôi."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//vội đuổi theo anh ta, thấp giọng hỏi//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Sếp phát hiện ra manh mối gì à?"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//đứng lại, quay đầu cười//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Tôi phát hiện cô muốn đi tự sát"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "..." được rồi, sếp, tôi sai rồi."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// hoảng hốt//
. . . Về đến phòng
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//kéo lớp rèm cửa nhìn ra bên ngoài//
Ngoài cửa sổ mưa vẫn liên miên không dứt, ấy thế mà không có chút âm thanh nào vang lên. Mà càng kỳ lạ hơn là đứng từ đây nhìn ra ngoài, Dư Tô không thể thấy nổi cảnh vật ngoài xa. Dường như cả thế giới này chỉ còn dư lại vỏn vẻn căn nhà nghỉ bé nhỏ cũ kỹ, ngoài ra không tồn tại bất cứ thứ dư thừa nào khác.
NovelToon
NovelToon
Chỉ một lát sau đã thấy bà chủ nhà nghỉ mang hoa quả tới.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// bước ra cầm lấy đĩa hoa quả, cảm ơn bà ta, nụ cười ấp áp hiền hòa của bà ta lại lần nữa khiến người cô run//
Một lát sau...
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//nghe thấy có tiếng động phát ra từ phòng sát vách, là phòng ngủ của Tiết Mi.//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//quay đầu, thấp giọng hỏi Vương Tam//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Giờ tôi qua kiểm tra có được không"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//tìm được trong valy mấy cuốn sách, lúc này đang đọc sách giết thời gian, cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên mà đáp//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Ừ."
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//rón rén, nhẹ tay mở cửa lách ra khỏi phòng, thở cũng không dám thở mạnh, bước tới gần cửa phòng Tiết Mi, ló đầu ngó xem//
Cửa phòng vẫn chưa hề đóng lại---
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
/thoáng chốc đã thấy bà chủ nhà nghỉ đưa lưng về phía cửa ra vào, đang khom người cần mẫn lau sàn./---
Xác Tiết Mi đã biến đi đâu mất, không biết bà chủ nhà nghỉ kéo thi thể cô ta đi chỗ nào, giờ trên mặt đất chỉ còn trơ lại một cái xô nhựa, nước bên trong sớm đã đỏ lòm. Giẻ lau nhà trên tay bà chủ cũng đã biến thành màu đỏ, nhưng sàn nhà sáng màu cũng không sạch sẽ hơn lúc trước là bao, mà càng cố lấy giẻ kỳ cọ càng để lại thêm nhiều vệt máu loãng kéo dài trên nền đá.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//cũng không dám nhìn nữa, lặng lẽ trở về phòng//
Bà chủ nhà nghỉ này chắc chắn có vấn đề, có vấn đề rất lớn, từ lúc Tiết Mi chết tới bây giờ bà ta không hể để lộ ra bất cứ phản ứng nào giống như người bình thường, thậm chí lúc lau dọn phòng Tiết Mi bà ta vẫn giữ được vẻ bình tĩnh thản nhiên.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*/nghi ngờ bà chủ nhà chính là Boss trong nhiệm vụ lần này. Nhưng bọn họ hoàn thành nhiệm vụ thế nào đây? Phải giết bà ta ư?
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
*Nhưng Vương Tam đã nói trước với cô các nhiệm vụ trò chơi giao cho đều là nhiệm vụ thần bí ma quỷ, nhưng vậy nếu bà chủ nhà nghỉ là quỷ, bọn họ người có giết nổi quỷ không? Mà quỷ có chết nổi được không?
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//*nghĩ ngợi một lúc, cũng không nghĩ thêm được gì, cô dứt khoát bỏ cuộc. Dù sao bên cạnh còn có một ông sếp trông có vẻ rất lợi hại, hiện giờ cô chỉ cần cẩn thận không để bị hắn ta mang ra làm tấm đệm lưng thế mạng là được.
Đêm hôm ấy, Dư Tô vẫn tiếp tục ngủ trên sàn nhà vừa cứng vừa lạnh.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Đêm đen tối mờ mịt, Dư Tô vừa nhắm mắt đã lại thấy hình ảnh Tiết Mi chết không toàn thây//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
/Cô nhớ tới cảnh này không phải chỉ do sợ hãi ảm ảnh, từ nỗi sợ của Dư Tô lại âm thầm sinh ra sự hưng phấn đang ngày một lớn dần.---
Chỉ cần không chết, chuyện này có thể trở thành trải nghiệm kích thích nhất đời cô. Dư Tô nghiện kích thích mạo hiểm, từ nhỏ tới lớn, trong mơ cô cũng mơ thấy trốn chạy chém giết ma quỷ. Thậm chí đôi khi trong đầu cô nảy sinh ra ý nghĩ quái quỷ, ước mình không sinh ra ở một thế giới hòa bình yên ả như bây giờ.
Nhưng cuộc sống của Dư Tô lại hoàn toàn tương phản với mơ mộng của cô, dù có là ngày còn đến trường, cho đến khi bắt đầu đi làm, Dư Tô lúc nào cũng bị giam cầm bởi cuộc sống bình yên nhất, tầm thường nhất. Dư Tô sống một cuộc sống rất bình thường, rất tiêu chuẩn. Đến tuổi trưởng thành, tốt nghiệp, đi làm, bị cha mẹ cằn nhằn thúc giục mà không ngừng đi xem mắt. Dư Tô năm nay mới 23 tuổi, nhưng dường như cô đã nhìn thấu trọn vẹn cuộc đời mình sau này sẽ ra sao.
Có lẽ cô sẽ tìm được một người đàn ông mà mình không thực sự yêu, sau đó kết hôn, sinh con, nuôi nấng chúng, chăm lo dạy dỗ chúng. Đợi cho thanh xuân, cho nhiệt huyết của cô dần dần bị cuộc sống tầm thường làm cho phai nhạt, kiệt quệ, cho đến một ngày sẽ không còn lại gì. Nhiều người sẽ thích một cuộc sống bình an giản dị như vậy, nhưng Dư Tô thì không. Không phải cô cảm thấy sống như vậy không tốt, chỉ là thực sự Dư Tô không muốn sống một cuộc đời như thế. Cô sợ đến một ngày khi mái đầu đã bạc phơ, ngồi nhớ về cuộc đời mình rồi nhận ra cuối cùng đến một kỷ niệm để nhớ lại cũng không có. Mà giờ đây, đột nhiên có trò chơi kỳ lạ này xuất hiện, nó mở ra cho con đường rộng rãi êm ả của cô một lối rẽ mới. Có thể trò chơi này xuất hiện là để cứu vớt lấy những người như cô. Đương nhiên, Dư Tô cũng sẽ cố mà sống cho bằng được, cô vẫn còn cha mẹ, còn em trai ở nhà.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//trở mình, suy nghĩ miên man rồi cũng từ từ ngủ mất//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// ngủ không sâu, dường như mới chỉ chợp mắt được một lúc đã bừng tỉnh giấc vì tiếng gõ cửa "cốc, cốc, cốc" vang lên ngày một lớn//
Âm thanh ấy gần như thể vang ngay lên bên tai, nghe rõ mồm một.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//giật mình bật dậy, mò mẫm hướng về phía giường đôi mà nhỏ giọng//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Sếp"
Đèn bàn trên tủ đầu giường bừng sáng, ánh sáng mờ mờ ảo ảo bỗng chốc đã rọi khắp phòng.
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Dư Tô thấy Vương Tam rời giường, chậm rãi cẩn thận cài từng chiếc cúc áo.//--
Lúc anh ta cài đến chiếc cúc thứ năm, ngoài cửa bắt đầu vọng lại tiếng van vỉ cầu xin, giống y hệt đêm hôm qua.
Chỉ khác ở chỗ tiếng kêu khóc và đập cửa lớn hơn ngày hôm qua rất nhiều, đến mức Dư Tô tưởng chừng có khi tai mình sắp điếc tới nơi
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
// bắt đầu sốt ruột, nhưng Vương Tam lại vẫn cứ thong dong bình thản. Ngay lúc cô muốn mở miệng thúc giục, Vương Tam lại quay đầu nhìn cô mà hỏi//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Cô có biết giờ nên làm gì không?"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//sửng sốt mất mấy giây//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Bên ngoài tiếng kêu thét van xin cùng tiếng đập cửa rầm rầm cứ ngày một lớn, khiến cô không thể không lớn tiếng đáp//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Tôi nghĩ chúng ta nên mở cửa."
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Vậy thì mở thôi. Cô mở đi."
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//liếc cửa phòng một cái, rồi lại cúi đầu sửa sang lại ống tay áo//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//híp mắt//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
**thầm nghĩ, giờ người này đang muốn đẩy cô đi trước làm bia thế mạng đây.
Nhưng dù sao bây giờ không phải cô ra mở cửa thì cũng là anh ta mở, kiểu gì cũng phải có một người làm. Mà Dư Tô lại là người mới, cô còn rất nhiều điều chưa hiểu về trò chơi này, nhất định cô phải bám chặt lấy Vương Tam.
Giờ Dư Tô ra mở cửa, nếu chết thì là do cô xui xẻo, nhưng nếu đây là cách chính xác thì có thể tiếp tục dựa hơi người đàn ông kia
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//Do dự trong chớp mắt, cô rất nhanh đã cất bước tiến về phía cửa phòng, lúc còn đang do dự đặt tay lên tay nắm cửa, cô đã nghe thấy tiếng Vương Tam truyền tới từ đằng sau//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Cô không sợ mở cửa ra sẽ phải chết thảm như cô gái hôm qua à?"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//dừng tay, quay đầu nhìn anh ta//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Sợ, nhưng vẫn phải làm."
Tiếng kêu cứu cách một lớp cửa gỗ truyền lại cứ ngày một lớn dần, cũng không biết kẻ ngoài kia dùng mấy phần sức mà cả cánh cửa cũng rung bần bật theo mỗi nhịp gõ.
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//bật cười, hỏi//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Sao cô lại nghĩ nên mở cửa?"
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
//nhìn anh ta, nói nhanh//
Dư Tô (Tô Ngư)
Dư Tô (Tô Ngư)
- "Tôi căn cứ vào trực giác mà đoán đêm qua Tiết Mi chắc hẳn đã không mở cửa. Khi đó chúng ta mới chỉ vừa bước vào trò chơi, cũng không biết được bà chủ nhà nghỉ là NPC hay là Boss, mà hôm qua bà ta lại nhắc nhở mọi người ban đêm đừng nên mở cửa. Tiết Mi là người thứ nhất bị gõ cửa phòng, trước đó cô ta vẫn chưa tìm được chút manh mối nào về ván chơi này, tôi đoán cô ta sẽ chọn nghe lời bà chủ, không mở cửa phòng. Nhưng chúng ta không giống như vậy. Chúng ta biết đêm qua cô ta đã bị giết, cũng đã phát hiện ra bà chủ nhà nghỉ này rất kỳ quái. Đương nhiên cũng có thể đêm qua Tiết Mi đã mở cửa, dù sao Lý Nhất cũng bảo rằng lúc cô ấy đi qua phòng Tiết Mi đã thấy cửa mở toang rồi. Cô ấy sẽ không vì chuyện nhỏ nhặt này mà nói dối chúng ta, nếu cửa đúng thật vẫn khóa chặt thì Lý Nhất không có chìa khóa sao có thể mở nổi cửa. Chỉ là người không mở nổi cửa, nhưng quỷ thì mở được, huống chi lại là bà chủ nhà trọ có chìa khóa phòng. Vậy nên tôi nghiêng về phương án Tiết Mi đêm qua không mở cửa phòng hơn."
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//Bờ môi anh khẽ cong nhẹ lên trong thoáng chốc, cũng không nói Tô Ngư đúng hay sai, chỉ bảo//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Mở cửa đi."
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
//vừa dứt lời, bên ngoài đã truyền đến tiếng thét thảm thiết đầu tiên//
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
NovelToon
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
- "Không like tôi bắn, tôi là cảnh sát đó"
???(Vương Tam)
???(Vương Tam)
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play