Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[TR×AllTakemichi] Ánh Sao Trong Mắt Nàng..

Chap 1: Xin việc

.
___________________________
NovelToon
NovelToon
NovelToon
Một thân ảnh đang ngồi lặng lẽ trước bàn làm việc, mái tóc vàng óng , hơi xoăn nhẹ, mềm mại như tơ - mang theo nét đáng yêu tự nhiên nhưng lại khiến người ta khó rời mắt.
Mỗi lọn tóc khẽ lay động khi có làn gió đêm khẽ lướt nhẹ, len lỏi qua khung cửa sổ hé mở, làm tấm rèm trắng mỏng bay phấp phới như đôi cánh mỏng đang nhảy múa trong ánh sáng dịu nhẹ.
Đôi mắt đen sáng lấp lánh như chứa cả bầu trời đầy sao, chăm chú nhìn vào màn hình phát ra ánh sáng xanh mờ.
Ánh mắt ấy mang theo sự tập trung, xen chút mệt mỏi nhưng vẫn tạo nên một khung cảnh yên bình và ấm áp.
Đôi tay không ngừng chuyển động, gõ liên hồi lên bàn phím như đang cố gửi đi những thông điệp quan trọng, từng phím bấm vang lên nhịp nhàng trong không gian yên ắng.
Tiếng chuông gió nơi góc cửa khẽ reo vang — không ồn ào, chỉ là những âm thanh nhẹ nhàng, như một lời thì thầm của đêm khuya góp vui với những khoảng lặng.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Hmm...
Trong khoảnh khắc ấy, mọi thứ dường như đang chậm lại — rèm khẽ bay, chuông gió khẽ reo, và ánh nhìn kia vẫn lặng lẽ dõi theo từng dòng chữ trên màn hình… như thể cả thế giới chỉ gói gọn trong căn phòng nhỏ này, nơi một người đang âm thầm gieo những hy vọng giữa lòng đêm.
Trên bàn, một ly cà phê đen đã được rót ra nhưng đã nguội đi từ lâu, khói nóng đã tan nhưng hương đậm vẫn còn vương vấn trong không khí.
Ly cà phê nằm đó như chứng nhận cho sự bận rộn của người ấy. Màn hình vẫn sáng, hiển thị khung đăng tin tuyển dụng:
“Cần tuyển nhân viên part-time – làm việc tại quán cà phê nho nhỏ, +1 điểm nhẹ nhàng cho các bạn yêu mèo (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠).”
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Hehe(⁠✯⁠ᴗ⁠✯⁠)! Cuối cùng cũng tìm được 1 việc đúng ý mình ròi nè:> //vui vẻ//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Để coi...
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Quán này nằm trong một con hẻm hả(⁠•⁠ ⁠▽⁠ ⁠•⁠;⁠)..
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Ờm..cũng cũng đi ha(⁠ ̄⁠ヘ⁠ ̄⁠;⁠)..
_Dưới đây là đoạn tin nhắn của em và người chủ quán_
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
: Dạ chào quán ạ!
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
: Mình mới thấy tin tuyển dụng của quán aa (⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠)!
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
: Mình có thể xin ứng tuyển vào làm được khôm/⁠ᐠ⁠。⁠ꞈ⁠。⁠ᐟ⁠\?
Khi em đang cầm tắch cà phê đưa lên miệng chuẩn bị thưởng thức, thì tin nhắn đã đến:
Nhân vật nữ phụ
Nhân vật nữ phụ
: Oke lun!!! Vậy ngày mai bạn vào làm lun nhé :D!
Nhân vật nữ phụ
Nhân vật nữ phụ
Ca làm của bạn sẽ được bắt đầu vào lúc 7g30 đến 10g30 tối nhaa(⁠≧⁠▽⁠≦⁠)!!
Nhân vật nữ phụ
Nhân vật nữ phụ
: Chúc bạn đi làm vào ngày đầu tiên được thuận lợi và may mắn aa <⁠(⁠ ̄⁠︶⁠ ̄⁠)⁠>!!
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
...:0
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Ủa..//gãi đầu//
Tại sao em lại bất ngờ như vậy ?
Vì trước khi gửi tin nhắn thì lúc đó em vẫn còn lưỡng lự không biết có nên nhấn gửi hay không.
Một quán cà phê nuôi mèo, nằm trong hẻm, mở suốt đêm – nghe vừa mơ mộng, vừa kỳ lạ. Nhưng chẳng hiểu sao, em lại thấy… Như bị hút vào.
Nhưng có điều là em lại không ngờ mình được nhận vào làm nhanh tới vậy. Khiến em còn chưa kịp định hình lại những chuyện vừa xảy ra..
Nhanh… như chớp. Nhanh đến mức em còn chưa kịp nghĩ xem mai nên mặc gì.
.
.
___________________________
Tại một quán caffee có tên là "Caffee Cat Heaven "
Một quán cà phê nhỏ nhỏ xinh xinh được thiết kế theo phong cách ấm cúng, xanh mát và nghệ thuật, nay trở nên sống động hơn nhờ sự xuất hiện của rất nhiều bé mèo đáng yêu (⁠ ⁠ꈍ⁠ᴗ⁠ꈍ⁠)
Ngoài quán thì các bạn có thể thấy một bảng thực đơn lớn hình mèo được đặt ở ngoài để khách có thể xem quán có những món gì, những chậu hoa xinh đẹp được trồng ở xung quanh quán và các bé mèo đáng yêu ngồi thư thái ở ngoài để chào mừng bạn bước vào quán.
Phía trong quán thì sao?
Phía trong quán được mang màu sắc ấm áp với ánh vàng nhẹ, gỗ nâu và sắc xanh của cây với phong cách ấm cúng, sàn gạch nâu, bàn ghế gỗ và cửa sổ kính lớn đón nắng vàng dịu nhẹ tạo cảm giác thư giãn và gần gũi.
Quán có ánh sáng tự nhiên tràn ngập nhờ những ô cửa kính cao và rộng với khung vòm cổ điển để nhìn ra bên ngoài. Nắng xuyên qua tán lá cây, tạo ra một bầu không khí dễ chịu và nhẹ nhàng.
Quán được trang trí bằng rất nhiều cây xanh – cây treo trên trần, cây đặt trên bàn, kệ và cả bậu cửa sổ góp phần tạo cảm giác thư giản. Điều này khiến không gian trông như một khu vườn nhỏ.
Nội thất, bàn ghế được làm bằng gỗ đơn giản nhưng đẹp mắt, được sắp xếp gọn gàng. Quầy thu ngân cong nằm ở phía bên phải, có các ghế cao xung quanh.
Các kệ sách cao chất đầy sách, tạo cảm giác thư viện thu nhỏ. Phía sau quầy là bảng menu viết tay hình mèo, mang phong cách vintage, và những máy pha cà phê chuyên nghiệp.
Có rất nhiều bé mèo với nhiều giống khác nhau nhưng lại rất yên tình và ngoan ngoãn: một bé ngồi cạnh cửa sổ, ánh nắng chiếu vào lông óng ánh. Một bé lông xù màu cam cuộn tròn ngủ ngon lành trên quầy thu ngân. Một bé đen tuyền trông "cool ngầu" ngồi giữa hai chậu cây. Vài bé đang ngồi trên bàn, ghế, thậm chí cả trên kệ sách và bậu cửa sổ. Và có bé lông trắng muốt nằm duỗi người giữa lối đi, ánh sáng hắt lên thân mềm mại.
Tổng thể, đây là một quán cà phê lý tưởng cho những người yêu sự yên tĩnh, thiên nhiên và thích đọc sách hoặc làm việc trong một không gian thư giãn, tạo cảm giác yên bình, xanh mát và ấm áp, nơi mọi thứ đều hài hòa và đáng yêu..
.
Ca đêm ở Quán cà phê Mèo bắt đầu từ khi mặt trời đã khuất hẳn, phố xá cũng dần chìm vào tĩnh lặng.
Nhưng nơi đây, ánh đèn vàng ấm áp vẫn sáng rực, len lỏi qua khung cửa kính mở, hắt ra một ánh sáng dịu dàng như mời gọi những tâm hồn lang thang tìm chút bình yên.
Em bước đến trước cửa quán, chiếc túi vải nhỏ đung đưa theo nhịp bước chân còn lúng túng.
Bộ đồng phục quán là một chiếc tạp dề màu kem có hình một chú mèo con đang ngủ, khoác ngoài chiếc áo sơ mi trắng giản dị – không quá cầu kỳ, nhưng khi em mặc vào lại trông đáng yêu một cách kỳ lạ.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Phù...//hít thở//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Được rồi! Vào thoii(⁠*⁠´⁠ω⁠`⁠*⁠).
Tiếng chuông cửa leng keng vang lên khi em đẩy cửa bước vào.
Mùi cà phê hoà quyện cùng mùi bánh ngọt tràn ra ôm lấy em, ấm áp như một cái ôm nhẹ nhàng đầu ngày.
Em vừa hít một hơi thật sâu. Hồi hộp có, háo hức cũng có...
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Thật tuyệt dờiʕ⁠ ⁠ꈍ⁠ᴥ⁠ꈍ⁠ʔ!//cảm thán//
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
?//nhìn thấy em đang đứng ngay cửa//
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Ồ! Chào em nha em là nhân viên mới vào phải không?
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Dạ vâng là em ạ, chào anh nhaa (⁠人⁠ ⁠•͈⁠ᴗ⁠•͈⁠)//vui vẻ//
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Ừm, vậy bây giờ anh sẽ hướng dẫn vài điều trước nhé:D!
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Công việc của em sẽ là đứng tại quầy thu ngân, đem bánh ra cho khách, và lao dọn bàn ghế để kết thúc ca làm việc nhé^^.
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Sẽ có ghế để ngồi nên em muốn đứng hay ngồi rì cũng được :].
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Gặp thằng nào bố láo thì cứ bay dô phang nó nha em ಡ⁠ ͜⁠ ⁠ʖ⁠ ⁠ಡ.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Dạ??
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Em cũng đừng lo tại vì có bạ chủ gánh nên đừng ngại mà để bọn nó đập phá hay chửi bới quán mình nè^^.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
:000..//kiến thức mới đã được tiếp thu//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Dạ vâng! Em biết ròi ạ!
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Em sẽ làm việc thật tốtᕙ⁠(⁠@⁠°⁠▽⁠°⁠@⁠)⁠ᕗ!!
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Được rồi, vậy bây giờ anh về nhé!//thu dọn đồ đạc//
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
Chúc em có một ngày làm việc thật suôn sẻ và gặp nhiều may mắn!!
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Dạ vâng em cảm ơn :33
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Tạm biệt anh ạ(⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠)!//cúi đầu//
Sau vài lời chào hỏi, em được hướng dẫn đứng tại quầy thu ngân, nơi có thể bao quát gần như toàn bộ không gian êm dịu của quán.
Bộ tóc vàng ngắn của em, cùng với ánh mắt vẫn long lanh như cũ, nhưng trong đêm tối lại càng giống những ngôi sao nhỏ sáng lên giữa bầu trời khép kín.
Ca đêm không ồn ào. Chỉ có tiếng nhạc lặng lẽ phát từ loa, tiếng leng keng khi ai đó ra vào, và… tiếng mèo kêu ư ử khi được vuốt ve.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Quàooooo(⁠✯⁠ᴗ⁠✯⁠)!!!
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Quán tuy nhìn bên ngoài là vậy nhưng bên trong lại rất đẹp và yên tĩnh (⁠≧⁠▽⁠≦⁠)!//phấn khích//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Mình thật may mắn khi làm việc tại một quán cà phê yên bình và đẹp đẽ như thế này!! //Happy happy//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Đẹp quá đi.. (⁠人⁠ ⁠•͈⁠ᴗ⁠•͈⁠)
Thật là tiếc khi quán "Caffee Cat Heaven" này lại nằm ở một con hẻm vắng vẻ không người qua lại..
Giữa một con hẻm nhỏ, yên tĩnh và gần như tách biệt với thế giới bên ngoài, có một quán cà phê ẩn mình dưới tán cây rậm rạp.
Không biển hiệu rực rỡ, không tiếng nhạc lớn – chỉ là ánh sáng vàng dịu hắt ra từ khung cửa vòm, len lỏi qua làn sương mỏng trong đêm.
Tưởng chừng như một đây là một nơi chẳng ai chú ý đến, nhưng Wow ⊙⁠.⁠☉ — bên trong quán lại nhộn nhịp và ấm áp đến lạ..
Tiếng cười nhỏ nhẹ, tiếng thìa chạm vào tách sứ, và cả những tiếng "meo~" dịu dàng vang lên giữa không gian thơm mùi cà phê rang mới.
Cùng lúc đó, ánh sáng dịu êm từ ngoài quán đã thu hút hai bóng người lại gần.
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Ngài muốn vào quán này sao ạ..?
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Ờ...mày ở bên ngoài chờ đi.
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Nhưng..tôi muốn vào trong đó với ngài.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Cãi?
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Dạ không ạ tôi xin lỗi vua...//cúi người//
Sano Manjiro
Sano Manjiro
//Quay mặt đi và bước vào trong//
*Leng keng*
.
.
~Còn tiếp~
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
Like truyện cho chế đi (⁠´⁠ ⁠.⁠ ⁠.̫⁠ ⁠.⁠ ⁠`⁠)

Chap 2: Tiệm bánh

.
.
NovelToon
Buổi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, ánh sáng vàng cam rực rỡ lan tỏa khắp không gian.
Trên con đường nhỏ phủ đầy hoa dại rực rỡ, hai bóng người – một cao, một thấp – đang cùng nhau sải bước.
Cả hai như đang đắm chìm trong một khoảnh khắc bình yên của thiên nhiên, hòa quyện cùng ánh nắng cuối ngày và hương hoa nhè nhẹ.
Tạo nên những khung cảnh lãng mạn, nổi bật trên nền trời nhuốm màu ấm áp, với những đám mây lững lờ..
Em thì tung tăng bay nhảy, những bước chân nhẹ nhàng được đặt trên nền cỏ nhưng lại khiến tà váy rung rinh theo từng nhịp bước của em.
Trong khi hắn thì chậm rãi theo phía sau mà nhẹ nhàng hưởng thụ buổi hoàng hôn ấp ấm đó, đôi mắt ánh lên sự si tình mà lặng lẽ ngắm nhìn em, cả hai tay đan tay như hoà huyện cùng với thiên nhiên tuyệt đẹp.
Bóng dáng của họ được kéo dài trên mặt đất bởi ánh sáng ngược, tạo nên một hình ảnh vừa lãng mạn, vừa đầy chất thơ.
Những bông hoa phía trước được ánh nắng chiếu xuyên qua từng cánh hoa - từng chiếc lá, tạo ra hiệu ứng lung linh huyền ảo..
Toàn bộ khung cảnh toát lên sự tĩnh lặng, và ấm áp, mang một cảm giác bình yên đến lạ, như thể thời gian đang chậm lại trong khoảnh khắc hạnh phúc này.
Đoán xem tôi là ai?
Đoán xem tôi là ai?
Hứm hưm//tung tăng//
Đoán xem tôi là ai?
Đoán xem tôi là ai?
Anh oii(⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)!!
Đoán xem tôi là ai?
Đoán xem tôi là ai?
Tại sao lúc đó chúng ta lại gặp được nhau dạ??
Đoán xem tôi là ai?
Đoán xem tôi là ai?
Tại sao à?
Đoán xem tôi là ai?
Đoán xem tôi là ai?
Tại vì định mệnh đã cho tôi gặp được em..
.
___________________________
NovelToon
Giữa ánh đèn vàng dịu của quán cà phê lung linh trong đêm, hoà quyện cùng với bài nhạc nhẹ nhàng được phát ra từ đỉa đệm của máy phát nhạc.
Một nhân viên đứng tại quầy thu ngân với bộ đồng phục màu nâu be nhã nhặn, điểm xuyết bằng chiếc tạp dề nhỏ có thêu tên quán. Tóc em xoăn nhẹ, vàng óng như mật, nổi bật dưới ánh sáng ấm áp.
*Leng keng leng keng*
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
A! Iasshaimase//cúi người//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
(⁠.⁠ ⁠❛⁠ ⁠ᴗ⁠ ⁠❛⁠.⁠)//cười//
Ngay khi cánh cửa mở ra, tiếng chuông nhỏ khẽ vang lên báo hiệu có khách mới.
Em lập tức cúi nhẹ người chào – nụ cười rực rỡ ấy như phá vỡ màn đêm ngoài con hẻm.
Đôi mắt xanh ánh lên sự hân hoan, long lanh như đang phản chiếu cả vầng trăng.
Má em ửng hồng, đôi tay đan lại cùng với nụ cười toả nắng, dễ thương như chính vẻ ngoài tinh nghịch của em.
Thế nhưng, chính cái nụ cười toả nắng ấy lại khiến hắn đứng khựng lại nơi cửa, quên cả lời định nói – chỉ biết trân trân nhìn em như thể vừa bước vào một giấc mơ có thật.
Trong khoảnh khắc ấy, không gian như chậm lại – chỉ còn tiếng tim đập và ánh mắt ngỡ ngàng trước nụ cười thuần khiết đến nao lòng.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
...//ngơ//
Sau cái cúi chào cùng nụ cười rực rỡ như mặt trời nhỏ, em nghiêng đầu dịu dàng, ánh mắt vẫn ánh lên sự thân thiện và chân thành:
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Quý khách muốn gọi món gì ạ (⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠)?
Sano Manjiro
Sano Manjiro
...
Hắn đứng trước quầy nhưng vẫn còn ngẩn người. Ánh mắt không rời khỏi gương mặt em.
Có lẽ trong tâm trí hắn lúc đó, cà phê hay bánh ngọt gì cũng trở nên vô nghĩa—bởi em, nụ cười của em, mới là thứ khiến hắn không thể rời mắt.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
..?//chớp mắt vài cái//
Em hơi chớp mắt, nhướng nhẹ mày, khẽ nghiêng đầu, nụ cười vẫn giữ nguyên như ánh trăng treo trên cửa sổ.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
...//ngắm nhìn em//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
(⁠ ̄⁠ヘ⁠ ̄⁠;⁠)..?//lạnh sống lưng khi bị hắn nhìn chằm chằm//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Q-Quý khách ơi^^?
Vài giây trôi qua- nhưng em vẫn không nhận được một hồi đáp nào.
Em tưởng hắn cho em ăn nguyên trái bơ to chà bá, bèn cúi người về phía trước một chút, giọng cao lên nhẹ nhàng nhưng vẫn giữ vẻ lịch sự:
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Quý khâch ơi? Quý khách muốn gọi món gì ạ^^?
Sau vài lần gọi, hắn như bừng tỉnh khỏi giắc mộng, cuối cùng hồn của hắn cũng đã về với thực tại, liền đáp:
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Một phần Tayaki, Dorayaki và...
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Một ly cà phê đen...
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
(⁠;⁠ŏ⁠﹏⁠ŏ⁠)//run run//
Khi hắn cất giọng lên lại khiến em rùng mình vì chất giọng lạnh lùng, không cảm xúc và mang đầy sát khí đó của hắn..
Cộng thêm khuôn mặt u tối, đôi mắt vô hồn đen láy khiến người ta, khi nhìn vào, có cảm giác như rơi xuống một hố sâu không đáy.
Phía dưới mắt là quầng thâm dày đặc như gấu trúc, càng khiến vẻ ngoài của hắn thêm phần đáng sợ khi phải đối diện trực tiếp.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Dạ được! Vậy xin quý khách đợi ít phút tôi sẽ mang bánh ra ngay (⁠;⁠^⁠ω⁠^ )..
Em ghi chép nhanh tay, rồi cúi nhẹ đầu một lần nữa trước khi quay vào bếp. Lúc đi ngang qua, em thấy hắn vẫn... nhìn theo, như đang quan sát từng cử chỉ của em.
Tiếng chân em nhẹ tênh như tan vào mùi thơm của bánh đang nướng và cà phê vừa xay.
.
Em bước vào căn bếp nhỏ phía sau quầy – nơi có ánh đèn vàng ấm.
Mùi bột bánh lan toả khắp không gian và tiếng tích tắc khe khẽ của chiếc đồng hồ treo tường.
Cánh cửa khép lại sau lưng, chỉ còn em với thế giới bé xíu này.
Chiếc ghế kê thấp được kéo tới – đủ để em với tay lên kệ lấy bột.
Thân hình em nhỏ bé, nhưng từng động tác lại nhanh nhẹn lạ thường.
Tay trái đong đếm nguyên liệu, tay phải bật bếp, chỉnh lửa.
NovelToon
NovelToon
NovelToon
Lúc lật bánh Dorayaki, vài giọt bột vương lên má, nhưng em lại không để ý, chỉ mím môi thật tập trung.
Hơi nóng bốc lên làm vài lọn tóc cong nhẹ mà bám vào trán.
Nước nóng được em rót đều tay lên lớp cà phê xay mịn, từng giọt từng giọt nhỏ xuống phin giấy, tan vào hương thơm dịu nhẹ lan khắp căn phòng.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
//Híttttt hà..//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Ừm..Thơm phức(⁠ ⁠ꈍ⁠ᴗ⁠ꈍ⁠)
Bếp tuy nhỏ, nhưng dưới bàn tay em, mọi thứ xoay tròn như có nhịp riêng: nho nhỏ, gọn gàng, đầy tỉ mỉ.
Một chiếc bánh nở vàng. Một chiếc đĩa sứ được đặt ngay ngắn. Cà phê cũng đã kịp chảy ra, đen sẫm và thơm đậm mùi
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Phù...Cuối cùng cũng xong(⁠.⁠ ⁠❛⁠ ⁠ᴗ⁠ ⁠❛⁠.⁠).
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Bây giờ thì đem ra cho khách thoiii:3
Em đặt tất cả lên khay, hít một hơi, xoay người mở cửa bước ra ngoài
.
.
Bên phía của hắn
Sano Manjiro
Sano Manjiro
...//nhìn xung quanh//
Khi em đang trong bếp chuẩn bị khay bánh và cà phê, ở bên ngoài hắn đang quan sát xung quanh quán của em — ánh mắt đảo một vòng từ những chiếc đèn treo nhỏ, mấy kệ sách cũ, cho đến các bé mèo đang nằm lười biếng trong góc.
Cả không gian toát ra một vẻ yên bình kỳ lạ, như thể nơi đây tách biệt hẳn khỏi thế giới ngoài kia.
.
NovelToon
Khi hắn đang hơi lơ đãng thì có một bé mèo với thân hình mũm mĩm, bộ lông mềm mại, chuche phô mai que đang ngồi cạnh cửa mà nhìn chằm chằm hắn..
Bánh
Bánh
Meo~//ngáp//
Bánh
Bánh
(⁠^⁠.⁠_⁠.⁠^⁠)⁠ノ...
Bánh
Bánh
Meo meo~ "Trẫm phải lết cái thân này mà đi tiếp khách thôi"//từ từ đi tới chỗ hắn//
Bánh
Bánh
Ngaoww~//dụi dụi vào chân hắn//
Sano Manjiro
Sano Manjiro
..?//hơi cảnh giác mà nhìn xuống//
Bỗng nhiên, một bé mèo mũm mĩm tiến lại gần, khẽ cọ vào chân hắn.
Hắn hơi cảnh giác, đôi mắt đanh lại, cúi xuống theo phản xạ mà nhìn nó.
Bánh
Bánh
Méo meo mèo~//dụi dụi//
Bé nó nhìn anh bằng đôi mắt to tròn long lanh, rồi dụi đầu thêm lần nữa.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
...
Sano Manjiro
Sano Manjiro
"...Mập quá"
Sano Manjiro
Sano Manjiro
//cuối xuống bế nó lên//
Bánh
Bánh
" Chời ơi! Người gì đâu mà lạnh ngắt dậy má"
Bánh
Bánh
"Mới từ cõi trên lên đây hả..?"
Hắn không cưỡng lại được mà đưa tay bế nó lên, khẽ chạm vào cái thứ mềm mại nằm ở lòng bàn chân nó.
NovelToon
Sano Manjiro
Sano Manjiro
"Mềm mềm"
Bánh
Bánh
ฅ⁠^⁠•⁠ﻌ⁠•⁠^⁠ฅ"Heh thích ròi chứ rì"//miệng nó nhếch lên//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
..?.//nhìn hắn//
Và ngay khoảnh khắc khi em bước ra khỏi căn bếp.
Em thấy hắn.
Hắn đang đứng trước quầy thu ngân của em, đầu cúi xuống nhìn bé mèo mũm mĩm của quán đang nằm gọn trong vòng tay hắn, mắt lim dim hưởng thụ.
Trong khi hắn thì mặt không cảm xúc, tay cầm lòng bàn chân mà nhấn nhấn vào đệm chân của nó.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
(⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)//nhìn hắn//
Em đứng yên giây lát. Tay vẫn ôm khay bánh bày Taiyaki vừa nướng còn nóng hổi, một chiếc Dorayaki ngọt mềm và ly cà phê đen còn nghi ngút khói.
Rồi em khẽ cười, tiến lại gầnnđặt đĩa bánh và ly cà phê xuống bàn.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Quý khách ơi..
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Taiyaki và Dorayaki và ly cà phê đen của ngài đây ạ(⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠).
Gió ngoài hẻm thổi nhẹ qua khung cửa, kéo theo mùi bánh ngọt và hơi ấm từ quán ra bên ngoài.
Trong khoảnh khắc ấy, ánh nhìn em và hắn vô tình chạm nhau, như gợi mở một điều gì đó... rất đặc biệt.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Ừ..//thả con mèo xuống//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Tổng lại hết là ***, quý khách muốn trả bằng thẻ hay tiền mặt ạ^^?
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Thẻ..
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Dạ vâng(⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠).
Sau khi tính tiền xong thì hắn đã mở cửa bước ra bên ngoài.
Cánh cửa kính khẽ vang lên tiếng leng keng lần nữa.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Chúc quý khách có một buổi tối yên bình và ấm áp ạ!
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Sayounara//cuối người//
Sau lời chào của em, hắn đang bước chân ra ngoài thì chợt khựng người lại, quay đầu mà nhìn em.
Nhưng sau đó hắn lại bước đi tiếp như chưa có chuyện gì xảy ra.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
//Lén nhìn lên//
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Phù...
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Đáng sợ quá đi (⁠*⁠・⁠~⁠・⁠*⁠)....
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Mình có thù oán với ổng hay rì mà ổng cứ nhìn mình chằm chằm •ו
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Nhưng mà..
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Cũm đẹp zai hen (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Hí hí hí :33//vui sướng//
___________________________
Gió đêm vẫn nhẹ nhàng lướt qua con hẻm vắng. Rèm cửa lại bay phấp phới, chuông gió kêu khẽ như thì thầm lời chào tạm biệt.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
//bước ra khỏi quán//
Hắn đi chậm rãi dọc theo con đường hẻm rồi bước lên một chiếc xe sang đỗ sẵn gần đó, chiếc xe đen bóng loáng phản chiếu ánh đèn đường lấp lánh.
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Ngài mua xong rồi ạ?
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Ừ..
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Vậy bây giờ chúng ta về nhé?
Sano Manjiro
Sano Manjiro
//nhìn//
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Chờ chút.
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Dạ vâng(⁠─⁠.⁠─⁠|⁠|⁠)...
Sano Manjiro
Sano Manjiro
//Quay đầu nhìn ra ngoài//
Ngồi vào xe, hắn không vội rời đi
Hắn quay đầu lại, ánh mắt lặng lẽ nhìn ra cửa sổ phía sau, như thể vẫn còn điều gì đó chưa kịp nói.
Đôi mắt ấy — sâu, trầm, lặng lẽ và có chút tiếc nuối — vẫn đang hướng về phía quán của em.
Ánh sáng từ khung cửa kính quán vẫn rọi ra con hẻm, và bên trong qua lớp kính mờ, bóng dáng nhỏ bé của em vẫn đang dọn dẹp, ánh đèn vàng phủ lên em một lớp dịu dàng hệt như tranh vẽ.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Lái đi..
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Vâng!
Rồi chiếc xe chuyển bánh, lặng lẽ hoà vào đêm đen..
.
.
Hết
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
Ủng hộ truyện của chế đi cắc bợn:>
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
Hyhy:]

Chap 3: Trêu chọc

.
.
NovelToon
Chiếc xe sang trọng lặng lẽ rời khỏi con hẻm nhỏ như chưa từng xuất hiện, không một dấu vết nào để lại..
Gió đêm vẫn thổi, nhưng những gì còn sót lại là mùi cà phê còn động lại và dư âm của một nụ cười.
Chiếc xe lướt qua những con phố vắng, rẽ vào một con đường riêng dẫn sâu vào khu vực ngoài rìa thành phố.
Không đèn, không người — chỉ có hàng cây cao im lặng như đang canh gác một điều vô cùng bí mật.
Cuối con đường, một căn biệt thự đồ sộ hiện ra giữa màn đêm, với cánh cổng sắt lớn và những ánh đèn vàng lạnh lẽo hắt lên từ mặt đất.
NovelToon
Chiếc xe sang đỗ lại trước cổng.
Cửa từ từ mở ra.
Hai bóng người bước ra — một là hắn, người còn lại được mệnh danh là chó điên của hắn, dáng người thấp bé của hắn bước đi chắc nịch và gương mặt lạnh như sắt đá.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
...
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
...//theo sau hân//
Không nói lời nào, cả hai tiến thẳng vào bên trong biệt thự.
.
Nhưng ở một góc nào đó..
Nhân vật nữ phụ
Nhân vật nữ phụ
1: Chời ơi mấy bây lẹ lên coi boss sắp tới cửa rồi kìa!!!!
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
5: Từ từ má cho tao chỉnh lại tóc cái (⁠@⁠_⁠@⁠;⁠)!!
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
8: Mịa nó! Lạng hoạng là ăn kẹo đồng như chơi đó mấy má ơi!!
Nhân vật nữ phụ
Nhân vật nữ phụ
2: ..."Boss chứ không phải cha.."//thì thầm//
Nhân vật nữ phụ
Nhân vật nữ phụ
4: Ê ê cái dây buộc tóc của tao đâu???//hỏn lọn//
Nhân vật nam phụ
Nhân vật nam phụ
7: Nhanh cái tay lên༼⁠;⁠´⁠༎ຶ⁠ ⁠۝ ⁠༎ຶ⁠༽!!!
Nhân vật nữ phụ
Nhân vật nữ phụ
1: Trời ơi, mấy mẹ con lại mấy mẹ luôn(⁠ノ⁠ಠ⁠益⁠ಠ⁠)⁠ノ!
Sau một hồi lộn xộn rùm ben hết cả lên, thì tất cả cũng đã đâu vào đấy.
Mặc dù có hơi rối một chút nhưng không sao!!(⁠人⁠ ⁠•͈⁠ᴗ⁠•͈⁠) Vừa kịp lúc để chờ người boss của họ bước vào.
.
Cánh cửa lớn từ từ mở ra, ánh đèn trần chiếu xuống sàn đá cẩm thạch, để lộ một đại sảnh với nội thất cầu kỳ, lạnh lẽo và sang trọng.
Trên tường là những bức tranh trừu tượng và vài chiếc mặt nạ cổ.
Tất cả đều toát lên sự giàu có — nhưng cũng là sự nguy hiểm âm thầm.
Một vài người đứng ở các góc, ăn mặc kín đáo, nhưng lại không có ai dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
Có ngu đôu mà nhìn:)
Bên trong là đại sảnh rộng lớn — nơi từng chứng kiến vô số cuộc thương lượng đẫm máu, án mạng âm thầm, hoặc là những cảnh mang yếu tố 18 và..những quyết định thay đổi cả một khu vực ngầm trong thành phố.
Nhưng cũng là nơi những thành viên cốt cán của một băng tội phạm khét tiếng nhất đang tụ họp.
Ngay khi hắn bước vào.
Một làn khí lạnh len lỏi theo từng bước chân của hắn.
Cả không gian đại sảnh bỗng chốc lặng im.
Chỉ còn lại hai âm thanh rõ ràng vang lên trong sự tĩnh mịch:
Lép... bép...lép ...bép...
Tiếng dép đế cao su đặc trầm nện xuống sàn đá.
Cộp... cộp...cộp
Tiếng giày da bóng loáng của người đi phía sau — "thiếu nữ" của hắn — vang lên từng nhịp, lạnh như nhịp đập của thời gian.
Mỗi bước chân, không nhanh, không chậm nhưng đều mang theo một áp lực vô hình khiến mọi ánh mắt trong sảnh đều bị kéo về phía hai người.
Phía trước mặt hắn là các thành viên cốt cán của băng.
Họ đang ngồi rải rác tại chiếc ghế sofa sang trọng, người hút thuốc, người uống trà, người gõ bàn phím.
Không khí tưởng chừng như rất yên bình, nhưng thực ra nó luôn lạnh lẽo và yên tĩnh đến đáng sợ.
Ngay khi hắn bước tới gần, toàn bộ ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía hắn.
Một giây tĩnh lặng.
Rồi những câu chào bắt đầu vang lên — mỗi người một kiểu, mang những dấu ấn riêng.
Haitani Rindou
Haitani Rindou
Chào boss!
Kakuchō Hitto
Kakuchō Hitto
Chúc boss tối vui vẻ//gật đầu chào//
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
NovelToon
Lạch cạch lạnh cạch....
Tên có mái tóc bạc dài đến lưng, ngồi khoanh chân và chiếc laptop được đặt yên ắng trên đùi, tay vẫn đang gõ lách tách trên bàn phím, không buồn quay đầu.
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
//ngước lên nhìn//
Nhưng ngay khi nhận ra ai vừa về, hắn dừng tay, ngước mặt lên, đôi mắt lạnh như sương đêm nhìn thẳng vào boss và cất giọng:
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
Mừng boss về
Sano Manjiro
Sano Manjiro
//gật đầu//
Sano Manjiro
Sano Manjiro
//Đi lại ghế sofa mà ngồi xuống//
Mochizuki Kanji
Mochizuki Kanji
NovelToon
Một kẻ khác.
Tay đang rót trà từ bình sứ Nhật vào chén sành, nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý, cũng không nhịn được mà lên tiếng:
Mochizuki Kanji
Mochizuki Kanji
Ủa?
Mochizuki Kanji
Mochizuki Kanji
Boss về rồi đó hả….
Mochizuki Kanji
Mochizuki Kanji
Sao mặt mày của Boss nay tươi tắn lạ nhể??
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
NovelToon
Tiếp đó, một tên nữa — kẻ đang tựa cằm mình lên tay, ngậm điếu thuốc vừa mới châm, mắt nheo lại, cười như đã nhìn ra điều gì đó thú vị:
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
Đừng nói là… Boss bị cô bé nào đó làm rung rinh rồi nhé?
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
Phì...
Haitani Rindou
Haitani Rindou
Phụt...//Nhịn cười đến mức run cả vai//
Mochizuki Kanji
Mochizuki Kanji
ಡ⁠ ͜⁠ ⁠ʖ⁠ ⁠ಡ//miệng hơi nhếch lên//
Không khí bắt đầu rộ lên những tiếng cười khúc khích, trêu chọc.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
...ತ⁠_⁠ತ
Hắn chỉ liếc nhìn một vòng, không nói gì.
Nhưng trong ánh mắt sâu như vực tối lại khẽ hiện lên một tia ý cười khó nhận ra.
Không phủ nhận.
Không tức giận.
NovelToon
Cùng lúc ấy, có một tên tóc tím, mái tóc của hắn được vuốt keo ngược ra sau, mặc vest cách điệu, tay cầm ly rượu mà lắc nhẹ như quý'ss tộc'ss.
Hắn vừa thấy trên tay người boss của mình xách một hộp bánh được gói cẩn thận, thì mắt hắn lập tức sáng lên.
Haitani Ran
Haitani Ran
Chà chà… Boss nay cầm gì về thế kia:]?
Haitani Ran
Haitani Ran
Trông ngon mắt thật đấy!!
Haitani Ran
Haitani Ran
Chia cho tao một miếng đi chớ(⁠☆⁠▽⁠☆⁠)!!!
Sano Manjiro
Sano Manjiro
...//nhìn nhưng không trả lời//
Cả đám phía sau cười phá lên, có cả tiếng huýt sáo.
Nhưng chỉ có hắn là không cười.
Đôi mắt lạnh lẽo nhìn sang người có tên là Haitani Ran, nét mặt không hề dao động, chỉ buông một câu đơn giản:
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Mày ăn kẹo đồng không?
Cả đại sảnh im phăng phắc.
Không khí lập tức ngưng động trong một nhịp.
Ran cứng họng một lúc, rồi vội giơ hai tay lên, cười trừ:
Haitani Ran
Haitani Ran
Thoi thoi… nay tao ăn chay..
Haitani Ran
Haitani Ran
Boss cứ… ăn đi tao không ăn nữa(⁠•⁠ ⁠▽⁠ ⁠•⁠;⁠).
Thế là Mikey xoay mặt đi, không buồn nhìn thêm, chỉ ném lại một câu lạnh hơn cả rượu trong ly của hắn.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Không ăn thì cút.
Haitani Ran
Haitani Ran
ಠ⁠,⁠_⁠」⁠ಠ "fuck!!"
Haitani Rindou
Haitani Rindou
Heh//cười khẫy//
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Há há há há quê một cục luôn!!!//vừa cười vừa chỉ dô mặt Ran//
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
Ho ho ho dừa lòng tao lắm ಡ⁠ ͜⁠ ⁠ʖ⁠ ⁠ಡ
Mochizuki Kanji
Mochizuki Kanji
Phì...hạ hạ hạ//cười đến nỗi chảy nước mắt//
Kakuchō Hitto
Kakuchō Hitto
Phụt...//run run vai//
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
...//con người nãy giờ không quan tâm chuyện gì đang xảy ra//
Câu nói cộc lốc ấy ném lại giữa không gian khiến cả đám còn lại cười đến nỗi chảy cả nước mắt.
Sanzu ghé sát vào tai Ran, cười khẩy:
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Thấy chưa thấy chưaa!! Bánh của vua, mà mày đòi đi ăn ké.
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
Bữa nào mà còn sống được chắc ông bà mày cũng độ mày dữ lắm à!//cười khẩy//
Haitani Ran
Haitani Ran
^⁠_⁠_⁠_⁠_⁠_⁠_⁠_⁠_⁠_⁠^ "Ok Tao ổn't"
Thêm một tên khác bồi thêm:
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
Mikey nó ghét nhất ai đụng vào đồ của nó mà.
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
Mày suýt bị ăn kẹo đồng rồi đó con, có gì mày bị thì tao đặt cái hòm hello kitty cho mày nằm ở trỏng ha!//Nhếch//
Haitani Ran
Haitani Ran
...ʘ⁠‿⁠ʘ "Mịa nó^^"
Ran vì vừa bị quê, vừa hậm hực liếc qua thằng em trai "guột" của mình.
Haitani Rin.
Nó đang ngồi vắt chéo chân mà ung dung nhìn đi chỗ khác như chả liên quan gì đến mình.
Haitani Ran
Haitani Ran
Ê, ku!!
Haitani Rindou
Haitani Rindou
Gì?
Haitani Ran
Haitani Ran
Mày thấy không?//chỉ tay vào cái đám đang ngồi cười thẳng dô mặt mình//
Haitani Ran
Haitani Ran
Tụi nó đối xử với anh mày như vậy đó (⁠ʘ⁠言⁠ʘ⁠╬⁠)!!
Haitani Ran
Haitani Ran
Mày đòi lại công bằng cho anh mày đi chớ ಥ⁠_⁠ಥ!!
Sau những câu nói đó của anh mình, Haitani Rin chỉ nhếch môi cười khinh, mắt liếc đến anh trai mình một cái đầy nhạt nhẽo, đáp:
Haitani Rindou
Haitani Rindou
Tự làm, tự chịu ¯⁠\⁠_⁠(⁠ ͠⁠°⁠ ͟⁠ʖ⁠ ⁠°͠⁠ ⁠)⁠_⁠/.
Rồi còn nhún vai một cái đúng chuẩn “anh ngu thì chịu, liên quan gì đến em?”.
Tiếng cười lại vang lên rần rần, lần này còn lớn hơn cả trước.
Thế là Ran vừa bị quê, vừa tức, lại vừa tủi thân, mặt nghệt ra như vừa nuốt phải thứ gì đắng ngắt.
Haitani Ran
Haitani Ran
(⁠ノ⁠`⁠Д⁠´⁠)⁠ノ⁠彡⁠┻⁠━⁠┻ "Má nó!!"
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
Hư bàn là mày tự rút tiền lương ra đền nha?//ngước lên nhìn//
Haitani Ran
Haitani Ran
(⁠ヘ⁠・⁠_⁠・⁠)⁠ヘ⁠┳⁠━⁠┳.....
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
Quản lại anh mày cho kỹ nha Rin//quay sang nói với Rin//
Haitani Rindou
Haitani Rindou
Hah//cười khẩy//
Haitani Ran
Haitani Ran
Σ⁠(⁠ಠ⁠_⁠ಠ⁠)??? "Wtf?"
Mochizuki Kanji
Mochizuki Kanji
Khẹc khẹc..má cười đau bụng luôn//lau nước mắt đi//
Sanzu Haruchido
Sanzu Haruchido
//cười đến nỗi té ghế sofa//
Akashi Takeomi
Akashi Takeomi
Cũng tại nó thôi//nhếch//
Sano Manjiro
Sano Manjiro
....
Sano Manjiro
Sano Manjiro
"Ồn quá rồi.."//nhíu mày lại//
.
.
~Còn tiếp~
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
Hí:)))
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
Mấy bạn đừng hỏi tại seo tui lại ra chap lâu nha👉👈
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
Tại vì tui mà viết là kỹ lắm á nên hơi lâu các bợn thôm cẻm👽💗
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
Hyhy:>
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
t.g/Gọi tôi là gấu🐻😎
Bai bai:)

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play