Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

〈 FPT X Flash 〉: Maris X Bear : Tiệm Cà Phê Tháng Chín

「 welcome to my coffee. 」

tiệm cà phê Tháng Chín nằm lẫn mình sau từng dãy nhà cao tầng ở khu phố thị. nơi đây thích hợp dành cho những người muốn tìm về cảm giác bình yên giữa thành thị phồn hoa.
quốc huy , người pha chế của quán hôm nay vẫn như thường lệ. tay anh thoăn thoắt khuấy ly cà phê công thức mới trên tay , đôi mắt yên ắng và gương mặt trầm ngâm.
⋆ ˚。⋆୨୧˚
hôm nay như mọi khi, một anh chàng nhỏ nhắn với dáng vẻ khép nép bước vào quán. đôi mắt láo liên dừng lại ở quầy pha chế.
tô văn dũng , sinh viên năm nhất. mỗi lần bước vào quán em đều cố né tránh ánh mắt của những người lạ xung quanh. em không quen tiếp xúc với người lạ.
tuy nhiên, sự đam mê với những ly cà phê luôn khiến em phải đi đến đây mặc dù sợ phải đối mặt với những đôi mắt xa lạ kia.
em chọn một bàn khuất ở trong góc , vừa không phải đối mặt hay gặp gỡ ai , cũng vừa tiện để quan sát mọi thứ xung quanh.
tùy ý chọn một ly cà phê đen , em ngồi xuống lấy sách vở ra mà cặm cụi làm bài. mặc cho tay mình đã làm đổ ly nước xuống bàn , loang xuống bàn và lan đến vở của em.
quốc huy đứng từ phía trong nhìn ra , gương mặt bình thản nhưng đôi mắt đầy sự đồng cảm.
bỗng , anh bước ra tay cầm một tấm khăn tay.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
để anh giúp em.
em ngước lên nhìn người trên rồi vội vàng cuối xuống. anh chỉ mỉm cười và chú ý vào việc đang làm dở , không thắc mắc với hành động vừa rồi.
anh thay cho em một ly mới. mặc dù em không từ chối sự giúp đỡ nhưng vẫn cảm thấy có gì đó ngại ngùng.
tô văn dũng.
tô văn dũng.
cảm ơn.
tô văn dũng.
tô văn dũng.
anh làm ở đây lâu chưa?
em nhẹ giọng hỏi.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
cũng đã lâu rồi.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
chỉ là muốn kiếm thêm nguồn thu nhập cho gia đình thôi.
tô văn dũng.
tô văn dũng.
vậy ạ.
cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt. em còn bối rối chẳng biết phải nói như nào thì anh đã mở miệng.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
em..nhìn có vẻ là sinh viên ha.
tô văn dũng.
tô văn dũng.
vâng.
tô văn dũng.
tô văn dũng.
em là sinh viên năm nhất.
em nhìn vào ly cà phê huy vừa mang lên , trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. lần đầu tiên em nói chuyện với một người xa lạ.
vẻ ngoài nhìn thì anh có vẻ rất hung hãn vì cả hai tay , và có thể nói phần thân trên của huy xăm gần như là hết. nhưng trong cách cư xử , lời nói và hành động của anh vẫn có một sự dịu dàng dễ gần đến lạ. chẳng ai có thể biết.
cuộc trò chuyện tuy không dài , nhưng sau cuộc trò chuyện đấy nó giúp em nhiều thứ lắm. nói chuyện với anh khiến em cảm giác như mình không còn phải lo lắng hay khép nép, mà thay vào đó nó giúp dũng cảm thấy được lắng nghe. anh không thúc giục em phải nói ra những gì mà em không muốn nói.
❝ không sao. không việc gì phải lo cả , mọi chuyện rồi cũng qua thôi. ❞
cuộc gặp gỡ hôm nay có thể là tình cờ , nhưng sự tình cờ tạo nên sự liên kết giữa hai người xa lạ.
‹ sự tình cờ tạo nên một gia đình hạnh phúc ›
-
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
sweetzluv xin được chào mừng mọi người đến với nơi chữa lành này. ✨
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
có thể những chi tiết trong truyện sẽ không được hợp lý , nhưng mà mọi người yên tâm.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
sweetzluv sẽ cố gắng khai thác nó một cách dễ hiểu nhất nha.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
chúc mọi người một ngày vui vẻ.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
11/5 ta hẹn nhau ở tiên sơn và cao thủ liên quân nha.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
✨😆.
_10.05.2025_

「 a little closer. 」

những ngày sau em vẫn thường xuyên lui đến đây.
nơi em cảm thấy mình đã không còn ngại giao tiếp với người khác như những lần trước.
vẫn là chỗ ngồi cũ , một ly cà phê cũ.
và mỗi lần em đi vào quán.
ánh mắt em lại nhìn về phía huy , người vẫn đang chăm chú vào những công thức mới của mình.
🌊⋆。𖦹°.🐚⋆❀˖°🫧
huy vẫn giữ phong thái điềm đạm, chẳng hề để tâm đến sự hiện diện của em trong góc. nhưng đôi khi , đôi mắt hai người vô tình chạm nhau trong ánh đèn sáng. em cảm thấy hơi khó xử, nhưng cũng cảm thấy dễ chịu đến lạ.
em không biết lí do , nhưng mỗi buổi trưa đến đây đều là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em.
em gọi một cà phê đen ít đường, đủ tỉnh táo để vừa ngồi giải bài tập vừa học bài và vừa nhâm nhi thưởng thức.
lần này, khi bước vào quán , ánh mắt em vẫn nhìn vào huy.
em không còn ngại ngùng như những lần trước , lần này , huy nhận ra trong cái nhìn đó có phần khác lạ , anh biết, nhưng cũng xem như không.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
thấy ngày nào cũng ghé chỗ anh.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
em thấy đồ uống ở đây thế nào?
khóe môi em cong cong , tay khuấy ly cà phê trong tay đến khi gần tan hết đường mới nói.
tô văn dũng.
tô văn dũng.
ngon.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
có vẻ em khá thích cà phê đen ít đường ha?
em gật đầu, cảm giác ngượng ngùng cũng biến mất.
một vài giây yên ắng trôi qua giữa họ , nhưng lần này không còn ngột ngạt.
tô văn dũng.
tô văn dũng.
anh làm ở đây lâu chưa?
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
cũng khoảng từ ba năm.
anh đi lại vào trong, tay chăm chú với mấy ly nước nhưng mắt hướng về phía em.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
chỉ là anh muốn tận hưởng cuộc sống yên bình một chút.
anh nói , như thể đang bày tỏ nỗi lòng của mình.
tô văn dũng.
tô văn dũng.
anh không thích cảm giác của phố thị sao?
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
không phải là không thích.. đôi khi anh cũng muốn có một chút không gian giản dị chứ.
em ngập ngừng không biết phải nói gì , em không ngờ một người có vẻ ngoài không thân thiện kia lại gần gũi là bình dị đến lạ thường.
tô văn dũng.
tô văn dũng.
em cũng thích cảm giác này.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
vậy thì tốt rồi, đôi khi con người cũng cần có sự yên tĩnh để cân bằng lại cuộc sống của mình chứ.
anh đáp lại em, rồi quay lại tiếp tục với công việc của mình.
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
em cần gì cứ gọi anh nhé.
em cảm thấy một cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng. câu nói tuy bình thường nhưng lại chân thành từ huy khiến em không còn thấy lạc lõng như trước.
khoảng cách giữa họ có thể là một bức tường vô hình, nhưng qua từng lần gặp gỡ và trò chuyện, sự e dè ban đầu cũng biến mất.
và trong một không gian yên bình như vậy, dù cả hai không ai nói nhiều nhưng dường như đã quen với sự hiện diện của nhau.
-
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
hello hello.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
lâu ngày hỏng gặp.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
có ai nhớ sweetzluv hăm.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
chắc hong , nhưng mà sweetzluv kệ.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
mọi người một ngày thiệt ấm áp vui vẻ nhó. ✨🐈
feedback, plsss.
_18.05.2025_

「 token. 」

ngày hôm sau, trời hửng nắng nhẹ sau cơn mưa đêm, bầu không khí mát mẻ khiến quán cà phê trên phố nhỏ đông khách hơn thường lệ. quốc huy mở cửa từ sớm, lau quầy pha chế và sắp xếp lại những chậu cây nhỏ đặt ven cửa sổ. quán cà phê của anh vốn yên tĩnh, thích hợp cho những ai muốn tìm góc bình yên giữa lòng thành phố.
tầm gần chín giờ, văn dũng bước vào. cậu đến sớm hơn mọi ngày, khoác balo phía sau lưng và ôm theo một cuốn sách dày bìa cứng – trông như vừa mượn từ thư viện trường. dũng đưa mắt nhìn quanh rồi chọn bàn quen cạnh cửa sổ, nơi có ánh nắng len qua tán cây, chiếu lên trang sách một màu vàng ấm áp.
từ phía quầy pha chế, quốc huy lặng lẽ quan sát. anh không lên tiếng gọi, chỉ mỉm cười nhẹ rồi cúi xuống tiếp tục pha cà phê cho khách. nhưng trong lòng, anh biết mình đang chờ khoảnh khắc đó từ sớm. từ ngày văn dũng bắt đầu ghé quán đều đặn – luôn mang theo sách, ngồi đúng một chỗ, gọi đúng một món – thì những buổi sáng vốn lặp lại của huy như có thêm một điểm nhấn dễ chịu.
huy thỉnh thoảng liếc nhìn sang. dũng có thói quen chống tay bên má, vừa đọc vừa thỉnh thoảng nhíu mày hoặc cười khẽ như đang chìm trong thế giới riêng. ánh nắng chiếu lên làn tóc cậu, vẽ một viền sáng mềm mại quanh khuôn mặt. chẳng hiểu sao, trong lòng huy lại thấy ấm hơn mọi ngày.
˙ ✩°˖🫐 ⋆。˚꩜
từ dạo văn dũng bắt đầu đến quán thường xuyên, gần như mỗi chiều sau giờ học, huy mới nhận ra công việc pha chế vốn đều đặn như một chiếc đồng hồ bỗng trở nên có điều gì đó để mong đợi. mỗi lần nghe tiếng chuông cửa vang lên và thấy dũng bước vào với chiếc balo quen thuộc, tim anh lại đập nhanh hơn một nhịp. có lẽ bởi vì trong ánh mắt của cậu học sinh ấy luôn lấp lánh một điều gì đó khiến người khác muốn giữ lấy, muốn chạm đến – dù chỉ là một chút thôi.
huy pha cho dũng một ly cacao nóng – món cậu hay gọi. anh đặt ly xuống bàn, khẽ nghiêng đầu nói nhỏ:
nguyễn quốc huy.
nguyễn quốc huy.
hôm nay trời đẹp nhỉ?
Dũng ngẩng lên, nheo mắt vì nắng. Cậu gật đầu, đôi mắt sáng lên:
tô văn dũng.
tô văn dũng.
dạ, đẹp lắm anh ạ. em thích những ngày như vầy. cảm giác dễ chịu ghê…
câu nói đơn giản thôi, nhưng giọng nói ấy, ánh mắt ấy, khiến huy thấy ngày hôm nay thật sự dễ chịu theo một cách rất riêng.
anh quay trở lại quầy, lòng cứ ấm lên như thể ánh nắng ban nãy không chỉ rọi qua cửa sổ, mà còn rọi vào trong ngực anh, nơi trái tim vốn lặng lẽ giờ đây bỗng có nhịp điệu khác.
sự xuất hiện của văn dũng, đôi lúc chỉ là vài ánh nhìn trao nhau, vài câu chuyện vu vơ, nhưng với huy, tất cả như những giọt mật nhỏ từng chút vào cuộc sống thường nhật vốn tẻ nhạt của mình.
cậu học sinh kia, cậu có biết mình đang khiến một người lớn hơn vài tuổi, sống giữa bao bộn bề lo toan, lại bắt đầu mong ngóng một buổi chiều có nắng – chỉ để được thấy cậu ngồi đó, bên cửa sổ, với quyển sách và nụ cười không bao giờ trọn vẹn?
-
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
hilu.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
đáng lẽ ra chap này phải đăng từ mấy ngày trước cơ.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
nma do sweetzluv bận qss , với vừa đi chơi. hỏng đăng được.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
hơi trễ mà thui.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
mng đọc đỡ.
-
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
sweetzluv muốn lập fanclub.
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
𝐟𝐥.𝐬𝐰𝐞𝐞𝐭𝐳𝐥𝐮𝐯 𐙚
ai đồng ý sweetzluv gọi là sweetie ngay. 🍰🍬✨

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play