[HengMing] Truyện Ngắn!
Chap 1
Uông Tuấn Hy- anh
//nhìn em rồi xoay lưng bỏ đi//
Trần Tuấn Minh-em
Hy ca, Hy ca! Tiểu Hy anh đi đâu vậy? //chạy theo anh+ vấp ngã//
Trần Tuấn Minh-em
Tuấn Hy đừng đi mà...đợi em với
Trần Tuấn Minh-em
đừng đi mà..Tuấn Hy...đừng bỏ em anh đi đâu thế?
+ Bóng dáng anh ngày càng xa dần.
Trần Tuấn Minh-em
Anh ơi đừng bỏ Minh nhi...hức
Trần Tuấn Minh-em
đừng đi...đừng đi có được không..hức...đừng bỏ em...//từ giấc mộng tỉnh lại//
Trần Dịch Hằng-Heng
Em sao vậy, lại gặp ác mộng sao?//xoa lưng an ủi em//
Trần Tuấn Minh-em
hức...anh ơi, anh ấy muốn rời bỏ em...hức..Tuấn Hy không thương em nữa//nức nở//
Trần Dịch Hằng-Heng
Không sao, không sao đừng khóc có anh đây rồi//nhói//
Trần Tuấn Minh-em
Tuấn Hy...hức..anh ấy...hức..anh ấy..anh ấy bỏ em.
Trần Dịch Hằng-Heng
Không bỏ, không bỏ Tuấn Hy sao có thể bỏ em chứ đúng không... nín nào anh sót lắm//lau nước mắt cho em//
Trần Tuấn Minh-em
hức...có thật không?
Trần Dịch Hằng-Heng
Đương nhiên là thật rồi cậu ấy sẽ không bỏ em đâu.Vậy nên em không được khóc nữa anh sẽ rất đau lòng đó
Trần Tuấn Minh-em
anh ơi, em biết rồi em sẽ không khóc nữa anh đừng đau lòng có được không?//đặt tay lên ngực Heng//
Trần Dịch Hằng-Heng
uh//khẽ gật đầu//
Trần Tuấn Minh-em
chắc là mỗi lần em như vậy anh sẽ đau lòng lắm//đầu tựa vào ngực Heng//
Trần Dịch Hằng-Heng
anh không sao hết, anh ổn mà.Chỉ cần Minh nhi vui vẻ, hạnh phúc là đủ rồi //cười nhẹ//
Trần Tuấn Minh-em
Dịch Hằng em xin lỗi! "anh càng như vậy em càng thương anh hơn"//nghe anh nói lòng em khẽ nhói//
Trần Dịch Hằng-Heng
//đưa tay em đặt lên má mình// anh biết em khổ sở thế nào mà nên đừng tự trách bản thân
Đêm nào cũng vậy em luôn mơ thấy Tuấn Hy mỗi lần em giật mình tỉnh giấc Heng sẽ luôn là người bên cạnh an ủi em
Heng là vậy đấy trong lòng lúc nào cũng chỉ có em. Heng lần nào cũng dịu dàng, ấm áp, kiên nhẫn chăn sóc em từng li từng tí sợ em ăn không ngon, ngủ không yên giấc.
Dịch Hằng chắc hẳn là đau lắm, nhưng anh đã quá quen rồi.Những khi em tỉnh lại từ ác mộng người đầu tiên em gọi điều là Tuấn Hy.
"Nhìn thấy em khổ sở như vậy anh không đành lòng, tim anh như có hàng vạn mũi tên xuyên vào liệu em có thấu?Nhưng em ơi! anh biết anh là người đến sau chắc chắn tình yêu mà em dành cho anh sẽ không sâu sắc bằng Tuấn Hy. Bởi vì thương em, dù có là kẻ thay thế anh vẫn dốc hết lòng yêu em"
Chap 2
Trần Dịch Hằng-Heng
Ăn sáng nào! //bế em đặt xuống ghế//
Trần Tuấn Minh-em
Oáp~//dụi dụi mắt, ngáp ngắn ngáp dài/
đồ ăn đã được Heng chuẩn bị sẵn cả rồi chỉ đợi em xuống ăn thôi.
Trần Dịch Hằng-Heng
Hôm nay có món em thích đó, há miệng ra nào //thổi rồi đưa ra trước miệng em//
Trần Tuấn Minh-em
//lắc đầu// em không ăn đâu!
Trần Dịch Hằng-Heng
Sao lại không ăn hay là em cảm thấy chỗ không khoẻ ?
Trần Tuấn Minh-em
Do em không đói nên không muốn ăn.
Trần Dịch Hằng-Heng
Vậy em có muốn đi đâu chơi không anh đưa em đi?
Trần Tuấn Minh-em
không cần, em muốn ở nhà anh mau ăn đi sắp tới giờ đi làm rồi.
Trần Dịch Hằng-Heng
Vậy được, đồ ăn anh đã nấu sẵn rồi khi nào đói thì hâm lại nhớ đừng bỏ bữa đó.Anh phải đi làm rồi
Trần Tuấn Minh-em
Uh! anh đi làm vui vẻ
Trần Dịch Hằng-Heng
Ừm, nhớ uống sữa đó
+ Dịch Hằng dường như rất bận, ngày nào cũng phải đi làm từ sáng đến tối, thời gian dành cho em cũng rất ít .thời gian dành cho em chỉ chiếm vài giờ đồng hồ thôi, đa số đều thức sớm để chuẩn bị thức ăn và ngủ cùng em.Chỉ khi cuối tuần anh mới có nhiều thời gian đưa em đi chơi.
Còn em số thời gian của em mỗi ngày đều ở nhà đợi cho đến khi Heng về, em cứ quanh quẩn trong nhà mà không chịu ra ngoài. Và làm vài chuyện lặc vặt giúp em bớt chán .
Từ khi Tuấn Hy mất thế giới của em chỉ toàn bao phủ bởi một màu xám xịt, cho tới khi Dịch Hằng bước vào cuộc đợi em cứu lấy em và cho em chút hy vọng để sống.
Tuấn Hy là mặt trời sáng của em còn Dịch Hằng lại là vầng trăng khuyết của em. Vầng trăng dựa vào mặt trời để toả sáng ,cũng giống như Dịch Hằng dựa vào cái bống của Tuấn Hy để bên em .
+Nơi em đang đứng bây giờ là tầng gác mái, nơi mà Dịch Hằng chưa bao giờ được phép bước vào. Là chỗ mà em lưu trữ những kỉ niệm cùng Tuấn Hy và là nơi em cất giấu những món đồ của anh.
Trần Tuấn Minh-em
Anh ơi em nhớ anh nữa rồi...anh trở về với em được không?
Tách tách, từng giọt nước mắt mắt của em rơi xuống sàng tạo thành tiếng giữa không gian yên ắng, tĩnh lặng.
Uông Tuấn Hy- anh
Minh nhi! Minh nhi qua đây nào//dang tay cười với em//
Trần Tuấn Minh-em
Tiểu..Tiểu Hy là h thật sao?//chạy đến ôm anh//
Nhưng em ôm hụt, hóa ra trước mặt em chỉ là 1 khoảng hư không chẳng có gì cả.Em lại lần nữa tưởng tượng ra hình bóng của anh rồi.
Trần Tuấn Minh-em
hức..hoá ra chỉ là hư tưởng của em..hức..làm gì có Tuấn Hy nào ở đây cơ chứ... //oà khóc//
Trần Tuấn Minh-em
Tuấn Hy anh đâu rồi...bây giờ em thật sự rất nhớ anh...hức..//ngồi bệt xuống sàng//
: anh ơi bế em đi~ //dang tay//
: Được được, qua đây nào!
: anh ơi~ ôm ôm Minh nhi đi
:Ơi anh đây!//dang tay ôm trọn em vào lòng//
: hìhì có anh ôm thích thật
:anh ơi, nếu sau này anh không còn yêu em nữa thì sao ạ?
: ngốc ạ! làm gì có chuyện anh hết yêu em cơ chứ?//cốc nhẹ trán em//
: em muốn ra ngoài chơi, anh đưa em đi nha?
: được chứ, chúng ta đến khu vui chơi ha?
Chap 3
: Tuấn Minh cũng yêu Tuấn Hy
: Anh ơi, sao cả ngày anh cứ ôm em hoài thế? //ngồi trong lòng anh//
: Vì cục bông của anh vừa tròn vừa thơm, em đáng yêu chết đi được.
: Anh đừng hôn má của em nữa đỏ hết rồi!
: Tại vì má bánh bao của em vừa mềm vừa thơm sao anh kìm được?
: Sía! anh chỉ toàn kiếm cớ thôi //phụng phịu//
: Tiểu Hy sau này anh sẽ lấy em chứ? //nằm đung đưa chân//
: Dĩ nhiên rồi! //hôn lên trán em//
+ Những kí ức đó như hiện về trước mắt em.Làm sao đây em lại nhớ anh nữa rồi
Từ khi nào em đã ngủ say trong tầng gác mái này mà không hay biết.
Uông Tuấn Hy- anh
Minh nhi, em lại khóc nữa đúng không? em biết mà anh không muốn nhìn thấy em khóc.Nhất là khóc vì anh.//lau đi những giọt nước mắt còn động lại trên khuôn mặt em//
Uông Tuấn Hy- anh
nào ngồi xuống đi//kéo em ngồi xuống cạnh mình//
Trần Tuấn Minh-em
cho em theo anh được không?
Uông Tuấn Hy- anh
Không thể được! em quên là đã hứa gì với anh tồi sao?Em phải tiếp tục sống, sống luôn phần của anh...//bị em ngắt lời//
Trần Tuấn Minh-em
Em không muốn sống những ngày tháng không có anh bên cạnh nữa...//nghẹn ngào//
Uông Tuấn Hy- anh
Với lại anh vẫn luôn ở bên em mà?
Trần Tuấn Minh-em
không phải...không phải cách đó!
Uông Tuấn Hy- anh
Em không thể chết được! mọi thứ xung quanh em sẽ bị đảo lộn, rồi Dịch Hằng sẽ ra sao?ba mẹ em sẽ thế nào đây?
Trần Tuấn Minh-em
Tuấn Hy anh làm ơn ích kỉ một chút được không? sao lúc nào anh cũng nghĩ cho người khác hết vậy? vậy còn anh thì sao?//khoé mắt đỏ hue//
Uông Tuấn Hy- anh
Nghe đây, anh đã chết rồi không thể cứ mãi bên cạnh em như vậy được, cũng không thể chăm sóc em như trước nữa.Đời này anh không thể cho em 1 cuộc sống tốt nhưng kiếp sau anh sẽ bù đắp, được không?
Uông Tuấn Hy- anh
Vậy nên..hãy quên anh đi, tìm một người tốt hơn anh và thực sự yêu thương em.Cho em 1 cuộc sống thật hạnh phúc.//cười chua xót//
" Dù có yêu em gấp mấy anh vẫn không thể ích kỉ giữ em lại làm của riêng mình được. Vì anh biết, anh đã chết rồi "
Uông Tuấn Hy- anh
Minh nhi anh không thể trói buộc em, càng không muốn em bị trói buộc. Sao anh lạo có thể ích kỉ đến mức giữ em lại cho riêng mình, không màng đến tương lai sau này của em cơ chứ?
Trần Tuấn Minh-em
Nhưng em không muốn, Tiểu Hy à em chỉ cần 1 mình anh là đủ rồi những thứ khác em không cần nữa.Chỉ xin anh đừng bắt em quên đi anh có được không?
Uông Tuấn Hy- anh
Ngốc ạ, đừng mãi buồn vì anh như vậy, anh không xứng//xoa đầu em//
Uông Tuấn Hy- anh
anh xin lỗi nhưng hãy trân trọng người trước mắt, Dịch Hằng yêu em như vậy em cũng đừng phụ lòng cậu ấy.Tốt với người ta nhiều chút có biết chưa?
Uông Tuấn Hy- anh
Được rồi, không nói chuyện này nữa.Dạo này có vẻ em gầy đi rồi nhớ ăn uống điều đặn vào nhé.
Trần Tuấn Minh-em
uh//khẽ gật đầu//
Uông Tuấn Hy- anh
"đừng buồn nữa em nhé anh không xứng để em phải như thế này đâu"//nhìn em chỉ biết cười mà chẳng nói gì//
+ Anh và em cũng chỉ có thể gặp nhau trong giấc mơ, chỉ có mơ em mới tìm được anh
Tối đến Dịch Hằng mới vừa về đến nhà
Trần Dịch Hằng-Heng
Minh nhi! anh về rồi có mua đồ ăn vặt cho em này.
Trần Tuấn Minh-em
uh //gật đầu//
Trần Tuấn Minh-em
cảm ơn anh
Trần Dịch Hằng-Heng
Mặc dù anh không biết em bị làm sao, buồn vì lí do gì.Nhưng em hãy nhớ rằng em vẫn còn có anh, nếu có chuyện gì cứ việc nói ra không cần giữ trong lòng làm gì.//ôm em//
Trần Tuấn Minh-em
Dịch Hằng...em xin lỗi
Download MangaToon APP on App Store and Google Play