Mật Danh: Kẻ Không Tên
Chương 1: Lạc giữa màn sương
Mưa rơi từ sớm, nặng hạt như muốn cuốn trôi cả thành phố. Ánh đèn đường lập lòe phản chiếu qua tấm kính xe, nhòe nhoẹt như những kí ức cũ kỹ không ai muốn nhắc lại
Hoàng Nhật Nam ngồi lặng thịnh ở băng ghế sau xe. Giương mặt cậu lạnh lùng, ánh mắt trống rỗng nhìn ra ngoài nhưng tấm trí chẳng hướng về đâu cả
Tất cả những gì cậu còn lại chỉ là một cái tên... và vết sẹo mờ phía sau gáy- dấu tích duy nhất còn sót lại từ quá khứ bị đánh cắp
Bùi Thành Luân
Con chắc chắn muốn học ở đây?
Hoàng Nhật Nam-cậu
Phải. Đây là nơi duy nhất con còn giữ lại chút gì đó quen thuộc...
Cánh cổng trường hiện ra trong màn mưa. Không giống bất kỳ trường nào mà cậu từng tưởng tượng. Bên trong những dãy hành lang dài hun hút
Tiếng chuông reo, học sinh lác đác bước vào lớp. Cậu không để ý, nhưng lại có một ánh mắt đã dừng lại nơi bóng lưng ấy rất lâu
Trịnh Phong Vũ tựa người vào lan can tầng 2, khoác áo sơ mi trắng, tay đút túi quần. Trong đôi mắt lạnh như đêm không trăng, thấp thoáng một tia chấn động thoáng qua rồi lại vụt tắt
Người Bí Ẩn
Hắn...quay lại thật rồi
Phong Vũ khẽ cười, đó là sự cảnh giác
học sinh
Cậu ta là ai thế?
Trịnh Phong Vũ-hắn
Không liên quan
Hắn quay lưng nhưng ánh mắt vẫn không rời bóng dáng người con trai kia
Hai linh hồn từng lạc nhau giữa máu và bóng tối, giờ đây lại đứng cùng một mái trường
Hôm nay mọi ánh mắt đều đổ dồn về cậu học sinh mới chuyển đến- Hoàng Nhật Nam
Giáo viên
Cậu ngồi chỗ trống bên kia
Hoàng Nhật Nam-cậu
/gật đầu/
Hoàng Nhật Nam-cậu
/khựng lại nhìn người con trai bên cạnh/
Người khi cậu vừa nhìn đã khiến tim cậu khựng lại một nhịp- Trịnh Phong Vũ
Trịnh Phong Vũ-hắn
/ánh mắt hờ hững nhìn cậu/
Hoàng Nhật Nam-cậu
/ kéo ghế/
Trịnh Phong Vũ-hắn
Tôi không thích người ngồi gần mình/giọng nói lười biếng nhưng lại như lưỡi dao cứa vài tai người khác/
Hoàng Nhật Nam-cậu
Tôi cũng không thích bị nhìn như thể tôi đã giết cả nhà anh/ánh mắt sắc lạnh/
Vết nứt đầu tiên
Trịnh Phong Vũ-hắn
Miệng lưỡi cũng sắc nhọn đấy
Hoàng Nhật Nam-cậu
Anh quen với lưỡi dao hơn lời nói phải không?
Trịnh Phong Vũ-hắn
Cậu khá hơn tôi tưởng/ tay gõ nhịp trên bàn/
Hoàng Nhật Nam-cậu
/nhếch mép /
Tề Thiên Phong
/lại chỗ Phong Vũ/ mầy chọn bạn hơi có gu đó
Trịnh Phong Vũ-hắn
/liếc Thiên Phong/ Cậu ta không phải gu tôi/ nhìn bóng lưng cậu/
Cuối hành lang, cậu rút điện thoại. Giọng người phụ nữ vang lên trong điện thoại
Bạch Dung Nhiên
Tên Vũ đó em nhớ giữ khoảng cách. Cậu ta không đơn giản
Hoàng Nhật Nam-cậu
Vâng em sẽ chú ý hắn
Bạch Dung Nhiên
Nhật Nam, đừng để cảm xúc chi phối. Em đến đó để làm gì, em rõ hơn ai hết
Hoàng Nhật Nam-cậu
Chị Nhiên....em chưa quên
Gió thổi vạt áo sơ mi. Cậu quay lại lớp vừa lúc chạm mặt hắn ở trước cửa
Trịnh Phong Vũ-hắn
Tôi tưởng cậu biến rồi
Hoàng Nhật Nam-cậu
Tôi đâu dễ chết thế
Trịnh Phong Vũ-hắn
Phải. Loại như cậu không dễ chết
Hoàng Nhật Nam-cậu
Anh muốn gì?
Trịnh Phong Vũ-hắn
Tôi hỏi lại....Cậu là ai?
Cậu bước sát, giọng khẽ như gió thoảng
Hoàng Nhật Nam-cậu
Khi nào anh dám nhìn vào gương để thấy bản thân là ai, thì hãy hỏi tôi câu đó
Tề Thiên Phong
Mầy điều tra cậu ta chưa?
Trịnh Phong Vũ-hắn
Chưa đủ để kết luận . Nhưng ánh mắt đó....tôi từng thấy trong một vũ nổ
Trịnh Phong Vũ-hắn
Kho hàng Đông Thành, năm năm trước
Phong trầm mặt. Vụ đó theo hồ sơ không ai sống sót
Tề Thiên Phong
Cậu nghĩ hắn là người sống sót?
Trịnh Phong Vũ-hắn
Không. Hắn là kẻ trở lại từ cõi chết
Ở góc sân sau, cậu ngồi trên lan can, mắt nhìn trời mưa lác đác. Đúng lúc ấy điện thoại cậu đổ chuông
Hoàng Nhật Nam-cậu
Um khi nào mầy mới về
Tống Hàn Ngôn
Tuần sau tao sẽ về
Tống Hàn Ngôn
Tao nghe nói mầy chung trường với tên Trịnh Phong Vũ nhỉ?
Hoàng Nhật Nam-cậu
Đúng đấy
Tống Hàn Ngôn
Mầy nghĩ sao về hắn
Hoàng Nhật Nam-cậu
Nguy hiểm
Tống Hàn Ngôn
Thế mầy còn đứng gần hắn làm gì?
Hoàng Nhật Nam-cậu
Tao không thể quên ánh mắt đó/ ánh mắt cậu nhìn khoảng trống vô định/
Hoàng Nhật Nam-cậu
Mầy biết mà. Tao từng chết trong vụ đó nhưng tim tao vẫn đập một cách lạ thường....
Tống Hàn Ngôn
Mầy đi tìm ký ức .....hay tìm kẻ thù?
Tống Hàn Ngôn
Nếu hắn là kẻ đã giết cậu ấy thì sao?
Hoàng Nhật Nam-cậu
Thì tao sẽ giết hắn. Nhưng trước khi giết....tao muốn biết hắn có từng yêu tao không
Cúp máy cậu quay lại trường, hắn đứng ở lối đi chống tường chờ sẵn
Trịnh Phong Vũ-hắn
Cậu từng giết người chưa?
Hoàng Nhật Nam-cậu
Tôi không cần phải giết. Người khác làm hộ
Trịnh Phong Vũ-hắn
Tôi không hỏi quá khứ của một ông trùm
Hoàng Nhật Nam-cậu
Tôi không phải ông trùm
Cơn mưa đổ xuống mạnh hơn. Hắn bước sát tới bên tai cậu
Trịnh Phong Vũ-hắn
Cậu ở kho hàng Đông Thành đúng không?
Chương 3: Nhiệm vụ đầu tiên
Hoàng Nhật Nam-cậu
Không nhớ
Trịnh Phong Vũ-hắn
Tôi nhớ
Hoàng Nhật Nam-cậu
Vậy anh nghĩ gì?
Trịnh Phong Vũ-hắn
Kẻ đứng giữa biển lửa năm ấy....là cậu
Hoàng Nhật Nam-cậu
/cười nhạt/ Tôi không phủ nhận. Nhưng kẻ rút chốt kích nổ hôm đó....cũng có thể là anh
Cả hai nhìn nhau trong im lặng, không phải hận thù cũng không phải oán trách - mà là những tầng lớp ký ức chồng chéo, nơi cả tình yêu và máu đã từng đổ xuống
Trường học khi đêm xuống mang vẻ tĩnh lặng bất thường, nhưng bên dưới lớp vỏ học đường ấy là kế hoạch đầu tiên được giao từ phía tổ chức - một phi vụ thử thách lòng tin
MỤC TIÊU: Một tay trung gian buôn người vừa xâm nhập lãnh địa, cần theo dõi, không được lộ mặt
YÊU CẦU: Hai học sinh" ngẫu nhiên ” - Hoàng Nhật Nam và Trịnh Phong Vũ
Trịnh Phong Vũ-hắn
Tôi không hợp tác với kẻ tôi không tin/ khoanh tay mắt tối lại/
Bạch Dung Nhiên
Tin hay không, anh vẫn phải làm. Cấp trên của anh ra lệnh/cô bước vào/
Bạch Dung Nhiên
Còn cậu Tề Thiên Phong tốt nhất giữ mồm giữ miệng nếu không muốn bị biến mất trong một buổi sáng
Tề Thiên Phong
Ồ. Lạnh lùng như tin đồn
Hoàng Nhật Nam-cậu
Tôi sẽ đi. Nhưng nếu ai trong số các người cản trở, toi sẽ không nương tay
Đem đó tại bến tàu bỏ hoang
Tiếng sóng vỗ hòa với tiếng bước chân chậm rãi của hắn và cậu, cả hai mặc đồ đen tai nghe kết nối
Hoàng Nhật Nam-cậu
Góc tây có chuyển động. Anh thấy không?/ thì thầm/
Trịnh Phong Vũ-hắn
Thấy. Giữ khoảng cách
Hoàng Nhật Nam-cậu
Đừng ra lệnh
Trịnh Phong Vũ-hắn
Tôi đang chỉ huy
Hoàng Nhật Nam-cậu
Anh chỉ huy được cái xác anh sau này thôi
Hắn quay sang định nói gì đó thì ánh đèn pin lóe lên
Hoàng Nhật Nam-cậu
Che mắt!/ kéo đầu hắn lại/
Cả hai núp sau container nằm sát nhau trong bóng tối
Khoảng cách giữa hai người gần đến mức có thể nghe nhịp tim
Hoàng Nhật Nam-cậu
Lần sau tôi không cứu anh đâu/ nói nhỏ/
Trịnh Phong Vũ-hắn
/nụ cười thoáng qua trên môi hắn/
Tay buôn người lướt qua không hay biết hai bóng đen đang bám sát. Cả hai chia ra. Nhưng chưa đầy ba phút sau một tiếng la khẽ vang lên trong tai nghe
Ở đầu bên kia, Phong đang bị kẹt trong hầm hàng, tay dính máu súng rơi khỏi tầm tay
Bạch Dung Nhiên
Tên này không phải trung gian thường. Hắn là sát thủ loại A/ cô nói vào bộ đàm/
Bạch Dung Nhiên
Chết tiệt Nam đi hỗ trợ Phong
Hoàng Nhật Nam-cậu
Lệnh của ai?
Trịnh Phong Vũ-hắn
Của tôi / giọng không chần chừ/
Cậu lao về phía hầm hàng, ánh mắt lóe lạnh. Chỉ trong tích tắc dao phóng ra từ tay cậu găm thẳng vào bắp chân kẻ địch
Download MangaToon APP on App Store and Google Play