[Caprhy] Làm Vợ Cáo?
|1|• Gặp gỡ lần đầu?
Jen xingtu💗
Này là bộ đầu tiên về Caprhy, mong mn ủng hộ☺
Từ thưở xa xưa, thế giới chia làm hai giống lòai: Nhân loại và Thú nhân. Trong các giới thú nhân, tộc Cáo được xem là quyền quý nhất
Không chỉ bởi vẻ đẹp sắc sảo, thanh lịch cùng chiếc đuôi rực rửa như lụa cháy, mà còn nhờ vào sự tinh ranh, trí tuệ sắc bén và khả năng lãnh đạo tốt
Không chỉ thế, tộc Cáo còn có khả năng cảm nhận linh lực tự nhiên và sức mạnh to lớn
Tuy cao quý là vậy, nhưng tộc Cáo lại là bộ tộc bí ẩn nhất. Và không ai biết được sự nguy hiểm của họ...
Ở một khu rừng nhỏ, có một bóng dáng cậu bé đang ngồi dưới tán cây đọc sách
Đó là Quang Anh - một cậu bé mang vẻ dễ thương và ngây thơ
Lúc này, cậu mới chỉ vỏn vẹn 7 tuổi.Nhưng thay vì ham chơi như bạn bè cùng tuổi, cậu lại thích đọc sách hơn nhiều
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
Oa! Quyển này hay thật//lật từng trang sách
Đang thích thú với quyển sách mới được mua, bỗng cậu nghe thấy một tiếng kêu cứu ở đâu đó
Theo phản ứng, cậu quay đầu lại về phía phát ra âm thanh thì phát hiện một thứ gì đó ở đằng xa xa
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
Cái gì ở đó vậy? // đặt quyển sách xuống, chạy lại chỗ phát ra âm thanh//
Khi đến gần, câu nhận ra đó là một chú cáo nhỏ đang nằm dưới lớp cỏ xanh và.. hình như nó đang bị thương
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
Ôi! mày bị thương rồi//chạy lại chỗ cáo nhỏ//
Chú cáo nhỏ giật mình nhe răng ra, gầm gừ khe khẽ
Cáo con
Grừ.. grừ... rừ//cảnh giác//
Quang Anh vốn là người yêu động vật, sao có thể để yên cho chú cáo này được?
Cậu không ngại ngùng mà dùng lực mạnh xé toạc một mảnh vải ở áo mình ra, từ từ lại gần chú cáo
Cáo con
Grừ..! //bất ngờ lao lên cào vào tay Quang Anh//
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
Ah..! //ngã phịch xuống đất//
Cảm thấy chú cáo nhỏ đang có vẻ sợ hãi, cậu liền cất giọng an ủi
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
K-không.. sao đâu, tao không làm mày đâu//từ từ ngồi dậy với vết thương đang rỉ máu//
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
// bước đến chỗ chú cáo//
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
Không sao đâu, tao băng bó giúp mày//băng bó chân cho cáo//
Chú cáo như hiểu tiếng người, bình tĩnh mà ngồi im cho cậu băng bó chân mình
Sau một hồi, cậu cũng băng bó xong cho chú cáo nhỏ
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
Xong rồi!
Cáo con
//liếm liếm vào vết thương của cậu//
Chú cáo như nhận ra bản thân mình sai, liền liếm liếm vào vết cào khi nãy như thay cho lời xin lỗi dành cho cậu. Cậu cũng hiểu ý mà xoa xoa đầu cáo nhỏ
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
Mày thấy có lỗi hả, không sao đâu, tao không để bụng đâu//xoa đầu cáo con//
:Quang Anh ơi, về ăn cơm thôi!
Bỗng có tiếng vọng ra gọi cậu, cậu cũng giật mình quay đầu lại...À thì ra đó là mẹ cậu
Mẹ Quang Anh
Quang Anh ơi, về thôi//vọng vào//
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
Vâng, mẹ đợi con tí//vọng ra//
Nguyễn Quang Anh | hồi nhỏ
Tao về nha, tạm biệt//vẫy tay chào//
Cáo con
//gật đầu tỏ vẻ đồng ý//
Cậu lật đật đứng dậy, chào tạm biệt chú cáo rồi cầm quyển sách chạy về
Sau khi bóng lưng cậu mờ đi, chú cáo nhỏ bỗng hóa thành một cậu bé khoảng chừng 10-12 tuổi
Hoàng Đức Duy | Hồi nhỏ
//Hóa thành người//
Hoàng Đức Duy | Hồi nhỏ
Hửm ,tên Quang Anh sao? không ngờ nhân loại cũng có người tốt bụng như vậy//nhìn mảnh vải dưới chân mình//
Hoàng Đức Duy | Hồi nhỏ
Pff... //khẽ cười//
Hoàng Đức Duy | Hồi nhỏ
Đáng yêu thật....
Jen xingtu💗
Phải chăng đã yêu rồi từ ngay ánh mắt đầu tiên😒
Jen xingtu💗
Baibai các voiu😘
|2|• Hôn ước với tộc Cáo
Quang Anh - 18 tuổi,vừa mới tốt nghiệp trung học, đang nằm ườn ở trên giường đọc sách một cách lười biếng
Cửa phòng cậu vang lên tiếng gõ cửa, cậu thấy vậy liền bước xuống giường mà đi đến mở cửa
Cánh cửa mở ra, bóng dáng mẹ cậu xuất hiện
Nhưng khác thay, mẹ cậu hôm nay trông có vẻ lo lắng điều gì khác với vẻ hiền dịu bình thường
Nguyễn Quang Anh
Mẹ gọi con chuyện gì ạ
Mẹ Quang Anh
Tối nay... con nhớ có mặt ở phòng thờ gia tiên nhé
Mẹ Quang Anh
Con cứ nghe lời mẹ, thế nhé//rời đi//
Mẹ cậu rời đi trong sự thắc mắc của cậu mà không một câu trả lời gì
Nguyễn Quang Anh
*Đến đó chi, mà thôi cứ nghe lời vậy* Haizz//đóng cửa lại//
Tối đó là một trời mưa lớn, cậu bước từng bước nhỏ đến phòng thờ gia tiên
Khi tới nơi, cậu nhẹ nhàng mở cánh cửa ra, bước vào trong ngồi ngăn nắp nhìn cha mẹ mình
Vẻ mặt họ nghiêm trọng như có tang sự
Không ai nói câu nào, không khí trở nên ngột ngạc. Bỗng, giọng nói của mẹ cậu vang lên, pha chút buồn bã
Mẹ Quang Anh
Con biết cha mẹ gọi con ra đây để làm gì không?
Cha Quang Anh
Để anh nói//ngắt lời//
Cha Quang Anh
Con.. đã đến lúc con thực hiện nghĩa vụ của mình, cưới người thừa kế duy nhất tộc Cáo
Nguyễn Quang Anh
CÁI GÌ!? //bật cười//
Quang Anh cười phá lên tưởng trò đùa. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt rơm rớm lệ của mẹ và sự im lặng của cha mình, cậu hiểu đó là sự thật
Cha Quang Anh
Ngày xưa, tổ tiên mình từng được tộc Cáo cứu khỏi đại họa.
Cha Quang Anh
Nhưng, tộc Cáo lại đưa ra điều kiện rằng:Sau 100 năm, hậu duệ đầu tiên của nhà Nguyễn sẽ kết hôn với người thừa kế duy nhất của tộc Cáo. Nếu không... cả nhà Nguyễn sẽ sụp đổ
Cha Quang Anh
Và để trả ơn, nhà Nguyễn đã đồng ý với điều kiện đó
Cha Quang Anh
Tính đến nay, cũng đã được 100 năm..
Mẹ Quang Anh
Mẹ.. hức.. mẹ xin lỗi//giọng nghẹn//
Cha Quang Anh
Em à, bình tĩnh//ôm lấy bà trấn an//
Cha cậu cũng không kìm được nước mắt mà khóc
Còn cậu, cậu chỉ ngồi yên cúi gầm mặt xuống mà rưng rưng từng giọt lệ trên khóe mi mình
Cậu không ngờ, số phận lại sắp đặt cậu như vậy...
Cậu đã có ước mơ tốt nghiệp đại học để trở thành một bác sĩ thú y theo như ước mơ của mình...
Vậy mà bây giờ, cậu phải gạt bỏ ước mơ ấy mà đi cưới một người cậu không hề quen biết
Một lúc lâu sau, khi mẹ cậu đã bình tĩnh lại, cha cậu dìu bà về phòng, không quên nói với cậu rằng:
Cha Quang Anh
Vào tối ngày mai, hôn lễ sẽ bắt đầu, nhớ chuẩn bị tinh thần
Câu nói của cha cậu như chứng minh rằng, dù cậu có từ chối thì cuối cùng, cậu cũng phải đồng ý vì trọng trách bản thân
Trọng trách nặng nề đối với một cậu bé 18 tuổi như cậu....
Jen xingtu💗
Nên kết HE hay SE?
|3|• Người thừa kế
Jen xingtu💗
Nếu có ý kiến gì thì comment để Jen bt nhaa
Hoàng Đức Duy - Người thừa kế duy nhất của tộc Cáo, là một hồ ly 9 đuôi sống ẩn mình giữ thế giới loài người.Cậu sống trong một dinh thự rộng lớn, nơi sương mù dày đặc bao phủ quanh năm, như muốn che giấu một điều gì đó từ bao đời nay
Sáng sớm hôm nay, cha cậu - tộc trưởng hiện tại - gọi cậu ra ban công, nơi ánh nắng yếu ớt xuyên qua lớp mây mỏng
Cha Đức Duy
Duy, đã đến lúc con thực hiện nghĩa vụ của mình. Ngày mai, con sẽ cưới một người thuộc họ Nguyễn
Ông nói, giọng trầm như gió lùa qua rừng già
Hoàng Đức Duy
Cưới...? Người con chưa từng gặp? Vì sao lại là họ Nguyễn? //sững sờ//
Cha cậu im lặng một thoáng, ánh mắt nhìn về phương xa, nơi rừng cây chìm trong sương trắng
Cha Đức Duy
Tộc Cáo đã định điều này từ trăm năm trước, lời hứa đó không thể bị phá vỡ.
Cha Đức Duy
Con không cần biết lí do, chỉ cần chuẩn bị cho lễ cưới tối mai
Cha Đức Duy
Không nhưng nhị gì cả!//cắt ngang//
Cha cậu cắt ngang, giọng gay gắt
Cha Đức Duy
Con là người thừa kế duy nhất, con phải làm tròn trách nhiệm!
Nói xong ông quay người rời đi, để lại Duy đứng đó, tim đập mạnh trong lồng ngực. Trong đầu cậu là muôn vàn câu hỏi chưa có lời giải. Ai là người cậu sắp cưới? Tại sao lại là họ Nguyễn? Và lời hứa trăm năm trước kia là gì?
Gió thổi qua, mang theo tiếng lá xào xạc và cảm giác bất an lan khắp tâm chí cậu...
Jen xingtu💗
Chap này hơi ngắn mong thông cảm
Jen xingtu💗
Chap sau dài hơnn☺
Download MangaToon APP on App Store and Google Play