Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[CapHùng] Bản Giao Hưởng Đôi Ta

Giới thiệu

Tác giả
Tác giả
Lại một bộ mới đây
Tác giả
Tác giả
Bộ này tớ sẽ cho văn chương chút
__
Giới thiệu nhân vật
Lê Quang Hùng
23 tuổi
♪ Một nghệ sĩ ♪
Đang dính một vụ lùm xùm "nhẹ". "Anh sẽ là người tô điểm thêm cho giọng hát đó, được chứ ?"
Hoàng Đức Duy
17 tuổi
。 Học sinh cấp ba 。
Một học sinh bình thường, yêu thích âm nhạc, mong muốn được ca hát. "Tôi không biết nữa..."
Tác giả
Tác giả
Nhân vật khác sẽ giới thiệu sau nha
__
Tác giả
Tác giả
Háp pi bớt đây anh bé Đức Duyy
Tác giả
Tác giả
Mong cho tuổi mới anh vẫn luôn hồn nhiên, luôn vui vẻ tích cực và tràn đầy năng lượng. Duck Di tuổi mới vẫn sẽ luôn híp hóp, ngày càng thành công trong sự nghiệp ca hát. Các bạn Cừu luôn ở đây với Duyy.
Tác giả
Tác giả
🐼🐑💗
__
CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng CapHùng

Chương 1

Những niềm tin khi vỡ vụn sẽ không tạo ra tiếng động. Nhưng nó để lại trong tim khoảng trống lớn, lặng lẽ đến tê dại.
Nó từng rất ngưỡng mộ anh, và xem anh như một người dẫn lối. Trong những ngày mù mịt, tiếng hát của anh là thứ giúp nó tiếp tục tồn tại.
Đến khi nó nhìn thấy tấm ảnh đó.
Trong ảnh, giữa đêm tối, anh đứng đó, cúi người nhìn một cô gái trẻ bất động trên sàn. Biểu cảm không rõ nét. Nhưng trong đôi mắt đó..là một khoảng trống sâu thẳm, lạnh lẽo.
Mặc dù không chắc đó là thật, nhưng nó lại có cảm giác bị phản bội. Giống như một phần nào đó trong tim bị rạn nứt, mất đi thứ gì đó rất đáng giá.
Từ đó, nó ghét anh, không phải vì anh xấu xa...mà là vì anh từng là điều tốt đẹp nhất.
Khi anh bước vào cuộc đời nó thêm một lần nữa, bằng đôi mắt dịu dàng và giọng nói tựa một bản nhạc..nó không biết mình có đủ căm hận để tránh né anh, hay lại rơi vào anh thêm một lần nữa.
__
"Chào mừng ca sĩ Quang Hùng MasterD — người truyền cảm hứng cho hàng triệu trái tim. Trường ta rất vinh dự khi được anh ấy đến giao lưu, và trao tận tay hàng nghìn món quà."
Tiếng loa trường vang vọng như trêu ngươi nó. Rút tai nghe ra, không phải để nghe cho rõ, mà là không muốn nghe gì nữa.
Đám đông hò hét, như muốn vỡ tung khi nghe tin anh — "ánh sao của tuổi xuân" sẽ xuất hiện ở nơi như thế này. Tất cả đều hướng mắt về một phía, nơi mà có thể anh sẽ đến.
Riêng nó — đứng giữa mà không biết nên thuộc về đâu..
NVP nữ
NVP nữ
Né ra coi, mắc chi đứng như trời tròng thế, "ánh sáng của tuổi xuân" sắp tới kìa. Cậu không biết à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Ánh sáng ? Chẳng phải nó đang tối dần sao ?*
Nó tự hỏi, rồi tự cười. Tiếng cười khô khốc trong họng.
Chính nó cũng từng như thế.
Từng trông ngóng ngày mà anh ra nhạc mới, từng khóc vì nghe thấy giọng anh hát live qua màn hình...từng gom tiền ăn sáng để mua vé fansign, chỉ để được chạm nhẹ tay anh. Cũng từng tin rằng 'nếu nó hát hay thì..biết đâu sẽ được đứng trên sân khấu ấy cùng anh'.
Chỉ vì một bức ảnh thôi, mọi viễn cảnh sụp đổ. Không ai nói nó thật, nhưng cũng chẳng ai chứng minh được đó là giả. Và chính khoảng trống đó, nó đã tự xé rách đi thứ "niềm tin" mà nó từng dành riêng cho anh.
Không phải vì anh...mà vì nó đã đặt quá nhiều niềm tin quá nhiều. Đặt anh vào nơi cao quá, rồi chính nó không chịu được nữa, rồi rơi xuống cái "vực không đáy" ấy thêm lần nữa.
Nó lặng lẽ quay bước, ngược dòng người. Qua những dãy hành lang, tiếng hét từ xa lắng dần...như một thế giới khác — một thế giới không dành cho nó.
_________
Tác giả
Tác giả
Cũng siêng viết văn dữ
Tác giả
Tác giả
Từ từ sẽ có thêm lời thoại nha
Tác giả
Tác giả
Cũng sẽ có cợt nhả nữa
Tác giả
Tác giả
Cho vui vui chứ không vầy cũng chánn
Tác giả
Tác giả
🐼🐑💗

Chương 2

Dừng chân tại nơi nhà kho cũ. Ở đây không có ánh đèn sân khấu, cũng chẳng có tiếng reo hò, vỗ tay. Chỉ đơn giản là chiếc tường gạch đã tróc sơn, và chiếc loa nhỏ cũ kỹ mà nó thường dùng để luyện hát.
Và giọng hát của nó cất lên như một thói quen. Nhưng hôm nay nó hát bài của anh — một bản ballad đầy da diết.
Không phải vì muốn nhớ. Cũng chẳng phải vì muốn quên. Mà nó muốn xem mình còn cảm nhận được điều gì từ bài hát đó.
Khi giai điệu dừng lại, nó chẳng mở mắt ngay..mà tim khựng lại một nhịp — bởi có tiếng ai đó vỗ tay.
Rất khẽ và chậm rãi. Như thể không muốn phá hủy bức tường im lặng giữa cả hai.
Giọng nói ấy cất lên — thanh âm trầm thấp, dịu dàng và quen thuộc nhưng khiến nó nghẹt thở.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em hát hay thật đó
Nó mở mắt.
Trước mắt nó là anh, bằng xương bằng thịt. Đứng ở nơi ngưỡng cửa — lằn ranh giữa sáng và tối, cũng như quá khứ với hiện tại.
Và lòng nó lại..chao đảo.
Ngay lập tức nó quay đi. Cảm giác nếu chỉ cần chậm thêm một nhịp, ánh mắt anh sẽ làm lộ ra những thứ mà nó không muốn ai nhìn thấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ở đây từ lúc nào ?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Từ lúc em bắt đầu cất giọng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế anh ở đây làm gì ?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh không cố ý làm phiền..chỉ là đi ngang qua thôi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chỉ là nếu em muốn..anh có thể giúp em luyện hát
Nó ngẩng lên nhìn anh, thoáng ngỡ ngàng. Không phải vì lời đề nghị, mà vì cách anh nói..rất chân thành.
Nó mím môi. Gió vẫn thổi, làm mái tóc nó bay che cả một bên mắt. Lòng nó chao đảo chẳng phải vì thứ gì đó lớn lao..mà vì anh chẳng đòi hỏi gì cả.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi sẽ suy nghĩ thêm..
Nó vẫn chạy trốn, nó sợ sẽ lại vụt mất niềm tin..nhưng trong tay nó là một bản nhạc mà anh đã dúi vào từ khi nào.
___________
Tác giả
Tác giả
Không tương tác nhiều lắm nhỉ
Tác giả
Tác giả
Mà sau này Hùng sẽ chủ động quan tâm nhỏ ấyy
Tác giả
Tác giả
Xong sau đó sẽ dẫn bạn rất thân về
Tác giả
Tác giả
Và có lẽ bé Duy sẽ khó chịuuu
Tác giả
Tác giả
Sì poi vậy thôi chứ tớ còn chưa tính hết cốt truyện =)))
Tác giả
Tác giả
🐼🌷

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play