[JJK X WindBreaker- Nii Satoru] Pháo Hoa Tàn
Tái Ngộ
Chẳng có chú thuật sư nào chết mà không mang theo hối tiếc.
Momoe Hanabi
Suguru, là Satoru... phải không?
Hanabi huých nhẹ vào người bên cạnh, ánh mắt hướng về chủ nhân của mộng cảnh.
Khi linh hồn của một người úa tàn, họ sẽ xuất hiện ở mộng cảnh. Gặp lại nhau lần cuối, trước khi đi thêm bước nữa.
Mộng cảnh của Gojo Satoru là cõi trung gian, chính Hanabi cũng không biết tại sao nó mang dáng vẻ của sảnh sân bay.
Momoe Hanabi
Tớ tưởng anh ấy sẽ sống lâu hơn chúng ta.
Ánh mắt, giọng nàng có phần ngập ngừng, như thể chẳng muốn đối mặt với Satoru.
Geto kế bên đã đi đến chỗ gã, Hanabi chỉ dám đứng ở xa, nhích được một bước chân rồi thôi.
Đã lâu không gặp, bạn thân.
Gojo Satoru
Đùa đấy à, chuyện này tệ thật.
Geto Suguru
Mới nhìn mặt nhau mà đã nói vậy, thô lỗ lắm đấy.
Geto ngồi xuống, cách cậu bạn thân một ghế.
Gã đầu bạc dựa vào lưng ghế, mắt liếc sang người kế bên.
Gojo Satoru
Tớ hay nói với học sinh của mình rằng.
Gojo Satoru
"Em sẽ luôn đơn độc khi em chết."
Gojo Satoru
Nên mong đây chỉ là tưởng tượng của tớ thôi.
Geto Suguru
Thế nào chẳng được.
Hai người họ cảm nhận được có người đi vòng ra sau họ, lặng lẽ ngồi ngay sau.
Tiếng giày búp bê quen thuộc, hương thơm cũng thế. Geto Suguru quen rồi, riêng Gojo Satoru thì lại lân lân trong đáy lòng mãi.
Momoe Hanabi
Dẫu có là tưởng tượng, chúng em vẫn có ý thức mà.
Dũng khí của Momoe Hanabi chính thức cạn kiệt.
Momoe Hanabi
Việc anh xuất hiện, là minh chứng anh muốn nói lời gì đó với những con người ở đây.
Momoe Hanabi
Anh bội bạc quá.
Satoru ngửa đầu ra sau, thoáng thấy màu tóc nâu sáng quen thuộc. Phải rồi, nếu quên đi người thương, "bội bạc" cũng không sai.
Gojo Satoru
Hanabi? Đừng nói xấu anh.
Tay gã trai không yên mà xoa đầu Hanabi, bù đắp cho mười một năm thiếu vắng nhau.
Gojo Satoru
Qua đây đi Hanabi, còn trống nè.
Gã vỗ vỗ vào chỗ trống giữa gã và Geto
Geto Suguru
Tái ngộ kiểu gì đấy trời?
Nàng gật gù nghe theo, gã luôn là nhất, từ lúc còn sống đến chết.
Anh
Tay gã không yên mà choàng lên vai Hanabi, đã lâu rồi, lần cuối gã chạm vào, thân thể chẳng ấm áp như thế.
Geto Suguru
Vậy cậu thấy sao?
Geto Suguru
Về nguyền vương ấy.
Gojo Satoru
Thì hắn ta siêu~ mạnh luôn.
Geto Suguru
Sukuna cũng chưa bung hết toàn lực của hắn.
Gojo Satoru
Cho dù đối phương không có Thập Chủng Ảnh của Megumi thì tớ cũng chưa chắc mình giành được phần thắng.
Một lời gã thốt ra, là một nhịp dỗ dành bờ vai em. Em chẳng hiểu những gì gã nói, chắc là gã tử trận do cái tên nguyền vương kia.
Không trách được, bởi lẽ em rời khỏi cuộc đời gã trong giây phút yên bình nhất, nên đến khi nó hỗn loạn, em mù tịt.
Gojo Satoru
Tớ không nghĩ cậu lại nói vậy đấy.
Gojo Satoru
Tớ cảm thấy hơi tiếc.
Gojo Satoru
Hơn bất cứ ai, tớ nghĩ rằng mình có thể đồng cảm với nỗi cô đơn trên đỉnh cao kia.
Gojo Satoru
Tớ yêu quý mọi người và cũng không thấy cô đơn. Nhưng có lẽ ở đâu đó vẫn vẽ ra một ranh giới giữa sinh vật sống như tớ, với người bình thường.
Gã buông tay khỏi vai em, giọng gã trầm thấp. Gã như thể buông bỏ mọi thứ.
Bụi trần nhân thế đối với gã chẳng có chút ý nghĩa nào.
Gã hiện giờ cảm thấy mệt mỏi.
Lại cũng nhẹ nhõm biết bao.
Gojo Satoru
Cậu có thể làm hoa nở và chiêm ngưỡng chúng.
Ánh mắt gã đăm chiêu, Geto vẫn luôn lắng nghe lời gã trong im lặng. Nội tâm của gã, mấy ai thấu?
Gojo Satoru
Nhưng bông hoa lại chẳng nghĩ tới việc ‘mong muốn người khác hiểu mình’ phải chứ?
Gojo Satoru
Cơ thể được rèn luyện, giác quan được mài dũa, kỹ thuật đã học được, tư duy phản xạ và sáng tạo ngẫu hứng.
Cái tay ban nãy khao khát hơi ấm đã được thu lại, nắm chặt, tạo thành nắm đấm. Là những điều gã đã hiến hết mình.
Gojo Satoru
Tớ đã dốc toàn lực với hắn.
Gojo Satoru
Tớ muốn thể hiện và truyền đạt tất cả cho Sukuna.
Gojo Satoru
Mà Sukuna đã không dùng toàn lực đánh bại tớ.
Gojo Satoru
Tớ thấy tiếc cho điều đó.
Momoe Hanabi
Satoru đã cố hết sức mình rồi mà? Satoru đã thật sự làm rất tốt đó.
Momoe Hanabi không thể hiểu cội nguồn câu chuyện, càng không hiểu về thâm tâm của kẻ mạnh nhất. Nhưng gã cứ nói như thế, một mặt hiếm hoi của gã cứ thể lộ ra.
Phô ra cho Hanabi thấy, gã xứng đáng có một kiếp sống yên bình hơn đến nhường nào.
Momoe Hanabi
Anh đã chiến đấu với tất cả những gì anh có mà.
Momoe Hanabi
Tức là anh đã hết mình vì một điều gì đó rồi.
Em khẽ cười, gã khi chết có hối tiếc nhưng nó đã được giải toả khi đến đây.
Em lại nhớ, lúc em chết, hồn xác em trống rỗng. Em đơn thuần là trốn chạy khỏi cực hình trần thế, rồi tin vào lý tưởng của huỷ diệt và tái tạo.
Em
Geto đồng tình với Hanabi. Thằng bạn thân của hắn xứng đáng nhận nhiều điều hơn.
Lý tưởng, tư tưởng của cả hai đã đổi thay, nhưng cái đến từ thật trong tâm, mãi không thay.
Geto Suguru
Ghen tị thật đấy.
Geto Suguru
Nhưng miễn là cậu hài lòng thì tốt rồi.
Geto nghiêng đầu nhìn sang gã.
Thần trí gã não nề mà thốt lên.
Gojo Satoru
Tớ sẽ hài lòng nếu khi ấy cậu cũng vỗ vào lưng tớ.
Gojo Satoru
Nói chung thì, tớ cũng mừng là không phải thời gian hay bệnh tật giết chết tớ mà bởi một người mạnh hơn mình.
Gã là kẻ kiêu ngạo, trên cả vạn người, thứ trên cơ gã chỉ có bầu trời.
Nhưng gã là kẻ cô đơn nhất.
Lời lẽ của gã, phải đến phút cuối của bản nhạc, mới dịu êm.
Yu Haibara
Cứ như tướng quân ấy nhỉ?
Tiếng nói phát ra ở phía sau, chỗ mà Hanabi từng ngồi trước đó. Hậu bối có vẻ đã noi theo gương tiền bối...
Gã có chút ngạc nhiên, lâu rồi chưa nghe lại thanh âm đó.
Thân thể gã buông lơi, ngả lưng ra tựa lưng vào ghế. Tay trở về nơi nên đặt- vai Hanabi.
Yu Haibara
Em chẳng tin đó là suy nghĩ của một người hiện đại đâu, ớn thật.
Momoe Hanabi
Quyền uy của Satoru đó giờ luôn thế mà.
Yu Haibara
Chắc đó có lẽ mà lý do anh ấy sống lâu hơn em.
Momoe Hanabi
Đừng nói như thế chứ?
Momoe Hanabi
Ai lại mang bi ai vào đời như thế.
Nàng thật muốn đưa tay lên xoa đầu cậu, giống hồi xưa.
Yu Haibara là một đứa trẻ của vầng ánh dương, bởi thế Momoe Hanabi rất yêu quý. Cũng có thể do đó, năm cả hai chết cùng là 2006.
Yu Haibara
Hai người ở đây cũng giống như biến số vi phạm thôi, Gojo-san và Nanami ấy!
Yu Haibara
Momoe-san thì lại là biến số hợp lệ.
Momoe Hanabi
Cũng có thể coi là đặc biệt không? Hợp lệ giữa đám vi phạm cũng tính ấy.
Yu Haibara
Ha ha! Miễn là Momoe-san thì luôn hợp lệ cả mà.
Trong lúc Hanabi quay cả người ra sau để dễ trò chuyện hơn, tức là tay gã nào đó trở thành vật vướng víu.
Cảm thấy không bám víu được nữa, bàn tay ấy đưa ra sau, "xoa đầu" Nanami.
Mặt gã khó coi lắm, chắc do em và vầng ánh dương kia.
Nanami Kento
Em từng nói với Geto-san rằng, cứ để Gojo-san đơn độc liệu có ổn không.
Nanami Kento
Đặc biệt là khi Momoe-san không còn nữa.
Nanami Kento
Anh không dùng chú thuật vào cuộc sống để bảo vệ người khác.
Nanami Kento
Anh chỉ là một tên bất thường muốn thoả mãn bản thân.
Nghe đến đó, Satoru bĩu môi, trông không đáng thương lắm.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play