[CountryhumanxY/N] Mắt Em
1. chuyến bay
Y/N
con không chấp nhận việc này!
Y/N
tại sao lại phải chuyển trường chứ!? mẹ thực sự không bao giờ quan tâm đến cảm xúc của con đúng không!?
mẹ
mày có không đồng ý cũng không có nghĩa gì đâu con ạ
mẹ
mọi thứ đều sẵn sàng,thứ mày nên lo lắng là cái vị trí thiên kim tiểu thư của mày đi
Y/N
nhưng nếu vậy thì tại sao lại phải bắt con chuyển trường cơ chứ!? mẹ biết con đã phải mất bao nhiêu bạn bè không!??
mẹ
do mày học ngu thầy cô mắng vốn nhiều quá nên chuyển trường chứ gì
bầu không khí in ỏi trong căn phòng một lần nữa rơi lại tĩnh lặng
em cũng chỉ đứng dậy và đi thẳng lên phòng,biết rằng việc em có nói gì đi nữa đều bị bỏ qua
Y/N
//đập cái báo thức,nói với giọng ngái ngủ//*khó chịu* ai đặt cái này trong phòng t dợ
???
//giọng nhỏ nhẹ//*lo lắng*thưa tiểu thư,đã đến giờ phải dậy để chuẩn bị cho chuyến bay rồi thưa cô
???
//quen với cách hành sử của em// thưa tiểu thư..nếu người như vậy thì tôi buộc phải dùng biện pháp mạnh rồi...
cô đứng dậy,mặt có chút lo lắng không nỡ nhưng việc này là bắt buộc phải làm
cô đưa tay xuống và nhéo vào tai em,từ từ kéo em ngồi dậy. biết thế nào em cũng phải quằn quại
Y/N
//giật mình// ây-- từ từ!! tôi dậy rồi!!!!
???
//đứng xê ra để em bước xuống// vậy thì tốt quá rồi ạ
Y/N
//miễn cưỡng bước xuống//
sàn nhà lạnh ngắc làm có cảm giác ngứa nhẹ trên bàn chân em,sương sớm ở đây đúng là chẳng thân thiện chút nào. lạnh đến thấu xương
mọi thứ đều được chuẩn bị sẵn sàng,điều đáng lo ngại nhất của gia tộc em bây giờ là
Y/N
//ngáp ngắn ngáp dài,nói với giọng ngái ngủ// sớm quáaaaaa
???
//ngồi ở hàng ghế bên cạnh// tiểu thư,lần này em chỉ đi một mình,nhất định phải biết tự chăm sóc bản thân đấy nhé!
???
mọi thứ đều được sắp đặt cả rồi //nói chuyện nhỏ nhẹ để em thoải mái hơn//
Y/N
biết rồiiiiiiiiiiiiiiii
em nói xong thì liền dựa đầu vào vai cô mà nhắm mắt lại ngủ gật,cô chỉ ở đó để em tựa đầu vào mà lắc đầu ngao ngán
"chuyến bay của hãng hàng không XXXXXXXX sắp cất cánh,yêu cầu quý khách ổn định vị trí và thắt dây an toàn trước khi cất cánh"
Y/N
//ngồi ở cửa sổ,nhìn ra bên ngoài//gì vậy trời....
đây là lần đầu em đi máy bay...quốc tế,trước giờ chỉ biết máy bay tư nhân của gia tộc mình
mặt trời bắt đầu xuất hiện mang theo ánh nắng nhạt vàng
chúng chiếu qua tấm kính dầy của cửa sổ máy bay,mang theo những tia sáng nhỏ bé lấp lỏi dường như dịu dàng đến bất ngờ
màu nắng vàng ươm ôm lấy nét mặt mềm mại của em như đang âu yếm khuôn mặt lười biếng xinh đẹp đó
mí mắt em hơi rung lên khi có cảm giác ánh sáng chiếu qua lớp da mỏng manh quanh màng mắt
tia sáng len lỏi vào mái tóc trắng muốt bồng bềnh của en hòa lẫn với nét đẹp trời ban đó khiến ngay cả những người qua lại cũng phải dừng ở đó ngắm nhìn em vài giây
em bỗng nhiên bị tiếng la hét trong khoan hành khách làm cho tỉnh dậy,khi chỉ vừa mở mắt. em đã thấy dây oxy được hạ xuống ngay trước mắt mình
em sững người,mặt hơi tái mét lại vì sợ hãi không biết chuyện gì đang xảy ra
máy bay đang rơi tự do cùng với tiếng hét hoảng loạn tạo nên một khung cảnh rắc rối vô cùng
chân tay em mềm nhũn,cảm giác không thể nhấc lên được nữa. tai em chỉ nghe được vài từ của cơ trưởng trước khi mắt có cảm giác tối sầm lại
lượng oxy dần biến mất,tưởng như không còn. đầu em choáng váng,mọi chuyện diễn ra nhanh đến mức em chẳng kịp làm gì nữa. mắt tối sầm,cảm giác khó thở ập đến làm việc giữ bình tĩnh với em càng khó khăn
cơ thể em ngất lịm đi ngay sau đó
kí ức cuối cùng
em không biết mình đã có ý thức từ khi nào...
cũng không biết đã bao lâu trôi qua kể từ khi bị ngất
mắt em vẫn nhắm,thi thỏang mí mắt hơi rung lên vì không thể mở ra được
một lúc sau,mí mắt em cuối cùng cũng đã mở ra
Y/N
//khuôn mặt vẫn vô cảm//*bối rối*《ơ.....sao lại có thể có ý thức..?》
không phải là vì em không muốn biểu hiện cảm xúc,mà là vì không thể. các cơ trên mặt em bất động,dẫu cho em đã có thử thế nào
một ngọn gió nhỏ lướt qua cơ thể chễnh chệ mồ hôi và bất lực của em,có vẻ điều đó không có ít gì khiến em bình tĩnh lại được
Y/N
//nhìn lên,mắt không có cảm xúc//《cơ mà.....cũng đẹp thật cơ...》
Y/N
《truyện cổ tích hả...?》
em rất muốn đứng dậy và nhìn ngắm xung quanh,nhưng có lẽ cơ thể em không cho phép
cảm giác như có 1 vật vô hình nào đó đè nặng trĩu lên cơ thể nhỏ bé của em
cứ tưởng tượng như là cơ thể của bạn mỗi sáng đi học đi🙂↕️
____________________________
em không biết đã trôi qua bao lâu kể từ khi mở mắt
bằng một cách thần kì nào đó,cơ ở các bộ phận của em cuối cùng cũng đã chịu hoạt động theo ý thân chủ của nó
Y/N
//nhấc tay lên//*bất ngờ* u-ủa-! được rồi nè!?
Y/N
//từ từ ngồi dậy trên bãi cỏ// có khi nào đang ở trong cổ tích thật không ta...?
Y/N
//mắt nhìn khung cảnh như trong mơ xung quanh mình// ôi trời mẹ ơi....con chưa bao giờ sáng mắt như này.....
ánh sáng vàng ươm len lỏi từ những tán lá xanh mướt chiếu rọi xuống màu sắc xanh ngát của khu rừng
ánh nắng rơi xuống dịu dàng tựa như sợi tơ mềm, rải như mật ong vàng óng ,lắp lánh như màu bụi vàng nhẹ tên trên khắp những nơi nó có thể chiếu xuống
Y/N
//dần nâng người mình đứng dậy// ôi trời đất........
Y/N
//đi xung quanh khu rừng// nơi này là sứ thần tiên à...? hay là An Giang Việt Nam...?
Y/N
//nhìn thấy một vật thể nhỏ chuyển động đằng đó// khoan....con gì kia...? //tiến lại gần//...
Y/N
//mắt sáng lên// MÈO!!!!
Y/N
//chạy đến,cố chụp lấy con mèo đó// bé ơi! lại đây chị bảo!!!
........
//chạy đi// meowww-!
Y/N
đừng có sợ bé ơi! //chạy theo phía sau con mèo đó//
em cứ thế chạy theo con mèo đó trong mù quáng,em không để ý nhiều đến khung cảnh xung quanh. chỉ quan tâm đến cô mèo nhỏ xinh đẹp đó
đến khi em chạy theo nó đến gần một cái hồ nước lớn,trong vắt như chưa từng có sự tác động nào của con người trước đây đến nó
mặt nước óng lên,phản chiếu ánh sáng vàng ươm rải trên khắp nó một cách chậm rãi và điềm tĩnh nhất có thể.
Mặt nước thỉnh thoảng rung chuyển bởi những chú cá nhỏ bé đang nô đùa nghịch ngợm bên dưới, vài chiếc là rơi trên mặt hồ,lẫn với tấm bèo xanh tươi mát còn mang đến cảm giác êm dịu hơm
chân em ngã khụy xuống,cơ thể không giữ được thăng bằng mà ngã luôn xuống nước, mà coi bộ..nước cũng sâu á chớ!
một lần nữa,kí ức dừng lại ngay khi em ngã mình xuống làm nước trong vắt
màu đen kịt trở lại với màu sắc trong mắt em,có lẽ là em ngất ngay khi vừa rơi xuống,cứ như chuyện này đã được tính toán từ lâu rồi vậy!
Gương
em tỉnh dậy lần nữa,nhưng không phải là một cơ thể ướt nhem hay bộ quần áo toàn bùn hay vết bụi đá rong rêu
chỉ là sự khô ráo và cảm giác thoáng mát hằng ngày trong bộ trang phục quen thuộc...
Y/N
//đứng trước 1 cái hồ nước lớn//....mơ hả..?
Y/N
//xem đi xem lại bàn tay mình// có đủ 5 ngón....không có bất thường...vậy là đang tỉnh á hả...?
Y/N
//nhìn xuống mặt nước// nước chó gì bẩn b.ỏ m.ẹ thế????
Y/N
//lông mày đột nhiên nhíu lại,nhìn kĩ hơn xuống mặt nước//...ơ....
Y/N
sao b.ố mày lại có tai mèo thế này??? tai kia của b.ố đâu? //ngơ ngác,cố nhìn kĩ hơn//
Y/N
ơ vãi l*n ,tao bị ảo giác à?
........
//chạy ngang qua lần nữa//
lần này nó chạy qua rất nhanh...như thể có thứ gì đó đang đuổi theo sau...ma đuổi hả???
Y/N
//nhìn theo bóng của nó,càng nhìn càng thấy hoa mắt//.......cái thứ quái gì nữa đây....//ngất//
em không biết tại sao mình lại ngất...chỉ nhớ rõ lúc mình ngất đi là khi nào...
hình bóng cô mèo nhỏ đó vẫn đeo bám mãi trong tâm trí em một cái gần như ám ảnh. em không thể quên được,cho dù có ngất lần này sang lần khác ở các khung cảnh khác nhau liên tục
Y/N
//bật dậy trên giường//.....
tiếng nhăn nhúm của tấm chăn vải sột soạt phát ra xung quanh khi em bật người dậy
một lần nữa,một khung cảnh khác,một mùi hương khác lạ....
Y/N
mùi đ.éo gì kinh vãi.....
mắt em mờ...rõ mờ,dù những lần trước đều rất rõ ràng. nhưng lần này như thể là em vừa mới bị ai đúm vậy
Y/N
//đưa tay lên xoa mặt// khó chịu....//có cảm giác lạ,liền đưa tay xuống nhìn thử//
Y/N
//bắt đầu thấy nhức,đau đầu//.......
cơn đau nhức ập đến,làm em như muốn hoe mờ mắt ngay lúc này,việc em ngồi dậy như thế chỉ có cảm giác loạng choạng và chóng mặt
Y/N
//không nói nổi,thở ra một hơi nhỏ// ah.......
Y/N
//nghe tiếng kẽo kẹt//...cửa đếch gì dỏm....
Y/N
//nghe thấy giọng nói của ai đó//....?
một người phụ nữ bỗng dưng đẩy cửa bước vào,đi đằng sau là một cô bé khác...bằng cỡ tuổi em hay gì đó...
???
//gằng giọng// giờ mới biết dậy đấy à?
???
//núp sau lưng//mẹ ơi...đừng nói to quá,chị ấy sợ ạh~
Y/N
//ngơ ra//《vãi l*n....》
em đang ở đâu đây...cái nơi khỉ hoang cò gáy gì thế này..?
sao tự dưng lại có bà mẹ ngựa thế kia...? đã thế nhìn còn không quen mắt chút nào
Y/N
//cơn đau lần nữa ập đến//......vâng
???
//bước đến kế bên giường,trừng mắt nhìn em//*gằng giọng* dậy rồi thì mày cho tao biết, mày làm gì mà để cho con em mày bị thế này?
nói xong,"bà" ta đưa bàn tay của cô ta ra ,nơi một vết xước nhỏ đang được băng gạt quấn quanh
Y/N
《cái quần gì vậy trời...》 //nhìn xuống tay cô ta//...ơ nhưng mà---
???
không có nhưng nhị gì ở đây hết! mày biết em mày nó là cành vàng lá ngọc nhưng lại không bảo vệ nó? //quát//
một lúc sau,cuối cùng hai người đó cũng đi ra khỏi phòng...mà có dễ dàng gì đâu!? là do có y tá bước vào ấy chứ!
nghe chửi gần cả nửa tiếng,đầu em đau thêm. cảm giác nhẹ nhõm đầu tiên ập đến là thấy chị y tá đằng ấy bước vào
Y/N
《ụi ụi....chị đó có ai làm "bạn" chưa nhỉ?》
y tá
đây là thuốc của em,nếu có gì bất tiện cứ bấm chuôn gọi cho chị nhé!
Y/N
《thôi tạm gác qua 1 bên...》//nhận thuốc// vâng ạ...
y tá
//ở lại căn dặn vài phút trước khi bước ra// được rồi,có chuyện gì thì cứ gọi cho chị
tiếng cửa đóng lại,em mắt nhìn đờ đẫn ra phía cửa...hoặc nếu có cơ hội bình luận vào hành động bây giờ của chính mình. chắc chắn sẽ--
Y/N
//đưa tay lên sờ mặt mình// nặng nha má...
đập vào mắt em là 1 lớp phấn dày như bê tông dính trên mu bàn tay của mình
Y/N
//bước xuống giường,đi về phía phòng vệ sinh//.....
bước chân loạn choạng của em trên mặt sàn lạnh buốt,không ngần ngại để lại cảm giác ngứa ran trên lòng bàn chân mỏng manh đó
Y/N
//đứng trước gương// ôi....đứa con thứ 4 của Jack đây sao..?
Y/N
chắc do tâm mình kén chọn...//cố trấn an bản thân//
Y/N
nhưng mà đây không phải là quá phong cách rồi sao..?
tay em run run nhưng chắc chắn,từ từ cầm miếng bông và nước tẩy trang lên
gần nửa tiếng sau,cuối cùng cái mặt quý báu này cũng được giải thoát
Y/N
mà nhan sắc cũng đâu đến nỗi tệ...
Y/N
gắn cái mi giả nhìn như chổi lông gà-! //đứng tự mãn trước gương//
mái tóc của em bị ướt một phần vì chưa buộc tóc trước khi rửa mặt,phần tóc đó dính vào nhau và bám vào nét mặt mềm mại của em
đôi mắt xanh xinh đẹp đó hơi rát lên vì bị nước tẩy trang dính vào
chưa bình yên được bao lâu,một âm thanh sắc bén vang lên trong căn phòng nơi em đang đứng
1 cái bóng đèn trên trần nhà vỡ tan ra
mảnh vỡ bắn ra tứ tung,mấy cái đèn trần khác cũng dần nhấp nháy tắt mở mà nứt toan ra
Chiếc gương ở trước mặt em cũng đột nhiên nức ra,vài mảnh vỡ rơi xuống bồn nước. những mảnh còn dính lại trên tường thì chảy ra ồ ạt các chất lỏng màu đen nào đó
ánh sáng sắc nhọn léo lên theo từng vết nức,bóng đèn chớp tắt liên tục rồi vỡ ra. tạo nên 1 khung cảnh hổn độn vô cùng
Y/N
//chết lặng tại chỗ//.....
Download MangaToon APP on App Store and Google Play