[ĐM/NP] Ngục Giam Toàn Là Sói
Chào hỏi
"Thả tôi ra! Các người làm trò gì vậy?"
Chu Vân Minh
Này! Tôi đang nói chuyện với các người!
Doanh Bách
(Nhướn mày) Tao khuyên mày biết điều thì nên câm miệng lại.
Chu Vân Minh
"Tên điên này! Tại sao ông trời cứ phải thử thách mình thế này chứ."
Đám đàn em
(Trói hai tay cậu lại)
Doanh Bách
(Tát mạnh) Câm miệng!
Chu Vân Minh
(Sững người đau điếng, má đỏ lên)
Trong phòng giam tối tăm, mùi ẩm mốc và tanh tưởi len lỏi vào từng hơi thở. Ánh sáng le lói từ chiếc bóng đèn trần chập chờn soi rõ thân người bị trói chặt, treo lơ lửng giữa phòng bằng sợi xích rỉ sét.
Xung quanh cậu là những ánh mắt không còn nhân tính, lũ tù nhân với khuôn mặt hung hãn, cơ thể xăm trổ với ánh nhìn đói khát như thú hoang săn mồi. Những tràn cười khanh khách đầy man rợ như thể đang tận hưởng trò tiêu khiển này.
Đám đàn em
Nhìn nó ngon miệng quá đại ca, tụi em có thể..
Đám đàn em
(Sợ sệt lùi lại)
Doanh Bách
(Nhìn cậu, mặt không cảm xúc) Sợ à?
Chu Vân Minh
(Lắc đầu) Anh muốn gì?
Doanh Bách
(Cười khẩy) Chả gì cả, chỉ là màn chào hỏi thôi.
Đám đàn em
Mày chắc không biết luật ở đây, đây là màn chào hỏi "thân thiện" của ngục giam này khi có quản giáo mới đấy.
Chu Vân Minh
Luật kiểu gì thế này? Ai là người đặt ra thứ quái quỷ đó?
Doanh Bách
(Cười nham hiểm) Đây là món quà đặc biệt dành riêng cho những tên quản giáo mới của khu A này. Sao? Mày thích màn chào hỏi này chứ?
Chu Vân Minh
Tất nhiên là không.
Chu Vân Minh
Bọn tù nhân các người có quản giáo vẫn có thể làm loạn nhỉ? Rốt cuộc là tại sao?
Nghe xong câu hỏi của cậu, người đàn ông cùng đám đàn em hắn liền cười phá lên.
Doanh Bách
Con cừu non ngơ ngác, dỏng tai lên nghe cho kĩ đây.
"Đây là Hắc Ngục - một nhà tù không có quy tắc, ở đây chỉ có kẻ yếu và kẻ mạnh, hiểu chứ? Cũng giống như một xã hội thu nhỏ thôi, kẻ yếu hơn thì phải chấp nhận chịu sự kiểm soát của những kẻ mạnh hơn."
Chu Vân Minh
(Sững người) Cái gì? Không có quy tắc?
Chu Vân Minh
Vậy tại sao họ lại tuyển quản giáo chứ? Ở đây rõ ràng vẫn phải có người điều hành!
Doanh Bách
Không sai, vẫn có. Nhưng mày không để ý sao? Đếm được bao nhiêu thằng cớm ở đây?
Chu Vân Minh đột nhiên rùng mình, cậu nhìn xung quanh và nhận ra là đúng thật, từ lúc cậu bước chân vào nơi này, hầu như nhìn thấy chỉ toàn tù nhân, còn những người quản giáo như cậu thì lại rất ít.
Chu Vân Minh
(Run run) Đây rõ ràng là một nhà tù lớn, vậy mà kỷ luật lại không có sao?
Doanh Bách
(Cười khẩy quay đi) Đừng để ý mấy thứ vô vị đấy nữa, mà từ giờ hãy cẩn thận cái mạng nhỏ của mày đi, ở đây không dễ sinh tồn đâu.
Đám đàn em
Để tụi tao nói cho mày biết, ở Hắc Ngục này toàn những kẻ tai to mặt lớn trong thế giới ngầm đấy haha. Tù nhân ở đây cũng toàn là hàng tuyển thôi, chúc may mắn nhé.
Chu Vân Minh
"Cái quái gì thế này? Lời những tên này nói là thật sao?"
Doanh Bách
Đủ rồi, đi thôi.
Chu Vân Minh
(Vùng vẫy) Này thả tôi xuống đã!
Doanh Bách
Yên tâm, bị treo lên vài ngày không chết được đâu.
Chu Vân Minh
(Tức giận) Anh!
Doanh Bách
Tạm biệt cừu nhỏ, tao còn nhiều trò để chúng ta chơi cùng lắm đấy, hẹn gặp lại.
Chu Vân Minh
Đúng là bệnh hoạn mà.
Nói rồi hắn cùng đám đàn em rời đi, để lại Vân Minh ngơ ngác hoảng loạn, cậu không thể ngừng nghĩ về những rắc rối tiếp theo bản thân sẽ gặp phải.
Chu Vân Minh
TÊN KHỐN KHIẾP!
"Bây giờ làm sao để xuống đây.. trời ạ?"
Khởi đầu
Chu Vân Minh - một sinh viên vừa ra trường, hiện tại vẫn còn đang thất nghiệp.
Mẹ mất sớm, ba bỏ đi biệt tích từ năm cậu lên mười, người duy nhất nuôi nấng cậu là bà nội.
Hiện tại tuổi tác bà đã cao nên cậu quyết định đưa bà vào viện dưỡng lão, còn bản thân đi tìm kiếm một công việc ổn định trang trải cuộc sống.
Chu Vân Minh
(Mừng rỡ) Bà, bà có khỏe không?
Bà Vân Minh
Minh Minh, cháu đến thăm ta đấy à?
Chu Vân Minh
Vâng bà ạ, cháu tìm được việc mới rồi, bà cứ yên tâm. Đợi khi nào ổn định cháu sẽ đón bà về nhà, chúng ta..
Bà Vân Minh
(Xoa đầu cậu) Thằng bé ngốc này, cháu cứ tập trung cho bản thân trước đi, ta ở đây cũng có Tiểu Ý chăm sóc rất tốt.
Chu Vân Minh
Cháu biết rồi, bà yên tâm cháu sẽ cố gắng đón bà về nhà thật sớm.
Bà Vân Minh
Được được, ta chờ cháu.
"Vân Minh, đến lúc nào đấy?"
Chu Vân Minh
Hi Ý, trời đất lâu quá mới gặp.
Dư Hi Ý
(Vỗ vai cậu) Sao rồi? Dạo này thế nào? Đã tìm được công việc mới chưa?
Chu Vân Minh
Rồi, ngày mai tao sẽ đến nhận việc luôn.
Dư Hi Ý
Tốt quá, chúc mừng Minh Minh nhà ta nhé.
Chu Vân Minh
Hì, cũng chưa chắc là phù hợp mà, cứ từ từ chúc mừng tao sau cũng chưa muộn.
Dư Hi Ý
Làm gì làm cũng phải giữ sức khỏe đấy nhé, bà mày có tao chăm sóc rồi yên tâm.
Chu Vân Minh
(Gật gật) Bà nội trăm sự nhờ mày chăm sóc dùm tao, tao nhất định sẽ đón bà sớm thôi.
Dư Hi Ý
(Ghé sát tai cậu hỏi nhỏ) Mà mày chắc công việc này ổn không đấy? Tao thấy cứ..
Chu Vân Minh
(Trấn an) Hi Ý, mày nhiễm phim nhiều quá rồi. Yên tâm sẽ ổn, việc nhẹ lương cao (。・ω・。)ノ♡
Dư Hi Ý
(Lườm) Thằng ngốc này.
Chu Vân Minh
Tao giỡn thôi, tao phải đi rồi.
Chu Vân Minh
(Ôm vai bà) Bà, bữa khác cháu lại đến thăm bà nhé.
Bà Vân Minh
(Cười mỉm) Minh Minh ngoan, nhớ phải ăn uống ngủ nghỉ cho đầy đủ đấy, lúc nào rảnh thì hẵng đến chơi với ta.
Chu Vân Minh
Dạ cháu biết rồi, tạm biệt bà.
Chu Vân Minh
(Vẫy tay) Bai bai.
"Cậu đến xin việc phải không?"
Chu Vân Minh
Vâng, tôi đến theo tờ rơi dán trên bảng tin khu phố, vẫn còn tuyển đúng chứ?
Ngồi đối diện cậu là một người đàn ông trung niên ngoài 50 tuổi, gương mặt có vài vết sẹo rất sâu, tuy nhiên do ánh sáng không đủ nên không thể thấy rõ chân dung hắn. Trong không gian yên tĩnh, tiếng ngón tay hắn gõ nhịp lên hồ sơ cá nhân làm cậu có chút lo lắng.
???
Cậu chắc chắn muốn nhận công việc này chứ?
Chu Vân Minh
(Gật đầu) Đúng ạ, tôi cũng từng đi thực tập ở một số trại giam, cũng biết chút ít về quy chế những nơi thế này.
???
(Liếc mắt qua hồ sơ cậu) Yên tâm, cậu sẽ được huấn luyện và đào tạo thêm.
Chu Vân Minh
Vậy là tôi được nhận rồi?
???
Đúng, hiện tại vẫn là thời gian thực tập, sẽ có người hướng dẫn tất cả cho cậu.
Chu Vân Minh
"Hồ sơ mình cũng không có gì nổi trội, vậy mà được nhận dễ vậy sao?"
Người đàn ông cười trừ, đưa ra một tờ giấy.
???
Kí vào đi, hợp đồng lao động.
Chu Vân Minh
(Không do dự liền kí vào) "Mấy điều khoản này chắc cũng giống như lúc mình đi thực tập thôi nhỉ, kí đại cho rồi".
Chu Vân Minh
Tôi đã kí xong.
???
(Cầm lấy) Rất tốt, ngày mai cậu hãy đến địa điểm này.
Hắn nói rồi đưa cho cậu một mảnh giấy nhỏ, bên trong là dòng chữ viết nguệch ngoạc.
"Chào mừng cậu đến với địa ngục."
Chu Vân Minh
(Cười trừ) Tôi không sợ tù nhân.
???
(Lắc đầu) Không đơn giản như thế đâu, cậu nhóc à.
Chu Vân Minh
Tôi không quan tâm công việc khó ra sao, chỉ cần trả lương đúng hẹn là được.
Người đàn ông nhìn cậu, cảm thấy có chút thú vị. Hắn rút ra trong túi điếu thuốc, ngậm trên môi nhưng không châm lửa.
???
"Ở đây không có "đúng đắn", chỉ có "sống sót"".
Chu Vân Minh
Ý ông là sao?
Một lúc sau, Vân Minh rời khỏi phòng phỏng vấn, tay vẫn nắm chặt mảnh giấy lúc nãy. Ngoài hành lang vắng vẻ, yên tĩnh tới mức có thể nghe tiếng tim cậu đập mạnh.
Chu Vân Minh
(Lo lắng) Thực tập ở trại giam này mình không nghĩ lại nhiều tiền như vậy, nhưng sao vẫn cảm thấy có gì đó không đúng nhỉ.
Cậu bước đi đến ngã rẽ hành lang, lúc này có một người từ hướng đối diện lướt qua. Một bóng dáng đàn ông cao lớn trong bộ vest đen nho nhã, gương mặt bị chiếc mũ vành che khuất, kì lạ là lại cho cậu một cảm giác rất quen thuộc.
Vân Minh đơ người vài giây, khi định thần quay lưng lại đã không còn thấy người đàn ông kia đâu, tựa hồ nãy giờ chỉ là ảo giác của cậu.
Vài phút sau, người đàn ông đi vào căn phòng cậu phỏng vấn lúc nãy, giọng lãnh đạm hỏi người phỏng vấn.
"Tốt, trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi."
Rắc rối
Quay về hiện tại, Vân Minh không nhớ mình đã bị treo lên bao lâu, chỉ cảm thấy thân thể vô lực, cổ tay đau nhói bỏng rát.
Phòng ngục bị bỏ trống, không camera, không người giám sát qua lại, chỉ còn tiếng thở dài bất lực của cậu. Ánh đèn trần lập lòe rồi đột nhiên tắt hẳn, cả căn phòng chìm vào màu đen ảm đạm.
Chu Vân Minh
(Thì thầm) Lũ chó.. mình còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã bị chơi một vố.
Một phụ nữ bước vào, ánh đèn pin rọi thẳng vào mặt cậu. Cô ta chau mày, rút ra con dao nhỏ trong túi lách nhanh vào dây trói.
"Đợi tôi một chút, dây trói này có vẻ không dễ đứt."
Chu Vân Minh
(Ngước nhìn) Chị là..
Gia Các Ly
Cứ gọi tôi là quản giáo Ly.
Gia Các Ly
(Cười mỉm) Cũng may cậu chưa chết.
Cậu sau khi được cởi trói vô lực rơi xuống, cả người đau nhói, nhưng trong đầu vẫn luôn thắc mắc..
Chu Vân Minh
Tại.. tại sao không ai tới? Không ai ngăn chúng lại?
Gia Các Ly
(Nhìn cậu với nét mặt không cảm xúc) Lính mới, ngày mai là buổi tập huấn đầu tiên, cậu sẽ sớm biết lý do.
Gia Các Ly
Ở đây là Hắc Ngục, chúng tôi chỉ dọn xác, chứ không cứu người.
Chu Vân Minh
(Tròn mắt ngạc nhiên) Dọn xác?
Gia Các Ly
Cho dù là quản giáo thì chúng ta cũng không có đặc quyền đâu cậu bé à.
Gia Các Ly
Ở đây quyền lực thuộc về kẻ có thể sống sót lâu nhất.
Chu Vân Minh
Chuyện vô lý này thật sự có tồn tại ư? Trại giam này rốt cuộc không có quy tắc?
Gia Các Ly nhìn cậu lắc đầu, rút ra một điếu thuốc rồi châm lửa, một làn khói xám bay ra từ đôi môi màu rượu vang đỏ.
Gia Các Ly
Chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình thôi, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu tập huấn, giám thị là một người vô cùng khó tính, đừng đến trễ đấy.
Chu Vân Minh
Tôi vẫn chưa rõ..
Gia Các Ly
(Trừng) Nếu cậu muốn làm một quản giáo gương mẫu ở đây thì tốt nhất nên tự đào hố trước đi.
Chu Vân Minh
Khoan đã, tôi có thể hỏi ai là người điều hành ngục giam này không?
Gia Các Ly
(Nhún vai) Ồ.. ai cũng hỏi câu đó.
"Và ai cũng biến mất trước khi nhận được câu trả lời."
Chu Vân Minh
(Rùng mình) Chị cũng không biết người đó là ai sao?
Gia Các Ly
Ừm, đừng thắc mắc linh tinh nữa.
Gia Các Ly
Tay cậu đang bị thương, cứ tới phòng y tế sẽ có người băng bó cho. Cũng khuya rồi, mau về phòng nghỉ ngơi ngày mai còn tập huấn sớm.
Chu Vân Minh
Vâng, cảm ơn chị.
Gia Các Ly gật đầu rời đi, để lại Vân Minh cùng ngàn câu hỏi chưa có lời giải đáp. Cậu cũng không nghĩ quá nhiều, nhanh chóng đi tìm khu y tế.
Bây giờ đã là hơn 11 giờ, đèn ở trại giam cũng tắt gần hết, chỉ còn lại tiếng bước chân của cậu nặng trĩu bước đi trên hành lang vắng vẻ.
Chu Vân Minh
Phòng y tế.. Phòng y tế..
Đột nhiên Vân Minh cảm giác có ai đó đang theo dõi mình, cậu run rẩy dừng bước để quay lại thăm dò.
Chu Vân Minh
Là mình đau quá nên sinh ảo giác sao?
Cậu nhún vai đi tiếp, nhìn ngang dọc để tìm phòng y tế. Lúc này một bóng người lao tới dồn cậu vào tường, lưng bị va đập mạnh vào nền đá đau thấu trời xanh.
Chu Vân Minh
(Hét lớn) Trời ơi trời!
Người đàn ông với thân hình to lớn vạm vỡ, ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm vào cậu. Hắn có mái tóc màu bạch kim, trên người chi chít sẹo cùng những hình xăm to nhỏ chồng chéo lên nhau nhìn vô cùng hung hãn.
Vân Minh bị vẻ ngoài hắn dọa sợ ngây người ra, không dám hé môi nửa lời.
Damien Wilson
(Cười mỉm) Chào.
Chu Vân Minh
"Tên này nhìn còn đáng sợ hơn tên lúc nãy, trời ơi sao hôm nay mình toàn gặp xui xẻo vậy nè?"
Chu Vân Minh
(Vùng vẫy) Làm gì vậy? Buông ra!
Damien Wilson
(Nhướn mày) Cậu là ai?
Chu Vân Minh
(Nhìn hắn không chớp mắt) "Khoan đã.. đẹp trai quá."
Damien Wilson
(Ghé sát tai cậu) Tôi hỏi cậu là ai.
Chu Vân Minh
(Cố đẩy hắn ra) Trời ơi nhột, làm cái gì vậy?
Hắn nhìn đăm chiêu, bàn tay đưa lên mân mê cằm cậu, buộc cậu nhìn thẳng vào mắt mình.
Damien Wilson
Cậu vừa đi từ khu A ra.
Chu Vân Minh
Thì sao chứ? Tôi có chân thì đi thôi?
Damien Wilson
Không phải như vậy.
Chu Vân Minh
Chứ ý của anh là gì hả?
"Cậu chắc là đồ chơi mới của tên chó điên kia nhỉ?"
Chu Vân Minh
(Ngây người) Đồ chơi? Là sao? Đồ chơi của ai?
Damien Wilson
(Nắm chặt cổ tay cậu) Giả vờ ngây ngốc cái gì?
Chu Vân Minh
(Nhíu mày) Đau! Tôi đang bị thương.
Hắn nhìn xuống cổ tay đang rỉ máu của cậu cười khẩy.
Damien Wilson
Quả không sai, đúng là chó điên, sở thích làm tình cũng thật quái dị. Vậy mà cậu cũng có thể chiều theo sao?
Chu Vân Minh
(Đơ) Nói.. nói cái gì vậy chứ?
Damien Wilson
Hắn trói cậu rồi làm chứ gì? Tin đồn hắn ta thích SM xem ra là thật.
Chu Vân Minh
(Đỏ mặt) Anh đang nói cái quái gì vậy? Mau để tôi đi! Tôi cần tới phòng y tế để băng bó.
Chu Vân Minh
Khoan đã! Tôi và anh quen biết gì nhau mà đi? Đi đâu?
Chu Vân Minh
Có nghe tôi nói không hả!?
Lời vừa dứt, hắn nhanh chóng kéo cậu theo sau, mặc cho Vân Minh vùng vẫy chửi rủa cũng không để cậu đi.
"Rốt cuộc hôm nay là ngày gì vậy chứ!?"
Download MangaToon APP on App Store and Google Play