Cô Vợ Ngốc Của Ngô Thiếu
chap1
Vân Anh (mẹ kế )
Lưu Như Nguyệt, chuẩn bị đồ đi. Mai gả chồng.
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
Gả? Nhưng... không phải Anh Như mới là người đính hôn sao?
Vân Anh (mẹ kế )
Con bé còn tương lai. Mày ngốc như vậy, gả thay cũng không ai để ý.
Lưu Anh Như(em kế)
Chị ngu thì chịu đi. Chị gả rồi, em mới có cơ hội sống sung sướng!
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
Nhưng... Nguyệt không muốn...
Vân Anh (mẹ kế )
Không muốn cũng phải đi! Đây là mệnh lệnh! Nếu không... mày muốn chết như mẹ mày năm xưa hả?
Ngô Gia Phong(nam9)
Ba, đừng đùa. Con không lấy con nhỏ đó.
Ngô Viễn(ba n9)
Hôn ước từ năm xưa, không thể hủy.
Ngô Gia Phong(nam9)
Con không cưới một đứa NGỐC!
Nguyệt Ánh(mẹ n9)
Nó là con gái Lưu gia. Gả đến nhà ta là danh chính ngôn thuận. Nếu con không cưới, Ngô thị mất mặt!
Ngô Gia Phong(nam9)
Được thôi. Nhưng cưới thì cưới. Đừng mong con coi cô ta là vợ.
Hôn lễ ngày hôm sau
Không váy cưới sang trọng. Không khách mời đông đúc. Không tiếng cười hạnh phúc.
Chỉ có cô dâu lặng lẽ nắm tay chú rể lạnh lùng đến tê dại.
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
Chồng...
Ngô Gia Phong(nam9)
Im. Cô không xứng gọi tôi là chồng.❄️
Đêm đầu tiên sau đám cưới.
Ngô Gia Phong vừa bước vào biệt thự đã nhìn thấy cô gái nhỏ ngồi chờ ở phòng khách, hai tay ôm con gấu bông sờn vải, đôi mắt trong veo nhìn anh đầy mong chờ.
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
Chồng… anh ăn tối chưa? Nguyệt có nấu canh...
Ngô Gia Phong(nam9)
Tôi không cần cô đóng vai vợ hiền. Tốt nhất nên hiểu thân phận của mình.❄️
Ngô Gia Phong(nam9)
Cô chỉ là kẻ bị ép gả. Tôi cưới cô không phải vì yêu. Cũng không có nghĩa vụ phải nhìn mặt cô mỗi ngày.❄️
Anh xoay người bước lên lầu, không thèm ngoái lại.
Nguyệt lặng lẽ thu dọn mâm cơm nguội lạnh. Canh vẫn còn ấm… nhưng tim cô lạnh buốt.
chap2
Ngô Giai Anh(em gái nam9)
Chị dậy sớm thế?
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
Nguyệt… muốn nấu cho anh Phong bữa sáng.
Ngô Giai Anh(em gái nam9)
Chị thật tốt quá… nhưng anh em chưa sẵn sàng chấp nhận ai cả. Chị đừng buồn nhé?
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
Không sao. Nguyệt sẽ chờ. Chờ đến lúc anh ấy chịu nhìn Nguyệt.
Tần Mặc Hàn(bffn9)
Mày cưới rồi mà vẫn chẳng khác gì trai độc thân.
Ngô Gia Phong(nam9)
Tao cưới một con búp bê rỗng tuếch. Không cảm xúc, không giá trị.
Nguyễn Đình Lâm(bffn9)
Có khi nào… mày nhìn nhầm? Tao thấy cô ta khá ngoan đấy.
Ngô Gia Phong(nam9)
Ngoan? Chỉ là giả vờ. Đừng bị vẻ ngoài ngây thơ lừa
Cô dâu ngốc vẫn đợi ở phòng khách, ôm gối ngủ gật trên ghế. Khi Phong về, cô bật dậy.
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
Anh về rồi… Nguyệt để cơm trong nồi ấm…
Ngô Gia Phong(nam9)
Đừng làm những việc dư thừa. Cô không phải vợ tôi❄️
Lâu dần Nguyệt bắt đầu quen với việc sống trong căn biệt thự lạnh lẽo, mỗi ngày đều dậy sớm, nấu ăn, dọn dẹp, chờ đợi một ánh nhìn từ chồng mình.
Nhưng đáp lại, chỉ là sự thờ ơ.
Ngô Gia Phong(nam9)
Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng động vào đồ của tôi.(vừa bước xuống nhà)❄️
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
Áo anh… dính cà phê… Nguyệt chỉ muốn giặt giúp..(run run)
Ngô Gia Phong(nam9)
Chiếc áo đó là phiên bản giới hạn, cô có biết không? Cô đụng vào là phá hoại, là phiền phức❄️
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
Nguyệt… xin lỗi…
Ngô Giai Anh(em gái nam9)
Anh! Anh mắng chị ấy quá đáng rồi đó.
Ngô Gia Phong(nam9)
Cô ta nên hiểu thân phận mình. Cưới không có nghĩa là anh phải quan tâm.
Ngô Giai Anh(em gái nam9)
Nhưng chị ấy đâu có sai… chị ấy thật lòng quan tâm anh mà.
Tối hôm đó – tại vườn sau
Trần Gia Mỹ (bff nu9)
📞Nguyệt, hôm nay lại bị mắng nữa à?
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
📞Không sao… Nguyệt quen rồi. Chỉ cần anh ấy khỏe mạnh là được…
Lê Thanh Thư(bạn thân n9)
📞Cậu ngốc lắm. Nhưng cũng dũng cảm nữa… Nếu là tớ, tớ bỏ lâu rồi.
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
📞Nguyệt không thể bỏ. Vì giờ… Nguyệt không còn nơi nào để đi…
chap3
Nguyễn Đình Lâm(bffn9)
Phong, mày có từng nghĩ… nếu cô gái đó thật sự ngốc, thì vì sao lại làm mọi thứ vì mày không?
Tần Mặc Hàn(bffn9)
Không phải ai ngốc cũng biết nấu ăn, khâu áo, chịu đựng mà không khóc như cô ấy đâu.
Ngô Gia Phong(nam9)
Tao không cần cảm động. Trò diễn này sớm muộn gì cũng kết thúc.❄️
Nguyệt đứng trên ghế, cố với lên thanh rèm cửa phòng khách. Đã mấy ngày nay cô muốn thay bộ rèm rách ấy – không phải vì ai yêu cầu, mà vì cô chỉ mong ngôi nhà này có chút gì đó ấm hơn, sạch hơn… biết đâu anh sẽ thấy dễ chịu?
Cô kiễng chân, kéo nhẹ móc gắn. Bỗng "rụp" – thanh gỗ lỏng lẻo gãy rời.
Tiếng hét vang lên rồi im bặt. Cơ thể nhỏ bé của cô đổ nhào xuống, đầu đập mạnh vào mép bàn trà.
Căn nhà im lặng, người giúp việc hốt hoảng chạy đến.
bác sĩ
Không nguy hiểm tính mạng. Nhưng vết thương ở trán cần theo dõi, và tinh thần cô ấy không ổn định… có dấu hiệu trầm cảm nhẹ.
Ngô Gia Phong(nam9)
…Cô ta tự gây ra tai nạn. Không ai bắt cô ta trèo lên
Ngô Giai Anh(em gái nam9)
Chị ấy chỉ muốn thay rèm rách, để anh không khó chịu nữa. Anh có biết chị ấy ngất đi, vẫn thì thầm gọi tên anh?
Ngô Gia Phong(nam9)
…Tôi không quan tâm.(trầm giọng)
Nguyệt nằm trên giường, trán băng trắng, khuôn mặt nhợt nhạt.
Lưu Như Nguyệt(nữ9)
“Anh Phong… đừng giận Nguyệt… Nguyệt đau…”(mơ màng)
Anh đứng đó, không bước tới – nhưng ánh mắt lần đầu lặng lẽ dõi theo gương mặt cô.
Ngô Gia Phong(nam9)
📨Một cô gái ngốc như vậy, vì sao lại trèo lên thay rèm cũ?"
Tần Mặc Hàn(bffn9)
📨"Vì ngốc thật lòng… thường đau sâu hơn khôn giả tạo."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play