[ DuongKieu ] Từ Ngày Em Đến
Khờ
Kim Ly (mẹ Dương)
dậy chưa còn đi học
Đăng Dương
Bống dậy rồi ạaa
Đăng Dương
đi mẹ ơi Bống xong òiiii
Đăng Dương
mẹ ơi mua kẹo cho Bống
Kim Ly (mẹ Dương)
ăn nhiều kẹo không tốt đâu
Đăng Dương
c-cái kẹo kia kìa mua một cái thôiiii
Đăng Dương
đi mà mẹ // lắc lắc tay mẹ //
Pháp Kiều
cô cháu lấy cái kẹo này ạ
NVP
của con hết 10 ngàn nha
Đăng Dương
bạn này mua mất cái kẹo của Bống rồi
Đăng Dương
// cầm tay Kiều // bạn ơi nhường tớ kẹo được không ạaa
Pháp Kiều
// ngơ ngác // cô ơi b-bạn
Kim Ly (mẹ Dương)
// mỉm cười // con thông cảm bạn có chút vấn đề về phát triển á
Pháp Kiều
// quay sang Dương // này cho bạn kẹo đó
Đăng Dương
dạ Bống cảm ơn bạn ạ..
Pháp Kiều
// bật cười // thôi vậy cháu lên trường ạ cháu chào cô
Pháp Kiều
// quay sang Dương // chào Bống nháaa // vẫy tay //
Đăng Dương
dạ Bống bai bạn ạ
Trần Đăng Dương ( Bống ) anh sinh ra trong một gia đình giàu có , vố là 1 người ăn chơi có tiếng nhưng lại ngặp tai nạn nên tâm trí trở lại năm 5 tuổi
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều ) em cũng là con của 1 gia đình khá giả với nhan sắc không tầm thường em được rất nhiều người để ý năm nay em học 11 cấp 3
tác giả iu mọi người
chưa hết chữ
tác giả iu mọi người
DuongKieu
tác giả iu mọi người
Cho đến khi lớn khôn mới hiểu được
Tại sao ta đúng đây
Để mang trên vai khát khao hy vọng
Màu cờ đỏ tung cánh bay
Niềm vui đong đầy
Nhìn quê hương này
Thay đổi mỗi ngày
Vượt xa với thời gian
Chạm tới thành công và luôn vững vàng
Để cho con được nhìn thấy
Đồng bào mình vui
Từ nơi thành phố vùng về miền núi
Trao đi hết những câu chân thành
Đoàn kết mới có sức mạnh
Và anh vẫn luôn tự hào
Là người con Việt Nam
tác giả iu mọi người
Captainnnnnn
đẹp trai zayy
Kim Ly (mẹ Dương)
con vào đi
Đăng Dương
m-mẹ vào với Bống đi B-Bống sợ...
Kim Ly (mẹ Dương)
mẹ đứng ngoài nhìn Bống vào nhé
NVP
em ấy đi học chủ yếu là để hoà nhập với bạn bè
NVP
các bạn trong lớp giúp đỡ em ấy giúp cô nhé
Đăng Dương
ơ cái bạn xinh xinh cho Bống kẹo sáng nay kìa mẹ...
Đăng Dương
// vui vẻ vẫy tay // hi lo bạn nhaaaa
Pháp Kiều
// ngạc nhiên //
NVP
Dương quen bạn Kiều hả
Đăng Dương
d-dạ sáng nay bạn cho Bống kẹo ạ...
NVP
vậy Kiều cho Dương ngồi cạnh em nha
Pháp Kiều
// vẫy tay // Bống , xuống đây nè
Kim Ly (mẹ Dương)
Vậy cô yên tâm rồi
Kim Ly (mẹ Dương)
Kiều giúp Bống nhà cô nhé
Kim Ly (mẹ Dương)
vậy cô về đây
Kim Ly (mẹ Dương)
cô giáo với Kiều giúp cháu nhé
Kim Ly (mẹ Dương)
bai bai Bống nhé mẹ về nha
Đăng Dương
ơ...ơ m-mẹ ơi...
Đăng Dương
// mếu // ở đây với Bống đi hic...
Đăng Dương
hongg...mẹ ở đây với Bống cơ
Pháp Kiều
sợ gì mà sợ Kiều đánh đòn cho giờ
Pháp Kiều
ở đây ngoan tí Kiều mua kẹo cho
Pháp Kiều
mẹ về mẹ còn đi làm
Dương nằm xuống bàn hướng mắt lên nhìn Kiều
Kiều cặm cụi viết nắn nót từng giòng chữ
Đăng Dương
Kiều hog ghét Bống ạ
Pháp Kiều
// quay sang nhìn Dương // sao lại ghét Bống
Pháp Kiều
Bống có làm gì Kiều đâu mà ghét
Dương quay đầu cúi gằm mặt xuống bàn cầm bút lên rồi vẽ vào vở
Đăng Dương
tại các bạn khác bảo Bống ngu si với không được bình thường ai cũn ghét
Đăng Dương
nên Bống nghĩ Kiều cũng thế
Pháp Kiều
Kiều không ghét Bống đâu , Bống dễ thương mà không đáng bị ghét
nói xong em bấm bút gấp vở lại rồi quay sang Dương
Pháp Kiều
được nghỉ giải lao rồi
Pháp Kiều
một người 1m85 mà bị khờ chán nhẻ
Pháp Kiều
// chọc chọc má Dương // đẹp trai thế nhỉ
Đăng Dương
sao Kiều chọc má Bống ạ
Pháp Kiều
tại Bống đẹp trai á
Đăng Dương
Bống biết mà...
Pháp Kiều
// bật cười // đẹp trai thật cái má núng nính
Đăng Dương
ơ...sao lại ghét Bống ạ
Pháp Kiều
nhìn như liếc người ta ấy
Đăng Dương
// quay sang // vậy như này có giống liếc nữa không ạ
Pháp Kiều
“ ê sao tim t nó loạn xì ngậu lên vậy “
nhìn mắt giống liếc thật mà nhìn theo cách này tình quá
Pháp Kiều
“ người ta khờ mà tha đi hiccc “
Đăng Dương
// khua tay trước mặt Kiều // này sao zậyyy sao mà đơ đờ ra vậy
Pháp Kiều
// lắc đầu // không có gì đâu
tác giả iu mọi người
ẹc ẹc
tác giả iu mọi người
cte quá
cậu là người nhẹ nhàng
Đăng Dương
Kiều ơi...// dữ tay Kiều //
Đăng Dương
mẹ Bống chưa đón...//mếu// Kiều ở lại với bống đi
Pháp Kiều
// bất lực // rồi ở lại với Bống nhé
Hôm sau Dương đến lớp sớm hơn mọi khi.Hôm nay anh không bị bác tài xế nhắc nhở , cũng không quên mang cặp , nhưng điều anh nhớ rõ nhất lại là gương mặt Kiều hôm qua — lúc em nói “cậu không đáng bị ghét”
anh không hiểu hết câu nói đó có nghĩa gì . Nhưng trái tim lại ấm áp lạ thường
Kiều bước vào lớp , Trên tay là ly sữa và cuốn sách — Dương vẫn ngồi chỗ đó , cạnh em
Đăng Dương
// vui vẻ // hi looo
Tiết đầu là tiết văn Dương loay hoay với chiếc bút , anh đẩy nhẹ tay Kiều nói
Đăng Dương
này...cái bút này giận Bống hay sao ấy , nó không chịu mở ra...
Kiều liếc xuống thấy tay cậu loay hoay với chiếc bút máy.Không nói gì , cầm lấy , vặn nhẹ một cái “tách”
Pháp Kiều
nhẹ nhàng với nó chút là được
Đăng Dương
// nghiêng nhẹ đầu // giống Kiều hả...???
anh buột miệng nói rồi đỏ mặt quay đi
Kiều sững lại một chút , môi khẽ cong
Pháp Kiều
Kiều không dịu dàng đâu . tại Bống vụng quá thôi
Dương nhìn Kiều viết , tay em nhanh , nét mực xanh nghiêng nhẹ đầy tự tin , anh quay sang Kiều nhìn em rồi cười “đẹp thật nét đẹp chưa từng thấy”
Ra chơi . Cả lớp xôn xao vì bài Kiểu tra sắp tới , Dương quay người lại chỉ vào vở Kiều
Đăng Dương
Kiều dạy tớ học được không...?
Đăng Dương
giống Kiều ấy , chữ đẹp , nhớ bài với...hết khờ ạ
Kiều nhìn cậu vẻ mặt khựng lại
Pháp Kiều
Kiều không phải giáo viên cũng không kiên nhẫn đâu
Đăng Dương
Nhưng...Kiều dịu dàng mà...
Pháp Kiều
hôm nay Kiều dạy Dương cách viết tên Dương nhé
Dưới ánh nắng xuyên qua khe cửa sổ chiếc rèm trắng bay nhẹ , Dương cầm bút , tay run run nắn nót từng nét “Kiều”
Pháp Kiều
// nhíu mày // xấu qoắc
Đăng Dương
ơ...tại lần đầu mà...
Pháp Kiều
rồi..tại viết tên Kiều nên tạm tha nhé
Download MangaToon APP on App Store and Google Play