[ JeongLee ] Gu Hỏng?Đúng. Nhưng Gu Tệ Này Chỉ Học Trưởng Mới Chịu Nổi
Chương 1:Gặp Gỡ Không Như Mong Đợi
Bối cảnh: Phòng hội học sinh, buổi chiều.Jihoon và vài bạn cùng lớp bị mời lên sau vụ ẩu đả ngoài sân trường. Bên ngoài, nhóm bạn tụ tập đồn đoán, bàn tán rôm rả.
???
Lại tụ tập đánh nhau hả? Lần trước không xong, giờ lại gây chuyện tiếp à?
???
Nghe nói Jihoon với mấy thằng bạn tụm năm tụm ba đánh nhau kịch liệt lắm. Mà cậu Jeong Jihoon kia đẹp trai mà hư quá!
???
Đẹp trai mà cờ đỏ thì sao? Mình thấy học trưởng Sanghyeok cũng để ý Jihoon lắm đó, nhưng mà… chắc không hợp đâu!
???
Ôi, học trưởng nghiêm túc như thế mà lại thích ‘trai tồi’ thì đúng kiểu drama rồi!
Phòng hội học sinh, Jihoon cùng mấy bạn ngồi đối diện anh phó hội trưởng hội học sinh, khuôn mặt đầy vẻ thách thức.
Kim Hyuk kyu
Lại tụ tập ẩu đả! Trường này không phải chốn đánh nhau đâu, các cậu biết rõ mà.
Jeong Jihoon
/Cười khẩy/
Chỉ là ‘giải quyết vấn đề’ thôi mà. Không gây chuyện thì sao biết ai đúng ai sai?
Moon Hyeonjoon
Anh có nghĩ tụi em vô cớ không đánh nhau không?
Kim Hyuk kyu
Lý do gì cũng không được phép đánh nhau. Mấy lần trước đã nhắc nhở rồi!
Bỗng cửa phòng mở ra, Sanghyeok bước vào, ánh mắt lạnh lùng quan sát từng người.
Lee Sanghyeok
Vụ ẩu đả hôm nay không thể xem nhẹ. Vi phạm nội quy nghiêm trọng.
Jeong Jihoon
/ngẩng đầu, nhìn thẳng/
Học trưởng Sanghyeok. Nghe nói anh rất thích trật tự? Thế sao lại không giữ được bình yên trong trường?
Lee Sanghyeok
Bình yên không thể có khi mọi người cứ thích gây chuyện. Nếu các cậu còn tái phạm, tôi sẽ báo cáo ban giám hiệu.
Jeong Jihoon
Cứ báo đi, học trưởng. Tôi không sợ đâu.
Kim Hyuk kyu
Đủ rồi! Ai muốn trốn tránh trách nhiệm thì ra ngoài. Còn lại sẽ phải làm cam kết.
Bên ngoài, nhóm bạn bàn tán xôn xao.
???
Căng đấy! Học trưởng cũng mạnh mồm không kém, nhưng Jihoon cậu ta cũng không vừa.
???
Chắc có chuyện rồi, kiểu như ‘học trưởng nghiêm túc’ gặp ‘trai tồi’ thì bão tố xảy ra.
???
Chờ xem, trận đấu này sẽ ra sao!
Phòng học sinh vắng dần, Jihoon bước ra, vẻ mặt vẫn đầy tự tin, còn Sanghyeok đứng lại, ánh mắt đượm suy nghĩ.
Lee Sanghyeok
/Thầm nghĩ/
"Cậu ấy không nhớ mình… Không nhớ lần tụi mình gặp ở hành lang năm ngoái, lúc cậu bị thương ở tay vì chạy nhầm sang khu nhà thể chất đang sửa. Lúc đó mình còn giúp đưa cậu đến phòng y tế…"
Lee Sanghyeok
"Cậu mỉm cười cảm ơn chỉ một nụ cười rất nhẹ thôi, vậy mà mình cứ nhớ mãi.
Vậy mà hôm nay… Cậu nhìn mình như người xa lạ. Như thể chưa từng gặp nhau."
Lee Sanghyeok
"Có lẽ… mình chỉ là một người qua đường trong câu chuyện của cậu ta."
Chương 2:Lướt qua
Chiều tan học, hành lang tầng hai. Học sinh lũ lượt rời lớp, tiếng bước chân, tiếng cười nói rộn ràng khắp nơi. SangHyeok ( học trưởng hội học sinh ) đang ôm xấp tài liệu đi từ phòng giáo viên trở về.
Lee Sanghyeok
/Thầm nghĩ/
"Mỗi lần đi ngang hành lang này là lại nhớ chuyện năm ngoái. Có người từng chạy tới, đâm sầm vào mình, còn bối rối xin lỗi bằng cái giọng ồm ồm, mắt đỏ hoe vì bị phạt chạy bộ…
Còn nhớ rõ quá, trong khi người đó chắc chẳng còn nhớ nổi là mình từng tồn tại."
Đúng lúc đó, từ hướng ngược lại, Jihoon (áo sơ mi mở cúc trên cùng, ba lô khoác hờ một bên, tai nghe đeo lủng lẳng ) bước tới với vẻ bất cần quen thuộc. Vừa đi vừa nhắn tin, không hề nhìn đường.
Jeong Jihoon
/Nhìn điện thoại, lầm bầm/
Ê, tụi m đừng có tag tao vào mấy group chán ngắt đó nữa...
Va chạm xảy ra. Cái rầm nhỏ. Tài liệu trong tay SangHyeok rơi tung toé, vài tờ bay nhẹ trên nền gió hành lang
Lee Sanghyeok
Á!! /khựng lại/
Cậu... /nhíu mày nhìn/
Jeong Jihoon
/Ngẩng đầu, vẫn bình thản/
Ủa? Xin lỗi. Tôi lo nhìn tin nhắn.
/cúi xuống nhặt vài tờ, nhưng cực chậm, không hề gấp gáp/
Lee Sanghyeok
/Khó chịu nhẹ/
Lần sau đi nhìn đường giùm tôi.
Jeong Jihoon
/cười nhẹ, ngước lên nhìn học trưởng/
Anh cũng nên ôm tài liệu cẩn thận hơn đó chứ?
SangHyeok thoáng khựng. Gương mặt trước mắt... quen lắm. Quen đến mức khiến tim lỡ một nhịp. Nhưng Jihoon thì chỉ như đang nhìn người qua đường.
Lee Sanghyeok
Chúng ta… từng gặp rồi, đúng không?
Jeong Jihoon
/đứng dậy, phủi bụi tay/
Có thể. Tôi gặp nhiều người lắm, không nhớ nổi.Mà cũng chẳng quan trọng đâu.
/cười nhạt rồi bỏ đi/
SangHyeok đứng yên, mắt vẫn nhìn theo bóng lưng Jihoon dáng đi hơi ngả về phía sau, bước dài như thể cả thế giới chẳng dính gì tới cậu ta.
Lee Sanghyeok
/Thầm nghĩ/
Cậu đúng là không nhớ thật… Còn mình thì rõ ràng biết chẳng nên để tâm.
Ở gần đó, nv1 và nv2 đang đứng dựa lan can, chứng kiến từ đầu đến cuối
???
Ôi mẹ ơi, cái kiểu ‘va chạm kèm ánh mắt sét đánh đơn phương’ nó rõ mồn một luôn đó trời!
???
Học trưởng nhìn Jihoon kiểu... như thấy người yêu cũ vậy. Nhưng Jihoon thì đúng là kiểu 'chào anh, em chả nhớ anh đâu'
???
Tôi ship. Tôi ship cặp này rồi đấy.Drama quá trời rồi
Chương 3:Đáng Lẽ Không Bận Tâm
Lớp 11D2. Giờ tan học, tiếng học sinh nói chuyện rôm rả, ghế xếp lạch cạch, vài đứa đã tranh thủ trốn học thể dục. Jihoon nằm dài ra bàn cuối lớp, chân vắt lên ghế trước, tay nghịch móc khóa điện thoại.
Lee Minhyung
Này, mày lại đánh nhau nữa à?
Moon Hyeonjoon
Lần này là tụi lớp B hả? Tao nghe nói tụi nó lên phòng giám thị cả đám luôn đó.
Jeong Jihoon
/nhếch mép/
Chúng nó kiếm chuyện trước. Tao chỉ giúp tụi nó nhớ bài học thôi.
Park Jaehyuk
Nhớ bài học bằng nắm đấm hả? Mày muốn bị đuổi học thiệt luôn không?
Jeong Jihoon
Thầy cô không dám đâu. Tao còn đang giúp trường nổi tiếng mà.
Lee Minhyung
Cứ cái kiểu này... mày sớm muộn cũng lên bảng vàng kỷ luật. À mà hình như hội học sinh đang xử lý mấy vụ đánh nhau hàng tuần đó. Liệu mà lo.
Jeong Jihoon
/ngẩng đầu hờ hững/
Hội học sinh?
Là cái chỗ có ông học trưởng mặt lạnh như tiền hả?
Park Jaehyuk
Đúng rồi đó. Lee SangHyeok. Cẩn thận, lần này có khi bị gọi lên đó đấy.
Phòng hội học sinh. Một buổi chiều mưa lất phất. Không khí trong phòng lặng như tờ, chỉ có tiếng mưa lộp độp bên cửa kính. Lee SangHyeok đang ngồi thẳng lưng sau bàn làm việc, bên cạnh là tập hồ sơ vụ việc mới nhất kèm theo lời khai của 2 nhân chứng
Cửa mở. Jeong Jihoon bước vào đồng phục xộc xệch, gương mặt lạnh tanh như thể bị gọi lên đây là chuyện quá đỗi nhàm chán.
Lee Sanghyeok
/Giọng đều, không nhìn/
Đóng cửa lại.
Jeong Jihoon
/Lười nhác khép cửa/
Lần này mời tôi lên vì chuyện gì nữa? Tôi tưởng mấy người đã quen với tên tôi rồi.
Lee Sanghyeok
/Ngẩng đầu, đặt bút xuống/
Chúng tôi không có thói quen làm quen với học sinh gây chuyện liên tục.
Vụ lần này có hai nhân chứng. Cậu là người ra tay trước
Jeong Jihoon
/Nhếch môi/
Bọn nó khiêu khích. Tôi chỉ phản ứng lại. Nếu chỉ đứng đó chịu đấm thì tôi đâu còn là người.
Lee Sanghyeok
Phản ứng? Phản ứng của cậu là khiến một bạn phải nhập phòng y tế? Hay phản ứng là bẻ gãy bảng tên lớp người ta?
Jeong Jihoon
/Nhún vai/
Tay lỡ trượt. Tính tôi mạnh mà.
Lee Sanghyeok
/Gằn giọng/
Cậu có hiểu mình đang nói chuyện với ai không? Đây không phải lớp học hay sân sau để cậu múa miệng kiểu đó.
Jeong Jihoon
/ngẩng mặt nhìn thẳng/
Tôi biết tôi đang nói chuyện với ai. Học trưởng Lee SangHyeok nổi tiếng công bằng, lạnh lùng, quy tắc từng centimet. Đáng tiếc là tôi không hợp với mấy kiểu người như anh.
Lee Sanghyeok
Còn tôi thì không hợp với những kẻ bất cần và lấy hỗn láo làm mũ bảo hiểm.
Jeong Jihoon
Ồ, Chất đấy. Cỡ này anh nên thử viết lời rap
Lee Sanghyeok
/nắm chặt bút, rồi thả ra/
Thôi được. Không cần tranh luận thêm.
Viết bản kiểm điểm. Chiều nay nộp.
Jeong Jihoon
/Giọng khinh khỉnh/
Anh nghĩ tôi sẽ viết?
Lee Sanghyeok
/Nghiêm giọng/
Nếu không, hồ sơ của cậu sẽ được gửi lên ban giám hiệu cùng đề nghị đình chỉ một tuần.
Jeong Jihoon
/mắt tối lại lần đầu dao động/
Được rồi. Giấy đâu.
SangHyeok đẩy một tờ giấy trắng về phía cậu. Jihoon ngồi xuống ghế đối diện, rút bút từ túi áo, bắt đầu viết mà chẳng thèm che dấu sự lười biếng trong từng nét chữ.
Jeong Jihoon
/Lầm bầm khi viết/
Ngày x tháng x, tôi Jeong Jihoon bị ép buộc viết bản kiểm điểm dưới sự đe dọa của một người có quyền lực lạnh như kem đá…
Lee Sanghyeok
Tôi nghe thấy
Jeong Jihoon
/ngẩng đầu,cười nhếch mép/
Tốt, vậy anh sẽ thấy tôi có trí nhớ rất tốt về những người khiến tôi bực mình.
Anh nhớ mặt tôi thì tôi cũng sẽ nhớ mặt anh.
SangHyeok nhìn cậu, ánh mắt không còn lạnh nữa mà là thoáng khó hiểu. Một chút dao động. Một chút cảm giác quen thuộc... rất mơ hồ.
Lee Sanghyeok
/Nói nhỏ, chỉ đủ mình nghe/
Lần này thì cậu nhớ tôi thật rồi.
Giấy kiểm điểm nộp lại, chữ xiêu vẹo như sóng đánh vào đá. Jihoon rời đi không quay đầu. Nhưng bước chân chậm hơn lúc đến.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play