Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Phương Trình Trái Tim.

Chap 1: Gặp Gỡ Trong Mắt Mưa

Buổi sáng thứ Hai, trời mưa nhẹ. Sân trường ướt át và hơi lạnh. Học sinh tấp nập chạy vào lớp.
Cô My bước xuống từ chiếc xe đạp điện màu xám tro, áo sơ mi trắng sơ vin trong chân váy dài, áo khoác mỏng màu be ôm lấy vóc dáng cao gầy, thanh thoát.
Lần đầu tiên cô đến trường với tư cách là giáo viên Toán chính thức.
Trong phòng giáo viên, người ta kháo nhau:
𝗖𝗼̂ 𝗧𝗮̂𝗺
𝗖𝗼̂ 𝗧𝗮̂𝗺
Cô My mới chuyển từ trường chuyên đấy.
𝗖𝗼̂ 𝗧𝗮̂𝗺
𝗖𝗼̂ 𝗧𝗮̂𝗺
Nghe nói giỏi mà khó tính lắm.
𝗖𝗼̂ 𝗡𝗴𝗼̣𝗰
𝗖𝗼̂ 𝗡𝗴𝗼̣𝗰
Nhìn trẻ mà phong thái như giảng viên đại học ấy. Lạnh như băng ấy chứ...
Còn ở lớp 12A3, Hà vừa gục mặt xuống bàn vừa thở dài.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Đổi giáo viên toán nữa hả…?
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Lại một người đọc chép chép, chẳng hiểu gì.
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
Haizz, chịu thôi.
Tiếng giày cao gót vang lên trước cửa lớp. My bước vào.
Ánh mắt cả lớp đổ dồn về cô, nhưng đôi mắt My chỉ dừng lại một khoảnh khắc…
Nơi góc lớp, cô gái ngồi cuối cùng đang nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ.
Cô bé đó không nhìn cô, nhưng lại khiến cô để ý đầu tiên.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Chào các em, cô tên là My.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Cô sẽ dạy Toán các em từ hôm nay đến hết năm.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Hy vọng chúng ta sẽ... hợp nhau.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
//Giọng cô bình tĩnh, hơi trầm, rất nhẹ nhưng vang rõ.//
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
// Ngẩng lên. //
Ánh mắt chạm ánh mắt.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
// Không cười, chỉ gật đầu nhẹ.//
Nhưng trong khoảnh khắc đó, có một điều gì rất lạ len vào lòng My
Như một phương trình có điều kiện lạ chưa từng gặp.
.
.
.
Giờ học bắt đầu.
My giảng bài không hề đọc chép.
Cô viết từng bước giải rõ ràng, lời giảng sắc sảo, ánh mắt đảo qua từng học sinh.
Nhưng mỗi lần nhìn về phía cuối lớp, cô luôn bắt gặp Hà đang chống cằm, đôi mắt mơ màng.
.
.
____________
Cuối giờ,
Khi học sinh lục đục rời đi,
My bước đến chỗ Hà.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em tên gì?
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Dạ… Hà.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em không ghi bài, không nghe giảng. Không thích Toán?
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
//Hơi nhướng mày, miệng cười nửa miệng//
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Không phải không thích.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Chỉ là em nghĩ, chẳng ai giải thích nổi điều em muốn hiểu.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
//Hơi khựng lại, rồi đặt viên phấn xuống bàn của Hà//
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Vậy thì… thử để cô làm người đầu tiên xem?
Câu nói ấy tưởng như chỉ là lời trách yêu của cô giáo mới.
Nhưng Hà lại thấy tim mình lệch một nhịp.
Và đó là khởi đầu của một phương trình chưa từng có đáp số.

Tập 2: Buổi Học Đầu Tiên Chỉ Có Hai Người

Một tuần trôi qua kể từ ngày cô My về dạy lớp 12A3.
Học sinh kháo nhau:
𝗕𝗮̉𝗼 𝗗𝘂𝘆𝗲̂𝗻
𝗕𝗮̉𝗼 𝗗𝘂𝘆𝗲̂𝗻
Cô My lạnh mà ngầu quá trời.
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
Dạy dễ hiểu thật sự, còn ra đề ôn tập như thầy chuyên.
𝗕𝗮̉𝗼 𝗗𝘂𝘆𝗲̂𝗻
𝗕𝗮̉𝗼 𝗗𝘂𝘆𝗲̂𝗻
Nhưng mà không biết sao, ánh mắt cô My cứ hay nhìn về phía Hà ấy nhỉ?
Còn Hà, cô học trò hay chống cằm ngắm trời,
Từ ngày đầu gặp cô My, lại có một sự thay đổi nhỏ.
Cô bắt đầu mở sách Toán ra giữa giờ nghỉ, không phải vì muốn học, mà vì... một vệt phấn trắng còn dính nơi mép trang sách khiến Hà nhớ đến bàn tay thon dài của cô giáo trẻ.
.
.
.
_________
Chiều thứ Sáu, khi tan học, Hà đang định ra về thì một tin nhắn đến từ nhóm lớp:
𝐡𝐩𝐡𝐨𝐧𝐠.𝐝𝐞𝐩𝐭𝐫𝐚𝐢_
𝐡𝐩𝐡𝐨𝐧𝐠.𝐝𝐞𝐩𝐭𝐫𝐚𝐢_
Ai bị cô My gọi lại học bù chiều nay thế Hà?? Ghê dữ!!
.
.
______
Hà nhíu mày. Cô định lơ đi, nhưng vừa bước đến cổng thì nghe tiếng My gọi:
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Hà. Em có thể lên phòng học tầng 3 không?
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Cô muốn giúp em phần đại số hôm trước.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
//Hà không thể từ chối. Không hiểu sao, tim lại đập nhẹ một nhịp.//
Phòng học vắng
Ánh hoàng hôn rọi qua cửa sổ,
Phản chiếu những hạt bụi lơ lửng trong không khí.
My đứng bên bảng, viết một đề toán:
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em thử làm đi. Nếu không biết, cô sẽ gợi ý.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
//Hà cầm bút. Tay run nhẹ. Không phải vì bài khó, mà vì cảm giác bị ánh mắt My theo dõi từng chuyển động.//
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em cầm bút sai góc độ. Để cô…
My tiến đến, đặt tay lên tay Hà, chỉnh lại tư thế cầm bút. Khoảnh khắc da chạm da khiến cả hai người bất động một giây.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Cô lạnh tay quá…
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
//Hà khẽ nói, không nhìn cô.//
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em nóng tay thật.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
//My đáp, giọng gần như là một nụ cười.//
Im lặng. Hà quay sang nhìn cô. Gần hơn bao giờ hết.
Cô My nhìn lại, ánh mắt như đang dò tìm trong đôi mắt nâu sẫm kia một điều gì đó. Nhưng rồi, My đứng dậy trước.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Làm tiếp đi. Khi nào làm xong, đưa cô kiểm tra.
Nhưng Hà không cầm bút nữa. Cô nhìn ra cửa sổ:
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Cô My… Em không quen ai dạy Toán mà lại khiến em nghĩ nhiều như cô.
My không đáp. Cô nhìn ra trời chiều.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Toán cũng như người. Phải gặp đúng người giải thì mới có đáp số.
Hà cười nhẹ, không rõ là trêu hay thật lòng
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Vậy… nếu em là bài toán không lời giải thì sao?
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Cô sẽ thử mọi cách để tìm ra
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Dù mất bao nhiêu thời gian đi nữa.
.
.
Một lúc sau, khi Hà rời khỏi phòng học, trời đã tối. Gió mang theo mùi bụi phấn, mùi gỗ bảng cũ và… một điều gì đó không tên.
Còn My, đứng trong lớp vắng, cầm viên phấn trắng, nhìn vệt chữ mờ trên bảng và thì thầm:
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em là phương trình cô chưa từng gặp. Nhưng... cô muốn học em từng ngày.
.
.
.
end chap

Tập 3: Có Người Thích Hà

Tuần mới bắt đầu. Học sinh vẫn lục đục đến lớp, riêng Hà lại mang một tâm trạng không rõ ràng.
Từ sau buổi học bù hôm ấy với My, cô hay lơ đãng.
Mỗi lần thấy My bước vào lớp, trái tim lại chậm nhịp một chút, không biết là vì hồi hộp... hay vì gì khác.
.
My thì vẫn như thường. Tóc buộc gọn, váy dài, ánh mắt tỉnh táo. Nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy ánh mắt ấy cứ lâu lâu lại dừng nơi góc lớp… nơi Hà hay ngồi mân mê đầu bút chì.
.
.
Hôm nay, lớp có kiểm tra 15 phút. My bước xuống từng bàn phát đề.
Khi đến bàn Hà, tay cô khẽ chạm tay Hà một thoáng. Cả hai giật nhẹ. Nhưng vẫn làm như không có gì xảy ra.
𝗕𝗮̉𝗼 𝗗𝘂𝘆𝗲̂𝗻
𝗕𝗮̉𝗼 𝗗𝘂𝘆𝗲̂𝗻
Ê Hà! Hôm nay làm bài tốt không?
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Chắc tàm tạm… Cô My ra đề lạ ghê.
Lúc ấy, một giọng con trai vang lên – là Phong, học sinh nổi bật nhất lớp
Đẹp trai, học giỏi, đá bóng giỏi, và luôn ngồi kế Hà.
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
Hà nè… Cuối tuần rảnh không?
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Ừm...Không biết nữa, sao vậy?
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
Tui kiếm được quán cà phê sách mới mở, muốn rủ bà đi thử.
Cả lớp ồ lên. Hà nhướn mày:
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Hỏi đột ngột vậy ai mà biết. Nhưng chắc không đi được đâu.
Phong gãi đầu, cười gượng
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
𝗛𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗣𝗵𝗼𝗻𝗴
Vậy thôi… mai tui hỏi lại sau nha.
Tất cả diễn ra ngay khi My đang thu bài kiểm tra.
Mọi thứ chỉ là một câu mời bình thường. Nhưng không hiểu vì sao, từ bàn giáo viên, tay My dừng lại giữa không trung một giây.
Cô không nhìn ai, chỉ quay mặt về phía bảng.
Nhưng trong lòng lại xuất hiện một cảm giác rất lạ – không tên, không rõ nghĩa, nhưng… khá khó chịu.
.
.
.
_________
Chiều hôm đó, My ở lại phòng học thêm một lúc. Đang dọn bàn thì nghe tiếng gõ cửa.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Cô My, em gửi bài kiểm tra còn sót nè.
Hà đứng đó, tay cầm tờ giấy gấp đôi.
My đón lấy, ánh mắt lướt qua chữ viết quen thuộc.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Em làm ổn hơn lần trước. Cô thấy em bắt đầu có cảm giác với Toán rồi đấy.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Có thể là nhờ cô
Hà cười, ánh mắt đầy ẩn ý.
My không trả lời. Cô quay sang xếp lại giấy tờ.
Nhưng Hà lại bước gần thêm chút
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Cô My… nếu có người khác muốn “giải em” trước cô thì sao?
My ngước lên. Ánh mắt chạm ánh mắt.
Trong thoáng chốc, không còn ai ngoài hai người họ trong phòng học cuối giờ, ánh nắng chiều nghiêng ngả trên tóc My, khiến vẻ mặt cô càng trở nên khó đoán.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Cô không thi giải nhanh.
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
𝗧𝗼̂ 𝗧𝗵𝗶̣ 𝗠𝘆
Nhưng em nên nhớ… những bài toán càng phức tạp, càng cần người đủ kiên nhẫn để ở lại đến cuối cùng.
Hà cười, lùi lại một bước.
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
𝗛𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗛𝗮̀
Vậy em sẽ chờ xem… cô có thật sự kiên nhẫn không.
.
.
.
end chap

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play