Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Otp Gấu] [Ta Là Kẻ Điên Hay Ác Quỷ (Kẻ Ăn Hồn)/ All Mặc Nhiên] Đừng Chọc Mèo Ngủ!

Chương 01: Ngọt, Mềm… Và Đáng Ghét!

T/g: Khương Mao
T/g: Khương Mao
Do cái nết toi vã chứ toi ko biết j hết 😔.
T/g: Khương Mao
T/g: Khương Mao
😔🤗😭👈👉😋🙏😱🐮🏥💕🤡😈⚡👀👌💬😥💦😇😄😴📰😚🤔😒💤🌰💢✨😓🙂😍🔥👏😂😎💋🚽👍😊😌🥖😝🙇😣💯😀🎉😢🍐☕😡🖕❤🔈😘😆🙄🌸🆑🤞💪🐱👋🍒🍆🍑.
T/g: Khương Mao
T/g: Khương Mao
❗❗Lưu ý: Ooc nặng❗❗
____________________
Trời đã tối từ lâu.
Thành phố và đêm khoác lên chiếc áo ánh đèn rực rỡ, xe cộ vẫn nườm nượp như chưa muốn nghỉ ngơi.
Một chiếc bánh gato nhỏ đang nằm cô đơn trong tủ kính, chiếm trọn tâm trí của một người.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Ưm... Bánh-.. ngọt.. mềm mềm-… /dụi mắt, đôi tay vẫn vòng ôm lấy cái bụng đói meo/
Cậu đang đứng trong tiệm bánh góc phố, đôi dép lê hình mèo kêu "bép bép" mỗi khi nhích chân.
Áo hoodie rộng lùng bùng, tóc xù nhẹ như chưa chải, nhìn chẳng khác gì một con mèo lạc đường.
Cậu không nói chuyện nhiều, không cần cũng không muốn.
Nhưng với cái bánh kia… thì phải ngoại lệ!
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
C-Chị ơi.. bán ch-cho em.. cái bánh đó… cái... cuối cùng, kia ấy ạ...
Chị nhân viên vừa định gắp bánh thì "Keng!" - cửa tiệm mở.
Một người bước vào, khí thế như gió lùa giữa đêm hè oi bức.
Tóc vàng, áo khoác đen dài tới đầu gối, giày boots nặng nề bước thẳng đến quầy.
Ánh mắt gã ta liếc qua Mặc Nhiên đúng 1 giây rồi dừng lại ở...
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Lấy cho tôi cái bánh cuối cùng đó.
Giọng nói dứt khoát, tự nhiên như thể không nhìn thấy Mặc Nhiên đang đứng sẵn ở đó.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
… Hở..? /mở to mắt/ t-tôi.. tôi chọn trước mà..!
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: /Quay sang nhìn cậu/
Đôi mắt màu hoàng hôn nheo lại, miệng cong lên thành nụ cười… cực kỳ bỉ ổi.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Ồ, nhưng tôi lại muốn nó.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
! A-Anh... Đồ… Đồ đáng ghét!..
Không biết lấy đâu ra dũng khí, Mặc Nhiên lườm gã một cái sắc như móng vuốt mèo.
Nhưng càng làm vậy, người kia lại càng cười thích thú hơn.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Hừm.. /cười/
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Lần đầu gặp, nhóc dễ thương đấy.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Nên… tha cho cái lườm vừa nãy.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Nhưng bánh thì vẫn là của tôi. /nhếch/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
…!!?
Đáng ghét! Đáng ghét quá đi mất!!
____________________
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Lẽo đẽo ra khỏi tiệm bánh với hai bàn tay trắng/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Mắt cụp xuống, nhìn đăm đăm vào mặt đường/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Bánh… của mình mà.. hức-...
Mặc Nhiên đói, rất đói!
Cả ngày chỉ uống đúng một bịch sữa, định bụng tối nay sẽ tự thưởng cho bản thân một chiếc bánh ngọt.
Và rồi, một kẻ xa lạ - bề ngoài cũng đẹp trai nhưng cực kỳ đáng ghét, đã cướp nó đi không chút thương tiếc.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Rẽ vào con hẻm nhỏ gần khu chung cư/
Đường về nhà phải đi tắt qua đây, vừa nhanh lại vừa yên tĩnh.
Nhưng mới đi được vài bước thì phía trước… lại là cái tên đó!?
Gã đang đứng dựa vào tường, gặm dở chiếc bánh - đúng, cái bánh của cậu.
Ánh đèn vàng ấm hắt xuống mái tóc vàng rối nhẹ trong gió, áo khoác đen phần phật, gã giống như kẻ đi ra từ poster phim hành động.
Nếu không phải gã là kẻ cướp bánh...
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Vội quay đầu chạy ngược lại/
Nhưng chưa kịp xoay người thì...
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Định trốn à, nhóc?
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
.. Không... T-Trùng.. Trùng hợp thôi...!!
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Muốn ăn không? /nhướn mày, giơ nửa chiếc bánh về phía Mặc Nhiên/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Nhìn chằm chằm, ánh mắt ngập nước nhưng vẫn cứng đầu/ tôi không ăn… đồ thừa... của người xấu.
Gã phá ra cười, tiếng cười trầm thấp, vang vọng trong hẻm.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Nhóc mà cứ thế này thì ai mà nỡ giận cho nổi.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
... Tôi không phải "nhóc".
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Nghiêm túc, mắt lóe lên, giọng không còn lắp bắp mà đâm thẳng/ anh có biết cái gì là… "lịch sự" không hả?
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tranh đồ với người nhỏ hơn, giành bánh của tôi, rồi còn bám theo về tới đây?
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Anh tưởng anh đẹp thì muốn làm gì cũng được chắc?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: /Hơi khựng lại, nhìn Mặc Nhiên chăm chú/
Cái dáng nhỏ xíu, tóc rối, má phồng lên vì giận, mắt long lanh như nước.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: /Mím môi/
Nhưng thay vì tức giận, gã lại càng cười tươi hơn.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Lần đầu tiên có người mắng tôi kiểu đó. Mà còn dễ thương thế này…
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
...
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Được rồi. Tên tôi là Giáp Ngư.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Tôi trả nợ cái bánh cho nhóc. Muốn gì, nói.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
... Tôi muốn mười cái bánh. Ngay bây giờ.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Khẩu vị lớn đấy. Hợp.
____________________

Chương 02: Né Một - Đụng Mười.

Sáng sớm, sân trường ngập nắng, lá cây khẽ xào xạc theo làn gió nhẹ.
Mặc Nhiên kéo mũ trùm đầu hoodie xuống tận mắt, len lén lách qua lối đi cạnh nhà kính.
Cậu đang trốn. Trốn một cách… rất nghiêm túc.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
'Không gặp là tốt nhất.. không gặp là tốt nhất..!'
Mặc Nhiên lầm bầm, giọng khẽ như tiếng mèo kêu, tim đập rộn ràng không rõ là vì lo.. hay vì kỳ lạ.
Từ sau đêm đó - "đêm định mệnh" - tên tóc vàng kia như hóa thành bóng đen bám dính cậu.
Tin nhắn mỗi sáng, ánh mắt dõi theo mỗi buổi học, thậm chí… cậu đã thấy gã ngồi ngoài phòng luyện phép từ lúc chưa có ai đến.
Cậu nhấn mạnh từng bước chân như đang bước vào chiến trường.
Không được để gã thấy. Không được để gã chạm vào. Không được để gã nói thêm câu gì nữa.
Và tuyệt đối, không được đụng mặt gã!
Rẹt-!
Mặc Nhiên vừa lướt qua góc tường, liền đâm sầm vào một thứ gì đó… cao, ấm, và có mùi rất quen.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Ui da... /ôm trán, lùi lại một bước, mắt còn chưa mở hẳn/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Chào buổi sáng, Mèo con.
Giọng nói vang lên, khiến sống lưng Mặc Nhiên lạnh toát.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
... Không…
Mặc Nhiên lắp bắp, ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt với nụ cười nửa miệng cực kỳ đáng ghét.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Không thể nào… A-Anh.. đứng đây từ khi nào vậy?!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Lâu hơn nhóc nghĩ nhiều. /chống tay lên tường, cúi xuống nhìn cậu/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh biết thể nào nhóc cũng chọn đường này. /mắt cong cong, ánh nhìn như đang giễu cợt/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tôi không có chọn! /đỏ bừng mặt, lùi bước/ tôi chỉ tình cờ!..
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Ừ, "tình cờ" là nhóc luôn xuất hiện gần anh thế này? /nhướn mày, cười càng thêm đểu/ hay là nhóc cũng nhớ anh~?
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Không! Không hề luôn đó!! /thốt lên, lập tức quay đầu bỏ chạy/
____________________
-- Thư viện - giá sách tầng ba --
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Ôm gối ngồi co ro, thở dốc, tim vẫn đập nhanh/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
*Không được! Không thể để anh ta nghĩ là mình để ý anh ta được!…*
Cậu rút điện thoại ra, định kiểm tra tin nhắn thì một tin mới xuất hiện.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
💬: Đừng trốn nữa, Mèo con. Nhóc vẫn chưa ăn sáng.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Suýt đánh rơi điện thoại/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
💬: Thậm chí nhóc còn ngồi đúng chỗ mà anh đã đặt bánh đấy.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Nhìn xuống, hoảng hốt/
Quả thật... bên cạnh có một chiếc hộp nhỏ, bên trong là bánh cá lát socola, có dán nhãn.
❛❛Cho nhóc Mèo quên ăn sáng.❜❜
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
… Đồ biến thái!! /nghiến răng, mặt đỏ bừng/
____________________
-- Buổi trưa - canteen --
Cậu chọn một chỗ sát cửa sổ, cách xa mọi người. Cố gắng cúi đầu xuống ăn thật nhanh.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Có vẻ hôm nay nhóc không muốn thấy anh chút nào nhỉ?
Giọng nói kia vang lên rất gần, từ phía sau ghế.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
!!
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
G-Giáp Ngư!? Anh.. Anh theo dõi tôi à?!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Không hề. Chỉ là.. ánh mắt nhóc nhìn quanh luôn vô tình dẫn anh đến chỗ cần đến.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
.. Vô lý!!
Mặc Nhiên định đứng dậy bỏ đi thì--
Soạt.
Giáp Ngư đặt xuống trước mặt cậu một chiếc khăn giấy, rồi ngồi xuống đối diện.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Cằm chống tay, ánh mắt đầy ý cười/ khóe miệng nhóc còn dính kem kìa.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Siết chặt muỗng, mặt đỏ đến tận mang tai/ t-tôi ăn xong rồi!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh biết. Nhưng anh thì chưa~.
____________________
Mặc Nhiên đang rón rén đi tắt về nhà. Trong tay ôm quyển sách mượn quá hạn mấy ngày.
Gió khẽ thổi qua, làm tóc cậu rối tung.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Vội vàng kéo mũ chùm đầu lên, miệng lẩm bẩm/ 'mình mà gặp anh ta nữa là xong đời… Nhất đinh là xong..'
Vừa dứt câu, từ sau gốc cây bên lối đi, một cái bóng cao lớn đột ngột nhảy ra, tiếng thì thầm kề sát tai.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Mèo con, trễ thế này còn lang thang một mình à~?
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
ÁÁÁÁ!!!
BỐP!!!
NovelToon
Không cần suy nghĩ, không cần nhìn.
Mặc Nhiên phản xạ như Mèo hoang bị giật mình: xoay người một góc 180 độ và... đấm thẳng tay vào mặt "kẻ khả nghi"!
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: /Đổ ra đất như bao cát/
Mặc Nhiên thở hổn hển, trái tim đập thình thịch như trống trận.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tôi đã nói là đừng bám theo tôi mà! Tôi sẽ-.. Hả?
Cậu ngừng lại. Nhìn rõ người vừa bị mình hạ gục nằm dài trên cỏ.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
... Giáp.. Giáp Ngư!!?
Giáp Ngư
Giáp Ngư
.. Ừ… /rên rỉ, nằm xoài dưới đất, tay ôm mặt/ nhóc… đánh đau thật đó…
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Lập tức tái mặt/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Quỳ xuống, cuống cuồng đẩy đẩy vai gã/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
T-Tôi không cố ý! Tôi chỉ-.. Tôi bị giật mình thôi mà! Tôi xin lỗi!! Anh.. Anh có sao không? Anh có thấy cái gì bay vòng vòng không?!
Giáp Ngư rên một tiếng, rồi... ngồi dậy bình thường như không có chuyện gì.
Mắt vẫn cong cong, nụ cười bỉ ổi quen thuộc trỗi dậy.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Ừm… Cũng không sao. /nhướn mày, lau bụi trên má/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Lần sau nhớ cảnh báo trước khi đấm nha, Mèo con.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Anh còn cười được nữa hả!? Anh bị đi;ên à?!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Không.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Chỉ là… được Mèo con chạm vào, dù là đấm, cũng thấy vui ghê~.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
NovelToon
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
… Biến thái!!
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Đứng bật dậy, xoay người bỏ chạy/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Vẫn ngồi đó, tay xoa cằm, thì thầm/ 'đúng là nguy hiểm thật… Nhưng mà đáng yêu quá~..'
____________________

Chương 03: Hứa.

T/g: Khương Mao
T/g: Khương Mao
Trong truyện này thì rể cưng của toi là Giáp Ngư.
T/g: Khương Mao
T/g: Khương Mao
Tuy ko ai hỏi nhưng toi vẫn trả lời 👽.
____________________
Sau một ngày dài bị bám theo, bị hù,… Mặc Nhiên cứ nghĩ cuối cùng có thể về nhà ngủ một giấc thật ngon lành.
Thật ngây thơ. Thật đáng thương.
Cậu lặng lẽ rẽ qua góc phố quen thuộc, bước vào con hẻm nhỏ dẫn về nhà trọ.
Trời đã tối hẳn, ánh đèn lờ mờ soi từng bước chân mỏi mệt.
Cậu vừa đi vừa lẩm bẩm, giọng nhỏ như Mèo con ngái ngủ.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
'Về tới nhà là... tắm xong… rồi ngủ… không ai làm phiền nữa..'
Đúng lúc ấy, một cơn gió nhẹ thổi qua.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Ngẩng lên/
Mặc Nhiên lập tức khựng lại.
Trước cửa nhà cậu, một bóng người đang ngồi.
Hai chân duỗi dài, tay chống cằm, ngửa đầu nhìn lên trời.
Tóc vàng dài xõa nhẹ, áo khoác đen sậm phủ xuống bậc thềm.
Khuôn mặt ấy… không thể lẫn đi đâu được.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
...
Cậu suýt hét. Nhưng kiềm lại. Vì người đó.. đã quay lại nhìn cậu.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Nhóc về rồi à, Mèo con?
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
...
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Sao lại lâu vậy, anh chờ nãy giờ.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
...
Mặc Nhiên đứng hình mất ba giây. Sau đó...
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
… Anh bị đi;ên à!? Anh lại theo tôi về tận nhà làm gì nữa?!--
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Giơ tay lên định bồi thêm một cú/
Giáp Ngư cười, nhấc tay.. đỡ cú đấm nhẹ như gãi ngứa ấy bằng một tay.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh không làm gì đâu.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Chỉ muốn.. chắc chắn nhóc về an toàn.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
An toàn cái gì!? Bám theo người ta vậy là quấy rối đấy biết không hả!!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh không bám theo.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh chỉ đi trước nhóc một bước thôi! /nháy mắt/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
...
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Mệt mỏi, ngồi thụp xuống cạnh hắn, tránh sang một bên/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Anh rảnh lắm hả? Không có nhà để về à?
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Có. Nhưng chỗ này dễ chịu hơn. Vì có nhóc ở đây.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
...
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Lấy tay che mặt/ tôi không biết anh đâu, anh biến đi chỗ khác cho tôi.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Không biến đâu. /thản nhiên/ anh có đem bánh tới này~!
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
...
Nghe đến "bánh", Mặc Nhiên khẽ mở hé mắt ra một chút.
Và thật sự, gã đang cầm một túi bánh giấy thơm phức - loại bánh ngọt cậu thích nhất, còn nóng hổi.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
… Sao anh biết tôi thích cái này?
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh nghe nhóc nói lúc mua bánh hôm trước. /nhún vai/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh không giỏi gì, nhưng nhớ mấy chuyện về nhóc thì siêu tốt!
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
...
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Đừng hòng dụ dỗ tôi. /đứng dậy/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Mở khóa cửa/ anh mau về đi.
Cạch.
-- 15 phút sau --
Cạch.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Ló đầu nhìn ra/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
NovelToon
Giáp Ngư vẫn ở đó.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Quắc mắt, giọng đanh lại/ tôi đã bảo là anh đi đi cơ mà!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Ừ, nhóc bảo rồi. /đáp, ánh mắt vô tội/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Thế sao còn chưa cút?
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Vì nhóc vẫn chưa chịu tha cho anh.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tha cái gì?!
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Nghiến răng, rồi thở ra/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Cánh tay buông thõng, giọng rơi xuống mấy cung/ anh... anh muốn gì nữa, hả?
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tối rồi.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tôi mệt.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tôi đói.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tôi buồn ngủ.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Nheo mắt/ vào nhà ngủ chung với nhóc là được.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Lập tức đỏ bừng tai/ ai.. ai cho anh ngủ chung?
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tôi nói rồi, mau biến--
Cạch.
Cánh cửa lại bị đóng vào.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Quay lưng tính khóa chốt/
Nhưng...
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Luồn tay qua khe cửa, chặn lại/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Ê-! Anh định…
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Cho anh ngủ cạnh thôi. Không làm gì đâu. /cười, mặt dày vô đối/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Không được! Tôi… Tôi không quen ngủ cùng người lạ.. /ấp úng, tay vẫn níu chốt cửa/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Vậy anh sẽ ngủ với nhóc mỗi tối, cho đến khi quen.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Anh!-- /tức nghẹn/ anh là đồ bám dính!.. Bám hơn cả bạch tuộc!!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Bạch tuộc còn thua anh một bậc.
Thấy không đuổi được, cậu chỉ biết cắn răng lùi lại, để Giáp Ngư tự mở cửa bước vào - như thể đây là nhà gã.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Đảo mắt nhìn quanh, gật gù/ nhà nhóc bé xíu, đúng gu anh.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Không phải gu! /cáu/ là nghèo!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Nhóc nghèo, nhưng đáng yêu. Vậy là đủ.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
...
Cậu im bặt, mặt nóng ran.
Không phải vì xấu hổ. Chỉ là tức không nói được lời nào.
Chưa kịp phản ứng gì thêm, Giáp Ngư đã thản nhiên tháo giày, leo lên giường cậu, nằm xoay một vòng chiếm chỗ, rồi...
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Dang tay kéo cậu vào lòng/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Anh làm cái gì đấy?! /gào, vùng vẫy/ thả tôi ra!!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh thích mùi của nhóc.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Biến thái!!!
Cậu quẫy mãi không thoát, lại vừa mệt, nên sau cùng đành… nằm im.
Dù người bị khóa trong vòng tay gã, đầu còn tựa vào ngực gã, mà mặt vẫn đỏ gay.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
'Đừng có... nói gì nữa hết..'
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Ừ, anh ngủ đây. /nhắm mắt/
Mặc Nhiên hé hé mắt nhìn kẻ kia thật lâu.
Tim cậu đập thình thịch, không biết vì tức hay vì xấu hổ.
Rồi như có tiếng Mèo nhỏ thở dài, cậu khẽ nhắm mắt lại.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
*Mình sẽ đuổi anh ta đi vào ngày mai..*
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
*Ừ, nhất định là ngày mai.*
____________________
-- Sáng sớm --
Trong căn phòng nhỏ thoang thoảng mùi bạc hà - mùi của Giáp Ngư.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Giật mình, ngồi bật dậy/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Tr-Trễ trễ trễ rồi! Mình trễ học mất rồi!!
Cậu loay hoay nhét từng chiếc vớ, mặc ngược áo hai lần, suýt ngậm khăn lau mặt thay vì kem đánh răng.
Trong lúc ấy...
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Ngồi vắt chân trên ghế, nhàn nhã như đang xem kịch/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Nhóc ngủ dễ thương thật. /mỉm cười, tay gãi gãi cằm/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
À mà tiện thông báo luôn.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh chính thức chuyển sang lớp nhóc rồi nha~.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Lập tức quay ngoắt lại/ cái gì cơ?!
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Ừ. Lí do: mắt kém, cần ngồi gần để nhìn rõ mặt nhóc hơn.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
Biến giùm cái!!
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Đỏ mặt, quay đầu, giật lại balo rồi nhào ra cửa/
Giáp Ngư vẫn thong thả đi sau, nửa bước không rời, vừa gặm bánh vừa bước đi như dạo xuân.
____________________
-- Lớp Quỷ Linh --
Mặc Nhiên vừa bước vào lớp, chưa kịp thở, thì--
Vút!
Một con dao sắc lẹm xé gió bay tới.
Cậu chỉ kịp nghiêng đầu theo bản năng - nhưng không đủ.
Xoẹt!
Một vệt m;áu dài hiện trên má trái, rớm đỏ.
Lớp học liền vang lên những tràng cười đinh tai.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
01: Lại trúng nữa rồi! Cậu Mèo thật có tài bắt dao bằng mặt!
Đa nhân vật
Đa nhân vật
02: M;áu Mèo chắc ngọt lắm, hấp dẫn ghê~!
Đa nhân vật
Đa nhân vật
03: Mặt cậu ta đúng là luôn hợp để làm bia ngắm luôn ấy!
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Không nói gì/
Chỉ lặng lẽ lấy tay lau m;áu, như thể đã quá quen.
Bốp!
Một cái bàn bị đấm vỡ nát.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
02: *Ê…? Bàn tao..*
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Đứng đó, ánh mắt tối lại/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Ai ném?
Lớp học lập tức im lặng.
Không ai nói gì.. cho đến khi một tiếng cười vang lên - chậm rãi, trầm thấp.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
: Tôi ném đấy. Thì sao?
Từ cuối lớp, một bóng người bước ra.
Tóc xám dài, áo sơ mi mở hai nút, cà vạt lỏng buông lơi như chẳng coi ai ra gì.
Vương Thanh.
Kẻ luôn là trung tâm. Kẻ kiêu ngạo nhất lớp.
Cũng là kẻ bắt nạt Mặc Nhiên nhiều nhất.
Vương Thanh
Vương Thanh
/Đi đến, dừng trước mặt Mặc Nhiên, khẽ nghiêng đầu cười đầy trêu tức/
Vương Thanh
Vương Thanh
Sao, lần này trúng chỗ đẹp đấy. Cậu không cảm ơn tôi à?
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Lập tức bước tới, chắn trước Mặc Nhiên, gằn giọng/ cảm ơn? Hay cảm ơn sớm hơn vì cậu còn sống sót đến giờ?
Vương Thanh
Vương Thanh
/Nhướn mày, liếc Giáp Ngư từ đầu đến chân/ ồ? tên tóc vàng mới này là ai vậy?
Vương Thanh
Vương Thanh
Lại thêm một con ruồi bu quanh Mèo đi;ên à?
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Muốn thử bay với ruồi không?
Giáp Ngư mỉm cười, nhưng tay đã siết lại đến trắng khớp.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
'... Thôi đi...'
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Kéo tay áo Giáp Ngư/ 'tôi quen rồi.'
Câu nói ấy - làm Giáp Ngư ch;ết lặng.
Vương Thanh
Vương Thanh
/Bật cười khinh bỉ, quay lưng bước về/ quen là tốt. Lát ra sân thể chất, tôi còn vài chiêu mới chưa thử.
____________________
-- Sau giờ học --
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Ngồi ở hanh lang vắng, lau m;áu khô dính bên má/
Giáp Ngư ngồi cạnh, im lặng rất lâu.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Nhóc không tức giận à? /mắt dán vào vết thương/
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
/Lắc đầu, cười nhẹ/ tức giận cũng chẳng thay đổi được gì.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Khựng lại/
Giáp Ngư
Giáp Ngư
/Vươn tay, nhẹ nhàng xoay cằm cậu lại/ thế thì từ giờ, cứ để anh thay đổi.
Mặc Nhiên
Mặc Nhiên
.. Hả?
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Đổi cả cái lớp này. Đổi cả mấy thằng khốn kia. Và đổi luôn cái kiểu nhóc quen bị tổn thương.
Giáp Ngư
Giáp Ngư
Anh không thích thấy nhóc quen với việc đau. /giọng dịu đi, trầm như thề nguyện/
____________________
T/g: Khương Mao
T/g: Khương Mao
Bắt đầu từ chương sau có thể là ngược Vương Thanh dài dài :).
T/g: Khương Mao
T/g: Khương Mao
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play