Tớ Học Kém, Nhưng Thích Cậu Giỏi Lắm !!
Chap 1: giới thiệu nhân vật
tác giả
đây là lần đầu tui viết truyện, có gi sai sót, mng góp í cho tui nha
Trần Bảo Nhi (nấm)
Trần Bảo Nhi
_vì dáng người nhỏ con mà cô có tên ở nhà là "nấm"
_sinh ngày 12/10
_tính tình tinh nghịch, hay nghĩ nhiều (overthinking).
_Mơ ước làm trong ngành marketing sáng tạo, thích nổi tiếng bằng chính tài năng.
_nhưng lại đội sổ vì .. khong thic học, tinh nghịch khiến giáo viên phải ngao ngán.
Lâm Nhật Hoàng
Lâm Nhật Hoàng
_sinh ngày 05/03
_học bá lạnh lùng, nghiêm túc, gia đình giàu có.
_Là người thẳng thắn, trách nhiệm,
_mơ trở thành giám đốc công ty của gia đình và luôn cố gắng hoàn thiện bản thân.
Phạm Mai Linh
Phạm Mai Linh
_sinh ngày 22/07
_bạn thân của Bảo Nhi.
_Tính cách mạnh mẽ, lém lỉnh, rất hay “lầy” và luôn đứng về phía Nhi.
_Ban đầu ghét bạn thân nam chính nhưng dần dần phát hiện tình cảm thật sự.
_Mơ ước: thành trở thành người mẫu chuyên nghiệp, nổi tiếng trong làng thời trang, vừa xinh đẹp vừa cá tính, tạo được dấu ấn riêng.
Trịnh Hoàng Nam
Trịnh Hoàng Nam
_sinh ngày 15/11
_bạn thân của Nhật Hoàng
_Tính cách hướng ngoại
_Ban đầu không ưa Mai Linh vì tính cách “ồn ào” của cô, nhưng rồi dần phát triển tình cảm với cô.
_mơ ước: trở thành một chuyên gia phân tích tài chính hàng đầu, góp phần phát triển bền vững công ty và đồng hành cùng Nhật Hoàng trong sự nghiệp.
tác giả
Trình còn non nớt lắm
tác giả
Có gi sai sót thì góp í tui sửa lìn nhe
tác giả
Fdbdubdbdjdjd sjhshdh hdvdbdhh hdhdbdhdh hshbdbdh hdhdbdbd hudhdbdb hdhdhdb
tác giả
viết cho đủ chữ !! Fufbfhrheb fufjrbdhdh fjfjdhfbb dhhhdbch djhdh
Chap 2: Từ hôm nay cậu thuộc về tớ .. học hành thôi nhé
Hoàng Thùy Dung (gv)
Trần Bảo Nhi! //nói lớn//
Giọng cô Dung vang lên khiến cả lớp im bặt. Bảo Nhi giật mình đánh rơi cả cây bút, mặt tái mét như vừa phạm tội. Cô rụt rè ngẩng lên, mắt tròn xoe ngơ ngác.
Trần Bảo Nhi (nấm)
Dạ ... dạ cô?
Hoàng Thùy Dung (gv)
Lại đổi sổ nữa rồi
Cô thở dài, gõ nhẹ cây thước xuống bàn
Hoàng Thùy Dung (gv)
Mười tám điểm. Thi giữa kì toán cơ bản, Bảo Nhi à ..
Hoàng Thùy Dung (gv)
lớp này là khối A1, không phải nhóm múa ??
Còn Nhi thì đỏ mặt, cuối gầm
Hoàng Thùy Dung (gv)
Còn em ..
Cô quay sang một chàng trai ngồi góc lớp, áo sơ mi trắng gọn gàng, ánh mắt lạnh tanh
Hoàng Thùy Dung (gv)
Lâm Nhật Hoàng, chúc mừng em tiếp tục đứng đầu, 49,75 điểm
Trần Bảo Nhi (nấm)
đúng là quái vật //nói nhỏ//
Một tràng pháo tay nhỏ vang lên. Nhật Hoàng chỉ khẽ gật đầu, không biểu lộ cảm xúc. Nhưng cô Dung không dừng lại ở đó.
Hoàng Thùy Dung (gv)
Vì thấy hai bạn... quá chênh lệch, nên tôi quyết định – từ hôm nay, Lâm Khải Hưng sẽ phụ trách kèm Trần Bảo Nhi học buổi chiều ba buổi mỗi tuần, ở đâu thì tùy các em. Nhi qua chỗ kế Hưng, Nam lên đây ngồi kế Linh.
Cả lớp nổ tung như vỡ chợ
Trần Bảo Nhi (nấm)
Cái .. cái gì ạ? //đứng bật dậy//
Trần Bảo Nhi (nấm)
Cô ơi, em .. em học ngu thật, nhưng mà.. có cần cực hình vậy đâu cô
Phạm Mai Linh
Thôi để bạn ngồi đây đi mà cô //nài nỉ//
Khải Hưng chỉ ngước mắt nhìn cô gái đang cuống cuồng phản đối, không nói gì, môi hơi nhếch lên đầy ý tứ.
Hoàng Thùy Dung (gv)
//khoanh tay// Không cần biết các em phản đối. Nhi không cải thiện điểm sẽ không được lên lớp. Còn Hoàng, đây là thử thách giúp em rèn tính kiên nhẫn và kỹ năng hỗ trợ người khác.
Hoàng Thùy Dung (gv)
Không nói nữa, chốt vậy đi, di chuyển //gõ cây thước lên bàn//
Hoàng Thùy Dung (gv)
//nhìn sang Hoàng// Chịu khó giúp con bé này giúp cô nhé!
Cô nhìn Hoàng như nài nỉ, rồi quay sang Nhi, giọng pha chút hài hước
Hoàng Thùy Dung (gv)
Còn em .. cố mà đừng khiến người ta bỏ chạy 😒
Nhi cười méo xệch. Nhật Hoàng... im lặng. Nhưng sâu trong mắt cậu, có một tia sáng mỏng manh vừa lóe lên.
Còn Linh thì đang dở khóc dở cười, vì cô đang ngồi chung với tên mà mình ghéc vô cùng
Phạm Mai Linh
//liếc sang Nam// aiss, sao số mình khổ vậy chứ //vò đầu//
Trịnh Hoàng Nam
//khoanh tay thở dài//
tác giả
Có gi góp í cho tui voi nha
Chap 3: Buổi học bắt đầu, Trái tim cũng vậy
Tại căn tin trường giờ ra chơi
Trần Bảo Nhi (nấm)
//ngồi gục xuống bàn, chống cằm thở dài//
Trần Bảo Nhi (nấm)
Này! Tớ không học được đâu, cô Dung cứ ép tớ 🥲
Phạm Mai Linh
//nằm gục xuống bàn thẫn thờ//
Từ phía sau, giọng nam trầm ấm vang lên
Lâm Nhật Hoàng
//vô vai Nhi// Chiều mai ... cậu rảnh không?
Trần Bảo Nhi (nấm)
//giật mình quay lại// Gì cơ?
Lâm Nhật Hoàng đứng đó, vẫn vẻ mặt như tượng đá
Lâm Nhật Hoàng
Cậu cần học, tớ thì được giao kèm cặp cậu.
Lâm Nhật Hoàng
Sớm học cho xong
Trần Bảo Nhi (nấm)
à .... ừm //gãi gãi đầu//
Trần Bảo Nhi (nấm)
Ờ thì ở đâu
Trần Bảo Nhi (nấm)
Thư viện à?
Hưng khựng lại, ánh mắt hơi lảng đi
Lâm Nhật Hoàng
Nhà tớ. Mẹ tớ không phiền. Có phòng học riêng.
Trần Bảo Nhi (nấm)
//tròn mắt// nhà... nhà cậu?
Trần Bảo Nhi (nấm)
Gặp mẹ cậu luôn á?
Phạm Mai Linh
//ngồi bật dậy//
Lâm Nhật Hoàng
Ừ, bà dễ tính
Phạm Mai Linh
//chống cằm// như đi xem mắt vậy ha 😒
Trần Bảo Nhi (nấm)
Im đii //lườm Linh//
Trần Bảo Nhi (nấm)
//nuốt nước bọt//
Một học sinh đội sổ như cô mà bước vào biệt thự nhà học bá? Lỡ mẹ cậu ấy tưởng cô là đứa con gái dụ dỗ con trai bà thì sao?
Trần Bảo Nhi (nấm)
ờ .. thôi thì .. chiều mai ha?
Lâm Nhật Hoàng
3 giờ. Đừng trễ
Lâm Nhật Hoàng
//quay đi//
Trần Bảo Nhi (nấm)
//nhìn theo mà thầm suy nghĩ//
Trần Bảo Nhi (nấm)
Giọng nói không có cảm xúc gì mà sao tim mình đập nhanh thế nhỉ ..
Chiều hôm sau - trước cổng nhà Lâm Nhật Hoàng
Trần Bảo Nhi đứng tần ngần trước cánh cổng sắt màu xám tro. Căn biệt thự không quá phô trương, nhưng đủ để cô gái nhỏ như Nhi thấy mình như vừa bước nhầm sang thế giới khác.
Trần Bảo Nhi (nấm)
//thở dài// thôi kệ .. vào đi! Có gì xấu hổ thì lần sau trốn học luôn
Cô bấm chuông. Vài giây sau, một người phụ nữ bước ra – dáng cao, thanh lịch, khuôn mặt phúc hậu với nụ cười dịu dàng.
Đặng Thùy An (mom na9)
cháu là ... Bảo Nhi?
Trần Bảo Nhi (nấm)
Dạ con chào cô ạ, con là Bảo Nhi, con là bạn học của Khải Hưng.
Đặng Thùy An (mom na9)
Ừ, cô biết mà. Vào nhà đi cháu. Cô là Minh Thư, mẹ của Hoàng. Nó đang đợi cháu trong phòng học trên lầu đó.
Nhi lí nhí cảm ơn rồi bước vào. Căn nhà vừa ấm cúng vừa gọn gàng – không lạnh lẽo như cô tưởng. Mùi trà thoảng qua mũi khiến cô bỗng thấy nhẹ lòng.
Khi lên phòng, Khải Hưng đang ngồi bên bàn học, gõ nhịp bút nhẹ lên mặt bàn. Thấy cô, cậu ngước lên
Trần Bảo Nhi (nấm)
ờ .. Chào cậu
Lâm Nhật Hoàng
Ngồi đi //hất cầm qua cái ghế bên cạnh//
Bảo Nhi khẽ thở ra. Mới phút trước còn ngợp, giờ lại ngồi cạnh một người chẳng khác gì cục băng di động. Không hiểu sao tim cô lại đập mạnh như vậy – do lo lắng, hay do... ai kia?
Lâm Nhật Hoàng
//đẩy tờ giấy về phía Nhi//
Lâm Nhật Hoàng
Đây là đề cô giao tuần trước. Cậu làm thử đi
Giọng không cao, không thấp, không vui vẻ cũng không khó chịu
Trần Bảo Nhi (nấm)
//nhìn xuống đề//
Mắt Nhi mở to dần như đang đọc một ngôn ngữ ngoài hành tinh
Trần Bảo Nhi (nấm)
Cái ... Cái này là toán à //thì thào//
Trần Bảo Nhi (nấm)
Nhìn như một trò chơi sinh tồn vậy á ..
Lâm Nhật Hoàng
Đây là đề cơ bản đây //vỗ trán//
Trần Bảo Nhi (nấm)
Vậy là mình thuộc trình độ .. tiền sử hả?
Lâm Nhật Hoàng
…Tạm gọi là mất căn bản. Nhưng chữa được. Nếu cậu chịu nghiêm túc.
Trần Bảo Nhi (nấm)
nghiêm túc á? ừ thì nghiêm túc .. //lén lút lôi điện thoại ra dưới gầm bàn//
Lâm Nhật Hoàng
đặt điện thoại xuống
Hưng nói, không cần nhìn, như thể có con mắt đằng sau gáy vậy
cô giật mình như ăn vụng bị bắt tại trận, luống cuống nhét lại vào túi
Trần Bảo Nhi (nấm)
Sao cậu biết?
Lâm Nhật Hoàng
Cậu phản chiếu trong cửa sổ
Trần Bảo Nhi (nấm)
//lườm một cái rồi xị mặt//
Trần Bảo Nhi (nấm)
Học gì mà căng vậy trời
Lâm Nhật Hoàng
//đẩy máy tính lại gần//
Lâm Nhật Hoàng
bắt đầu lại từ cộng trừ nhân chia nhé, học sinh "gương mẫu"
Trần Bảo Nhi (nấm)
Ê! Tui không có n g u vậy nha!
Trần Bảo Nhi (nấm)
//phản kháng yếu ớt//
Lâm Nhật Hoàng
Vậy chứng minh đi
Họ bắt đầu học. Lúc đầu Nhi chán nản, thở dài, viết sai lia lịa. Nhưng Hoàng không khó chịu, chỉ chậm rãi giảng lại từng bước. Dần dần, cô nhận ra cậu giảng rất dễ hiểu, giọng ấm, tay viết rõ ràng.
Có lúc Nhi làm đúng một câu, Hoàng chỉ khẽ “Ừ” – một tiếng “ừ” lạnh tanh, nhưng khiến Nhi thấy... vui kì lạ.
Đến lúc nghỉ giải lao, Hoàng đứng dậy đi rót nước. Bảo Nhi ngồi lại, nhìn bóng lưng cậu, rồi khẽ cười.
Trần Bảo Nhi (nấm)
“Mặt thì như lạnh lùng, giọng thì cộc lốc… nhưng thật ra cũng tốt bụng phết...”
Còn Hoàng, ở trong bếp, đứng lặng vài giây, tay vẫn cầm ly nước.
Lâm Nhật Hoàng
“Không ngờ… dạy một người ồn ào như cô ấy lại không mệt như tưởng tượng. Thậm chí... thấy hơi vui.”
tác giả
nhớ góp í voi tim cho tui nhoaaa
Download MangaToon APP on App Store and Google Play