Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chuyện Âm Ở Xóm Lúa

chuyện âm

NovelToon
NovelToon
NovelToon
Làng cổ giữa rừng – nơi thời gian ngủ quên Ẩn sâu trong lòng núi rừng thâm u, nơi những tán cây rậm rạp che khuất ánh dương và sương mù chẳng chịu rời đi, có một ngôi làng cổ lặng lẽ tồn tại qua bao đời. Con đường đất đỏ uốn lượn dẫn lối qua những ngọn đồi rêu phong, nơi dấu chân người xưa vẫn như còn hằn lại trong đất.
Những căn nhà gỗ dựng chênh vênh theo sườn dốc, mái ngói rêu xanh phủ dày như lớp thời gian lặng lẽ chồng chất. Ban đêm, tiếng côn trùng rì rầm, tiếng gió hú qua khe lá, hòa với tiếng chuông gió nơi mái đình cổ... tất cả tạo nên một bản giao hưởng kỳ lạ, như lời gọi từ cõi xa xăm.
Giữa làng là một chiếc ao tròn, thành gạch cũ kỹ phủ rêu, mặt nước phủ đầy lá sen, bông sen lặng lẽ nở vào những buổi chiều u uẩn. Người làng bảo, ao ấy sâu lắm, như giấu trong mình một điều thiêng liêng không ai dám gọi tên. Vào đêm rằm, đôi khi người ta thấy bóng ai đi ngang qua mặt nước, rồi tan vào sương. Làng vẫn sống, nhưng như đang mộng. Người đến, kẻ đi, chỉ có nơi đây là không đổi – một lát cắt thời gian bị lãng quên, một vết nứt giữa thực tại và huyền hoại
--- Chuyện âm nơi làng cổ – những lời thì thầm không tiếng Người lạ đến làng thường chẳng ở lâu. Không phải vì đường khó đi hay cuộc sống khắc nghiệt, mà vì... họ nghe thấy những điều không ai nói, thấy những điều không ai nhìn.
Già làng
Già làng
"Làng này không chỉ có người sống...".
Ban ngày, làng yên bình lắm. Nhưng khi bóng núi đổ dài, khi tiếng chuông gió từ mái đình ngân lên lần thứ ba, đó là lúc "chuyện âm" bắt đầu. Một đứa bé lạ hay ngồi bên bậc thềm nhà sàn cũ, mắt tròn như hạt thóc ướt, không ai biết nó là con ai. Mỗi lần trời mưa rả rích, lại có tiếng ru vọng ra từ căn chòi hoang dưới chân đồi – tiếng ru bằng thứ tiếng mà dân làng đã quên từ lâu, nhưng ai nghe cũng hiểu: "Đừng đi lối ao sen..." Cái ao giữa làng, ban ngày lặng như tờ, nhưng đêm đến mặt nước loang loáng như có ai bơi nhẹ bên dưới. Thỉnh thoảng có bóng trắng lướt qua, sen chưa nở mà hương đã dậy. Người ta kể rằng dưới đáy ao có một cánh cổng, không mở ra thiên đường, mà dẫn ngược về một giấc mơ cũ – nơi những linh hồn chưa kịp hóa kiếp vẫn loanh quanh, chờ ai đó nhớ tên mình. Trong ngôi chùa cũ trên đồi, cái chuông gió không bao giờ im, dù trời đứng gió. Mỗi khi nó ngân, người làng lại thắp hương, vì biết ai đó vừa trở về – không phải qua cổng chính, mà là qua lối mộng, lối mà chỉ "người âm" mới nhớ.
__________
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Mấy chương đầu giới thiệu thôi ít chat
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Mà chat lắm cũng bí í tưởng

Cuộc trò chuyện

Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
_________
Bà tám
Bà tám
> Ê mấy ông, tối qua tui nghe tiếng gõ cửa… 3 lần… mà mở ra không thấy ai. Mà nhà tui ở cuối làng, biết ai dám đùa?
Ông sáu
Ông sáu
> Đừng mở cửa khi chuông gió ngân vào đúng giờ tý. Tôi nói thiệt. Hồi năm ngoái thằng cháu tôi cũng mở... giờ không còn trong làng nữa.
Bà tám
Bà tám
> Vậy tiếng ru con tui nghe mỗi đêm là sao? Không lẽ…
Chú Vũ
Chú Vũ
> Nhớ lời cấm kỵ cũ: Đừng xuống ao sau giờ Dậu. Đừng gọi tên ai nghe thấy trong gió. Ai vi phạm thì tự chịu.
[Tin nhắn riêng – từ một người từng bỏ làng đi, giờ nhắn về:] Phát (rời làng năm 2022):
Chú Phát
Chú Phát
💌Tao nằm mơ thấy con Mây... nó đứng ở mé ao, tay cầm búp sen… mắt đen ngòm. Má tao nói Mây mất năm 2001. Vậy... ai đã gọi tên tao đêm qua?
[Tin nhắn riêng – từ một người từng bỏ làng đi, giờ nhắn về:]
Na
Na
💌Ê, mày có thấy thằng Cu Đen nó nghỉ học mấy bữa rồi hông? Tao qua nhà nó, bà nội nó nói: “Nó theo chị nó rồi”.
Tí
💌 Nhưng chị nó mất từ năm ngoái rồi mà…?
Na
Na
>💌Ừm… mà đêm qua tao thấy nó ngồi ở bậc thềm lớp học cũ, sau trường á. Nó không nhìn tao… nhưng tao biết nó thấy tao.
_______
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Cắt
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Cắt
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Cắt
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Chap sau đê
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Iu iu iu iu iu iu iu iu iu iu iu iu iu iu iu iu iu yyyyy
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Iuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
timmmmmmmmmmmmnnnnmmmmmmm
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
•́⁠ ⁠ ⁠‿⁠ ⁠,⁠•̀ಥ⁠‿⁠ಥʕ⁠´⁠•⁠ ⁠ᴥ⁠•̥⁠`⁠ʔ༎ຶ⁠‿⁠༎ຶ(⁠ ⁠;⁠∀⁠;⁠)(⁠´⁠;⁠ω⁠;⁠`⁠)(⁠・ั⁠ω⁠・ั⁠)Ó⁠╭⁠╮⁠Ò(⁠っ⁠˘̩⁠╭⁠╮⁠˘̩⁠)⁠っ(⁠ ⁠・ั⁠﹏⁠・ั⁠)Ó⁠╭⁠╮⁠Ò(⁠っ⁠˘̩⁠╭⁠╮⁠˘̩⁠)⁠っ(⁠。⁠ŏ⁠﹏⁠ŏ⁠)

bí ẩn sau bức tường?

Tờ mờ sáng hôm sau... Sương giăng dày như tấm màn lặng lẽ phủ kín lối mòn dẫn vào trường. Cả làng dường như chưa tỉnh hẳn sau một đêm lặng thinh đến khó hiểu. Trời không lạnh, nhưng gió thoảng qua cũng đủ khiến da người ớn lên từng đợt. Na đứng nép sau cột điện, mắt nhìn trân trân về phía cổng trường. Bóng một người – nhỏ, gầy – đang đứng im lìm trước cửa lớp học cũ. Là Tí. Tay cậu vẫn cầm cái bình nước màu xanh, chiếc nắp đong đưa nhẹ, phát ra âm thanh lạch cạch như tiếng gõ cửa.
Na
Na
//tiến gần, khẽ gọi//Tí....
Tí giật mình quay sang, ánh mắt thất thần. Cậu không trả lời, chỉ đưa tay chỉ xuống đất. Na nhìn theo. Những vết chân – dài, nhỏ và ướt – hằn rõ trên nền đất khô. Không có dấu nào quay ngược lại.
Tí
Mày thấy rồi hả?//giọng ko giấu được run//
Na
Na
//gật đầu//
Tối qua, trong giấc ngủ chập chờn, cô đã nghe tiếng ru… mơ hồ, xa xăm, lặp đi lặp lại như bị mắc kẹt trong một băng ghi âm cũ. Đó không phải lần đầu. Nhưng lần này, tiếng ru ấy đi theo cô đến tận sáng
Tí
"Tao tưởng mày không tới."// Tí nói nhỏ, giọng khàn như thức trắng đêm//
Na không đáp, chỉ gật đầu. Cô thấy rồi – thấy dấu chân trước cổng lớp. Nhỏ, thưa, nhưng ướt đẫm. Lạ ở chỗ: đất thì khô.
Tí
//hít một hơi sâu//*có thứ gì đó ko rời đi sau tới hôm qua*
Na siết chặt quai cặp. Trong túi áo của cô là một chiếc chuông đồng – không ai rõ ai để lại, chỉ biết đêm qua, khi tiếng ru bắt đầu vang lên trong giấc ngủ, chuông đã rung. Dù nhà tắt hết quạt, cửa đóng im lìm.
Cả hai nhìn nhau. Không cần nói thêm. Cánh cửa lớp học cũ bỗng kẽo kẹt mở ra. Không có gió. Không có người. Chỉ có sương, và một mùi ngai ngái của vôi cũ lẫn bụi thời gian.
Na
Na
//bước tới trước//
Tí
//Tí theo sau,tay khẽ nắm lấy góc áo của bạn//
Sáng nay… là bước đầu tiên họ bước vào thứ mà người lớn trong làng đã chôn xuống từ lâu. Nhưng bây giờ, nó đang dần ngoi lên. Từ giữa lòng đất. Từ sau bức tường lớp học.
___________
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Nhỏ tác giả ume chuyện tâm linh
Cắt

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play