[Lichaeng - Futa] Nỗi Nhớ Khó Phai
Chap 1
Trời đang mưa rất lớn, sấm chớp đùng đùng
Thì ở trước một con ngõ có một bóng dáng của một người phụ nữ đang nằm đó với chi chít những vết thương khắp người
Hình như cô ấy đang trong trạng thái bất tỉnh
Lalisa Manoban (Cô)
… *nằm bất động*
Lalisa Manoban (Cô)
Lalisa Manoban
29 tuổi
Độc thân
Đang là trùm của một băng đảng buôn bán vũ khí ngầm
Gia thế giàu có
Bỗng có bóng dáng của ai đó đang đi lại
Park Chaeyoung (Nàng)
📱 Hai bình tĩnh đi mà!, em sắp về tới nhà rồi *vừa đi vừa nói vào điện thoại*
Park So-Hee (Anh Nàng)
📱Sao xe hư mà không nói anh một tiếng?, em đang ở đâu anh đón
Park So-Hee (Anh Nàng)
Park So-Hee
30 tuổi
Đã kết hôn
Tổng giám đốc của Park Thị
Park Chaeyoung (Nàng)
📱Xe hư gần tiệm sửa xe nên em đi bộ về luôn, gọi anh làm gì cho mệt * bước đi*
Park Chaeyoung (Nàng)
📱Không cần phải rước em. Vậy thôi nha, em tắt máy đây *tắt máy*
Park Chaeyoung (Nàng)
*Để điện thoại vào túi quần*
Park Chaeyoung (Nàng)
Park Chaeyoung
25 tuổi
Đọc thân
Bác sĩ của một bệnh viện lớn ở Seoul
Gia thế không phải dạng vừa
Nàng cất điện thoại rồi cũng bước đi tiếp để về nhà
Park Chaeyoung (Nàng)
Hình cô ấy đang bất tỉnh thì nàng *Nhìn qua đó*
Đang đi Nàng bỗng nhìn qua phía bên kia đường có bóng dáng của một người phụ nữ đang nằm dưới đất
Như trong trạng thái bất tỉnh, là một người bác sĩ Nàng không để bỏ mặt
Nàng quyết định tiến lại xem thử, nếu không phải thì thôi. Chứ không nàng ngủ không được mất
Đi đến đó thì Nàng thấy trên người của người đó toàn vết thương và hình như có thứ gì đó đang cắm vào bụng của người đó
Park Chaeyoung (Nàng)
Ôi má ơi! *nhìn Cô*
Park Chaeyoung (Nàng)
Không được rồi! *lấy điện thoại ra gọi cấp cứu *
Nàng thấy Cô như vậy thì rất sốc nên liền lấy điện thoại ra gọi cấp cứu
Lalisa Manoban (Cô)
Um… *nhăn mặt*
Cô đang dần dần tỉnh lại sau cơn hôn mê để phẫu thuật lấy miếng thủy tinh ngay bụng ra
Park Chaeyoung (Nàng)
*Đi Vào*
Lalisa Manoban (Cô)
*Nhìn Nàng*
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô tỉnh rồi sao? *tiến lại gần*
Lalisa Manoban (Cô)
Sao tôi lại ở đây?
Lalisa Manoban (Cô)
Tôi nhớ là…
Park Chaeyoung (Nàng)
Đêm qua tôi thấy cô nằm ở trước ngõ gần nhà tôi, thương tích đầy mình
Park Chaeyoung (Nàng)
Có cả vết thương nặng ngay ở bụng nữa, nên tôi mới đưa cô đến bệnh viện
Lalisa Manoban (Cô)
Cảm ơn cô *nhìn Nàng*
Park Chaeyoung (Nàng)
Không có gì đâu, việc nên làm thôi
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi là Park Chaeyoung. Bác sĩ khoa ngoại ở bệnh viện này
Lalisa Manoban (Cô)
Khi nào tôi được về?
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô chưa được về bây giờ đâu
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô cho tôi số để liên lạc với người nhà của cô đi
Cô cũng nói cho Nàng biết số của trợ lý của mình
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
La tổng!!! *hớt hãi chạy vào*
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Chị có sao không?
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Sao không gọi cho em sớm hơn chứ!
Lalisa Manoban (Cô)
Đừng làm ồn nữa Jong-in à *nhìn cậu ta*
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Em xin lỗi, hôm qua giờ em sợ muốn chết đi được
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Chị nói tự lo được mà giờ như này á?
Lalisa Manoban (Cô)
Ai muốn đâu…
Lalisa Manoban (Cô)
JONG-IN CHẠY MAU LÊN ĐI!!!
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
EM KHÔNG BỎ CHỊ Ở LẠI ĐÂY ĐƯỢC! *thở gấp*
Lalisa Manoban (Cô)
CHẠY ĐI!
Lalisa Manoban (Cô)
ĐỨNG ĐÓ LÀM GÌ!!! *ôm bụng*
Lalisa Manoban (Cô)
BỌN HẮN SẮP ĐẾN RỒI, ĐI NHANH ĐI
Lalisa Manoban (Cô)
TÔI TỰ LO ĐƯỢC!!!
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
CHỊ CẨN THẬN! *chạy đi*
Lalisa Manoban (Cô)
*Cố lết vào ngõ để nấp*
Nhân Vật Phụ (nhiều)
CHẾT TIỆT CON CHÓ ĐÓ!!! *lớn tiếng*
Nhân Vật Phụ (nhiều)
NÓ CHẠY ĐI ĐÂU ĐƯỢC CHỨ!
Nhân Vật Phụ (nhiều)
TAO KHÔNG GIẾT CHẾT NÓ, TAO KHÔNG PHẢI LÀ TRÙM NỮA!
Nhân Vật Phụ (nhiều)
TỤI BÂY ĐƯỢC QUA KIA!!! *chạy đi*
Lalisa Manoban (Cô)
*Nghe thấy*
Lalisa Manoban (Cô)
“Bụng mình đau quá” *nhăn mặt*
Lalisa Manoban (Cô)
“Không được rồi..” *ngất*
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Tức chết mà!
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Rõ ràng ngay từ đầu nước sông không phạm nước giếng!
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Tụi nó thấy bên mình buôn bán được nên ghen ăn tức ở chứ gì!
Đúng là như vậy, ngay từ đầu hai bên chẳng ai liên quan đến ai. Vậy tại sao ông ta lại làm vậy?
Lalisa Manoban (Cô)
Thôi, bây giờ ổn rồi
Lalisa Manoban (Cô)
Đợi vết thương lành rồi tính tiếp, bây giờ có gắt cũng không làm được gì
Lalisa Manoban (Cô)
Thông báo cho mọi người cẩn thận một tí
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Vâng
Họ đang nói chuyện thì Nàng đi vào
Park Chaeyoung (Nàng)
*Đi vào*
Park Chaeyoung (Nàng)
Có gì cho tôi xin lỗi. Đến giờ thay băng rồi, để tôi thay cho cô
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Mời bác sĩ *đứng lên đi qua kia ngồi*
Park Chaeyoung (Nàng)
Vết thương cũng khá sâu nên hơi lâu lành
Park Chaeyoung (Nàng)
*Tháo băng* cô chịu khó một chút
Lalisa Manoban (Cô)
*Nhăn mặt*
Vết thương sâu nên khi Nàng tháo băng thì cô liền nhăn mặt vì cơn đau ngay bụng truyền đến
Park Chaeyoung (Nàng)
Chịu khó một chút *nhẹ nhàng hơn*
Lalisa Manoban (Cô)
*Chịu đựng*
Park Chaeyoung (Nàng)
*Băng lại*
Park Chaeyoung (Nàng)
Xong rồi. Sau giờ cơm tôi sẽ lại khám cho cô *thu dọn đồ*
Lalisa Manoban (Cô)
Cảm ơn
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi xin phép *đi ra ngoài*
Park Chaeyoung (Nàng)
Người gì nói chuyện không có cảm xúc, mặt vô cảm ớn
Park Chaeyoung (Nàng)
*Rời đi*
Nàng nói xấu bệnh nhân của mình xong thì cũng đi về lại phòng làm việc
Chap 2
Hiện tại là 8 giờ tối. Cô cũng đang ngủ do uống thuốc
Park Chaeyoung (Nàng)
*Đi vào*
Nàng cũng đi vào để kiểm tra Cô
Park Chaeyoung (Nàng)
“Ngủ rồi sao” *đi lại gần*
Lalisa Manoban (Cô)
*Thở mệt*
Cô đang bị sốt do vết thương ở bụng hành
Park Chaeyoung (Nàng)
*Nhíu mày*
Nàng nghe tiếng Cô thở nặng nề nên tiến nhanh đến để xem
Park Chaeyoung (Nàng)
Sốt rồi! *chạy đi lấy gì đó*
Nàng đến kiểm tra thì thấy cô sốt nên chạy đi lấy gì đó
Một lúc sau nàng quay lại với một cái khăn và vài viên thuốc
Park Chaeyoung (Nàng)
*Lau tay cho cô*
Park Chaeyoung (Nàng)
Đáng ra tôi được về rồi đó *Lau tay còn lại*
Thật ra đến giờ Nàng phải về rồi, nhưng mà Cô lại bị sốt nên Nàng đành phải ở lại để lo cho bệnh nhân của mình
Lalisa Manoban (Cô)
*Mở mắt ra*
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô thấy trong người sao rồi?
Lalisa Manoban (Cô)
Tôi hơi mệt..
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô đã ăn gì chưa?
Lalisa Manoban (Cô)
Khi nãy có người mang vào rồi..
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô uống thuốc này đi *đưa cho Cô*
Lalisa Manoban (Cô)
*Nhận*
Park Chaeyoung (Nàng)
Có gì cứ nhấn cái nút ngay đây *chỉ vào cái nút trên bàn*
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi sẽ đến ngay
Lalisa Manoban (Cô)
Cô cứ quay về làm việc đi..
Lalisa Manoban (Cô)
Tôi không sao..
Park Chaeyoung (Nàng)
Giờ này cũng không còn bệnh nhân đến khám
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi ở lại theo dõi tình hình vết thương của cô
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi có thể hỏi cô 1 câu không?
Lalisa Manoban (Cô)
*Nhìn Nàng gật gù*
Park Chaeyoung (Nàng)
Sao hôm qua cô lại nằm ở đó? *nhìn Cô*
Lalisa Manoban (Cô)
À ừm… *bối rối*
Nàng hỏi thì Cô bối rối chẳng biết trả lời sao
Vì nếu nói ra chuyện sẽ càng lớn. Nếu Nàng báo công an chuyện cô bị hành hung, thì chắc là sẽ lộ chuyện Cô buôn bán hàng nóng
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô không trả lời cũng không sao
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi chỉ thắc mắc thôi
Park Chaeyoung (Nàng)
Thôi tôi đi ra để cô nghỉ ngơi *đứng lên*
Lalisa Manoban (Cô)
*Gật đầu*
Park Chaeyoung (Nàng)
*Đi ra ngoài*
Nàng cũng quay lại phòng làm việc để Cô nghỉ ngơi
Vài ngày sau thì vết thương của Cô cũng đã dần lành lại
Cô cũng đã sắp được về nhà
Park Chaeyoung (Nàng)
Ngày mai hoặc mốt là cô sẽ được xuất viện
Park Chaeyoung (Nàng)
Do vết thương đã tốt hơn rồi
Lalisa Manoban (Cô)
*Gật đầu*
Park Chaeyoung (Nàng)
Cần gì cứ nói với tôi *nhìn Cô*
Lalisa Manoban (Cô)
Cô giúp tôi một việc được không..? *nhìn Nàng*
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô cứ nói đi
Lalisa Manoban (Cô)
Cô có thể…
Park Chaeyoung (Nàng)
*Đẩy Cô đi vòng quanh công viên*
Lalisa Manoban (Cô)
*Hưởng thụ*
Do là ở trong phòng bệnh hoài thì rất ngột ngạt, nên Cô mới nhờ nàng giúp đẩy mình đi ra công viên hóng mát
Nàng đẩy Cô đi quanh công viên, còn Cô thì ngồi trên xe lăn hít thở không khí trong lành ở đó
Park Chaeyoung (Nàng)
Chị đã có gia đình chưa?
Thấy không khí im lặng quá nên Nàng mở lời với Cô
Lalisa Manoban (Cô)
Tôi chưa *nhìn xung quanh*
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi thấy trong hồ sơ để chị 29 tuổi, tôi cũng không tin lắm
Park Chaeyoung (Nàng)
Nhìn cô rất trẻ
Lalisa Manoban (Cô)
Cảm ơn cô
Cô rất rất kiệm lời, cô ít nói từ khi còn nhỏ rồi
Lalisa Manoban (Cô)
Còn cô?
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi mới 25 thôi..
Lalisa Manoban (Cô)
Bác sĩ trẻ
Cô nói nhưng mặt vẫn không thay đổi cảm xúc
Park Chaeyoung (Nàng)
Vâng..
Lalisa Manoban (Cô)
Cô đưa tôi về lại phòng đi
Lalisa Manoban (Cô)
Làm phiền cô nhiều rồi
Park Chaeyoung (Nàng)
Không sao đâu, tôi hôm nay không có bệnh nhân nào ngoài cô
Lalisa Manoban (Cô)
Hay lại ghế đá kia ngồi đi
Lalisa Manoban (Cô)
Có lẽ cô mỏi chân rồi
Park Chaeyoung (Nàng)
Cũng được.. *đẩy Cô lại ghế đá*
Park Chaeyoung (Nàng)
*Ngồi xuống ghế*
Lalisa Manoban (Cô)
… *nhìn về khoảng trống*
Không khí bỗng rất im lặng
Lalisa Manoban (Cô)
Cảm ơn cô vì đêm đó đã cứu tôi *nhẹ nhàng nói*
Park Chaeyoung (Nàng)
Không sao đâu mà, đó là lương tâm của một người bác sĩ
Lalisa Manoban (Cô)
Tôi sẽ trả ơn cô
Lalisa Manoban (Cô)
Ân nhân..
Park Chaeyoung (Nàng)
Không cần phải vậy đâu *cười nhẹ*
Park Chaeyoung (Nàng)
Việc tôi nên làm thôi
Lalisa Manoban (Cô)
*Cong môi*
Hai người họ cũng ngồi đó nói chuyện với nhau
Lần đầu Cô nói chuyện nhiều với một người như vậy
Không hiểu sao ở với Nàng, Cô lại nói chuyện nhiều như vậy. Bình thường cô ít khi nói chuyện với một ai đó, nhất là người lạ
Park Chaeyoung (Nàng)
Thôi cũng trễ rồi
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi đưa cô về lại phòng bệnh để nghỉ ngơi *đứng lên*
Park Chaeyoung (Nàng)
*Đẩy Cô đi*
Park Chaeyoung (Nàng)
*Đỡ Cô đứng dậy*
Lalisa Manoban (Cô)
*Ngồi nhẹ nhàng lên giường*
Park Chaeyoung (Nàng)
*Đỡ Cô nằm xuống*
Lalisa Manoban (Cô)
*Nằm xuống giường*
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô nghỉ ngơi đi nha, một lát sẽ có người mang bữa tối vào
Lalisa Manoban (Cô)
*Gật đầu*
Park Chaeyoung (Nàng)
Tôi xin phép *bước đi*
Lalisa Manoban (Cô)
À này..
Park Chaeyoung (Nàng)
*Quay lại nhìn Cô*
Nàng vừa bước đi ra gần đến cửa thì nghe cô gọi nên Nàng quay lại nhìn Cô
Lalisa Manoban (Cô)
Cảm ơn cô vì buổi chiều hôm nay..
Park Chaeyoung (Nàng)
Không có gì đâu *cười mỉm*
Lalisa Manoban (Cô)
*Nhìn Nàng*
Park Chaeyoung (Nàng)
*Đi ra ngoài*
Cứ thế nàng cũng đi về lại phòng làm việc của mình, sau khi dạo chiều cùng bệnh nhân của mình
Chap 3
Vài ngày sau thì cô cũng đã xuất viện và trở về lại nhà của mình
Lalisa Manoban (Cô)
Rõ ràng là muốn kiếm chuyện ❄️
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Theo em biết thì do là khách quen của bên đó qua mua hàng bên mình
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Sau đó thấy bên mình bán hàng chất lượng hơn nên không làm ăn với ông ta nữa
Lalisa Manoban (Cô)
Trèo cao té đau ❄️ *nhếch mép*
Lalisa Manoban (Cô)
Buôn toàn mấy cái hàng lỏ bên Trung Quốc qua ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Mà đòi sánh với bên Lalisa này á? ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Nực cười ❄️
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Em thấy tốt nhất thì mình cứ nhịn đi chị ạ
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Nếu ông ta còn làm càng thì hãy dùng biện pháp mạnh
Lalisa Manoban (Cô)
Cứ để đó ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Xem ông ta làm gì ❄️ *mắt đâm chiêu*
Cô xuất viện về thì cũng không nghỉ ngơi được lâu
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Còn chuyện ông chủ kêu chị về quản lý công ty thì sao?
Lalisa Manoban (Cô)
Haizz ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Ba tôi có khuyên tôi bỏ bang về quản lý công ty ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Nhưng như cậu thấy đó ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Nếu tôi buông, thì biết những chuyện thậm tệ gì sẽ xảy ra ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Thì để thời gian trả lời, không biết trước được điều gì đâu ❄️
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Vâng..
Lalisa Manoban (Cô)
Nghề này nguy hiểm thật ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Như trêu đùa với tính mạng vậy ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Thôi cậu về lại bang đi ❄️
Lalisa Manoban (Cô)
Tôi ổn ❄️
Lee Jong-in (trợ lý của cô)
Vâng, em xin phép *cúi đầu rồi rời đi*
Lalisa Manoban (Cô)
*Thở dài xoa đầu*
Cô cũng quay về phòng ngủ để nghỉ ngơi
Cho Miyeon (Mi)
Tưởng ở với cô bệnh nhân đó luôn rồi chứ *vờ dỗi*
Cho Miyeon (Mi)
Cho Miyeon
25 tuổi
Độc thân
Bạn thân của Nàng
Park Chaeyoung (Nàng)
Ơ.. đâu có
Park Chaeyoung (Nàng)
Tớ sao mà quên cậu được *ôm Mi*
Park Chaeyoung (Nàng)
Do tớ phải chăm bệnh nhân của tớ thôi
Cho Miyeon (Mi)
Rồi sao không ở đó chăm đi, đến đây chi nữa
Park Chaeyoung (Nàng)
Cô ấy xuất viện rồi~
Park Chaeyoung (Nàng)
Tớ làm việc tốt thôi mà Miyeon ahhh~ *phồng má*
Cho Miyeon (Mi)
Tớ không nỡ giận cậu luôn ấy!
Mỗi khi cô bạn thân của mình dỗi thì Nàng liền làm cái nét mặt dễ thương ra
Park Chaeyoung (Nàng)
Hehe *ôm Miyeon*
Cho Miyeon (Mi)
Một lát đi ăn đi
Park Chaeyoung (Nàng)
Xin lỗi cậu nha..
Park Chaeyoung (Nàng)
Một lát tớ phải về nhà ăn cơm với gia đình rồi *mếu*
Cho Miyeon (Mi)
Ơ.. chán thế *chu môi*
Park Chaeyoung (Nàng)
*Hôn má Mi* để hôm khác nha bạn yêu~
Cho Miyeon (Mi)
Quá được luôn ấy chứ
Park Chaeyoung (Nàng)
*Cười*
Park Chaeyoung (Nàng)
Thôi tớ về nha~
Cho Miyeon (Mi)
Về cẩn thận đó
Park Chaeyoung (Nàng)
Byee~
Nàng tạm biệt cô bạn thân của mình xong rồi cũng đi về nhà
Park So-Hee (Anh Nàng)
*Lột vỏ tôm*
Park Chaeyoung (Nàng)
Hai cho em~ *đưa chén qua*
Park So-Hee (Anh Nàng)
Của vợ anh *để vào chén của Won*
Kim Jiwon (Won)
*Cười* anh lột cho em nó ăn với
Kim Jiwon (Won)
Kim Jiwon
26 tuổi
Đã kết hôn
Chị dâu của Nàng
Park So-Hee (Anh Nàng)
Có tay thì tự lột đi *để tôm vô chén Nàng*
Miệng thì nói vậy nhưng tay thì vẫn để tôm đã lột vào chén cho nàng
Park Chaeyoung (Nàng)
Hehe, em cảm ơn hai~
Park Mason (Ông Park)
*Cười rồi lắc đầu bất lực*
Kwon Jieun (Bà Park)
Lớn rồi mà như con nít vậy á *cười*
Ông bà Park cười bất lực với mấy đứa con của mình
Cô đang ngủ rất ngon. Vì mấy ngày nay có được ngủ sâu được giấc nào đâu
Toàn chuyện gì đâu xảy ra không
Cô đang ngủ bỗng chuông điện thoại vang lên
Lalisa Manoban (Cô)
Um.. *nhíu mày*
Tiếng chuông điện thoại reo lên làm cô tỉnh giấc
Lalisa Manoban (Cô)
📱Alo, cho hỏi ai vậy?
KimTaehyung (V)
📱Xuống mở cửa cho các bố vào nhanh
KimTaehyung (V)
Kim Taehyung
29 tuổi
Hẹn hò
Bạn thân của Cô
Lalisa Manoban (Cô)
📱Sao không kêu quản gia?
KimTaehyung (V)
📱Tụi tao thích mày mở
Lalisa Manoban (Cô)
📱Vậy ở đó luôn đi *tắt máy*
KimTaehyung (V)
📱Ê ê! *nhìn điện thoại*
KimTaehyung (V)
Nó tắt rồi *nhìn mọi người*
Kim Jisoo (Soo)
Thấy ngựa chưa *nhìn V*
Kim Jisoo (Soo)
Kim Jisoo
29 tuổi
Hẹn hò
Bạn thân của Cô
Cha Eunwoo (Woo)
Nãy giờ kêu ấn chuông là quản gia mở cho rồi đó
Cha Eunwoo (Woo)
Cha Eunwoo
29 tuổi
Độc thân
Bạn thân của Cô
KimTaehyung (V)
… *ấn chuông cửa*
Họ cũng ấn chuông cửa để quản gia ra mở cửa cho vào
Download MangaToon APP on App Store and Google Play