Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ĐN JJK] Tôi Không Phải Cô Ấy

chap 1

Ngày 16/02/XXXX
“Theo thông tin nhận được, vào rạng sáng ngày 11/03/XXXX, một nam thanh niên tên Gojo Satoru, 28 tuổi, là giáo viên tại một trường trung học ở vùng Tokyo, đã được báo cáo mất tích.”
"Theo thông báo từ Bộ Công an, hiện các đơn vị chức năng đang tiến hành điều tra và xác minh tung tích nạn nhân…"
Thông tin được phát ra từ một chiếc TV cũ trong nhà và rè liên tục vì nhiễu sóng.
Bên ngoài mưa rơi như chuốt từng sợi tơ ẩm xuống thành phố. Tiếng mưa gõ lách tách trên mái tôn cũ, sợi nước dài loáng toáng trên ô cửa kính
Rin
Rin
Ay da.....
Rin
Rin
đau đầu quá....
Rin
Rin
//Đưa tay lên xoa đầu của mình// Đây là ở đâu vậy nè...?
Tôi nhìn xung quanh nơi này, căn nhà cũ kĩ với nội thất lạ lẫm, đây không phải nhà của tôi....ít nhất là tôi nghĩ vậy
Ở đây không có ai cả, không có tiếng người hay có dấu hiệu của sự sống nhưng chỉ có điều mà tôi chắc chắn...
Tôi không phải là người ở thế giới này
Rin
Rin
//Xoa xoa trán// Sao đau dữ vậy trời...
Rin
Rin
//đưa tay xuống// Aaaa, máu?!! Mình bị đánh rồi ném tới đây à??
Rin
Rin
Không....
Tôi nhìn thấy những quyển sách rơi trên mặt đất và kệ trần dưới đất cũng hiểu được phần nào.
Có lẽ là khi rơi xuống đập trúng đầu của chủ nhân thân xác này khiến cô ấy bất tỉnh.
Nhưng sao mình ở đây là một chuyện kì lạ...
Rin
Rin
Thôi kệ đi...mấy chuyện đồng nhân cũng có cách xuyên quái đản hơn...
Rin
Rin
//Đứng lên và đi lòng vòng tìm băng gạc//
Rin
Rin
*Hm....chắc ở trong phòng bếp...*
______________
[Sau 15 phút]
Rin
Rin
Nhìn cái nhà này cũ thật nhưng nó khá to và rất tốt...không bị dột nước hay có dấu hiệu bị ẩm móc nào cả...
Rin
Rin
khá tốt
Tôi vừa quấn băng đầu vừa nhìn vào gương, khuôn mặt này nhìn rất giống tôi nên tôi chẳng giật mình một tí nào.
Dù sao khuôn mặt của tôi cũng bình thường, không quá xinh đẹp.
.....
Rin
Rin
Tiếc ghê....tôi muốn xuyên vào nhân vật xinh đẹp hơn cơ //thở dài//
Bỗng có một âm thanh lạch cạch chuyền tới từ đâu đó trong căn nhà, âm thanh lớn như một cái gì đó rơi xuống sàn.
Tôi không nghe lầm đâu....hình như có ai đó trong nhà, tiếng mưa lớn như vậy mà tôi có thể nghe rõ...
Vừa sợ vừa lo, tôi cầm lấy cây gậy bóng chày trên đường đi và đi xung quanh nhà tìm chủ nhân của tiếng động
Nó cứ phát ra như thế
Có thứ gì đó đang đập mạnh....ở trên lầu hai.
Rin
Rin
Aaaa, cố lên....mình làm được mà //nắm chặt cây gậy mà bước lên lầu//
Tôi cứ bước đi, từ từ đến gần đến nơi phát ra âm thanh đó.
Lầu hai...
Chỉ có hai căn phòng duy nhất, và căn phòng cuối hành lang là nơi phát ra tiếng động
*RẦM*
*RẦM*
Cách cửa bị đập liên tục như có một lực mạnh đẩy từ bên trong ra ngoài, như tôi quá sợ để có thể mở cửa ra.
Tôi không biết nơi này là nơi nào
Lỡ như tôi xuyên vào thế giới quỷ dị thì sao...?
Tôi sợ...
NovelToon
Rin
Rin
Không phải đột nhiên nó bị khóa...
Sau khi tôi lên tiếng thì cánh cửa đột nhiên yên ắng hơn
Tôi khó hiểu muốn kiểm ra nhưng nỗi sợ đã lấn át lấy tôi làm tôi chùng bước, ngậm ngùi lùi lại và làm dày thêm cánh cửa để không làm thứ trong khi có thể ra ngoài.

chap 2

19/03/XXXX
Đã qua hai ngày xuyên tới đây rồi, tôi vẫn chưa có được bất kì ký ức nào của cơ thể này
Nhưng may là tôi thông minh, tìm lại các cuộc trò chuyện trên điện thoại nên ít ra biết mình có một tiệm cà phê để kiếm sống
Hiện tại tôi đang bước đi trên đường phố, ở đây cũng khá xa với trung tâm Tokyo nên rất vắng.
Chẳng hiểu vì sao cô ấy lại mở quán ở đây.
Nobara Kugisaki
Nobara Kugisaki
Oiiii, chị Rin, sao nay trễ vậy!!
À, nhân tiện thì tôi xuyên vào thế giới Jujutsu Kaisen....nhưng tôi không phải chú thuật sư hay ai đó quan trọng
Chỉ là chủ quán quen với nhóm học sinh ở đây...
Rin
Rin
Xin lỗi, hôm nay ngủ quên mất...
Rin
Rin
Vẫn như cũ đúng không?
Nobara Kugisaki
Nobara Kugisaki
//Cười hì hì, đưa ngón tay cái// Đúng vậy
Tôi nhanh chóng mở cửa quán, dọn dẹp đôi chút rồi trở lại quầy làm đồ uống cho những vị khách đáng yêu của tôi.
____________
_________
.
.
.
Nobara Kugisaki
Nobara Kugisaki
Thôi nào //vỗ vai hai người kia//
Nobara Kugisaki
Nobara Kugisaki
Thầy mạnh lắm, chẳng có sao đâu, có thể là đang làm gì đó thôi
Itadori Yuuji
Itadori Yuuji
Um...cũng đúng //thở dài//
Nói xong cả hai nhìn về chàng trai tóc đen đang ngồi ủ rũ ở kia
Dù có lạnh lùng tới đâu cũng là "cha nuôi" của mình, nói không lo lắng là nói dối dù biết tên kia rất mạnh.
là kẻ mạnh nhất.
Rin
Rin
//tiến đến vả đặt đồ uống lên bàn// Sao vậy, có chuyện gì sao?
Rin
Rin
Mấy ngày không gặp mà trong ủ rũ vậy?
Vừa nói xong tôi lại cảm thấy hối hận vì đã nói, aaaah...dù thân tới đâu tôi cũng chỉ là chủ quán cà phê, vốn không thân thiết tới mức đó...
Rin
Rin
//cảm thấy tội lỗi_ing//
Nobara Kugisaki
Nobara Kugisaki
//Tựa lưng vào ghế và uống đồ uống của mình// Không có gì đâu, Rin-san...
Nobara Kugisaki
Nobara Kugisaki
Lạ thật nhỉ, chuyện Gojo-sensei mất tích có trên thời sự mà
Rin
Rin
Ah...hả...có à..? //Xoa xoa trán của mình//
Rin
Rin
A-...có lẽ là do lúc đó chỉ ngủ sớm quá, em biết mà, gần đây mưa lớn khá dễ ngủ.
Hm...dù cố làm dịu đi bầu không khí nhưng có lẽ cũng không được bao nhiêu, tôi dùng vài lí do để trở lại quầy.
Sau đó khách cũng bắt đầu đông dần lên nên tôi cũng không để ý họ rời đi khi nào nữa, nhưng mà ở vùng hẻo lánh này kéo được nhiều khách thì tay nghề của cô ấy rất giỏi đó chứ...
______________
Bận rộn mãi tới nữa đêm
Như mọi ngày tôi đóng cửa quán và đi trên đường đi bộ về.
Suy nghĩ về những tình tiết, dù là truyện này không nói về nhân vật này nhưng rất có thể xuất hiện, đó là những lúc nhóm Itadori đi chơi, có lẽ tác giả không thêm vào tình tiết nhưng nó vẫn có thể có.
Điểm mù của tác phẩm à?
Có khi nào liên quan đến việc Gojo mất tích không? Tôi chưa từng đọc về quyển truyện này nên tôi cũng không biết nữa.
Chỉ thấy nó nổi tiếng nên vô tình biết tới thôi haha...
________________
[Về tới nhà]
Rin
Rin
//Nằm ườn trên ghế sofa và lướt mạng xã hội// Hm....chán nhỉ, ở đây không có nhiều game....
*Lộc cộc*
Căn phòng trên lầu lại phát ra âm thanh kì lạ, tôi đã nhiều lần muốn vào nhưng quá sợ để mở nó ra....
Rin
Rin
um....tôi chẳng muốn lên kiểm tra tí nào....
Nói thế nhưng tôi vẫn lên trên để kiểm tra và đứng trước cánh cửa ấy như mọi khi, sự tò mò và sợ hãi đánh vào tôi cùng một lúc...
Tôi đưa tay lên núm cửa định mở cửa ra

chap 3

Ngay khi vừa mở cửa ra, một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt của tôi.
Hình ảnh một chàng trai tóc trắng bất tỉnh bị trói trên ghế với nhiều lá bùa xung quanh.
NovelToon
(hình ảnh mang tính chất minh họa)
Tôi ngở ngàng ngơ ngác nhìn chàng trai ở trong phòng, không cần đoán cũng biết anh ấy là Gojo Satoru người đang mất tích.
Anh ta ngẩng đầu nhìn tôi, tóc rối, khoé môi khô khốc. Dù gầy đi, dù bụi phủ khắp áo, ánh mắt ấy vẫn như đâm xuyên tim tôi – sắc, lạnh, và... kiêu ngạo.
Rin
Rin
*Cái gì vậy? Nguyên chủ là kẻ biến thái à?*
Rin
Rin
//từ từ tiến lại gần chạm vào xem thử//
Môi của anh ấy khô hóc, có lẽ đã lâu không được uống nước....có lẽ vậy vì tôi cũng không vào đây 3 ngày rồi kể từ lúc xuyên qua đây
Trước đó thì tôi không biết...
Tôi lo lắng, di chuyển nhanh nhẹn về phía phòng bếp để lấy một chai nước trước khi trở lại với anh.
Anh ta nhìn tôi, ánh mắt căng như dây đàn.
Rin
Rin
uống đi...//tôi đưa ra//
Anh ta không nhúc nhích. Chỉ nghiêng đầu nhìn tôi như thể đang phân tích xem tôi đã phát điên hay không.
Aaaa, tôi đang cố giả vờ làm cô ấy, tôi sợ lắm lỡ tôi ngồi tù thì phải làm sao
Anh ấy nhìn tôi như thể đang cân đo từng tế bào trên mặt tôi. Một ánh mắt không tin tưởng, không sợ hãi, chỉ là... chuẩn bị cho điều tệ nhất.
Tôi đặt chai nước xuống nền rồi lùi lại vài bước, cố giữ tay không run.
Anh ta – à không, Satoru – liếc nhìn chai nước, không động đậy, cơ mặt không hề thay đổi.
Rin
Rin
Tôi không bỏ gì vào đó cả //cố giữ giọng bình tĩnh//
Anh ta vẫn không đáp. Chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt như thể tôi vừa giấu dao sau lưng.
Rin
Rin
N-nếu anh không uống thì tôi lấy lại....
Tôi bước tới định cúi xuống, nhưng ngay lập tức…
KENG!!
Dây xích rít lên. Một cú kéo thật mạnh làm tôi giật mình ngã lùi. Anh ta không chạm được vào tôi – xích ngắn một chút, cố tình như vậy...
Aaaa, tôi cứ tưởng chỉ có bùa chứ không có dây xích, nhưng tại sao lại là dây xích, tôi tưởng anh ta bị trói cơ, huhu.
Trong khi tôi còn bối rối và sợ hãi , tôi nhìn thấy trong ánh mắt của anh ta lóe sáng.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Giật mình? Cô chưa bao giờ giật mình vì tôi.
Rin
Rin
Anh định làm gì? T-tôi chỉ cho nước uống thôi...//toát mồ hôi//
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Cô đang rất lạ, Rin
Anh ta nói chậm rãi, mắt khóa chặt tôi như đang phân tích từng thớ cơ tôi vừa co lại.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Qua hai ngày, cô không còn cười kiểu khó chịu đó nữa.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Không hất nước như cũ.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Và bây giờ…lại không dám nhìn thẳng vào mắt tôi...
Tôi quay đi, tim đập như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Có trời mới biết trong căn phòng này có người bị nhốt, tôi cứ tưởng nguyên chủ là chủ tiệm cà phê cool ngầu, lạnh lùng ít nói ai ngờ lại là kẻ biến thái giam cầm người khác.
Rin
Rin
Không uống thì thôi...tôi chỉ thấy tội khi thấy anh mất nước //Quay lưng đi, bắt chước theo phim cười nữa miệng//
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Vậy thì mở nắp giùm.
Rin
Rin
//khựng lại// hở?
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Không với tới.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Cô muốn cho tôi uống, thì mở nắp, đưa lại gần.
Tôi quay lại, nhìn anh ta, rồi nhìn chai nước.
Rin
Rin
Anh định… tạt nước vào mặt tôi nếu tôi lại gần?
Anh ta nhếch môi, ánh mắt vẫn đầy sát khí dù giọng lại trêu chọc.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Không đâu
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Tôi không phí nước.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Tôi sẽ dùng lời nói khiến cô chết khát trước.
Tôi thở dài, miễn cưỡng bước tới. Tay tôi vừa chạm nắp chai thì giọng anh ta rít lên.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Đừng giả tạo nữa, Rin.
Gojo Satoru
Gojo Satoru
Cô định làm gì tiếp theo? Tự dưng dịu dàng rồi lại chích thuốc?
Tôi ngẩng lên, mắt chạm mắt anh ta.
Sai rồi. Tôi không phải Rin... Nhưng tôi không thể để anh biết điều đó, ít nhất là cho tới hiện tại vì tôi không biết mình phải đóng vai này như thế nào. Tôi không biết gì về cô ấy, một kí ức cũng không.
Tôi mở nắp chai, đưa lại gần, cẩn thận giữ khoảng cách.
Rin
Rin
Anh uống đi. Đừng nói nữa.
Anh ta nhìn tôi vài giây, rồi cúi đầu, uống. Mắt vẫn không rời tôi.
Như thể tôi là thứ gì đó anh ta vừa ghét, vừa không thể không quan sát – như một con mãnh thú bị trói, vẫn sẵn sàng xé xác bất kỳ lúc nào.
Rin
Rin
*Hai ngày không cho ăn, không cho uống...tự nhiên cảm thấy tội lỗi ghê....*

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play