Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(Nguyên Văn_ Hàm Văn) Tôi Thay Đổi Bản Thân Thì Sao?

1. Tỏ tình thất bại

Tại một sân sau trường học nọ
Có một bóng dáng người nhỏ bé đang cầm một lá thư
Thoáng qua ai cũng biết đó là thư tình mà bạn học đó muốn dành cho 2 ng đứng trước mặt mình
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ thik hai cậu
Văn cúi người đưa lá thừ tình được đóng phòng bì rất đẹp
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tôi nói bao nhiêu lần r cậu ms chịu hiểu đây! ❄️
Giọng nói của Kỳ Hàm thoáng qua sự lạnh lùng thờ ơ và sự ghét bỏ , chán nản dành cho cậu thanh niên trước mắt
Trương Quế Nguyên (hắn)
Trương Quế Nguyên (hắn)
Đây là lần thứ 5 cậu tỏ tình với bọn tôi r đó ❄️
Đúng vậy…
Bác Văn đã tỏ tình vs hai ng bọn họ 4 lần r
Cả 4 lần đều bị từ chối một cách thờ ơ vô cảm
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ thật sự thik các cậu mà
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Các cậu có th-…
Bác Văn chưa nói hết câu thì Kỳ Hàm đã cắt lời cậu mất r
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Đương nhiên là không r ❄️
Bác Văn cúi gầm mặt xuống như cố kìm nén cảm xúc
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ bt r…
Quế Nguyên cười nhếch môi nhẹ một cái và nhìn thẳng vào Bác Văn mà nói
Trương Quế Nguyên (hắn)
Trương Quế Nguyên (hắn)
Cậu nghĩ xem ❄️
Trương Quế Nguyên (hắn)
Trương Quế Nguyên (hắn)
2 ng bọ tôi đường đường là học bá, học trưởng của lớp cơ mà ❄️
Trương Quế Nguyên (hắn)
Trương Quế Nguyên (hắn)
Cậu thì sao?❄️
Quế Nguyên nhìn Bác Văn với ánh mắt ghét bỏ, khinh thường
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ…
Bác Văn chỉ biết cúi gầm mặt xuống
Bác Văn chả dám nhìn vào mắt bọn họ
Trương Quế Nguyên (hắn)
Trương Quế Nguyên (hắn)
Cậu chỉ là một thk học sinh cá biệt ❄️
Trương Quế Nguyên (hắn)
Trương Quế Nguyên (hắn)
Cậu nghĩ một đứa học sinh giỏi như tụi này mà dám xứng đáng với cậu sao? ❄️
Trương Quế Nguyên (hắn)
Trương Quế Nguyên (hắn)
Cậu ko xứng đáng với bọn tôi ❄️
Từng lời Quế Nguyên nói như những con dao sắc bén đâm thẳng vào ng cậu ko chút thương xót nào
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Nhìn lại cái tóc của cậu đi ❄️
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Cái đầu vàng khè này ❄️
Ngón tay Kỳ Hàm chỉ thẳng vào bộ tóc vàng của Bác Văn
Và nói
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Cái bộ tóc đủ nói lên con người cậu r ❄️
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Học thì đứng cuối lớp ❄️
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Đến lớp chả học hành j mà toàn phá ❄️
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tháng này lớp xếp hạng gần cuối trường là tất cả tại cậu ❄️
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tại cậu lúc nào cũng đi học muộn, cũng mặc sai đồng phục ❄️
Kỳ Hàm chỉ tay thẳng vào mặt Bác Văn và nói
Trương Quế Nguyên (hắn)
Trương Quế Nguyên (hắn)
Cậu không xứng đáng với tụi này đâu ❄️
Trương Quế Nguyên (hắn)
Trương Quế Nguyên (hắn)
Từ bỏ đi ❄️
Quế Nguyên đẩy cậu ngã lăn ra đất rồi bỏ đi
Tả Kỳ Hàm (anh)
Tả Kỳ Hàm (anh)
Cậu nghe rõ chx? ❄️
Kỳ Hàm nói rồi cũng bỏ đi theo Quế Nguyên mặc kệ Bác Văn ở đó một mk
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ đáng ghét thế ư?
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ ko xứng đáng vs các cậu?
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ vẫn luôn cố gắng thay đổi mà
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Sao ko ai công nhận điều đó vậy?
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Các cậu ko công nhận tớ, cả lớp ko công nhận tớ
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Cô giáo ko công nhận tớ
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Trong mắt mọi ng tớ đáng ghét cậy sao?
Nói xog mắt Bác Văn đã đỏ lên
Bác Văn muốn khóc, cậu ấy muốn tìm một chỗ dựa để khóc để giải toả những cảm xúc nặng nề này
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ nhuộm tóc thì sao?
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ đáng ghét vậy ư?
Vẻ bê ngoài của Bác Văn giống như học sinh cá biệt vậy
Tóc Văn nhuộm màu vàng, quần áo đồng phục thì xộc xệch
Nhưng vẻ ngoài đó không nói lên tính cách của Bác Văn
Nhìn bề ngoài Bác Văn mạnh mẽ vậy thôi chứ ẩn sau trong vẻ bề ngoài đó là sự yếu đuối, mỏng manh dễ bị tổn thương
Bác Văn luôn là người dễ bị tổn thương và bị bắt nạt
Tính cách của Bác Văn khác xa so vs vẻ bề ngoài
Trong lớp, Bác Văn cx hay bị bắt nạt lắm
Bọn họ sẽ luôn bày trò quái đảng để chọc Văn
Nhưng ng bị cô la mắng ko phải là bọn họ mà lại là Bác Văn
Trong mắt thầy cô, bn bè, Bác Văn như một cái gai nên được loại bỏ đi càng sớm càng tốt vậy?
Trước h chưa ai tin lời Văn nói
——————————

2. bạn mới

Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Mình đáng ghét vậy à?
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Hức
Bác Văn đã khóc
Khóc nức nở
Bỗng dưng trời đổ mưa rào
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Mưa?
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Ngay cả ông trời cx ko thương mk?
Bác Văn vừa chạy vừ khóc nức nở
Đi đến cửa lớp thì Văn thấy cặp mk bị ai đó ném ra ngoài cửa lớp
Sách vở tay tứ tung trên sàn
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Hức
Văn vừa khóc vừa cúi xuống nhắt từng cuốn bài tập một
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tờ bài kiểm tra của mình ướt hết r
Tờ giấy ấy bay theo gió ra trời mưa mà ướt hết
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Không được
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Bài kiểm tra ấy mình được 9đ mình còn chx ba mẹ xem mà
Bất chấp trời mưa to tới mức nào Văn cx phải lấy bằng được bài kiểm tra đó
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Ướt hết r
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Không sao cả mk vẫn có bằng chứng mình đc điểm cao để cho ba mẹ xem r
Văn cố gắng chạy vào hành lang vì trời đã đổ mưa rất lớn
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Ướt hết người r
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Mk ốm mất
Văn ho và cậu ấy cảm thấy trong người mệt mỏi dần đi
Cậu ấy ngồi dựa vào tường
Bỗng dưng có một bóng dáng cậu thanh niên đang đi đến
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Cậu j ơi?
Cậu bạn đó ngồi xuống nơi Văn đang dựa vào tường
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Cậu làm sao thế?
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Cậu ốm sao?
Hạo Dương nhìn cậu mà lo lắng
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Tớ mệt quá
Bác Văn mệt mỏi trả lời
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Cậu sốt thật rồi này?
Một bàn tay thon gọn đặt lên trán Bác Văn
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Sao người cậu ướt sững vậy?
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Này
Hạo Dương cởi áo khoác của mình ra khoác cho Bác Văn
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Khẻo lạnh về sốt cao đó
Hạo Dương vừa choàng áo khoác cho cậu vừa nói
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Cậu nhớ số điện thoại bố mẹ ko?
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Tớ gọi cho chứ tình hình như này cậu có thể đổ bệnh nặng đó
Nói xog Hạo Dương tìm trong túi ra một cái điện thoại và mở lên
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Nè cậu bấm đi
Hạo Dương đưa điện thoại cho Bác Văn
Bác Văn bấm gọi điện thoại cho ng thân
Bỗng dưng Bác Văn ngất đi vì quá lạnh
Quần áo Văn ướt sũng nên h nó thấm vào ng sẽ rất là lạnh
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Cậu j ơi?
Hạo Dương liền hốt hoảng bấm gọi
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Mình ko biết tên cậu ấy mà lm sao mà nói đc đây
Bất chợt Dương nhìn thấy một tờ giấy ở trên tay Văn
Liền cúi xuống nhặt tờ giấy lên
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Dương Bác Văn
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Tên hay thật đó
Lúc này điện thoại đổ chuông
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Alo ạ
Đầu dây bên kia tiếng một người phụ nữ
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Bác ơi cho cháu hỏi bác có phải mẹ của bạn Dương Bác Văn ko ạ?
[à đúng r có chuyện j hả cháu?]
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Bạn ấy bị mưa ướt, sốt mất r ạ
[thế á?]
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Dạ cô đến đóng bạn ấy vs ạ!
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Bạn ấy lạnh lắm r
[à bác cảm ơn nha]
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
À dạ
Tút tút tút
Đầu dây bên kia đã tắt máy
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Cậu bạn này sao lại ra nông nỗi này vậy chứ?
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Ngũ sắc tuyệt đẹp luôn
Hạo Dương nhìn Bác Văn chằm chằm
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Sao ai lại nhẫn tâm để cậu ướt sũng ngoài này vậy?
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Mái tóc vàng của cậu lm nét đẹp của cậu càng ngày càng đẹp hơn
Hạo Dương vừa nhìn Bác Văn vừa khen ngợi đủ thứ
———————

3. Hồi tưởng 1

Hạo Dương đang ngồi khen ngợi vẻ đẹp của Bác Văn
Thì có một bóng dáng người con trai tầm 24 tuổi đang chạy tới
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Ôi thk bé này lm sao vậy?
Gia Minh nhìn Bác Văn người ướt sũng đang choàng một chiếc áo khoác
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Thk bé này dầm mưa r đó
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Ốm mấy lần muốn nhập viện r chx chừa nx
Gia Minh nhìn xuống dưới đất
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Ai lại né cặp thk bé ra như thế này vậy?
Gia Minh cúi xuống nhặt những cuốn sách lên bỏ vào cặp
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Thương em quá cơ
Gia Minh liền bế Bác Văn lên
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Dạ anh về ạ
Hạo Dương cúi đầu lễ phép chào tạm biệt
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
À được tạm biệt em
Gia Minh bế Bác Văn ra xe ô tô đang đậu trước cổng trường
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Haiz chx kịp tìm hiểu bạn học đó mà
Lâm Hạo Dương (y)
Lâm Hạo Dương (y)
Bạn học đó đúng ra rất đẹp
Hạo Dương nhìn theo bóng lưng của Gia Minh mà cười ngốc
Chiếc xe ô tô đó đã khởi động và chạy
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Anh hai
Bác Văn đã tỉnh dậy
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Dậy r à
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Ốm r đó
Nói lạnh vậy thôi chứ Gia Minh vẫn chăm sóc em trai nhỏ lắm
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Lạnh
Bác Văn lạnh cóng người vì quần áo ướt sũng thấm hết vào thân hình nhỏ nhắn
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Ra đây anh ôm
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Để anh tắt điều hòa cho
Bác Văn được Gia Minh ôm vào trong lòng
Còn Gia Minh thì với tay lên tắt điều hòa để ko Bác Văn đang ốm lại ốm hơn
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Ưm~
Bác Văn gục đầu vào vai của Gia Minh mà ngủ
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Đúng là con cừu lười hay ốm mà
Gia Minh rất cưng Bác Văn
Anh cưng Bác Văn như cưng trứng
Bác Văn có bị mắng thì anh luôn là người đứng ra nói đỡ cho Bác Văn
Két
Gia Minh bế cậu đi thẳng vào trong nhà
Thì có một bóng người phụ nữ khoảng 44 tuổi chạy ra
Chu Kiều Mai (bà)
Chu Kiều Mai (bà)
Bác Văn! Em nó còn ổn ko?
Kiều Mai nói vs giọng điệu lo lắng
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Em ấy người ướt ốm r mẹ
Gia Minh đáp lại
Chu Kiều Mai (bà)
Chu Kiều Mai (bà)
Bé yêu! Dậy đi nào
Kiều Mai lay lay nhẹ người Bác Văn vs giọng điệu trìu mến
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Dạ
Bác Văn mơ màng tỉnh dậy trong vòng tay của Gia Minh
Chu Kiều Mai (bà)
Chu Kiều Mai (bà)
Lên thay quần áo đi kẻo lạnh
Bà xoa đầu Bác Văn trên môi mỉm cười
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Dạ mẹ
Bác Văn bật dậy từ trong lòng Gia Minh ra
Văn đi lên phòng mình thay quần áo
Dưới nhà chỉ còn Gia Minh với Kiều Mai
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
À mẹ nè
Gia Minh nhìn thẳng vào mắt Kiều Mai
Chu Kiều Mai (bà)
Chu Kiều Mai (bà)
Mẹ đây
Bà vui vẻ đáp lại
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Mẹ ko định nói cho Văn nhi biết là mẹ chỉ là mẹ kế thôi sao?
Nghe lời Gia Minh nói mà Kiều Mai chỉ biết ngậm ngùi không biết nói gì nữa
Chu Kiều Mai (bà)
Chu Kiều Mai (bà)
Mẹ nghĩ thk bé ko biết nên tốt hơn đó
Gia Minh nhìn bà vì anh biết bà ko muốn bí mật này lộ ra
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Dạ được con cũng sẽ ko nói với em ấy
Gia Minh mỉm cười nhìn bà
Chu Kiều Mai (bà)
Chu Kiều Mai (bà)
Được nha
Chu Kiều Mai (bà)
Chu Kiều Mai (bà)
Tý mẹ làm món ngon cho
Kiều Mai đã vui vẻ đáp lại
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Dạ mẹ
Vậy kí ức như nào?
Xem lại hồi đó
Dương Ngọc Mai
Dương Ngọc Mai
Anh yêu! Con mình đạp nè
Ngọc Mai tươi cười nhìn người đàn ông kế bên mình
Dương Gia Lâm (ông)
Dương Gia Lâm (ông)
Tiểu bảo bối ngoan nha ko đc quấy để mẹ ngủ nha
Gia Lâm xoa bụng Ngọc Mai mà mỉm cười
Cốc cốc
Dương Gia Lâm (ông)
Dương Gia Lâm (ông)
Em ngồi đó đi để anh ra mở cửa cho
Nói rồi Gia Lâm đứng dậy ra mở cửa
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Con muốn ngủ mới ba mẹ
Gia Minh ôm một chú gấu bông nhỏ
Dương Gia Lâm (ông)
Dương Gia Lâm (ông)
Nào ngoan về phòng mình ngủ đi nha
Dương Gia Lâm (ông)
Dương Gia Lâm (ông)
Em sắp ra chơi với con rồi
Gia Lâm xoa đầu Gia Minh nói với giọng điệu vui vẻ
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Dạ
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Minh sắp có em chơi r
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Yeee vui quá
Gia Minh ôm con gấu bông hí hửng chạy về phòng
Dương Gia Lâm (ông)
Dương Gia Lâm (ông)
Thk bé này
Gia Lâm nhìn thấy hành động đáng yêu của Gia Minh làm cho bật cười
Mọi chuyện sẽ không có gì xảy ra cho tới khi
Bỗng một hôm nọ
Dương Ngọc Mai
Dương Ngọc Mai
Aaaa
Dương Ngọc Mai
Dương Ngọc Mai
Cứu em
Ngọc Mai bị ngã cầu thang
Đạp mạnh đầu vào cầu thang mất rất nhiều máu
Dương Gia Lâm (ông)
Dương Gia Lâm (ông)
Ngọc Mai!
Ông hoảng hốt bế Ngọc Mai đi bệnh viện
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Mẹ ơi!
Gia Minh mếu máo chạy theo sau
Chạy qua những giây phút trong bệnh viện thì…
[xin lỗi anh nhưng bé con thì vẫn an toàn còn mẹ bé thì do mất máu quá nhiều mà ko qua khỏi r ạ]
Lời nói ấy như sét đánh ngang tai dành cho Gia Lâm vậy
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Ba ơi ba đừng khóc nữa ba ơi
Gia Minh đứng bên cạnh ngây thơ nói
Dương Gia Lâm (ông)
Dương Gia Lâm (ông)
Gia Minh con ẩm em một chút nha ba đi có việc
Nói r ông chạy đi để lại Gia Minh vs Bác Văn ở lại
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Woa! Em xinh quá
Gia Minh cười tít mắt
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Oaoaoaoa
Lúc đó Văn khóc rất lớn
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Ơ? Sao em khóc dạ?
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Anh cho em con gấu bông nè
Gia Minh đặt một con gấu bông cạnh Bác Văn
Dương Bác Văn (cậu)
Dương Bác Văn (cậu)
Lúc này Bác Văn khóc nhiều quá nên đã buồn ngủ
Mà ngủ thiếp đi
Dương Gia Minh (M)
Dương Gia Minh (M)
Em xinh như này anh phải nghĩ cho em một cái tên hay mới được
Gia Minh vừa nói vừa cười tít mắt
——————

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play