(TNT) Hôn Lên Khóe Mi
Chap 1: Khởi đầu.
Tiếng súng nổ vang trời kéo theo làn khói mờ ảo.
Thiếu nữ nhỏ bé có khuôn mặt hồng hào trắng nõn giờ đã nhuốm màu xanh xao, ôm khư khư hai tai mình không muốn nghe âm thanh sóng gió ngoài kia.
Một trận chiến gia tộc thật sự đã nổ ra.
Vì cái gia tài khổng lồ mà ông Lý Phi mang lại, biết bao nhiêu tiền tài và danh tiếng, bao nhiêu hợp đồng béo bở chực chờ con mồi lao vào.
Nhân vật phụ
3: Noãn Noãn mau chạy!!
Mạt Phù Noãn
Trương ca! (Gào ghét).
Mạt Phù Noãn tận mắt nhìn thấy thiếu niên kia bắn hạ ngay trọng tâm não của Trương Chân Nguyên.
Cậu ngã gục xuống nền nhà lạnh toát, mắt trăn trối mở to.
Mạt Phù Noãn
Không... không... đừng!
Thiếu nữ muốn chạy lại ôm lấy cơ thể thiếu niên kia nhưng có lẽ không thành.
Nhân vật phụ
4: Noãn Noãn mau bình tĩnh lại (Vỗ má Mạt).
Mạt Phù Noãn
Anh bảo tôi bình tĩnh kiểu gì được!
Mạt Phù Noãn chỉ chăm chăm vào cái xác trước mắt và thẳng thừng gạt tay nam nhân kia.
Hết cách cô bị người ta bế xốc lên không kịp phòng bị, chỉ vùng vẫy trong giàn giụa nước mắt.
Nhân vật phụ
6: Cái thằng họ Tống đó hẫng tay trên rồi.
Nhân vật phụ
5: Không chạy được khỏi họ Mã kia đâu.
Nhân vật phụ
6: Bàn giao như cũ?
Ôm nam nhân ôm khư khư lấy thiếu nữ trong lòng đang chạy trốn một thế lực nào đó.
Mạt Phù Noãn không tài nào hiểu nổi.
Rốt cuộc tại sao cuộc chiến này vẫn nổ ra?
Dù cho anh em họ có từng thân thiết như thế nào cũng không lay động được sự tham vọng trong mỗi cá thể.
Nhân vật phụ
4: Bây giờ em ở đây.
Nhân vật phụ
4: (Nhìn xung quanh) Không được đi đâu đấy!
Mạt Phù Noãn
Anh đi đâu? (Níu tay y).
Mạt Phù Noãn
Đừng tham gia cuộc chiến đó...
Nhân vật phụ
4: Ngoan (Xoa đầu Noãn Noãn).
Nhân vật phụ
4: Sẽ không đâu.
Nhân vật phụ
4: Nhớ là đừng chạy lung tung.
Nhân vật phụ
4: (Nhíu mày).
Nhân vật phụ
4: Anh đi nhé!
Gã đi mất để cô ở lại bên cạnh thùng container cỡ lớn và sự buốt giá nơi con tim - trống trải.
Mạt Phù Noãn
Sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy.
Mạt Phù Noãn
Mình phải cứu vãn tình thế.
Mạt Phù Noãn
Ít nhất là để không có cái chết diễn ra nữa...
Vực dậy tinh thần Mạt Phù Noãn không cho phép bản thân yếu đuối hơn nữa. Dù sao đây cũng không phải tinh thần mà cô gái nhỏ này vốn có.
Chuẩn bị lao ra khỏi góc khuất thì bỗng đâm sầm vào bờ ngực rắn chắc của nam nhân phía trước, vừa đau mà vừa bất ngờ.
Mạt Phù Noãn
Mã... Mã ca?!
Chap 2: Bắt nhốt.
Nhân vật phụ
Em muốn đi đâu?
Mạt Phù Noãn
(Nghi ngờ) Anh cũng đồng lõa với họ?
Mạt Phù Noãn lùi lại vài bước liền bị khí thế của nam nhân phía trước áp đảo.
Quả nhiên gã ta chưa bao giờ đơn giản như vậy.
Nhân vật phụ
Em đang hiểu sai rồi.
Nhân vật phụ
Đây là cuộc chiến không phải đồng minh.
Mạt Phù Noãn
Chắc gì đó đã là đúng?
Mạt Phù Noãn
Nhưng mà là từ khi nào chứ?
Nhân vật phụ
Từ khi em từ bỏ quyền thừa kế.
Như chết trân tại chỗ cô không nghĩ rằng hóa ra mọi thứ lại bắt đầu từ cái hôm định mệnh đó.
Mạt Phù Noãn
Vậy ra mấy người lừa tôi?
Nhân vật phụ
Ồ bớt nóng giận.
Nhân vật phụ
Sau này em sẽ hiểu thôi.
Mạt Phù Noãn
Còn tính sau này nữa à ah-
Mạt Phù Noãn
(Tầm mắt mờ đi).
Cô gái nhỏ còn toan trút giận thì đã bị cậu trai kia đánh trúng điểm nguyệt ở sau gáy, cô trực tiếp ngất xỉu.
Chỉ nghe loáng thoáng câu nói mang giọng điệu ôn nhu và chút gì đó (?) chua xót không nói thành lời:
Nhân vật phụ
Chỉ có thể dùng cách này với em thôi.
Mạt Phù Noãn nghe thấy mùi hương gỗ tuyết tùng thoang thoảng trong không gian, tầm mắt thì bị chắn bởi một tấm vải không rõ trời sáng tối, còn tay bị xiềng xích bởi chiếc còng lớn lạnh lẽo cùng cái cuống họng khô khốc của mình khiến cô khó chịu.
Âm thanh cửa mở vang lên Mạt Phù Noãn đề phòng lùi lại đầu giường lưng tựa vào nó như dán chặt.
Nhân vật phụ
Cô em gái nhỏ đã biết chửi thề rồi sao.
Nhân vật phụ
Ngoan không chửi bậy.
Mạt Phù Noãn
Giết anh em mình rồi bây giờ còn bắt nhốt tôi, có ý định ô uế gì đó sao?
Nhân vật phụ
Tôi đâu có xem mấy thằng ranh đó là anh em, là do em tự nghĩ cả thôi.
Một câu trả lời không đúng trọng tâm.
Quan trọng là gã lại tính làm gì em với cái hành động bắt nhốt điên rồ này?
Nhân vật phụ
Ăn một chút đi.
Gã một tay cầm bát cháo cá nóng hổi, tay múc một muỗng rồi thổi vào một hơi không khí loãng, đưa đến bên mém môi cô.
Vậy mà Mạt Phù Noãn không hé một kẽ hở nào, nhất quyết không ăn đồ ăn gã đưa cho. Ương bướng và kiên quyết.
Nhân vật phụ
Không ăn thì đừng trách!
Mạt Phù Noãn
Đám anh trai ngu ngốc!
Mạt Phù Noãn
Đừng hòng có lần sau!
Mạt Phù Noãn chạy thoát khỏi nơi bị giam cầm, bây giờ đang đứng trước một đại dương rộng lớn.
Ngay từ khi cuộc chiến xảy ra cô vốn không còn coi trọng mọi thứ như trước nữa, kể cả mạng sống của mình.
Mất tất cả, cô không tiếc nuối!
Mạt Phù Noãn
Mình thà chết cũng không muốn ở lại cái nơi này nữa!!
Thân ảnh nhỏ chìm xuống đại dương mênh mông, làn nước lạnh ngắt bao trùm lấy cô nàng và hơi thở hấp hối không kịp để phổi vận hành nữa. Và giờ, nhịp đập cũng chậm dần.
Mạt Phù Noãn
"Có thể... có thể kiếp sau... mình không muốn cuộc chiến này tiếp tục nữa, không muốn có quan hệ gì với bọn họ."
Và có lẽ ông Trời đã nghe thấy tiếng lòng nhỏ bé này.
Để làm lại một cuộc đời mới.
Và một con người hoàn toàn khác xưa.
Chap 3: Sống lại rồi!
"Ngủ ở đây không tốt đâu."
Mạt Phù Noãn nghe bên tai mình một giọng nói trầm ấm vang lên đầy quen thuộc.
Mình hình bóng ngây ngô mà cô yêu thương nhất lại chết tức tưởi trước mặt mình.
Mạt Phù Noãn
(Mở mắt từ từ).
Mạt Phù Noãn bỗng chốc ngồi phắt dậy khiến nam nhân kia hơi hoảng hốt nhưng rồi lại cười trấn an.
Trương Chân Nguyên
Em không sao chứ?
Trương Chân Nguyên
Gặp ác mộng sao?
Trương Chân Nguyên
Ơi anh đây.
Trương Chân Nguyên
Sao th-
Thiếu nữ ôm chầm lấy nam nhân, dường như mọi cảm xúc đều vỡ òa và dòng ký ức trực trào ùa về.
Cô ôm cậu rất chặt ngỡ như là không bao giờ gặp lại.
Trương Chân Nguyên
Sao vậy anh ở đây mà.
Mạt Phù Noãn
(Lắc đầu) Không có.
Mạt Phù Noãn
Em mơ thấy anh bỏ em mà đi.
Trương Chân Nguyên
Ngốc ạ.
Trương Chân Nguyên
Ai lại nỡ lòng nào để em một mình được chứ?
Mạt Phù Noãn rời khỏi vòng tay của Trương Chân Nguyên rồi định hình lại tâm trí.
Khoảnh khắc này... không phải chứ.
Hình như cô được trùng sinh rồi?
Ngay lập tức cô nhìn sang cuốn lịch treo trên tường, con ngươi dao động trong tích tắc.
Trùng sinh vào hai năm trước.
Trương Chân Nguyên
Sao thế em lỡ lịch hẹn gì sao?
Trương Chân Nguyên
Anh nhớ hôm nay em đâu có lịch học phải không?
Mạt Phù Noãn
(Hoàng hồn) Đúng rồi ạ.
Hôm nay là ngày 14.03.2xxx.
Vậy mà trùng hợp lại trúng ngay ngày Trương Chân Nguyên gặp tai nạn khi về nhà.
Mãi sau này Mạt Phù Noãn mới biết được vụ việc này chính là một tay Đinh Trình Hâm dàn dựng, chắc chắn là muốn loại bớt một đối thủ.
Trương Chân Nguyên
Vậy một lát nữa có muốn đi đâu không, anh đưa em đi.
Mạt Phù Noãn
Ơ, anh định đóng cửa sớm à?
Trương Chân Nguyên
Ừ hôm nay cũng không phải ngày lễ.
Trương Chân Nguyên
Với lại ban sáng anh xử lý hết mấy đơn hàng rồi.
Trong số bảy người bọn họ Mạt Phù Noãn chỉ một lòng tin tưởng Trương Chân Nguyên vì anh là một người tốt, chân thành và không bao giờ tùy tiện nếu cô không thoải mái.
Do đó Mạt Phù Noãn có trùng sinh trở lại cũng là muốn trò chuyện với một mình anh thôi.
Mạt Phù Noãn
Sẽ không rời bỏ em chứ?
Trương Chân Nguyên
Sẽ không.
Trời mưa lất phất, ngoài hiên nước nhỏ giọt, gió thổi lành lạnh tạo ra bầu không khí thoáng đãng và nhất là dàn hoa xinh tươi về đêm thật đẹp.
Vừa huyền bí vừa quyến rũ đến chết người.
Mạt Phù Noãn nghe thấy tiếng cười nhạt và khuôn mặt vàng như ngọc của đối phương, sóng mũi cao kết hợp với đôi mắt bồ câu trong trẻo, khóe môi cong cong đầy sức hút.
Mạt Phù Noãn
Vậy Nguyên ca, anh đừng tham gia vào cuộc chiến gia tộc được không?
Trương Chân Nguyên
Nếu là vì em thì anh sẽ bỏ.
Mạt Phù Noãn
Nói được làm được!
Trương Chân Nguyên
Không thất hứa.
Mạt Phù Noãn
Chúng ta tới Bát gia.
Thấy cô gái nhỏ vui vẻ không chút ưu phiền chuẩn bị đồ rời khỏi cửa hàng, nam nhân bỗng chốc thu lại ý cười khi cô gái không để ý.
Nhìn chằm chằm nàng như một sự tò mò chết chóc, có hàng vạn câu hỏi không một lời giải đáp, như muốn xé tâm can đối phương để tìm ra được đáp án.
Trương Chân Nguyên
"Vậy thì phiền lòng em nhỏ rồi."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play