[Quang Hùng X Negav] Ranh Giới Nguy Hiểm [HungAn]
Bóng Ma Đầu Tiên-Sức Ép Vô Hình
Không khí tại phòng hợp của sở cảnh sát thành phố càng về đêm càng trở nên ngột ngạt. Ánh đèn tuýp trắng hắt xuống những tấm bản đồ cũ kỹ, những sơ đồ mạng lưới tội phạm phức tạp chi chít trên bảng trắng, những mũi tên dẫn vào ngõ cụt, và những bức ảnh tội phạm mờ ảo được dán vội. Mùi cà phê nguội và giấy tờ cũ trộn lẫn trong không khí, tạo nên một sự mệt mỏi
Trung úy Quang Hùng đứng trước tấm bảng, hai tay đút vào túi quần, ánh mắt sắc lẹm lướt qua từng chi tiết, vẻ mặt căng thẳng đến mức khó chịu
Những vết nhăn mờ ở khoé mắt và cái nhíu mày thuờng trực trên trán tố cáo những đêm miệt mài với công việc. Anh dường như không cảm nhận được cái lạnh từ máy điều hoà hay sự uể oải đang bao trùm cả căn phòng.
Tâm trí anh bị chiếm đóng hoàn toàn bởi một vụ án lớn, một đối tượng mà anh ta cảm thấy đang trêu ngươi cả lực lượng cảnh sát
Trần Đăng Đương
Mọi thứ đã được niêm phong, thu giữ. Bọn chúng đã được đưa về trại giam để lấy lời khai. Không sót một tên nào
Đăng Dương người bạn thân và đồng nghiệp lâu năm của Hùng, cất lời thông báo
Hắn đặt cốc cà phê đã cạn xuống bàn, dựa lưng vào ghế, thở phào nhẹ nhõm. Khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi những cũng đầy tự hào về thành quả vừa đạt được
Trần Đăng Đương
Mẻ này coi như thắng lợi mỹ mãn ròi đấy Hùng. Đường dây vận chuyển chất cấm đường biển ở khu vực cảng cũ bị bắt trọn gói, không một tên nào thoát
Trần Đăng Đương
Lượng hàng hoá thu được cũng không hề nhỏ. Anh em trong đội ai cũng mừng ra mặt, thành tích này đủ để cả đội ta được khen thưởng rồi. Mày còn cau có cái gì nữa, một vụ án thành công rực rỡ thế này mà
Hùng thở dài, day nhẹ thái dương bằng hai ngón tay, như thể đang cố gắng xua đi một cơn đau đầu âm ỉ
Lê Quang Hùng
Mỹ mãn cái gì mà mỹ mãn
Lê Quang Hùng
Chỉ là những con tép riu bị bắt thôi, thằng đầu sỏ, cái kẻ đã giật dây tất cả những con rối này, thì vẫn ung dung, vẫn nhởn nhơ cười cợt chúng ta kìa
Lê Quang Hùng
Mày không thấy nó quá dễ dàng sao? Một đường dây lớn như vậy mà lại sơ hở đến mức đáng ngờ
Dương nhướng mày, có vẻ không hoàn toàn đồng tình, hắn biết Hùng luôn có trực giác nhạy bén, những đôi khi sự nhạy bén đấy lại biến thành một nỗi ám ảnh
Trần Đăng Đương
Thôi mà Hùng, có bắt được là tốt lắm rồi, đội mình cũng đã cố gắng hết sức, mày cũng đã thức trắng mấy đêm để theo dõi vụ này
Trần Đăng Đương
Mày có vẻ như đang tự làm khó mình đấy
Trần Đăng Đương
Có phải vì cái vụ "Kiến Trúc Sư" mà mày cứ khăng khăng rằng một thứ điều có ẩn ý sâu xa không? Vụ này và vụ đó hoàn toàn khác nhau
Hùng bất chợt đứng dậy, đi di lại lại trong phòng, những bước chân dứt khoát trên nền gạch như thể đang dồn nén một sự bực bội không thể giải toả
Lê Quang Hùng
Ám ảnh? Đúng, tao bị ám ảnh đấy. Mỗi lần chúng ta bắt được một vụ, tao lại thấy mình như đang bị trêu ngươi vậy
Lê Quang Hùng
Cứ như có một bàn tay vô hình nào đó đang điều khiển tất cả, sắp xếp mọi thứ một cách hoàn hảo, rồi cố tình để lộ một khẽ hở nhỏ để chúng ta 'phá án thành công'
Lê Quang Hùng
Bọn vận chuyển hôm nay mày, mày không thấy chúng quá dễ dàng bị bắt sao? Không có sự chống trả quyết liệt, không có dấu hiệu hoảng loạn quá mức
Lê Quang Hùng
Cứ như thể chúng là mồi nhử vậy, được sắp xếp cho chúng ta ăn mừng hão huyền vậy
Tác giả
ăn mừng hão huyền là kiểu ăn mừng một chiến thắng nhưng không phải là một chiến thắng thật sự
Tác giả
kiểu như ăn mừng điều gì đó mà thực chất lại là một phần trong kế hoạch của đối phương ấy
Dương lặp lại, giọng hắn mang chút nghi ngờ và lo lắng cho sự tỉnh táo của Hùng
Trần Đăng Đương
Mày nghĩ quá rồi đấy Hùng. Chúng ta có bằng chứng cụ thể, có nhân chứng vật chứng đầy đủ mà
Trần Đăng Đương
Từ khâu theo dõi, chặn bắt đều đúng quy trình, tỉ mỉ từng chút một. Không có bất cứ dấu hiệu sắp đặt nào cả. Tất cả những kẻ bị bắt đều là những tên đã có tiền án, tiền sự, không có ai là 'lính mới' hay 'người lạ' cả
Trần Đăng Đương
Mày có bằng chứng gì cho giả thuyết đó không?
Lê Quang Hùng
Bằng chứng thì chưa
Hùng thừa nhận nhưng ánh mắt anh ta vẫn kiên định
Lê Quang Hùng
Nhưng tao thấy một cái gì đó. Một cấu trúc nào đấy, nó quá hoàn hảo để là ngẫu nhiên
Lê Quang Hùng
Cái tên 'Kiến Trúc Sư' cứ lẩn quẩn trong đầu tao. Kẻ nào có thể điều hành một mạng lưới tội phạm khổng lồ, nhưng lại không để lại bất kỳ dấu vết nào về bản thân mình?
Lê Quang Hùng
Kẻ nào có thể biến những vụ án lớn thành những con cá tép riu để đánh lạc hướng chúng ta, để chúng ta nghĩ rằng mình đang đạt được sự tiến bộ chứ?
Dương thở dài, tựa lưng vào ghế, vẻ mặt bất lực, hắn biết Hùng đang nói về một huyền thoại, một nỗi ám ảnh của cả lực lượng cảnh sát
Trần Đăng Đương
Tên này đúng là ác mộng của chúng ta, Hùng ạ
Trần Đăng Đương
Tao đã nghe đội trưởng nói rồi, hắn ta không trực tiếp xuất hiện, mọi giao dịch đều qua trung gian ảo, mã hoá cao cấp đến mức các chuyên gia công nghệ thông tin của chúng ta cũng phải bó tay
Trần Đăng Đương
Không một ai biết mặt hay danh tính thật của hắn, các cấp dưới của hắn cũng chỉ là những 'con rối' bị điều khiển từ xa, không hề biết về bộ mặt thật của kẻ đứng đầu
Trần Đăng Đương
Cứ như một bóng ma vậy, công nghệ cao đến mức chúng ta không thể nào theo dõi được. Mấy vụ gần đây của hắn ta cứ như những mảnh ghép riêng lẻ, không có điểm chung nào để chúng ta kết nối một cách logic được
Lê Quang Hùng
Điều đáng sợ nhất đấy Dương ạ, hắn ta không hành động như một tên tội phạm bình thường, không theo quy luật của bất kì băng nhóm xã hội đen nào chúng ta từng biết
Giọng nói của Hùng chứa đầy sự quyết tâm xen lẫn nỗi bực bội sâu sắc
Lê Quang Hùng
Hắn ta suy nghĩ như một nhà chiến lược đại tài, một kẻ thiết kế từ A đến Z , từng chi tiết nhỏ nhất
Lê Quang Hùng
Mỗi vụ án mà chúng ta tưởng là độc lập, đối với tao, chỉ là một mảnh ghép trong bức tranh lớn hơn mà chúng ta chưa thể nhìn thấy
Lê Quang Hùng
Chúng ta cứ chạy theo những vụ nhỏ nhặt như này, cứ bắt những kẻ chân tay này, trong khi hắn ta đang xây dựng một đế chế khổng lồ ngay dưới mũi chúng ta
Lê Quang Hùng
Một công trình kiến trúc vĩ đại, được dây dựng một cách âm thầm, không ai hay biết
Trần Đăng Đương
Nhưng không có manh mối nào cả Hùng. Không một sợi chỉ dẫn, không một bằng chứng cụ thể
Dương nhắc lại, cố gắng kéo Hùng trở lại thực tế
Trần Đăng Đương
Tao đã rà soát tất cả các báo cáo tình báo, các vụ án liên quan. Không có một điểm chung nào để chúng ta bám vào. Cứ như hắn ta là vô hình vậy.
Trần Đăng Đương
Hắn ta có thể là bất kỳ ai, từ một doanh nhân thành đạt cho đến một người bình thường nhất. Chúng ta đang săn một con ma mà không có la bàn.
Hùng quay lại nhìn Dương, ánh mắt anh ta lóe lên một tia sáng, như thể vừa nhận ra điều gì đó quan trọng
Lê Quang Hùng
Hay là chúng ta chưa đủ tinh tế để nhìn thấy sự hiện diện của hắn ta. Mày có thấy dạo gần đây có những vụ rửa tiền quy mô lớn không, nhưng lại được che đậy rất khéo léo
Lê Quang Hùng
Hay những giao dịch tài chính bất thường trong giới thượng lưu mà không một ai có thể truy vấn, những vụ mua bán tác phẩm nghệ thuật đắt đỏ được thực hiện qua các kênh không chính thức, không rõ nguồn gốc không
Trần Đăng Đương
/Dương lắc đầu/ Vụ nào chẳng có rửa tiền. Nhưng để liên kết chúng với một kẻ đứng đầu như 'Kiến Trúc Sư' thì... chưa có cơ sở
Trần Đăng Đương
Và mấy vụ trong giới thượng lưu thì lại càng khó động vào, Hùng ạ. Họ có đủ luật sư, đủ cách để làm sạch mọi thứ, để chứng minh mình trong sạch.
Trần Đăng Đương
Giới đó... rất phức tạp, rất kín đáo. Nó không phải sân chơi của chúng ta. Chúng ta không có đủ thẩm quyền hay nguồn lực để điều tra từng giao dịch triệu đô của họ.
Hùng siết chặt tay, ánh mắt anh ta kiên định đến đáng sợ, một sự quyết tâm không gì lay chuyển nổi
Lê Quang Hùng
Tao sẽ tìm ra cậu ta. Bằng mọi giá. Dù cậu ta có ẩn mình kỹ đến đâu, dù cậu ta có hoàn hảo đến đâu, dù cậu ta có dùng bao nhiêu lớp vỏ bọc, tao cũng sẽ lôi cậu ta ra ánh sáng
Lê Quang Hùng
Cái thành phố này không thể để một bóng ma điều khiển, thao túng như vậy được. Cuộc chiến này, mới chỉ là bắt đầu, và tao sẽ không bỏ cuộc
Hùng biết mình đang đứng trước một thử thách lớn nhất trong sự nghiệp, một cuộc đối đầu không chỉ bằng vũ lực hay luật pháp, mà còn bằng trí tuệ và sự tinh tế. Anh cảm thấy mình đang bị cuốn vào một trò chơi trí óc do một kẻ thiên tài sắp đặt, và anh phải thắng bằng mọi giá, dù cho có phải bước vào những thế giới xa lạ và nguy hiểm nhất
Đế Chế Vô Hình-Những "Kiến Trúc" Hoàn Hảo
Cùng lúc đó, ở một khu vực khác của thành phố, cách không xa trung tâm náo nhiệt, trên tầng 68 của tòa nhà cao nhất, trong căn hộ penthouse sang trọng bậc nhất với tầm nhìn ngoạn mục ra biển đêm, Thành An đang nhâm nhi ly rượu vang đỏ hảo hạng. Ly pha lê được chạm khắc tinh xảo xoay nhẹ trong tay cậu ta, ánh đỏ sóng sánh phản chiếu những vì sao và ánh đèn rực rỡ của đô thị bên dưới
Khác với sự căng thẳng và nỗi ám ảnh đang dày vò Hùng, An toát ra vẻ điềm tĩnh đến lạ lùng, thậm chí là ung dung, như thể mọi thứ trên đời đều nằm trong lòng bàn tay cậu và đang diễn ra đúng như kịch bản đã được định sẵn
Căn penthouse này không chỉ là một không gian sống, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật, một minh chứng sống động cho phong cách sống và tư duy của chủ nhân nó. Thiết kế tối giản, hiện đại nhưng vô cùng sang trọng. Những tác phẩm điêu khắc trừu tượng và tranh vẽ hiện đại đắt giá được đặt ở vị trí chiến lược, mỗi thứ đều có ý nghĩa riêng trong tổng thể hài hòa và hoàn hảo
Mùi hương dịu nhẹ của gỗ đàn hương và hoa huệ thoang thoảng trong không khí, tạo nên một sự thư thái nhưng cũng đầy bí ẩn. Đằng sau những bức tường và đồ nội thất xa hoa là những công nghệ bảo mật và liên lạc tối tân nhất, được ngụy trang khéo léo đến mức không ai có thể phát hiện, biến căn penthouse thành một trung tâm chỉ huy tối mật, một pháo đài bất khả xâm phạm của riêng cậu.
Đặng Thành An là một nhân vật được nể trọng và ngưỡng mộ trong giới kinh doanh và nghệ thuật của thành phố, và thậm chí là trên phạm vi toàn quốc. Cậu là chủ tịch của Tập đoàn Bất động sản Thành An – một đế chế hùng mạnh với những dự án danh giá trải dài khắp cả nước, từ các khu căn hộ cao cấp đến những trung tâm thương mại và khu nghỉ dưỡng sang trọng. Khả năng tạo ra lợi nhuận khổng lồ cùng tầm nhìn chiến lược vượt trội đã giúp cậu xây dựng nên một đế chế vững chắc trên thị trường hợp pháp.
Nhưng vẻ ngoài hoàn hảo, hào nhoáng ấy chỉ là bức màn tinh tế, được dệt nên từ những sợi chỉ của danh vọng và tiền bạc, để che giấu con người thật của An – "Kiến Trúc Sư", kẻ đứng đầu một mạng lưới tội phạm khét tiếng, thao túng thị trường chất cấm, rửa tiền và các hoạt động phi pháp khác với quy mô khổng lồ, khiến cả lực lượng cảnh sát phải đau đầu.
An thông minh đến mức tàn nhẫn, lạnh lùng đến mức vô cảm trong công việc ngầm, không ngần ngại loại bỏ bất kỳ chướng ngại vật nào trên con đường của mình, dù là bằng cách nào đi nữa. Thế nhưng, ẩn sâu bên trong con người đó lại có một chiều sâu nội tâm ít ai biết đến, một quá khứ phức tạp đã định hình nên con người cậu ta của ngày hôm nay, thúc đẩy cậu ta thực hiện những kế hoạch phi pháp đầy táo bạo.
Kiều bước vào, toát lên vẻ thanh lịch và đầy quyền lực. Vẻ ngoài xinh đẹp và sắc sảo, đôi mắt thông minh luôn ánh lên sự cảnh giác và khả năng phân tích nhạy bén. Kiều là một chuyên gia trong lĩnh vực tài chính và luật, từng là một luật sư doanh nghiệp hàng đầu và một nhà quản lý quỹ đầy quyền lực.
Vị trí và kiến thức chuyên sâu giúp cô tiếp cận những thông tin nhạy cảm nhất và quản lý dòng tiền khổng lồ của đế chế ngầm một cách kín đáo, xây dựng những cấu trúc tài chính phức tạp gần như không thể bị truy vết.
Kiều là một người cẩn trọng đến từng chi tiết nhỏ, luôn suy nghĩ thấu đáo mọi rủi ro và thường là người lo lắng nhất cho An, bởi cô ấy hiểu rõ những ranh giới nguy hiểm mà An đang bước qua. Sự lo lắng của cô ấy không phải là yếu đuối, mà là sự tính toán kỹ lưỡng về mọi hậu quả có thể xảy ra
Ngay sau Kiều là Duy, bước vào với phong thái phóng khoáng và nụ cười thường trực trên môi. Cậu ta có vẻ ngoài lãng tử, với mái tóc xoăn nhẹ, mặc một chiếc áo sơ mi lụa mở hờ cổ, để lộ chiếc dây chuyền vàng trắng lấp lánh. Duy là chủ một quán bar thời thượng và một gallery nghệ thuật nổi tiếng trong thành phố, nơi thường xuyên lui tới của giới thượng lưu, doanh nhân và những người có ảnh hưởng.
Cậu ta là cầu nối của An với thế giới bên ngoài, một người có khả năng nắm bắt thông tin nhanh chóng, thiết lập mối quan hệ sâu rộng và xử lý mọi vấn đề phát sinh một cách linh hoạt, từ những cuộc gặp gỡ bí mật đến việc vận chuyển hàng hóa. Duy mang lại sự hài hước và thoải mái cho nhóm, là người có thể làm dịu đi không khí căng thẳng nhất bằng một câu đùa hoặc một câu chuyện phiếm thú vị, nhưng ẩn sâu bên trong là sự quyết đoán và khả năng hành động dứt khoát khi cần.
Họ là những người hiếm hoi được An tin tưởng tuyệt đối, những người duy nhất biết về cuộc sống hai mặt của cậu dù mức độ biết có thể khác nhau. Kiều biết về những con số, những giao dịch, những nguy cơ pháp lý tiềm ẩn. Duy biết về những hoạt động thực địa, những mối quan hệ ngầm phức tạp. Cả hai đều hiểu rằng An không chỉ là một tên tội phạm, mà là một kẻ có tầm nhìn và tài năng vượt trội, một “Kiến Trúc Sư” thực sự của những kế hoạch không tưởng, một người có thể kiến tạo nên một thế giới hoàn toàn khác
Duy thả mình xuống chiếc sofa da đắt tiền, thở phào nhẹ nhõm, nhấp một ngụm rượu vang đỏ hảo hạng. Vị chát nhẹ tan trên đầu lưỡi, mang theo sự thư thái sau một phi vụ thành công mĩ mãn vừa diễn ra. Cậu ta cười sảng khoái, không giấu được vẻ phấn khích.
Hoàng Đức Duy
Ngồi thế này mới thấy mày giống con người bình thường đấy An
Hoàng Đức Duy
Mày biết đấy, bình thường nhìn mày cứ như một cỗ máy tính toán không cảm xúc ấy, luôn trong trạng thái sẵn sàng cho một phi vụ nào đó, không chút lơ là hay biểu cảm gì đặc biệt
Hoàng Đức Duy
Rất ít khi tao thấy mày thật sự buông lỏng thế này.
An cười nhẹ, nụ cười hiếm hoi và ấm áp chỉ dành cho hai người bạn này. Ánh mắt cậu ta thoáng chút dịu đi.
Đặng Thành An
Với hai bọn mày thì đâu cần phải đeo mặt nạ làm gì. Mặt nạ để đeo cho thiên hạ xem, còn bọn mày là người nhà, đúng không?
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Người nhà thì cũng lo cho mày chứ
Kiều nói bằng giọng đầy vẻ lo lắng, cô không thoải mái như Duy. Cô vừa kiểm tra những thông tin mới nhất trên chiếc máy tính bảng cá nhân, những dữ liệu về hoạt động của cảnh sát gần đây.
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Tao đã nhận được báo cáo về hoạt động tăng cường của đội đặc nhiệm mới, đặc biệt là thằng trung úy tên Hùng, nghe nói rất khó đối phó, rất cứng rắn, có khả năng trực giác đặc biệt.
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Khi tao nghe báo cáo về hoạt động mạnh mẽ của họ ở khu vực cảng, tao đã nghĩ kế hoạch có thể bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Nhưng mày cứ bình tĩnh như không, làm tao cũng bất an theo. Mày có vẻ như không bao giờ có một chút lo lắng nào cả, dù cho tình thế có căng thẳng đến mấy, hay có nguy cơ nào xuất hiện đi nữa
An khẽ mỉm cười, nụ cười đó không chạm đến ánh mắt sắc lạnh của cậu, vẫn dán chặt vào những biểu đồ phức tạp đang hiển thị trên màn hình. Cậu không cần phải nhìn Kiều hay Duy để biết họ đang nghĩ gì
Đặng Thành An
Bất an làm gì? Tao đã nói rồi mà Kiều. Mọi thứ đều được tính toán kỹ lưỡng. Cái gọi là 'rát' của cảnh sát, hay những hoạt động ráo riết của đội đặc nhiệm, cũng chỉ là phản ứng theo sách vở, theo những mô hình mà chúng ta đã dự đoán được.
Đặng Thành An
Thằng Hùng đó, nó có thể cứng thật, có trực giác nhạy bén thật, nhưng nó vẫn nằm trong giới hạn của những gì tao có thể kiểm soát. Chúng ta đã thiết kế một lộ trình không thể bị phát hiện, một cấu trúc hoàn hảo đến từng chi tiết, từng bước đi của đối phương.
Đặng Thành An
Những kẻ đó, chúng ta đã dự liệu trước rồi, chúng sẽ hành động ra sao, tập trung vào đâu, và chúng ta sẽ ném cho chúng cái gì để chúng bận rộn và nghĩ rằng chúng đã thành công
Duy đặt ly rượu xuống, vẻ mặt tò mò xen lẫn thán phục. Cậu ta tin tưởng tuyệt đối vào An, nhưng vẫn luôn muốn hiểu rõ hơn về cách bộ não thiên tài này vận hành.
Hoàng Đức Duy
Mày nói nghe đơn giản thế, nhưng làm sao mày lại biết chắc là chúng sẽ hành động ở cảng cũ? Mày đã gài bẫy bọn vận chuyển ma túy đó làm mồi nhử thật sao An?
Hoàng Đức Duy
Tao cứ nghĩ đó là một vụ án độc lập của cảnh sát. Bọn tao đã thấy bọn chúng bị bắt gọn gàng, không một chút nghi ngờ gì cả
An nhấp một ngụm whisky nhỏ, vị khói cay nồng lan tỏa trong khoang miệng. Giọng cậu trầm ấm nhưng đầy uy quyền, như thể đang kể một câu chuyện cổ tích về một bậc thầy sắp đặt.
Đặng Thành An
Không cần thiết. Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi. Càng khó khăn, càng thú vị. Nếu chúng ta ẩn mình, chúng lại càng nghĩ rằng chúng ta đang sợ hãi, đang bỏ chạy. Tao sẽ không cho chúng cái suy nghĩ đó. Hơn nữa...
Cậu nhấp một ngụm rượu, ánh mắt nhìn xa xăm ra thành phố về đêm, nơi hàng ngàn ánh đèn vẫn đang nhấp nháy, tựa như những con cờ trong ván cờ lớn của cậu . Giọng An trở nên lạnh lùng và kiên quyết, pha chút gai người, một sự tàn nhẫn tiềm ẩn mà Kiều và Duy đều hiểu rõ, biết rằng đó là ranh giới không thể vượt qua của cậu.
Đặng Thành An
Hơn nữa... tao không thể dừng lại lúc này. Vẫn còn những mục tiêu chưa đạt được... những kẻ chưa trả giá. Những kẻ đã gây ra mọi chuyện. Chúng vẫn còn đang nhởn nhơ ngoài kia, và tao sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi mọi thứ được đặt đúng vị trí của nó, cho đến khi mọi ân oán được giải quyết
Kiều nhìn An, cảm thấy bất lực. Cô đã quá quen với sự cố chấp và ý chí sắt đá này của cậu, biết rằng một khi An đã quyết định, không gì có thể lay chuyển. Cô lo lắng cho sự an toàn của An, và cũng là cho chính bản thân và Duy.
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Mày lúc nào cũng vậy. Đừng để đến lúc mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát. Mày là người thông minh nhất mà tao biết, đừng biến mình thành con thiêu thân lao vào lửa vì mấy chuyện không đáng
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Khi đó, cả chúng ta cũng sẽ bị cuốn vào, và không ai có thể thoát ra được nữa. Mày có thể làm mọi thứ đều hoàn hảo, nhưng cuộc sống thì không phải lúc nào cũng theo ý mày
Đặng Thành An
Đúng vậy. Chúng chỉ là những con tốt. Tao đã thiết kế ra một tình huống đủ hấp dẫn, một cái bẫy hoàn hảo để cảnh sát tập trung toàn lực vào đó, để họ nghĩ rằng họ đang 'phá một đường dây lớn'.
Đặng Thành An
Tao đã cung cấp cho họ những thông tin 'rò rỉ' được mã hóa, đủ để họ vào cuộc mà không nghi ngờ. Tao biết rõ cách thức mà họ thu thập tin tức, cách họ phân tích dữ liệu. Và rồi... chúng sẽ thấy 'thành công' rực rỡ của mình, tự vỗ ngực tự hào.
Đặng Thành An
Trong khi đó, đường dây chính của chúng ta vẫn vận hành trơn tru, vận chuyển số hàng lớn hơn gấp nhiều lần qua một con đường khác, an toàn tuyệt đối, không một chút trở ngại. Bọn chúng chỉ biết bắt những con cá nhỏ, còn con cá lớn thì vẫn bơi lội tự do, và không bao giờ xuất đầu lộ diện
Kiều vẫn có chút lo lắng, nhưng dần bị thuyết phục bởi sự tự tin tuyệt đối của An. Cô biết An không bao giờ nói suông.
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Mày có chắc là họ sẽ không lần ra được không? Cái vụ đó quá lớn, chắc chắn sẽ có sự điều tra gắt gao, thậm chí có thể có người nghi ngờ về 'sự dễ dàng' của nó. Lỡ có một sợi dây nào đó dù nhỏ nhất, dù tinh vi nhất, nhưng vẫn có thể bị lần ra? Mày có quá nhiều mối nối, dù giấu kỹ đến mấy, nhưng vẫn có thể bị truy vết
An cười nhạt, ánh mắt cậu ta trở nên lạnh lẽo và sắc bén, như thể đang nhìn thấu mọi lo lắng của Kiều.
Đặng Thành An
Không có sợi dây nào cả. Tao không bao giờ để lại dấu vết. Mọi thứ đều được mã hóa, ẩn mình trong những lớp vỏ bọc phức tạp, không ai có thể ngờ tới. Những giao dịch tài chính, những mối quan hệ... tất cả đều được thiết kế để trông hoàn hảo, hợp pháp, không một lỗ hổng nào.
Đặng Thành An
Từ việc rửa tiền qua các giao dịch nghệ thuật, đến việc sử dụng các công ty bình phong ở nước ngoài, tất cả đều được thực hiện một cách hoàn hảo, không thể truy vấn. Ngay cả những hồ sơ tài chính cá nhân của chúng ta cũng được làm sạch đến từng con số. Mày cứ xem đi Kiều, chúng ta sẽ nghe thấy tiếng cảnh sát tuyên bố phá án thành công rực rỡ trên báo chí thôi, họ sẽ ăn mừng chiến công rầm rộ.
Đặng Thành An
Và rồi, họ sẽ lại quay về với những cuộc điều tra rập khuôn của mình, những thứ đã quá cũ kỹ và dễ đoán, không bao giờ đủ tinh tế để nhìn ra bức tranh toàn cảnh, không bao giờ chạm tới được chúng ta.
Duy bật cười lớn, vỗ tay. Cậu ta hoàn toàn bị cuốn hút bởi sự lạnh lùng và tài năng của An. Đối với Duy, An là một vị thần, một kẻ có thể biến mọi điều không thể thành có thể.
Hoàng Đức Duy
Haha, đúng là mày mà An. Luôn đi trước một bước, luôn tính toán kỹ lưỡng mọi kịch bản. Tao thề, cái đầu của mày đúng là một cỗ máy thiết kế tội phạm hoàn hảo.
Hoàng Đức Duy
Cứ như mày có thể nhìn thấy tương lai vậy, nhìn thấy mọi bước đi của đối thủ, thậm chí cả những suy nghĩ nhỏ nhất trong đầu chúng.
An đứng dậy, đi đến cửa sổ lớn, nhìn xuống thành phố đang rực rỡ ánh đèn, ánh sáng hắt lên khuôn mặt góc cạnh của cậu, tạo nên một vẻ đẹp bí ẩn và nguy hiểm. Vẻ mặt cậu trở nên xa xăm, trầm tư nhưng đầy tham vọng, như thể đang nhìn vào một bức tranh lớn hơn mà chỉ cậu mới có thể vẽ nên.
Đặng Thành An
Không phải nhìn thấy tương lai đâu Duy. Chỉ là hiểu về bản chất con người, về cách thế giới vận hành, và cách mà những kẻ như cảnh sát tư duy. Bọn chúng quá rập khuôn, quá tin vào những gì chúng thấy trên bề mặt.
Đặng Thành An
Và quan trọng hơn, là khả năng kiến tạo nên những thứ mà người khác không thể ngờ tới, những cái bẫy hoàn hảo, những ảo ảnh đánh lừa thị giác. Cái mà bọn cảnh sát gọi là 'phá án', đối với tao, chỉ là một trò chơi.
Đặng Thành An
Một trò chơi mà tao muốn làm cho nó ngày càng phức tạp, ngày càng tinh vi, để chứng minh rằng, có những kẻ đứng ngoài mọi quy luật, mọi sự kiểm soát, những kẻ có thể thiết kế vận mệnh của chính mình và của cả người khác.
Kiều nhìn An, ánh mắt cô có chút khó hiểu, một sự kính nể trộn lẫn với chút sợ hãi. Cô hiểu rằng An không chỉ là một tên tội phạm, mà là một kẻ có tư duy vượt xa mọi giới hạn đạo đức thông thường.
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Mày vẫn chưa hài lòng à An? Dù bao nhiêu vụ án thành công, bao nhiêu tiền bạc đổ về, bao nhiêu đế chế mày đã tạo ra, mày vẫn chưa thấy đủ sao? Bao giờ thì mày mới dừng lại? Mục tiêu cuối cùng của mày là gì?
An quay lại, ánh mắt cậu lấp lánh sự nguy hiểm và tham vọng, một ánh sáng ma mị trong đêm tối, phản chiếu hàng ngàn ánh đèn bên ngoài cửa sổ.
Đặng Thành An
Đủ ư? Không bao giờ là đủ, Kiều. Tao không làm điều này chỉ vì tiền. Tiền chỉ là công cụ, là thước đo cho sự thành công của một kế hoạch, một dự án. Tao làm điều này vì cái cảm giác được thiết kế một thứ gì đó vĩ đại, được kiểm soát mọi thứ từ trong bóng tối, được nhìn thấy mọi người đều nằm trong lòng bàn tay mình.
Đặng Thành An
Tao muốn xây dựng một đế chế mà không ai có thể lay chuyển được. Một công trình kiến trúc tội ác hoàn hảo, vĩ đại nhất từ trước đến nay, một tác phẩm nghệ thuật của riêng tao, được xây dựng bằng những bí mật và những kế hoạch không tưởng. Và đó mới chỉ là khởi đầu thôi.
Đặng Thành An
Tao sẽ tiếp tục xây dựng, tiếp tục kiến tạo cho đến khi không còn ai có thể thách thức được mình nữa, cho đến khi đế chế này trở thành một phần không thể tách rời của thế giới ngầm vĩnh cửu
An ngước mắt lên trần nhà, như đang nhìn xuyên qua mái nhà để thấy những "công trình" tương lai của mình trải dài khắp thành phố, khắp cả nước, và có lẽ là xa hơn nữa. Thế giới của cậu là một mạng lưới chằng chịt của quyền lực, tiền bạc và những kế hoạch tinh vi, đối lập hoàn toàn với thế giới của công lý mà Hùng đang theo đuổi.
Một thế giới không có chỗ cho những sai lầm, nơi mỗi bước đi đều được tính toán kỹ lưỡng bởi một trí tuệ siêu phàm và một ý chí sắt đá. Duy và Kiều, dù có những suy nghĩ riêng, nhưng đều biết rằng họ đã gắn bó không thể tách rời với "Kiến Trúc Sư" và đế chế vô hình này.
Bóng Hình Trong Bóng Tối-Ánh Sáng Xã Hội
Trong khi Thành An ung dung điều khiển đế chế của mình từ trên cao, thì tại Sở Cảnh sát thành phố, áp lực lên Trung úy Quang Hùng ngày càng chồng chất. Phòng làm việc của anh ta vẫn ngập tràn trong không khí ngột ngạt của những đêm trắng, với mùi giấy tờ cũ, cà phê nguội và sự mệt mỏi vương vấn.
Hùng không hề buông bỏ nỗi ám ảnh về “Kiến Trúc Sư”. Mỗi ngày, anh lại càng tin chắc rằng mình đang săn đuổi một bóng ma không thể nắm bắt, một kẻ đã vươn những xúc tu vô hình của mình vào từng ngóc ngách của thành phố
Hùng ngồi trước màn hình máy tính, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, nhưng ánh nhìn vẫn sắc bén và kiên định. Hàng loạt vụ án lớn, tưởng chừng không liên quan, đang được anh tổng hợp, một vụ lừa đảo tài chính quốc tế với số tiền khổng lồ biến mất không dấu vết, một đường dây buôn lậu cổ vật tinh vi xuyên biên giới vừa bị phát hiện
Nhưng thủ phạm chính vẫn bặt vô âm tín, và những giao dịch mua bán tác phẩm nghệ thuật đắt giá với nguồn gốc mờ ám. Tất cả những vụ việc đó đều có chung một đặc điểm chúng quá hoàn hảo
Trần Đăng Đương
Vẫn không có gì mới hơn sao Hùng?
Dương hỏi, đặt một cốc cà phê nóng hổi lên bàn Hùng. Anh ta nhìn vẻ mặt căng thẳng của bạn mình với sự lo lắng.
Trần Đăng Đương
Mày đã thức liền ba đêm rồi đấy, cứ thế này thì gục mất. Mấy vụ án kia, có tiến triển được chút nào không? Vụ buôn lậu cổ vật kia cũng khó nhằn lắm
Lê Quang Hùng
/Hùng thở dài, day nhẹ thái dương/ Vẫn thế thôi Dương, vẫn là những ngõ cụt. Mọi thứ đều được che đậy quá kỹ. Cứ như có một bàn tay vô hình đang dọn dẹp mọi thứ sau lưng chúng. Không một sai sót, không một bằng chứng vật lý nào.
Lê Quang Hùng
Ngay cả bọn buôn lậu cổ vật đó, khi bị tóm gọn, chúng cũng ngơ ngác, không biết ai là người đã thuê chúng. Chúng chỉ nhận lệnh qua tin nhắn mã hóa, mọi giao dịch đều bằng tiền ảo, không thể truy vết
Trần Đăng Đương
Thế thì đúng là bó tay thật rồi /Dương nói, vẻ mặt bất lực/ Có lẽ chúng ta đang theo đuổi một cái bóng, ai có thể tinh vi đến mức đó chứ? Đến cả FBI cũng chưa chắc đã xử lý được loại tội phạm công nghệ cao này
Lê Quang Hùng
Không phải là bó tay /Hùng đáp, ánh mắt anh ta nheo lại/ Chỉ là chúng ta chưa tìm ra được phương pháp thôi.
Lê Quang Hùng
Tao có cảm giác... có một sợi dây vô hình đang nối tất cả những vụ án này lại. Một sợi dây mỏng manh đến mức gần như không thể nhìn thấy.
Lê Quang Hùng
Mỗi vụ án, dù có vẻ khác biệt về hình thức, nhưng lại có một sự tương đồng kỳ lạ trong cách thức vận hành không có dấu vết, không có động cơ rõ ràng từ kẻ cầm đầu, và đặc biệt, luôn có một sự sắp đặt hoàn hảo đến mức khiến ta phải rợn người.
Lê Quang Hùng
Chúng ta bắt được những con cá, nhưng con cá lớn thì luôn lẩn trốn trong cái mạng lưới mà nó đã thiết kế
Lê Quang Hùng
/Anh chỉ vào bảng trắng, nơi những vụ án được dán thành từng nhóm/ Mày nhìn xem, vụ rửa tiền ở ngân hàng X, các khoản giao dịch đều được thực hiện qua các công ty ma ở đảo Cayman, nhưng lại được hợp thức hóa bằng những khoản đầu tư vào nghệ thuật.
Lê Quang Hùng
Vụ buôn lậu cổ vật, mọi thứ đều được ngụy trang dưới danh nghĩa vận chuyển các tác phẩm phục chế. Rồi vụ lừa đảo chứng khoán, tiền được luân chuyển qua hàng chục tài khoản ảo trước khi biến mất. Chúng ta chỉ thấy những vụ việc riêng lẻ, nhưng tao thấy một chữ ký giống nhau, một dấu ấn của sự hoàn hảo và lạnh lùng
Trần Đăng Đương
Mày đang nói đến 'Kiến Trúc Sư' à?
Dương hỏi, giọng anh ta hạ thấp. Cái tên đó đã trở thành một nỗi ám ảnh thầm kín trong giới cảnh sát, một biểu tượng của sự bất lực
Lê Quang Hùng
/Hùng gật đầu/ Đúng vậy. Hắn ta không phải là một tên tội phạm bình thường, hắn ta là một kẻ thiết kế, một kẻ sắp đặt mọi thứ, hắn ta không để lại dấu vết của con người, chỉ để lại dấu vết của một bộ não thiên tài. Và tao phải tìm ra hắn bằng mọi giá
Hùng cảm thấy một sự thôi thúc không thể lý giải. Đây không chỉ là một vụ án, mà là một cuộc đấu trí mà anh khao khát được tham gia, dù nó có thể nguy hiểm đến tính mạng
Trong khi Hùng đang cố gắng giải mã những bí ẩn trong bóng tối, thì ở một khu vực khác của thành phố, ánh đèn flash từ máy ảnh liên tục nhấp nháy tại buổi khai mạc triển lãm nghệ thuật
Không gian lộng lẫy với những tác phẩm điêu khắc bằng kim loại phản chiếu ánh sáng và những bức tranh trừu tượng đầy màu sắc. Tiếng nhạc cổ điển du dương hòa lẫn với những tiếng cười, tiếng trò chuyện rôm rả của giới thượng lưu thành phố.
Thành An là nhân vật chính của buổi tối đó. Với tư cách là nhà tài trợ chính và cũng là một nhà sưu tầm nghệ thuật có tiếng, cậu là tâm điểm của mọi ánh nhìn. An mặc một bộ suit màu xám than lịch lãm, nụ cười nhẹ nhàng và ánh mắt thu hút, cậu dễ dàng giao tiếp với mọi người, từ các nhà phê bình nghệ thuật khó tính đến những doanh nhân lão luyện.
Cậu nói về nghệ thuật bằng một niềm đam mê chân thành, về tiềm năng của công nghệ và bất động sản bằng một tầm nhìn sắc bén. Mọi người đều vây quanh An, lắng nghe từng lời cậu nói, ngưỡng mộ tài năng và sự thành đạt của cậu ta
Cậu nói về nghệ thuật bằng một niềm đam mê chân thành, về tiềm năng của công nghệ và bất động sản bằng một tầm nhìn sắc bén. Mọi người đều vây quanh An, lắng nghe từng lời cậu nói, ngưỡng mộ tài năng và sự thành đạt của cậu
Trong một khoảnh khắc hiếm hoi giữa những lời chúc tụng, An nhấp một ngụm rượu champagne. Đôi mắt cậu lướt qua đám đông hào nhoáng, ánh lên vẻ chán chường thoáng qua. Đối với cậu, những buổi tiệc này chỉ là một phần của "công trình" lớn hơn, một lớp vỏ bọc hoàn hảo để che giấu con người thật.
Những cuộc trò chuyện nông cạn về nghệ thuật hay kinh doanh chỉ là những tiếng ồn trắng so với bản giao hưởng phức tạp của những kế hoạch ngầm mà cậu đang dàn dựng một cách tỉ mỉ. Đây là nơi cậu xây dựng mối quan hệ, thu thập thông tin, và kiểm soát dòng chảy của mọi thứ, nhưng theo một cách hoàn toàn khác
Giữa đám đông sang trọng và hào nhoáng đó, một ánh mắt cảnh giác đang lướt qua trung úy Quang Hùng có mặt tại buổi triển lãm này không phải với tư cách khách mời, mà là trong một nhiệm vụ bí mật.
Một trong những bức tranh cổ vật bị buôn lậu mà đội anh đang điều tra đã có dấu hiệu được giao dịch trong giới sưu tầm nghệ thuật cao cấp.
Hùng trong bộ thường phục giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ rắn rỏi của một sĩ quan cảnh sát, đang đi giữa những vị khách sang trọng, cố gắng thu thập thông tin một cách kín đáo
Khi Hùng đang quan sát một vị khách khả nghi đang trò chuyện bên quầy bar, ánh mắt anh vô tình lướt qua một bóng hình, đó là An. Hùng không biết đó là ai, nhưng An nổi bật giữa đám đông như một nam châm. Sự điềm tĩnh đến bất thường, ánh mắt thông minh như thể đang nhìn thấu mọi thứ, và cách cậu ta dễ dàng thu hút sự chú ý của mọi người đã khiến Hùng phải dừng lại.
Anh cảm thấy một sự tò mò lạ lùng, một cảm giác quen thuộc đến rợn người, như thể mình đã từng đối mặt với một trí tuệ sắc bén tương tự. Đặc biệt, An đang đứng cạnh một bức tượng điêu khắc trừu tượng mang tên "Dấu ấn của Thời gian", một tác phẩm gần đây vừa được mua lại với giá bí ẩn. Có một điều gì đó về tác phẩm ấy, và cách An ngắm nhìn nó, khiến Hùng có một cảm giác mơ hồ về sự liên kết
Hùng chưa bao giờ thấy An trước đây, nhưng anh cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Đó không phải là sự nghi ngờ cụ thể, mà là một trực giác mạnh mẽ, một cảm giác rằng con người này không hề đơn giản, rằng cậu ẩn chứa nhiều điều hơn vẻ bề ngoài.
An chỉ là một chấm nhỏ trong tầm nhìn của Hùng, nhưng cái khí chất toát ra từ cậu đã để lại một ấn tượng sâu sắc, một hình ảnh mơ hồ nhưng khó quên trong tâm trí người cảnh sát. Hùng không biết tên cậu, không biết thân phận cậu, nhưng một sợi dây vô hình nào đó đã được kéo căng giữa hai người, báo hiệu một cuộc đối đầu không thể tránh khỏi.
Hùng rời khỏi buổi triển lãm, đầu óc vẫn quay cuồng với những suy nghĩ. Anh ta không tìm thấy manh mối rõ ràng cho vụ cổ vật, nhưng cái cảm giác khó tả về người đàn ông lịch lãm kia vẫn còn đó. Anh ta biết mình đang săn đuổi một kẻ nguy hiểm, một kẻ có khả năng ẩn mình hoàn hảo trong mọi vỏ bọc, một kẻ có thể là bất cứ ai, ở bất cứ đâu. Cái tên "Kiến Trúc Sư" vẫn vang vọng trong tâm trí anh ta, và giờ đây, anh ta cảm thấy mình đã thoáng thấy một bóng hình, một ánh sáng lấp lánh trong bóng tối mênh mông của thế giới tội phạm. Hùng tin rằng, đây chính là manh mối mà anh ta đã chờ đợi bấy lâu, dù chỉ là một thoáng nhìn đầy bí ẩn.
Hùng rời khỏi buổi triển lãm, đầu óc vẫn quay cuồng với những suy nghĩ. Anh không tìm thấy manh mối rõ ràng cho vụ cổ vật, nhưng cái cảm giác khó tả về người kia vẫn còn đó.
Anh biết mình đang săn đuổi một kẻ nguy hiểm, một kẻ có khả năng ẩn mình hoàn hảo trong mọi vỏ bọc, một kẻ có thể là bất cứ ai, ở bất cứ đâu. Cái tên "Kiến Trúc Sư" vẫn vang vọng trong tâm trí anh và giờ đây
Anh cảm thấy mình đã thoáng thấy một bóng hình, một ánh sáng lấp lánh trong bóng tối mênh mông của thế giới tội phạm. Hùng tin rằng, đây chính là manh mối mà anh ta đã chờ đợi bấy lâu, dù chỉ là một thoáng nhìn đầy bí ẩn.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play