Rắn Độc Và Hoa Hồng(Draco X Y/N)
GTNV
Y/n
Là một học sinh với trái tim dịu dàng nhưng không yếu đuối. Ẩn sau ánh mắt bình thản là những tổn thương cũ chưa lành. Y/n là người duy nhất dám bước về phía Draco Malfoy – bất chấp lời cảnh báo, bất chấp khoảng cách giữa hai thế giới.
Theodore Nott
Thông minh, bí ẩn, thâm trầm. Là người rất giỏi Bế quan bí thuật và độc dược, có đôi mắt như thể nhìn thấu cả linh hồn người khác.
Draco Lucius Malfoy
Người thừa kế của dòng họ Malfoy, mang trong mình sự kiêu hãnh và cô đơn. Được nuôi dạy để tin rằng tình yêu là yếu đuối – cho đến khi trái tim hắn bắt đầu lệch nhịp vì một ai đó... không thuộc thế giới của hắn.
Pansy Parkinson
Có tình cảm với Draco từ lâu, sẵn sàng làm mọi thứ để giữ hắn bên mình. Thông minh, sắc sảo, hay ghen và không ngần ngại công khai điều đó. Là rào cản đầu tiên – và không hề yếu ớt – trong hành trình tình cảm giữa Draco và Y/n.
Blaise Zabini,
Trầm tính, quan sát giỏi và luôn giữ thái độ trung lập. Là người bạn thân nhất (và ít lời nhất) của Draco. Có thể là người hiểu hắn hơn bất kỳ ai, kể cả chính Draco.
Ron Weasley
Bộc trực, dễ nóng, luôn sẵn sàng bảo vệ bạn bè. Có chút cảnh giác với Y/n khi thấy bé tiếp xúc quá gần với Malfoy. Tuy vậy, Ron lại là người trung thành nhất khi Y/n thực sự cần ai đó ở bên.
Harry Potter
Đang mang trong mình trách nhiệm nặng nề từ lời tiên tri và chiến tranh. Không dễ tin ai, càng không thể tin Malfoy. Nhưng Harry hiểu thế nào là bị trói buộc bởi số phận – nên cũng không hoàn toàn cứng nhắc với Y/n.
Hermione Granger,
Thông minh, sắc sảo, và là người đầu tiên nhìn thấy sự thay đổi nơi Draco. Cô là người cảnh báo Y/n, không phải vì ghét Malfoy – mà vì lo rằng cô sẽ đau. Hermione thường là tiếng nói lý trí trong lúc trái tim Y/n xao động.
Severus Snape
Lạnh lùng, khó đoán, nhưng quan tâm Draco hơn bất kỳ ai – theo cách ít người thấy được. Snape là người duy nhất có thể cảnh báo Y/n bằng đôi mắt đầy vết thương chưa lành
Chương 1 – Chạm Mắt
Sáng sớm ở Hogwarts luôn đặc biệt yên ắng. Những cánh cửa vẫn đóng kín, hành lang dài phủ một lớp sương mỏng đến lạnh người. Không khí tháng Mười Hai trượt qua làn da như một lời thì thầm tê buốt. Cô không rõ vì sao bản thân lại bước ra khỏi phòng sớm đến vậy. Có lẽ do giấc mơ kỳ lạ đêm qua, hoặc chỉ đơn giản là… trái tim thấy nhói khi nghĩ đến một người.
Draco Malfoy đứng dựa vào bức tường cuối hành lang, tay đút túi áo choàng, mái tóc bạch kim phản chiếu ánh sáng mờ từ khung cửa kính. Cô dừng bước khi ánh mắt chạm phải bóng dáng quen thuộc ấy.
Draco Lucius Malfoy
"Ồ," hắn cất giọng, lạnh nhạt như gió đông. "Tôi tưởng cô đi cùng Potter. Thường thì Gryffindor không hay lạc đàn thế này."
Cô không đáp. Vẫn là cái cách hắn luôn bắt đầu – như một bức tường dựng lên giữa hai thế giới.
Y/n
"Anh hay ra đây vào sáng sớm?" cô hỏi, khẽ tựa vào lan can gần đó, giữ khoảng cách vừa đủ an toàn.
Draco Lucius Malfoy
Draco nhếch môi, mắt vẫn dán vào trời xám. "Chẳng ai làm phiền tôi vào giờ này. Mà cô thì lại khác."
Y/n
Cô quay sang, nhìn anh thật lâu. "Anh lúc nào cũng nói chuyện như thể thế giới này nợ anh điều gì đó."
Lần này, hắn không đáp ngay. Một lúc sau, Draco quay lại, ánh mắt chạm thẳng vào cô – sâu, lạnh, và có gì đó rất buồn.
Draco Lucius Malfoy
"Thế còn cô?" – giọng hắn thấp hơn – "Cô ra đây vì tôi sao?"
Trái tim cô lỡ nhịp. Hắn biết. Dù chẳng ai nói gì, hắn luôn biết.
Và trong khoảnh khắc ấy, cô nhận ra: rắn độc không phải lúc nào cũng tấn công. Đôi khi, nó chỉ ngước nhìn một cánh hoa… và ngần ngại không dám chạm vào.
Chương 2 – Độc Dược Và Lặng Im
Lớp học Độc dược bao giờ cũng lạnh. Không chỉ vì căn phòng nằm sâu dưới lòng đất, mà còn bởi không khí dày đặc sự căng thẳng vô hình giữa các bàn học – đặc biệt là khi Giáo sư Snape có mặt.
Cô ngồi cạnh Hermione, ghi chép cẩn thận từng dòng hướng dẫn. Nhưng tâm trí lại cứ chệch khỏi mặt bàn, trôi về phía bên kia lớp – nơi Malfoy đang ngồi, mắt cụp xuống, tay khuấy đều dung dịch màu xanh thẫm trong vạc.
Hắn không liếc nhìn cô một lần nào từ sáng đến giờ. Như thể khoảnh khắc ngắn ngủi ấy bên hành lang sớm nay chưa từng xảy ra.
Severus Snape
"Cô định để cho vạc thuốc cháy lên à?" – giọng Snape vang lên lạnh băng.
Hermione Granger,
Hermione vội kéo vạc lại, nhỏ giọng nhắc: "Tập trung đi, Y/n."
Ở phía xa, Pansy Parkinson bật cười khe khẽ. Cô ta nghiêng người nói nhỏ gì đó với Draco, khiến hắn khẽ nhếch môi.
Chỉ là một cử chỉ rất nhỏ. Nhưng lại như một nhát cắt lên lòng ngực.
Blaise ngồi bên cạnh Draco, ánh mắt thoáng liếc về phía cô, rồi quay đi. Dường như cậu ta nhìn thấy nhiều hơn những gì mọi người tưởng.
Cô cố gắng tập trung, nhưng bàn tay cứ run lên nhẹ nhẹ mỗi khi viết. Đầu ngón tay thấm lạnh mùi thảo dược chưa khuấy đều, mùi của những thứ chưa kịp hình thành đã sắp hóa sai.
Lúc tan học, khi mọi người đang thu dọn đồ, Draco đi ngang qua bàn cô. Hắn không dừng lại, cũng chẳng nói gì – nhưng trong thoáng chốc, một tờ giấy nhỏ lặng lẽ rơi xuống bàn.
"Gặp tôi ở hành lang tầng ba. Không ai được biết."
Không ký tên. Nhưng chẳng cần.
Tim cô đập mạnh một nhịp.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play