[Thi Tình Họa Dịch]Trùng Sinh Lần Này Tôi Là Ác Nhân
Chap 1: GTNV
Vương Dịch
Vương Dịch
Tuổi: 27
Chiều cao: 1m81
Ngoại hình: Sắc lạnh, cao ráo, khí chất ngút ngàn, ánh mắt thâm trầm như nhìn thấu tâm can người khác
Tính cách: Mạnh mẽ, kiên định, thông minh và sắc bén, có chút lạnh lùng pha chút thù hận sâu sắc
Sở thích: Đọc sách, luyện võ, thiền định, cắm hoa
Ghét: Sự phản bội, giả tạo, kẻ yếu đuối làm hại người thân
Lục Thanh - ả
Lục Thanh (Người cô yêu)
Tuổi: 26
Chiều cao: 1m66
Ngoại hình: Xinh đẹp sắc sảo, thân hình nhỏ nhắn nhưng khí chất ma mị, ánh mắt luôn giấu kín toan tính
Tính cách: Tham vọng, thủ đoạn, biết cách che giấu bản chất thật bằng vẻ ngoài yếu đuối, ranh mãnh
Sở thích: Sưu tập đồ trang sức, chơi quyền lực, thao túng người khác
Ghét: Bị nghi ngờ, mất quyền kiểm soát, sự thật phơi bày
Hàn Tử Khang - hắn
Hàn Tử Khang
Tuổi: 27
Chiều cao: 1m65
Ngoại hình: Thể hình nhỏ gọn, sắc sảo, gương mặt lạnh lùng và đầy hiểm ý
Tính cách: Lạnh lùng, toan tính, nguy hiểm, luôn đi trước một bước
Sở thích: Kiểm soát, thao túng, phá hoại kế hoạch của đối thủ
Ghét: Yếu đuối, bị phản bội, sự thất bại
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ (Vợ trên danh nghĩa của Vương Dịch)
Tuổi: 27
Chiều cao: 1m68
Ngoại hình: Dịu dàng, nhỏ nhắn, ánh mắt lấp lánh sự ngại ngùng và lo sợ
Tính cách: Rụt rè, chân thành, sợ hãi khi đối diện sự thật, nhưng bên trong chứa đựng sức mạnh tiềm ẩn
Sở thích: Nấu ăn, làm vườn, giữ gìn hòa khí
Ghét: Xung đột, hiểu lầm, sự lạnh nhạt từ Vương Dịch
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao (Bạn thân của Vương Dịch)
Tuổi: 27
Chiều cao: 1m70
Ngoại hình: Nhan sắc nổi bật, phong thái tự tin, có phần lạnh lùng và sắc sảo
Tính cách: Thẳng thắn, quyết đoán, trung thành, là chỗ dựa tinh thần cho Vương Dịch
Sở thích: Thể thao, giải trí trí tuệ, đấu trí
Ghét: Sự giả tạo, kẻ phản bội
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ (Bạn thân của Vương Dịch)
Tuổi: 26
Chiều cao: 1m73
Ngoại hình: Vẻ ngoài năng động, thân thiện, luôn toát lên sự lạc quan
Tính cách: Hài hước, ấm áp, chăm sóc mọi người, là cầu nối cảm xúc giữa mọi người
Sở thích: Du lịch, ẩm thực, chơi nhạc
Ghét: Căng thẳng, sự cô lập
Trình Khang - thuộc hạ thân cận của cô
Trình Khang
Tuổi: 27
Chiều cao: 1m78
Sở thích: Rèn luyện thể chất, chiến lược đấu trí, bảo vệ người thân, đọc sách về tâm lý con người
Ghét: Sự giả tạo, phản bội, người dùng thủ đoạn hèn hạ để đạt mục đích
Là thuộc hạ thân cận, hỗ trợ và bảo vệ Vương Dịch tận tâm. Tuy nhiên, Trình Khang quý trọng Châu Thi Vũ hơn, coi cô ấy như người thật lòng duy nhất trong vòng xoáy đầy dối trá. Anh căm ghét Lục Thanh vì sự giả tạo và thủ đoạn, xem cô ta là nguyên nhân mọi đau khổ.
Lâm Bá - quản gia
Lâm Bá
Tuổi: 62
Chiều cao: 1m65
Sở thích: Trồng cây, pha trà, quan sát tình hình xung quanh
Ghét: Sự hỗn loạn, người thiếu tôn trọng kỷ luật và gia đình
Quản gia già lâu năm của Vương Dịch, người giữ trọn bí mật và trung thành tuyệt đối. Dù tuổi cao nhưng Lâm Bá vẫn sắc sảo, âm thầm bảo vệ chủ nhân khỏi mọi nguy hiểm và là chỗ dựa tinh thần vững chắc trong những lúc sóng gió.
Vương Dạ Hàn - con cô
Vương Dạ Hàn
Tuổi: 5
Chiều cao: 1m10
Thích: Ở cạnh Châu Thi Vũ, nghe nàng kể chuyện, ánh nắng buổi sớm, im lặng
Ghét: Vương Dịch chạm vào, người lạ, sự ồn ào và giả dối
Tống Kỳ Nhiên
Tống Kỳ Nhiên
Tuổi: 26
Chiều cao: 1m89
Thích: Cà phê đen, súng, Dạ Hàn
Ghét: Vương Dịch, giả dối
Em kết nghĩa của Châu Thi Vũ, trùm ngầm máu lạnh.
Dịu dàng với Dạ Hàn, trung thành với nàng, thù địch tuyệt đối với cô.
Chap 2
Gió lạnh rít qua khung cửa vỡ nát. Vương Dịch bị trói vào ghế, tay chân rướm máu, quần áo rách nát, mặt mũi sưng tím. Đèn phòng chập chờn, ánh sáng hắt lên nụ cười tàn độc của Lục Thanh.
Lục Thanh - ả
Mày nghĩ tao yêu mày à? Tao cần tài sản nhà mày thôi. Cái đế chế Vương thị sắp về tay tao rồi. Cô chủ Vương Dịch cao ngạo, giờ thảm hại đến mức này… đúng là hả dạ.
Lục Thanh nhếch môi, cầm roi đánh lên lưng cô không chút nương tay. Vương Dịch rùng mình, môi run rẩy. Máu từ khóe miệng lại chảy xuống.
Hàn Tử Khang - hắn
Còn tao… chỉ cần Châu Thi Vũ. Mày cút đi là tốt nhất. Nhưng mày cứ bám riết lấy cô ấy. Tao từng nghĩ chỉ cần mày chết, cô ấy sẽ là của tao.
Gã đấm vào ngực cô. Vương Dịch ho khan dữ dội, máu đỏ trào ra, nhuộm đẫm áo.
Châu Thi Vũ
Đừng! Đừng làm vậy nữa! Cô ấy là chồng tôi! Dừng tay đi! Tôi xin các người!
Châu Thi Vũ bị trói ở góc tường, nước mắt giàn giụa. Bụng nàng đã nhô cao, mang thai gần ba tháng. Dù đau đớn, ánh mắt nàng chỉ dõi theo Vương Dịch.
Hàn Tử Khang - hắn
Mày gọi cô ta là chồng? Ngay cả khi cô ta sắp chết vì mày? Đồ ngu ngốc.
Hàn Tử Khang - hắn
Cô ta chẳng yêu mày đâu, Thi Vũ à. Sáu năm nay, chẳng phải sống như người dưng?
Vương Dịch cúi đầu. Máu rơi từng giọt. Những lời ấy—mỗi chữ như một nhát dao.
Nhưng khi cô ngẩng lên… ánh mắt lại dịu lại, nhìn về phía Châu Thi Vũ đang giãy dụa thoát dây trói.
Châu Thi Vũ
Tôi mặc kệ! Tôi không để họ giết cô!
Nàng vùng thoát, lao tới ôm chặt lấy Vương Dịch. Cô gần như ngã vào người nàng, hơi thở yếu ớt. Bàn tay máu me giơ lên chạm nhẹ vào bụng nàng.
Vương Dịch
Vợ tôi… tôi xin lỗi…
Sáu năm—chưa từng gọi một lần. Nhưng lúc sắp chết, cô mới kịp thốt lên… và gục đầu vào vai nàng. Tim ngừng đập. Máu loang ra sàn.
Chap 3
Đêm yên ắng, chỉ còn tiếng gió thổi qua song cửa. Đồng hồ điểm 3 giờ sáng. Trong căn phòng rộng lạnh lẽo, Vương Dịch bật dậy như kẻ mất hồn. Mồ hôi thấm ướt trán. Hơi thở dồn dập.
Vương Dịch
Không… không thể nào…
Những ký ức đẫm máu đột ngột ùa về. Sự phản bội, roi da, máu, cái chết… và ánh mắt tuyệt vọng của Châu Thi Vũ khi nàng gọi “chồng tôi”. Cô run rẩy, tay siết chặt chăn. Đôi mắt sắc lạnh bỗng mờ đi vì nước mắt.
Không kịp nghĩ gì thêm, cô vội lao ra khỏi giường, chạy băng qua hành lang, chân trần dẫm lên nền đá lạnh. Cô nhớ… nhớ rõ ràng… lúc này, nàng đang bị nhốt. Bởi chính cô.
Cửa kho lạnh dưới tầng ngầm bật mở. Gió lùa ra mang theo hơi lạnh đến buốt xương. Trong bóng tối mờ nhạt, cơ thể gầy gò của Châu Thi Vũ cuộn tròn một góc, sắc mặt trắng bệch, môi tím tái.
Vương Dịch
//như bị rút hết khí lực//
Vương Dịch
//lao tới, quỳ sụp xuống, run tay ôm lấy nàng.//
Vương Dịch
Vợ ơi… vợ ơi tôi xin lỗi… tôi sai rồi…
Châu Thi Vũ
//vẫn còn tỉnh, nhưng cơ thể lạnh run, ánh mắt mơ màng//
Vương Dịch
//Bế nàng lên, vừa khóc vừa gọi.//
Vương Dịch
Đừng rời xa tôi… tôi không đánh mất em lần nữa đâu… vợ ơi…
Cô vừa đi vừa thì thầm, từng tiếng “vợ ơi” như một lời chuộc tội, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt từng quen với lạnh lùng – nay chỉ còn lại nỗi đau cùng cực.
Trong căn phòng ấm áp, ánh đèn vàng dịu nhẹ chiếu lên khuôn mặt nhợt nhạt của Châu Thi Vũ.
Vương Dịch
//ngồi bên giường, tay run run mở hộp y tế//
Máu vẫn còn trên cổ tay nàng – là dấu tích của sự vô tâm mà cô từng gieo.
Vương Dịch
Tôi xin lỗi… tôi xin lỗi…
Vương Dịch
//vừa lau máu vừa khóc, nước mắt rơi xuống tay nàng.//
Cô cẩn thận bôi thuốc, băng bó, từng động tác đều run rẩy như sợ chỉ cần mạnh tay một chút, nàng sẽ biến mất.
Vương Dịch
Đau không… tha lỗi cho tôi được không…
Khi đến phần thay áo, vết thương ở vai khiến áo nàng dính máu.
Vương Dịch
//ngập ngừng. Tai đỏ lên, tay siết chặt mép áo.//Tôi… tôi không có ý gì… chỉ là…
Vương Dịch
//cắn môi, chậm rãi cởi áo nàng ra, lau người bằng khăn ấm//
Mỗi lần tay chạm vào da nàng, lòng cô đau như bị thiêu đốt.
Vương Dịch
//Má nóng bừng, nhưng nước mắt vẫn rơi không ngừng.//
Sau khi mặc lại áo sạch, cô cẩn thận đắp chăn, rồi không kìm được nữa, cúi xuống ôm nàng thật chặt.
Vương Dịch
Tôi sẽ không để ai làm hại em nữa… kể cả là tôi…
Cô nằm nghiêng, siết chặt vòng tay quanh nàng, mắt vẫn đỏ hoe. Lần đầu tiên sau bao năm lạnh lùng, Vương Dịch ngủ mà tay không rời người mình yêu.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play