Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Boylove ] TIỂU SƠN TRÀ

Chap 1 - Tiểu Sơn Trà

CHAP 1 - Tiểu Sơn Trà
Đêm mưa rơi nhẹ , ánh đèn vàng mờ phủ lên tấm kính lớn của phòng trà [Thiên Tình ] , Tiếng hát vút cao như những giọt sương cuối cùng đọng lại trên lá , dịu dàng , da diết và mê hoặc
Trên sân khấu , người thanh niên vận bộ âu phục trắng , mái tóc loà xoà che đi nữa gương mặt , đôi mắt đen sâu thẳm khép hờ như đang ôm trọn nỗi niềm không ai chạm tới
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
🎙️Một mình em ngồi bên khung cửa sổ Nhìn phố vắng chẳng còn bóng hình ai 🎶🎵
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
🎙️🎵🎶 Chạm vào ký ức, lại thấy anh cười Rồi tan biến, như chưa từng tồn tại…
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
" Hát "
Giọng hát ấy là Của "Tiểu Sơn Trà " , đó là biệt danh mà mọi người vẫn thường gọi cậu ấy
Ở một góc khuất trong phòng trà, một người đàn ông trẻ tuổi đang lặng lẽ nhìn lên sân khấu. Hắn vừa từ Paris trở về, là cậu ba nhà họ Tống – gia tộc giàu có lẫy lừng ngành tài chính. Tống Kỳ, 28 tuổi, khí chất lạnh lùng, ngạo mạn, từng nghĩ thế giới này chẳng có gì làm hắn dừng chân. Thế mà giây phút hắn nghe thấy giọng ca kia – thế giới của hắn bắt đầu xáo trộn.
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
" Người này là ai , giọng hát thật hay "
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
" Nếu như có thể mỗi ngày đều nghe được giọng hát ngọt ngào này của em thì thế nào nhỉ "
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
" Nếu vậy thì tốt biết bao "
Thật muốn giữ lấy em ấy cho riêng mình
Không biết tại sao trong lòng anh lại có suy nghĩ đó , dù chỉ mới lần đầu gặp gỡ mà đã bị người làm mê mệt cả tâm hồn
Thật chẳng giống hắn trước đây chút nào
__________________________
Tiểu Cửu [ Tác giả ]
Tiểu Cửu [ Tác giả ]
Ủng hộ truyện nhá , comment và like giúp Cửu nào

Chap 2 - Tên em là Lục Trà

Tống Kỳ Phong không nghĩ mình sẽ quay lại phòng trà Thiên Tình thêm lần nào nữa. Ấy thế mà chỉ trong một tuần, hắn đã ngồi ở cùng một bàn, uống cùng một loại rượu, nghe cùng một giọng hát… đến bốn lần.
°°°
°°°
Phục Vụ : Tống thiếu ,ngài vẫn dùng loại rượu như trước ạ
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Ừm
Tống Kỳ Phong chẳng đoái hoài gì đến phục vụ chỉ chú tâm nghe người đang hát trên sân khấu , ánh mắt anh đã không thể giấu nổi sự si mê dành cho người ấy
°°°
°°°
" Thật là có nhã hứng , ko lẽ anh ấy cũng mê mệt Tiểu Sơn Trà rồi "
Tối nay, giọng hát ấy vẫn khiến lòng hắn dao động, như từng nốt nhạc nhỏ gõ vào lòng ngực. Nhưng thứ khiến hắn đứng dậy bước đến phía sau cánh gà, không phải chỉ vì tiếng hát , mà vì ánh mắt của người đó , ánh mắt nhìn vào hư vô mà lại như đang nhìn thẳng vào tim người khác.
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Tôi có thể gặp cậu ca sĩ vừa hát khi nãy không ?
Tống Kỳ Phong hỏi người phục vụ
Người phục vụ thoáng do dự rồi mới đáp lời
°°°
°°°
Tống Thiếu , thật ra anh Lục Trà thường không gặp khách...
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Tôi chỉ xin năm phút thôi , phiền cậu đưa cái này cho cậu ấy " đưa danh thiếp cho phục vụ "
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Nói với cậu ấy Tống Kỳ Phong muốn gặp mặt cậu ấy
Người phục vụ nhận danh thiếp rồi chuyển cho cậu
°°°
°°°
Anh Lục , có anh Tống muốn gặp anh
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
...Là anh Tống nào , tôi có quen không
Cậu lấy làm lạ , trước giờ cậu có quen biết ai họ Tống đâu cơ chứ
°°°
°°°
Tôi chỉ thấy là anh ấy đã đến đây bốn ngày liên tiếp rồi
°°°
°°°
Lần nào cũng say xưa nghe anh hát cả
°°°
°°°
Tôi đoán là anh ấy thích anh rồi
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
" Cười mỉm "
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
* Lại có người chịu nghe mình hát cùng một bài hát cả bốn ngày liền...*
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
...Vậy sao " nhìn tấm thiếp mời trên tay "
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
...Mời anh ấy vào đi
°°°
°°°
Dạ , tôi đi chuyển lời cho anh ấy ngay " chạy đi "
Ba phút sau hắn được dẫn đến một căn phòng nhỏ phía sau sân khấu
Người con trai ấy đang thay trang phục, vai gầy, lưng thẳng, mái tóc đen phủ xuống cổ, động tác lặng lẽ, dịu dàng như chính giọng ca của mình. Khi nghe tiếng cửa mở, cậu quay lại, ánh mắt hững hờ , không lạnh lùng, cũng chẳng thân thiện , chỉ là bình thản như thể cả thế giới này chẳng thể làm trái tim cậu rung động nữa.
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Tôi là Tống Kỳ Phong
Hắn mở lời...
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Lục Trà..
Giọng nói của cậu trầm và nhẹ , tựa như rượu vang ngấm hương thời gian
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Tôi muốn mời em ăn tối
Cậu nghiêng đầu , khoé môi cong lên nhẹ
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Tôi không quen ăn tối với người lạ
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
" Cười "
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Vậy chúng ta làm quen nha
Lục Dư không nói gì, chỉ quay đi tiếp tục cài nút áo sơ mi. Ánh đèn vàng phản chiếu lên làn da trắng mịn của cậu, dịu dàng đến mức Tống Kỳ không dám rời mắt.
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
" Ánh mắt luôn dõi theo bóng lưng cậu "
Lần đầu tiên, cậu ba nhà họ Tống , người luôn quyết đoán, lạnh nhạt và không tin vào tình yêu , thấy tim mình rung lên chỉ vì một nụ cười thoáng qua của người ấy.

Chap 3- Chúng Ta là bạn sao ?

Lần thứ hai Tống Kỳ đến phòng trà, Lục Dư không từ chối lời mời uống một ly rượu cùng hắn sau buổi diễn.
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
" Mỉm cười uống rượu "
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Tôi cứ tưởng là em sẽ từ chối chứ
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
" Cười nhạt " , làm sao tôi nỡ phụ ý tốt của anh Tống chứ
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Vậy thì may mắng cho tôi quá
Lần thứ ba, Tống Kỳ Phong đợi cậu dưới mái hiên khi trời đổ mưa.
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Sao anh lại đứng đây trời đang mưa đấy
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Anh không về nhà nhỡ bị cảm thì sao
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Là vì sợ có người bị cảm nên tôi mới đứng đây đợi
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
....Anh...đang đợi tôi à
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Ừm...trời mưa rồi
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Đoạn đường về nhà em cũng vắng
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Tôi thấy không yên tâm nên mới đợi đưa em về nhà
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
....Vậy thì phiền anh quá , tôi tự về cũng được mà , dù sao trước giờ vẫn luôn như vậy mà có làm sao đâu
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Lúc trước thì khác bây giờ thì khác nhau chứ
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
...Khác chổ nào ?
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Bây giờ em gặp tôi rồi không phải sao " cười "
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Tôi....." Ngại ngùng "
Cậu ngập ngừng cố tìm lý do để từ chối khéo
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Tôi biết anh có ý tốt nhưng mà...tôi thật sự không cần phiền đến anh..
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Hơn nữa thân phận anh cao quý như vậy...sao tôi dám để anh đưa về nhà
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Vậy thì em đừng quan tâm đến thân phận của tôi nữa
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Cứ xem tôi như là bạn bè " bình thường " là được
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Ơ...nhưng mà..
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Đừng nhưng nhị gì nữa , trời tối rồi đấy
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Về thôi nào " che ô cho cậu "
Thấy hắn kiên quyết như vậy cậu cũng không thể từ chối được nên đành thuận theo...
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Vậy...đành làm phiền anh
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
" Đi bên cạnh "
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
" Nghiêng ô về bên cậu nhiều một chút "
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
* Anh ấy....cũng tốt quá chứ *
Hắn cầm ô đứng cạnh, im lặng che cho cậu suốt một đoạn đường về nhà, không hỏi han, không làm phiền, chỉ lặng lẽ đi bên cạnh.
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Đến nhà tôi rồi , cảm ơn anh Tống rất nhiều vì đã đưa tôi về nhà
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Không có gì , nếu em muốn tôi ngày nào cũng có thể đưa em về nhà
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Anh đừng nói đùa...sao tôi dám phiền anh chứ " cười ngại "
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
À phải rồi , anh có muốn vào nhà uống một tách trà không
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
...Thật ngại quá giờ tôi còn phải có việc gấp phải đi
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
À....vậy hay là tôi gọi taxi đón anh nhá
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Dù sao trời cũng tối rồi
Lúc cậu vừa dứt lời một chiến xe màu đen sang trọng chạy đến
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Không , trợ lí của tôi lái xe đến rồi
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Em vào nhà nghỉ ngơi sớm đi
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
...Vậy tạm biệt , anh về cẩn thận
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Được " lên xe "
Lần thứ tư, họ ăn tối trong một nhà hàng nhỏ nằm ở góc phố yên tĩnh. Lục Trà ăn rất chậm, còn Tống Kỳ chỉ nhìn cậu, lâu lâu buông vài câu hỏi vụn vặt
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Trước đây em học thanh nhạc ở đâu ?
Động tác dùng đũa của Lục Trà thoáng dừng lại
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Tôi Không có điều kiện học thanh nhạc , chỉ là hát theo bản năng
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Vậy Gia Đình em...
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
...
Lục Trà chỉ mỉm cười nhưng không trả lời câu hỏi của hắn
Tống Kỳ Phong cũng không ép buộc cậu phải nói ra , hắn biết mỗi người đều có một góc tối không muốn ai chạm tới
Từ đó, họ gặp nhau nhiều hơn, khi là cùng dạo qua những quán cà phê cũ kỹ, khi là ngồi bên nhau trong phòng thu để nghe lại bản nhạc Lục Trà mới thu âm, khi là chỉ im lặng cạnh nhau trong một chiều gió lạnh lùa qua khung cửa sổ.
Có lần Tống Kỳ Phong hỏi cậu
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
Lục Trà...giữa chúng ta...là gì ?
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
" Im lặng một lúc rồi nhàn nhạt trả lời " ...là bạn
Nhưng khi Tống Kỳ Phong rời đi, Lục Trà quay mặt đi thật nhanh, che giấu ánh nhìn vừa dao động vừa sợ hãi trong đôi mắt.
Cậu biết , trái tim mình đã chạm vào nơi không nên chạm
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Có lẽ...mình thích anh ấy
LỤC TRÀ [ BOT ]
LỤC TRÀ [ BOT ]
Nhưng điều này có đúng không
Đối với xã hội bây giờ việc hai người đàn ông yêu nhau đã là một sự sai trái đáng khinh rẻ...
Chút tình cảm xao động này của cậu liệu có thể chống chọi lại được mọi lời nói mỉa mai và ánh mắt khinh rẻ của người đời..
•••
Còn Tống Kỳ Phong....hắn thì đã chắc chắn , thứ hắn muốn không chỉ là tình bạn...mà còn hơn thế nữa
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
TỐNG KỲ PHONG [ TOP ]
* Anh yêu em Lục Trà *

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play