Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tổ Đội 07 (Milklove - Viewjune - Namtanfilm)

nỗi lòng tg

tác giả
tác giả
Chào mấy ní!
tác giả
tác giả
đây là bộ truyện mang yếu tố chủ quan do chính tui tưởng tượng
tác giả
tác giả
Nên nếu trong quá trình có nhiều cái vô lý thì vui lòng không bắt bẻ
tác giả
tác giả
và trong lúc đọc bạn phát hiện ra có lỗi gì thì hãy nhắn ngay cho mình để sửa lỗi nhé
Nói trước tui viết hong có mượt lắm đâu nghe😌. đọc dở đừng có quạo à
tác giả
tác giả
mấy fen hãy like và bình luận cho tui vui nhe🤡
tác giả
tác giả
ê 300 chữ nó mới cho đăg nên tui spam đó khỏi đọc khúc cuối
MilkloveMilklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove
Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune
tác giả
tác giả
Ghi tới đây mới nhớ Viewjune của tui sợ hum còn nựa 😭😭
tác giả
tác giả
Cầu cho năm sau hai mị tái hợp
tác giả
tác giả
Vs thêm vụ của june nữa chứ đau x1000
Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm
Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Viewjune Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Namtanfilm Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove Milklove
Viewjune Namtanfilm Milklove Namtanfilm Viewjune Namtanfilm Namtanfilm Milklove Namtanfilm Namtanfilm Viewjune Namtanfilm Milklove Namtanfilm Viewjune Namtanfilm Milklove Namtanfilm Viewjune Namtanfilm Viewjune Namtanfilm Milklove Namtanfilm Viewjune Namtanfilm Milklove Namtanfilm Milklove Namtanfilm Viewjune Namtanfilm Milklove Namtanfilm Namtanfilm Milklove Namtanfilm Viewjune Namtanfilm Milklove Namtanfilm Milklove Namtanfilm Milklove Namtanfilm Milklove Namtanfilm Milklove Namtanfilm Milklove Viewjune Namtanfilm Milklove Namtanfilm Namtanfilm Viewjune Namtanfilm Namtanfilm Milklove Viewjune Milklove Viewjune Milklove Viewjune Namtanfilm Namtanfilm Viewjune Milklove Viewjune Namtanfilm Namtanfilm Milklove Viewjune Milklove Viewjune Milklove Namtanfilm

Chương1: "Bóng Mờ"

Căn phòng nhỏ ngập ánh đèn vàng nhạt, rèm cửa được kéo kín , ánh sáng không sao len vào nổi.
Trong góc phòng, cô co người trên ghế, tai đeo headphone nhưng không bật nhạc. Mọi thứ xung quanh đều im lặng, và đó là cách cô thích – hoặc ít nhất là cô "tưởng" mình thích như thế.
Đột nhiên....có tiếng gõ cửa. không mạnh..
Cốc!
Cốc
Cốc...
Chỉ ba tiếng nhẹ nhàng kiên nhẫn.
Lại khiến người bên trong sững người
Không ai biết cô sống ở đây, không bạn bè, không gia đình, không người giao hàng.
Thêm ba tiếng gõ nữa.Vẫn nhịp ấy.
Không còn lựa chọn nào khác, cô tiến về phía cánh cửa...lén hé mắt nhìn qua mắt mèo..
Không có ai !!!
Nhưng trên nền đất trước cửa là một phong thư đen. Không tem, không tên người gửi. Chỉ có một vòng tròn xoáy ngược, như con mắt đang nhìn từ trong ra ngoài được vẽ bằng mực đỏ.
Film
Film
/mở thư/
Bên trong là một tờ giấy cũ, chữ viết tay nghiên nghiên.
"Cô nghĩ mình đang trốn. Nhưng thứ cô sợ… nó chưa bao giờ rời mắt khỏi cô." “Tôi không đến để ép. Tôi đến để cảnh báo.” “Có một nơi, nơi những người như cô có thể học cách khiến nó sợ ngược lại" “Nếu cô đến, cánh cửa sẽ mở. Nếu không… thì cánh cửa đó sẽ đến tìm cô.”
Không kí tên. Không số điện thoại. Chỉ một địa chỉ được viết bằng nét mực nhoè như thể vừa nhỏ máu. *Khu G– nhà số 07 – 03:07 AM
Film
Film
/ngẩn đầu lên/
Trong gương đối diện phòng khách, phản chiếu một thứ gì đó… *đang đứng sau lưng mình* nhưng khi quay lại – chỉ là không khí lạnh buốt. Chiếc đèn bàn bỗng *nhấp nháy*, rồi tắt ngúm. Một giọng nói khe khẽ văng vẳng trong đầu – không rõ nam hay nữ, như vọng lại từ đáy giếng: “Đừng để nó chọn lúc cô yếu đuối nhất mới bước qua cánh cửa.” cô siết chặt phong thư trong tay. Tim đập nhanh.Lần đầu tiên sau nhiều năm, cô *muốn* ra khỏi phòng.

Chương 2 "người tìm lối thoát"

Đêm muộn
Quán rượu vắng tanh chỉ còn lại một bóng người ngồi nơi góc khuất. Cô chống cằm nhìn ra ngoài cửa kính, nơi cơn mưa đang quất vào phố vắng như trút giận. Cô đã say vừa đủ – không quá mơ hồ, nhưng đủ để tạm quên hôm nay là ngày giỗ năm thứ bảy của em gái mình. Vụ mất tích chưa từng được giải thích. Không xác, không dấu vết. Chỉ có một căn phòng lạnh tanh và chiếc đèn bàn nhấp nháy từng hồi, như thể ánh mắt ai đó còn lưu lại. Cô rút trong túi áo ra một viên thuốc nhỏ, đặt lên bàn. Bên cạnh là một đồng xu bạc cũ kỹ – vật duy nhất còn sót lại sau vụ việc. Hai lựa chọn. Một cú nuốt – chấm dứt tất cả. Một đồng xu – tung lên, sống hay chết giao cho số phận.
Người truyền tin
Người truyền tin
Không ngạc nhiên nếu cô chọn viên thuốc
Giọng nói cất lên từ phía sau, trầm và rõ. Không giống say rượu. Không giống đe doạ. Chỉ như một ai đó...biết quá nhiều.
Cô quay lại, ánh mắt nửa khinh thường nửa bực bội.
Người đàn ông lạ mặt ngồi xuống đối diện, không hỏi, không chào.
Người truyền tin
Người truyền tin
/đặt lên bàn một tấm ảnh cũ/
đó là ảnh hiện trường vụ mất tích của em gái cô, thứ chưa từng được công bố.
Người truyền tin
Người truyền tin
Cô có từng nghĩ... Nếu mình chết, cô ấy sẽ biến mất mãi mãi trong bống tối?
Người truyền tin
Người truyền tin
Nhưng nếu cô sống... Chỉ cần một lần, một lần thôi, có thể cô sẽ tìm được sự thật.
Namtan
Namtan
/siết chạt tấm ảnh/
Namtan
Namtan
...
Người truyền tin
Người truyền tin
/rút trong áo ra một phong bì nhỏ, đặt lên bàn/
Người truyền tin
Người truyền tin
Không có lần sau, không ai sẽ mời cô lần thứ hai.
Người truyền tin
Người truyền tin
Cô có thể quay lại với cơn say và viên thuốc. Nhưng nếu đã từng yêu thương ai đó thật lòng…Cô sẽ hiểu, "sự thật không buông tha ai cả".
Người truyền tin
Người truyền tin
/rời đi/
Namtan
Namtan
...
Namtan
Namtan
/mở phong bì ra/
Bên trong là một tấm thẻ lên tàu, ghi điểm đến mờ nhạt...
Namtan
Namtan
Trạm 07 – 01:47 sáng – một chiều. *lẩm bẩm*
Cô không còn nói gì nữa, chỉ nhìn viên thuốc trên bàn và tấm thẻ lên tàu kế bên.
Trong khoảng khắc, " nó rung nhẹ dù không ai chạm vào"
tác giả
tác giả
hehe
tác giả
tác giả
đọc tới chỗ này có ai biết "nó" là gì khum
tác giả
tác giả
Bình luận đê

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play