[Lâm Tường] Tôi Xuyên Không Giúp Nam Phụ Sống Sót!
Chương 1: Khi cuốn sách mở ra thế giới mới
𝙆𝙖𝙧𝙧𝙮🌹
Tôi xin phép viết lại nhé!
Bốn người bạn thân – Nghiêm Hạo Tường, Mã Gia Kỳ, Lưu Diệu Văn và Trương Chân Nguyên – đang tụ họp tại phòng sinh hoạt của biệt thự. Bầu không khí rôm rả, tiếng cười vang lên xen lẫn tiếng nhạc nền từ bộ phim họ vừa xem xong.
Mã Gia Kỳ bĩu môi, đặt cuốn tiểu thuyết dày xuống bàn.
Mã Gia Kỳ
Cuốn này được đấy!
Mã Gia Kỳ
Nam chính vừa tsundere, vừa học giỏi
Mã Gia Kỳ
Nữ chính thì đúng kiểu "trà xanh chính hiệu"
Mã Gia Kỳ
Kịch bản drama học đường, đọc mà tức!
Lưu Diệu Văn cười khẽ sau câu nói của Mã Gia Kỳ.
Lưu Diệu Văn
Cả bọn chúng ta mà xuyên vào truyện này thì chắc vui lắm
Trương Chân Nguyên ngáp dài, lười biếng nói.
Trương Chân Nguyên
Còn tao thì muốn là người ngoài cuộc, làm giàu
Trương Chân Nguyên
Không muốn dính lằng nhằng vào tình cảm.
Nghiêm Hạo Tường cầm lấy cuốn tiểu thuyết, lật vài trang:
Nghiêm Hạo Tường
Trường Đại học Tinh Hoa, lớp Kinh Tế ưu tú, bộ tứ nam chính và nữ chính trà xanh
Nghiêm Hạo Tường
Nghe thôi đã thấy mệt
Đêm hôm ấy, bốn người bạn ngồi đọc cuốn tiểu thuyết kỳ lạ đến tận khuya...Rồi chẳng ai nhận ra, khi đồng hồ điểm 2 giờ sáng, từng ánh sáng mờ ảo lóe lên từ trang sách - như nuốt trọn cả căn phòng.
Nghiêm Hạo Tường choàng tỉnh, đầu nặng như đeo đá. Mắt mở ra, cậu phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng xa hoa, trần cao, rèm dày, nội thất cổ điển, không quen thuộc chút nào.
Nghiêm Hạo Tường
“Đây là đâu…?”
Cửa phòng bật mở, một thiếu niên dáng người cao gầy bước vào, trên tay là cốc sữa ấm. Khuôn mặt mang nét dịu dàng dễ thương, ánh mắt long lanh như cún con.
Chu Chí Hâm
Anh hai! Cuối cùng anh cũng chịu dậy rồi. Em pha sữa cho anh nè!
Nghiêm Hạo Tường sững sờ.
Nghiêm Hạo Tường
Chu…Chí Hâm?
Chu Chí Hâm
Ơ, chứ không phải em là em trai của anh sao?
Chu Chí Hâm nhíu mày rồi bật cười.
Chu Chí Hâm
Anh mơ gì mà nhìn em như thấy quỷ vậy?
Hạo Tường lặng người. Cậu nhớ rất rõ — Chu Chí Hâm là một nhân vật phụ trong cuốn tiểu thuyết tối qua…là em trai của một nhân vật phụ bị nữ chính chèn ép đến trầm cảm.Khoan đã...em trai mình? Vậy mình đang là ai?
Mã Gia Kỳ bật dậy trong một căn phòng ngập nắng. Tường trắng, tủ sách gỗ, máy tính bảng đời mới đặt cạnh đầu giường.
Bên ngoài vang lên tiếng gọi:
Hoàng Sóc
Anh hai! Em làm bánh phô mai cho anh đó! Mau dậy đi!
Cánh cửa bật mở, một cậu nhóc tóc xù, má lúm, nụ cười rạng rỡ chạy vào – Hoàng Sóc.
Hoàng Sóc
Gì kỳ vậy trời? Em là Hoàng Sóc, em trai ruột của anh còn gì!
Gia Kỳ há hốc. Hoàng Sóc là nhân vật phụ siêu dễ thương, từng bị nam chính bắt nạt…Giờ lại thành em mình?
Tại một căn hộ cao tầng hiện đại.
Lưu Diệu Văn mở mắt, bắt gặp ánh nắng hắt qua rèm và mùi trà hoa cúc thoang thoảng.
Một thiếu niên mặc tạp dề bước ra từ bếp, tay cầm khay bánh nướng.
Mục Chỉ Thừa
Anh hai, em có để phần món khoai nướng kiểu Nhật cho anh đấy
Mục Chỉ Thừa
Ăn rồi mình đi học
Mục Chỉ Thừa – dáng vẻ đáng yêu, trong sáng, khí chất như học bá toàn năng.
Lưu Diệu Văn
Khoan đã, em là…Mục Chỉ Thừa?
Mục Chỉ Thừa
Còn ai vào đây nữa? Anh lạ lắm đó nha
Diệu Văn ngã phịch xuống sofa. Cậu đang ở đâu thế này?
Và ở một nơi khác, tại biệt phủ Trương gia.
Trương Chân Nguyên tỉnh dậy bởi tiếng cãi nhau rần rần.
Trương Dịch Nhiên
Trương Hàm Thụy! Trả áo khoác cho em!
Trương Trạch Vũ
Trương Dịch Nhiên! Mới sáng ra đã hét toáng lên! Em có biết anh phải thi tranh luận học bổng hôm nay không?
Trương Hàm Thụy
Anh hai tỉnh chưa vậy?! Mấy người làm ồn quá trời luôn!
Trương Trạch Vũ – khí chất điềm tĩnh, lời nói mang theo áp lực alpha.
Trương Hàm Thụy – lười biếng nhưng học giỏi, gương mặt lạnh lùng.
Trương Dịch Nhiên – nhỏ nhẹ, hoạt bát, gương mặt baby đến muốn cưng.
Dịch Nhiên lao vào ôm tay Trương Chân Nguyên
Trương Dịch Nhiên
Anh hai! Anh Tỉnh rồi!
Chân Nguyên khựng lại...Mình có tận ba đứa em? Và…hình như còn khá hỗn loạn về vai vế.
Bốn người – mỗi người một nơi, mỗi người một thân phận. Bốn căn nhà, bốn gia đình hoàn toàn khác biệt.
Và cùng một sự thật khủng khiếp: họ đã xuyên vào thế giới trong cuốn tiểu thuyết học đường đêm qua.
Chưa hết — nếu đúng như truyện, ngày mai họ sẽ bắt đầu học tại lớp Kinh tế Ưu Tú của Học viện Tinh Hoa, nơi có bộ tứ nam chính bá đạo và…nữ chính trà xanh nổi danh.
𝙆𝙖𝙧𝙧𝙮🌹
Để bù những ngày kh ra chap thì toii sẽ bão chap cho mn nha=))
Chương 2: Va chạm đầu tiên
Bầu trời u ám như báo hiệu một điều gì đó sắp xảy ra.
Nghiêm Hạo Tường bước qua cổng trường Đại học Tinh Hoa với tâm trạng nửa ngỡ ngàng, nửa đề phòng. Cậu vẫn chưa hiểu tại sao bản thân lại tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ, trên tay Nghiêm Hạo Tường là 1 tấm thẻ sinh viên mang tên cậu.
Nhưng thế giới xung quanh thì không phải thế giới quen thuộc nữa.
Nghiêm Hạo Tường
Phiền phức thật đấy...
Đây chính là cuốn tiểu thuyết mà cả nhóm đã đọc vào tối hôm qua trước khi xuyên không - nơi có bốn nam chính khí chất bất phàm và một “nữ chính trà xanh” làm trung tâm.
Nhưng đáng sợ hơn…là cậu không thấy ba người còn lại đâu cả.
Nghiêm Hạo Tường
Không biết tụi nó ở đâu nhỉ?
Ở Mã Gia, Mã Gia Kỳ vừa cài xong khuy áo đồng phục thì nhìn vào gương. Dù đã quen với việc giữ vẻ điềm tĩnh, trong lòng y vẫn có chút nôn nóng. Tách ra thế này, mỗi người một nơi, không biết Diệu Văn, Chân Nguyên và Hạo Tường thế nào.
Mã Gia Kỳ
Không được manh động
Mã Gia Kỳ
Cứ đến lớp trước, có lẽ họ cũng đang tìm cách liên lạc
Trong một dãy phòng học khác, Lưu Diệu Văn đã đến trường từ sớm, bước trên hành lang rộng thênh thang, ánh mắt quét nhanh quanh sân trường. Cậu không nói gì, nhưng trong đầu đang phân tích tình huống:
Lưu Diệu Văn
“Đây là mở đầu cho chương 2 trong truyện, đoạn tất cả nhân vật hội tụ tại lớp Kinh tế ưu tú”
Lưu Diệu Văn
Nếu đúng như cốt truyện...thì mình sẽ sớm gặp tụi nó
Còn Trương Chân Nguyên thì đang chạy bán sống bán chết vì sắp muộn. Dù xuyên không, được sinh ra trong gia đình có tiếng tại Trung Quốc, vẫn có tài xế đưa rước cẩn thận, nhưng bản tính ngủ quên vẫn không thay đổi. Y vừa chạy vừa lẩm bẩm:
Trương Chân Nguyên
Lạy trời cho tui gặp người quen...
Trương Chân Nguyên
Ai cũng được, miễn không phải tiện nữ kia
Lớp Kinh tế ưu tú.
Giảng đường rộng lớn, ghế ngồi theo dãy hình vòng cung
Hạ Tuấn Lâm ngồi hàng đầu, vẻ lạnh lùng toát ra từ từng ánh nhìn. Đinh Trình Hâm chống cằm, ánh mắt như đang nghiền ngẫm cả thế giới. Tống Á Hiên dựa lưng vào ghế, khoanh tay, nụ cười nửa miệng không rời môi. Diêu Cảnh Nguyên trò chuyện với một nhóm bạn, dáng vẻ vô cùng thân thiện.
Giữa bọn họ, nổi bật như một đóa hoa trắng — là Tần Mộng Ninh. Vẻ đẹp nhẹ nhàng, ánh mắt long lanh, nụ cười dịu dàng… tất cả đều khiến người khác vô thức muốn bảo vệ.
Người đầu tiên bước vào là Nghiêm Hạo Tường. Ánh mắt cậu và Hạ Tuấn Lâm chạm nhau — như có tia lửa sượt qua. Không khí trong phòng chợt trầm xuống.
Rồi tiếp theo là Lưu Diệu Văn — bước đi dứt khoát, ánh mắt sắc sảo, vừa nhìn đã khiến Tống Á Hiên nhướng mày.
Ngay sau đó là Mã Gia Kỳ — điềm đạm, cao ráo, khí chất tĩnh lặng như mặt hồ nhưng lại khiến Đinh Trình Hâm khẽ nheo mắt đầy cảnh giác.
Và cuối cùng, vừa thở hồng hộc vừa cười trừ, Trương Chân Nguyên lách vào.
Trương Chân Nguyên
Em xin lỗi cô, em lạc đường...
Tần Mộng Ninh nghiêng đầu nhìn bốn người mới đến. Nụ cười vẫn giữ trên môi, nhưng ánh mắt dừng lại trên Nghiêm Hạo Tường hơi lâu hơn mức cần thiết.
Tần Mộng Ninh
Các bạn là sinh viên chuyển ngành à?
Tần Mộng Ninh
Trông khá nổi bật đấy
Nghiêm Hạo Tường đáp, giọng nhàn nhạt.
Nghiêm Hạo Tường
Cảm ơn, nhưng tôi thích khiêm tốn
Giảng viên gõ thước lên bàn, phá tan không khí căng thẳng.
Giảng viên
Yên lặng! Chúng ta có bốn sinh viên đặc cách chuyển vào lớp hôm nay
Giảng viên
Mong các em giúp đỡ họ
Bốn người bạn âm thầm liếc nhau — không cần nói cũng hiểu: họ đã chạm mặt “bộ tứ nhân vật chính” và “trà xanh trung tâm”. Cơn bão…vừa bắt đầu nổi lên.
Chương 3: Ngứa Mắt Thì Phải Đá
Tiết học bắt đầu trong không khí im lặng đầy căng thẳng. Giảng viên vừa giới thiệu xong thì rời khỏi bục giảng để lấy tài liệu. Cả lớp như vừa được mở khóa — tiếng xì xầm rộ lên, ánh mắt nhao nhao hướng về bốn “người mới”.
Nghiêm Hạo Tường chắp tay sau lưng, lững thững bước xuống dãy ghế như thể đang đi dạo, ánh mắt quét qua từng gương mặt. Đến khi ngang qua Hạ Tuấn Lâm – người đang ngồi băng đầu, vẻ ngoài như tạc tượng băng giá – Hạo Tường khẽ nhếch môi.
Nghiêm Hạo Tường
Ngồi bàn đầu à? // cười nhẹ //
Nghiêm Hạo Tường
Chắc là để thầy giáo dễ điểm danh
Nghiêm Hạo Tường
Biết đâu sau này cần ưu tiên khi…thi lại?
Câu nói vừa rơi xuống, lớp học im bặt. Một vài sinh viên che miệng bật cười.
Hạ Tuấn Lâm nhíu mày, quay sang nhìn Hạo Tường. Ánh mắt lạnh lẽo của hắn va vào sự bình thản khiêu khích trong ánh mắt Hạo Tường – không tránh né, không nể mặt. Không khí như muốn đông lại
Ở một bên khác, Mã Gia Kỳ vừa bước vào khu trung tâm lớp thì bất ngờ dừng lại. Trước mặt cậu là cảnh Đinh Trình Hâm đang cúi người đưa chai nước cho Tần Mộng Ninh, tay còn nhẹ nhàng phủi hạt bụi tưởng tượng trên vai cô nàng.
Gia Kỳ đứng nhìn một giây…rồi cau mày, đưa tay lên miệng giả bộ buồn nôn.
Mã Gia Kỳ
Xin lỗi, tôi bị dị ứng với mấy màn ân cần kịch cỡm
Tiếng “khụ” nổ ra từ vài sinh viên xung quanh. Đinh Trình Hâm vẫn điềm tĩnh, nhưng ánh mắt liếc sang Gia Kỳ rõ ràng đã lạnh hơn vài độ.
Tần Mộng Ninh quay đầu lại, cố nở nụ cười hòa nhã
Tần Mộng Ninh
Cậu là…Mã Gia Kỳ đúng không?
Tần Mộng Ninh
Cậu hơi nhạy cảm quá rồi thì phải?
Mã Gia Kỳ đáp, môi cong lên
Mã Gia Kỳ
Tôi chỉ phản ứng với sự giả tạo thôi
Không khí bắt đầu nóng lên như sắp có bão.
Trong khi đó, Lưu Diệu Văn lại điềm nhiên như chẳng liên quan. Cậu tìm một chỗ gần Tống Á Hiên — dù biết rõ hắn là một trong bốn “cực phẩm” của cuốn tiểu thuyết. Á Hiên nheo mắt, hơi nghiêng người sang:
Tống Á Hiên
Cậu chọn đúng người rồi đấy, ngồi cạnh tôi là đặc quyền—
Tiếng sách đặt xuống bàn cắt ngang lời Tống Á Hiên. Diệu Văn mở sách, chẳng thèm liếc sang.
Lưu Diệu Văn
Suỵt, bắt đầu học rồi
Tống Á Hiên bị ngắt lời, cười khan. Lần đầu tiên có người dám lơ hắn như vậy – mà lại còn đẹp trai ngang cơ, khí chất không thua kém.
Tống Á Hiên
Thú vị // cười khẽ //
Cuối cùng, Trương Chân Nguyên sau khi được giảng viên chỉ định thì rảo bước về phía cuối lớp. Nhìn quanh — thấy Diêu Cảnh Nguyên đang ngồi một dãy giữa, bị bao quanh bởi đám fan girl, y lập tức quay đi.
Trương Chân Nguyên
Không, lạy trời tránh xa cái mớ hào quang phiền phức đó ra…
Chân Nguyên chọn một chỗ sát cửa sổ, xa hẳn nhóm nam chính, tay chống cằm, mắt nhìn ra trời xanh, thở phào nhẹ nhõm.
Trương Chân Nguyên
Bình yên rồi
Y không biết rằng Diêu Cảnh Nguyên đang lặng lẽ nhìn về phía ấy, nụ cười mờ nhạt thoáng qua môi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play