【Two Time X Azure】。Tôi Yêu Cậu..Vì Đây Là Sự Thật。_[Forsaken]_
。【quá khứ】。
// bầu trời thật xanh như nước biển trong xanh không bị nhưng rong biển xấu xí bám vào , màu xanh nhẹ của bầu trời tựa như viên pha lê xanh dương nhẹ khiến ta thư thái, những đám mây nhẹ nhàng di chuyển chậm rãi, thật chậm để tận hưởng ánh dương sáng của mặt trời chiếu vào thảm cỏ xanh thơm mùi của nước mưa động lại //
// mùi nước mưa mát mát và thật dịu như làn nước biển xanh nhẹ, những giọt nước mưa động lại trên những tán lá xanh trên thân cây, ẩm ướt của mặt đất ..những con côn trùng, những con động vật nhỏ dần lộ ra sau cơn mưa kia, những chú chim cũng bắt đầu dần lộ diện, những chiếc lông vũ sảy cánh thật dài trên bầu trời //
// những bông hoa toả ra dưới những giọt nước mưa động lại trên cánh hoa sắc màu, mùi hương vừa dịu nhẹ cũng thật quyến rũ người, những cũng có những cành cây rơi xuống, những càng cây không chịu được những cơn mưa to lớn, chúng có khánh cự với giọt nước mạnh mẽ rơi vào người //
// nhưng những phản kháng không thể lâu khiến những cành cây ấy từ bỏ mà phải chịu cảnh rời cái cây mà mình đã được mọc ra từ đấy.., tiếng cười vang lên trong khu rừng ấy.. chúng cười thật ngây ngô và hồn nhiên.....khác xa với nơi chúng ở, một khu rừng tối với làn sương nhẹ sau cơn mưa //
<Bí ẩn>
1: nè nè cậu nhìn đi, những bông hoa này rất đẹp đúng không, và mùi hương cũng rất thơm phải không! // ??? Đưa những bông hoa trên tay, cười tươi nhìn người bạn trước mặt mình , sự hạnh phúc hiện rõ trên khuông mặt ??? //
<Bí ẩn>
2: two time à, đất còn ẩm lắm đấy, mà còn sau cơn mưa nữa , nhưng hoa trên tay cậu cũng đẹp lắm đấy // ??? 2 mỉm cười nhẹ nhìn two time đang dơ những bông hoa trước mặt mình, đầu nhìn xuống mũ vì thế cũng theo như đầu, mũ che đi đôi mắt ??? 2 khiến ??? 2 vừa bí ẩn nhưng cũng có chút gì đấy có sức hấp dẫn lạ thường //
Two time
Tớ biết mà azure, nhưng cậu cũng sẽ không chê khi tớ ôm cậu đúng không // cậu cười khúc khích rồi đứng dậy, những bùn đất bám lên ống quần ..nhìn chúng thật bẩn, tay cầm vòng hoa đặt nhẹ lên đầu em //
Azure
Hừm.. nó sẽ không phải sự thật đâu đừng ảo tưởng thế two time.. // em bực mình khi nghe câu nói của cậu, nhưng cũng không cản việc cậu để những bông hoa sặc sỡ trên mũ mình //
// dễ thương nhỉ?.., hai bạn nhỏ ấy thật đáng yêu nhỉ?, sự vui tươi và hồn nhiên trong khu rừng tối tăm và u ám ấy, nhưng nó có tồn tại được lâu không?..hay nó chỉ có thể xuất hiện trong một sự ngắn ngủi hay?..mãi mãi ,nhưng nó cũng sẽ có câu trả lời thông qua thời gian.. tuỳ thuộc vào nó dài hay ngắn ngủi //
// thời gian cứ trôi qua trôi qua, bầu trời cứ sáng rồi lại tối, như một vòng tuần lập, một thứ như được lắp sẵn..cậu vì thế mà..thứ tình cảm kia cứ sôi nổi lên khi gặp em.., mặt cậu sẽ thoáng rất đỏ khi gặp mặt hoặc thấy em cười, những cử chỉ nhẹ nhàng và dịu dàng của em khiến thứ tình cảm ấy được nuôi lớn bằng nó //
// thứ tình cảm ấy vốn nên được đặt ở nơi khác..một hoàn cảnh khác, sự khắc nghiệp của giáo phái và mệnh lệnh không thể gỡ bỏ khiến cậu phải trôn vùi nó.., trôn cái thứ tình cảm “ ghê tởm “ ấy đi , chỉ đành thể hiện qua một nụ cười, ánh mắt say đắm nhìn em..., ánh mắt của kẻ si tình //
// một thứ tình cảm đơn phương dành cho em..., dành cho một mùa thu dịu dàng tựa như em vậy, đáng quý đúng không?.. nhưng rồi.., lại chính cậu dã dập tắt đi thứ dịu dành duy nhất đối với cậu.., dập tắt đi sự ấm áp và ân cần, bởi mệnh lệnh của giáo phái ấy..giáp phái tin vào sự sống thứ hai mà cậu và em tham gia?..//
// cậu không biết đã vào như nào và gặp em như nào, những kí ức ấy như một hố sâu lớn như cản chở cậu không thể lắp ghép lại với nhau, nhưng giờ đây nó lại là thứ cậu không dám.., cậu sợ rằng nó là nỗi ám ảnh như bây giờ, nó là một ám ảnh nữa rồi //
Two time
Azure..tôi..tôi hức..tôi xin lỗi..hức tôi..tôi xin lỗi cậu..hức hứa, tạ..tại sao..tại sao tôi lại làm thế..hức..hức tôi xin lỗi cậu..hức azure à.. // cậu cầm chặt lấy con dao găm mà giáo phái đưa cho, nước mắt cứ rơi lên khuôn mặt sớm tái nhợt của em //
// tiếng khóc nứt nở trong không gian yên tĩnh, khu rừng tối với sự im lặng ngoài những tiếng khóc của cậu..nỗi buồn xâm chiếm cả cơ thể cậu, người run rẩy, tay bỏ thanh dao găm mà lấy tay bịp lại vết thương sâu vẫn đang chảy máu, máu vương lên màu cỏ xanh giờ đã bị máu bao phủ, màu tanh của máu thoang thoảng trong khu rừng , nhưng cậu không quan tâm //
Two time
Người tớ yêu chết rồi..hức..hức..lại..lại còn chính..hức chính tay tớ giết..hức.. // nước mắt cứ rơi..ánh mắt bị làn nước che đi..thật mờ đi hình ảnh người cậu yêu.. //
// cậu không biết bản thân đã làm gì..đã không biết làm gì với xác của em, khi tỉng lại lần nữa cậu đã ở giữa giáo phái, nhìn từng khuôn mặt..có vô cảm..có thờ ơ, có cả khuôn mặt giả tạo..cái khuôn mặt cậu đã từng dùng để che đậy cái thứ tình cảm “ghê tởm” ấy, cậu ghét cái giáo phái này //
// nhớ mơ hồ rằng..cậu đã từng..say đắm vào nó..đã từng tin tưởng nó đến cỡ nào.., nhưng tại sao giờ lại ..ghét bỏ nó vậy.. ghét đến tận xương tận tuỷ sống của bản thân, cậu muốn tiêu huỷ cái giáo phái ngu dốt này.., giáo phái này..tại nó mà khiến cậu đã ra tay với người cậu yêu nhất...tại nó //
。【chap1: forsaken】。
// một thành phố?..không., nó là một mảnh đất bị bỏ rơi.., ánh sáng và hơi ấm của mặt trời gần như không tồn tại, chỉ có nhưng làn sương mờ của hơi nước lạnh bốc lên.., khí lạnh cứ lùa vào khu rừng tối ấy, lá cây như bị chúng làm đông băng mà cứng ngắc //
// có phải thật âm u đúng không?, thật đáng sợ đúng không?...nhưng nó sẽ còn đáng sợ hơn khi nơi ấy bốc lên mùi..mùi của máu, máu vưng lên cả khu vực, chỗ nào cũng phải có một vết máu..vết máu lớn hay nhỏ đều có , những vết máu đỏ tươi rồi dần dần chuyển sang màu thật sẫm //
Shedletsky
f*ck!..nó thật sự đau đấu!, cậu không thể nào nhẹ tay được sao! // anh<shedl> kêu lên tiếng to kèm theo âm thanh chửi bậy, vết thương lớn ở phần lưng được băng bó với mùi thuốc nồng khiến anh khó chịu //
Builderman
Ôi trời, tôi biết rồi , anh than nhiều quá đây shedlet!, chịu đau chút được không vậy, vết thương đã ngay cạnh cái cánh còn thêm sâu nữa chứ ! // y nhíu mày khó chịu khi nghe lời than vãn của anh, tay cầm cuộn băng cố gắng nhẹ nhàng và quấn kín để vết thương lẫn máu không thể chảy thêm ra //
Guest 1337
Gamblinh xui đấy.., còn bị nổ nữa chứ, lần sao cố mà kiểm tra cho kĩ đi, tên ngốc, lúc nào sắp bắn đều khiến mọi người lúc vui lúc..thôi bỏ đi // băng bó phần bị bỏng của chance, giọng nói trầm nhẹ và nhắc nhở, ánh mắt tập trung với vết thương đang băng //
Chance
Aha biết rồi biết rồi, cậu không cần lo, thật ra lúc ấy tưởng bắn được rồi ai ngờ lại nổ chứ, súng cũng phải có lúc may lúc không chứ // chance cười bất mãn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào guest ,nó có thể chứa một tình cảm?..tình cảm gì đấy mà gần như guest không nhận ra.., hay còn khônh để ý tới //
Elliot
Này ăn đi, thật phiền phức khi anh xuất ngày bị thương đây!, thật là vụng về mà mỗi lần bị thương đều lớn! Đùa chắc // elliot nén pizza lên tay 007n7 mà không khỏi cằn nhằn, sự khó chịu khó hiểu khi gặp 007n7 cứ bùng lên trong elliot khiến tâm trạng cứ bất thường //
007n7
À ờm..tôi cảm ơn cậu nhé..elliot * lại làm phiền cậu ta rồi.., chắc sẽ ghét mình thêm mất....dù muốn làm hoà thì cậu ta luôn tỏ ra khó chịu và tránh né thế thì khó khăn thật..* // ánh mắt nhìn lên pizza mà elliot đưa cho, sự khó chịu của elliot ..007n7 cũng cảm nhận được nhưng cũng chỉ biết nhẫn nhịn.., đúng thật vì 007n7 thấy mình cũng thấy mình bị vậy là xứng đáng //
Elliot
Mà này, cậu thấy thằng two time đâu không?, nãy nó cũng bị thương đấy? Mà giờ vẫn chả thấy cái mặt nó đâu? // elliot quay sang hỏi, dù vẻ mặt nhìn không rõ cũng thấy sự khó chịu dành cho 007n7 //
007n7
Tôi không biết nữa.. noob cậu có thấy two time đâu không? // 007n7 lắc đầu rồi quay sang chỗ nood đang chật vật băng bó vết thương liền hỏi, thấy noob khó khăn nên cũng giúp băng bó //
Noob
Hả ..hả..em..em không thấy, lúc về đã không thấy cậu ta ở đâu rồi.. // noob lắp bắp nói, khi thấy 007n7 giúp mình mà bối rối không biết nên làm gì //
Elliot
Nè, ăn pizza mà hồi vết thương đỡ đi, để tôi đi tìm two time vậy // elliot đưa noob một miếng pizza rồi quay đi mà không nhìn lại //
// về phía two time, cậu ta đang trên tầng hai nhìn về phía trăng kia.., toả sáng màu xanh lam nhạt của nó như nỗi buồn chất chứa bên trong cậu..một nỗi buồn không thể giải toả ở bất cứ đâu.., bất cứ thứ gì đều không thể khiến nó biến mất.., giống như nỗi buồn ấy được cất sâu vào một két sắt khó mở //
// mắt cậu nhìn vào ánh trăng, ánh mắt đen láy nhìn nó, ánh trănh phản chiếu trên mắt cậu.., bầu trời này không sao.., nhìn mặt trăng chỉ có một mình trên bầu trời kia thật cô đơn nhỉ?, cùng với làn gió này nữa,..chắc nó đang phải vật lộn với những cơn buồn bã và hố sâu của sự buồn bã chăng ?//
// cơ thể băng bó vài phần và khá sơ sài của two time, những vết thương chưa được băng bó kĩ bị làn gió nhẹ thổi qua khiến cậu không nhịn được mà cơ thể run lên theo bản năng, dù thế câu vẫn nhìn chằm chằm lấy ánh trăng...,khó hiểu nhỉ?, đáng ra cậu nên ở bên trong với sự ấm áp củ lửa và mùi hương gỗ nhẹ //
// còn giờ lại ra ngoài với trời đêm lạnh lẽo và u án như này?... khó hiểu thật, cậu cũng không biết vì sao mình lại có thói quen nhìn này cả, nhưng nó đã bắt đầu vào khi nào?, và có lẽ đã có một sự kiện gì đấy mà cậu không nhớ đã khiến cậu đã có thói quen như này? //
Two time
Hửm?... elliot sao?, cậu ra đây làm gì? // nghe thấy tiếng gọi mình, cậu không quay lại cũng biết là elliot vì chât giọng có phần cọc cằn của elliot khá đặc trưng? //
Elliot
Trời thì lạnh mà ra đây hóng mát? Hay muốn bị cảm cúm đây?, băng còn không kĩ nữa, ăn tạm đi rồi vào trong tôi băng cho // tay vương lên miếng pizza trước mặt cậu, lông mày kẽ nhíu lại, cơ thể run nhẹ theo cơn gió lạnh của màn đêm vô tận //
Two time
À..cảm ơn cậu elliot.., cậu cứ vào trước đi, tôi sẽ theo sau // lúc này cậu mới khẽ quay sang chỗ elliot đứng, nụ cười vô hồn và có chút quái dị thường ngày vẫn như thường ngày mà không có chút thay đổi?..nhưng có thật là không thay đổi không ?//
Elliot
Tck, tuỳ cậu, nhưng nhớ vào đấy, vết thương bị nhiễm trùng thì rắc rối lắm đấy , trời cũng lạnh, nhớ vào nhanh // nghe thấy lời two time nói cũng bất đắc dĩ nghe, dù có khuyên hay gì đấy đều vô dụng, elliot chỉ đành mặc kệ mà vào trong căn cabin ấm cúng ấy //
Two time
Khó hiểu thật..từ lúc nào mình thích ngắn trăng vậy nhỉ?..không nhớ nổi nữa.., thôi đành vào vậy // cậu không ngắm trăng nữa, quay lại đứng trước cửa ban công, cậu vẫn không nhịn được mà nhìn trăng lần cuối rồi đi luôn //
<Bí ẩn>
2: two time này, này trăng đẹp nhỉ?, còn là trăng tròn sáng nữa!, đẹp đúng không ? // khuôn mặt vui vẻ nhìn lên ánh trăng trước mắt, màu xanh lam nhẹ toả sánh cho cây cỏ và..???2 thật đẹp //
Two time
..um đẹp lắm..* nhưng..cậu đẹp hơn ấy, như thiên sứ luôn * // cậu gật gù nghe ??2 nhưng ánh mắt vẫn nhìn ???2 đang ngắm trăng, ánh mắt đen láy ấy chỉ có một hình bóng..hìng bóng của người cậu yêu nhất //
。【chap2: là cậu?】。
// mở mắt thấy những cột gỗ thăng bằng, xung quanh đen thui với thứ u ám và nguy hiểm luôn hiện huyễn trong không gian đen không lấy một ánh sáng này.., nhưng những chậu nước lại toả ra thứ ánh sáng xanh lam nhè nhẹ bên dưới lớp cỏ dại ,nhưng nó lại khiến lòng dâng lên nỗi sợ hãi khó hiểu? //
// mọi người tập hợp đủ trên một toà thành đá cao, như một toà lâu đài nhỏ được xây dựng, dù không kiên cố hay đẹp mắt, nó vẫn là thứ an toàn và dễ dàng trốn thoát với những lần chạm chán sinh tử đẫm máu của thử thách với mạnh le lỏi trong không gian vô tận //
Shedletsky
Đủ mọi người chưa?, hãy cố gắng thủ trên này, nó là thứ thủ cố định nhất rồi đấy // ánh mắt liếc xuống, dò xét như thể sẽ có thứ nguy hiểm ở quanh quẩn đây lao ra tấn công dữ dội và mọi người trên đây, cánh tay cầm chặt thanh kiếm với sự căng thẳng hiện lên rõ //
Guest 1337
Hầu như đã đủ, taph hãy tạo ra bẫy ở phía thang bộ kia, và đặt bom choáng bên dưới nhé, khi killer đến mà dẫn phải thì còn có cơ hội chạy thoát // guest nhìn taph rồi nói lên, cánh tay chỉ về phía thang bên kia, đấu với killer nào cũng phải đảm bảo an toàn nhất định, không được coi thường bất kì một killer nào //
Taph
👌👇❓ // nghe guest nói vậy cũng gật đầu ,chỉ tay về phíat đầu thang mà ngước lên với cử chỉ tay //
Guest 1337
Ừm đúng rồi, đặt bom choáng ở đấy, còn cuối thang hãy đặt chỉ nhé taph // thấy cử chỉ tay của taph mà nói đủ lớn để nghe //
Chance
Killer lần này là ai?, tò mò quá nhỉ? C00lkidd?, 1x hay doe nhỉ // tay liên tục tung lên đồng xu, nhìn cây súng chưa có đạn mà ngán ngẩm, vận may hay xui xẻo của cây súng đều nhờ vào động xu này.., vừa phải canh killer, vừa sợ rằng súng sẽ cho một kết quả xấu //
Builderman
Nói thế thì tên nào chả mạnh chứ, đề phòng hết đi, thà thừa còn hơn thiếu // tay cầm dụng cụ mà xây lên một máy đạn gây chậm và sát thương nhẹ lên killer, vừa lúc tiếp lời của chance //
Dusekkai
Two time đâu?, cậu ta đi đâu mất rồi, không lên đây sao? // dusekkai cần cây gậy phép , quan sát thấy thiếu thiếu liền hỏi, dù thế vẫn cảnh giác với mọi thứ //
Elliot
Chả biết, cậu ta cứ đi lẻ vậy đấy, có mạng thứ hai mà nên không sợ là lẽ đương nhiên, với cả tính cậu ta lạ lắm..nhìn rợn cả người // elliot lên tiếng với đứng cạnh là 007n7, điệu giọng vẫn có chút giận dữ khi cậu vẫn đi lẻ và khi về đều là vết thương nặng ,vừa khiến elliot bận bịu với vết thương, vừa phải làm pizza chữa thương cho mọi người //
007n7
Nói vậy nhưng cậu ta đã có cũ khí phòng thân rồi, ít nhất vẫn còn dữ lại mạng.. // 007n7 dè dặt lên tiếng, giọng nói nhỏ nhưng không thể che dấu với không gian yên tĩnh của màn đêm này //
Noob
..* cầu mong cậu ấy ổn..* // nood nhìn về phía bóng tối đen kia mà thầm cầu nguyện cho cậu, ánh mắt lo lắng khi nghĩ đến cảnh mọi người đều bị thương..và người nặng nhất luôn là cậu //
// cậu ngồi trên tảng đá mà ngắm lấy trăng sáng khi vào nhiệm vụ đẫm máu này,không gian tĩnh mịch và im lặng ..chỉ có tiếng gió lạnh kêu nhẹ trên không gian..vừa cô đơn vừa có cảm giác kì lạ.., cảm giác như khi như vậy..sẽ thiếu đi một thứ mà cậu không thể nhận ra //
Two time
* kí ức cứ mờ hồ thế này..thì làm sao mình có thể nhớ được chứ, khó chịu thật.., không gian này..thật cảm giác thiếu thốn một thứ gì đấy quan trọng với mình lắm..* // ánh mắt vô hồn nhìn lên trăng sáng kia, cảm giác buồn rầu lại trỗi dậy khó hiểu.., nó thật kì lạ? Có lẽ vậy //
Two time
! Ai vậy!...shedletsky cậu làm sao vậy // nghe thấy tiếng ồn không xa, cơ thể bật xuống khỏi tảng đá mà chạy nhanh về phía tiếng ồn lớn kia, khi đến cảnh tượng trước mắt khiến cậu đơ lại..anh<shedl> với cơ thể chi chít vết thương với thanh kiếm gẫy khiến cậu có phần sượng đứng lại //
Shedletsky
!..two time..đi nhanh đi! Killer..đến rồi- // nói xong thì liền bị một vật thể lạ bóp nát lấy phần đầu //
// máu và phần não vương vãi khắp cỏ xanh, mùi máu hăng hăng khiến cậu bầ giác bịp mũi lại..killer!..là killer ,chết tiệt cậu đã lơ là mà khiến đồng đội cậu gặp nạn rồi!, cậu lao đi như phả điên, cố gắng tìm lấy một người sống sót cuối cùng.., cảm giác sợ hãi trỗi dậy...cậu sợ họ bị thương rồi..chết, dù biết sẽ được chữa trị ở căn cabin kia..nhưng cảm giác đau đớn không biến mất //
Guest 1337
Tck! Chance sao rồi // đỡ những xúc tua đang tấn công lấy mọi người //
Chance
Đạn không ra! Đùa chắc!, súng này sao vậy! // liên tục tung lên đồng xu trong tay, mồ hôi bắt đầu chảy ra ,sự căng thẳng khiến tay chance đổ mồ hôi nhẹ trên tay //
Elliot
Taph! Ăn pizza đi!, builderman cậu xây cái máy chữa trị đi! Nhanh lên ai ai cũng bị thương cả rồi // tay cầm lấy miếng pizza, cơ thể có vài vết xước và có vài nơi chảy máy nhẹ //
Builderman
Tôi biết rồi! // cố gắng xây máy chữa trị nhanh nhất có thể //
Two time
Ê! Tên killer kia, bên này này, có giỏi thì giết được tao đi! Đồ thất bại! // cậu nói to về phía kia rồi quay lại chạy, tay cầm chặt lấy cây dao găm trên tay //
<Bí ẩn>
?:!* giọng này..là mày..two time * // quay người lại rồi đuổi cậu //
Guest 1337
Hửm!..bỏ chạy rồi?
Chance
Không..nó đang đuổi theo two time đấy!
Noob
V-vậy cậu ta sẽ gặp nguy hiểm mất!, p-phải làm sao // hoảng hốt nói, vẻ mặt lo lắng kèm sợ hãi nhìn về phía cậu và killer chạy //
007n7
Cậu ta cũng không yếu đâu..noob ,cậu ấy có thể làm được..
Two time
Tck..đường cụt rồi, đùa chắc // bực tức nói //
<Bí ẩn>
?:..two time..đúng là mày rồi, thằng chó! Trả mạng cho tao! // giận dữ lao lên nắm lấy cổ cậu ép chặt vào tường, xúc tua đằng sau đâm mạnh vào hai chân cậu ss
Two time
Ặc- mà..a..azure* là..là cậu ta,..cậu còn sống!? * // cơn đau truyền tới , nhưng đã hết sức hét lên, ánh mắt hé mở nhìn người trước mặt.., đồng tử co giãn ra, cơ thể run nhẹ..không phải sợ hãi..hay đau đớn..là xúc động? Và ngạc nhiên //
Azure<hiện tại>
Ha..vẫn nhớ tao à!, vậy còn nhớ đến lúc mày cướp lấy mạnh tao không thằng l*n // tay ép chặt cổ cậu vào từng đá //
Download MangaToon APP on App Store and Google Play