[ Choker ] Em Lớn Rồi!
Chap 0: Trailer
cừu đưa tin
Lại là tui đaayy
Faker 15 tuổi, sau hơn hai năm sống một mình, từng ngày trôi qua như một chuỗi thử thách không hồi kết. Căn nhà nhỏ của cậu nằm khuất sau những con phố ồn ào, ánh sáng hiếm hoi len lỏi qua khung cửa sổ cũ kỹ, phủ lên nền gạch lạnh lẽo. Không có bàn tay nào chăm sóc, không có tiếng cười trẻ thơ, chỉ có sự im lặng và cô đơn bao trùm lấy cậu.
Ngày nào cũng vậy, Faker dậy từ lúc mặt trời còn chưa kịp thức, tự lo bữa sáng bằng những món ăn đơn giản. Cậu đi học trong bộ đồng phục nhăn nhúm, đôi giày đã mòn đế, còn tóc thì luôn rối bù vì thiếu thời gian chăm sóc. Mỗi bước chân trên đường về nhà, Faker đều mang theo một nỗi lo không tên – liệu hôm nay có đủ tiền để trả hóa đơn điện nước? Liệu bữa tối có đủ no?
Áp lực học tập, công việc bán thời gian sau giờ học, cùng với việc tự mình lo liệu mọi thứ khiến cậu dần chai sạn. Đôi mắt đen sâu ấy không còn lấp lánh như trước, thay vào đó là vẻ mệt mỏi, đôi khi có chút hoang mang.
Có những đêm Faker nằm trên chiếc giường cũ kỹ, nhìn lên trần nhà, nhớ về ba mẹ, về những ngày hạnh phúc đã qua.
Giữa dòng người vội vã, cậu bất chợt nhìn thấy một ánh sáng nhỏ le lói — đó là một cậu bé khoảng năm tuổi, ướt sũng dưới cơn mưa, người run rẩy, đôi mắt ngơ ngác đầy sợ hãi. Bé đứng đó, chẳng ai bên cạnh, dường như đã bị bỏ lại giữa phố xá rộng lớn.
Duyên phận của cậu và cạu bé ấy cũng bắt đầu chớm nở.
Chovy
Để em lo cho anh nhé
Chap 1: Nhận nuôi
Cậu bước nhanh tới bên cậu bé, giọng nói trầm ấm.
Faker
Sao lại đứng một mình dưới mưa thế này?
Cậu bé nhìn lên, đôi mắt to tròn long lanh, yếu ớt đáp lại.
Chovy
Cháu… cháu không có nhà…
Chovy
...Cháu....cháu bị lạc...
Trái tim Faker chùng lại. Dù bản thân còn rất trẻ, nhưng cậu biết mình không thể bỏ bé ấy lại đây.
Cậu cởi áo khoác đang mặc, nhẹ nhàng khoác lên vai bé.
Faker
Đi về nhà với anh nhé
Bé trai im lặng một lúc, rồi gật đầu. Từ khoảnh khắc ấy, một mối dây gắn bó vô hình được tạo nên.
Anh đưa bé về căn nhà nhỏ của mình, căn cũ méo xệ, còn có hơi chật chội.
Đun nước, nấu cho bé gói mì cuối cùng còn sót lại...
Faker
Chắc là đói lắm phải không?
Bé đưa mắt nhìn quanh, rồi lại nhìn anh.
Chovy
// Anh ấy cười đẹp quá //
Rồi nhẹ nhàng đỡ lấy bát mì, ăn ngấu nghiến.
Faker nhìn bé Chovy nhỏ bé đang run rẩy bên cạnh mình. Cậu đã quyết định đưa bé đến trại trẻ mồ côi — nơi mà ít nhất bé sẽ có cuộc sống đầy đủ hơn.
Faker
Chovy, anh sẽ đưa em đến trại trẻ mồ côi, nơi đó sẽ có người chăm sóc em tốt hơn, em sẽ không phải lo lắng gì nữa
Nhưng bé Chovy đột nhiên nắm chặt tay anh, giọng nói nhỏ bé nhưng đầy quyết tâm.
Chovy
Em không muốn đi đâu hết
Faker hơi ngạc nhiên, giọng cậu trở nên nhẹ nhàng hơn.
Faker
Sao em không muốn đi?
Faker
Ở đó em sẽ có nhiều bạn, có người lo cho em...
Chovy
Em chỉ muốn ở với anh thôi
Chovy ngước lên nhìn anh, mắt long lanh nước.
Chovy
Anh cho em ở cùng có được không?
Faker im lặng một lúc, cảm giác khó nói thành lời tràn về trong tim.
Faker
Anh không biết anh có thể chăm sóc cho em tốt đến đâu...
Faker mỉm cười, lòng dịu lại.
Faker
Vậy thì, chúng ta sẽ cùng nhau bước tiếp, được không?
Chovy ôm chặt lấy anh, dường như bỏ ra anh sẽ bỏ cậu đi mất vậy.
Faker từng nghĩ rằng việc đưa Chovy về nhà chỉ là một hành động đơn giản — giúp đỡ một đứa trẻ bị bỏ rơi, cho bé một mái ấm tạm thời. Nhưng thực tế nhanh chóng khiến cậu nhận ra mình đã đánh giá quá thấp trách nhiệm nặng nề phía trước.
Chap 2: Sách, vở
Cuộc sống của Faker còn chưa ổn định. Cậu vẫn đang cố gắng xoay xở với những khoản tiền ít ỏi, vẫn phải lo học hành và làm thêm để tự trang trải. Giờ đây, bên cạnh những khó khăn ấy, còn là trách nhiệm phải lo cho một đứa trẻ mới năm tuổi, chưa biết gì ngoài sự ngây thơ và phụ thuộc hoàn toàn vào người lớn.
Chovy
Anh khó chịu ở đâu ạ?
Faker
Chovy đã thay xong đồ chưa?
Cậu cuối mặt, cọ cọ 2 tay.
Chovy
Vẫn chưa biết tên anh
Chovy
Mình thay đồ đi đâu ạ?
Faker
Mua đồ, chuẩn bị cho em đi học lớp 1
Nghe thế, cậu đứng như trời trồng, nước mắt lã chã.
Faker
Không phải, là đi học
Faker
Sáng em đi học, chiều sẽ đón em về nhà
Nghe thế cậu mới ngừng khóc, sụt sùi.
Faker cười, nắm tay cậu dẫn đi.
Faker dẫn Chovy đi mua sách vở chuẩn bị cho năm học mới, cả hai bước vào một cửa hàng nhỏ, ánh sáng vàng ấm áp soi rõ lên gương mặt bé nhỏ còn ngơ ngác.
Faker cầm lên một quyển vở, hỏi nhẹ nhàng.
Faker
Chovy, em thích quyển vở nào?
Faker
Anh mua cho em quyển đẹp nhất nhé
Chovy nhìn quanh quất, rồi lắc đầu.
Chovy
Sao không có quyển vở nào có hình anh
Faker
Anh không nổi tiếng tới mức được in lên đó
Chovy
Sau này lớn, em sẽ in ảnh anh lên bìa vở
Anh cười ôn nhu, xoa đầu cậu.
Chovy
Em không biết chọn đâu... Anh chọn đi..
Faker
Không được đâu. Em phải biết tự chọn chứ
Faker
Đấy, cái này có hình con gấu dễ thương, cái kia có siêu nhân, em thích con nào?
Faker
Được rồi, siêu nhân nhé
Faker
Anh cũng sẽ giúp em học tốt, để một ngày nào đó em có thể trở thành siêu nhân thật
Chovy nghiêng đầu nhìn anh, giọng nhỏ nhẹ.
Chovy
Anh, anh làm nhiều thế
Faker thở dài, vuốt tóc cậu.
Chovy ôm chầm lấy tay anh.
Chovy
Em sẽ ngoan, không làm anh mệt nữa
Faker
Ừm, anh tin Chovy mà
Download MangaToon APP on App Store and Google Play