Cưng Ơi, Về Nhà Với Anh. #RhyCap
#1
trên con phố quen thuộc như mọi ngày..
Nguyễn Quang Anh – là một gã đàn ông luôn luôn nghiêm túc trong công việc, với vẻ bề ngoài cáo ráo cùng nét đẹp như tạc tượng
biết bao cô gái muốn theo đuổi hắn? nhưng hắn không ưng
nói thẳng ra là không có hứng thú
hắn thường xuyên lui tới những quán bar nổi tiếng trong giới
Quang Anh.
/nói với tài xế riêng./
chiếc xe từ từ dừng lại và tắp vào lề đường, người tài xế có phần khó hiểu lên tiếng
Thiên Nam. (tài xế riêng)
/nhìn hắn bước khỏi xe./
Thiên Nam. (tài xế riêng)
có chuyện gì sao cậu chủ?
Quang Anh.
đừng hỏi nhiều, đợi tao chút
Thiên Nam. (tài xế riêng)
/gật đầu./
Thiên Nam không biết hắn sẽ làm gì, đi đâu nên chỉ đành ngồi trong xe và đưa mắt quan sát
hắn bước vội vào con hẻm gần đó, may là nó vẫn có ánh sáng chiếu vào
à...biết sao hắn lại vội vàng vào đây không??
Quang Anh.
sao không đến thẳng nhà tao, mà lại ngồi đây
Đức Duy.
/nắm vạt áo hắn./
Đức Duy.
chú ơi, chú chơi với Duy nha?
trong bóng túi mờ ảo vàng nhạt của đèn đường, ánh mắt em lại long lanh ứa nước
làm sao hắn chịu nổi chứ..?
có mười Quang Anh cũng chịu thua
Quang Anh.
đứng dậy, chú bế em
bé Duy nghe theo lời hắn nói, đứng lên và sà vào lòng ngực rắn chắc
hắn cũng chiều người đẹp, một tay bê hẳn em lên như ẳm em bé
Đức Duy.
em muốn thơm thơm chú
Đức Duy.
chú cho em thơm thơmm..
em chu chu môi xinh, mắt chớp chớp nhìn hắn
nhưng hắn né không cho, mặt nhởn nhơ nhìn em rơm rớm nước mắt
Đức Duy.
ưm...không cho ạ..?
Đức Duy.
v-vậy hông thơm nữa..chú ôm em..
mụt tiêu đòi chú hôn em không thành công, đành chuyển qua rút mặt vào cổ hắn
Quang Anh.
ngoan, về nhà chú bù cho em nhé?
Quang Anh.
Không xị mặt nữa
Quang Anh.
/nghiêng nhẹ đầu qua hôn môi em./
Quang Anh.
bé ngoan của chú, nghe lời
Đức Duy.
/nhích người lên vừa tầm hắn./
Đức Duy.
chú thơm thơm em òii
Quang Anh.
trẻ con quá rồi
Quang Anh.
yên nào, chú không thấy đường
Đức Duy.
/nằm gọn trong lòng hắn./
Đức Duy.
chú đừng mắng Duy..
Đức Duy.
/vùi mặt vào ngực hắn./
Thiên Nam. (tài xế riêng)
/nhìn hắn, nhìn em./
Thiên Nam. (tài xế riêng)
cậu chủ..?
Quang Anh.
/không trả lời, nhẹ nhàng để em vào xe/
Thiên Nam. (tài xế riêng)
vâng..
hắn cũng vào xe nốt, để em nằm trên người mình, tay thì xoa xoa lưng cho vật nhỏ ngủ
Thiên Nam. (tài xế riêng)
..về nhà hay đến đó ạ?
Thiên Nam. (tài xế riêng)
rõ
#2
chiếc xe lăn bánh chậm rãi, ánh đèn đường lướt qua khung cửa kính
in bóng lăn dài trên gương mặt bé Duy đang nằm ngoan trong lòng hắn
Quang Anh.
/cúi đầu nhìn em./
bé khẽ rúc sát hơn, môi chúm chím mấp máy gì đó không rõ
Đức Duy.
chú đừng đi bar nữa...
Quang Anh.
/khựng người lại một chút, ngơ ngác./
Quang Anh.
ai nói em biết chú đi bar?
Đức Duy.
em biết.. em canh chú hoài mà..
Đức Duy.
/mắt nhắm nghiền./
Đức Duy.
sợ chú gặp ai khác rồi hông dìa..
Quang Anh.
/khẽ bật cười, cúi xuống hôn lên trán em một cái./
Quang Anh.
bé mít ướt quá rồi
Quang Anh.
người khác bám chú chứ chú có bám ai đâu
Đức Duy.
hông biết...chú đẹp trai là của iemm..
Đức Duy.
/ôm chặt lấy hắn hơn./
xe dừng trước căn biệt thự lặng lẽ trong đêm, đèn sân mở sẵn, ánh vàng dịu nhẹ hắt xuống nền gạch
Thiên Nam. (tài xế riêng)
/xuống xe mở cửa./
Quang Anh.
/bế em xuống, không để em tỉnh giấc./
ngôi nhà ấm cúng, yên tĩnh, nghe cả tiếng đồng hồ gõ từng nhịp
hắn nhẹ nhàng cởi giày, rồi bế thẳng em lên phòng ngủ tầng hai
Quang Anh.
/mở cửa phòng bằng chân, vì tay còn bận ôm em./
Quang Anh.
/đặt em xuống giường, kéo chăn lên ngang ngực bé./
Quang Anh.
/chống tay nhìn gương mặt say ngủ của em./
Quang Anh.
đồ nhóc rắc rối..
hắn cúi đầu hôn nhẹ lên môi em, lần này là thật khẽ...
Đức Duy.
chú chưa ngủ ạ..?
Quang Anh.
chú chờ em ngủ trước
Đức Duy.
/chớp mắt vài cái./
Đức Duy.
em tưởng chú hôn em trong mơ
Quang Anh.
Không, thật đấy
Đức Duy.
em ngoan mỗi khi có chú thôii...
Quang Anh.
nhóc con dẻo miệng, ngủ đi
Quang Anh.
mai còn dậy sớm
Đức Duy.
mai chú dắt em i chơi nhaa?
Quang Anh.
ừ, nhưng phải dậy sớm
Đức Duy.
dậy sớm có được thơm chú hôngg dạ?
Quang Anh.
có, thơm thật nhiều
Quang Anh.
giờ ngủ nha ông tướng?
Đức Duy.
/rúc mặt vào gối, giấu đi nụ cười ngốc của mình./
Quang Anh.
/tắt đèn ngủ, lên giường nằm cạnh bé./
Quang Anh.
/kéo em ôm vào lòng, tay đặt lên eo bé, ôm siết./
Quang Anh.
bé ngoan, ngủ ngoan
Đức Duy.
/khẽ gật đầu trong lòng hắn./
trong căn phòng yên tĩnh ấy, chỉ còn tiếng thở nhè nhẹ của hai người đan vào nhau
ngoài cửa sổ, gió khẽ lay rèm, như dỗ giấc mơ nhỏ an lành cho bé cưng và người đàn ông lúc nào cũng cau có này..
có phải đã mềm lòng rồi không?
#3
sáng hôm sau, ánh nắng lùa qua rèm cửa sổ, hắt nhẹ vào căn phòng ấm áp
Đức Duy.
/mắt nhắm mắt mở, mặt dụi dụi vào ngực hắn./
Đức Duy.
hhmf...chú ơi..sáng òii..
Quang Anh.
/mắt vẫn nhắm, ôm em chặt hơn./
Quang Anh.
uhm-...ngủ thêm chút nữa..
Đức Duy.
hông đượcc, chú hứa dắt Duy đi chơi mà
Quang Anh.
ai bảo dậy sớm vậy?
Đức Duy.
em dậy sớm...em ngoann~
Quang Anh.
/cười khẽ, kéo bé nằm lên người mình luôn./
Quang Anh.
vậy bé muốn chú thưởng gì?
Quang Anh.
/cúi đầu xương hôn lên môi bé một cái rõ kêu./
Quang Anh.
được chưa, con vẹt nhỏ?
cả hai lăn qua lăn lại thêm một lúc rồi mới chịu ra khỏi giường
còn bé thì.. đứng nhìn tủ đồ cả phút đồng hồ
Quang Anh.
chọn hoài, đi dạo thôi mà bé?
Đức Duy.
phải đẹp.. chú bận đồ xịn, em hông thể xấu!
Quang Anh.
/cười cười, tựa người vào cửa nhìn em thay đồ./
Quang Anh.
rồi rồi, bé là nhất
Đức Duy.
i ra ngoài ii, cho Duy thay đồ
Quang Anh.
ra ngay, ra ngay
quán cà phê rooftop nhẹ nhàng nằm ở trung tâm thành phố, view đẹp, gió mát
Quang Anh chọn chỗ kín đáo trong góc, tránh ánh nhìn người ngoài
Đức Duy.
chỗ này đẹp quáaa
Đức Duy.
/ngồi đối diện, nghịch nghịch ống hút./
Quang Anh.
ừ, biết em thích nên mới đưa tới
khi bé đang hí hoáy chụp hình, một giọng nam trầm bất ngờ vang lên sau lưng
???
Quang Anh? là cậu đấy à?
Quang Anh.
? /ngẩng lên, nhíu mày./
Đức Duy.
/quay lại nhìn người vừa đến./
người con trai ấy, cao, thư sinh, đẹp trai, ăn mặc giãn dị mà lịch lãm
khuôn mặt rất sáng sủa, cười nhẹ
Trần Đăng Dương.
lâu quá không gặp
Trần Đăng Dương.
mà..đây là em cậu?
Quang Anh.
/liếc mắt nhìn bé con đang ngơ ngác./
Quang Anh.
là người của tôi
Trần Đăng Dương.
/bật cười, gật đầu./
Trần Đăng Dương.
ừ, hiểu rồi
Trần Đăng Dương.
vậy tôi không quấy rầy
Đăng Dương rời đi, để lại không khí hơi là lạ
em Duy vẫn cúi mặt, tay nghịch muỗng cà phê, im re
Quang Anh.
/ngồi yên một lúc, rồi nghiêng người qua./
Đức Duy.
người ta... đẹp trai quá à..
Đức Duy.
em sợ chú.. có người cũ đẹp như vậy òi..
Quang Anh.
/chống tay nhìn bé, nghiêm giọng./
Quang Anh.
/nắm tay em, bóp nhẹ./
Quang Anh.
em là người duy nhất khiến chú bận tâm
Quang Anh.
kể cả người cũ có quay về, chú cũng chẳng buồn nhớ mặt
Đức Duy.
/ngước mắt long lanh nhìn hắn. /
Quang Anh.
/đưa tay vuốt má em./
Đức Duy.
hiểu..nhưng em vẫn muốn chú ôm em hơnnn..
Quang Anh.
/bế xốc em lên khỏi ghế./
Đức Duy.
/ôm cổ hắn, cười hí hững./
Đức Duy.
iuuu chú nhứtttt~
Quang Anh.
/nhéo chóp mũi em./
Download MangaToon APP on App Store and Google Play