[Rhycap] Cậu Thương
Cậu Út về & Hầu riêng
Tác giả :)
Ùm fic khác nè…
Làng Nhơn Mỹ nằm im dưới chân trời đỏ quạch, nơi bầy cò trắng vỗ cánh lặng lẽ trên mấy đồng lúa vừa gặt, chỉ còn trơ gốc rạ và mùi bùn ngai ngái. Không ai nói ra, nhưng dân trong làng biết, bữa nay không phải ngày bình thường
Sáng sớm, gà chưa kịp gáy tiếng thứ ba, người làm nhà Hội đồng Nguyễn đã chạy rần rần như ong vỡ tổ.
Bà Bảy
Quỷ thần thiên địa ơi cái cậu Út đó, nó về thiệt rồi sao?
Đó giờ dân xứ này vẫn truyền tai nhau về cái đêm năm ấy. Đêm mà Cậu Quang Anh, mới mười bảy tuổi, đánh chết bạn thân chỉ vì một cô đào hát. Ai cũng biết chuyện, nhưng rồi đâu cũng vào đấy. Cha mẹ Cậu là ông bà Hội đồng,giàu tới nỗi mua được cả sự im lặng của trời đất. Vụ việc chìm xuống như sình đen đáy sông
Thời gian sau vụ việc đó, hắn được cha mẹ cho sang Tây du học. Người ta nói vậy cho đẹp mặt,nhưng ai tin thì kệ, cả làng biết đó là cách nhà Hội đồng tống đi đứa con trai đẫm máu để giữ tiếng tăm cho gia trang nhà mình
Tưởng ai cũng đã quên rồi mà ai mà dè…
Giữa trưa, trời âm u như chực đổ mưa mà không đổ. Cổng nhà Hội đồng bật mở. Một chiếc xe kiểu Tây từ tỉnh chạy về, bánh xe lướt trên đường đất kêu lọc cọc.
Bọn dân trong làng tò mò ngó ra đường hóng chuyện rồi xì xào bàn tán
Cửa xe mở ra, hắn bước xuống
Đa nhân vật nữ
Là Cậu Út?
Đa nv nam
Cậu Út nhà hội đồng về rồi cả làng ơi!
Một đôi giày Tây đen tuyền đạp xuống mặt đất khô. Áo khoác dài, gọn gàng. Mắt hắn đen sâu, sống mũi cao và đôi môi nghiến chặt như nuốt cả tiếng thở. Hắn cao ráo, bước đi không gấp, nhưng khiến cả sân phủ như nghẹt thở
Cậu con trai tay đang ôm rổ rau hẹ, đứng chênh vênh bên hàng cau sau vườn. Mái tóc hơi rối, ánh mắt trong veo như nước rửa mặt ban mai. Gương mặt trắng, môi mím lại như sợ thở mạnh sẽ xúc phạm kẻ trước mặt vậy
Hắn liếc qua cậu thiếu niên lạ kia. Mắt như bị dính lại không phải vì quen biết, mà vì gương mặt đó… nó hiền đến độ làm người tàn độc như hắn thấy chột dạ
Chỉ một giây thôi. Hắn quay mặt đi. Nhưng tim Duy đã đập loạn
Bà Hội đồng ngồi chễm chệ trên ghế lim trong đại sảnh, gương mặt vừa hiền từ vừa toan tính
Bà Hội đồng Nguyễn
Chà con trai má về rồi đấy à
Bà Hội đồng Nguyễn
Đi đường có mệt không con ?
Nguyễn Quang Anh
Cũng thường thôi má
Nguyễn Quang Anh
Mà má kêu tôi về đây làm cái chi ?
Bà Hội đồng Nguyễn
Má biểu bay về đây là có chuyện cần bàn với bay
Bà Hội đồng Nguyễn
Sao bay lại khó chịu với mà là sao hử ?
Bà nói xong liền phe phẩy cái quạt trên tay nhìn như là đang bắt đầu hơi khó chịu..
Nguyễn Quang Anh
Má nói đi
Nguyễn Quang Anh
Má kêu tôi về đây làm gì
Bà Hội đồng Nguyễn
Má hỏi thiệt, con có tính lấy vợ chưa?
Bà Hội đồng Nguyễn
Phải có người kế nghiệp nhà mình chớ. Má nhờ bà mối đem con gái nhà giàu, đẹp như tiên tới coi mắt nghen
Nguyễn Quang Anh
Đừng, má khỏi bày nữa má lo được ruộng vườn là tốt rồi
Giọng hắn bình tĩnh nhưng nghe cũng đã cảm thấy hắn đang bắt đầu khó chịu rồi
Bà hội đồng nghe hắn nói, cũng biết ý mà chuyển sang chuyện khác
Bà Hội đồng Nguyễn
Vậy mấy đứa tá điền mới vô đợt này, để má chọn đứa dễ coi, làm hầu cho con nha?
Nguyễn Quang Anh
Thôi khỏi
Nguyễn Quang Anh
Tôi Chọn thằng đứng ngoài vườn hồi nãy đó. Mặt nó coi được
Bà hội đồng thì cũng ngơ ngác chả hiểu sao hắn lại muốn thằng nhóc đó làm hầu cho riêng mình
Bà Hội đồng Nguyễn
Nhưng nhà mình có đầy đứa khác giỏi giang hơn mà con ?
Nguyễn Quang Anh
Tôi nói rồi
Nguyễn Quang Anh
Tôi thích thằng đó, má nghĩ má cản được thằng Quang Anh này sao ?
Nguyễn Quang Anh
Tôi đã muốn thứ gì rồi thì khó ai mà cản tôi được!
Hắn để mạnh ly xuống bàn như một lời cảnh cáo
Quang Anh nhếch mép. Nụ cười đầu tiên từ khi về làng, nhưng không ai biết, nó lạnh tới tận xương
Ngay ngày hôm đó, Đức Duy bị gọi lên giữa sân phủ, đứng lọt thỏm dưới bóng nắng hanh hao cùng tiếng chim cu gù trên mái ngói
Bà hội đồng ngồi trong nhà chính miệng nói vọng ra
Bà Hội đồng Nguyễn
Từ nay, mày hầu cho Cậu Út. Đêm thắp đèn, sáng pha trà, trưa đứng bên cầm quạt. Dạ bẩm cái chi cũng phải biết điều nghe chưa ?
Bà Hội đồng Nguyễn
Không biết điều là bà đánh chết mày đó nghen
Hoàng Đức Duy
Dạ con xin nghe lời bà
Hoàng Đức Duy
Con sẽ ghi nhớ trong đầu thưa bà
Duy cúi đầu, tay vẫn nắm chặt rổ rau như níu một cọng bình yên cuối cùng. Ai trong phủ cũng nhìn cậu bằng ánh mắt thương hại như thể nhìn một con nai nhỏ bị thảy vô chuồng cọp
Phòng của hắn nằm phía Đông của phủ Hội đồng nơi xưa kia là thư phòng ông Hội đồng lớn, giờ được sửa lại thành phòng ở. Cửa gỗ lim, tường trát vôi trắng, có cửa sổ nhìn ra vườn cau nơi Duy từng đứng hôm ấy
Hoàng Đức Duy
Dạ bẩm cậu-
Lời em nói chưa kịp xong thì hắn đã chen vào
Giọng hắn trầm, đều, như xé gió mà lọt thẳng vô lồng ngực
Em nghe vậy rón rén bước vô, trên tay là tách trà nóng vừa pha xong
Quang Anh đang ngồi trên trường kỷ, áo dài đen, tóc chải ngược, tay cầm cuốn sách tiếng Tây mà mắt thì… chẳng đọc nổi hàng chữ nào
Mắt hắn dừng lại trên đôi tay trắng trẻo đang run nhẹ…
Nguyễn Quang Anh
Tao làm gì mày chưa mà mày run như cày sấy vậy ?
Hoàng Đức Duy
Dạ không ạ..
Nguyễn Quang Anh
Rồi mắc gì tay mày run ?
Hoàng Đức Duy
Dạ tại… tại..
Nguyễn Quang Anh
Tại làm sao ?
Hắn gằn giọng mất kiên nhẫn
Hoàng Đức Duy
Dạ tại nước trà.. nó nóng!
Hắn nghe xong thì ngớ người ra luôn
Một khoảng im lặng trôi ngang như con thuyền nhỏ không mái chèo. Em bối rối đặt ly trà lên bàn, tính lui ra thì bị giọng hắn kéo ngược lại
Nguyễn Quang Anh
Mày tên là gì ?
Hoàng Đức Duy
Dạ… Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ.. con tên Hoàng Đức Duy con ông Hoàng Văn Tánh
Rồi liếc nhìn em một lượt từ trên xuống dưới
Nguyễn Quang Anh
Có thằng tá điền nào mà mặt như mày không ?
Hoàng Đức Duy
Dạ cậu út nói mặt con làm sao ạ??
Hoàng Đức Duy
Con thấy bình thường mà
Đưa tay sờ khắp mặt rồi ngây thơ hỏi
Nguyễn Quang Anh
Tao nói mặt của mày chả đứa hầu nào mà sáng sửa trắng trẻo như mày!
Duy khựng lại. Không biết câu đó là khen hay có ý gì. Nhưng hắn thì bật cười khẽ. Lần đầu tiên từ ngày hắn trở về, có tiếng cười nhưng lại khiến sống lưng người nghe lạnh đi một phần
Tối đó, em trải chiếu nằm dưới đất, ngay bên cạnh giường hắn. Ngoài trời lất phất mưa. Trên trần, tiếng tắc kè kêu ba tiếng rồi im bặt
(Vì duy là hầu riêng nên hắn cho phép duy ngủ trong phòng mình để tiện sai việc)
Hắn nằm trên giường, mắt mở trừng trừng nhìn lên trần nhà tối om
Nguyễn Quang Anh
Ê mày ngủ chưa?
Nguyễn Quang Anh
Sao không nói gì đi ??
Hoàng Đức Duy
Gì vậy Cậu Út… đêm khuya cậu không ngủ mà cậu biểu con nói chuyện với cậu
Hoàng Đức Duy
Thì sớm mơi sao con dậy nổi..
Nguyễn Quang Anh
Ờ.. tao quên
Hoàng Đức Duy
Vậy cậu ngủ đi
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tao không ngủ được
Hoàng Đức Duy
Vậy cậu không ngủ nên cậu không cho con ngủ à..
Nguyễn Quang Anh
Tao thích thế
Nguyễn Quang Anh
Mày nằm đó kể chuyện cho tao nghe đi
Hoàng Đức Duy
* phải nhịn đức duy *
Tác giả :)
Các mum thấy tổng tài viết vậy được hong 🥰
Tác giả :)
Được thì ủng hộ tổng tài nhé ❤️🔥
Tác giả :)
Nhớ like + cmt + vote cho tổng tài có động lực nhe
Tác giả :)
Mãi yêu các con zợ của trẫm 🫵🏻❤️🔥❤️🔥❤️🔥❤️🔥❤️🔥❤️🔥❤️🔥
cô hai
Nguyễn Quang Anh
Mày nằm đó kể chuyện cho tao nghe đi
Hoàng Đức Duy
* phải nhịn Đức Duy *
Hoàng Đức Duy
Cậu lớn như vậy rồi…
Hoàng Đức Duy
Mà còn đòi kể chuyện à…
Nguyễn Quang Anh
Mày nghĩ gì vậy?
Nguyễn Quang Anh
Tao có bảo mày kể chuyện cổ tích đâu??
Nguyễn Quang Anh
Tao bảo mày kể chuyện trong 5 năm qua tao không ở đây cho tao nghe
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà còn mới chỉ..
Hoàng Đức Duy
Con chỉ mới được nhận làm việc được 2 tuần..
Hắn nghe xong liền ngồi dậy nhìn xuống em
Gương mặt hắn khó chịu ra mặt
Còn em nằm tròn mắt mà nhìn người trước mặt mình
Trong lòng cảm thấy bất an ..
Hoàng Đức Duy
C..có chuyện gì hả cậu??
Hắn nằm phịch xuống tay kéo chăn lên nằm quay lưng vậy với em
Em cũng thấy thế xong thầm nghĩ hắn cũng chịu đi ngủ trả lại sự yên bình trong giấc ngủ của em rồi..
Hoàng Đức Duy
* đáng ghét!! Phá giấc ngủ của người ta *
Sáng hôm sau, em thức dậy khoảng canh tư
Ở dưới gian bếp làm việc hàng ngày của mình
Thường tất cả người ở đợ đều luôn phải thức dậy sớm hơn chủ
Đào
Cô hai biểu mày lên có chuyện gì gấp kìa
Đào
Đi nhanh kẻo lại bị đòn tao không biết đâu đấy!
Con Đào cũng là đứa gia nhân ở đợ được nhận vào làm để trả nợ thay cho nhà nó
Vì cái tính cách hay nịnh hót dẻo mồm dẻo miệng nên nó rất được ông bà hội đồng và cô hai tin tưởng mà giao cho nó quyền quản lý người làm trong nhà, ai mà lười biếng hay làm sai nó đều đi méc, nhiều lần em cũng hay bị nó đổ oan mà bị đánh cho bầm dập
Hoàng Đức Duy
Em biết rồi
Hoàng Đức Duy
Em đang dở tay vậy chị giúp em nhé
Tâm
Thôi anh Duy để em làm cho
Tâm
Anh đi lên xem cô hai biểu gì đi nghen
Hoàng Đức Duy
Vậy anh cảm mơn em
Em đặt rổ rau xuống rồi chạy nhanh lên nhà chính
Trước mặt em là một người thiếu nữ cỡ chừng 20 đang ngồi trên ghế, tay thì cầm quạt phe phẩy
Gương mặt xinh xắn có chút đanh đá chảnh choẹ
Cô không cần nhìn em lấy một cái
Cất giọng chanh chua lên nói với em
Cô Hai Hoan
Mấy nay bay hầu hạ cậu út, cũng sung sướng quá ha?
Hoàng Đức Duy
Cô nói thế thì tội con tại con không dám vì thế mà bỏ bê công chuyện nhà cho mọi người ở dưới làm thay
Cô nhấp nhẹ miếng trà rồi phe phẩy quạt nói tiếp
Gương mặt có chút cau lại
Cô Hai Hoan
Dạo này cũng hay nhảy vào mồm người khác rồi đấy
Cô Hai Hoan
Chắc tao còn hiền quá
Cô Hai Hoan
Nên mày ỉ mày là hầu riêng của cậu mày là tao không còn quyền quản mày hử?
Hoàng Đức Duy
Dạ con không dám…
Em có chút hoảng giọng run nhẹ mà chấp tay lạy người trước mặt
Hoàng Đức Duy
Con không có gan như thế đâu cô
Cô định mở mồm nói thêm thì hắn từ ngoài bước vô
Mặt nghiêm, hai tay chắp đằng sau
Giọng trầm khàn pha chút khó chịu mà nói cô
Nguyễn Quang Anh
Chuyện gì đây?
Nguyễn Quang Anh
Chị đang tính làm gì thằng hầu của tôi thế?
Cô Hai Hoan
Tui nào dám làm gì thằng hầu dơ bẩn hèn hạ này của cậu chứ
Nguyễn Quang Anh
Còn không đứng dậy? Hay là để tao bế mày?
Hoàng Đức Duy
Ơ.. con không
Em nghe hắn nói thế liền đứng phắt dậy mà chạy qua núp sau lưng hắn
Cô thấy thế thì cũng tức mà đập tay mạnh xuống bàn
Cô Hai Hoan
Làm cái gì thế hả?
Cô Hai Hoan
Sao em lại bênh cái thằng đó
Cô Hai Hoan
Chị chưa nói chuyện với nó xong mà ?
Nguyễn Quang Anh
Chuyện gì
Nguyễn Quang Anh
Nói luôn với tôi đây
Hoàng Đức Duy
“ thôi cậu đừng chọc cô hai tức “
Giọng em lí nhí đủ để hắn nghe
Nguyễn Quang Anh
“ không thích “
Hoàng Đức Duy
* tha cho tui đi trời tui chưa muốn chết *
Nguyễn Quang Anh
Em làm sao cơ ?
Nguyễn Quang Anh
Thằng này là hầu của tôi!
Nguyễn Quang Anh
Chỉ có tôi mới có quyền sai bảo nó chị hiểu chưa!?
Nguyễn Quang Anh
Không ai trong nhà này có quyền sai việc nó khi không có tôi cho phép!
Nguyễn Quang Anh
Chị liệu hồn mà nhớ cho kĩ vào não của chị đi, không thôi tôi sẽ nói với cha má là chị hay đi tình tứ với con trai của bà năm canh đấy
Cô nghe mà máu muốn dồn lên não
Hùng hổ bỏ đi trong bực tức
Em thì sợ run cả người, tay nắm chặt vào dạt áo hắn
Còn hắn vẫn dửng dưng như chưa có chuyện gì xảy ra
Nguyễn Quang Anh
Mày tính kéo rách áo tao luôn à ?
Hắn quay sang cóc vào đầu em một cái
Em liền buông ra lấy hai tay che đầu rồi xoa xoa
Hoàng Đức Duy
Con xin lỗi cậu..
Nguyễn Quang Anh
Sao mày xin lỗi hoài vậy? Mày không còn câu nào khác à
Hoàng Đức Duy
“ chứ không lẽ con cảm mơn vì cậu cóc đầu hả “
Nguyễn Quang Anh
Tao nghe đấy !
Nguyễn Quang Anh
Đi kiếm gì cho tao ăn đi
Hoàng Đức Duy
Dạ để con đi kiếm
Hoàng Đức Duy
Cậu về phòng trước đi rồi con đem vô sau
Nguyễn Quang Anh
Mày lẹ đi đó
Em nói xong liền chạy nhanh xuống gian bếp
Hoàng Đức Duy
Hết cơm rồi
Hoàng Đức Duy
Còn mỗi khoai lang chắc không sao đâu ha
Em cầm rổ khoai vừa được nướng còn nóng hổi chạy đến phòng hắn
Hoàng Đức Duy
Cậu ơi nhà hết cơm, cậu ăn đỡ khoai nghen
Em cầm củ khoai to còn nóng hổi đưa trước mặt hắn
Hoàng Đức Duy
* cầm lẹ đi ông tôi bỏng rồi đây này *
Nguyễn Quang Anh
Cơm nước gì chả có
Nguyễn Quang Anh
Không nấu à?!
Hoàng Đức Duy
Dạ tại cũng qua giờ cơm trưa rồi mà cậu…
dọn phòng
Nguyễn Quang Anh
Thôi thì tao ăn đỡ
Nguyễn Quang Anh
Mày còn việc gì làm thì làm đi
Nguyễn Quang Anh
Tao ăn xong thì tao kêu
Em cúi đầu rồi đi xuống gian bếp
Hoàng Đức Duy
Dạ? Bảy gọi con có chi hong bảy
Bà Bảy
Bảy thấy con được làm hầu riêng cho cậu út thì đừng nên mơ mộng gì nghen con
Bà Bảy
Cậu thương cậu mới để mày làm hầu riêng của cậu
Bà Bảy
Nên đừng có ỉ lại vào cậu mà lại ganh với người ta nghen
Không câu gì ám chỉ gì em
Nó ghét em vì em luôn được hắn bảo vệ và ít cho em xuống bếp phụ việc với mọi người mà đổ hết lên nó làm thay phần việc hàng ngày của em
Nó nghe bà bảy nói thế có chút chột dạ trong người, hầm hực đứng dậy bỏ ra ngoài
Hoàng Đức Duy
Dạ con hiểu ý Bảy rồi Bảy yên tâm nghen
Hoàng Đức Duy
Đức Duy không dám mơ mộng đều điều đó đâu
Bà Bảy
Ừ Bảy nói thế mong cho con hiểu đó
Bà Bảy
Mà dạo này Bảy thấy cô hai có vẻ ghét con
Bà Bảy
Con cũng nên cẩn thận nghen
Hoàng Đức Duy
Dạ con biết rồi
Em ngồi vừa lặt rau vừa kể chuyện cho bà nghe
Một lúc sau thì hắn cũng đi xuống tự mình dẹp dọn
Nguyễn Quang Anh
Vui quá ha
Hoàng Đức Duy
Sao cậu xuống đây mà không kêu con??
Nguyễn Quang Anh
Thôi tao đi cho nhanh
Hoàng Đức Duy
Dạ vậy có việc chi nữa không cậu?
Nguyễn Quang Anh
Mày coi mày dọn lại phòng cho tao đi
Nguyễn Quang Anh
Nhưng đừng có làm đổ bể gì hết đó, không tao đánh mày què dò
Hoàng Đức Duy
Dạ con biết rồi
Hoàng Đức Duy
Cậu cứ yên tâm!
Nguyễn Quang Anh
Ừ, mày làm sao đó thì làm
Nguyễn Quang Anh
Để đồ cần thiết tao hay sử dụng ở chỗ nào mà tao dễ kiếm là được
Hắn nói xong chắp tay ra sau lưng rồi bỏ đi ra ngoài vườn
Bà Bảy
* chưa thấy cậu út nhờ người hầu dọn phòng mà dặn dò như thế này bao giờ *
Bà Bảy
H-hả con kêu Bảy có chuyện gì ?
Hoàng Đức Duy
Sao mà Bảy ngồi ngây người ra vậy?
Hoàng Đức Duy
Bảy hong khoẻ hả?
Bà Bảy
Đâu có, Bảy khoẻ re mà
Bà Bảy
Thôi con lặt rau lẹ đi rồi lên dọn phòng cho cậu út đi
Bà Bảy
Kẻo lại bị đánh nữa
Em lặt rau xong cũng lên dọn phòng cho hắn
(Chỗ hắn hay ngồi làm sổ sách)
Lâu lâu lại cất tiếng hát trong trẻo của mình lên
Hoàng Đức Duy
🎶 sẽ đến lúc ai cũng phải nhận ra, rằng mình đã thay đổi 🎶
Hoàng Đức Duy
🎶 đừng vì một người chẳng vì mình 🎶
Hoàng Đức Duy
🎶 một người chỉ biết đến bản thân 🎶
Hoàng Đức Duy
🎶 một người quá đỗi vô tâm….ho oh hu oh 🎶
Nguyễn Quang Anh
* thằng này hát cũng hay nhỉ .. *
Vừa dọn xong em liền quay sang thì giật thót
Hoàng Đức Duy
Ô trời hồn thiên địa ơi
Nguyễn Quang Anh
Này, Ăn nói đàng hoàng!
Hoàng Đức Duy
Dạ con xin lỗi
Hoàng Đức Duy
Tại cậu làm con giật mình chứ bộ..
Nguyễn Quang Anh
Mày là gì mà giật mình?
Nguyễn Quang Anh
Bộ mày làm chuyện gì xấu xa lắm hả ?
Giọng hắn như có hàm ý trêu chọc
Hắn nhướng nhẹ chân mày mặt hơi nghênh lên mà hỏi em
Hoàng Đức Duy
Dạ con hong có
Hoàng Đức Duy
Cậu hiểu nhầm con rồi
Nguyễn Quang Anh
Không có thì thôi
Nguyễn Quang Anh
Mà mày dọn xong hết chưa
Hoàng Đức Duy
Cậu xem đi, xem có thấy sạch sẽ gọn gàng tươm tất hong
Em hớn hở đứng sang một bênh
Hắn nhìn từ trên xuống dưới
Hết tủ quần áo rồi bàn làm việc
Nguyễn Quang Anh
Ừ cũng gọn
Nguyễn Quang Anh
Mà mày lại đây
Em thấy thế cũng rón rén đi lại chỗ giường hắn đang ngồi
Mặt ngây ngô không hiểu chuyện gì
Hoàng Đức Duy
Có chuyện gì hả cậu ?
Đôi mắt to tròn long lanh nhìn người trước mặt
Không khác gì một chú cún nhỏ xinh yêu
Nguyễn Quang Anh
Ngồi xuống giường đi
Hoàng Đức Duy
Ơ thôi con không dám đâu cậu
Hoàng Đức Duy
Bà biết bà đánh con chết
Mặt hắn cau lại ra vẻ khó chịu mà gằn giọng
Nguyễn Quang Anh
Tao bảo mày ngồi thì mày ngồi đi
Nguyễn Quang Anh
Giường tao quyền tao
Hoàng Đức Duy
Dạ… dạ… con
Hắn quát nhẹ em giật mình sợ hãi mà ngồi phịch xuống giường không dám nhúc nhích
Hắn thấy thế thì cười nhếch mép một cái rồi với tay kéo ngăn tủ đầu giường ra
Bên trong có một bịch kẹo nho
Hắn bốc một nằm rồi cầm tay em xoè ra rồi cho vô
Nguyễn Quang Anh
Giữ mà ăn, không được chia cho ai hết!
Hoàng Đức Duy
Kẹo này ở tút trên chợ lớn ở Tỉnh mới có
Hoàng Đức Duy
Cậu cho con thật hả ?
Nguyễn Quang Anh
Ừ, cậu cho mày
Nguyễn Quang Anh
Giữ mà ăn
Nguyễn Quang Anh
Hết thì tao cho tiếp
Hoàng Đức Duy
Dạ con cảm mơn cậu ạaa
Nguyễn Quang Anh
Với điều kiện!
Hoàng Đức Duy
Dạ? Điều kiện gì vậy cậu
Tay vẫn giữ yên để hắn cầm
Nguyễn Quang Anh
Tao bảo gì mày phải làm nấy
Nguyễn Quang Anh
Không được cãi
Em nghe xong thì miệng cười toe
Hoàng Đức Duy
Trời ơi con tưởng chuyện gì nghiêm trọng lắm
Hoàng Đức Duy
Còn là hầu của cậu mà không nghe cậu thì nghe ai
Nguyễn Quang Anh
* ngây thơ đến đau lòng *
Hắn nhìn em với ánh mắt cưng chiều
Mà trong lòng cảm thấy mãn nguyện
Cuộc nói chuyện và hành động của hắn và em đều bị một người ở ngoài nghe và nhìn thấy
Đa nhân vật nữ
Được rồi… kì này tới số với tao!
Người đó bỏ đi nhưng không quên liếc em và hắn một cái
Bên trong em vẫn ngồi đung đưa chân trên giường mà bóc kẹo ăn
Hoàng Đức Duy
Kẹo ngon quá cậu ơi~
Hắn cười, tay vô thức xoa đầu em
Em thấy thế thì cùng giật mình khựng lại
Hoàng Đức Duy
Aa, cậu đừng xoa đầu con
Hoàng Đức Duy
Người con dơ lắm làm bẩn cậu mất
Hắn nghe em nói xong thì lấy tay cóc vào đầu em một cái
Mặt nghiêm lại giọng lạnh đi
Nguyễn Quang Anh
Từ nay cấm mày nói như vậy nghe chưa?
Nguyễn Quang Anh
Tao mà nghe mày nói như thế là tao đánh què dò mày
Hoàng Đức Duy
Con xin lỗi mà
Hoàng Đức Duy
Lần sau con không dám nữa
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà người con dơ thiệc mà
Hoàng Đức Duy
Còn hôi nữa
Nguyễn Quang Anh
Kệ mày, nói tao làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Tao có ngửi thấy cái gì đâu
Hắn đưa mặt vào hõm cổ em hít nhẹ một cái
Hoàng Đức Duy
Cậu ngộ ghê..
Hoàng Đức Duy
* chui trong chuồng heo rồi ra ngoài lội sông lội sình thúi quắc mà kêu không ngửi thấy gì *
Download MangaToon APP on App Store and Google Play